LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Phùng Dực nghe nói như thế, trong lòng cũng nghi hoặc.

Chẳng lẽ Khúc Sơn Hà này, còn cùng với Trương Nhất Tông thành phố Hàng có ngọn nguồn gia tộc gì nữa?

Chưa từng nghe nói đến.

Bối phận của Tần Dược lớn như vậy sao?

Nhưng rất nhanh Phùng Dực liền không nghĩ đến những thứ này nữa, Tần Dược đã gọi mình là đạo hữu, vậy thì việc ai nấy quản.

“Tần đạo hữu, đến, tôi giới thiệu cho anh về người bạn này.”

“Vị này là Hồ Thanh Mao, anh có thể gọi hắn là Thanh Mao đạo trưởng!”

Lại gần người đạo trưởng này, còn liếc nhìn túi đang mang, trong bao vải, lại có một tiểu hồ ly lông xù.

Đây chẳng phải là người đi máy bay bị kiểm an cản lại nói trên wechat sao!

Với lại, Tần Dược thế nhưng mà đã từng thấy qua tên Wechat của đối phương.

Tần Dược ôm quyền.

“Thanh Mậu đạo trưởng, rất hân hạnh được gặp ngài!” “Tần đạo hữu, hân hạnh được gặp mặt, vẫn là Tần đạo hữu

nho nhã lễ độ, cái tên Phùng Dực này, già mà không đứng đắn!”

Hồ Thanh Mậu ôm quyền.

Sau đó, bên cạnh hắn còn có một đạo trưởng áo xanh vóc người thon dài.

“Vị này là Liễu Tuyết Phong đạo trưởng, người Liễu gia Đông Bắc!”

“Hân hạnh được gặp!” “Hân hạnh được gặp!” Hai bên chào hỏi nhau.

Xuất mã tiên là gia tộc truyền thừa Đông Bắc, tương đối dễ dàng kéo dài, coi như thế, cho đến trước mắt so sánh sự phồn thịnh cũng chỉ có hai nhà họ Hồ, Liễu.

Trong đó Hoàng gia bởi vì nguyên nhân thế tục cùng với các loại gia phong đã ở ẩn nhiều năm, không ai có thể biết rõ.

Ngay cả Bạch gia, Hôi gia, hình như ba mươi năm trước cũng đã đoạn tuyệt truyền thừa, không tìm thấy được.

Sau đó, từ mấy người cùng một chỗ giới thiệu lại gần những người khác.

Có một số gần thành phố Hàng, Tần Dược khi còn bé cũng đã gặp qua.

Nếu như không phải Liễu Chấn c.h.ế.t rồi, cái sóng này cần phải có hắn.

Thời gian nửa tiếng trôi qua rất nhanh, sau đó lại tới không ít người.

Trương Bảo Quốc kia, thế mà còn hắn trà trộn vào tới. Phùng Dực thấy được, cũng không được vui cho lắm.

“Làm sao để người này vào được đây chứ, bây giờ thật sự là ai cũng có thể tiến vào, chướng khí mù mịt!”

Ở đây đều là tu sĩ, mặc dù Tần Dược nhìn ra, cũng luyện khí một hai đoạn tu vi, nhưng mà cái lỗ tai nào không tinh?

Người đưa Trương Bảo Quốc tiến vào, nhìn thấy Phùng Dực, cao giọng nói: “Cũng nên cho hậu bối một chút cơ hội chứ, với lại, hắn có thể dùng tiền tài mua sắm, vạn nhất có người thật sự cần những vật này thì sao!”

Nghe nói như thế, bên trong có một ông lão mặc đồ đen thở dài một tiếng, nói: “Ha ha, các cậu toàn là toán sư, cũng còn tốt, tôi làm loại Cản Thi nghề này, đến thế hệ này của tôi đoán chừng còn muốn đoạn tuyệt đây, con trai ngốc kia của tôi, muốn mua cho hắn một căn nhà để cưới vợ ở trong thành phố, thấp nhất cũng phải bảy tám trăm vạn, tôi làm sao kiếm được nhiều như vậy? Cũng phải bán bảo bổi tổ tông truyền thừa đi!”

Tần Dược nghe nói như thế, cũng nhìn về phía lão giả này. Giang Tây Cản Thi một mạch, Ngô gia.

Ngay lúc này, Weibo của Tần Dược leng keng một chút.

Hắn lấy ra xem thử, cũng là Phùng Dực gửi tin nhắn cho hắn, hai người vừa rồi đã có thêm bạn với nhau!

“Ngô lão bát có con trai, từ nhỏ đứa nhỏ đã bị liệt, nhưng cũng không tệ lắm, làm nhóm nghề khác, mặc dù nói là tích âm đức, nhưng mà thời gian dài cùng liên quan đến thân thể, phần lớn đều là ngũ tệ chiếm toàn!”

Phùng Dực này cũng quá nhiều chuyện rồi! Nhưng mà Tần Dược rất thích.

Tần Dược hướng về phía Phùng Dực gật đầu.

Phùng Dực nháy mắt ra hiệu, cũng không tiếp tục nói đến chuyện của Trương Bảo Quốc.

Thời gian đã đến.

Bên trong có một người mặc đạo bào, cũng liền đi lên phòng hội nghị phía trước mắt.

Lai lịch của người này rất lớn.

Long Hổ sơn, Trương gia truyền từ đời này sang đời khác. “Mọi người một năm tụ họp một lần, hôm nay cũng nhìn thấy mấy người mới, đương nhiên, vài người cũ cũng không còn thấy nữa.”

“Thế đạo khó khăn, mọi người cũng cần phải giúp đỡ lẫn nhau, bảo trọng.”

“Đạt được nhiều không nói, hiện tại do tôi trước tung gạch nhử ngọc, tôi ở chỗ này có một đạo lôi phù truyền thừa của Long Hổ sơn, đổi lấy một số thiên tài địa bảo, các vị nhìn xem, có muốn hay không!”

Vị thiên sư này, tên là Trương Thiếu Trạch.

Là một đại sư nổi danh trong vòng luẩn quẩn này.

Lúc này, đồ đệ của hắn đi tới, lấy ra một cái hộp gỗ, trong hộp, đương nhiên cố định một trương lôi phù.

Mực đỏ trên phù chú đã ảm đạm đi khá nhiều. Nhưng mà uy lực vẫn là rất mạnh.

Đặc biệt là loại lôi phù này có thể khắc chế lệ quỷ. Không ít đại sư bắt quỷ đều rất động tâm.

Nhưng mà, thiên tài địa bảo, đổi một cái lôi phù duy nhất, hình như không được lời cho lắm.

Do dự một lúc, cuối cùng vẫn là Liễu Tuyết Phong kéo hành lý ra, lấy bên trong một cái tủ lạnh nhỏ ra.

“Tôi chỗ này có một cái Chu Quả, không biết có thể cùng đại sư trao đổi không?”

Chu Quả ở trong tiểu thuyết võ hiệp, là bàn tay vàng rất truyền kỳ.

Người bình thường ăn thì cường thân kiện thể.

eyJpdiI6ImxjcFNqVVZVVG9UcTVKRElKaE1UeXc9PSIsInZhbHVlIjoiZVdcL1lXTm1tRzdaMHN5aFJBeWdkeUs0bXhJeDlcL21DdGE0bmJZT1VqT3dMWityemd5TnVxenJMVm1GUE5UeElUbzlLdjhyOXlZR1V5T1BZZHNYekhzVU1OZk9HbWNxWVBINmJJbDRFamdIV1NzMUhiNExXTkFZUFBuS3l5UkVRemYyREhVZ041V2hkZHBSWE4yaTJNeHorKzRKNjczN1Jld0VFN21QakFNNFJVZm5tcGZQXC9HWUQ0WnNZM00rOU5sM2dJaUZ5cU8xQ2lnVWh4NHYxQitWUlVvM0tXcWRlRUhhdnMwblJ0K1dzcldFUDY0RnRaaHM5dEtvYkdaSFZHTzZjK1JUbEpRTlJoeitWZUhYZzlnb2h6eXNNRW9tY3hFYTI2dEFtbkdmNVZJcjd1VUhnN3l5enNiaEg2c0tIczEiLCJtYWMiOiI0ZDZkNzA5OGUyMDc4M2QxMTFmNDQwNGNhZjIyNzkyYzNjMTMzMTAzNjA1OTIxYTQ4YjYxOGNkZGRkNDcxYmI4In0=
eyJpdiI6Ik9TcVdiMWhZRFwvYjF5bDYxRFZTQU1RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkZGbDl5c01udHZQdjk2N1R3eHRtV1FUOTNVNitaXC9Wek9IV2taZ3ZXSEVsdG9vNCtIbytcL3lMd1ZMYjh2MU5HSGNBVjNSOGRQSklOY2hnckFyY2J6MllTOXVQRTRqeVd3d01nQnpJcnAyQ210cUIyc25NXC9HN0hLRmFMTlZOTzhYWHlcL0hRellRSU1ralNGMFNqRFpDTzEwV2o3MUZuTm5hYk5kVjVxNzhObkZmZGh5ZFRsQ1FRVzJndDdZT0RFVkciLCJtYWMiOiJiM2RhYzlmYzBhOGIwZDg5MGRmODQ3NjM4ZWEzYzI0MjIwY2U3MGIzNTZmZjU5MWM2ZGY4YjY4YTcxMTE5YjhiIn0=

Ads
';
Advertisement