LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Lúc này Tần Dược không nhận được báo đáp thiên cơ của Ngữ Nhiễm này.

Ở trong đoán mệnh trước đây, nói ví dụ như Cẩu Độc Thân Vạn Năm, Tần Dược tính xong, bản thân cậu ta đưa ra quyết định, lại lập tức có thiên cơ bị lấy trộm, hạ xuống trên người Tần Dược.

Bởi vì Tần Dược thay đổi cuộc sống của cậu ta. Nhưng Ngữ Nhiễm thì không.

Tính uổng công!

Tần Dược nói: “Vị thủy hữu này có xác suất lớn sẽ không thay đổi cuộc sống bây giờ. Nhưng số phận con người có đôi khi đã được định trước!”

“Có câu nói rất hay, ông trời đóng cửa chính với bạn nhưng sẽ mở cửa sổ cho bạn.”

“Anh ta chỉ kiếm một nghìn tám, anh ta thấy rất phiền não. Nhưng mọi người sẽ thương hại anh ta sao? Không cần thiết. Công việc của vị thủy hữu này có bảo hiểm xã hội, có rất nhiều lợi ích vô hình mà chúng ta không nhìn thấy được, thậm chí công việc nhẹ nhàng, đi làm bốn ngày nghỉ ba ngày, không hề có cạnh tranh nội bộ. Đi làm 996 kiếm được nhiều có thoải mái được như người ta không?”

“Hơn nữa, anh ta kiếm không nhiều nhưng vẫn là con nhà giàu. Đợi đến lúc anh ta kết hôn, ba mẹ anh ta cân nhắc cho anh ta, cũng sẽ giao nhà cho anh ta.”

“Nằm thẳng không tốt sao?” “Kẻ có tiền thì không vui sao?”

“Ừ, anh không tưởng tượng nổi hạnh phúc của kẻ có tiền đâu.”

Người đi làm vốn đang nghe say mê, còn cảm thấy có lý.

Nói thật ra, Ngữ Nhiễm đi làm bốn ngày nghỉ ba ngày, không mệt.

Đi làm 996(*) tiền nhiều nhưng mệt mỏi!

(*) Là văn hoá làm việc từ 9h sáng đến 9h tối một tuần 6 ngày.

Kết quả Tần Dược đột nhiên bẻ lái gấp. Các dân mạng lập tức bị đ.â.m vào tim!

“Mẹ ơi, bất ngờ không kịp đề phòng bị một d.a.o của 233.”

“Nhưng thượng đế không chỉ đóng cửa chính với tôi, còn đóng cả cửa sổ!”

“Tôi còn đang nhìn người khác thành kẻ bị hại, hôm nay tôi cũng thành người bị hại!”

“Thật đáng giận, đại sư Tần làm tôi đầy tuyệt vọng với tương lai.”

Ở khung bình luận đầy tiếng kêu rên.

Tần Dược cười khẽ, điều chỉnh màn hình.

“Tiếp theo, xin mời người hữu duyên tiếp theo.” Tần Dược kết nối với người hữu duyên thứ hai. Khanh Khanh Tử Tâm.

Cũng may, lần này là một em gái thật.

Trông cô ta còn rất xinh đẹp, mắt to, da trắng, búi tóc. Nhìn qua chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.

Bối cảnh hơi hỗn độn, nhìn qua giống như một siêu thị nhỏ. “Ái chà, đến tôi rồi. Chào đại sư Tần!”

Em gái vừa lên tiếng đã đậm chất giọng Đông Bắc! Đây là một cô gái trông đặc biệt nhanh nhẹn.

Tần Dược cũng mỉm cười gật đầu: “Chào cô thủy hữu. Tôi xem quá khứ cho cô trước!”

“Không thành vấn đề.”

Tần Dược cười và phát động Đạo Thiên Bí Điển, quan sát mọi chuyện của cô gái này.

Cuộc sống bình yên.

Chưa từng trải qua sóng gió.

“Thủy hữu sinh ra trong gia đình khá giả, là con một.”

“Ba mẹ khỏe mạnh, vợ chồng thường xuyên cãi nhau nhưng chẳng qua vẫn tính là hòa thuận.”

“Gia đình hiện nay giàu có.”

“Chẳng qua thủy hữu kết hôn sớm, 21 tuổi đã cưới chồng và sinh con vào năm sau. Bây giờ đứa trẻ đã học lớp một!”

Khanh Khanh Tử Tâm gật đầu: “Ái chà, đại sư tính rất chính xác.”

Tần Dược mỉm cười nói: “Vậy bây giờ thủy hữu muốn tính gì?”

Khanh Khanh Tử Tâm rõ ràng đã sớm suy nghĩ xong!

“Đại sư Tần, là thế này. Lúc trước, tôi cũng thường để ý tới anh, biết anh có thể giúp người ta bắt kẻ thiếu nợ.”

“Mấy năm trước, nhà chúng tôi cho một người bạn mượn mười nghìn.”

“Mười nghìn cũng không nhiều! Nhưng đến bây giờ, đối phương không trả, còn nói không có tiền.”

“Tôi đã nhìn thấy anh ta thay xe mới mà anh ta còn nói không có tiền.”

“Sao anh ta có thể như vậy chứ?”

“Tôi thật sự rất tức giận về chuyện này. Nhưng lúc đó quan hệ hai bên tốt, không viết giấy nợ. Tôi chỉ muốn nhờ đại sư Tần tính giúp tôi xem làm sao đòi lại được số tiền này.”

“Tôi có ảnh của anh ta ở đây, để tôi gửi tin nhắn riêng cho anh!”

Khanh Khanh Tử Tâm nhanh chóng gửi ảnh qua. Tần Dược vừa mở ra xem, đã khẽ nhíu mày.

Người này thoạt nhìn trung hậu thật thà, lời nói ra đáng tin cậy, đầy nghĩa khí.

Đồng thời trong số mệnh không thiếu tiền. Cho dù thiếu tiền cũng sẽ nhanh chóng có lại.

Có lẽ chỉ cần dùng gấp để quay vòng vốn.

Mà Khanh Khanh Tử Tâm nói chuyện trả tiền, bởi vì Đạo Thiên Bí Điển phát động không nói tỉ mỉ, không nhìn thấy được chuyện nhỏ đó.

Chỉ có xem qua chuyện lớn. “Để tôi tính!”

Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển, trực tiếp rơi vào người nợ tiền này.

Trong phút chốc, Tần Dược phát hiện ra nguyên nhân và quá trình của sự việc.

Kết quả đều đã có!

Tần Dược thấy vậy, cũng dở khóc dở cười. Sau đó hắn trở lại trong phòng livestream.

“Thủy hữu à, bây giờ chúng ta tạm thời không nói về chuyện tiền, chồng cô có ở bên cạnh không?”

“Có, anh ấy đang kiểm kê hàng!”

Tần Dược gật đầu và nói: “Tôi tính ra, chồng cô sắp có họa chảy m.á.u đấy!”

“Hả!”

Lúc này, Khanh Khanh Tử Tâm căng thẳng. “Sao chồng tôi lại có họa chảy m.á.u chứ?” “Vậy thì phải nói về chuyện tiền!”

Lần này, Khanh Khanh Tử Tâm cũng bối rối.

“Đại sư, anh lúc thì bảo không nói chuyện tiền, lúc lại bảo nói chuyện tiền, rốt cuộc là thế nào? Anh làm vậy khiến tôi thấy bất an đấy!”

Tần Dược cười.

Hắn nói ra tình hình thực tế.

“Thủy hữu, người bạn này của cô đã trả tiền từ lâu rồi.

Nhưng anh ta không trả cô mà trả cho chồng cô rồi!”

“Chồng cô lén chơi game, đổ hết tiền vào game để tăng skin!”

“Anh ta không dám nói với cô nên nói với người bạn kia, bảo anh ta nói chưa trả tiền, chờ tới khi góp đủ tiền sẽ giao đến trong tay cô.”

“Cho nên cô đòi tiền bạn cô, người bạn này sẽ nói là không có tiền, thật ra anh ta đã trả từ lâu!”

“Anh ta chỉ giúp chồng cô lừa cô thôi!” Lời này vừa ra.

Khanh Khanh Tử Tâm lập tức trợn tròn mắt, sau đó phồng má lên.

“Đại sư, anh chờ một lát, d.a.o của tôi đâu?” “Chờ tôi tìm một con d.a.o đã.”

Chẳng qua cô ta đi một vòng không tìm được d.a.o nhưng tiện tay nhặt được một cái vỉ đập ruồi.

Sau đó cô ta rời khỏi chỗ ngồi.

Mà sau khi cô ta rời đi, phòng livestream cameras lại nhìn xuống màn hình laptop của cô ta.

Màn hình laptop này đúng lúc kết nối với thiết bị giám sát.

Bọn họ quan sát cảnh tượng trong siêu thị không sót chút nào.

Trong tay Khanh Khanh Tử Tâm cầm vỉ đập ruồi, nhưng tới khi đi đến sau kệ hàng bên cạnh, cô ta ngồi xổm xuống, lại tiện tay nhặt chày cán bột lên.

“Lưu Trạch Kiến, anh được lắm, anh lợi hại lắm. Anh dám cùng Đại Sơn lừa tôi à? Mười nghìn mà anh ta nợ chúng ta đi đâu rồi?”

“Chẳng phải anh ta còn chưa trả sao?” “Bốp!”

Khanh Khanh Tử Tâm lập tức đập chày cán bột xuống. “Ối!”

Chồng Khanh Khanh Tử Tâm lập tức che cánh tay, suýt nữa nhảy dựng lên, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

“Anh lặp lại lần nữa, tôi hỏi anh đấy. Mười nghìn kia đi đâu rồi?”

“Vợ ơi, anh sai rồi, chúng ta từ từ nói chuyện!” “Bốp!”

Lại một chày cán bột đánh xuống.

“Từ từ nói chuyện à? Tôi cho anh từ từ nói chuyện!” “Có phải anh đổ hết tiền vào game không?”

“Suốt ngày làm màu trong game, chơi kém như chó vậy, skin tốt được sao? Anh có thể lên Kim Cương sao?”

eyJpdiI6IlBjbCt0Mk01NlZPaTBqdklqdmJtK1E9PSIsInZhbHVlIjoiY1lSSnZxQ2xRS2FkdXE5d0lpb0RISmZpdjJwU1A4RGpBVHEzazNJUGQ5OXBycXJhMkN0MEZcL0lKNDRuME1kV0NaOUk5c2dXRmdqOHk5aCtRMVZKOE9OdUFEcjRtTXZZZFRWbDNpZ0pIbHgwdkpZZ2FLTUFmblFMQXdscGVqcDQ5Rm56YU52XC8rYTh0ZnZsXC83cXBsYjRwZjNWdkxhWHlBQThRTktwVklxUXV4VUhmT3M5aFc0cFVVY2FBWUhINmZ3IiwibWFjIjoiM2YxMzJmM2MyOTNlYTg3YzRkNTYzN2JlODU5ZDQ0MmU1MTFhYjAyMjc5ZGNhNmNjMDYyYjdlZmFhYjkwZDFiNCJ9
eyJpdiI6Iko0OWVxK2NDdnN3OSt5cjlpRWp0b1E9PSIsInZhbHVlIjoiWXJLbzlnYlZcL2VPdDRzMitUWGsyNU5tS0F5Y3pGbE5CUEQ0RUp1MjBGZmZPbFV4aHY3ZG5DMVdEMm5BYVpXXC9waGVYMGJMeE05VkxzM2liZ0xodzBva2R3VFp1T21NTU1vQzVUeGdPUnpIQ2M5ckx1UWZMbmxwdU9ycFN5YTcrbFRzVklpaFR6b0JJZHdtXC96azlEMVhUUnZxSWw1Kyt5MmhDMlVnWkwyQkVmd2JDaEpiUWVZditHRVBQa0RxOTEzUERVOFZPMjZiXC9rXC85VUtLWWtGMG5yelJKaWxCWDBhQzVSbko2TVFvQjJcL1hyVkFkUnlXNnltZ0V3aUY2eWRvSVZER0R6dTlURGJcL3pUcFdsNVRYUmFPRndZMGtjZ1h0cUtmMTFmME5qSlE3d3dMS01OK1dDV2txT0VMcFdhZ3NnIiwibWFjIjoiMGI3M2I1OGM0YjM4M2RiODc4ZTZjYjZiYTE5ZTNiNmQ0N2I5MzcyZTMwZjJjZjI5MWVjYmI4OTkzZDIyOWFjZCJ9

Nhất thời, cô ta đuổi, anh ta chạy, anh ta có chạy đằng trời!

Ads
';
Advertisement