Hệ thống bá đạo - Lâm Phàm (FULL) - Tối Cường Hệ Thống

 

Ngươi đuổi ta chạy, đây là ý nghĩ hiện giờ của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hắn không muốn chơi đùa với Lâm Phàm nữa, mà hắn không biết vì sao, trong lòng mình đang rất hoảng loạn, thật giống như sẽ có chuyện gì đó phát sinh.  

 

Tà môn, thật sự quá tà môn.  

 

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quát.  

 

- Tiểu tử ngươi chớ làm càn quá mức, chẳng lẽ ngươi muốn đuổi theo ta đến chân trời góc biển?  

 

Lâm Phàm vẫn theo sau lưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.  

 

- Ngươi làm cái quái gì vậy? Mau dừng lại nói chuyện với ta, chúng ta hảo hảo nói chuyện một chút, ngươi yên tâm đi, ta bảo đảm sẽ không bẫy ngươi.  

 

- Cút cm ngươi đi.  

 

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tuyệt đối sẽ không tin tưởng Lâm Phàm, nếu như tin tưởng tiểu tử này, thì hắn sẽ giống như Thâm Uyên Chủ Thần, đến chết cũng không cam lòng.  

 

Cái tên Thâm Uyên Chủ Thần nào dám tin thằng ông nội này, nếu ai tin tưởng tiểu tử này, sẽ rất bi thảm, tên kia thật không phải là người, coi như ma đầu cũng không nham hiểm như hắn.  

 

Đệ tử Thiên Địa Tông làm việc so với ma đầu còn muốn ma đầu hơn, đm nó chứ.  

 

Nói không giữ lời, hèn hạ vô sỉ, ngay cả bảo bối trên người cũng âm hiểm như chủ nhân của nó, đã từng có một bảng xếp hạng, tên là Thập Đại Ma Đầu, ngay cả mười tên ma đầu trên bảng kia gộp lại cũng không để tiện bằng tiểu tử này.  

 

Không phải hắn sợ tiểu tử kia, mà giờ hắn cảm thấy không cần thiết cùng hắn hao tổn, vì hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, mà hắn cũng biết được, lấy tình huống bây giờ của mình tuyệt đối không thể giết được tiểu tử kia, chỉ có thể chờ mình lấy được Thiên Quân chi đạo, mới có thể giết hắn, còn hiện tại, thì không được.  

 

Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ, hiện tại hắn đang tràn đầy chiến ý.  

 

- Con lừa trọc, ngươi khiến ta quá thất vọng rồi, trước đây ta thấy ngươi chỉ có chạy trốn, khiến cho ngươi sốt ruột, hiện tại lão tử muốn đối đầu với ngươi, ngươi lại chạy trốn, ngươi có thể đừng như vậy không, chúng ta đứng lại đại chiến ba trăm hiệp.  

 

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quay đầu nhìn Lâm Phàm một chút, bàn tay vừa nhấc, một đạo phật quang đâm thủng hư không, làm Lâm Phàm sững sờ, nhanh chóng né qua một bên.  

 

- Cmn, quá nham hiểm đi, còn đột nhiên đánh lén, có gan thì đứng lại cho ta!  

 

Lâm Phàm không nghĩ tới con lừa trọc lại bỉ ổi như thế, lúc mới bắt đầu, hắn còn nghĩ đối phương nhất định sẽ đánh với mình một trận, nhưng giờ hắn mới phát hiện, tất cả đều do hắn nghĩ quá nhiều, con lừa trọc này không có ý đánh với mình.  

 

Hiện giờ, mình đã thi triển tốc độ nhanh nhất, nhưng hắn giống như uống thuốc kích thích, tốc độ còn nhanh hơn mình, căn bản không thể đuổi kịp.  

 

Lâm Phàm đột nhiên đạp xuống, hư không nổ tung, ngón tay hắn nhấc lên, kiếm ý ngang dọc, phiêu đãng xuất hiện, đánh về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.  

 

Vạn ngàn kiếm ý cắt rời hư không, từng âm thanh phá không mà đi.  

 

- Ngưng!  

 

- Phi Thiên!  

 

Kiếm ý bạo, Phi Thiên xoay tròn xuất hiện rồi dung hợp với kiếm ý.  

 

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật quay đầu lại nhìn, không biết tiểu tử kia muốn làm gì, cũng không biết bên trong tay này rốt cuộc là thứ gì mới, nhưng vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt đẹp gì.  

 

- Không phải ngươi muốn chạy sao? Hôm nay, lão tử dùng Phi Thiên chọc nát cái mông đít của ngươi.  

 

Vù vù!  

 

Phi Thiên cấp tốc xoay tròn, nhờ được kiếm ý gia trì trực tiếp phá không mà đi, lực xuyên thấu cường đại làm hư không vặn vẹo, thanh âm phát ra nặng nề.  

 

Vị Lai Vô Lượng Vương Phật cảm giác tiểu tử này bị bệnh nặng lắm rồi, hắn còn muốn đuổi theo mình đến lúc nào nữa.  

 

Nhưng lúc này, hắn phát hiện hư không sau lưng có biến hóa, thật giống như có vật gì đang chăm chú nhắm vào vị trí nào đó trên người mình, cảm giác này khiến hắn rất không thoải mái, khi quay đầu lại nhất thời biến sắc, hắn nhanh chóng vung tay áo một cái, bánh răng tương lai bay ra chống lại Phi Thiên.  

 

m thanh va chạm kịch liệt bạo phát, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhíu mày, không ngờ tiểu tử kia còn có năng lực này, quả thực làm người ta kinh hãi.  


- Con lừa trọc, ngươi chạy làm cái quái gì, ta cho ngươi biết, hôm nay lão tử nhắm ngươi rồi, mặc kệ ngươi chạy tới đâu, ta cũng theo ngươi gắt gao, trừ phi ngươi chạy trốn cả đời. 

Ads
';
Advertisement