Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 Hiện trường vốn đang náo nhiêt, thoáng cái đã yên tĩnh lại!  

 

Bốp!  

 

Lão tổ nhà họ Đế vỗ bàn đứng dậy: "Diệp Bắc Minh, ngươi đừng có mà rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"  

 

"Đây là kết quả mà bọn ta đã thương lượng!"  

 

Diệp Bắc Minh chỉ có ba chữ: "Vậy thì đánh!"  

 

Lão tổ nhà họ Đế phẫn nộ: "Ngươi!"  

 

Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu: "Ngươi cái gì mà ngươi? Tôi đề nghị nhà họ Đế giải tán, nhập vào Côn Luân Điện đi!"  

 

Ánh mắt lão tổ nhà họ Long bừng bừng sát khí: "Diệp Bắc Minh, cho ngươi vào bàn đã là giữ thể diện cho ngươi lắm rồi!"  

 

"Ngươi còn muốn thay đổi quyết sách của bọn ta ư?"  

 

Diệp Bắc Minh cười nhạt: "Không sửa? Thế thì đánh?"  

 

"Kiếm ra đây!"  

 

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lao ra, lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Bắc Minh!  

 

Một con huyết long được ngưng tụ từ tinh khí, điên cuồng rít gào!  

 

Lão tổ nhà họ Long quát: "Ngươi tưởng dòng dõi Kim Long Thái Sơ ta sợ ngươi chắc?"  

 

Gào!  

 

Một con long hồn vàng rực lao ra từ trong người lão tổ nhà họ Long!  

 

Trên không trung quảng trường, tiếng gầm của một con Kim Long Thái Sơ và một con Hỗn Độn Chân Long vang khắp thiên địa!  

 

Trần Thiên La tức giận nói: "Diệp Bắc Minh, đây là quyết định bọn ta đã thống nhất!"  

 

"Ha ha ha ha!"  

 

Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: "Quyết định do các ông thống nhất! Má nó ông muốn chọc tôi cười chết đấy à?"  

 

"Các ông là cái thá gì? Quyết định sinh tử của Côn Luân Điện ư?"  

 

"Trần Thiên La, đm ông! Nghe rõ chưa? Tôi! Đ**! M*! Ông!"  

 

Tất cả mọi người trợn tròn mắt!  

 

Chết lặng!  

 

Kể cả người của Côn Luân Điện, cũng cứng ngắc tại chỗ!  

 

Diệp Thanh Lam hơi xấu hổ: "Minh Nhi mắng hơi tục nhỉ?"  

 

"Khụ khụ..."  

 

Dạ Huyền cũng rất ngại ngùng: "Đứng trước sinh tử, lịch sự là cái rắm gì!"  

 

Bạch trưởng lão mắt sáng rực: "Mắng hay lắm! Rất tục, nhưng lão phu thích!"  

 

"Vị điện chủ này đúng hợp ý tôi!"  

 

Trần Thiên La tái mét mặt!  

 

Gân xanh trên trán giật giật: "Diệp Bắc Minh, ngươi thật... thật... khốn kiếp!"  

 

"Bọn ta cũng chỉ vì đại cục, không phải vì cá nhân!"  

 

Diệp Bắc Minh bật cười: "Tôi mới mắng ông hai câu, ông đã không chịu được rồi à?"  

 

"Nhưng ông đang muốn Côn Luân Điện tôi chết! Ông nói nghe đường hoàng quá, vì đại cục ư?"  

 

"Được thôi! Tôi thấy thế lực của thành Hắc Uyên lớn hơn Côn Luân Điện tôi nhiều!"  

 

"Tôi lại nghĩ, đem thành Hắc Uyên nhường lại cho người thời đại Viễn Cổ, tổn thất một thành Hắc Uyên, có thể giữ lại biết bao nhiêu thế lực giống Côn Luân Điện tôi đấy?"  

 

"Trần Thiên La, hay là ông hy sinh một chút? Đem lại hạnh phúc cho tất cả mọi người?"  

 

"Ngươi..."  

eyJpdiI6InVST0FHb1VjNzVJRXF4VzRDREJFT0E9PSIsInZhbHVlIjoiR05PdnFVSWdUK05adkVFMmRLemo4Y2xXRERCRUFnRForcjF0M01CcmtZeDZYZGxibUpNWkVkUzEwRXBUdVJcLzUiLCJtYWMiOiIxZTkyNTQxMjM3YmUzNDRlMjM5YjY2ZDM2NTA3NjdkZjg2OWQxYmVmZjhmNjlhZjQzMTk3ZmRkNTgyYzM4Y2NjIn0=
eyJpdiI6IldmNUc5eTZ4ZCt0VXRKMTJZb0k3UEE9PSIsInZhbHVlIjoiVTZIWmFURCs0VGVFaFkrRjd2YksydGtFODBNWWtJTCtMcUZmZnVxUVZtc0IySFwvMTdYb3J6cElmUTB1M1wvSDgza1NqVXVJYWtLckhKbFVkb01nYWt6MU5Kc0JibERBSnpFTEl6ZXpQaXRZU21uVExRZE56WGVaa1lGbW5EbkhWQTJlUTQrWnUzZDRtN1RlN3hFY09JU1gzRE1ITGJBMXF6MVwvYmNFWnc2SHJBak5wU0xTdWgxOGJBWDNuMFwvbm5JNFYwa1l5VlV4YWFtc1RRdHFwVG5HazgzOGtxUzRKVHJlVjVqTEJlUEwrRTQ9IiwibWFjIjoiYjk3NWM5YjNjODI1YTJiYjQxMzAyOGQxYTZjNzM2MzRiNDI1MDg2ZDM1YjgzM2RhM2Q3ZmFiNWY2YTJmZjI4NCJ9

Diệp Bắc Minh đã chặn họng ông ta: "Tôi! Đ**! M*! Ông!

Ads
';
Advertisement