Tần Dược nhìn xong than thở.
Xem như hóng chút về cuộc sống thủy hữu của mình. Đảo mắt đã hai, ba ngày trôi qua.
Thứ năm.
Lúc xế chiều, Phương Minh Húc nhận được WeChat của đám người Thang Tiếu Tiếu.
Bọn họ hỏi thăm anh ta có muốn cùng đi nhà ma chơi không.
“Mấy giờ đi?”
“Bọn tôi biết anh không có thời gian, bảy giờ tối đi, hơn nữa chỗ đó cách phố đồ cổ có hai cây số.”
Phương Minh Húc vừa nghe vậy thì cảm thấy có thể được.
“Vậy cũng được. Bây giờ tôi đón sư phụ tôi xong sẽ lái xe đến bên đó, chắc cũng khoảng bảy giờ.”
“Ha ha ha, anh thật sự nhận đồ đệ của Tần đại sư làm sư phụ à?”
“Hi, cô chưa nhập môn nên không hiểu. Tôi có thể bái sư phụ Tiểu Yến làm sư phụ đã là phúc lớn rồi!”
Người bên ngoài chỉ cho rằng Tần Dược thuê một người giúp việc miễn phí.
Đồng thời, bây giờ đều là Tần Dược dạy kiến thức cho anh
ta.
Điều này chẳng phải cùng một đạo lý với giáo sư hướng dẫn nghiên cứu sinh, kết quả nghiên cứu sinh còn phải trông trẻ, dắt chó đi dạo sao?
Chỉ có Phương Minh Húc biết. Mình may mắn tới mức nào.
Tối thiểu, bạn của anh ta sợ rằng chẳng sống quá bảy mươi, tám chục tuổi.
Nhưng anh ta có thể dễ dàng sống tới một trăm năm mươi tuổi.
Điều này có thể giống nhau sao?
Thang Tiếu Tiếu đột nhiên nói: “Hay anh mời sư phụ anh và Tần đại sư đi cùng đi.”
“Nhà ma lần này thật ra được mở trong một khu vui chơi, có bãi ban đêm, có thể chơi rất nhiều thứ.”
Phương Minh Húc vừa nghe vậy cũng cảm thấy thú vị. Dù sao trẻ con đều thích chơi.
Ba học trò của Tần Dược là Tiểu Tử, Tiểu Yến, Tiểu Ny đều là trẻ con.
Cho dù chúng không phải là trẻ bình thường. Nhưng Phương Minh Húc lại tò mò.
Anh ta đột nhiên muốn biết, ba đứa trẻ này tới khu vui chơi sẽ thành thế nào?
Anh ta nghĩ đến đây, điên cuồng chạy tới bên cạnh Tần Dược.
“Sư tổ, Thang Tiếu Tiếu mời chúng ta tới khu vui chơi vào buổi tối, sư tổ có muốn đi cùng không? Đúng lúc là buổi tối, Tiểu Ny cũng có thể đi.”
“Khu vui chơi?”
Tần Dược rất bất ngờ.
Chẳng qua suy nghĩ cẩn thận, hắn thấy cũng không tệ.
Cho dù hai trong ba học trò của hắn không phải là con người, nhưng tình cảm vẫn bình thường!
Trẻ con đều thích tới những chỗ như khu vui chơi.
Hơn nữa, khu vui chơi bây giờ, thật ra người lớn cũng có thể chơi, thậm chí chủ yếu đều là người lớn đi.
Tần Dược cũng cảm thấy hứng thú.
Hắn còn chưa từng tới khu vui chơi đâu! “Được đấy!”
Tần Dược gật đầu, đồng ý.
“Tốt, vậy tôi sẽ nói lại với đám người Thang Tiếu Tiếu.”
Phương Minh Húc xác nhận với Thang Tiếu Tiếu, chờ tới buổi tối sẽ tới.
Đến bốn giờ chiều, Tần Dược đóng cửa hàng.
Hắn và Phương Minh Húc cùng tới trường học của Tiểu Yến.
Tiểu Tử và Tiểu Ny cũng ngồi trên xe. Đến mùa đông, hơn bốn giờ thì trời đã tối. Tiểu Ny cũng có thể ra ngoài.
Bởi vì sắp ra ngoài chơi, Tiểu Ny được Tiểu Tử trang điểm lại, trên mặt bôi phấn, mũ phượng trên đầu và khăn quàng vai cũng được lấy xuống.
Quần áo trên người thay bằng áo bông nhỏ màu đỏ.
Chẳng qua, Tiểu Ny không có áo cưới, sức chiến đấu giảm 30%.
Dù sao, theo cô bé biến thành cương thi, bộ áo cưới kia cũng tương tự với một loại quỷ khí.
Chẳng qua bọn họ ra ngoài chơi, cũng không cần chiến đấu.
Mặc áo bông màu đỏ cũng rất đáng yêu.
Cô bé dựa vào cửa sổ, nhìn đám trẻ ở bên ngoài với ánh mắt hâm mộ.
Tiểu Ny chưa từng đi học.
Ba mẹ tất nhiên sẽ không để cho một kẻ ngu si đến trường. Nhưng cô bé rất hâm mộ những đứa trẻ đến trường. Trong ký ức của cô bé, chỉ có đứa trẻ như vậy mới có thể trở nên nổi bật.
Loại như cô bé sẽ không có tiền đồ! Trong đầu Tiểu Ny nhớ lại.
Chẳng bao lâu, Tiểu Yến từ trong trường học đi ra.
Trong bóng tối, Phương Minh Húc cũng có thể thấy đôi vợ chồng luôn tranh cãi đang ở bên cạnh Tiểu Yến.
Sau khi trải qua vụ ở Vọng Sơn, Phương Minh Húc cảm thấy ba mẹ Tiểu Yến đều rất đẹp.
Dù sao, quỷ vật Vọng Sơn đều c.h.ế.t trong tình trạng thê thảm.
Tiểu Yến nhanh chóng lên xe. “Ồ? Sao sư phụ cũng ở đây?” “Sư tỷ và sư muội cũng ở đây à?”
Tiểu Yến leo vào trong xe, thấy kỳ lạ hỏi.
“Sư phụ, hôm nay bạn học tôi muốn dẫn tôi đi khu vui chơi. Sư tổ nói tất cả cùng đi, đến lúc đó sẽ dẫn các người chơi trò chơi.”
“Tuyệt!”
Tiểu Yến nghe đến đây thì đặc biệt cao hứng. Rốt cuộc cô bé vẫn là đứa trẻ.
Nói đến chơi, tóm lại là vui mừng rồi. Cho dù IQ cao tới đâu cũng vậy thôi.
Mấy người về nhà ăn cơm, sáu rưỡi ra ngoài, đến địa chỉ do Thang Tiếu Tiếu cho.
Buổi tối, khu vui chơi vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Tần Dược phát hiện khu vui chơi này là hình thức mở cửa, nói cách khác, không có cửa vẫn có thể đi thẳng vào.
Nhưng là hạng mục thu phí.
Người qua lại không ít, tất cả đều dẫn con tới chơi sau giờ làm.
“Sư bá, răng nanh, răng nanh của sư bá lộ ra rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất