Bản thân mình không thể sinh con, như vậy có thể dùng thai c.h.ế.t khác để chế tạo Kumanthong hay không?
Đương nhiên là không được.
Một là không đủ hung, không ép được.
Tiếp theo, Hạ Tuyết Nhi là bỏ con của mình rồi dùng nó để tạo thành Kumanthong đen.
Mặc dù loại Kumanthong này là cái tiếp theo áp chế cái phía trước, nhưng mà một khi có huyết mạch Kumanthong khác tham gia, những Kumanthong này nhất định sẽ liên hợp lại.
Đến lúc đó sẽ náo lên.
Hạ Tuyết Nhi sẽ không chịu nổi, hẳn là phải c.h.ế.t không nghi ngờ.
Hạ Tuyết Nhi lại đi tìm vị đại sư nước Thái kia, đối phương cũng không có cách nào.
Hiện tại, bị bất đắc dĩ, cô mới tìm đến Tần Dược, hy vọng Tần Dược có thể giúp cô giải quyết chuyện Kumanthong.
“Tần đại sư, tôi van cầu anh, giúp tôi một chút!”
Tần Dược nghe nói như thế, trầm giọng nói ra: “Như vậy, cô muốn tôi giúp cô như thế nào đây?”
“Cô là muốn bảo vệ mạng của mình, hay là muốn bảo về sự nghiệp của mình, hay là muốn tiến thêm một bước trên sự nghiệp?”
“Trong ba loại này, cô muốn chọn cái nào?”
“Cô nên thận trọng từ lời nói đến việc làm, suy nghĩ cho thật tốt. Hơn nữa, tôi có một câu muốn nói với cô, từ xưa đến nay, cá và tay gấu, không thể đều chiếm được!”
Lời này vừa dứt.
Thân thể của Hạ Tuyết Nhi lập tức cứng đờ.
Cô cúi đầu xuống, nhanh chóng tự hỏi ý nghĩa lời nói của Tần Dược.
Tần Dược tuyệt đối là một đại sư đứng đầu, nếu như mà lựa chọn hai cái sau, cô cảm thấy Tần Dược cũng có thể làm được.
Nhưng mà, không thể chiếm một lúc cá và tay gấu, đây là ý gì?
Đòi tiền thì không thể muốn mạng. Trong đầu cô chợt lóe.
Tất cả đều nghĩ thông rồi.
Làm người không thể có lòng tham như thế. Mất mạng thì tất cả cũng bị mất theo.
Nghĩ đến đây, cô cắn răng nói: “Tần đại sư, tôi chọn cái thứ nhất!”
Tần Dược gật gật đầu: “Lựa chọn thông minh!”
“Nếu như cô lựa chọn cái thứ hai, không lâu sau đó, cô sẽ bị bệnh tật quấn thân, mấy năm về sau sẽ bị bệnh nan y mà qua đời.”
“Nếu như cô chọn cái thứ ba!” “Ha ha!”
“Chỉ sợ ra khỏi cái cửa này thôi cô sẽ trực tiếp bị xe đụng chết, nhưng mà tài phú đầy trời và địa vị của cô đều sẽ được bảo vệ, thậm chí thanh danh của cô sẽ bởi vì cái c.h.ế.t của cô mà oanh động làng giải trí!”
Sắc mặt của Hạ Tuyết Nhi đã trắng bệch, “Nhưng mà như vậy thì có ích lợi gì chứ?”
Đúng vậy, mình đã c.h.ế.t rồi, đến lúc đó còn có ích lợi gì chứ?
Tần Dược nói: “Tôi ra tay cứu cô một mạng, cũng là bởi vì thấy cô cũng dụng tâm làm từ thiện nhiều năm như vậy. Đồng thời, cô chỉ có lỗ với thân thể của mình, không có lỗi với những người khác.”
“Tôi thu một nửa tài sản bây giờ của cô, một nửa tài sản còn lại thì quyên hết ra ngoài, cô có đồng ý không?”
Hạ Tuyết Nhi chỉ do dự một chút, ánh mắt liền trở nên kiên định.
Giữ lại núi xanh, không sợ không có củi đốt.
Lấy địa vị, sức ảnh hưởng hiện tại của cô trong vòng.
Tùy tiện nhận một cái hợp đồng đại sứ hình ảnh là có thể thu hoạch được hơn 10 triệu.
Hiện tại dù mình có quyên hết tài sản ra ngoài thì cũng không sao cả.
“Tần đại sư, tôi đồng ý!”
Tần Dược gật gật đầu: “Rất tốt, đương nhiên, cô có thể để lại cho mình một cái nhà, và một số tiền tài lưu thông trong tay. Có điều cô không nên có những tâm tư khác, tôi có thể sẽ còn ác hơn Kumanthong nhiều!”
Hạ Tuyết Nhi lập tức kinh sợ.
“Tần đại sư yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo.” “Ừm!”
Tần Dược nói như vậy, ở cửa lại có một cặp trẻ tuổi tiến vào.
Lại có khách hàng tới cửa.
Lần này, Hạ Tuyết Nhi vô vùng khẩn trương.
Tần Dược mở miệng nói: “Cô mua một cái ngọc phù bình an ở chỗ này trước đi, sau khi trở về thì mang đồ đến đây!”
Thứ đồ này, đương nhiên là chỉ Kumanthong. Kumanthong cũng không phải là Linh thể.
Mà chính là có thực thể.
Những Kumanthong này đều cần cầm về nhà cung phụng!
Cho nên, Tần Dược mới bảo đối phương mang Kumanthong tới, cũng là để diệt trừ hoàn toàn.
Hạ Tuyết Nhi vội vàng đồng ý.
Sau đó, Tần Dược lấy Bình An Phù cho đối phương, tích m.á.u nhận chủ.
Mà hai người trẻ tuổi mới tới cũng nhìn thấy ngôi sao lớn này, dù Hạ Tuyết Nhi có nhanh chóng đeo kính râm lên, nhưng mà càng như vậy thì càng khiến cho người ta nghi ngờ hơn.
“A! Hạ Tuyết Nhi!”
“Cô cũng tới chỗ của Tần đại sư đoán mệnh sao!” “Hạ Tuyết Nhi, có thể chụp ảnh chung không?” “Hạ Tuyết Nhi, có thể ký tên cho tôi không?”
Hạ Tuyết Nhi chỉ có thể miễn cưỡng vui cười. Nhưng mà nghĩ lại lời nói trước đó của Tần Dược.
Đoán mệnh cũng không phải là chuyện gì mất mặt, nếu như càng tránh thì càng sẽ làm cho người ta suy đoán. Đồng thời, nếu như mình để ý những thứ này, không phải chính là đang đập bảng hiệu của Tần Dược sao?
Đến đoán mệnh là tín nhiệm Tần đại sư, nếu như xem chuyện này xem như tránh không kịp thì cũng tương đương với việc không đồng ý với hành động của Tần đại sư.
Đây cũng không phải là cách làm sáng suốt.
Nghĩ đến đay, cô tháo kính râm xuống, thoải mái nói: “Nếu như đã bị các người nhận ra, vậy thì chụp một tấm ảnh chung đi!”
Xem như đưa cho hai người hữu duyên này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất