Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

"Nam Cung công tử, có thể hồi sinh vô hạn không?"  

 

 

Một lão giả cảnh giới Đại Đế cấp chín hỏi.  

 

Nam Cung Tần lắc đầu nghiền ngẫm: "Ông nghĩ nhiều rồi, chết một lần, điểm tích lũy trong tay sẽ giảm đi một nửa."  

 

"Số điểm bị giảm sẽ rơi vào tay kẻ đã đánh chết ông!"  

 

"Ví dụ: Ông có 10 triệu điểm, ông chết một lần, ông còn 5 triệu điểm.  

 

"Chết thêm lần nữa, ông còn 2 triệu 5 trăm điểm."  

 

"Sau ba lần chết, điểm tích lũy sẽ về 0, sau đó một phát sẽ chuyển điểm sang người giết ông lần thứ ba!"  

 

Mọi người bỗng hiểu ra!  

 

Vậy tức là, mỗi người có ba lần hồi sinh!  

 

"Phải rồi, mỗi lần trừ điểm, mức trừ thấp nhất là mười điểm."  

 

"Điểm tích lũy mà hết, thì cũng sẽ chết."  

 

"Nói cách khác, những người chỉ có 10 điểm ban đầu, chỉ cần chết một lần, thì sẽ không còn cơ hội hồi sinh nữa!"  

 

"Thí luyện kết thúc, sẽ xếp hạng dựa theo số điểm còn lại trong tay mỗi người!"  

 

Nam Cung Tần vừa dứt lời, Đông Cực Đại Đế với đám đại đế của Hồng Mông Vũ Trụ.  

 

Lập tức tái nhợt mặt!  

 

Bổ Thiên thần nữ giọng run run: "Nam Cung công tử... Nếu chết trong khu vực thí luyện thì sẽ thế nào?"  

 

Nam Cung Tần thản nhiên nói: "Đương nhiên là chết thật rồi!"  

 

"Cái gì..."  

 

Những tu võ giả chỉ có 10 điểm, sợ đến nỗi lùi lại.  

 

"Nam Cung công tử, tôi có thể rút lui không?" Một lão giả run rẩy hỏi.  

 

Ông ta chỉ có 10 điểm.  

 

Ông ta thật sự không muốn chết!  

 

"Có thể."  

 

Nam Cung Tần gật đầu.  

 

Lão giả kích động tiến lên một bước: "Nam Cung công tử, thế tôi xin rút lui!"  

 

Mười mấy vạn người cảnh giới Đại Đế cấp chín, mấy nghìn người cảnh giới Vĩnh Sinh!  

 

Xác suất tử vong quá cao, chi bằng trở về thế giới của mình, cho dù đời này không thể đột phá thêm bước nào nữa, thì vẫn còn hơn chết ở đây!  

 

"Được!"  

 

Nam Cung Tần gật đầu.  

 

Nhấc tay điểm một cái.  

 

Bùm!  

 

Một tia máu lóe lên, đầu lão giả nổ tung ngay tại chỗ.  

 

Thi thể đổ rầm xuống đất!  

 

"Hít, này..."  

 

"Các ngươi coi núi thí luyện là chỗ nào? Các ngươi muốn đến thì đến, muốn rút thì rút à?"  

 

Nam Cung Tần cười cợt.  

 

"Còn ai muốn rúi lui nữa không?"  

 

Hắn ta nhìn xung quanh một vòng!  

 

Một mảnh tĩnh lặng!  

 

Không một ai dám lên tiếng.  

 

"Như này mới đúng chứ!"  

eyJpdiI6IlZXNlg3aHVlM0dlMmxacGhQcFhHREE9PSIsInZhbHVlIjoiUVMyMDdEM2RzQ3NtR3BFYWRKZ3pmT0JJOW9rdHh6VVUrbnB5dno2NFlHdFF0T1JJRjhUWmtaVFRNMU1ESUl6ayIsIm1hYyI6ImU4NDIyYmNiZWJjMmJjM2EwMTRmN2ZmODYwNDcxZGE1OWQ4ODdiMTM5NTg5NTZjMmRkMzhiMWFmZmIxMDhiMDcifQ==
eyJpdiI6Ik5zWjlyWGNGVCtidUU2NHQwRTVvRGc9PSIsInZhbHVlIjoiVUlxZmdQM0FJMnBhSk44SytcL0xDTzFGM2xscjlEeCtCd2lvOXZEVWNUNHR2UHlxWU01N21HcE1XREJtTjQ1U1JFU01TOTZNUHNaRE13eURJdDFZRHd0MUdhNFpJUUhlSW5aemw1U0ZhOFlGQ3N0Rmc1M2RIWTh5UlJhM1c0VDZMRFp3N1UwQUlJOG5jRUlvODJFWkFKVjdENWhhdHlZQVV3VXB6Z1wvMmt2N01oK094S3VYUEdhZktQcEd0eFljS3pUdnAra3lLRGlxR0RlNXFXXC90bVpKZGdCbmRlRkN6VlwvV2FhaVdtb1lzVVhIanc3ZE5XR2pvbExqOW9oeFdhNEhBNXQ4eVwvVVBkZHhPWEhqaHpSd3dLeklYNnhOVHVIcGhvR2gzUTZjakM5eUl2Q3VMS1hHb1ZwYk1PZmU3T2todEdteDgxS1krSmJ2dUVHd0ZtNUIzaGFGb3RXaXZWUFhNZHlrXC9RckZKdVRrPSIsIm1hYyI6ImY4YTY0OTE5NGZkZGM1ZDgzY2Q0YTY2OTNmZDNjMGRlNWZjMGMwMWYyMWM5ZDdiMGVlNTQ3NTQ5N2E5OThlNGMifQ==

Ads
';
Advertisement