Sau khi Tần Dược tính toán qua, suy tính chưa được 10 phút, liền thấy được hiện trường cô gái này cùng với tên lừa đảo giao dịch.
Sau đó, Tần Dược theo thiên cơ, một đường truy tìm.
Kỳ thật, Tần Dược cũng không cần phải có ảnh chụp, cũng có thể tính toán ra được hành động của đối phương.
Chỉ là vấn đề về hao phí bao nhiêu linh khí.
Mà bây giờ là thời đại mạt pháp, linh khí khô kiệt.
Ít vận dụng linh khí một chút, liền ít đi vận dụng một chút. Để người ta cầm một bức ảnh chụp, cũng không vất vả gì.
Nhưng mà đến thời khắc mấu chốt.
Hắn cũng không thèm để ý chút linh khí đó.
Lừa gạt đến trên đầu của hắn, thật sự là chán sống, muốn c.h.ế.t mà.
“Tìm được rồi!”
Tần Dược thông qua internet, đã khóa chặt một người đàn ông.
Người đàn ông này, còn đang ở bên nước ngoài. Chính là trại tập trung lừa đảo lớn nhất trong nước.
Loại địa phương này, muốn đuổi bắt độ khó rất lớn, thuộc về phạm vi trái phép.
Không ai có thể quản được bọn họ. Nhưng mà dưới Thiên Đạo.
Ai có thể thoát được chứ.
Lúc này, người đàn ông này đang đập bàn phím.
Vô cùng vui vẻ.
“Tiền này cũng thật là dễ kiếm!”
Như vậy một lúc, hắn đã lừa gạt được hơn 30 người. Mấy người cao đến hơn 10 vạn.
Với lại, căn bản không cần phải vắt óc suy nghĩ. Rất nhanh liền có thể tới tay.
Nói cho cùng, cũng là bởi vì fan đối với Tần Dược tín nhiệm quá cao!
Cho nên hắn lừa đảo, cũng có chút nào nương tay. Tần Dược trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
Sau đó, hắn lấy điện thoại di động ra. Trực tiếp gọi một dãy số.
Rất nhanh, đối diện đã nhận máy.
“Alo!” Đối diện qua loa nói, sau đó kẹp điện thoại di động ở tai, tiếp tục gõ bàn phím.
Tần Dược nói: “Trương Minh Phồn, người ở tỉnh Trạch, sinh ra ở thôn Hắc Khê, 24 tuổi.”
Đối phương là một người thông minh, liền ngừng động tác tiếp tục lừa đảo.
“Anh là ai?”
“Anh đều đã lừa gạt đến trên đầu fan của tôi, anh nói xem tôi là ai?”
Người này ngay lập tức kinh ngạc, sau đó lại không có chút sợ hãi.
Phải biết, hắn bây giờ đang ở nước ngoài.
Người thi hành pháp luật cũng không làm gì được hắn.
Chỉ với một đại sư chó má.
Còn có thể động vào hắn được sao?
“Ha ha, hóa ra là anh à, thật sự cảm ơn anh đã giúp tôi kiếm được nhiều tiền như vậy nha.”
Trương Minh Phồn vô cùng phách lối.
Tần Dược nghe nói như thế, giận quá hoá cười.
“Xem ra anh không hiểu rõ tôi là người như thế nào rồi!” “Tôi không cần phải hiểu anh! Anh cũng đừng có mà lải
nhải, đừng chậm trễ tôi kiếm tiền.”
“Tiền này, chỉ sợ anh có mệnh kiếm được, nhưng không có mệnh xài!”
“Ha ha ha ha, anh còn uy h.i.ế.p tôi? Anh nói tôi nghe xem thử, tôi làm sao có mệnh kiếm tiền, nhưng lại không có mệnh xài chứ? Nực cười, tôi lừa fan của anh đấy thì thế nào? Anh kiếm được nhiều tiền như vậy, anh tiếp tế cho fan của anh đi! Không bỏ được tiền, liền đến chỗ của tôi phát giận à?”
Tần Dược nghe đến đây, cười lạnh một tiếng: “Cướp giật làm giàu, cướp tiền của người khác, chuyện ác nhỏ nên phạt, đánh gãy ngón tay của anh.”
Tần Dược trực tiếp đối với ngón út của đối phương hung hăng c.h.é.m một chém.
Đây là chặt đứt linh hồn. “A! ! ! !”
Trong phút chốc, người đàn ông này phát ra một tiếng hét thảm.
Tần Dược đem điện thoại kéo ra xa, phòng ngừa lỗ tai của mình bị chấn động.
Điện thoại của đối phương đã rớt xuống, hiển nhiên là vừa mới rồi đau đớn quá đột ngột, điện thoại di động không có cầm chặt, ngã rơi mất ở mặt đất.
Nhưng mà Tần Dược vẫn có thể nhìn thấy hắn, nhìn hắn thích ứng với đau đớn, không chút do dự ra tay lần nữa.
“Chém!”
“Phốc!”
Ngón út tay còn lại cũng bị c.h.é.m xuống. “A a a a a a!”
Người này, đau đến nỗi từ trên ghế nhảy dựng xuống.
Gian phòng của hắn chỉ có 10 mét vuông, ghế bên cạnh cũng là giường chiếu, lúc này đau đến lăn lộn đầy đất, mồ hôi đầm đìa, nước mắt cũng chảy ra.
Tay đứt ruột xót.
Hai cái ngón út bị c.h.é.m đứt, tay của hắn điên cuồng run rẩy, không dám đụng vào.
Thế nhưng mà quỷ dị chính là trên tay căn bản không có m.á.u tươi, thế nhưng mà hắn lại đau đớn khó nhịn.
“A, đau, a, cứu mạng!” “A a a!”
“Đừng làm, đừng làm!” Hắn hét thảm lên.
Nhưng mà Tần Dược phát hiện hắn vẫn chưa ý thức được sai lầm của mình, đương nhiên sẽ không dừng lại.
Tiếp tục chém! “A! ! ! !”
Tiếng kêu thảm thiết tiếp tục.
Tần Dược mỗi một phút, đều chờ hắn sau khi thích ứng được với đau đớn, liền tiếp tục c.h.é.m rụng một ngón tay.
Lúc c.h.é.m rụng đến tám ngón tay, tên lừa đảo này đã đau đến hôn mê bất tỉnh.
Nhưng Tần Dược có thể dễ dàng buông tha cho hắn như vậy sao?
Trực tiếp gọi điện thoại. “Reng reng reng…”
Điện thoại của Trương Minh Phồn không ngừng vang lên. Hắn từ trong đau đớn tỉnh lại.
Cái này không cần phải hỏi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất