Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần

Sự xuất hiện của ba vị Ma Sứ khiến cho lòng tất cả mọi người chùng xuống mãnh liệt, lúc này, vốn dĩ tầng lớp Chúa Tể phải chiếm giữ tuyệt đối ưu thế nhưng bởi vì mưu đồ trong bóng tối của đám Tu ma giả mà lại rơi vào thế bất lợi.  

             Hai vị Chúa Tể đối phó với Ba vị Ma Sứ, rõ ràng không thể nào nắm được phần thắng, hơn nữa, chỉ cần hai vị Ma Sứ ghìm Thiên Đan Chúa Tể và Mộc Thiên Chúa Tể lại, vậy tên Ma Sứ còn lại có thể nhảy đến ra tay, trắng trợn tàn sát hàng loạt thủ quân của Thành Đông Quan, chỉ cần nghĩ về hậu quả cũng cảm thấy thật khủng khiếp.  

             Trong chốc lát, tinh thần của các binh sĩ của Thiên Thần lục địa đồng thời tụt xuống dốc, mà tinh thần chiến đầu của bên phe Tu ma giả lại tăng lên, giống như là đã giành được chiến thắng vậy, đông đảo Tu ma giả cất cao giọng cười lớn.  

             “Ha ha, hôm nay nhất định phải hạ Thành Đông Quan bằng một cú đấm.”  

             “Đúng vậy, hôm nay ta phải tàn sát hàng loạt dân trong thành để ăn mừng, ha ha ha.”  

             Đã bắt đầu reo hò rồi, nhưng tại chỗ lúc này chỉ có một người vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, đó chính là Thiên Đan Chúa Tể.  

             Nói thật, lúc bắt đầu, sự xuất hiện của Ba vị Ma Sứ quả thật cũng khiến cho Thiên Đan Chúa Tể không ngờ đến dược, nhưng đôi khi những việc trên thế gian kỳ diệu như vậy, nếu như là ngày thường, vậy hôm nay có lẽ Tu ma giả còn có thể nắm vững phần thắng, nhưng hôm nay, e rằng phải khiến cho hắn ta thất vọng rồi, bởi vì trong Thành Đông Quan giờ đây, còn tồn tại một vị Chúa Tể nữa, một người đàn ông thối chẳng bao giờ quan tâm tới bất cứ chuyện gì, cả ngày chỉ biết uống rượu.  

             Không những không có chút hoảng sợ nào, thậm chí còn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, Thiên Đan Chúa Tể mở miệng nói: “Thật đáng tiếc, các người đến không đúng lúc rồi.”  

             Nghe thấy Thiên Đan Chúa Tể nói vậy, Ba vị Ma Sứ không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Thiên Đan Chúa Tể là gì, lúc này, nàng ta còn có thể cười, nhưng rất nhanh, bên cạnh Thiên Đan Chúa Tể, bóng dáng Đan Vân Đạo Tôn xuất hiện.  

             Vẫn là bộ dạng say khướt, trong tay còn cầm một vò rượu lớn đó, ông ta đột nhiên uống một ngụm rượu, rồi lại phun ra một ngụm lớn: “Chậc, thật sảng khoái, rượu này phải mạnh một chút uống mới ngon chứ.”  

             Ông ta hoàn toàn không đặt ba vị Ma Sứ trước mặt vào trong mắt mình, Ba vị Ma Sứ đưa mắt nhìn nhau, con ma men này là ai vậy? Lẽ nào cũng là một vị Chúa Tể sao? Nhưng không thể nào như vậy được, bọn hắn đều đã bí mật điều tra mười vị Chúa Tể của Thiên Thần lục địa, còn có cả ghi chép chi tiết, trong đó không có tên Đan Vân Đạo Tôn.  

             Cảm nhân một lượt, dựa vào phán đoán về khí tức toả ra từ người Đan Vân Đạo Tôn, Ba vị Ma Sứ đều chắc chắn Đan Vân Đạo Tôn chẳng qua chỉ là một siêu cấp cường giả Đạo Tôn Cảnh, nên lại cất cao giọng cười lớn hơn.  

             “Ha ha, ta là ai chứ, một con giun dế Đạo Tôn Cảnh, thế nào, đây chính là chỗ dựa của các người đó sao?”  

             Sau khi xác định Đan Vân Đạo Tôn chẳng qua chỉ là một cường giả Đạo Tôn Cảnh, Ba vị Ma Sứ đương nhiên thả lỏng ngay lập tức, nghe thấy lời chế nhạo của bọn hắn, Mộc Thiên Chúa Tế cũng hoài nghi, trong cuộc đối chiến của các vị Chúa Tể này, Đan Vân Đạo Tôn có thể làm gì? Tự tìm lấy đau đớn sao?  

             Ngoài Thiên Đan Chúa Tể và Cửu Tiêu Chúa Tể ra, cả Thiên Thần lục địa này không một ai biết sức mạnh thật sự của Đan Vân Đạo Tôn, đối mặt với lời chế nhạo của Ba vị Ma Sứ, Đan Vân Đạo Tôn uể oải nhìn sang phía Thiên Đan Chúa Tể nói: “Nương tử, các người chọn trước đi, còn lại cứ để ta là được.”  

             Để cho Thiên Đan Chúa Tể và Mộc Thiên Chúa Tể tự mình chọn đối thủ, còn lại để cho bản thân là được, nghe được lời nói của Đan Vân Đạo Tôn, Thiên Đan Chúa Tể khẽ cười nói: “Ngươi vẫn còn có chút lương tâm đấy.”  

             Nói xong, Thiên Đan Chúa Tể trực tiếp chọn một tên Ma Sứ, ngay khoảnh khắc ra tay, hai người trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, lao lên trời cao, bắt đầu đại chiến.  

             Thiên Đan Chúa Tể đã chọn được đối thủ, mà Mộc Thiên Chúa Tể vẫn nhìn Đan Vân Đạo Tôn với vẻ hoài nghi, thấy vậy, Đan Vân Đạo Tôn xua xua tay nói: “Mau chọn đi, người còn lại là của ta.”  

             Tỏ ý Mộc Thiên Chúa Tể chọn trước, tuy nhiên, ngay khi Đan Vân Đạo Tôn nói xong, vị Ma Sứ lộ diện đầu tiên trực tiếp tung ra một cú đấm, nhắm thẳng vào Đan Vân Đạo Tôn, miệng lạnh giọng hét to: “Giun dế, ngươi đến để tìm chết!”  

             Rất rõ ràng, thái độ của Đan Vân Đạo Tôn đã chọc giận vị Ma Sứ này, chỉ là một con giun dế thuộc Đạo Tôn Cảnh, lại dám nói năng tuỳ tiện như vậy trước mặt Ba vị Ma Sứ.  

             Muốn giết Đan Vân Đạo Tôn bằng một cú đấm, thấy vậy, ngay lúc đó Mộc Thiên Chúa Tể đã chuẩn bị ra tay tương trợ, nhưng Đan Vân Đạo Tôn đã bước ra trước một bước, ợ ra một hơi rượu, điều khiến cho người ta không ngờ đến được là, trong tiếng ợ này lại tràn đầy linh lực hào hùng, trong chốc lát đã đánh tan cú tấn công của tên Ma Sứ kia.  

             Một tiếng ợ đã có thể cản được một cú đấm toàn lực của vị Ma Sứ, đây tuyệt đối không phải là chuyện mà một người chỉ có tu vi tới Đạo Tôn Cảnh có thể làm được, nhìn thấy một màn này, hai vị Ma Sứ còn lại sững sờ, Mộc Thiên Chúa Tể cũng sững sờ theo.  

             Nhìn Đan Vân Đạo Tôn bằng ánh mắt lạnh lùng, tuy Mộc Thiên Chúa Tể cảm thấy đầu óc có chút mù mịt, tên thối tha này hoá ra vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ sao? Thực ra hắn vốn dĩ chính là một vị Chúa Tể Đại Năng sao?  

             “Đan Vân, ngươi…” Muốn mở miệng hỏi, nhưng lại không biết nên nói như thế nào, tu vi của Đan Vân Đạo Tôn đã lộ rõ, thái độ của Mộc Thiên Chúa Tể đối với ông ta cũng sinh ra chút thay đổi, dùng vai vế ngang hàng để bàn luận rồi.  

             Đối diện với vẻ kinh ngạc của Mộc Thiên Chúa Tể, Đan Vân Đạo Tôn khẽ cười nói: “Thực ra ta chỉ có hứng thú với rượu mà thôi, nếu không phải bà xã thối của ta muốn ta ra tay, ta nhất định sẽ không đến đây đâu, ngươi chọn người đi, còn lại để cho ta là được, nhưng ta không dám đảm bảo chắc chắn có thể sẽ thắng đâu ha.”  

             Vẫn là thái độ say khướt uể oải đó, nhưng với chuyện này, Mộc Thiên Chúa Tể không nói gì nhiều, chỉ khẽ gật đầu, chọn tên Ma Sứ vừa ra tay, hai người cùng lao lên trời cao, bắt đầu đại chiến.  

             Thiên Đan Chúa Tể và Mộc Thiên Chúa Tể đều đã chọn xong đối thủ của mình, nhìn tên Ma Sứ còn lại, Đan Vân Đạo Tôn nói: “Hay là chúng ta nói chuyện uống rượu đi? Rượu của ta mùi vị không tệ, ngươi nếm thử xem?”  

             Hai bên đang giao tranh, Đan Vân Đạo Tôn lại có thể mời Ma Sứ phe đối phương uống rượu, nghe thấy lời này, sắc mặt tên Ma Sứ kia vô cùng u ám, hắn ta rốt cuộc nhìn ra rồi, tên đáng ghét này hoá ra vẫn luôn làm bộ làm tịch, thực ra ông ta chính là một Chúa Tể Đại Năng hàng thật giá thật.  

             “Ngươi tìm chết.” Hắn ta hoàn toàn không có ý nói chuyện với Đan Vân Đạo Tôn, trực tiếp tung một cú đấm, thấy vậy, Đan Vân Đạo Tôn bất lực thở dài: “Haizz, tại sao lại phải đánh đánh giết giết chứ, cứ nhẹ nhàng uống rượu nói chuyện không tốt hơn sao?”  

eyJpdiI6IlF2TkFTYkVwb203WXlYSEc5MW9MeVE9PSIsInZhbHVlIjoiUFlzb2Vwc0ZYaVpSb3U3UUtUUkNTMXdselFVXC8xTDhMcGJSVncycUtTSEx5aDdGZ01OKzRuRExQOWk5a0wrMlJCTGRzc1oxdTFoeEh4S1grOG9cL1wvN0FMVTN4OE9RUEdOcFwvY2I1OFBHVEFHM0lheUFmenpXVGJXbUE3cnplSFwvQkU0V0p3SXVtbm1tZ25ja2kzeUd4XC8xN3FBd3l3XC9mS2FZbE9zaHBkYXM5bU50OEY1OUgwMlVvSlROSDJYU0lKXC9EKyswOXNFMlgyVUJcL25GeW02b1JXTDZnOXVqeWJKYWdjamlVVUJxVW5DSGhGQVBEcHgrQXFXdERqaXdiRWxKdDZtK3lGb3l3RFJ2bjRiYWVnd2N2S1NNdHVEQkJQMlwvbEVWRHNZRFpuZkRUVTFQY3lwSjloOGgxaUhrdUJiMU9STlpSQWh6dm1rQlk1RkpCaFBlK01PaGJxN3JQYytzSTZNbHg0R084UFZxTnZpTVdoNDhSTE5HTzJyc3Q3b3pHTU5YbnhXaU5NQTVcLzVySGdvdDJxRzFLbTV0aDgzNHB6SVg0RmxvQVRFVkRQNnZcL0dZMXJGbE1IMzFoR1hNTHlDWkVNQk1haE5CaHNlVlRaXC9naHYzM1FsU0hnXC90c3AzcW5TRXFYMmpBeUoydGNWbk5HNVo1RkVBU2lEZVwvQW1DNnFIMXJ5Rll6YWd1S2UzTW45dXRzaTM3Sk42OURybXpXbGVQTkFOTXpIbXZVSlwvWlpEQXNkRkVXaFRoNm5LdWhQR1hJVmpReTdFM1BZbWlDVTdKU0lmZnpxVUtPR0xLaDN2dVJcL0d3eE9KM0pWQVFQUFFKOXhFTXdZSDg5OCtyXC9yVFwveTdVQVB6dGZ0WHJPMHo0VWU3c3FuOGIyUVwvdlc0UkVZUmNEcURNZzNkVkJNSmdadm9RcXo2ejNHWHNESmtSZXJNSVVxNUFiZ2pVYWRLYm9iYWpxaG5EK1BDXC9jdFk5YXg1eUJLa3JDbVBQd29hQnZXVkM5ZzNHZEwwSmtSXC9BemJmK1N5SnBBXC9vaVorVE1pSkhQbWp1V1hcLzZ1RUVwdzBpdzNNN1AzNVZzNGhjS0J4OHdJS2Jvc1lVdXFDTnp2aGVKeGxyV09Kd3dzWlZnTEVvbitLWFhZZFlrSWdCZHZmUllOY1NOd2dGWDJ1NzBpZDZ2Rk03OXdSYXdjVFA3WVwvak1XTWl1TTh4ZHA2MDZyZFpqQ2NUTnkzXC9wZHNOenFES25ZXC9CUEllNGh2cWdRTk9CMFRBWVE0QUFzZElKeFBURlRYWkJUMmRNaHB0b1planZyaFJ4ZFE2RkV0MkxVTEw3ZjJcL1JibThWT000UkVzSnZiR0krWWRYd2JCZjNzTjNjNWRJb3Fub09zOUNWQnZXR0ZkQWJnPT0iLCJtYWMiOiIyMzM4ZjE2ODVkNDc1ZjdhN2ZiNTY5ZTA4YTlmMzRkNzBhYjc5ZmE1OWU4MDA1ZDMwNzFiZDkxM2IwOGZmMjUzIn0=
eyJpdiI6IjFDZGNpMWRWNHFDbWtBRkRKYzV0d0E9PSIsInZhbHVlIjoidmlCRm1TeUwzbVdnMzVZYkVuaExvZ0VNM3JDRFdvXC9HUnRoVTBSNE4yY1dLdkxjeU5yODFLSTRNSnVoVFlTVkxGOXZiSURkRm9tcUpJb0JxbHhYMW1rbXBRSTNudjZaclBtRzQ1aUFuODB3d3F4M1YxMVdZaGpKbFlVclMweVRNcFlhNjJVMnp4YTl1M2xoaGUyajN3NVg0Y1JndEZYOUs4T3YyNFA0dGg2TmMrSnUrRlJveHhleU9jWWhka3graTNxQWhQd1VobGkyQTlMUmFPZUxqOG9cL0NaYzZYRVpKZ2txb0tpOVNBU2FISHF3SDRYQWRtanZuUG01SkNQWmsrMStadTNndmV1UEZiZWU5YU9NdFBuemszdXgwS29SazlcL0U1UmZnMUFJTzNVaDdBN2srV0VYeUNCYWVCZjhUSUVlYVVwUHlnYzBCaU1PZUJVcHgreko4SWpBZ1VHTncyd25xUTI3ZWs0Sk9TbkRoZlFjM2FrdjNTYm93SnFDaGZ5QnpFaGhyVWJCOHBUSGw2bXRSaittWFNBSU9McWlvaml1VHBROUF6eHlSeGpFdGZEWW5IRE1Hc2JCWEhkVjZOYWk3elRWdDkwTXdvaGVsQVNxejRJTFFQeVd3aWhhOWpzUGdmYjhQaVJQRCtYdUpUXC9nZGVLSThqRmUxTlp4dDhCeGlWZ3htZFRpbkRtT1RsQlwvXC9uR1A3R2hiUUY1YkR0WFJWK1N2eDRTS0VNPSIsIm1hYyI6ImEzMTVlMzcxMWUxYjZhNWUzYTRlNWZhZTFiZGUwY2QyZDY1NTg4NTA2ZWMwNWY4NjgyMmZkMzg5NDU0ODUxODcifQ==

             Trên Đạo Tôn Cảnh là Đạo Hoàng Cảnh, mà Chúa Tể Đại Năng cũng ở cảnh giới này. Đạo Hoàng Cảnh Đại Viên Mãn hiển nhiên đã đi đến đỉnh cao của Đạo Hoàng Cảnh, tiến một bước về phía trước, chính là đột phá được Đạo Hoàng Cảnh, bước vào cảnh giới siêu phàm nhập thánh rồi, mà cảnh giới đó, ngay cả các Chúa Tể cũng không dám tưởng tượng đến.

Ads
';
Advertisement