LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Vu Phân Phân mất tích, người lo lắng không phải ba mẹ cô ta mà là giới truyền thông.

Bọn họ muốn tăng lượng fan, muốn hút m.á.u fan, muốn tăng độ hot.

Cho nên bọn họ đều điên cuồng đi tìm. Nhưng người sống sờ sờ như vậy.

Vậy mà nói biến mất liền biến mất.

Có người nói cô ta bỏ nhà đi, có người nói nhảy sông tự vẫn.

Cuối cùng không còn cách nào khác, truyền thông chỉ có thể đi phỏng vấn người nhà cô ta.

Chủ yếu là do quan hệ giữa cô ta và gia đình quả thực không tốt.

Ba và mẹ cô ta ở trước camera không nói được lời tốt đẹp nào về cô ta cả.

“Nó là con sói mắt trắng, vẫn luôn hận chúng tôi, cảm thấy hai chúng tôi là người tàn tật, nhưng nó lại học giỏi, chúng tôi cắn răng nuôi nó ăn học, đến khi nó thi đại học, tháng đầu về nhà liền đòi hai ngàn đồng tiền sinh hoạt.”

“Cả nhà chúng tôi, thêm phí trợ cấp hộ nghèo, thu nhập một năm cũng chưa tới bốn ngàn đồng.”

“Nó mất tích thì cứ mất tích luôn đi, không nuôi nữa!”

“Thằng hai, thằng ba, thằng út tuy không thông minh như nó nhưng cũng chả sao, con cái hiếu thảo là tốt rồi!”

Gia đình này cũng không có ý định đi tìm.

Có điều trải qua phen ồn ào này, gia đình này cũng coi như là có danh tiếng.

Tuy nhiều người cảm thấy không nên quyên tiền, như vậy quá có lợi cho Phân Phân rồi, định giúp cô ta nuôi ba mẹ à?

Nhưng luôn có người tốt bụng không nhẫn tâm, cuối cùng quyên tiền, còn phần tiền học phí của mấy đứa nhỏ cũng có người lo luôn.

Có thể cải thiện chút chất lượng cuộc sống trong nhà.

“Tần đại sư, cô ta không phải c.h.ế.t thật rồi đấy chứ!” Phương Minh Húc nói.

Nếu như thật sự c.h.ế.t rồi, thì có thể coi là do bọn họ bức tử không?

“Không có!”

Tần Dược lắc đầu

Nếu như đối phương c.h.ế.t rồi, có liên quan nhân quả với Tần Dược thì Tần Dược có thể cảm nhận được.

“Tôi tính một chút!”

Tần Dược cảm thấy cần phải tính toán một chút đối phương bây giờ đang làm gì.

Thuần tuý là hiếu kỳ

Hắn nhanh chóng bấm ngón tay, theo thiên cơ tìm đến nơi Vu Phân Phân mất tích.

Thậm chí Tần Dược bây giờ có thể mở thiên nhãn.

Từ góc nhìn của Thượng Đế trực tiếp nhìn tình hình hiện tại của Vu Phân Phân.

Vu Phân Phân lúc này đang nằm phờ phạc trên một cái giường gỗ ở trong một cái thôn.

Cô ta toàn thân co giật, cơ bắp co rút, thậm chí đang nôn mửa với tiêu chảy.

Trong phòng toàn là thứ mùi hắc hắc cay mũi.

Có điều lúc này một lão già da bọc xương, lấy ra một chén thuốc, trực tiếp đổ cho cô ta uống.

“Uống xong cái này cô sẽ khoẻ lại thôi, không cần sợ, sau này ta dạy cô nuôi cổ trùng!”

“Nuôi cổ trùng có thể khiến hắn c.h.ế.t ngay lập tức không?

Tôi muốn hắn chết, thân bại danh liệt.”

Chỉ là cô ta vừa nói xong liền phun ra một ngụm m.á.u lớn. Lão già này lập tức lo lắng.

“Những tin tức trên mạng kia, cô còn chưa thấy sao? Cô nguyền rủa hắn thì bản thân sẽ bị phản phệ, đè nén thù hận ở trong lòng xuống mới có thể tiếp tục sống.”

“Vậy ông báo thù cho tôi được không?” Lão già không nói gì

Thù này? Ai dám báo?

Nếu không phải ông ta yêu quý kẻ tài, cảm thấy cô gái này thiên phú quá tốt đi, bằng không sẽ không đi cứu cô ta, mang cô ta rời đi.

Ngay lúc này

Một luồng uy áp kinh khủng giáng từ trên trời xuống. Trong chốc lát hai người đều toàn thân run rẩy.

Vu Phân Phân phun máu.

Lão già này hiển nhiên cũng trọng thương rồi. Có năm mạng người đã c.h.ế.t dưới tay lão.

Chỉ là năm mạng người này cũng là bọn ác nhân khiến người ta căm ghét tột độ, c.h.ế.t đi ngược lại khiến người khác vỗ tay vui mừng.

Mặc dù như thế, lão tước đoạt mạng sống người khác, tự nhiên tạo thành nghiệp.

Vu Phân Phân bất hiếu cắn ngược ba mẹ, là tiểu ác. Lão già này g.i.ế.c người, là đại ác.

Tần Dược trực tiếp tước lấy một trăm ngày tuổi thọ của Vu Phân Phân.

Cũng chính là “tính toán”

Từng thấy thần hội trừng phạt kẻ tiểu ác, mỗi lần làm chuyện ác tính một lần, một lần tính là một trăm ngày.

Về phần lão già.

Tần Dược tính năm lần.

Cũng chính là năm trăm ngày.

Nhưng đối với lão già này mà nói, tuổi thọ vốn cũng không còn nhiều, có bị tước đi năm trăm ngày, cơ thể hư tổn thêm chút thôi.

Trong nhất thời, chỉ cảm thấy lảo đảo muốn ngã thôi. “Tạo nghiệp mà! Tại sao ta lại muốn cứu ngươi chứ!” Lão già vô cùng hối hận

Không biết lúc này lão đang ở đâu, người cách không tước đoạt tuổi thọ của lão chính là Tần Dược.

Đây quả thật là phương pháp thông thần mà.

Cho nên lão quỳ xuống tại chỗ, hướng về phía Tần Dược, trầm giọng nói: “Xin cao nhân tiền bối, giơ cao đánh khẽ, sau này ta nhất định quản thúc chặt chẽ cô ta, không để cô ta làm hại nhân gian.”

Tần dược liếc mắt nhìn, xác định lão già này nói lời giữ lời được, lúc này mới hoá giải trạng thái mở thiên nhãn.

Luồng uy áp kinh khủng kia cũng dần tan đi.

Lúc này lão già quỳ lạy trên mặt đất kia mới ngẩng đầu lên, thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng rời đi rồi.

Lão lau mồ hôi hai bên thái dương, gương mặt bẩn càng thêm bẩn.

…..

Trong cửa hàng Thần Toán Tần Dược mở to mắt

Phương Minh Húc vẫn ở bên cạnh, chăm chú xem

“Tần đại sư, tính ra chưa? Lần này ngài tính lâu thật đó!” “Ừm, nhìn bọn họ hiện tại đang làm gì khác với nhìn quá

khứ hay tương lai.”

Quá khứ và tương lai giống như bản văn kiện vắn tắt.

Không tỉ mỉ nhìn, thứ nhìn thấy sẽ vô cùng ít ỏi, hơn nữa trong nháy mắt sẽ bị nhập hồn.

Nhìn hiện tại đang làm gì lại là thời gian đồng bộ Đương nhiên sẽ lâu hơn một chút

“Thấy được gì rồi à?”

Tần Dược gật đầu

“Vu Phân Phân được hậu nhân Khúc gia ở Miêu Cương – Khúc Sơn Hà dẫn đi rồi!”

“Miêu Cương, wow, là mấy người biết chơi cổ trùng đúng không? Bây giờ vẫn còn truyền thừa sao?

Tần Dược gật đầu.

“Sư phụ từng nói qua vị đại sư này với tôi, bây giờ lão có lẽ chín mươi tám tuổi rồi, từng g.i.ế.c năm người, tôi vừa mới trừng phạt hắn năm lần.”

Bây giờ Phương Minh Húc cũng không phải gì cũng không biết, đương nhiên từng đọc qua cuốn “Thái Thượng Cảm Ứng Thiên” cơ bản nhất.

Biết được năm lần trừng phạt là năm trăm ngày. Thầm nghĩ đại sư không hổ là đại sư mà. “Không c.h.ế.t chứ?”

Tần Dược cười phá lên nói: “Trong cơ thể đối phương có cổ trùng kéo dài sinh mệnh, nếu như thuận lợi, sống một trăm năm mươi tuổi cũng không vấn đề, hẳn là dễ dàng vượt qua anh rồi!”

“Vậy tôi cũng quá thảm rồi!”

Mặc dù Phương Minh Húc đã quen với việc Tần Dược chửi hắn, nhưng vẫn cảm thấy đau xót.

Dù sao tuổi thọ của con người chính là như vậy.

Bản thân không tu hành, cả một đời chỉ là phàm phu tục tử mà thôi!

“Đúng rồi đại sư, loại người g.i.ế.c người để kéo dài mạng sống có tính là tà tu không, ở thời đại bây giờ tà tu vẫn còn nhiều không?

Quả thực Đạo Thiên Môn của Tần Dược ở thời Thượng cổ là điển hình lớn của tà tu.

Dù sao làm trái với thiên đạo thì chính là tà.

eyJpdiI6IlpsMzRMNWxxaWVMbHN1RTZvMWFvemc9PSIsInZhbHVlIjoiclVsbHgwOUdDODBwOUUxUnhQck5mc21PVW8yd3hcL2FuNlZmYkJ0UHloc1BCUmhPUjd6cEJwSkJwdEZ5bTRaazEiLCJtYWMiOiI5NGZjMDJlZWRmOGM4MDI5ZjE0MmY1MDk3YTg5ODY0OWUxY2I0MTIxMmY0NjA2ZjA1NTZjZWYwMzQ2MGYyMWNlIn0=
eyJpdiI6IndMakgrdlMxbGJFY2lOc2QzQUZrUXc9PSIsInZhbHVlIjoiMk9yMzFMVjlVZGQ5U3Vka1h3dmd0STMwMHJKdGcxekdOZ2ZNczJNeGVydU9iU3JlS3VTa0E3YnRHMW8wOEVocTcxanUrNkxSdjBLd1JjdDFFbTV3dXF4WVVsQlgwMXBoZzJWMVk4bGhnS2t6dkNreDA1aUplaWZNTmNLMHJxWkZaWW9na2oxTmFaN2pzV2ZITlR6akphd1JCM1NqcFBWSlZiZzhua2dtSitPOE5EaDJmOHlsZU5HNmNXaFptWkcxVVRuZXhQZlhySW9PUk4xakpLVG5hQXVGc0lqRHFqT25XcnVhVnJrM1wvQkVEVUFSVWdmdGRaTzRZOVJEZ3FnYnRqNFFuN0F2NjcxMnJhSzcrUUxsaEc3dUlMSVprbEdkblwvME5Yek5qbWNiTXFTbjh6MSs5UXBLYjhES3VrVDBDXC8iLCJtYWMiOiJhYWQ5NDE5ZmYxYzA4MGFjZjM3ZmE4ZWJlMDBkYzgwNGQ0YWY0YTg5MWMxNjA3ZTE4Y2YwMTgyOWVmNjg2MWNlIn0=

Tần Dược nói: “Tà tu sống lâu hơn so với tu sĩ chính đạo.”

Ads
';
Advertisement