LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

“Được, tôi sẽ nhận hết những thứ này!” Tần Dược nói. “Được, vậy tôi đi trước, còn làm việc nữa!”

Ngụy Bân cũng cáo từ rồi rời đi.

“Phương Minh Húc trông cửa hàng, tôi trở về một chuyến!”

Tần Dược đã không kịp chờ đợi, muốn lập tức gieo năm cái bảo bối này xuống.

“Được rồi, sư tổ!”

Tần Dược lập tức lái xe về trang viên, bước đầu tiên chính là diệt trừ một phần Long Trúc, sau đó trồng ba hạt Trúc Mễ Đăng Thiên Trúc kia lên.

Mặc dù Long Trúc tốt, nhưng đây dù sao cũng là cây trúc bình thường, tuy dưới sự nuôi dưỡng của linh khí cũng có hiệu quả đặc thù, thế nhưng mà căn bản là không có cách nào so được với Đăng Thiên Trúc.

May mà, mặc dù Đăng Thiên Trúc là linh thực, nhưng mà thời gian trưởng thành lại rất nhanh.

Chỉ cần 10 năm, là có thể trưởng thành.

Đương nhiên, nếu như muốn sinh ra hạt giống mới thì cần trăm năm!

“Xuân Vũ Quyết!”

Tần Dược thi triển pháp thuật, nước mưa rơi xuống mặt đất, tiến vào bên trong ba hạt giống, giúp hạt giống này thành công nảy mầm.

Không bao lâu sau, đã nhú lên khỏi mặt đất.

Trong chốc lát, âm thanh đùng đùng vang lên không dứt, Đăng Thiên Trúc này lập tức trưởng thành cao hơn hai mươi mét.

Không chỉ như thế, mảnh đất phía dưới cây trúc còn có một đám măng mọc lên.

Tần Dược trực tiếp lấy một cây măng Đại Trúc xuống, dự định sau đó sẽ để cho Tiểu Tử nấu ăn.

Sau đó, Trầm Lý, Tiên Hạc Thảo đều được Tần Dược trồng xuống mảnh đất mà trước đó mình đã nhận thầu, cũng chính là chỗ Tuyết Nữ bị bắt.

Nơi này đã biến thành một mảnh Linh Điền.

Nhưng mà, Tần Dược vẫn bố trí trận pháp, để linh khí ngưng tụ càng nhiều hơn.

Về phần Bàn Long Quả.

Thứ này không lớn, Tần Dược dứt khoát làm một cái chậu rồi gieo xuống, có thể dùng để thưởng thức.

Việc này nếu như bị người bên ngoài nghe được, chắc chắn sẽ nói Tần Dược phung phí của trời.

Về phần trứng Đào Đô Thiên Kê, Tần Dược đổi một trận pháp khác, bắt đầu đưa linh khí vào, chờ đợi phá xác.

Bận rộn cả một buổi chiều.

Phương Minh Húc gọi điện thoại tới.

“Sư tổ, có một người khách tới, tôi không giải quyết được.” “Ồ? Tiểu Yến cũng không có ở đó sao?”

“Sư phụ nói chuyện quá trực tiếp, khách hàng này không tiếp nhận được, anh nhanh trở về đi!”

“Được, tôi sẽ lập tức trở lại.”

Nhìn Phương Minh Húc dường như rất gấp, Tần Dược cũng không lái xe trở về, mà dùng chướng nhãn pháp để che giấu thân hình.

Sau một phút, xông lên bầu trời. Sưu sưu sưu sưu!

Tần Dược hiện tại chưa tới Kim Đan kỳ, tuy không thể ngự kiếm phi hành, nhưng mà tốc độ tuyệt đối là khủng bố, lại có thể lăng không đi lại, không cần nhìn đường.

Quãng đường vốn cũng không xa, trong vòng ba phút, Tần Dược đã bay từ biệt thự tới Phố đồ cổ.

Sau đó, trực tiếp vào cửa.

“Vị duyên chủ này, sư tổ tôi đến rồi!”

Người đàn ông đang ngồi uống trà trước bàn trà vội vàng đứng lên, sau đó ngửa đầu nhìn Tần Dược, vươn tay ra, “Tần đại sư, xin chào, tôi là nghe danh mà đến!”

Tần Dược cũng bắt tay với đối phương. “Xin chào, duyên chủ, mời ngồi.” “Được!”

Ánh mắt của Tần Dược rơi xuống trên người đàn ông, đã nhìn thấy tình huống của đối phương.

“Xin hỏi quý danh của duyên chủ.”

“Không dám, tôi họ Hoàng! Tên là Hoàng Đạc Vũ.” “Hoàng tiên sinh, đây là gặp phải phiền não gì sao?”

Tần Dược vừa nói xong, Hoàng Đạc Vũ lập tức bắt đầu tố khổ.

Thật ra những lời này, trước đó hắn cũng đã nói cùng Phương Minh Húc.

Nhưng mà nói qua một lần, trong lòng của hắn vẫn cảm thấy không thoải mái, nên lại nói một lần.

“Tần đại sư, tôi tốt nghiệp đại học Bộ Giang Thượng Hải, sau khi tốt nghiệp thì đi nước ngoài học nghiên cứu sinh, thậm chí lấy được hai bằng.”

“Tiền lương hiện tại của tôi một năm một triệu, trên danh nghĩa có ba căn bất động sản, bốn cửa hàng.”

“Năm nay đã 35 tuổi, muốn thành gia lập nghiệp. Nhưng mà bởi vì mạng lưới giao thiệp nên không có gặp được nữ sinh thích hợp, đành tìm bạn bè nhờ giới thiệu một người. Trước đó, tôi đã nói rõ điều kiện, chiều cao của có chút thấp, muốn tìm một cô gái cao, kết hợp gen một chút, không thể để cho đời sau của tôi cũng giống như tôi được. Tôi không thèm để ý những điều kiện khác của cô ấy, thậm chí lớn hơn vài tuổi cũng được, nhưng mà phải cao, dáng vẻ dễ nhìn.”

Cách ăn nói, bằng cấp, năng lực làm việc, năng lực kinh tế của người đàn ông này đều vô cùng ưu tú.

Nhưng mà, chiều cao lại có chút khiêm tốn. 163cm.

Có thể nói là rất nhiều nữ sinh đều cao hơn hắn.

Nếu như hắn muốn tìm một cô gái cao ngang mình thì còn rất dễ dàng, nhưng mà muốn tìm một người cao thì còn cần duyên phận.

“Sáng hôm nay, một người bạn của tôi đã giới thiệu cho tôi một người đồng nghiệp, cao 1m75, tướng mạo bình thường, thu nhập 4000, hẹn tôi ra ngoài ăn cơm, chọn một nhà hàng cao cấp.”

“Lúc gọi món, gọi bào ngư đen loại nhập khẩu, một con

298. Tôi nói gọi hai con, cô ấy nói hai con làm sao đủ, mở miệng một cái liền gọi 10 con!”

“Sau đó thì gọi tôm hùm lớn, hơn 3000.” “Tổ yến, 1000.”

“Tính toán qua thì một bữa cơm này đã khoảng 8000 rồi!”

“Tôi mẹ nó nhìn giống kẻ ngốc lắm sao? Xem tôi như heo mà làm thịt?”

“Tôi lấy cớ rửa tay, trực tiếp rời đi.”

“Sau khi tôi rời đi thì trực tiếp block. Lúc chiều, người bạn kia của tôi gọi điện thoại cho tôi, nói người phụ nữ này quẹt thẻ tín dụng trả tiền cơm, muốn bạn của tôi trả một nửa tiền. Tôi không ăn một miếng nào, nhưng mà vẫn chuyển 2000 qua, xem như cho bạn tôi mặt mũi. Bạn tôi với cô ấy chỉ là quan hệ đồng nghiệp mà thôi, mà con người kỳ hoa này còn để bạn của tôi bỏ ra 2000, nói cô ta chưa động vào đồ ăn, muốn bán lại cho bạn của tôi.”

“Quả thực không hợp thói thường!” “Tôi cũng được mở mang tầm mắt!”

“Nếu như cô ấy không coi trọng tôi thì cứ nói thẳng, tôi sẽ không nói hai lời, trực tiếp rời đi!”

“Chướng mắt, còn làm thịt tội một trận, đúng là kỳ hoa mà!”

Hoàng Đạc Vũ vô cùng tức giận.

Người phụ nữ này hẳn là bị điều kiện của hắn hấp dẫn, kết quả gặp mặt, lại khó có thể tiếp nhận.

Nhưng mà làm thịt người cũng quá kỳ hoa rồi, đạo đức bại hoại, nhân phẩm bỏ đi.

Việc này đúng là không hợp thói thường.

Sau khi nói xong tất cả, Hoàng Đạc Vũ lại tiếp tục nói: “Tần đại sư, tôi nghe nói chỗ của anh có bán Đào Hoa Phù. Tôi muốn mua một tấm Đào Hoa Phù, hoặc là anh tính cho tôi một chút, rốt cuộc đến lúc nào thì tôi mới tìm được vợ. Không nói đến chuyện có để tâm tới tiền của tôi hay không, ít nhất là không ngu như cô gái kia, có thể sống cùng nhau và cao một chút.”

Tần Dược nói: “Trước đó đồ đệ của tôi hẳn là đã tính qua cho anh rồi đúng không!”

Hoàng Đạc Vũ hiển nhiên không đồng ý, nói ra: “Tần đại sư, anh đừng làm rộn, đó vẫn còn là một đứa bé!”

Tần Dược cười cười, cũng không phản bác. Quay đầu hỏi Phương Minh Húc.

“Tiểu Yến tính thế nào?”

Phương Minh Húc vội vàng nói: “Sư phụ nói hôn nhân của vị duyên chủ này không thuận, ba cuộc hôn nhân đều vượt quá giới hạn, cuối cùng thì bị lừa tài gạt sắc, đồng thời còn có đao tại đầu, cuối cùng c.h.ế.t ở trong tay người phụ nữ này.”

eyJpdiI6IjVyelpBQkRUVThSMzJ3WXFva3VhXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik94MFUwbWRQRURPeWlUWTg3RUdNNGt5ZlJnemxyVnQ2TUVuRllDWFl4Z09RSzd6WVNZd2dheGswXC9iZHVKMThZdUxkRHpCa1hrekdsSzdabHZjMDhZXC9Vem1vc1Q1TE5Pc0x1Q0NEWXp0WVlDRnBwMkd5eDczTnNjeHM1d0Q4VFhFK0ZSTllqVWl3VE0rSTRnM2tXTDdTYVhFMlNVMW0wVHlVbWoxaXV4TzlHXC93bHFscmdLbVBUTkt0TXBoVWRBYnVmSGJCRTdzMkVZTlBiaER2aFcwZlhHUUIyNUJabUpQejlNWGJRQnE0ZzlFMXVlZHZTeE41N2l5Z3FienlzK2ZobHBmTmlCUFJmRHo0a1ZTeFFVS2F3PT0iLCJtYWMiOiI1MmQ1ZmE4ODFiN2FiNmU0MTQzOTUyODAwYTZlMDRkMGNhM2Q1YzcxMjk5NDM1NDBhMTI0MTk0ZTI2YTI0YzVlIn0=
eyJpdiI6IndyZGZiQU9GdnFvS3ZWOVlFcFpkOHc9PSIsInZhbHVlIjoiSlhuclwvbFwvSFR0emd1OUpWb3RTUlA4Tlk4WHVmWncxZ1FvbCt2aERGRWVVSE9MN25jelIyVlduaVBsVGE2TzNEVVBiZEtTY0huSUxQdEZiUSt6YWhHOStGTVZMdTV5VDRIRVFjRFpPMFRYV3hITlZaR3RIUEpWSFJNUVZCRFFXNSIsIm1hYyI6ImRkYWJmMTU3MjFiNDkwMGE1YTMyYjJiNDVmY2ZmNzI3MmIzNmRjODFmYTc3NzY2OWVkMGNiMTY4ODhhOWM2MGMifQ==

“Đồ đệ của tôi cũng không có nói mò.”

Ads
';
Advertisement