LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Mấy khách hàng kế tiếp tất cả đều là đến mua Dưỡng Thận Phù, cùng với một chút Kiện Khí Phù.

Nhưng mà vị đại ca nếm thử ra mùi vị của bánh ngọt kia lại mua một tấm ngọc phù.

Cuối cùng cũng đến lượt Viên Giai Giai!

Viên Giai Giai, chính là đến mua Kiện Khí Phù và Tĩnh Tâm Phù.

Đừng nhìn cô mỗi ngày đều trực tiếp, chạy loạn khắp nơi.

Nhưng mà tối về, cô vẫn còn phải cắt một số video, nghiên cứu kế hoạch cho ngày mai.

Thậm chí, cô còn phải thảo luận chuyện quảng cáo với một số thương gia, rồi viết kịch bản, quay video. vân vân.

Thường xuyên thức đêm.

Trạng thái da thịt cũng không được tốt lắm, khí sắc cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng mà có lớp trang điểm dày đặc, còn mở phần mềm làm đẹp trong phòng trực tiếp.

Đương nhiên là có thể che đậy tất cả.

Cho nên cô cũng hỏi vấn đề mà mình chờ đợi.

“Tần đại sư, chỗ này của anh có phù làm đẹp hay không, có thể khiến cho con gái trở nên xinh đẹp?”

“Có phù nào phòng ngừa rụng tóc hay không?”

“Tôi gần đây thức đêm nhiều, tóc rụng cũng rất nhiều!” Tần Dược nhìn Viên Giai Giai một chút!

Đây là… sử dụng Ba Đại Tà thuật Của Cửu Châu.

Nhưng mà Tần Dược không cần nhìn những thứ này, cũng có thể nhìn ra vấn đề từ trên khí tức.

Viên Giai Giai rất liều mạng.

Áp lực tinh thần cũng rất lớn, cho nên mới rụng tóc.

“Thật ra tôi đề nghị cô nên mua Tĩnh Tâm Phù hơn, ngủ sớm chính là biện pháp tốt nhất!”

“Tôi cũng muốn ngủ sớm, nhưng mà quá bận rộn, không có thời gian, chỉ có thể chịu đựng!”

“Tĩnh Tâm Phù sẽ giúp cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, đồng thời có thể giúp cô chuyên tâm làm việc, không có nhiều lo lắng như vậy.”

Tần Dược nghĩ một lúc rồi nói: “Về phần là phù khiến cho con gái trở nên xinh đẹp mà cô nói, đúng là có thật, phải nhìn xem cô muốn loại nào.”

“Những loại nào?”

“Một loại là Dưỡng Nhan Phù, có thể giúp cho da thịt của cô trở nên nhẵn nhụi, khí sắc hồng nhuận đầy sức sống!”

Phù này không khác Dưỡng Thận Phù là bao. Đều là chuyên về một phương hướng.

Cho nên linh lực tiêu hao cũng không kém là bao. Nếu như bán ra thì chính là 10.000.

Nhưng mà còn có một loại phù khác.

“Loại thứ hai, Đào Hoa Phù, phù này có thể khiến cho đàn ông cảm thấy cô xinh đẹp, có thể tìm được duyên phận của mình một cách dễ dàng.”

Bản thân Đào Hoa Phù chính tăng cường mị lực của bản thân.

Tăng sức hấp dẫn lên đối với người khác phái. “Vậy tôi đều muốn!”

Viên Giai Giai vung tay lên.

Sau đó, cô mua hết Kiện Khí Phù, Dưỡng Nhan Phù, Đào Hoa Phù, Tĩnh Tâm Phù

42000!

Lúc quét mã, cô cảm thấy trái tim mình đều đang chảy máu.

“Được rồi, xem như một lần sửa mặt, đầu tư cho mình một chút mà còn không cần động d.a.o kéo, đáng giá!”

Cô cắn răng thanh toán, sau đó rời đi với vẻ lưu luyến không rời!

Qua hai giờ, chỗ khách còn lại đều rời khỏi. Thời gian cũng đã là 1 giờ chiều.

Tiểu Tử đã chuẩn bị xong đồ ăn.

Tần Dược đi đến bên người Tiểu Yến, nhìn Phương Minh Húc đang mặt ủ mày chau.

Ban đầu hắn còn sợ hãi, nhưng mà vì yêu thích trong lòng, chỉ có thể cắn răng chịu đựng lấy lạnh lẽo, cùng xem sách với Tiểu Yến.

Sau đó hắn phát hiện. Sách này lại là Chu Dịch.

Hắn đương nhiên là đã từng mua loại sách này. Nhưng mà hắn căn bản đọc không hiểu.

Đặc biệt là, sách mà Tiểu Yến đọc thế mà còn là chữ cổ. Càng làm cho hai mắt của hắn trở nên đen thui.

Thậm chí, có chữ hắn còn không nhận ra.

Kết quả Tiểu Yến đọc một hồi thì lật giấy, hắn muốn nói lại thôi nhiều lần, cuối cùng mặt dày mày dạn, hỏi Tiểu Yến mấy chữ.

Kết quả, Tiểu Yến thế mà đều biết.

Có một số chỗ Tiểu Yến không biết, sau đó thì hỏi Tiểu Tử. Tiểu Tử cũng biết.

Phương Minh Húc cảm thấy mình không khác gì sống trong bụng chó cả.

“Học thế nào rồi?”

Phương Minh Húc im lặng.

“Đại sư, tôi thật sự không có thiên phú sao? Cô bé nhỏ như vậy mà cái gì cũng biết. Tôi cảm thấy tôi là một phế vật, tôi đến nhân gian chính là góp cho đủ số!”

Tần Dược nở nụ cười.

“Ăn cơm trước đi! Vừa ăn vừa nói chuyện, “ “Cảm ơn Tần đại sư!”

Phương Minh Húc vội vàng nói cảm ơn.

Ba người cùng nhau ăn cơm, còn Tiểu Tử thì lại quá bận rộn.

“Tiểu Tử không ăn cơm sao?” “Cô nhóc không cần ăn.”

Đôi đũa trong tay Phương Minh Húc hơi ngừng lại, toàn thân lại rung một cái.

Hắn ngoan ngoãn nói: “Tần đại sư, Tiểu Tử không phải là người sao.”

Dù sao, đứa nhỏ 6 - 7 tuổi nào mà có khả năng dùng một chân giẫm nát một khối ngọc thạch chứ.

Sức lực vô cùng lớn.

Hiện tại còn không cần ăn cơm.

Nghĩ cũng biết là không thích hợp! “Ừm!” Tần Dược đáp lại một tiếng. Phương Minh Húc bị dọa cho rơi đũa. “Tôi đi lấy đôi mới cho anh!”

Tiểu Tử nhìn về phía bọn họ, mở miệng nói. “Không cần, không cần, tôi lau một chút là được!”

Phương Minh Húc lấy khăn giấy trong túi quần ra, chà xát đũa một chút, cũng không dám làm phiền Tiểu Tử.

Tần Dược cười cười.

“Nhìn bộ dạng này của anh, sao có thể là hội trưởng Linh Dị hội được nhỉ, còn nghiên cứu thần bí học nữa.”

“Anh đây chỉ là bày ra vẻ yêu thích bên ngoài mà thôi.”

“Hơn nữa, tuổi tác anh cũng lớn rồi, không có cách nào sử dụng Khai Trí Phù để tăng trí nhớ. Anh có biết, tại sao Tiểu Yến lại đọc sách nhanh như vậy không?”

“Tại sao?” Phương Minh Húc hỏi theo bản năng. “Cô nhóc đã gặp qua thì sẽ không quên được!” Phương Minh Húc nghẹn lời!

Hắn quả nhiên là đến nhân gian góp cho đủ số!

Tiểu Yến rõ ràng là đứa bé, lại có mắt m Dương, còn là người đã gặp qua là không quên được.

“Nhưng mà anh cũng có điểm tốt.”

“Điểm gì!” Hai mắt của Phương Minh Húc lập tức sáng lên.

Tần Dược cười nói: “Anh ít nhất vẫn còn là một Đồng Tử.” Phương Minh Húc lập tức cảm thấy bi phẫn.

Đây giống như không phải là chuyện gì tốt.

Nghĩ đến đây, hắn liền há miệng lớn ăn cơm, như là ăn cho hả giận.

Ít nhất cũng phải bằng ba bát cơm của Tần đại sư. Cho hắn biết, mình đã từ fan trở thành antifan.

Chỉ là vừa cho thức ăn vào miệng, Phương Minh Húc lập tức kinh hãi.

Như này cũng quá ngon rồi.

So với nhà hàng Michelin ba sao mà hắn từng ăn còn tốt hơn.

Tuyệt!

Quan điểm của hắn đối với Tiểu Tử đã thay đổi rất nhiều. Chỉ bằng bữa ăn này, hắn cũng phải ở lại chỗ này.

Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nuốt đồ ăn trong miệng xuống, cực lực đề cử chính mình.

“Tần đại sư, tuy tôi không có thiên phú, không thể bái anh làm thầy, nhưng mà tôi có thể tới làm việc cho anh.”

“Tôi nhìn thấy anh bây giờ bán phù lục còn phải giảng giải cho người ta, rồi còn phải vẽ phù nữa, như này rất lãng phí thời gian.”

“Tôi có thể bán hàng và quét dọn gian phòng giúp anh.”

“Đúng rồi, tuy Tiểu Yến là người có thể nhìn một lần là nhớ, nhưng mà cũng cần đi học đúng không? Tôi có thể đưa đón đứa nhỏ.”

Không thể không nói, Tần Dược có chút động tâm. Đặc biệt là cái cuối cùng.

eyJpdiI6ImNYWTdCTkRaV3g0VnloWEx1QnpcL2x3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjgrOFVVbDR6Z0FQVDJBU2RJd1dGOVJOeE8rMm9HWlB5eE9ScGJnWm1wQ2RldmREckZrUDZsWHBlR3AwWmdobzIxbHRBaVkyYUZxWVI2d1FNM014Q3pleStiNTJyNTFuczgydThXYkxwdnNtNnV1QVlwbUxKN2Z4R1o0VmFoWmVaMXNSNWdHWCtuM1crVGdnbzBYOEhEUXdDZVR0cE10S1FxSGhoUGVHd1ZFRzQyKzVvTnhFT0UrY3BQWWhBSEpaaVROeXJ3MmV0RVlaS1wvNGlzVVIxRE1Cd2VNb0I1XC93VWoxQXpuZ0ZXNlZYeGE3dGJ3Z3BVZmF5ODBOYUEwRkNYT3IxUTRtKzYrR2pNR0IwYlpKSmNXZzVDRDNNXC9UcmFyV0N2aHFlYnRNRWFQTFRIQUk0dDJSd0h5aUE3SjE0Z2NFWGFZbExLemk4QUpxOFNYMmM2ZW5lb3VWMWRKaTllZVNNZUpvdGsxVFkyWT0iLCJtYWMiOiJlYTgxNjhlODBjNTEyNDlmNTE4YmExZjAwZWVlMjdlNWRjNTQ2MmQ4OGRiNDJjZjk1MThiN2E4MmJkNDc3MTI3In0=
eyJpdiI6IkY3R3U1cmJHekpFYzF1VFUzMFpoK0E9PSIsInZhbHVlIjoiWm1JcFg1V3pobTVjNkorRUVEUVRJVkhJS0FQanBrVWxpSEdRY1wvM1VaKyt2cGd1ZUdBb2w5UUxVUXRIVXlteGpNOHFGbWxBYkYrXC9WY0V3OW1kQ3ppRmVnTm9adllzbW9NM3VtVzc0aHYzbEp5UnNhdGxnYmtma2lJOXRIckVrXC80cUZYRG5IQzRCSTVKN0JFYUxqY0thRyticFlxOXYrc3dwMkozZ1VjTWJ2aG9DTWZSR1ZJY3ROTk5TXC9aYmYyY1M2VVVTSTZwUXZXV2p0a2lQa0N3MEZSRGhQRXBGNERUYVVjdWw2a1FuY1wvazE1TlY4azRESWJcLzJmK0FUUEduNyIsIm1hYyI6IjJkZjA3ZDdiZTY4YmI1OTk3Y2Y1OWI1MGU3YjkzODQ1ZDM1NmE3NzIwOWEzYmEwZmMyM2EzMTZlZmI3OTlmYzMifQ==

Bây giờ Tần Dược thu hoạch được truyền thừa, dạy bảo không cần cẩn thận như vậy, như vậy sẽ phải tăng hành trình đến trường lên.

Ads
';
Advertisement