"Mấy người các ngươi làm gì đấy? Không thấy người nhà họ Đế tới rồi à?" Một thanh niên gào lên.
Một lão giả thản nhiên nói: "Đế Vũ, không được vô lễ!"
"Ngươi không nhận ra à? Nhóm này là người của Côn Luân Điện, đặc biệt là vị thiếu niên này, cậu ấy là Diệp điện chủ của Côn Luân Điện đấy!"
Ánh mắt lập tức hướng sang Diệp Bắc Minh!
Thanh niên tên Đế Vũ!
Tỏ vẻ bất ngờ hiểu ra: "Ồ! Hóa ra là người của Côn Luân Điện à!"
Sau đó.
Hắn lại nhếch môi khinh miệt: "Thập Tam trưởng lão, tôi nghe nói hình như Côn Luân Điện sắp giải tán cơ mà!"
"Họ còn tới thành Hắc Uyên làm gì?"
Thập Tam trưởng lão vẫn nói với giọng bình thản: "Dù có sắp giải tán, hiện giờ người ta vẫn là thế lực hàng đầu!"
"Đế Vũ, ngươi thái độ vậy là không hay, sẽ khiến người ta chỉ trích nhà họ Đế chúng ta đấy!"
"Cũng đúng, Diệp điện chủ, xin lỗi ha, lúc nãy tôi nói thẳng quá!" Đế Vũ cười cợt nhả, lại còn chắp tay vái Diệp Bắc Minh nữa.
Tiếp đó.
Hắn lại bổ sung thêm một câu tìm chết!
"Nhưng tôi cứ nói thẳng vậy đấy, anh làm gì được tôi nào? Hửm?"
"Ha ha ha ha..."
Đám người nhà họ Đế cười ồ lên!
"Ngươi!"
Các thành viên của Côn Luân Điện giận sôi máu, mọi người tức giận trừng mắt nhìn Đế Vũ!
Đám tu võ giả xung quanh thì kinh ngạc chứng kiến cảnh này!
Không ít người cúi đầu thì thầm: "Nhà họ Đế quá đáng thật đấy, ai lại chế nhạo người ta ngay trước mặt mọi người thế này!"
"Nghe nói, thời đại Viễn Cổ có chủng tộc muốn đến, các thế lực lớn đó đã bàn bạc rồi, Côn Luân Điện phải nhường lại lãnh thổ cho người ở thời đại Viễn Cổ đến ở!"
"Một khi mất đi lãnh thổ, không còn tài nguyên tu võ, Côn Luân Điện sớm muộn cũng giải tán!"
"Cho dù người ta có sắp giải tán, nhà họ Đế cũng đâu cần thái độ thế chứ?"
"Suỵt! Ngươi dám nghị luận về nhà họ Đế? Ngươi không muốn sống nữa à?"
Xung quanh mấy người vừa bàn tán có rất nhiều tu võ giả, họ nghe thấy vậy thì kinh hãi lùi lại, cách xa đám người vừa bàn luận!
Nghe thấy những lời bàn tán xung quanh!
Đế Vũ đi thẳng đến chỗ Diệp Bắc Minh, đứng ngay trước mặt anh, cách tầm chưa đến một mét!
Khóe môi hắn còn nhếch cao hơn: "Diệp điện chủ, tránh đường một chút nào?"
"Mẹ, mẹ thấy chưa?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn Diệp Thanh Lam: "Người hiền lành sẽ bị bắt nạt, đúng chứ?"
Mắt Diệp Thanh Lam hơi đỏ, quả thực là quá nhục nhã!
"Chỉ có giết chóc, mới có thể khiến người ta tôn trọng!"
"Từ xưa đến nay, luôn là vậy, nhất là trong thời loạn, giết người thường là phương pháp hiệu quả nhất!"
Vừa dứt lời!
Diệp Bắc Minh vươn tay bóp cổ Đế Vũ!
"Ngươi muốn làm..." Đế Vũ còn chưa nói hết câu.
Răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên!
Cái cổ nổ tung ngay tại chỗ!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất