Thật ra Tần Dược cũng đã nhìn ra, nữ quỷ này cũng không muốn hại nam sinh này.
Chính là hắn tay tiện, chủ động trêu chọc người ta.
Có lẽ sau bảy ngày, cô gái này tròn bảy ngày, trong nhà làm lễ rồi sẽ rời đi.
Có điều hắn lại tự tìm đường chết.
Tần Dược cũng không thể thấy c.h.ế.t không cứu được.
Mà nữ quỷ này lại không giống như là thứ mà Trình Kiều gặp phải, có thể g.i.ế.c trực tiếp.
Nếu như thật sự làm như vậy thì chính là nghiệp chướng.
“Tôi viết cho anh một lá phù tiếp dẫn, tối về chuẩn bị ít đồ, bái tế đối phương một chút, sau đó đốt hương và phù.”
Tần Dược bắt đầu vẽ phù.
Những người khác đều an tĩnh lại, không dám quấy nhiễu. Nhưng mà, Tiểu Yến và Tiểu Tử lại không lo lắng gì cả.
Nếu nói mấy câu cũng coi là quấy rầy thì phần công lực kia của Tần Dược chính là uổng công luyện tập.
Tiểu Yến tiếp tục xem sách.
Tiểu Tử thì cầm điện thoại di động, phòng trực tiếp còn chưa đóng lại.
Lúc này đám cư dân mạng cũng cảm thấy vô cùng náo nhiệt.
Giống như là đang xem một bộ phim.
Còn đã nghiền hơn so với việc đoán mệnh.
Đương nhiên, lúc này bọn họ còn có rất rất nhiều vấn đề muốn hỏi Tần Dược.
Nhưng mà, Tần Dược rất ít khi trả lời những vấn đề này. Tính toán cho ba người có duyên xong thì hắn sẽ rời đi.
Nhưng mà hôm nay, người nắm giữ phòng trực tiếp lại là Tiểu Tử.
Đám thủy hữu này lập tức chuyển chủ ý lên trên người Tiểu Tử.
“Tôi dựa vào, trên thế giới này thật sự có mấy thứ bẩn thỉu kia sao?”
“Tôi đi, sao cô nhóc kia lại có thể nhìn được vậy!”
“Cô bé tên là Tiểu Yến kia cũng là đồ đệ của Tần đại sư sao?”
“Đồ đệ của Tần đại sư sao đều là trẻ con vậy?” “Bồi dưỡng từ lúc nhỏ mới là tốt nhất!”
“Tiểu Tử, Tiểu Tử, nhanh để sư phụ cháu đến trực tiếp giải đáp vấn đề, hoặc là cháu trả lời cũng được, Tiểu Tử biết chữ không?”
“Đương nhiên là biết rồi!” Tiểu Tử trả lời.
Lần này, khung bình luận lập tức trở nên kích động. Vấn đề trước đó cũng ào ào dâng lên.
Tiểu Tử nhìn thấy dáng vẻ ham học hỏi của những người này, sau đó thì giải đáp cho bọn họ một chút.
“Tiểu Yến có mắt m Dương, cho nên có thể nhìn thấy, cậu ấy là đồ đệ mà ông chủ vừa thu nhận.”
Tiểu Tử nói xong thì chuyển ống kính về phía Tiểu Yến.
Lúc này Tiểu Yến đang ôm hai con búp bê, đang xem Chu Dịch.
Sách này, người lớn đọc đều không hiểu ra sao. Nhưng mà Tiểu Yến có thể đọc được.
Không chỉ là vấn đề Khai Trí Phù, mà chính là Tần Dược đã quán đỉnh rất nhiều thứ. Tiểu Yến đây là đứng trên vai người khổng lồ và nhìn xuống dưới.
Đương nhiên là có thể lý giải dễ dàng, nếu như có chữ không biết thì cũng có thể hỏi Tiểu Tử.
“Khá lắm, đây chính là đồ đệ của đại sư sao? Đọc hiểu cả sách mà tôi xem không hiểu.”
Người xem phía dưới khung bình luận đều hoàn toàn không hiểu.
Đương nhiên, còn có người hỏi vấn đề khác.
“Tiểu Tử, tại sao nhóc lại gọi Tần đại sư là ông chủ vậy, nhóc không phải cũng là đồ đệ sao?”
“Cháu không phải là đồ đệ, hì hì!”
Về phần là cái gì, cô đương nhiên sẽ không nói. Đối ngoại thì nói là đồ đệ!
“Hôm nay Tần đại sư có xem cho ba người bị hại nữa không?”
“Ông chủ, bên trong phòng trực tiếp hỏi có tiếp tục tính toán nữa không?” Tiểu Tử truyền lời.
Tần Dược còn đang vẽ phù, nhưng mà hôm nay hiển nhiên là không thể tiếp tục rồi.
“8 giờ ngày mai lại mở đi!”
“Nhưng mà khoan đóng trực tiếp, tôi cho các người xem thứ tốt!”
Tần Dược nói như vậy.
Mọi người lập tức lên tinh thần.
Đặc biệt là Tần Dược còn nói đùa về bạn gái 300 tệ. Một số người đã bất tri bất giác nghĩ sai.
Bên phía Tần Dược lúc này cũng đã vẽ phù xong, lại cầm một nén nhang đưa cho đối phương.
“Cái này cho anh, nhớ lời tôi nói, mua đồ cúng, hương, đốt cái này đi thì cô gái kia sẽ không theo anh nữa!”
“Được được được, cảm ơn Tần đại sư.”
“Trước đừng cám ơn tôi, cũng không phải là miễn phí, quét mã, 500 đồng, nếu không đưa thì không phải là không tốt đối với tôi, mà là không tốt cho anh!”
“Tôi hiểu quy củ này mà, đều hiểu!”
Nam sinh này vội vàng quét mã, trả 500 đồng.
Có điều hắn còn chưa hết hy vọng, nói: “Tần đại sư, anh thêm Wechat của tôi có được không. Tôi thật sự vô cùng thích linh dị học, hy vọng có thể được dạy bảo. Cho dù anh không thu tôi làm đồ đệ thì đề cử cho tôi vài cuốn sách cũng được. Tôi có thể tự học, từ mình xem!”
Tần Dược cười cười.
Người này đúng thật là chấp nhất.
Cho anh sách, anh có thể đọc hiểu sao? Học sinh kém lại nhiều văn phòng phẩm. “Được, thêm đi!”
Tần Dược quét wechat của đối phương một chút, sau đó thêm bạn bè.
Hắn cũng biết tên của đối phương, tên là Phương Minh Húc.
“Nếu như anh muốn xem, thì qua bên cạnh đọc sách với Tiểu Yến một hồi đi, đợi sau khi cô bé đọc xong thì sẽ cho anh mượn quyển sách này.”
Phương Minh Húc vô cùng vui mừng! “Cảm ơn Tần đại sư, tôi đi đọc sách đây!”
Hắn vội vàng chạy đến bên cạnh Tiểu Yến, cùng học tập với cô bé.
Tiểu Yến nói: “Ba ba nói anh là con trai, bảo tôi cách xa anh một chút.”
Tiểu Yến bỗng nhúc nhích, sau đó đặt con rối nam vào giữa hai người.
Phương Minh Húc lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức âm lãnh truyền tới.
Phương Minh Húc cứng đờ người. Hắn vừa rồi có nghe Tiểu Tử nói. Tiểu Yến này có mắt m Dương.
Bên cạnh đối phương rõ ràng không có bất kỳ người nào, cô bé lại nói ba ba.
Nghĩ như vậy, hắn nhìn về phía con rối nam kia.
Ngay sau đó, hắn giống như nhìn thấy, con rối nam vốn dĩ mỉm cười hiền lành bỗng quay đầu một cái, sau đó nghiêm túc theo dõi hắn, thậm chí còn trừng mắt liếc hắn một cái.
Ôi mẹ nó!
Phương Minh Húc thiếu chút đã sợ tè ra quần.
Lúc này, hắn không dám có một cử động nhỏ nào, căn bản cũng không có chú ý tới Tiểu Yến đang xem cái gì, chỉ có thể suy nghĩ viễn vong, cả người rơi vào trạng thái ngơ ngơ ngác ngác.
Tần Dược cười một tiếng, bảo Tiểu Tử cầm điện thoại di động tới.
Sau đó, hắn cầm điện thoại di động, mở website lên rồi tìm tòi.
Phòng trực tiếp được đồng bộ với điện thoại di động của Tần Dược.
Mọi người đương nhiên là có thể nhìn thấy Tần Dược tìm kiếm cái gì.
“Năm 2008, Hạ Châu, Trần Hương, Trạm Thủy, đứa nhỏ 8 tuổi nhà họ Vu bị mất tích, được bộ đội chống lũ cứu.”
Ngay sau đó, một đoạn video xuất hiện. Tần Dược kích vào.
Sau đó, nước lũ cuồn cuộn xuất hiện, phòng ốc sụp đổ, nữ dẫn chương trình vẫn còn đang giới thiệu.
Một đứa bé trai đang giãy dụa bên trong dòng nước chảy xiết, rất nhanh hàng loạt bộ đội đã nhảy xuống, cứu người lên.
“Bé trai chìm vào bên trong nước lũ, bộ đội nhân dân không sợ nguy hiểm tính mạng mà cứu người lên, hài tử sụp đổ khóc lớn, đã mất liên lạc với người nhà.”
Sau đó, còn có cuộc nói chuyện an ủi của bộ đội với đứa nhỏ này.
“Bạn nhỏ tên là gì vậy!” “Cháu tên là Lý Việt Minh.”
“Đừng khóc, lát nữa sẽ tìm cha mẹ giúp cháu.”
Phòng trực tiếp lập tức là một mảnh dấu chấm than(!!!)! “Đây không phải là người đầu tiên vừa mới đoán mệnh -đầu mào gà đó sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất