LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Đợi đến khi Lý Hoành Trạch đi vào bên trong rừng trúc, nhìn thấy người trong cuộc, hắn mới rốt cuộc hiểu ra ý của Tần Dược là ý gì.

Lúc này, năm tên buôn bán m.a t.u.ý trong rừng trúc đã ngã trên mặt đất, hấp hối.

Nhưng mà s.ú.n.g ống đang cách bọn họ năm mét bên ngoài.

Không chỉ như thế, mỗi một người bọn họ đều ôm đầu, run lẩy bẩy.

“Không được nhúc nhích!” “Mang mặt nạ lên.”

“Nằm xuống!”

Lý Hoành Trạch mang cảnh sát xông lên, bắt mấy tên buôn bán m.a t.u.ý này lại.

Nhanh chóng trùm đầu bọn hắn lại rồi còng tay.

Nhưng mà, những tên buôn bán m.a t.u.ý này căn bản cũng không có sức để vùng vẫy nữa.

Sau khi bọn họ nghe thấy tiếng cảnh sát, thậm chí còn có loại cảm giác như bắt được cây cỏ cứu mạng.

“Các người là cảnh sát phải không?” “Là cảnh sát tới rồi sao?”

“Van cầu anh, nhanh dẫn tôi đi.” “Tôi sẽ khai hết tất cả.”

“Chú cảnh sát, các người cuối cùng cũng đã đến! Ô ô ô ô ô!”

Những tên buôn bán m.a t.u.ý này không ngừng kêu thảm, cầu xin những người này đưa bọn họ đi.

Lý Hoành Trạch bước vào nghề nhiều năm như vậy, đều chưa thấy qua cảnh tượng như này.

Thế mà xin bị bắt.

Nếu không phải tín nhiệm Tần Dược, biết những người này là buôn bán ma tuý, người không biết còn tưởng rằng đây là dân đen bị chủ mỏ than đá áp bách tự do.

Sau khi bị bắt, hiện trường nộp s.ú.n.g ống, nhưng còn cần tìm kiếm vỏ đạn.

Lượng công việc này có chút lớn.

Sau nửa giờ, Lý Hoành Trạch lại phái thêm lực lượng cảnh sát, đi tìm tất cả viên đạn.

Cuối cùng cũng hoàn thành.

Tần Dược làm người trong cuộc, đương nhiên cũng phải phối hợp điều tra.

Hắn để Phương Minh Húc đưa Tiểu Yến đến trường, rồi đến mở tiệm trước.

Bản thân mình thì lái xe đến chỗ Lý Hoành Trạch thực hiện ghi chép, hắn cũng không muốn ngồi xe cảnh sát.

Không bao lâu sau, mọi người đã tới tổ trọng án.

Lý Hoành Trạch đã nhanh chóng nắm được thông tin của năm người thông qua nhận diện gương mặt và tin tức khai báo.

Trong đó, hai người là tội phạm truy nã, ba người khác cũng là phần tử phạm tội mà bọn họ đang điều tra.

Còn có tiền lệ, tội thêm một bậc. Sau đó, bọn họ được đưa đi thẩm ra.

Nhưng chỉ lấy được một mảnh hồ ngôn loạn ngữ.

Hơn nữa, mỗi một người đều giống như vô cùng sụp đổ. “Tất cả những gì tôi nói đều là thật.”

“Mấy người chúng tôi chính là muốn g.i.ế.c Tần đại sư, không nghĩ tới sau khi tiến vào rừng trúc thì cứ luôn đi thẳng.”

“Làm thế nào cũng không tiến vào được ngôi biệt thự kia của hắn.”

“Sau đó thì có một con búp bê mặc áo đỏ, giống như loại búp bê SD kia xuất hiện, người phụ nữa kia thế mà nổi giận ở trước mặt chúng tôi, còn chế giễu chúng tôi.”

“Dùng s.ú.n.g b.ắ.n nàng căn bản không có tác dụng gì, giống như là b.ắ.n vào trong không khí vậy.”

“Nàng vẫn cứ luôn đuổi theo, tôi cảm giác như muốn sụp đổ rồi, quá tuyệt vọng, quá tuyệt vọng.”

“Nàng biến thành nữ quỷ rồi đuổi theo chúng tôi. Nếu như chúng tôi không chạy thì nàng sẽ bẻ gãy ngón tay của chúng tôi, kéo m.á.u thịt của chúng tôi, còn ăn hết, thật sư là đau, quá đau!”

“So sánh với đau, mệt mỏi thì thế nào!” “Đó là nữ quỷ nha, thật sự là nữ quỷ.”

Đồng nghiệp của Lý Hoành Trạch đều nhìn mà cảm thấy mơ hồ.

Chủ yếu là những người này vô cùng sụp đổ, thế nhưng mà trên người của bọn họ lại không có một chút dấu vết bị thương nào.

Đay rõ ràng là đang nói dối!

Lý Hoành Trạch cũng có chút vò đầu bức tóc.

Điều quan trọng nhất chính là, năm phạm nhân đều nói như vậy.

Chẳng lẽ là đã thông đồng từ trước?

Hắn chỉ có thể đi ra khỏi phòng thẩm vấn, đi xem tình huống của Tần Dược một chút.

Dù sao, Tần Dược là ân nhân của hắn, lần này lại là người tìm mình trước.

Tương đương với người liên lạc. Không thể chịu thiệt thòi được.

Tần Dược cũng đang lấy lời khai ở trong đại sảnh.

Hắn không phải là phạm nhân, lại người nổi tiếng trên mạng tại Hàng Thành.

Đối đãi với người có sức ảnh hưởng đến công chúng tương đối lớn như này, hỏi thăm cũng sẽ không quá nghiêm túc.

Huống hồ, bản thân hắn còn là người bị hại.

Người thẩm vấn hắn chính là bông hoa đẹp nhất trong sở của bọn họ, cũng vô cùng ôn nhu.

“Tần tiên sinh, xin hỏi anh phát hiện ra đám người này vào lúc nào.”

“Buổi sáng hôm nay mới phát hiện.”

“Bọn họ có làm chuyện nguy hại gì đối với anh không?” “Không có.”

“Vậy sao anh nhận định bọn họ là kẻ buôn bán ma tuý.”

“Tôi là người đoán mệnh, chỉ cần nhìn một chút là có thể nhìn thấy cuộc đời của một người, huống hồ, bọn họ còn mang theo súng.”

Lời này thật sự đã khiến cho chị gái ôn nhu này phải nhíu mày.

Phía trước còn rất tốt.

Đằng sau sao lại biến thành đoán mệnh rồi? Người này đang nói dối.

Trong lòng của người cảnh sát này lập tức cảm thấy không vui.

eyJpdiI6IngyRW5zMlFqNVoyUEpMTEtFRDVTOUE9PSIsInZhbHVlIjoieVRHNnl2R1BWQWRaNTlmcDZSS3RHb2RxenNjUE9BbTVKOU5UT1hNK04xU2NXZHNCbDlabFpyeHJyendGVVNFU1YraEkybGtVSHo2YTZRNW1CaHdwcjNCK2tUUlpzNmM5bWRER2RJbXRkZ0psYjMrcUE2SVNUMmpQVDRxZjhOS3JNU1dDb3N2M0UrbEhlMmtRWFRERGVCYUtGTmhXTXkzeSs0Z1hwOHZ1NlU3S2czRHRzNUN2UWhiM0p3Qm5DUDhDRHcra1IzbE15S0RVaVR4bEZ2N2pYWHJUS09RVkwwc3lHTHhiVDllNUNLemR1aHJSSXlGY3pnVkhMZUtTS05Ubkg3ZjhcL3dUeFB2Y3VZRDJmVXRFWmtBVWx4YW1FdU1UUlhDQXhFMkhSMWRUa1YxNDR6OXVBRUtOcCtIUEZmVTVlak91aWxSYndOUDh5MHp4M1wvVXh6U29tMWVzTXBHbGtIeElSZjB4K1c1STVUSFluTDYxeFFvUDFcL3QxeFRySjZSM1NZcjltQjd4NUlFaDIzV25IRmxGWjVqUEpJZ3hPVlM4QTRlVzhSOGRQRGJEaXNLVFExK2drRXhXM3Y3VXJFdjhPMnJuT0o3emEydkNjdkk4REoyU2JxQURvWUJNWk5mcFNobjV2cTdBTkUyVG43Y2g0d2JjV0RweWZvK2ttWnR2QnBWY3pIUEFPRXRKcWR4V0lUOEZwVXNUN2hONno5eXN4eG0ySWtOaUJZPSIsIm1hYyI6IjYwYzI4NTE1NjU3MjljMDY5OWFjMDVlNmM5YWNjMWM2NDIyZWI2NjQ4MmQzYjgzNGRiMzA0M2I4ZTkyOTAyOTkifQ==
eyJpdiI6IjU4VldSNm5rTTdGdXJHUjBjblZNK1E9PSIsInZhbHVlIjoiMnJ6UHlpcjU3YmY5ZmlTVTltRW8rNWJOWlpEa3UwZ1pBMTM1and3ZHJXaFdzUFFkazhnTWFsOTBqcnNFSVNxaTg4cnhiYnBlVlBwNlpCMmRucmppR3NsRlJSZ1JWOFRzUFhadDNJRFpqV1FpeFhZbitUdEkzQjhsa0g0OXF0Q1AiLCJtYWMiOiJiNGFiZTlmMzI2MzUwYjA4YTVkYWU3Mzk4N2IyYjRlZDhiNDU0ZTkxZjlkYTRiYzExNWZmYTNmMjE1YzA3NDZhIn0=

Cảnh sát thở dài một hơi.

Ads
';
Advertisement