Cái này cũng chính là tâm ý của bọn họ.
Ăn cơm xong, mấy người liền thuê một chiếc xe, lái xe đến chỗ thôn làng.
Ở bên trong thành phố này, khắp nơi đều là nguyên thạch phỉ thúy, thậm chí ngay cả bên đường cũng có.
Có thương gia, trực tiếp đem tảng đá dùng băng dán màu vàng quấn lên, triệt để trùm đầu vật liệu, toàn nhờ vào vận khí, toàn bộ nhờ vào đánh bạc.
Loại này không có bất kỳ cái gì gọi là hàm lượng kỹ thuật cả.
Đương nhiên, nếu để cho Tần Dược đi, coi như loại này bị băng dán màu vàng quấn lên vật liệu, hắn cũng có thể nhìn được rõ ràng.
Rất nhanh, bọn họ đã đến một thôn trang giao dịch offline, chỗ này có rất nhiều tảng đá đều là không có mở cửa sổ, cửa nhà của mỗi nhà đều có nguyên thạch, có thể từ đầu đi đến đuôi.
Tần Dược rót linh khí vào hai mắt, liếc nhìn toàn bộ thôn làng.
Trong chốc lát, một điểm sáng vệt xanh mơn mởn hiện lên thu hút ánh mắt của hắn.
Khá lắm, Đế Vương Lục!
Chất nước đương nhiên là loại pha lê, hắn cũng sẽ không coi trọng ngọc thạch khác.
Tần Dược rất nhanh đi tới, thấy được một tảng đá 20 kg, vỏ rất dày, bên ngoài còn có một vị trí mang một ít màu xanh biếc.
“Cái này bán như thế nào?”
Ông chủ cũng không khách khí, trực tiếp mở miệng báo giá:
“200 triệu?”.
“Được!”
Tần Dược đồng ý ngay lập tức.
Nguyên thạch trong này đừng nói giá trị 200 triệu, ngay cả 200 tỉ cũng có.
Loại pha lê Đế Vương Lục, nếu như bên trong không có bất kỳ vết nức gì.
Cho dù là làm thành một cái nhẫn, cũng đã có giá trị sáu chữ số.
Mà cái nguyên thạch này khoảng chừng 20 kg, dù là vỏ vô cùng dày, bỏ đi 10 kg mà nói, còn lại cũng có thể khiến người ta kinh ngạc đến ngây người.
Lúc này đến lượt người bán trợn tròn mắt.
Hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua người mua giống như Tần Dược.
Trong ngành bán nguyên thạch, nhất định sẽ mặc cả. Thậm chí giá cả sẽ bị chặt một nửa.
Sau khi trả giá nhiều lần, hai người mới có thể đạt tới giá thành giao cuối cùng.
Tần Dược lại ngược lại, quá trình trả giá không có, trực tiếp giải quyết dứt khoát.
Dưới loại tình huống này, ông chủ cũng hoài nghi mình có phải chào giá thấp rồi hay không.
Có điều hắn rất nhanh đã từ bỏ hoài nghi.
Hắn trên dưới quan sát quần áo trên người của Tần Dược một chút.
Tần Dược hôm nay cũng không phải mặc đạo bào, mà chính là quần áo do Tiểu Tử thiết kế, còn là trực tiếp mua nhãn hiệu cao cấp nào đó ở trên mạng.
Nhìn qua thì có giá trị không nhỏ. Khí chất lại vô cùng xuất chúng.
Thậm chí cả đuôi ngựa cũng đặc biệt làm người khác chú ý tới. Nhìn qua cũng là một phú nhị đại.
“Ông chủ thật sảng khoái.” “Đây là mã số ngân hàng.” “Được!”
Tần Dược đăng nhập tài khoản ngân hàng trên di động, đứng tại chỗ chuyển tiền cho đối phương.
Không chỉ như thế, ông chủ còn đưa hắn một chiếc xe tay kéo.
Xe tay kéo này, có điểm giống xe thức ăn nhóm bác gái mua.
Nhưng mà lớn hơn.
Nhưng mà 200 triệu cũng đã kiếm được, xe này cũng không đáng giá nhắc tới.
Sau đó Tần Dược lại ưng ý một khối đá lớn khác.
Ở bên trong tảng đá này, cũng có một khối loại pha lê nhỏ. Nhưng mà chất ở bên ngoài lại rất kém.
Khoảng chừng 800 kí lô đá lớn, thế mà giá bán chỉ 300 triệu.
Tần Dược tại chỗ cầm xuống.
Đều nói quá tam ba bận, Tần Dược mỗi lần chọn lựa nguyên thạch cũng sẽ không vượt qua ba khối, hiện tại chỉ còn cái cuối cùng.
Tần Dược sau cùng lựa chọn một khối nguyên thạch hình trái bóng rổ lớn, vỏ ngoài có màu vàng, bên trong rất dễ xuất hiện phỉ thúy màu vàng.
Chất nước cũng đạt tới chủng nhu băng.
Không phải chất lượng nhất trong thôn này, nhưng mà màu sắc của nó có ý nghĩa khác biệt.
Sau khi trở về có thể chế tác thành vật trang trí tụ tài.
Đối với rất nhiều khách hàng trước đó đến chỗ mình mà nó, đa số đều là muốn cầu tài.
Vật trang trí tụ tài đương nhiên có thể thỏa mãn yêu cầu của bọn họ.
“Tiểu Tử, em chọn một cái đi.” Tần Dược nói.
“Vâng ông chủ.”
Mặc dù bản thân Tần Dược quá tam ba bận.
Nhưng mà Tiểu Tử lại không bị ảnh hưởng bởi những thứ này.
Bản thân cô cũng là từ phỉ thúy luyện ra, đối với phỉ thúy có cảm ứng tự nhiên.
Mỗi một lần đi qua quầy hàng, đều sẽ nhanh chóng chọn phỉ thủy có phẩm chất cao tại quầy hàng đó.
Những thứ phỉ thúy này, Tần Dược có thể giữ lấy để làm trận pháp.
Mà những cỡ nhỏ loại pha lê kia được giấu trong vật liệu, cô cũng sẽ không bỏ qua.
Đương nhiên toàn bộ thôn xóm loại pha lê nguyên thạch cao cấp chỉ có bảy chỗ.
Nguyên thạch băng chủng lại không ít.
Đương nhiên, đây là đối với toàn bộ thôn xóm mà nói, trên thực tế trên thị trường lại thấp hơn nguyên thạch băng chủng 99%.
Chọn tới chọn lui, cũng đã qua hai giờ.
Mà Tạ Luật bên kia, cũng bởi vì một khối nguyên thạch mà do dự.
Nhìn dáng vẻ này tối thiểu phải thương lượng mất một ngày.
Nhìn thấy Tần Dược thắng lợi trở về, bọn họ cũng hơi sững sờ.
“Tần đại sư, anh nhanh như vậy đã chọn được đồ tốt, còn nhiều như vậy nữa.”
“Ừm, tôi chọn hơi nhanh.” Tần Dược gật đầu.
Lần này đám người này tất cả đều vây quanh.
Chọn nguyên thạch cũng không phải là chuyện đơn giản.
Nhưng mà bọn họ rất nhanh đã phát hiện, những khối nguyên thạch của Tần Dược bọn họ đều nhìn không thấu, đơn giản mà nói chính là tính chất “đổ” quá lớn.
“Ông chủ Tần có muốn mở một khối hay không?”
“Đúng vậy, anh cũng đã trả tiền, anh thấy mở thạch ở chỗ này có được không.”
Tạ Luật cũng hứng thú.
Hắn có được liên lạc của Tần Dược.
Tự nhiên là biết chuyện Tần Dược đang không ngừng làm ngọc phù loại pha lê.
Nếu như đối phương cầm nguyên thạch ở chô của hắn mở ra đều là loại pha lê, hắn nhìn thấy cũng sẽ rất nóng mắt.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không làm chuyện khi Tần Dược chọn được sẽ không bán.
Nhưng niềm vui lớn nhất khi mua nguyên thạch phỉ thúy chính là lúc cởi đi khăn che mặt bí ẩn này.
Tất nhiên hắn cũng muốn nhìn thử thực lực của Tần Dược.
“Tần đại sư, mở một viên để cho chúng tôi mở mang tầm mắt đi.”
“Đúng vậy, mang một viên lớn đi về cũng cần hao phí nhiều nhân lực vật lực và thời gian, không bằng mở ra, bỏ đi lớp đá không cần thiết khi mang về cũng nhẹ nhàng hơn.”
Tần Dược nghe xong thì thấy cũng có đạo lý. “Vậy thì cắt một viên đi, tôi chọn một viên lớn!”
Sau đó Tần Dược mang theo những người này đi đến quầy hàng hắn mua nguyên thạch.
Khối nguyên thạch còn ở lại chỗ này, hơn nữa cũng thanh toán hết 5 triệu phí vận chuyển.
Sau hai ngày nữa mới có thể vận chuyển đến trang viên.
Nhưng bây giờ muốn mở ra, vậy cũng không cần phải phiền toái thế nữa.
“Ông chủ, mở tảng đá kia ra đi.”
“Được, nãy tôi muốn nói cậu hãy mở tảng đá lớn này đi, vận chuyển quá mắc. Cậu thấy nên mở như nào, để cho sư phụ của chúng tôi vẽ một đường?”
“Để tôi tự mình làm.” “Được.”
Sau đó mọi người sử dụng máy móc, bắt đầu đem tảng đá kia cắt ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất