LIVESTREAM ĐOÁN MỆNH CHO NGƯỜI HỮU DUYÊN

Lần này, Tần Dược tu luyện đến tận sáng.

“Ó ò o!”

Ở nông thôn, trong nhà nuôi gia súc là chuyện vô cùng bình thường.

Bốn năm giờ sáng, gà trống đã gáy.

Ở đây không có trận pháp cách âm giống như trang viên của Tần Dược.

Tiếng gáy này.

Cũng khiến cho Tần Dược đang tu hành chợt tỉnh lại. Linh khí trong cơ thể đã tiến thêm một bước.

Nếu thêm một sự kiện lớn như vậy nữa. Hắn có thể tăng lên Kim Đan.

Không thể nghi ngờ, đây là một tin tốt.

Chẳng qua, tin tức xấu rất nhanh cũng xuất hiện.

Trải qua một buổi tối trấn an, trong thôn còn sống sót có hơn năm trăm người.

Chết một nửa.

Rất nhiều người định rời khỏi thôn.

Những người này đều có con cái ở thị trấn hoặc trong thành phố.

Cho nên bọn họ bằng lòng rời đi. Nhưng một số khác lại không muốn đi.

Những người này chẳng những có ruộng ở gần thôn. Còn có gia súc.

Ba giờ sáng, một người trong đó bỏ chạy trở về.

Người của Cục Đặc Dị đến hỏi thăm, người này nói gà mái nhà anh ta đã mấy ngày không được ăn.

Vì mấy con gà mái mà quay về trong thôn đầy nguy cơ. Mạng cũng không cần.

Nhưng không có cách nào, đối với nông dân, đất đai, gia súc đều rất quan trọng, chính là tài sản của bọn họ.

Người của Cục Đặc Dị đến đây, khuyên những người này dọn nhà.

“Các đồng hương, cục trưởng Cục Đặc Dị của thành phố Kim Hoa chúng tôi cũng đang chú ý tới chuyện lần này. Mọi người may mắn còn sống sót, gặp nạn lớn không chết, nhất định sẽ có hạnh phúc cuối đời. Chúng tôi đã thu xếp nhà cửa cho mọi người, sẽ căn cứ theo nhà và số người trong sổ hộ khẩu để lấy được nhà. Nhà bố trí cho mọi người ngoại trừ không thể bán, có thể ở miễn phí đến khi sinh lão bệnh tử. Con cháu đời sau cũng có thể thừa hưởng. Cho nên mọi người yên tâm đi. Ngoại trừ những điều đó, còn có trợ cấp nữa! Thậm chí còn cho sắp xếp công việc, cho mọi người thích ứng.”

Nhưng với điều kiện tốt như vậy, những người này vẫn c.h.ế.t sống không chịu đi.

Cho dù gọi cảnh sát tới, bọn họ cũng không đi.

“Các người nói dọn thì dọn, gà vịt của tôi phải làm thế nào. Tôi còn có ruộng nữa, sắp vào vụ xuân rồi, sao tôi có thể đi được!”

“Không sai, nếu bắt chúng tôi đi, phải đền tiền.”

“Trả tiền trước đi. Tôi không tin vào những bồi thường đó. Mỗi lần đều chỉ cho mười phần trăm, bồi thường như vậy có tác dụng gì? Các ngươi mua hết đồ của tôi, tôi mới đi.”

Người của Cục Đặc Dị vò đầu bứt tai khi thấy cảnh tượng như vậy.

“Đáng giận, những điêu dân này không nguy hiểm tới tính mạng thì không đi, thật sự không xem mạng của mình ra gì.”

“Bọn họ trước giờ vẫn luôn vậy.” “Bây giờ không sợ chết, đòi tiền!” “Làm thế nào đây?”

“Không thể để cho Tần đại sư chờ chúng ta được. Chút chuyện này cũng làm không xong à?”

“Nhưng cũng không thể tổn hại tới lợi ích của người bình thường được!”

“Như vậy đi, chúng ta tạm thời mua trước. Cứ mua trước gia súc gì đó của bọn họ, để cho bọn họ rời đi. Chúng ta có nhiều người như vậy, mua ít đồ vẫn được chứ?”

“Được!”

Những người của Cục Đặc Dị không muốn để Tần Dược chờ đợi, quyết định bỏ tiền mua gà vịt của người dân trong thôn.

Kết quả lần này xem như có lòng tốt làm chuyện xấu.

Nghe người của Cục Đặc Dị mua gà vịt của những người đó, những người trong thôn vốn đã rời đi đều thi nhau quay về, bán đồ trong tay.

Hơn nữa còn không phải bán với giá rẻ. Là bán đắt.

Không chỉ đắt bán, những người của Cục Đặc Dị không mua đồ của bọn họ.

Những thôn dân này sẽ không rời đi.

Việc này tất nhiên không giấu được ánh mắt của Tần Dược. Sau khi không bị uy h.i.ế.p tới tính mạng.

Tham lam trở thành tội ác mới.

Bây giờ, phong thủy của thôn này không tốt. Vùng khỉ ho cò gáy xuất hiện điêu dân.

Tần Dược thấy cảnh tượng này cũng không ngăn cản. Chỉ là người của Cục Đặc Dị lại ra sức xin lỗi.

“Tần đại sư, anh cho chúng tôi thêm một ngày nữa. Chỉ một ngày thôi, tôi chắc chắn sẽ xử lý thật tốt!”

Tần Dược nói: “Không sao. Tôi xây dựng Quỷ Môn Quan ở chỗ này. Bọn họ có bản lĩnh thì đừng đi!”

Tần Dược cũng không muốn chờ nữa.

Bên phía Cục Đặc Dị bố trí nhà ở, thậm chí đưa ra bồi thường, chẳng khác nào cho nhà ở miễn phí, còn có thể cầm một số tiền lớn.

Cho dù giá nhà bố trí này không sao.

Nhưng thiên tai nhân họa, ai cũng không ngăn cản được. Còn sống lại không biết ơn, ngược lại càng thêm tham lam,

loại người chẳng ai có thể cứu được.

Tần Dược đi tới vị trí miếu thành hoàng, lúc này ở đây hoàn toàn ngổn ngang, còn thâm trầm đáng sợ.

Chết năm trăm người, không lâu sau, nơi đây chắc chắn sẽ có oán khí lan tràn, thậm chí hình thành ôn dịch.

Tần Dược không do dự nữa, lấy ra một ngọc bài Đế Vương Lục mới.

Trực tiếp đánh xuống ba trăm mét dưới đất. Giờ phút này, cả thôn đều rung chuyển.

Đất rung núi chuyển.

Sau đó lại trở lại bình thường.

Người dân trong thôn tưởng là động đất, sợ đến mức chạy ra khỏi nhà.

Trong phút chốc, bọn họ thấy một con rồng dài màu đen từ trong thôn bay lên, chớp mắt tiến vào không trung, trốn đi thật xa.

Tần Dược rời khỏi thôn.

Chẳng biết tại sao, trong lòng đám người dân trong thôn dâng lên dự cảm chẳng lành.

Người của Cục Đặc Dị nhanh chóng nhận được điện thoại. Tất cả đều rời đi.

Dù sao những người dân trong thôn không nghe lời, tham lam, không sợ chết, đòi tiền chỉ là con số ít.

Còn có rất nhiều người thật sự gặp tai họa, cảm giác mình sống sót sau tai nạn, muốn bắt đầu cuộc sống một lần nữa.

Cục Đặc Dị phải qua bố trí nơi ở, trợ cấp và công việc cho những người dân trong thôn nghe lời.

Bọn họ nhớ kỹ tất cả những người gây sự hôm sau, sau đó cho nhà nhỏ nhất, vắng vẻ nhất, công việc tốt đều để cho người khác lựa chọn.

Bọn họ vốn không thích nghi với cuộc sống trong thị trấn, sẽ phải trả giá đắt cho sự tham lam lần này.

Chỉ là bây giờ những người này còn chưa không biết. Đến buổi tối.

Mười hai giờ đêm.

Trên đống đổ nát của miếu thành hoàng cũ.

Một cánh cửa lớn màu xanh lục u ám chợt xuất hiện.

Cánh cửa lớn này thoạt nhìn giống như được làm bằng đồng, cao chừng ba mươi mét, rộng hai mươi mét, cửa lớn mở rộng, khói trắng cuồn cuộn bay ra, làm cho nhiệt độ trong thôn giảm xuống cực nhanh.

Thậm chí đến tình trạng củi lửa cũng không cháy được.

Có vài người dân trong thôn nhìn thấy cửa lớn màu xanh lục này, lập tức sợ đến mức kêu lên thảm thiết, chạy ra khỏi thôn.

Chỉ là lần này, chuyện đáng sợ lại xuất hiện. Quỷ khí dày đặc, vong hồn hiện ra.

Một số cô hồn, dã quỷ tự động bị thu hút, đi tới.

Những cô hồn dã quỷ này không quan tâm tới hình tượng của mình.

Thời điểm c.h.ế.t thế nào, chính là hình dạng đó.

Xã hội bây giờ, tình trạng tai nạn giao thông, bị ốm đều c.h.ế.t rất thê thảm.

Đặc biệt bảy tám ngày trước.

Bởi vì có một người ở thành phố Kim Hoa muốn trả thù xã hội, lái xe vượt đèn đỏ đ.â.m người đi đường, trực tiếp hại c.h.ế.t năm người.

Tay chân của năm người này đều bị đ.â.m nát, tình trạng c.h.ế.t đặc biệt thê thảm.

Bây giờ, từng người bọn họ bay đến, lúc đi ngang qua người dân trong thôn kia, còn liếc mắt nhìn đối thương với vẻ thâm trầm.

eyJpdiI6Im5YR01ya3dqbkNhYnVPOXdEdXJpN0E9PSIsInZhbHVlIjoiZExlbjZ3Q0VJUWl1RTZkR3VFK2dYc3JoZmJKRWc5ZitIck5yN1d5MFlzZTJ4RzRrT012RnRwOHgzWTVcL0xUR0JVRk50S0U0MUV3c2pldkhLZnpVaGhMOU9SUVNSd094ZmVSOXlKdU1ZWnZqS2x0S3FpYWNERjNZdURTeTR5eGtqZmltSXVGNWhzc1AzNGxxOFJ5S2FhYk53cXVPbXN2aithaGZId3dVWTE1WDhacWpOQmNBV3pYQW1aZUx6WFY3czBTXC9WWk9UVnYxUUg5TmllVmYrbnhnPT0iLCJtYWMiOiI0OTRkYWFiODA2N2FiYjg3ZmVjMWJkMTMxNjRhZmNmMzhlNDcxOTE5NzgwZDM0ZmM5MGE5M2UxNWNlMTNlN2ViIn0=
eyJpdiI6Imhnb05WN0ZYZXRTZkJQeGs3SnFpVEE9PSIsInZhbHVlIjoiVThQRDMwUkVDV05pZ0tJaVBCQzdWUmVGUDNFaWszeWNqS3NEUHRnNVZDdUlTYzVZWVdyXC9LMTZvd2Zib0dzQUpRSVdoYVc0aVprQ0Iwck1PTkZtWHQxdmc4cGpwRG9KZFZtTUJVT243TFF1VWcra1pJTVhENFRDZm8weW52VWpLSFU0XC9VQ1NWVHIxNmtBMWtGM3Rsb0pDWWJCeEdkcFRSdmc4TXF2d0R1U3FzNzBnektlTWJMdTNDSldcL2taRTUxR1wvSEFBck1GRDlaWU1FXC90ajVNR09nPT0iLCJtYWMiOiJiYjRiNzE2N2FjOGQwNmZjZWY2NzM1NjlkNDc0MTQ2N2MzY2I3ZTkyNWQ0N2ZlMTgxODdjMjQ5OTVmODU4OTZkIn0=

Ads
';
Advertisement