Ở ngàn dặm bên ngoài.
Người đàn ông thân mắc bệnh nan y kia hùng hùng hổ hổ, mang theo ác ý đối tất cả mọi người trên thế gian.
Dù sao, anh ta đã mắc bệnh nan y.
Những người khác lại có thể sống thật tốt. Chuyện này quá không công bằng.
Chỉ có chửi mắng mới có thể khiến cho anh ta phát tiết lửa giận trong lòng.
Mắng xong, người này khát nước, liền cầm lấy ly nước, uống một hớp nước.
Kết quả vừa uống một hớp đã bị sặc. Anh ta hung hăng ho khan.
“Khụ khụ!” Tiếng ho này không hề nhỏ.
Bởi vì sặc khí quản, sức chịu nén quá lớn, một tiếng ho khan này trực tiếp đem xé rách khí quản.
“Phốc!”
Một ngụm m.á.u phun ra.
Sắc mặt anh ta lập tức trở nên đỏ tía, ở n.g.ự.c đau đớn khó nhịn.
“Mẹ, cha… Cứu mạng.”
…
Tần Dược cũng không muốn mạng của đối phương. Nhưng mà đây chỉ là một trừng phạt nhỏ thôi.
Khiến cho đối phương đi bệnh viện chữa trị một phen, tiền tài hao phí thì cũng sẽ không ít hơn 20.000.
Còn muốn dùng internet làm anh hùng bàn phím, đúng thật sự là chán sống.
“Leng keng.”
Tần Dược nhận được một tin nhắn wechat.
Mở ra xem, lại là tin nhắn của mỹ nữ ngạo kiều. An Y Trân.
“Cho tôi bốn tấm ngọc phù, trong đó hai tấm cầu bình an, kiện khí, sự nghiệp, hai cái khác là tĩnh tâm.”
“Tiền đã chuyển qua cho anh.” “Địa chỉ vẫn như trước kia.”
“Nhớ nhanh giao hàng cho tôi một chút.” Hay lắm.
Chuyện làm ăn tự động đưa đến cửa.
Vẫn là loại thủy hữu gặp bên trong phong trực tiếp như này tốt, nói chuyện dễ nghe, trả thù lao lại sảng khoái.
Hắn thật sự vô cùng thích.
“Làm sao vậy, đột nhiên phát tài?” Tần Dược cười cười nhắn lại.
An Y Trân đương nhiên là đang nhẫn nhịn một bụng nước đắng, lập tức nói ra: “Tôi bị Viên Diệu Võ tạt axít. Bình An Phù anh cho tôi đã bị thiêu đốt, anh đã nói thứ này có thể giúp tôi ngăn cản kiếp nạn. Sau khi tôi xảy ra chuyện đã nói lại chuyện này với ba mẹ tôi, bây giờ người trong nhà đều muốn mua ngọc phù.”
Tần Dược lập tức hiểu ra.
Sự nghiệp là cho ba và anh trai của cô, tĩnh tâm cho mình và mẹ.
Đây chính là khách hàng cả nhà.
Hơn nữa, An Y Trân có cha là giám đốc điều hành ngân hàng, có lẽ mua xong, còn có thể giới thiệu càng nhiều khách hàng tới hơn.
Tần Dược đương nhiên là nguyện ý bán.
“Được, đã gói hàng cho cô, sẽ lập tức gửi qua bưu điện.” “OK!”
Một lát sau, An Y Trân lại gửi một tin nhắn tới. “Cảm ơn!”
“Haaa…!” Tần Dược nở nụ cười. Đúng là tiểu ngạo kiều.
“Không cần khách sáo.”
Mà lúc này, An Y Trân nhìn tin nhắn Wechat, đột nhiên nghĩ đến gương mặt đẹp trai của Tần Dược bên trong phòng trực tiếp.
Cô nhịn không được mở máy tính ra, cầm bảng vẽ lên rồi bắt đầu vẽ.
Đây không chỉ là một bức chân dung của một người, đối phương còn cưỡi bạch mã tuấn lãng, đi trên con đường giữa rừng trúc, khí chất ngút ngàn.
Chỉ chốc lát, một bức tranh với kết cấu hoàn mỹ đã xuất hiện ở trong tay của cô.
…
Một bên khác, sau khi Tần Dược giải quyết xong chuyện khách hàng An Y Trân thì tiếp tục kiểm tra Blog của mình.
Gần đây, Tần Dược tiếp đãi người xin giúp đỡ, nhưng giờ đã đổi một nhóm người.
Trước đó, đương nhiên là cha mẹ có con cái lạc đường đến đây xin giúp đỡ.
Bởi vì chuyện tại phòng trực tiếp lúc đó, cộng với thông báo cảnh tỉnh phía sau.
Khiến cho cha mẹ của rất nhiều trẻ con lạc đường đến đây.
Nhưng mà qua thời gian hai tuần, cha mẹ tìm tới chỗ Tần Dược đã ít đi rất nhiều.
Chủ yếu là có rất nhiều cha mẹ không phù hợp với yêu cầu của Tần Dược, cũng không gạt được Tần Dược.
Cộng với thời gian hiệu lực trên mạng, sau khi video kia hot lên liền không có một chút đánh và lưu lượng nào.
Những gia đình kia không thấy được tin tức này, đương nhiên sẽ không tiếp tục tìm tới.
Còn có đầu tuần lại không có trực tiếp.
Đến chỗ Tần Dược xin giúp đỡ và muốn đoán mệnh đều là người vay mượn.
Loại người này, đều là thấy Tần Dược xem bói cho Mộng Tỉnh Thời Gian rồi tìm tới.
Thời đại này, nợ tiền đều là đại gia.
Một người làm không tốt, liền cuốn tiền bỏ chạy. Căn bản không muốn trở về.
Phần lớn đều là mất tích, không liên lạc được.
Chủ nợ chỉ có thể cắn nát răng, nuốt vào trong bụng.
Nhưng sau khi nhìn thấy Tần Dược trực tiếp, cảm thấy hẹn hò trên mạng cũng có thể coi ra được.
Như vậy với người thiếu nợ mà bọn họ từng tiếp xúc qua, thậm chí từng có ảnh chụp, tại sao lại không coi ra được chứ?
Sau đó, bọn họ đều đến tìm Tần Dược.
Người bị tìm không chỉ là người thiếu nợ, còn có mấy loại lai lịch cổ quái.
Biết rất rõ ràng hắn có tiền. Nhưng mà lại không bắt được hắn. Hắn cũng không trả tiền lại.
Loại này là đáng hận nhất.
Điểm mạnh của Tần Dược liền được thể hiện ra.
Không chỉ giúp mọi người tìm người, còn giúp mọi người tìm chứng cứ.
Những chủ nợ này lấy được tiền, đều sẽ cho Tần Dược một hồng bao lớn.
Ra tay cực kỳ hào phóng.
Hơn nữa cũng vô cùng cảm kích.
Tần Dược cũng đồng ý giúp đỡ dạng người này.
Mấy ngày nay, bởi vì chuyện trực tiếp lần trước, nên có thêm một loại người thứ ba.
Người mắc bệnh nan y.
Cũng tìm tới chỗ của Tần Dược.
Khoan hãy nói, đối với loại bệnh nan y này, đây tuyệt đối là chuyện nghịch thiên cải mệnh.
Nhưng mà, bởi vì thân mắc bệnh nan y, những người này đều phân hóa thành hai cực.
Cộng với lúc trực tiếp.
Hắn đã mở một khởi đầu không tốt.
Khiến cho người muốn miễn phí càng thêm đông đảo. Khiển cho Tần Dược cảm thấy không biết nên nói gì.
“Sớm biết sẽ phiền phức như vậy, trước đó đã lấy tiền của Long Thục Viện rồi lại đi quyên cho Toàn Hạc Hiên.”
Nghĩ một chút, hắn trực tiếp đăng một bài mới lên Weibo.
“Người bệnh nan y cầu phù comment ảnh chụp ở đây, chỉ bán cho người có duyên, chuẩn bị vạn lượng hoàng kim.”
Bài viết vừa mới được đăng lên.
Không ít cư dân mạng và fan theo dõi Tần Dược đương nhiên đều thấy được.
Lập tức liền có người đáp lại.
“Đại sư cuối cùng cũng bán phù rồi? Chỉ bán cho bệnh nan y sao? Thật ra tôi cũng muốn mua phù.”
“Một lượng hoàng kim? Cái này là bao nhiêu tiền?”
“Một lượng tương đương 50 gram, trước mắt vàng có giá là 432 đồng, chính là 20.000 đồng.”
“Khá lắm, phù đại sư lại chỉ có 20.000 tệ.”
“Nói như vậy là không đúng rồi, phù của đại sư chia làm ngọc phù và lá phù, ngọc phù đắt hơn, cần bán nhà bán cửa để mua đó!”
“Bloggers nhanh như vậy đã cắt rau hẹ rồi? Còn chơi lớn như vậy, thật sự coi người khác đều là kẻ ngốc sao.”
“Lầu trên, người không biết không sợ à! Thế mà dám nói thế với đại sư.”
“Thế nào, anh ta còn có thể ngăn cách màn hình để nguyền rủa tôi sao?”
“Tần đại sư, tôi có thể xin Wechat của anh được hay không. Tôi cũng muốn mua ngọc phù giống như trong miệng của Hàn Vương và Hắc Thỏ Vương.”
Người này còn gửi ảnh chụp lên, nhưng mà không phải là bản thân anh ta, mà chính là tài khoản Hổ Sa của mình.
Nhưng mà anh ta hiển nhiên không phải là thân mắc bệnh nặng, chỉ là muốn mua phù mà thôi.
Phía trên wechat của Tần Dược cũng nhận được tin nhắn của Hàn Vương.
Nhưng mà, điều làm cho người ta để ý nhất chính là, cha của người này bị tai nạn xe cộ vào mấy năm trước, xuất huyết não, cho đến bây giờ vẫn còn đang trong tình trạng hôn mê.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất