Nhìn thấy cảnh tượng này, thôn dân chờ đợi cứu viện kích động đến kêu to.
Phương Minh Húc đem bè trúc dừng sát ở bên cạnh nhà, hô: “Tới đây, tôi đưa mọi người đến chỗ an toàn!”
“Tạ ơn đại sư, tạ ơn đại sư!”
Những người này vô cùng cảm kích.
Nhưng mà bè trúc không có hàng rào, rất nhiều người không dám đi lên.
Mấy người trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng nhảy lên, lại có người già căn bản không có cách nào di chuyển được.
Phương Minh Húc trực tiếp nhảy lên nhà, đem người già ôm lên.
Sau đó, hắn ngửi được một cỗ mùi thối.
Hòa với mùi mồ hôi chua, nước mưa xối ẩm ướt, cùng với mùi thối rữa.
Mùi thối rữa này càng ngày càng rõ ràng.
Trong lần cứu trợ động đất lần trước, hắn cũng thường xuyên ngửi được mùi vị này, những người gặp nạn không cứu được đều có mùi của hơi nóng thối rữa.
Người già kia, trên người thế nào cũng có miệng vết thương.
Chỉ là bây giờ không lo được.
Đưa người già này ôm vào bè trúc, Đăng Thiên Trúc ước chừng dài 10m chật cứng người.
Những người được cứu này, ngay từ đầu còn sợ hãi bè trúc sẽ lật.
Kết quả phát hiện, sau khi ngồi lên, so với xe con còn vững vàng hơn.
Hơn nữa tốc độ cực nhanh.
“Mọi người có người quen biết sao? Hoặc là đi tới chỗ cao, tránh né một chút.”
“Trường học đi, mới xây một trường tiểu học, có thể đến đó.”
Phương Minh Húc gật đầu, trong thôn mới xây trường tiểu học cũng là ba tầng lầu, hoàn toàn chính xác có thể trú ở nơi đó.
Sau đó, hắn lái bè trúc, đem mấy người đưa đến trường học bên cạnh.
Lũ lụt đã đã tăng lên hai mét, cửa toàn bộ bị chìm, bọn họ chỉ có thể mở cửa sổ lầu hai đi vào.
Nhưng mà sau khi đến trường học, nơi này cũng không có đồ ăn đồ uống.
Không chỉ như thế, ngay cả giường để ngủ cũng không có. Nhưng lúc này, mọi người chỉ có thể kiên trì một chút.
“Mọi người đi vào gian phòng này đi, tôi vẽ cho mọi người một cái phù!”
Rất nhanh, những người được Phương Minh Húc cứu trợ đi vào trong phòng.
Phương Minh Húc lấy bút lông cùng với giấy vàng ra, trên bàn dọn xong, bút trong tay như Du Long, khắc họa một cái phù lục.
Phù nắng ấm.
Toàn bộ trong phòng đều ấm áp.
Cũng không còn lạnh lẽo hay cảm giác ẩm ướt nữa.
Sau đó, Phương Minh Húc lại lấy ra đồ ăn, cùng với thuốc. “Mọi người uống cái này đi, có thể cường thân kiện thể, cam đoan không sinh bệnh.”
Bởi vì sự thần kỳ của Phương Minh Húc, bọn họ cũng không do dự, một người một ống huyết dịch nhân sâm, uống vào.
Sau khi uống vào, toàn thân trở nên ấm áp, trong nháy mắt, khí lực cũng lớn thêm không ít.
Mà lúc này, Phương Minh Húc lại đi tới trước mặt ông già mà hắn đã ôm trước đó, giúp đối phương cởi tất ra.
“Đại sư, đừng, không được!”
“Bác à, đừng che giấu, để cháu xem một chút.”
Ông cụ cũng rất ngượng ngùng, thậm chí là chảy nước mắt.
Phương Minh Húc chịu đựng mùi hôi thối, cởi tất của đối phương ra, nhìn thấy được xương sâu.
Cảnh tượng này, xảy ra ở trên t.h.i t.h.ể đã c.h.ế.t thì còn có thể thông cảm được.
Thế nhưng lại xảy ra trên một người đang còn sống. Nhưng bây giờ rất khủng bố.
“Bác à, bác không đau sao?” “Không, không đau!”
Kỳ thật từ xưa y đạo không phân biệt, mặc dù năng lực Phương Minh Húc bắt quỷ, tu luyện, coi bói rất kém cỏi.
Nhưng mà phù lục, đạo pháp, cùng với một số thuốc cổ truyền Tạp Văn phương rất am hiểu, coi như là nghe chuyện xưa.
Ông lão này bị bệnh, không phải khác, cũng là ung thư không chết, bệnh tiểu đường, khiến bàn chân trở thành như vậy.
Nát vụn chân.
Hết lần này tới lần khác, dưới tình huống nghiêm trọng như vậy, ông lão còn cảm giác không thấy đau đớn.
Bởi vì thần kinh đã tê liệt rồi sao. Phương Minh Húc hít sâu một hơi. “Bác à, bác nhẫn nhịn một chút!”
Hắn trực tiếp lấy nước ra, nhanh chóng rửa, loại bỏ thịt thối, thậm chí dùng linh khí hóa thành d.a.o cắt, cảnh tượng khiến những người có mặt đều không khỏi xót xa khi xem.
Sau đó, hắn lại lấy ra huyết nhân sâm dịch tưới ở phía trên.
Sau cùng đắp lên một tầng Nhục Linh Chi, mới dùng băng vải quấn lên.
“Cám ơn cậu, đại sư.”
“Không có gì, thưa bác, bác tốt nhất bảo trọng thân thể của mình, về sau còn như vậy, nhớ đến bệnh viện!”
“Sợ, tôi sợ tốn tiền!”
Ông lão nói một câu thật lòng.
Lời này cũng thực sự khiến người ta cảm thấy bất đắc dĩ. Phương Minh Húc cũng không biết nên nói cái gì.
“Về sau sẽ tốt thôi!” Hắn nói.
Chỉ là bây giờ, hắn cũng không có cách nào đem thời gian đặt ở trên người ông lão được.
Hắn còn phải đi cứu rất nhiều người.
Vỗ vỗ tay ông lão, Phương Minh Húc đứng lên.
Trong thôn, người bị mắc kẹt trong những ngôi nhà thấp tầng, đều được Phương Minh Húc cứu đưa đến trường học.
Với lại lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được, lũ lụt nhỏ đi rất nhiều.
Nghĩ đến tình huống sư thúc của mình đặc biệt, hắn đột nhiên cảm thấy, trận lũ lụt này, chắc chẳng mấy chốc nữa sẽ thối lui thôi.
Như thế, thì không cần quan tâm đến vấn đề sau đó. Trước đưa tất cả mọi người, di chuyển đến chỗ an toàn. Phương Minh Húc tăng tốc độ lên.
…
Một bên khác, Tiểu Yến chống đỡ một cây trúc tinh tế, chèo bè trúc để đến thôn trang.
Cô cũng mặc đạo bào cỡ nhỏ, người bị vây quanh trong lũ lụt, trong lúc nhất thời kinh động như gặp người trời vậy.
“Tiên đồng, đây tuyệt đối là tiên đồng!”
“Trời ạ, đây là ông trời phái người tới cứu chúng tôi sao?” “Chờ một chút, tại sao tôi cảm giác cô ấy nhìn quen mắt thế không biết.”
Một người trẻ tuổi nhìn thấy Tiểu Yến, sau đó bừng tỉnh hiểu ra.
“Ông trời của tôi, cô ấy là đệ tử của Tần đại sư, Tiểu Yến!” “Cẩu Đản, cô gái này cậu biết à!”
Người trẻ tuổi tên là Cẩu Đản, mặt đen lại, vội vàng nói: “Chú, ở trước mặt người ngoài đừng gọi con là Cẩu Đản, cô gái này cũng không phải là người bình thường, nói cô ấy là tiên đồng tuyệt đối không sai, gặp mặt, phải gọi là Tiểu Yến đại sư!”
Tiểu Yến tuổi còn nhỏ, đám dân mạng cũng sẽ thường xuyên trêu chọc, nhưng mà ở ngoài đời thực, người trẻ tuổi kia đột nhiên phát hiện, đối phương nắm giữ sức mạnh quỷ dị khó lường, trong lòng vẫn là tràn đầy kính nể.
“Tiểu Yến đại sư, cứu mạng!” Người trẻ tuổi vung cánh tay lên.
Tiểu Yến nhìn về phía mấy người trẻ tuổi này, ánh mắt chớp chớp.
Cô nhìn thấy tử khí.
Nếu như cô không đi cứu, ngôi nhà năm người này đang ở sẽ bị cuốn trôi đi sau đó, chắc chắn phải c.h.ế.t là không nghi ngờ gì.
Cho nên cô chèo bè trúc lại, đến bên cạnh của bọn họ. “Tới!”
Mọi người ba chân bốn cẳng lên bè trúc.
Người trẻ tuổi hưng phấn giơ điện thoại di động đi, chụp hình Tiểu Yến.
“Tiểu Yến đại sư, cô cùng với Tần đại sư cùng đến đây sao? Các cô tách ra cứu viện sao?”
“Tiểu Yến đại sư, tôi là fan cứng của Tần đại sư.”
“Các huynh đệ, tôi quá may mắn, tôi thế mà được Tiểu Yến đại sư cứu, Tiểu Yến đại sư đặc biệt lợi hại, một cái bà trúc sào tre, liền có thể chèo thuyền!”
Hắn lảm nhảm không ngừng, sau khi ghi hình video hoàn tất, trực tiếp gửi qua group một đám hay chơi game mobile với nhau.
Sau đó, nhóm bùng nổ!
“Cô bé này không phải một người, không phải còn có hai đại nhân đi theo đấy chứ?”
“Mẹ kiếp, huynh đệ, anh mới sáng sớm đã gửi chuyện quỷ gì vậy!”
Sau một lúc, con ngươi của hắn, đột nhiên trừng lớn!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất