Lúc này, trong phòng livestream của Tần Dược nhất thời đầy tiếng mắng chửi.
“Tuyệt lắm, bọn họ còn chờ Tần đại sư ở đây à?” “Có nội ứng, kết thúc giám định!”
“Tôi cười đến rụng răng mất. Người này tưởng Tần đại sư dễ bị lừa à? Đây chẳng phải rõ ràng là người do đối phương phái tới, cố ý làm Tần đại sư thua sao?”
“Không chơi nổi thì đừng chơi.”
Trên đường phố, Tần Dược nhìn về phía Liễu Chấn. “Liễu đại sư, bây giờ tới lượt ông!”
Liễu Chấn tái mặt.
Nhưng dù sao da mặt ông ta đủ dày, cũng không phải chưa từng bị người ta vạch trần.
Cho nên ông ta dứt khoát cắn răng nói tiếp: “Tám tuổi từng suýt c.h.ế.t vì rơi xuống nước.”
Lý Việt Minh nghe đến đây thì gật đầu.
“Không sai, đại sư tính rất chính xác.” Liễu Chấn nhìn về phía Tần Dược.
Tần Dược nói ra: “Tám tuổi suýt c.h.ế.t vì nước lũ.” Lần này, sắc mặt Lý Việt Minh thay đổi.
Bởi vì Tần Dược quả thật nói chính xác hơn.
Lúc anh ta tám tuổi, ở quê gặp phải lũ, nước tràn vào ngập cả thôn.
Anh ta rơi xuống nước, lúc được vớt lên thì thiếu chút nữa đã chết.
Cho nên, thật ra lời Tần Dược nói mới là sự thật. Chẳng qua, chuyện này không có chứng cứ!
Hơn nữa, một người chỉ có thể nói ba lần. Bây giờ Tần Dược đã nói tới lần thứ ba. Nếu anh ta thừa nhận Tần Dược nói đúng, nghĩa là 2/3 lần đúng.
Vậy anh ta có thể lấy được một nghìn này nữa không?
Lý Việt Minh nghĩ tới đây thì hạ quyết tâm nói: “Không đúng, không có lũ. Tôi chỉ bị rơi xuống con sông gần nhà thôi.”
Tần Dược chỉ mỉm cười chứ không nói nữa.
“Liễu đại sư, tới lượt ông.” Tần Dược nhìn về phía Liễu Chấn.
Liễu Chấn nhìn về phía Lý Việt Minh, phân tích một lúc mới nói: “Còn nhỏ gặp phải biến cố bất ngờ, gia sản mất sạch, bằng cấp thấp, tốt nghiệp tiểu học.”
Lần này, Lý Việt Minh lộ vẻ kinh ngạc. Bởi vì, Liễu Chấn vẫn nói sai.
Trên thực tế, Lý Việt Minh còn có bằng đại học, chẳng qua không chịu học hành đàng hoàng nên thành tích hơi kém thôi.
Nhưng không phải đại sư đã đưa tiền sao?
Lý Việt Minh nghĩ tới đây, gật đầu: “Không sai.”
Mắt Tần Dược nhìn thấy được khí tức trên người Lý Việt Minh bắt đầu thay đổi.
Con đường sự nghiệp thay đổi!
Số phận của mỗi người thay đổi từng giây từng phút. Mỗi lời nói hành động đều có nhân có quả.
Lý Việt Minh vốn có bằng đại học, mới tốt nghiệp một thời gian và đang tìm việc làm.
Một phần công việc trong đó rất thích hợp với anh ta, thậm chí ảnh hưởng tới vận mệnh của anh ta trong hai mươi năm sau.
Mà nhân sự của công việc này đúng lúc đang xem livestream.
Sau khi Lý Việt Minh thừa nhận mình tốt nghiệp tiểu học. Người bên nhân sự này đã loại bỏ Lý Việt Minh.
“Hóa ra lúc trước anh ta nói dối, bây giờ nói mình mới tốt nghiệp tiểu học. Xem ra bằng đại học này là mua rồi! Chúng tôi cũng không dám dùng loại người này.”
Mà Lý Việt Minh căn bản còn chưa biết tất cả chuyện này. Sau ba lần đoán mệnh, anh ta đã đổ mồ hôi lạnh đầm đìa. Anh ta cảm thấy đại sư Tần Dược thật kỳ quái.
Đặc biệt là ánh mắt cười như không cười của hắn giống như nắm giữ tất cả mọi chuyện về anh ta vậy.
Cũng không biết mình đắc tội đại sư đoán mệnh này, hắn có thể rủa mình, khiến mình không thể sống tốt hay không.
Anh ta càng nghĩ, trong lòng càng không thoải mái nên chán chường, vội vàng rời khỏi đám đông.
“Xem ra ván này là tôi thua!”
Tần Dược cũng không để ý, giống như người thua không phải hắn.
“Cảm ơn!” Liễu Chấn ôm quyền nói.
Lúc này, dân mạng đang xem livestream đều sợ tới ngây người.
“Má nó, người nào cũng có thể nhìn ra được tên đầu mào gà này có vấn đề.”
“Tôi chưa bao giờ thấy qua người vô liêm sỉ như vậy.” “Da mặt dày thật đấy!”
“Con cạn lời!”
“Tôi phục rồi. Tôi thật sự muốn ra ngoài xé toang da mặt của hắn ra.”
Đám dân mạng đều kích động. Bởi vì điều này quá rõ ràng.
Những người đứng xem thật sự cũng cảm thấy không thích hợp.
Chẳng qua có quá nhiều người do Liễu Chấn gọi tới, đồng thời còn đang dẫn dắt tiết tấu, bọn họ là người ngoài thì cứ đứng xem là được rồi.
“Quy định ba lần thắng hai, không vội.” “Bây giờ tới lượt tôi chọn người chứ?”
“Vậy là người đàn ông kia đi. Đúng, chính là anh, người được vợ khoác tay đấy.”
Tần Dược chỉ vào một người du khách thật sự.
Đối phương nghe vậy thì nhất thời mừng rỡ, vội vàng đứng dậy.
“Tôi à? Vậy các anh tính cho tôi đi.”
Tần Dược hỏi: “Anh có mang theo thẻ căn cước không?” “Có mang, có mang!”
Mọi người xung quanh nghe thấy Tần Dược nói vậy đều không nhịn được, cười phá lên.
Bọn họ đã biết Tần Dược muốn tính gì.
“Hay anh đọc luôn số thẻ căn cước của tôi là được rồi.”
Chẳng qua lúc này, Liễu Chấn vô cùng im ắng nhưng trong lòng đang thầm run rẩy.
Cho dù ông ta biết đoán mệnh nhưng chắc chắn phải có công lực thâm hậu mới nhìn mặt tính ra một người họ gì, sinh ngày tháng năm nào.
Liễu Chấn không làm được.
Không chỉ vậy, ông ta đoán mệnh thường cần thông qua tên của đối phương và tám chữ mới tính ra quá khứ của đối phương.
Chỉ xem mặt để so tài, ông ta phát hiện công lực của mình không ngờ kém xa Tần Dược.
Chỉ sợ ván này sẽ thua mất.
“Liễu đại sư, ông bắt đầu trước đi!” Tần Dược nói.
Liễu Chấn quan sát mặt của đối phương rất cẩn thận, phải qua hai phút mới nói: “Lúc cậu còn nhỏ, gia đình giàu có
nhưng ba mẹ ly dị, vợ chồng bất hòa.”
Người đàn ông được đoán mệnh khẽ nhíu mày, sau đó nói: “Có cái đúng có cái không!”
“Lúc tôi còn bé, gia đình giàu có thật, ba mẹ tôi quả thật đã ly hôn nhưng không phải lúc tôi còn bé.”
Liễu Chấn vội vàng giải thích: “Tôi cũng không nói là bọn họ ly hôn khi cậu còn bé.”
Đây chính là cách nói chuyện cao siêu của ông ta.
Ông ta không nói lúc còn bé, chờ người này phản đối, ông ta có thể chu toàn.
Về phần tại sao nói vợ chồng bất hòa?
Đương nhiên là vì bọn họ đã ly hôn. Vợ chồng phải bất hòa mới ly hôn, không phải vậy thì là gì?
Đây chính là chỗ cao siêu của ông ta. Tần Dược đứng bên cạnh cười.
Sau đó, hắn lại nghe người đàn ông được đoán mệnh bất đắc dĩ nói: “Vậy cũng không phải do bất hòa!”
“Bọn họ mới ly hôn mấy năm trước.” “Nguyên nhân ly hôn là vì nhà cửa.”
“Ma Đô hạn chế mua nhà, bọn họ vì mua nhà mới ly hôn.”
Anh ta vừa nói ra lời này, trong lòng mọi người nhất thời kêu khá lắm.
Giá nhà ở Ma Đô thế nào? Vì mua nhà mà ly hôn à? Sau đó cưới lại sao?
Trong nhà có mỏ à?
Mà Liễu đại sư rõ ràng tính không chính xác!
Không ngờ ông ta không tính ra được.
Lần này, ánh mắt người qua đường nhìn về phía Liễu Chấn đã biến thành xem thường.
Liễu Chấn không quan tâm tới chuyện đó. Ông ta biết lần này chỉ sợ mình sẽ thua, đành nhìn về phía Tần Dược.
Tần Dược trực tiếp nói ra tên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất