LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Thời gian bất tri bất giác trôi qua. Cuối cùng đã đến 12 giờ. Chung quanh đột nhiên tối mờ.

Đèn bên đường hình như không còn điện nữa.

Hoặc là bởi vì mạch điện bị hư hại, bắt đầu lập lòe, cuối cùng phát ra một tiếng lạch cạch rồi tắt.

Bốn phía tôi đen như mực, chỉ còn ánh trăng chiếu rọi xuống, nhưng lại không phải màu trắng noãn, ngược lại có chút màu xanh biếc.

Nhiệt độ bắt đầu hạ xuống.

Rõ ràng đang là mùa thu nhưng lại có một trận gió lạnh thổi qua.

Lạnh đến thấu xương. Giống như là đang vào mùa đông vậy.

Người ở chỗ này, toàn bộ đều co rụt bả vai, thậm chí thở ra hơi khói trắng.

“Xảy ra chuyện gì vậy, sao lại lạnh như vậy.”

Ngay tại lúc này, chung quanh dâng lên một trận sương trắng.

Ở nơi xa, ánh sáng đèn pha của một chiếc xe chiếu tới.

Một chiếc xe buýt mang theo dãy số 666 chậm rãi chạy đến.

Nhưng mà phía trong trận sương mù, biển số xe hình như không giống 666, ngược lại giống c.h.ế.t chết c.h.ế.t hơn.

“Kẽo kẹt!!!”

Xe buýt ngừng lại, cửa trên xe mở ra.

Tài xế ngồi nghiêm chỉnh, mắt không chớp.

Hơn nữa cửa xe lại vừa vặn dừng ở bên cạnh Lâm Biên. Các bạn của hắn thực sự có hơi sợ.

“ Tới, tới thật kìa.”

“Phải lên xe rồi sao, thật là khủng khiếp a!” “Không, tôi không đi, tôi không đi!”

“Tài xế này có phải trước kia bị cắn c.h.ế.t hay không?” Vài người bắt đầu run rẩy.

Tần Dược ở bên cạnh trầm giọng nói: “ Không lên thì tránh ra!”

“Lên thì lên!”

Lâm Biên cắn răng một cái, trực tiếp lên xe buýt.

Bảy người do dự một chút, cuối cùng chỉ có một nam sinh lên xe.

Còn sáu người còn lại đều đứng tại chỗ, không muốn đi. “Tần đại sư, cẩn thận!”

Ngụy Bân nói.

Phạm Dương trực tiếp cất bước đi đến bên cạnh Tần Dược. “Tần đại sư, người của cục đặc dị chúng tôi cũng có chút

bảo bối, nhưng mà đạo hạnh của tôi thấp.”

“Nhưng mà tôi tin rằng, có Tần đại sư ở đây, tôi tự bảo vệ mình không sao!”

Tần Dược nhìn thấy hắn chán nản, nếu không để hắn đi, đời này anh ta có thể không phấn chấn lên được.

Thế là gật đầu. “Có thể, đi thôi!”

Tần Dược không thèm để ý.

Tần Dược cất bước lên xe. Không nhìn về phía vị trí ghế lái một chút.

Sau đó Tiểu Yến, Tiểu Tử cũng lên xe.

Phương Minh Húc theo ở phía sau, nhìn về phía ghế lái phụ, không nhìn thấy có bóng người mà chỉ có một đám khí đen.

Vẻ mặt cứng lại.

Bởi vì vừa nãy nghe những người bạn của Lâm Biên nói người tài xế kia là người chết.

Nhưng mà hắn nhìn qua mắt m Dương thì lại không thấy gì.

Lúc này, thứ hắn nhìn thấy còn không bằng nhìn thấy quỷ hồn.

Như bây giờ còn sợ hơn. Thân thể hắn cứng ngắc, đi vào trong xe.

Cuối cùng chính là Phạm Dương.

Hắn bước lên xe, trong tay cầm cây dùi cui của cảnh sát, trên người mặc bạch y đang phát sáng.

Quần áo của cục đặc dị là vật liệu chế tác đặc biệt, có tác dụng phòng ngừa quỷ khí xâm lấn.

Sau khi lên xe, đám người không ai ngồi xuống, trực tiếp đứng trong xe.

“Tôi chuẩn bị tỏi, m.á.u gà trống, kiếm gỗ đào, lát nữa nhìn xem những thứ này có hiệu quả không, mấy người có cần không?”

Hắn lôi ra một đống tỏi, treo lên cổ, sau đó lấy ra cây kiếm gỗ đào, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Tần Dược nhìn thấy bộ dạng của hắn, nở nụ cười cổ quái. “Tỏi dùng để đối phó cương thi!”

Nụ cười của người kia cứng đờ, sau đó nói: “Hình như đúng là vậy a!”

Sau đó, hắn giống như ôm lấy đùi, l.i.ế.m môi đi đến bên cạnh Tần Dược, “Tần đại sư, tôi tên là Trương Sâm, lát nữa chiếu cố nhiều hơn nha!”

Tần Dược nhìn khí thế của đối phương, gật gật đầu. “Người lần này không có gì nguy hiểm.”

Về phần Lâm Biên, hình như không nghĩ đến người duy nhất lên xe lại ôm đùi Tần Dược, càng thêm tức giận cho nên đứng ở cuối xe, không đứng chung một chỗ với mọi người.

Đợi đến khi tất cả mọi người đứng vững, cửa xe đóng lại, chiếc xe chậm rãi lăn bánh.

Bên ngoài, Ngụy Bân lấy bộ đàm ra.

“Tất cả bộ phận chuẩn bị, bắt đầu truy tìm.” “Trắc Linh cơ đang khởi động.”

“Lần này nhất định không để mất dấu!”

Ngụy Bân tức tốc lên xe, tiếp đó đuổi theo chiếc xe buýt này.

Không chỉ như vậy, những chiếc xe dừng lại xung quanh cũng lập tức khởi động.

Trong chốc lát, trạm xe buýt vốn nhìn qua rất náo nhiệt vậy mà toàn bộ mọi người đều đi.

“Lạch cạch!”

Đèn đường trên đỉnh đầu có vẻ như lại tốt rồi. Ánh sáng đã khôi phục.

Nhiệt độ cũng dần dần ấm lại.

Sáu người cả nam lẫn nữ ôm thành một một khối. “Thật CMN đáng sợ a!”

“Không được, chúng ta có nên đi hay không a!”

“Thật đáng sợ, hu hu, hay là chúng ta đi vào khách sạn chờ một đêm đi, tôi tự mình về nhà, chịu không được.”

“Đi, cũng không biết trên xe xảy ra chuyện gì, quay về bảo Trương Sâm và Lâm Biên nói cho chúng ta biết một chút, nhất định là rất kích thích.”

“Các người cảm thấy bọn họ có thể sống sót mà trở về sao?”

Cả đám trầm mặc, bởi vì đây là lần đầu bọn họ gặp phải chuyện quỷ dị như vậy.

Hai người kia có thể thật sự không thể trở về được.

Bọn họ nhìn về phía chiếc xe buýt 666 kia. Sau một lúc, nó giống như là đi vào trong trận sương mù rồi biến mất!

“Nhanh lên, bắt đầu bao trùm lục soát!’’ Ngụy Bân la lớn.

Trận lùng sục này là vì xác định biên giới đặc thù của quỷ vực.

Nếu như không có cách nào xử lý chuyện này.

Cục đặc dị chuẩn bị lấy việc sửa tàu điện ngầm hoặc sửa đường gì đó để phong bế nơi này.

Trong thành phố luôn có một vài chỗ sửa hơn 10 năm cũng không sửa được. Dù sao cũng không có ai quan tâm đến ý nghĩa sâu xa trong đó.

Lúc này, chiếc xe buýt 666 đi đường mang theo một trận xóc nảy. Toàn bộ cảnh sắc bên ngoài xe trong nháy mắt liền thay đổi.

Hoặc có lẽ là một mảnh đen kịt ở phía bên ngoài cửa, không có bất kỳ một tia sáng nào.

Xe còn đi về phía trước.

Nhưng ngoại trừ âm thanh nhấp nhô của bánh xe, bọn họ còn nghe được âm thanh khác.

Giống như là âm thanh lè lưỡi của loài chó. Móng vuốt ma sát thành tiếng trên mặt đất. Phương Minh Húc rùng mình.

Đúng lúc này, một cái bóng khổng lồ thò đầu ra từ trong cửa sổ.

“Ào!”

Cửa sổ trong suốt bị vỡ.

Một con Bull Terrier đầu người mở cái miệng đầy răng cưa ra, cắn một cái về phía Phương Minh Húc.

“A! Bạch Hổ huynh cứu ta!”

Phương Minh Húc la lớn một tiếng, tung ra quyển trục. “Rống!”

eyJpdiI6Imo5S3BTVHVPeCtNOWo3NnRMaWNlRHc9PSIsInZhbHVlIjoiMnlwNVMxbHdOanFqWDViYjJ4U3N1eFRJV1o0dFFUeEJxcW8zMXFtcGgwRXRRVEVWUmNDN2l0aXRheTdzanZWN3BNMVFkZUZqTG1uclwva0J0YjZscXBvWTZJRGd0UlRqNDBSdmJXdHB0bHBlRFAySXp1OE8rckxnQWNvNnpFUEd4Y01wYTFadlwvSUlkTUYyNGtwZG1NOTEzbk11dFwvVTZlZ3g2RE9tamdhK3NTTkRaVExcL0lcL0JWWDl3aCs3UFFPUW12dnB5aGdQQmZ6TnhmT1VUajVlTGE2empFV2JTaklvMDJxTG1GanhaVytSdEM4M0s1SzBWYllrc09WdmJVOXJUejNuSFJmaEhkaVwvbTJNajhUK2FFb3FWQ3hXWFR6RFwvUzdvQ240eTN6d2l2NXdYeWh4dTRvcnJNK3VVRHJBdmlhYkVmRVBmdGUrMXBGcUFhVzZiM3QwZm1vQnI1Vm16VUllOHhsalRXV1VsUWxJak8yenlQUEZPSUFNQUlTdVZGWmtkdnowbW40dkc2UGFPS3lEWTRqR0NNUE1SNU8ra3dMYmNuemwyVUc5d2M9IiwibWFjIjoiMThmNGJiYWVjMDU3M2RhOWY4OGVjMTFmNTEzMzNkNDk5NWNkYzI4NGI4OGM0ZDg1M2M4Njc2MWZmNDE5YTNlZiJ9
eyJpdiI6IjZTdEFpcUZzNDZwUEc1ZlNFZE43aHc9PSIsInZhbHVlIjoiZnBpVTVNcllBOGJ3UE9sVURwcHhBM1FEMVJRQjlrTlliRXd1YVdEaER0XC9ZanN4T0JMV1o0UjVIbkozNmdyUVwvbkdjM0ZkVEdzUUNacXlXbjY2N1R5Zz09IiwibWFjIjoiNzQwYzYzOGIyN2RjNzQzZGRkNjM5MTE2Yjc2NmEwMjAzZjIwYWZkZjI3YmVlMmZhZTYwNjYyYmViMzAyNGU5OSJ9

Tiếng va chạm rất lớn làm cho con Bull Terrier bay ra ngoài theo hướng ngang, đánh nát 3 cái cửa sổ, thân xe cũng bắt đầu vặn vẹo.

Ads
';
Advertisement