Đô Thị: Y Võ Thiên Hạ - Tần Duy

 

Toàn bộ nhà họ Lâm lúc này đột nhiên im lặng, có thể nghe thấy tiếng kim rơi. 

Cuộc ly hôn giữa Tần Duy và Lâm Nguyệt Nguyệt có rất nhiều người biết! 

Hơn nữa mọi người đều biết, Tần Duy bị người của nhà họ Lâm đuổi ra khỏi nhà gần đây! 

Dù mọi người đều biết, nhưng không ai trong số những vị khách có mặt đồng tình với Tần Duy 

Suy cho cùng, danh tiếng rác rưởi của Tần Duy đã được nhà nhà họ Lâm truyền đi, ai ai cũng biết! 

Một kẻ vô dụng như vậy, nếu như không đuổi ra ngoài, chẳng lẽ còn giữ lại mà ăn Tết? 

Nhưng không ai nghĩ rằng, vào ngày đại thọ của ông Lâm! 

Tần Duy vậy mà lại tới! 

Hơn nữa còn lấy lý do chúc mừng đại thọ! 

Dù sao, cũng đã bị người ta đuổi ra khỏi cửa, vậy mà còn không có xấu hổ bám vào cửa! 

Vô liêm sỉ như vậy, chưa từng có! 

Khoảnh khắc đám người Lâm Nguyệt Nguyệt nhìn thấy Tần Duy. 

Sắc mặt bọn họ lập tức tối sầm! 

Cực kỳ khó coi! 

Tần Duy đến đây, là điều mà bọn họ không nghĩ tới! 

"Tại sao tên phế vật này lại đến đây? Rốt cuộc anh ta muốn làm gì?" 

Vẻ mặt Lâm Thiết Hàn lạnh lùng, trầm giọng nói. 

"Đáng chết, tên khốn kiếp này lần trước ở thương hội nhà họ Dương nhục nhã chúng ta bằng mọi cách, bây giờ còn dám tới nhà họ Lâm chúng ta!" "Thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt sao?" 

Ánh mắt Từ Linh lạnh lùng, sắc mặt tràn ngập oán hận. 

Lâm Nguyệt Nguyệt cũng tức giận, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt hung dữ! 

Chuyện xảy ra ở thương hội nhà họ Dương, với cô ta mà nói thật sự là chuyện vô cùng nhục nhã! 

Cô ta sẽ không bao giờ quên ngày hôm đó! 

Cô ta và Lý Long đều quỳ trước mặt Tần Duy, bị hắn nhục nhã! 

Đối với Lâm Nguyệt Nguyệt mà nói, chuyện này thậm chí còn khó chịu hơn cả việc giết cô ta! 

"Đồ súc sinh, cậu còn có gan dám tới đại thọ của nhà họ Lâm chúc mừng!" 

"Là con rể bị chúng ta đuổi ra ngoài, ai cho cậu tự tin bước vào cửa nhà họ Lâm của ta!" 

Lâm Thiết Hàn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Duy u, trực tiếp nói lời nhục nhã anh ta. 

"Đúng vậy, Tần Duy cậu và nhà họ Lâm của chúng tôi không có quan hệ gì, không ai mời, ai bảo cậu tới?" 

Từ Linh cũng lạnh lùng hỏi. 

Vẻ mặt Tần Duy bình tĩnh, sắc mặt cũng không có dao động lớn! 

Tần Duy biết rất rõ đức hạnh của những người này, cũng biết bọn họ sẽ nói những điều khó nghe như thế nào. 

"Mặc dù tôi không còn là con rể nhà họ Lâm nhưng ông nội Lâm vẫn đối xử tốt với tôi, tại sao tôi lại không đến dự đại thọ ông ấy?" 

Tần Duy bình tĩnh nói. 

"Tần Duy, cậu cảm thấy việc này thú vị sao?" 

Không phải ngươi chỉ là không cam tâm sao, đừng tưởng rằng ông nội tôi quan tâm cậu, thì cậu vẫn còn có cơ hội quay về với nhà họ Lâm! 

"Tôi nói cho cậu biết, đừng mơ nữa, cả đời này cậu cũng không có cơ hội đấy!" 

"Thứ rác rưởi như cậu, quả thực khiến cho người ta buồn nôn!" 

Lâm Nguyệt Nguyệt tức giận đứng dậy, hôm nay vốn là ngày đính hôn của cô ta. 

Không nghĩ tới lại gặp phải tên sao chổi Tần Duy này! 

Tân Duy nhìn về phía Lâm Nguyệt Nguyệt, cười lạnh: "Lâm Nguyệt Nguyệt, cô lấy tự tin ở đâu ra mà cho rằng tôi còn muốn quay lại?" 

"Đừng quên, lúc trước là ai đã quỳ xuống trước mặt tôi, cúi đầu nhận lỗi?" 

Lời nói của Tần Duy giống như một con dao sắc bén lạnh lùng đâm vào ngực Lâm Nguyệt Nguyệt, khiến sắc mặt cô ta trong nháy mắt trở nên hung dữ. 

Giống như một vết thương đẫm máu bị vỡ ra! 

"Đồ khốn nạn, anh thì có gì đặc biệt hơn người!" 

"Đừng tưởng rằng tôi không biết anh và Dương Nhã Tinh có quan hệ thế nào?" 

"Tên phế vật như anh, Dương Nhã Tinh thích mới là lạ, chẳng qua chỉ là một công cụ để cô ta lợi dụng thôi?" 

"Anh kiêu ngạo cái gì! Chờ anh không còn hữu dụng, không cần tôi ra tay, tự nhiên sẽ có người giết anh!" 

Lâm Nguyệt Nguyệt lạnh lùng nói. 

"Câm miệng!" 

Ngồi trong sảnh chính, sắc mặt ông Lâm âm trầm, giận dữ hét lên. 

"Lâm Nguyệt Nguyệt, nhanh chóng xin lỗi Duy nhi cho ông!" 

Ánh mắt ông Lâm sắc bén, giọng nói trầm thấp, không giận tự uy. 

"Dựa vào cái gì!" 

Bây giờ Lâm Nguyệt Nguyệt không còn sợ ông Lâm nữa. 

"Ông nội, Tần Duy là người ngoài, con là cháu gái của ông, sao ông lại thà giúp tên rác rưởi này, còn hơn là giúp con!" 

Lâm Nguyệt Nguyệt không hiểu. 

"Con nói lời thô lỗ, Duy nhi có lòng tốt tới đây chúc thọ, con ngược lại còn nhục nhã người ta, ai dạy con không coi ai ra gì như vậy!" 

"Dù thế nào đi nữa, anh ta vẫn là chồng cũ của con!" 

"Con tàn nhẫn như vậy, không sợ báo ứng sao?" 

Vẻ mặt ông Lâm đầy thất vọng và oán giận! 

Sai lầm lớn nhất mà ông từng mắc phải trong đời, chính là thúc đẩy cuộc hôn nhân thất bại giữa Lâm Nguyệt Nguyệt và Tần Duy! 

"Ông nội, ông đúng là già nên hồ đồ rồi, nếu như không phải ông, tôi sẽ cưới tên rác rưởi này sao?" 

"Tôi chỉ không thể hiểu tại sao ông lại coi trọng thứ rác rưởi này đến thế! Thậm chí còn không tiếc hi sinh hạnh phúc của cháu gái mình!" 

Sắc mặt Lâm Nguyệt Nguyệt rất khó coi, nghiến răng nghiến lợi! 

"Bởi vì anh ta! Bởi vì anh tall" 

Lúc này ông Lâm khó khăn đứng dậy, hai mắt đỏ hoe, toàn thân run rẩy. 

Ông ta đặt tay lên mép ghế bên cạnh, ánh mắt nhìn về phía Tần Duy. 

Đôi mắt lúc này trở nên hoang dại. 

"Anh ta là! Anh ta là..." 

Mọi người đều trông mong chờ đợi, muốn xem ông Lâm rốt cuộc muốn nói cái gì. 

Nhưng vào lúc này! 

Lý Long dẫn đoàn cưới tiến vào nhà họ Lâm, đồng thời cũng cắt ngang lời ông Lâm định nói tiếp theo. 

Anh ta mặc bộ vest màu đỏ thẫm, cắt tóc tỉ mỉ kiểu Pháp, đẹp trai soái khí, nhẹ nhàng phong độ... 

Sự xuất hiện của Lý Long ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người! 

Chỉ thấy anh ta ngẩng cao đầu, bước từng bước một vào đại sảnh. 

Giọng nói cao. 

"Tôi! Lý Long, hôm nay tôi cầu hôn người phụ nữ tôi yêu nhất, Lâm Nguyệt Nguyệt" 

"Để bày tỏ sự thành tâm của mình, đặc biệt đưa sính lễ là 5 tỷ tiền mặt!" 

"Chiếc vòng cổ kim cương tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu!" 

"Một chiếc nhẫn cầu hôn 3 cara!" 

Vừa dứt lời, có mấy người mở ra hộp quà màu đỏ tươi, bên trong đựng những xấp tiền mặt gọn gàng! 

Năm tỷ xếp chồng lên nhau ở cùng một chỗ, gây nên sự chấn động về mặt thị giác! 

Giữa những xấp tiền mặt, đặt chiếc vòng cổ mà Lâm Nguyệt Nguyệt đã yêu thích từ lâu! 

Dưới ánh đèn, nó sáng long lanh, cực kỳ loá mắt. 

"Nguyệt Nguyệt, em có nguyện ý gả cho anh không?" 

"Anh thề, đời này anh nhất định sẽ biến em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời!" 

Ánh mắt Lý Long trìu mến, ngữ khí ôn nhu. 

Tất cả các vị khách có mặt đều tỏ ra xúc động khi chứng kiến cảnh tượng này. 

"Wow, bạn trai của Lâm Nguyệt Nguyệt đẹp trai quá!" 

"Đúng vậy, anh ta không chỉ đẹp trai mà còn giàu có, nhiều tiền như vậy, cả đời tôi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. 

"Chiếc vòng cổ Tình Yêu Vĩnh Cửu đó thật đẹp, nghe nói chỉ riêng chiếc vòng cổ này cũng đã có giá mấy tỷ!" "Đúng vậy, Lâm Nguyệt Nguyệt thật là may mắn!" 

"Thật đáng ghen tị, Lý Long mạnh hơn Tần Duy rất nhiều!" 

"Nói nhảm gì vậy, tên rác rưởi Tần Duy có thể so sánh được với Lý Long hả?" 

"Tôi cảm thấy cái tên vô dụng Tần Duy kia còn không có tư cách liếm ngón chân Lý Long!" 

Mọi người bàn tán, chúc phúc cho hai người, coi thường Tần Duy. 

Ánh mắt Lâm Nguyệt Nguyệt long lanh, trên mặt tràn đầy sự cảm động, cô ta gật đầu nói: "Dạ, em nguyện ý" 

Bùm! 

Tiếng vỗ tay trong đại sảnh vang như sấm! 

Lý Long đứng dậy, giúp Lâm Nguyệt Nguyệt đeo chiếc nhẫn kim cương, vẻ mặt tràn đầy niềm vui. 

eyJpdiI6Im1QNlZXT1NXYmk3K284Z3Nlc2FOQkE9PSIsInZhbHVlIjoieGFNUWR5T3QzSkJ1bVZ0T2E2YStWOVJIM1FMRVhTSXczbytqQXV1QU1OTTVtaVRGNHVpNk5oOFNZNmxWcEE3SzJcLzd5bnM1bGdScnRqNkh6WWtrQmQzcnpualZiNXZmQTNFaWFDeXpTalZnMytveWVjc1wvanBESUVuK3pNVVkwQ0kzZmhOYjJLTUFtYmFYWlJxZEZKa1VhbjdwT3kzWDVZTlB2SkNcL2hcL0FcL2ROT0V4ZklSUXhDQ3hOd1hMaHRtU3JjYTNEK2pSK3Z5WlFaR1NFcHJVRGM1NUlxOWU2NUNWRjVKRHJXNzRmbkZDeG4yMk1GSEZnSko0ZUFNb29VQnU3IiwibWFjIjoiZGFhZjFhZThjMmYxYTQzMjUwY2Q1MTg2MmYzY2I5NzI2NWRlZDY1ZjQwYzU5Y2EzMjIwYzU3NzFkYjdlZjFmNyJ9
eyJpdiI6IjAxbzBaUXN3QWQrdUhveldGdlZ3RFE9PSIsInZhbHVlIjoiSFo3aUZUa25SXC9tTG5zNnI1TG1Bb1NaK0NLN2ZKcExqUjdLZ2Nyam5DQnNESXFlSTg4T1p1bTlIaEp3Q0VOTDJzNFZzWVp6ZWlBS3ZjZ3JoRnBBNWU0QW10MU55YndoNE5YK1ZFR0I3ekxDRzlOZGFQU2RDMGZCOG5TVkcrSDZ3NklXM3BYZVg3WlR4ZVYwNjBzYUNFV2dVZHJnTTNvQ29ITzBCcWdtTklzUE5KVlBcL0Z6WG14cW5oTEJVREJmbzEyZ2ZzVVJHY3pNYWgzQkd0OEQ5eGpRPT0iLCJtYWMiOiJiMjBmMjM5ZTU2MTgxMjg2OWVmOTUwNWM3MzEyNDNjMTY0MDYxZWQ0ODgxNmJlYzcwOGM3ODY1NmZmNmJiOGRmIn0=

Lý Long lạnh giọng nói.

Ads
';
Advertisement