Hai đứa bé rón rén rời khỏi phòng, tắt đèn rồi đóng cửa.
Nhớ đến tính cách giữ mình, không gần phụ nữ của Kinh Tử Sâm, Lê Mạn Nhu đang nép mình trong vòng ôm của anh đột nhiên cảm thấy không chân thực tẹo
nào.
Cô đã kết hôn, đã thế người đó lại còn là ông vua có sức ảnh hưởng lớn nhất trong giới kinh doanh.
“Cô đang nghĩ gì vậy?" Đôi môi mỏng của người đàn ông hơi hé ra.
“Tôi đang nghĩ liệu mẹ anh có đến gây phiền phức cho tôi nữa không?” Lê Mạn Nhu nghĩ đến thái độ của bà Kinh tối hôm đó: “Hay sẽ lại có chuyện gì liên quan đến hai đứa nhỏ nữa?”
“Đây đều không phải những vấn đề mà cô cần phải suy nghĩ. Anh lạnh lùng nói: “Cô chỉ cần tuân theo thỏa thuận và làm tốt vị trí mợ Kinh của cô là được.
Trời càng lúc càng tối...
Đêm nay Lê Mạn Nhu nghe được nhịp tim của anh, Kinh Tử Sâm ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng tản ra từ cơ thể cô, cả hai đều ngủ rất yên bình và sâu giấc.
Sáng sớm hôm sau.
Khi Lê Mạn Nhu tỉnh lại, cô nhận ra anh cũng đã tỉnh giấc nhưng vẫn nằm im giữ nguyên tư thế tối hôm qua.
Chẳng lẽ anh đã dậy từ lâu rồi? Chỉ là không muốn quấy rầy cô mà thôi?
“Buổi sáng tốt lành.” Lê Mạn Nhu nằm trong lòng anh ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai quá mức này, giọng nói trong trẻo dễ nghe hơi vương chút khàn khàn do vừa mới ngủ dậy: “Hôm nay anh không cần tiêm dịch dinh dưỡng đâu, tôi sẽ xuống bếp nấu mì cho anh
Anh không từ chối.
Cô vừa xuống giường vừa nói: “Quản gia đã nói cho tôi tình trạng của anh rồi. Nếu như anh đã quen ăn đồ ăn tôi nấu thì sau này khi nào có cơ hội tôi sẽ làm cho anh. Đây chỉ là nghĩa vụ của một người vợ thôi, anh không cần phải cảm động, cũng đừng suy nghĩ nhiều quá. Tôi muốn khiến cho bầu không khí trong ngôi nhà này tốt hơn, nếu anh có thể cùng ăn cơm với bọn nhỏ thì hẳn hai đứa nó sẽ rất vui vẻ.
Nói xong, cô ra khỏi phòng.
Kinh Tử Sâm nằm trên chiếc giường rộng lớn và êm ái, hơi nhíu mày, thật sự quá kỳ lạ, không ngờ anh lại không thấy phản cảm với người phụ nữ này.
Nhưng sự cảnh giác của anh đối với cô cũng không hề giảm bớt.
“Ba! Cùng ăn mì thôi ạ!”
Khi Minh Triết chạy vọt vào phòng ngủ chính, Kinh Tử Sâm đã thay xong áo sơ mi. Gương mặt anh tuấn tú không có chút tỳ vết nào, giống như kiệt tác đẹp nhất của ông trời vậy.
Thấy con trai chạy vào phòng, Kinh Tử Sâm cài nút trên cổ tay áo rồi cúi xuống bế con trai lên: “Em gái con đâu?”
“Em gái ở trong phòng bếp với mẹ ạ, mẹ đang nấu mì cho ba đó!” Minh Triết ôm cổ anh: “Ba ơi, ba lại đây với con đi, con có món quà này muốn tặng cho ba, là món quà đáp lễ cho người máy mà ba tặng cho con á!”
Minh Triết cựa quậy muốn xuống đất, rồi kéo Kinh Tử Sâm đi đến phòng trẻ em.
Cậu đưa máy tính bảng cho anh và nói: “Ba, hôm qua con đã thức khuya để giúp ba nâng cấp hệ thống an ninh của công ty ba lên một nấc cao hơn đó. Con đảm bảo là ngoài con ra, không một ai có thể xâm nhập vào lớp phòng ngự này đâu!”
Nhìn những hàng mã số liệu dày đặc trên máy tính bảng, trong đôi mắt thâm thúy của Kinh Tử Sâm có thứ gì đó chợt lóe lên, bên ngoài trông anh có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng lại thấy vô cùng bất ngờ.
Anh có thể hiểu được chuỗi mã số này, nhưng các lập trình viên của anh lại không thể nghiên cứu ra nó.
Kinh Tử Sâm không nhịn được mà nhìn con trai vài lần nữa.
Minh Triết nở một nụ cười xán lạn như bông hoa nhỏ: “Ba, con mong sau này ba có thể đối xử với mẹ thật tốt. Mấy năm nay mẹ nuôi lớn bọn con cũng cực khổ lắm.”
Kinh Tử Sâm khom lưng bế Minh Triết, hôn một cái thật kêu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu rồi bế cậu đi xuống dưới tầng.
Bốn bát to đựng mì cà chua trứng đã được đặt trên bàn ăn, cả nhà bốn người cùng ngồi xuống.
Từ khoảnh khắc nhìn thấy Kinh Tử Sâm cầm đôi đũa kia, chẳng những bọn nhỏ thấy vui vẻ mà trong lòng Lê Mạn Nhu cũng thấy vui sướng vô cùng.
Quản gia Thẩm đứng cách đó không xa, nhìn khung cảnh này. Anh ta quan sát cậu Kinh ăn hết mì trong bát, hơn nữa cũng không có dấu hiệu buồn nôn, làm anh ta không nhịn được mà nở nụ cười.
Sau khi ăn xong bữa sáng và nhận lấy cặp sách từ thím Chu, một nhà bốn người hào hứng, vui vẻ lên xe.
Cùng xuất phát đến trường học mới nào!
Trường mẫu giáo này là một trong những trường mẫu giáo tư thục tốt nhất ở Ninh Hải. Những đứa trẻ có thể nhập học ở đây đều không phải người bình thường mà đều là con cháu của các nhà giàu có và quyền lực, từ khi sinh ra đã được ngậm thìa bạc.
Lịch trình của Kinh Tử Sâm rất bí mật. Anh đã hẹn gặp hiệu trưởng để bàn việc nhập học vào trường mẫu giáo ở một quán cà phê.
Không ngờ hai người vẫn bị cánh truyền thông bắt gặp và chụp ảnh. Kể từ tối hôm mà Kinh Tử Sâm đưa vợ con đến tham dự tiệc sinh nhật của thiên kim nhà
chủ tịch thành phố, không ít thợ săn ảnh đã theo dõi anh gắt gao, hòng tìm hiểu thêm được một vài tin tức về anh.
Cho nên chuyện cô Kinh và cậu Kinh chọn học ở trường mẫu giáo Khải Trí đã được truyền ra ngoài rất nhanh.
Kinh Tế Ngọc quăng mạnh tờ báo trong tay xuống bàn trà. Bà ta tức giận đến mức lồng ngực phập phồng, mất ngủ cả một đêm hôm qua!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất