Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 

 Một chữ cuối cùng vừa dứt!  

 

Toàn trường im phăng phắc!  

 

 

Một sự im lặng chết chóc!  

 

 

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu!  

 

 

Đám thiên tài Hoắc Trảm Thương, Khương Kinh Hồng, Lệ Cốt, Minh Thiên Kiếp, Bạch Ly lặng im không nói gì, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.  

 

 

Đúng vậy.  

 

 

Nếu họ được sinh ra ở thế giới của đám Nam Cung Tần!  

 

 

Quả thật họ có tự tin đè bẹp đám Nam Cung Tần, Già Lam!  

 

 

Nhưng.  

 

 

Mấy lời này có thể nói ra ngoài sao?  

 

 

Đứng dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu!  

 

 

"Ngươi!"  

 

 

Nét mặt Nam Cung Tần xấu tệ.  

 

 

Hắn ta nhìn ra được, những người đang có mặt ở đây đều nghĩ như vậy: "Diệp Bắc Minh, ngươi dám sỉ nhục bọn ta? Ngươi muốn chết hả!"  

 

 

Diệp Bắc Minh đứng chắp tay sau lưng, thản nhiên nhìn Nam Cung Tần: "Ngươi dám giết ta không?"  

 

 

"Nhóc Diệp..."  

 

 

Đông Cực Đại Đế vội vàng tiến lên khuyên giải.  

 

 

Không ngờ.  

 

 

"Ngươi!"  

 

 

Trán Nam Cung Tần nổi đầy gân xanh.  

 

 

Ánh mắt hừng hực lửa giận, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!  

 

 

Qua khoảng mười mấy nhịp thở, thế mà hắn ta không dám ra tay thật!  

 

 

"Có chuyện gì vậy?"  

 

 

Mọi người giật mình.  

 

 

Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu: "Không dám ra tay thì ngậm mồm lại cho ta, thôi thì để trưởng lão núi Sáng Thế các ngươi ra đây nói chuyện đi!"  

 

 

Tất cả mọi người cả kinh!  

 

 

"Trưởng lão núi Sáng Thế đến rồi? Ở đâu vậy?"  

 

 

Họ kinh ngạc nhìn xung quanh.  

 

 

Nam Cung Tần ngạc nhiên thật sự.  

 

 

Sao Diệp Bắc Minh biết?  

 

 

"Ha ha ha ha! Hay đấy, chàng trai, sao cậu phát hiện ra vậy?"  

 

 

Đột nhiên.  

 

 

Giữa hư không vang lên một tiếng cười sang sảng!  

 

 

Từ bốn phương tám hướng truyền đến!  

 

 

Căn bản không thể xác định vị trí cụ thể.  

 

 

Giây kế tiếp.  

 

 

Phía sau Nam Cung Tần ba mét, năm lão giả tự nhiên hiện ra, hư không còn không có một tí dao động nào!  

 

 

Cứ như thể ngay từ đầu họ đã ở đó rồi vậy.  

 

 

"Này..."  

 

 

"Họ tới lúc nào vậy?"  

 

 

Đồng tử của nhiều người co lại.  

 

 

eyJpdiI6IkFiejcyamJBZzdKbkhFTXliSldZV3c9PSIsInZhbHVlIjoiaElWYk51eWVBSERIYWt3b2pSWXdsVUtYR0VmcjZ2VGtYMENmcmYydU4wVkdrSjkzSXNTSlYrZjRkcTRNbzlsN0hwcmtISlBwWHROblkzOU9xZ1ZwNm1SYXk1RVB0T2xZYTg0cDZ2RjlJSEFrVmhWMlhEaU14ekdEb0ZrNVdyandlZmJaMjc0WnpLM1Y4bHR3YVJkMTNVdXVnMVJDQU1GVFNhQ1p6a2tuRGRDaXRqUEppQkQxRjFYN1p1bHlpSzRsaGhUdVhcL2dubjdrSGZsUzQyT1wvcXlZcmVDVlZHcnhzWXNLZWMxbVJUUGVycDVsSTFxVEFoa1VNYUs0bVBVbEF4cE9VNFN0SDB6R1IyTGN2WVhhYit1S0ppTHdNbWUxYUNSdW95TFdIMlhURXlVRkE5dWliMkpLczh4c1NBUWFvNCtydHBxa3N0Nnc4SlFFVmtwMTFKSzRUdFArRDlRT2JOVVh0WTV1RTg0dm5ZS21oUzlhRW01TlVXa250WENJY1dpeFZlTTBlQ1IrNmRpeEEyNWEzWDJRPT0iLCJtYWMiOiI0OGRhMzhhYWQ2OWNiNTRmYzQyODg4MzRiYjBmOTkxMDdlZGM4MzVmZTU2NDU3OTY0NDBlMzI5NzQwNmVjNWE3In0=
eyJpdiI6ImtBVlVicnRZa2UybGpFSldFeXYrMEE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9XNVlad3V1dlN0STlTY1FVRVRab0d0bUNubW1TZUZBRkdXWnNXek1HMnVOK2ZvdkJkdG9ZNWtDeHg1RHpQcjhiRDlGbHVoMXd1SVhuSEFpRUdEZU1EMDBRNnZaVllFRVdWam85NHRNbWtCY25PY0dJdlFCdEZlYzYrTDJPelBlVUEwSG5tOUxoRCtEb1hkNExTRFRcL2c9PSIsIm1hYyI6IjA2MzIxYWJlZGUzNTRmOGE1ZTE4ZDEzZjBlOTFhMmJmMTE1ZWMzZDdlMmMwZDJhMmJkMDJiMjM0ZTVlMTA3NzkifQ==

 

Ads
';
Advertisement