Tần Dược nói: “Thủy hữu, dựa theo quy định, tôi sẽ đoán mệnh cho ông, tính về quá khứ, cuộc sống của ông, không có gì không thể nói!”
Vương Phú Quý nói: “Chuyện xấu cũng nói sao?”
“Vậy phải xem là chuyện xấu gì. Nếu không phải vi phạm pháp luật, sẽ không nói!”
“Vậy tôi yên tâm rồi, tôi còn tưởng cậu sẽ kể cả chuyện tôi đái dầm lúc chín tuổi chứ!”
Nghe được lời này, phòng livestream lại cười như điên. “Bây giờ mọi người đều biết rồi!”
“Hóa ra thủy hữu chín tuổi còn đái dầm à?” “Đây không phải là chưa đánh đã khai sao?” Tần Dược cũng nhịn không được cười.
Người này còn là một lão ngoan đồng.
Chẳng qua Tần Dược không nhắc nhở đối phương, đi thẳng vào vấn đề chính.
“Vị thủy hữu này năm nay sáu mươi tư tuổi, sinh ra ở khu vực Thiểm Bắc, khi còn nhỏ sống vô cùng gian khổ, thường phải chịu đói, không có cơm ăn. Trong nhà tổng cộng có chín anh chị em thì ba người c.h.ế.t non, một người đem cho. Anh cả đã mất, chị ba cũng mất, bây giờ trong các anh chị em còn sống chỉ có hai người!”
Vương Phú Quý thoáng ngây người. Vẻ mặt nghiêm túc.
Trong lòng cũng vô cùng chấn động.
“Tần sư, cậu, cậu đúng là thần, còn biết được cả chuyện này sao?”
“Cậu có thể thấy được quá khứ của tôi à?”
“Chẳng qua tôi chỉ biết, tôi có một người chị đã được cho đi, nhưng không biết có ba người c.h.ế.t non. Bây giờ tôi còn lại chị hai và em trai tôi, ba người chúng tôi vẫn sống. Năm nay, chị hai cũng bảy mươi rồi!”
Tần Dược nói: “Ở thời đại đó, c.h.ế.t non là chuyện thường. Nếu đã chết, ba mẹ không muốn nhắc tới, tất nhiên sẽ không kể nhiều. Ông có thể hỏi ba của ông xem có chuyện này không.”
“Vậy tôi phải hỏi thử mới được!”
Vương Phú Quý cầm điện thoại đi động đi sang một căn phòng khác.
Sau đó, mọi người thấy một ông cụ đang xem ti vi.
Ông cụ này gầy như que củi, trên mặt gần như da bọc xương, mắt cũng đục.
Nhưng tinh thần không tệ.
“Ba tôi năm nay chín mươi tám tuổi, vẫn còn rất khỏe. Đặc biệt mấy ngày trước uống nước Huyết nhân sâm trong cửa hàng của Tần sư, bây giờ rất có tinh thần! Chẳng qua ba tôi bị nghễnh ngãng.”
Ông cụ nhìn Vương Phú Quý, giơ ngón tay chỉ vào đối phương.
“Con nói xấu ba à?”
“Con vừa nói nói xấu ba thì ba nghe được, sao tai ba thính vậy?”
“Ha ha ha ha!” Ông cụ cười.
Tần Dược thấy vậy, cũng mỉm cười.
“Nhà có một người già giống như có một bảo tàng.”
“Đúng vậy, ba tôi chính là một đứa trẻ lớn tuổi. Ba, con hỏi ba, mẹ con từng sinh mấy người, có phải có người bị c.h.ế.t non không?”
Ông cụ hỏi: “Con hỏi chuyện này làm gì?” Vương Phú Quý vội vàng giải thích một lúc.
Ông cụ nghĩ ngợi rồi nói: “Có, ba đứa, không giữ lại được.”
“Nghèo, sinh nhiều, lại mất.”
“Một đứa con gái tặng người ta, tại nuôi không nổi.” Tất cả đều đúng!
“Tần đại sư, cậu đúng là thần kỳ!” Tần Dược cũng mỉm cười.
Sau đó hắn nói: “Vậy chúng ta tính tiếp chứ?” “Được, tính thôi!”
Tần Dược nhìn về phía Vương Phú Quý này, một ông già sáu mươi tuổi, cuộc đời rất đặc sắc.
Đương nhiên, phải chọn chuyện quan trọng để nói.
Cho nên Tần Dược nghĩ ngợi rồi nói: “Năm ông mười hai tuổi từng trộm trái cây trong vườn, bị chủ vườn trái cây đó thả chó đuổi tới sông, suýt nữa bị c.h.ế.t đuối!”
Vương Phú Quý nghe đến đây thì lập tức ra sức gật đầu. “Đúng đúng đúng!”
“Ôi, không đúng Tần sư, không phải đã bảo không nói chuyện xấu à?”
“Sao lại nó ra hết mấy chuyện này vậy?” Đám thủy hữu lại cười.
Chẳng qua bọn họ cũng cảm thấy thú vị, nhớ lại quá khứ.
Các bạn nhỏ bây giờ thậm chí còn không biết trái cây mọc trên cây, chỉ biết có thể mua ở siêu thị.
So với trước kia, muốn ăn trái cây đều phải lén lút trộm quả trên cây nhà người khác, quả thật là khác biệt một trời một vực.
“Đây là cửa ải sống c.h.ế.t của ông, là chuyện lớn, không tính là chuyện xấu!”
“Năm ông tốt nghiệp cấp ba, vào lúc đó được xem là phần tử trí thức, sau đó hưởng ứng lời kêu gọi, kết hôn muộn sinh muộn, chỉ có một cô con gái.”
“Lúc còn trẻ từng làm tài xế, sau lại làm huấn luyện viên cho trường dạy lái xe, mấy năm trước đã về hưu!”
“Tính cách của vợ và ông không hợp nhau, năm mươi tuổi còn làm ầm ĩ ly hôn, chẳng qua ông có số đào hoa, mặc dù không tái hôn, nhưng chưa bao giờ thiếu bạn gái.”
Nghe được lời này, thủy hữu của phòng livestream đều sợ hãi than.
“Thủy hữu, càng già càng dẻo dai đấy!” “Thủy hữu, không nhìn ra đấy!”
“Thủy hữu làm người ta hâm mộ!” Những người này trêu chọc một trận.
Chẳng qua Vương Phú Quý vẫn không xem, còn cười rất vui vẻ.
“Chỉ là bạn thôi, không phải bạn gái gì đó.” Tần Dược cũng gật đầu.
“Được, vậy thủy hữu, ông có chuyện gì muốn tính không? Hoặc gần đây gặp phải chuyện gì, có thể nói ra, tôi sẽ tính cho ông!”
Nghe được lời này.
Vương Phú Quý cũng nhớ tới một chuyện.
“Cậu đừng nói, Tần sư, tôi thật sự gặp phải một chuyện!”
“Từ sau khi theo cậu học Nhân Đạo Kinh, tôi bước đi cũng mạnh mẽ hơn, cả người cảm giác thoải mái.”
“Con gái tôi còn tới cửa hàng của cậu, mua nước Huyết nhân sâm, nước hoa, còn có một thanh kiếm gỗ đào cho tôi!”
“Tôi suốt ngày mang theo chúng!” “Thời buổi bây giờ không yên ổn mà!”
“Kết quả khoan hãy nói, mấy ngày trước, lúc tôi đi công viên rèn luyện, đi ngang qua con sông nhân tạo gần đó, lúc nhìn xuống dưới thấy rất nhiều bóng đen.”
“Tất cả đều là quỷ đấy!”
“Bọn chúng giơ tay muốn kéo tôi xuống sông.”
“Tôi vừa nhìn qua đã thấy không ổn. Nếu bọn chúng thật sự kéo tôi xuống, tôi không thể không chết.”
“Tôi lấy ra kiếm gỗ đào c.h.é.m một trận, g.i.ế.c c.h.ế.t những bóng đen đó.”
“Lúc đó g.i.ế.c tới m.á.u chảy thành sông, trời tối đen.”
“Đợi đến lúc g.i.ế.c xong, tôi mới về đến nhà, vừa đặt mình là ngủ tới sáng, cũng không thấy gì nữa!”
“Mấy ngày nay, tôi đều không dám đi tới con sông nhân tạo kia, sợ có tiểu quỷ lại kéo tôi.”
“Tôi cảm giác mình mới chỉ g.i.ế.c được một phần nhỏ, công lực của tôi vẫn quá kém, không g.i.ế.c hết được. Những tiểu quỷ đó còn có thể sống lại.”
“Tần sư, nếu không cậu xem cậu ra tay, xử lý hết đám tiểu quỷ trong con sông nhân tạo đó đi.”
“Nếu không, sau này tôi muốn rèn luyện cũng chẳng có nơi nào để đi. Cũng đã mấy ngày, tôi không đi luyện quyền với mọi người rồi.”
“Muốn g.i.ế.c sạch đám tiểu quỷ, quá mệt mỏi!”
Trải nghiệm thần kỳ này làm các thủy hữu nghẹn họng nhìn trân trối.
Thủy hữu này thật lợi hại.
Không ngờ có thể g.i.ế.c được nhiều tiểu quỷ như vậy, còn g.i.ế.c đến m.á.u chảy thành sông.
Vậy thực lực phải mạnh mẽ tới mức nào?
Lẽ nào đây chính là người có thiên phú trong lời đồn đại?
Thần sắc có bệnh. Ông già này có bệnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất