Vốn dĩ Tần Dược cũng không tin Hoắc Khuynh Thành có thể thay đổi được tương lai của mình.
Nhưng không ngờ người phụ nữ này thực sự làm được. Cô ta đã thay đổi số mệnh sau này của mình.
Nếu việc này để cư dân mạng biết được, sợ rằng sẽ không thể tin được.
Thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo.
Tại sao Hoắc Trừng Triệt đi làm tiểu tam cả một đời mà vẫn còn mặt mũi sống sót, trải qua cuộc sống tốt đẹp?
Vẫn là câu nói đó.
Thiên Đạo tiêu tan, thiên thần vẫn lạc.
Cô ta thực sự đã phải trả giá đắt mới có thể thay đổi vận mệnh.
Chỉ có thể nói rằng, quả thật đủ tàn nhẫn.
Tần Dược không tiếp tục nhìn trộm tương lai Hoắc Trừng Triệt nữa.
Mà ở trên mạng.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi.
Lại có những tin tức khác xuất hiện như là minh tinh nào đó vượt quá giới hạn, những tin tức xã hội mới nhất khiến sự việc của Hạ Thụy Kiệt bị ép xuống.
Tập đoàn của Hạ Hồng Đào trong sự kiện lần này cũng phải chịu tổn thất nặng nề.
Dĩ nhiên là cũng không dám đến khiêu chiến Tần Dược nữa.
Dự định sau khi dưỡng thương tốt thì nhân lúc còn có thể di chuyển được thì nhanh chóng nuôi thêm một đứa con nữa.
…… Chủ nhật.
Tần Dược ngồi trước máy tính, mở tài khoản Weibo ra như thường lệ.
Định xem bói cho mấy người hữu duyên, đồng thời đánh cắp một chút thiên cơ.
Nhưng mà hôm nay.
Tin trong hòm thư của Tần Dược lại bùng nổ. Ầm ỹ hơn mấy ngày trước rất nhiều.
Mở một tin nhắn ra, trước mặt hắn ngay lập tức xuất hiện một tấm ảnh.
Một người đàn ông có đôi mắt nhỏ, lông mày rậm, đuôi lông mày thưa thớt.
Từ mắt người này có thể nhìn ra, đây tuyệt đối là một khuôn mặt tán gia bại sản.
Nhưng mọi thứ đều không có tuyệt đối, hơn nữa không chỉ đơn thuần nhìn mặt kết luận mà còn phải nhìn vào những thứ ngũ quan khác.
Người này có một chiếc mũi thẳng, gương mặt to, chất phác, nhìn chính diện có thể thấy vành tai, đa số là người có phúc.
Tướng mạo cực phú. (Cự phú chi tướng)
Nhưng về già lại thê thảm, tán gia bại sản, lại còn có tai họa liên quan đến ngục tù.
“Có người giàu xảy ra chuyện sao? Muốn tìm mình xem bói?”
Tần Dược nhìn tin nhắn được trả lời lại.
“Tần đại sư, ngài có thể tính giúp tôi người này được không? Hắn ta nợ tôi 100 ngàn.”
Lập tức trên mặt Tần Dược xuất hiện đầy dấu chấm hỏi.
Loại người giàu nứt tường đổ vách này sao có thể nợ tiền người ta chứ?
Cho dù nhìn thế nào cũng thấy điều này không có khả năng xảy ra.
Tần Dược suy nghĩ, không xem cho người này.
Tần Dược chỉ xem cho những người cùng đường mạt lộ, những kiểu muốn lấy tiền về như thế này, thay đổi nhân sinh, thiên cơ hắn ăn cắp được có thể nhiều hơn một chút.
Tần Dược có dự cảm rằng người này đang nói dối, lừa đảo. Tùy tiện đi tìm một tấm ảnh lừa gạt hắn.
Vậy nên Tần Dược cũng không để ý đến nữa, mở ra tin nhắn thứ hai.
15 phút sau, một tấm ảnh lại hiện lên lần nữa. Vẫn là người đàn ông kia.
Bây giờ, Tần Dược đã cảm thấy sự việc không được bình thường!
“Tần đại sư, ngài có thể xem giúp tôi xem hắn ta đang ở đâu được không? Sau đó ắt có hậu tạ!”
“Không đúng!”
Tần Dược lại mở những tin nhắn khác ra, phát hiện tin nhắn nào cũng là nhờ hắn xem cho người này.
Cuối cùng, Tần Dược cũng thấy được một thông tin hữu dụng.
“Tần đại sư, ngài có thể tính được vị trí nhà của tên nhà giàu ở tiền tây hồng không, tôi bắt hắn lại, tiền thưởng chúng ta chia 2-8, tôi chỉ cần 4 triệu thôi!”
Nhờ câu nói này, Tần Dược cuối cùng cũng xem hiểu. Hắn lập tức đóng lại tin nhắn, mở hot search ra.
Ở hot search đầu tiên đã xuất hiện chữ “bạo”.
[Ma Đô treo thưởng 21 triệu, treo thưởng nhà giàu nhất tây hồng Diêu Hội Hâm.]
“Cung cấp manh mối, thưởng 100 ngàn, cung cấp manh mối về tài sản, khi điều tra được là thật, thưởng 10% tổng tài sản.”
“Giải thưởng cao nhất lên đến 21 triệu 600 ngàn!” “Số điện thoại liên hệ: 021 _”
Tần Dược lập tức dở khóc dở cười. “Thì ra là nợ 100 ngàn này!”
Cuối cùng Tần Dược cũng tìm hiểu được.” Gọi điện tố cáo là có thể nhận được 100 ngàn.
Cái đám cư dân mạng này, mỗi một người đều là một tiểu quỷ cơ linh.
Toàn bộ đều ào đến chỗ Tần Dược, kiếm lời nhờ chênh lệch giá, một lũ gian thương.
Đúng lúc này, Phương Minh Húc từ ngoài cửa đi vào. Hắn đã đưa được Tiểu Yến đến trường.
Sau đó, hắn phấn khích nhìn Tần Dược: “Tần đại sư, ngài đã thấy tin tức sáng nay chưa? Bắt nhà giàu nhất tây hồng, số tiền kiếm được có thể lên đến 20 triệu!”
Tần Dược vui vẻ.
Nhắc đến tiền thì cho dù người không thiếu tiền cũng sẽ cảm thấy có hứng thú.
“Đã thấy rồi, nhưng mà cần phải điều tra tài sản của hắn ta, sau đó tiến hành pháp viện đấu giá mới có thể nhận được 20 triệu, người bình thường đừng có mơ mà lấy được, cơ bản không có đường nào có thể hỏi thăm được tin tức.”
“Vậy thì báo manh mối một lần 100 ngàn cũng được mà! Chủ yếu là tôi tò mò tại sao hắn ta lại mất tích, biến đi đâu mất rồi? Liệu có phải đã ra nước ngoài rồi không?”
Trên mặt Phương Minh Húc viết đầy câu hỏi muốn hóng drama.
Tần Dược thấy hắn cầu học như khát, chính mình cũng gợi lên hứng thú.
“Vậy thì xem một chút đi!”
Tần Dược lấy tấm ảnh kia ra xem lần nữa, sau đó khởi động Thiên Đạo Bí Điển.
Sau 15 phút, toàn bộ thông tin của người này đã bị Tần Dược nắm rõ.
“Đúng thật là ra nước ngoài rồi!” Hai mắt Phương Minh Húc tỏa sáng. “Đi đâu vậy?”
“Ở Châu Phi.” “Hả?”
Phương Minh Húc buồn bực: “Trước đây hắn ta là người giàu nhất, giá trị con người trên trăm triệu, cho dù phá sản thì hắn ta vẫn còn rất nhiều tiền, sao lại có thể chọn một nơi chó ăn đá gà ăn sỏi mà đến chứ.”
Tần Dược cười nói: “Trước khi phá sản, hắn ta làm về mảng sắt thép, nhà hắn có mấy mỏ khoáng ở Châu Phi, thậm chí có cả thế lực vũ trang, người thường lại còn nghĩ đi bắt hắn ta, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thực ra tôi nhớ hắn ta là ai.”
“Cha hắn ta tên là Diêu Vạn Sơn, là người sáng lập Tập đoàn sắt thép Hâm Sơn, cũng từng là nhà giàu nhất tây hồng.”
“Nhưng lại c.h.ế.t vì bị s.ú.n.g bắn.”
“Có lúc giàu quá cũng không tốt, thăng mễ ân đấu mễ cừu, lúc đó nhà máy của bạn thân từ nhỏ của Diêu Vạn Sơn phá sản, hy vọng ông ta có thể thu mua đất của hắn với giá cao, nhưng vẫn chưa bàn bạc xong đã nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t ông ta.”
“Sau khi b.ắ.n c.h.ế.t người, hắn ta cũng tự sát!”
“Lúc đó Diêu Hội Hâm mới 22 tuổi, đang đi du học bên Áo, trở về trong đêm, trên tin tức thấy được tin cha mình chết.”
“Vãi chưởng!” Phương Minh Húc không ngờ mình còn được nghe câu chuyện đầy rẫy drama thế này.
Tần Dược tiếp tục nói: “Lúc đó Tập đoàn Hâm Sơn có xây một tòa cao ốc, trên tầng trên cùng có xây thêm một ống khói, nhìn giống một khẩu s.ú.n.g ngắn.”
“Vậy nên có rất nhiều đại sư phong thủy nói rằng tòa nhà này xây dựng không được may mắn cho lắm.”
“Nhưng sư phụ tôi cũng đã nhìn tòa cao ốc này, nói rằng nó nhìn giống một hộp t.h.u.ố.c lá hơn, cái ống khói kia giống như là một điếu thuốc.”
“Tập đoàn nhà này chỉ có thể tồn tại trong vòng 20 năm, vì bên trong một hộp thuốc, cũng chỉ có 20 điếu mà thôi.”
“Quả nhiên, sau 20 năm, tập đoàn này phá sản trong tay Diêu Hội Hâm!”
Phương Minh Húc nghe mà tâm chi hướng tới. “Tổ sư gia quả thật là nhân vật thần tiên!”
Tần Dược cười nhạt.
Quả thật Trương Nhất Tông ở khía cạnh phong thủy vô cùng tài tình.
Đáng tiếc lại không nhận được truyền thừa, dĩ nhiên cũng không cách nào thoát được uy lực còn sót lại của Thiên Đạo.
(Bà lão thật là đáng thương, phải đứng ở cửa ra vào 24 giờ.)
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất