“Xin hỏi tên của khách hàng là gì, cô đang gặp phải chuyện gì sao?”
Tần Dược rót trà cho đối phương. Đối phương lễ phép nhận lấy.
Rồi mở miệng nói ra: “Không dám, họ Vương.”
Sau đó, cô mới gật gật đầu, nói: “Tôi quả thực là gặp phải một chút việc.”
Cô do dự một chút rồi nói: “Mẹ tôi đã qua đời vào khoảng mười ngày trước!”
Tần Dược gật gật đầu.
Bất kể là bài vị hay là nhìn từ mệnh cách của đối phương thì đều là người vừa mất người thân.
Cô gái họ Vương này tiếp tục nói, “Mấy ngày trước, cha tôi nói luôn nằm mơ thấy mẹ của tôi, còn mơ thấy mẹ tôi muốn dẫn ông ấy đi, hôm qua, thậm chí nói muốn cùng ngủ với tôi, không ngủ ở trong cái phòng kia nữa!”
Tâm trạng của cô gái có chút sụp đổ, nói: “Tôi thật sự phục cha tôi rồi, tôi dù sao đều đã 24 tuổi, con trai lớn tránh mẹ, con gái lớn tránh cha.”
“Nếu như không phải tôi biết cha tôi không có ý tứ kia, thì tôi đã mắng ông ấy rồi!”
“Cho nên, tôi dứt khoát sang căn phòng của ba mẹ tôi để ngủ, để cho cha tôi ngủ trong phòng của tôi, kết quả buổi tối tôi cũng mơ tới mẹ tôi. Bà chỉ vào đầu giường, giống như là đang mắng người, vô cùng cuống cuồng!”
“Quá rõ ràng, thật giống như không phải là đang nằm mơ. Tôi đương nhiên không phải là sợ mẹ tôi, nhưng mà cha tôi quá khác thường.”
“Đại sư, anh nói xem, có phải là cha tôi đã g.i.ế.c mẹ tôi hay không?”
Việc này có chút tương tự với chuyện của Trời Cao Biển Rộng trước đó.
Đều là mẹ về báo mộng.
Nhưng mà cũng có chút khác biệt.
Tần Dược nhìn bộ dạng của cô gái, người mẹ hình như là qua đời ngoài ý muốn mới đúng.
“Có ảnh chụp của mẹ cô không?” Tần Dược hỏi. “Có, có!”
Vương cô nương ấn mở điện thoại di động, lấy ra rất nhiều ảnh chụp.
Tần Dược nhìn một cái là đủ rồi!
Sau đó, hắn phát động Đạo Thiên Bí Điển.
Dưới ghi chép của thiên cơ, cả đời của mẹ của Vương cô nương này cũng lập tức xuất hiện ở trước mắt của Tần Dược.
Người mẹ này khi còn sống cũng là một con người bình thường, sau khi về hưu thì mắc rất nhiều bệnh của người đã có tuổi, cao huyết áp, mỡ trong máu, bệnh tiểu đường. vân vân.
Hơn nữa, bà còn thích thức đêm xem video trên Kuaishou và Douyin.
Nửa đêm cho đến hơn bốn giờ đều không ngủ được.
Lần này thì hay rồi, đang nửa đêm trái tim đột nhiên ngừng đập, không có người phát hiện.
Nên đã trực tiếp qua đời.
Sau đó, tròn bảy ngày thì người mẹ này trở về.
Vương cô nương và cha của cô, mấy người dì, cha mẹ, anh em đều tụ lại cùng một chỗ.
Dựa theo quy củ thì phải canh giữa đến 12 giờ, dâng đồ, đốt hương.
Mấy người kia cũng bắt đầu giúp đỡ thu dọn đồ đạc.
Ví dụ như quần áo lúc còn sống của người mẹ, còn có gối, chăn mền, tốt nhất đều đưa đi thiêu hủy.
Cách làm này không chỉ là đưa đồ vật thường dùng qua bên đó, mà còn có một loại nguyên nhân, chính là đồ mà người bệnh sử dụng lâu dài đều sẽ có vi khuẩn, không muốn lây cho người sống.
Tuy người mẹ đột nhiên chết, nhưng mà dùng đồ của mẹ lúc còn sống vẫn là điềm xấu.
Cho nên mọi người liền thu thập đồ đạc. Tròn bảy ngày chắc chắn sẽ không thiêu hủy.
Nhưng mà mọi người thường coi trọng số “Bảy”, đồng thời bái tế đều cần xem số lẻ.
Cũng chính là, tròn bảy ngày, ba bảy, năm bảy, bảy bảy, chín bảy.
Sau đó nhảy qua 11, đi thẳng đến 13, rồi đến trăm ngày thì triệt để kết thúc.
Nhưng mà lúc bọn họ thu dọn gối thì người mẹ cũng trở nên gấp gấp, điên cuồng khoa tay.
Tần Dược lập tức hiểu ra! “Tiền!”
Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển. Mở mắt.
Vương cô nương đang nhìn Tần Dược với vẻ khẩn trương.
Tần Dược nói: “Vương cô nương, cô quá lo lắng rồi, mẹ của cô cũng không phải là do cha cô giết. Vị trí mà bà ấy chỉ cũng không phải là vị trí của cha cô, mà chính là vị trí mà bà ấy hay ngủ.”
“Vị trí kia, trước đó có cái gối, cô có phải dự định rằng sẽ đốt cho bà vào ngày ba bảy hay không?”
Vương cô nương liền vội vàng gật đầu.
“Không sai! Mẹ tôi chỉ vào cái gối để làm gì vậy?”
Tần Dược cũng không có thừa nước đục thả câu, nói: “Bên trong cái gối có tiền!”
“Có 20.000 tiền mặt, sợ các người đốt đi nên mới nhắc nhở các người.”
“Kết quả là cha cô và cô đều hiểu lầm.”
Vương cô nương nghe xong, lập tức sững sờ, sau đó nín khóc mỉm cười.
Vạn lần không nghĩ đến, lại là chuyện như vậy.
“Đây là chuyện mà mẹ tôi có thể làm ra. Bà rất keo kiệt, trong nhà mua thức ăn thì cái gì cũng không bỏ được. Nhà chúng tôi nếu mà để cho bà quản tiền thì chắc là suốt ngày đều phải ăn giống thỏ mất, tôi và cha đều không thể nhìn thấy thịt.”
“Nhưng mà bà ấy vẫn có thể tích lũy tiền.”
“Ai, người tốt yếu ớt nha, bây giờ suy nghĩ một chút, cất nhiều tiền như vậy thì có làm được cái gì?”
Tiểu cô nương lại suy sụp.
Tần Dược cũng không có cách nào an ủi việc này.
“Được rồi, không có việc gì lớn, cô đừng suy nghĩ nhiều. Tôi có thể viết cho cô một phong thư, nói cho bà ấy biết cô đã biết tiền để ở đâu. Cô còn có thể thuận tiện đưa cho bà ấy một số núi vàng núi bạc, bảo bà ấy không cần tiết kiệm như vậy nữa!”
Vương cô nương nghe nói như thế lại cảm thấy buồn cười. “Được, đại sư, anh viết cho tôi đi!”
“Lời dẫn cần 500 đồng, thật ra thì cô báo lại trong mộng cho bà ấy cũng được, nhưng mà cô sẽ mệt mỏi, có lúc con người cũng không có cách nào khống chế giấc mơ của chính mình.”
“Không sao, Tần đại sư, nói với mẹ tôi một câu, tôi cảm thấy 500 là đáng!”
“Được.”
Tần Dược viết cho mẹ của Vương cô nương một lời dẫn.
Sau khi viết xong, lại cầm hương lên, dặn dò cô buổi tối nhớ mang trái cây lên cúng.
Cô gái này quét mã trả tiền 1000, rồi mới rời khỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất