Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 4831 Ép đến chết
Đà chủ phân đà lên tiếng, Nhị trưởng lão thấy được hi vọng. Hắn cũng hiểu, Lục Ly chắc sẽ hòa đàm, nhưng không định hòa đàm trong nhẹ nhàng, mà tất phải trước giết một trận, phát tiết một phen, đồng thời cũng là để tạo áp lực lên bọn hắn. Bởi thế Nhị trưởng lão truyền tin đi về, để tộc quần rút hết cường giả, Lục Ly muốn giết thì cứ để hắn giết, muốn hủy thành cứ để hắn hủy. Chỉ cần không giết trưởng lão, tộc nhân và quân sĩ có chết, Nhị trưởng lão đều không đau lòng. Hắn ở lại trong phân đà Tử Thần, ngày ngày ngóng trông tin tức, tư thái hạ đến mức thấp nhất có thể, chỉ thiếu nỗi quỳ xuống cầu xin đà chủ phân đà Tử Thần. Đà chủ phân đà Tử Thần là một tên Thái Thượng trưởng lão, cũng là người thuộc phái hệ Lục Ly. Hắn thi hành lệnh Lục Ly rất triệt để, tận lực câu kéo thời gian, bức ép Nhị trưởng lão từng chút từng chút nhún nhường. Tỉ như ba tháng trước nói Lục Ly tỏ ý đàm phán không phải là không được, hai tháng trước lại nói Lục Ly truyền lời, để Tê Viên tộc ra điều kiện... Tê Viên tộc đưa ra một đống điều kiện, Lục Ly lại tiếp tục giết, chuyển lời nói Tê Viên tộc không có thành ý. Nhị trưởng lão đành tiếp tục tăng giá, Lục Ly lại tỏ ý phải cân nhắc một phen, sau đó tiếp tục đồ sát. Nhị trưởng lão không biết phải làm sao, Lục Ly làm cái quỷ gì vậy? Muốn gì thì cứ nói thẳng, sao cứ phải bức bọn hắn vào tuyệt cảnh? Gần đây phân đà Tử Thần bên này được một phen nở mày nở mặt, tin tức truyền về tổng bộ Tử Thần, Tử Thần bên này cũng phấn chấn không thôi. Lục Ly yên ắng mấy chục năm, không thấy có tin tức gì truyền ra, khiến Tử Thần bên kia lo lắng không thôi. Trong lòng cường giả phái hệ Lục Ly cũng có chút dao động, nếu Lục Ly còn không có tin tức, đoán chừng bọn hắn sẽ thay đổi môn đình, nương tựa cự đầu khác. Giờ Lục Ly đi ra, lại bắt đầu nghênh ngang đồ sát, bọn hắn tự nhiên phấn chấn không thôi, cũng được thơm lây mà. Tử Thần khuếch tán tin tức Lục Ly ở Thiên Loạn Tinh Vực ra ngoài, rất nhiều võ giả Thiên Loạn Tinh Vực đều cảm thấy vinh dự. Lục Ly chính là võ giả Thiên Loạn Tinh Vực, đoạn thời gian trước đánh tới Thiên Cương Tinh Vực, giờ lại giết đến Thiên Vũ Tinh Vực, hơn nữa có cảm giác Tê Viên tộc còn bị hắn đè ra đánh, đây chính là kiêu ngạo của Thiên Loạn Tinh Vực. Đương nhiên một số đại tộc lại không khỏi sinh tâm kiêng sợ, Tử Thần không thể chọc a. Đừng thấy Lục Ly tuyên xưng thoát ly Tử Thần, người nhà tộc nhân Lục gia lại đều vẫn ở trong Thiên Việt Thành, giờ nếu mà đi trêu chọc Tử Thần, lỡ bị Lục Ly biết được, thảm trạng của Quáng tộc và Tê Viên tộc chính là kết cục dành cho bọn hắn. Lục Minh chắc là bên phấn chấn nhất, trước đó Lục Linh phong tỏa tin tức, con em Lục Minh bình thường đều không biết chuyện. Lục Ly bị nhốt mấy chục năm, bên phía Lục Minh lại nhiều thêm mấy vạn đệ tử, đều là từ Trung Vương Giới di dời tới bên này. Những đệ tử này sau khi tới đây, lại không nghe được tin tức gì về Lục Ly, thậm chí còn nghe được rất nhiều lời đồn thổi, trong lòng không khỏi có chút hoảng loạn, tưởng rằng Lục Ly chết rồi. Lục Minh lớn mạnh rất nhanh, đa phần nhóm đệ tử Lục Minh sớm nhất đều đã trưởng thành. Được chu cấp lượng lớn tài nguyên, kết hợp với các thủ đoạn rèn luyện của Tử Thần, khiến bọn hắn tiến triển thần tốc. Hiện tại mặc dù cấp Đế trong Lục Minh còn chưa nhiều, nhưng Lục Kiếp đã có một nhóm lớn, tổng cộng phải lên đến mấy ngàn. Mấy ngàn Lục Kiếp này đều rất trẻ tuổi, tương lai đoán chừng sẽ có mấy trăm người đột phá cấp Đế, sau đó nếu may mắn còn sẽ có một nhóm đột phá Thánh Hoàng. Đây đều là trụ cột tương lai của Lục Minh, là căn cơ để Lục Minh đứng vững gót chân trong Tử Thần. Đương nhiên, căn cơ lớn nhất của Lục Minh là Lục Ly, bây giờ Lục Ly bình an vô sự, tất cả đệ tử Lục Minh đều phấn chấn không thôi, cũng càng thêm khắc khổ tu luyện. Mấy chục năm qua, Lục Minh đột phá mấy tên cấp Đế, An Lộ Nhi chính là một trong số đó, hơn nữa tốc độ tu luyện của An Lộ Nhi còn rất nhanh, đã đến cấp Đế trung kỳ. Điều này khiến cho rất nhiều cường giả thế hệ trước của Lục Minh cảm thấy xấu hổ vô cùng, vị thiên địa thần thai này quả nhiên lợi hại, thân là đồ đệ Lục Ly, tài nguyên chu cấp cho nàng cũng là vô hạn, muốn cái gì liền có cái đó. Hết thảy tình hình bên phía Tử Thần đều rất tốt đẹp, bên kia Lục Ly giết nửa năm liền cũng dừng tay. Bởi vì đã không có cường giả tiệm cận đại viên mãn đi ra, Lục Ly giết mãi rồi cũng ngán. Đánh giết một ít quân đội hay cấp Đế Thánh Hoàng không mang đến tổn thất quá lớn cho Tê Viên tộc, càng không thể mang đến cho Lục Ly cảm giác thành tựu. Lục Ly dừng tay, bắt đầu truyền tin để đà chủ phân đà Tử Thần bên kia đại diện hắn toàn quyền đàm phán, then chốt trong đàm phán là tài nguyên, yêu cầu càng nhiều càng tốt. Bảo vật, thần dược, bí tịch, thần bia, thần tài.... chỉ cần là thứ giúp ích cho tu luyện, hoặc là trân bảo hiếm thấy.... tóm lại là càng nhiều càng tốt. Lục Ly truyền đi qua một câu... ép đến chết, ép đến lúc nào Tê Viên tộc không thể chấp nhận được mới thôi. Hiện tại Tê Viên tộc chính là lợn béo đợi làm thịt, hơn nữa bị hắn náo như thế, thực tế ngoài mạnh trong rỗng của Tê Viên tộc đã bạo lộ. Nếu trong thời gian ngắn Tê Viên tộc còn không đản sinh cường giả đại viên mãn, đoán chừng cũng sẽ không trụ được lâu, sớm muộn sẽ bị tiêu diệt. Giờ không dọa dẫm xao trá, sau này liền không còn cơ hội nữa. Bên kia Thái Thượng trưởng lão được đến chỉ lệnh từ Lục Ly, bắt đầu ngồi xuống đàm phán, hắn không chủ động đưa ra điều kiện mà để Nhị trưởng lão lên tiếng trước. Nhị trưởng lão liệt kê ra một đống lớn điều kiện, đàn chủ Tử Thần nhận hết, song lại biểu thị còn chưa đủ, còn phải tiếp tục thêm. Nhị trưởng lão đành phải tiếp tục thêm, thêm tới thêm lui, số tài nguyên phải cầm ra đã dần sánh ngang một đại tộc bình thường tích lũy suốt vạn năm, nhưng đà chủ phân đà vẫn chưa mãn ý.
Chương 4832 Đắc thắng trở về
Cuối cùng Nhị trưởng lão để đà chủ phân đà ra giá, phân đà đà chủ nói một câu, khiến Nhị trưởng lão thiếu chút nhảy dựng lên: - Lấy giá ngươi đưa lúc trước làm cơ sở, toàn bộ nhân mười lên. Lục đại nhân nói, lần này các ngươi tạo thành tổn thương cực lớn với hắn, nếu các ngươi không có thành ý, vậy hắn liền đi tìm Tộc Vương Lưu tộc, liên hợp lại diệt đi Tê Viên tộc các ngươi. - Gấp mười? Không khả năng, không có! Trong mắt Nhị trưởng lão chất đầy phẫn hận, quát: - Nếu nhân lên gấp mười, toàn bộ tích súc của Tê Viên tộc chúng ta đều mất sạch, Tê Viên tộc chúng ta còn ăn cái gì? Uống cái gì? Đàn chủ phân đà cười cười, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nói: - Mượn lời Lục đại nhân, không ăn không uống cũng không chết được, nhưng không đưa... vậy thì nhất định phải chết! … Quá trình đàm phán lần này thật ra không hề ngang hàng, một bên bắt lấy mệnh mạch đối phương thì còn đàm phán kiểu gì? Có đàm phán thế nào cũng là phía Lục Ly chiếm ưu thế. Đà chủ phân đà Tử Thần cũng ác, liên tục dò xét năng lực chịu đựng của phía Tê Viên tộc, cuối cùng xao trá đến mức khiến Nhị trưởng lão Tê Viên tộc thiếu chút muốn tự tử ngay trong phân đà Tử Thần. Đàm phán xong xuôi, phía Tê Viên tộc còn muốn cầu Lục Ly làm giúp một chuyện, đại giá là gấp đôi số tài nguyên đã đưa ra trước kia. Bọn hắn yêu cầu Lục Ly phát bố thông cáo, biểu thị không còn đối địch với Tê Viên tộc. Tuyên bố này thực ra chẳng có tác dụng mẹ gì sất, chỉ như năm đó Quáng tộc để Lục Ly phát bố thông cáo vậy, có hiềm nghi cởi quần đánh rắm. Đương nhiên, tuyên bố này có thể tranh thủ thời gian cho Tê Viên tộc, khiến trong ngắn hạn bên ngoài không thể xác định Tộc Vương Tê Viên tộc liệu đã chết hay chưa. Đối với điều này Lục Ly không quá làm khó, Tê Viên tộc đáp ứng trao địa bàn Huyết Bằng tộc Thang Đao tộc Phù tộc cho Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư cũng triệt để an toàn. Tê Viên tộc sẽ không đoái hoài tới những giới diện phụ dung kia nữa, ngoài ra Lục Ly còn xao trá được một nhóm lớn tài nguyên, so với Quáng tộc năm đó thì còn nhiều hơn gấp trăm lần. Cầm lấy danh sách tài nguyên đền bù, Lục Ly ngấm ngầm hối hận, xem ra năm đó hắn xao trá Quáng tộc quá nhẹ. Không ngờ đám siêu cấp đại tộc này lại giàu có đến vậy, những tài nguyên này nếu chỉ cho mỗi mình Lục Minh tu luyện, đoán rằng tùy ý tiêu pha vạn năm đều không phải đối mặt với lo lắng tài nguyên khan hiếm, hiện tại Lục Ly chỉ hận không thể lần nữa đánh tới Thiên Cương Tinh Vực, tìm Quáng tộc hung hăng đấu đá một phen. Một tháng sau, nhóm tài nguyên đầu tiên được đưa đến, là một nửa con số trên hiệp nghị, Lục Ly cũng tuân thủ hứa hẹn, để phân đà Tử Thần thay mặt hắn phát bố thông cáo. Thông cáo nói rất rõ ràng, trải qua quá trình đàm phán giữa hắn và Tộc Vương Tê Viên tộc, song phương hóa giải hiểu lầm lúc trước, bắt tay giảng hòa, biến chiến tranh thành tơ lụa, sau này sẽ ở chung trong hòa bình hữu hảo, chung tay xây dựng tương lai tốt đẹp... Thông cáo này vừa đi ra, trọn cả Thiên Vũ Tinh Vực ồ lên xôn xao. Vốn vô số đại tộc lực đang đổ dồn chú ý về bên này, muốn được nhìn xem náo nhiệt, ai biết song phương không đánh? Hơn nữa Lục Ly còn phát bố thông cáo, tựa hồ... bị Tộc Vương Tê Viên tộc giáo huấn cho một trận? Sau đó nhận sợ? Tộc Vương Tê Viên tộc đã mấy chục năm chưa lộ diện, lần nữa lộ diện lại danh chấn Thiên Vũ Tinh Vực. Các đại tộc vốn xem nhẹ Tê Viên tộc không khỏi phải thay đổi cách nhìn. Mông tộc gần đó càng là run rẩy sợ hãi, vốn đang có mười đại tộc chuẩn bị động thủ với bọn hắn, nếu Tê Viên tộc cũng nhúng tay vào, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng. Tê Viên tộc muốn chính là hiệu quả này, bọn hắn muốn tiếp tục ổn định thêm một đoạn thời gian, dù chỉ trăm năm cũng được. Để bọn hắn cứ vậy rút về tổ địa, vứt bỏ nhiều địa bàn như thế, bọn hắn rất không cam tâm. Đợi xử lý xong chuyện Lục Ly, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đều tính toán bế quan, toàn lực xung kích đại viên mãn. Lần này bị Lục Ly xao trá tương đối ác, nhưng đối với một siêu cấp bá chủ hùng bá một phương Thiên Vũ Tinh Vực, nắm trong vô số địa bàn mà nói, tổn thất những tài nguyên này vẫn là điều có thể chấp nhận được, chứ không hề khoa trương như Nhị trưởng lão kể khổ. Chỉ là tính ra thì Tê Viên tộc vẫn bị xao trí đi gần một nửa lượng tài nguyên tồn kho. Chỉ cần có thể giữ được địa bàn, những tài nguyên này thực ra không quá quan trọng, đoạn thời gian tiếp sau đó, chỉ cần nắm chặt dây lưng quần, khẽ cắn môi liền vượt qua. Nhưng một khi địa bàn không còn, vậy sau này tài nguyên gì cũng mất sạch, Tê Viên tộc muốn quật khởi trở lại là điều tương đối khó. Lục Ly không vội vã đi về mà đợi nhóm tài nguyên thứ hai được đưa đến, toàn bộ tài nguyên đền bù được làm ba đợt, nhóm tài nguyên thứ hai sau ba tháng liền có thể đến nơi. Nhóm thứ ba cần lâu hơn một chút, phải đến tận mười năm sau, đây là Tê Viên tộc sợ Lục Ly lật lọng, cố ý kéo dài không đưa. Với Lục Ly thì điều này không sao cả, chỉ cần Tê Viên tộc không bị diệt, những tư nguyên này bọn hắn dám không đưa? Mười năm sau hắn lần nữa giết tới đòi lấy là được. Ba tháng sau, Lục Ly mang theo tài nguyên rời khỏi Thiên Vũ Tinh Vực, ngồi chiến thuyền đi về Thiên Loạn Tinh Vực. Hai đại Tinh Vực sát nhau, nhưng khoảng cách vẫn tương đối xa, Lục Ly tiêu tốn hơn nửa năm mới quay trở về Thiên Loạn Tinh Vực. Lục Ly vừa về, Tử Thần lập tức phát bố thông cáo, trải qua quá trình thảo, tổng bộ Tử Thần lần nữa thỉnh mời Lục Ly gia nhập Tử Thần, trở thành cự đầu. Thông cáo này vừa ra, vô số tộc quần Thiên Loạn Tinh Vực đều chế nhạo, Tử Thần coi bọn hắn là kẻ ngu để đùa chắc? Chẳng qua bọn hắn lại rất hân thưởng cách xử lý Lục Ly. Thời khắc then chốt, một mình chịu lấy áp lực, không liên lụy đến Tử Thần. Rất nhiều tộc quần tỏ ý khinh thường các cự đầu còn lại của Tử Thần, cho rằng bọn hắn không có đảm lượng. Lúc cần Lục Ly, Lục Ly là ông nội, lúc không cần Lục Ly, lập tức liền phân rõ giới hạn...
Chương 4833 Đắc thắng trở về (2)
Còn về chuyện của Lục Ly ở Thiên Vũ Tinh Vực, hay là Lục Ly phát bố thông cáo. Đa phần võ giả Thiên Loạn Tinh Vực đều xem như trò đùa, cái này có khác gì chuyện Quáng tộc năm đó đâu? Lục Ly chắc là đã được đến lợi ích rất lớn, nếu không phải vậy với tính cách Lục Ly tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng phát bố thông cáo. Nói cách khác, Lục Ly bằng sức một mình áp đảo Tê Viên tộc, sau đó xao trá một đại đội lợi ích từ Tê Viên tộc, cuối cùng cho Tê Viên tộc chút mặt mũi, hắn thì được đến lợi ích mang tính thực chất. Bởi thế mặc dù Lục Ly phát bố thông cáo, song không một đại tộc nào dám khinh thị hắn cả. Sau khi Lục Ly trở về nửa tháng, Cương tộc và những tộc quần kia đều phái tới sứ giả, chúc mừng Lục Ly giành được đại thắng. Còn mang đến rất nhiều lễ vật, đây rõ ràng là có ý lấy lòng Lục Ly, nỗ lực tăng cường quan hệ. Ý tứ ẩn trong đó rất rõ ràng, chúng ta là minh hữu, Lục Ly ngươi đừng làm loạn... Trải qua mấy chục năm phát triển, hiện tại Tử Thần đã cường đại dị thường. Riêng cường giả tiệm cận đại viên mãn lại nhiều thêm hơn mười người, đứng hàng top ba tại Thiên Loạn Tinh Vực. Chỉ tiếc Tử Thần vẫn không có cường giả đại viên mãn, chẳng qua ở trong mắt rất nhiều đại tộc, Lục Ly thậm chí còn đáng sợ hơn cả đại viên mãn. Phía Tử Thần bãi tiệc liên tục hơn một tháng, thái độ chín đại cự đầu Tử Thần đối với Lục Ly càng thêm hữu hảo, ngay cả Lê Hoàng trong rất nhiều trường hợp công khai đều tỏ thái độ lấy Lục Ly làm đầu. Lục Ly lại vẫn rất khiêm tốn, rất đê điệu, dành cho bọn Lê Hoàng đầy đủ sự tôn trọng. Trên thực tế, Lục Ly sớm đã là lão đại Tử Thần. Nhưng Lục Ly không tự cho mình là lão đại, đối đãi với chín đại cự đầu còn lại đều vô cùng tôn kính, thế nên tâm lý các cự đầu đều rất thoải mái, thái độ với Lục Ly lại càng thêm hữu hảo. Đối với chuyện làm lão đại, Lục Ly không quá hứng thú, hắn không muốn quản sự, không muốn bị việc vặt quấn thân. Cục diện như hiện tại chính là trạng thái mà hắn mãn ý nhất, chúng nhân hợp lực đoàn kết, Lục Minh khoái tốc phát triển, người nhà và hậu bối đều được sống an nhàn, trọn cả Lục gia đều vui sướng phồn vinh. Đối với Lục Ly mà nói, hắn không đòi hỏi gì hơn. Không chỉ Lục Minh trưởng thành, Trung Vương Giới cũng đang khoái tốc trưởng thành. Mấy năm nay một bộ phận cường giả đi về Trung Vương Giới, tăng cường thực lực tổng hợp cho bên kia. Lục Minh tới lui tự nguyện, muốn về lại Trung Vương Giới lúc nào cũng được, chỉ cần không làm loạn liền không sao. Hàng năm Lục Minh cũng sẽ phân bố rất nhiều tài nguyên về lại Trung Vương Giới, hiện tại bên kia nằm dưới sự quản lý của Tiêu Dao Thánh Hoàng, gần như không có đại chiến loạn. Các loại tài nguyên chỉnh hợp, không ngừng bồi dưỡng ra từng nhóm cường giả. Hết thảy đều phát triển theo xu hướng tốt đẹp, Lục Ly liền đang chờ phía Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn. Nếu phía Tiểu Bạch không gặp vấn đề gì lớn, vậy hắn liền tính toán an nhàn sống hết đời ở Thiên Việt Thành, có thân nhân người yêu làm bạn, nếu có thể sinh mấy đứa con, vậy liền càng thêm viên mãn. … Huyên náo suốt hai tháng, cuối cùng Lục phủ cũng yên tĩnh trở lại. Cường giả phái hệ Lục Ly gần như đều tới bái phỏng Lục Ly, lão đại trở về, ngươi không đến bái phỏng, có phải không muốn lăn lộn nữa không? Đối với bọn hắn, Lục Ly rất khách khí, tặng lễ gì đều thu. Lục Ly cũng tặng ra một ít bảo vật, hắn xao trá được rất nhiều tài nguyên từ chỗ Tê Viên tộc, cứ thế cầm đi phân phát một nhóm cho người mình. Ân uy cùng lúc mà. Đây là đạo dùng người thực dụng nhất, người ta đi theo ngươi, tự nhiên là muốn chỗ tốt, bằng không vì sao phải đi theo ngươi? Phải khiến cho thủ hạ sợ ngươi, song cũng phải khiến cho thủ hạ được đến chỗ tốt, như thế bọn hắn mới sẽ một lòng một dạ phục tùng ngươi. Đám người này đoàn kết bên cạnh Lục Ly, bản thân lại được đến rất nhiều chỗ tốt. Phái hệ Lục Ly về cơ bản đều nắm vị cao quyền trọng, có được địa vị tối cao ở Trưởng Lão Hội. Đã là vị trí tối cao, lợi ích thu hoạch được tự nhiên cũng nhiều nhất. Giờ Lục Ly lại ban cho bọn hắn bảo vật, bọn hắn đều cảm động đến rơi nước mắt, ai nấy đều cho rằng không theo lầm người, tính tích cực hay độ trung thành đều được đề cao. Đuổi đi nhóm người này, Lục Ly bắt đầu an tĩnh bồi cùng các thê tử, ngày tháng trôi qua trong an nhàn. Với chuyện không cách nào sinh hậu đại, mấy thê tử của Lục Ly đều chấp nhận số phận, hiện tại chỉ một lòng muốn lo liệu cho Lục An, chuẩn bị sớm ngày ôm cháu... Ở trong mắt các thê tử Lục Ly, An Lộ Nhi vừa là đồ đệ của Lục Ly, lại vừa tính là nửa con gái, thế nên được sủng ái dị thường, ai cũng muốn tìm cho nàng một nhà khá giả để khai chi tán diệp. Lục An là con nuôi Lục Ly, mặc dù không phải con trai ruột, nhưng mấy người Khương Khinh Linh tính là theo dõi hắn lớn lên, bởi thế cũng sủng ái dị thường... Đáng tiếc, bản thân Lục An không được tranh khí cho lắm. Có lẽ là vì tư chất Lục An không quá tốt, khi còn bé trưởng thành ở nhân gian, bởi thế cảnh giới một mực đột phá rất chậm. Rất nhiều đệ tử Lục Minh đều đột phá Lĩnh Chủ, Lục An lại vẫn kẹt ở Ngũ Kiếp đỉnh phong. Nếu không phải vì nghĩ cho tương lai Lục An, mấy người Doãn Thanh Ti sớm đã dùng tới thủ đoạn đặc thù, cường hành giúp hắn độ kiếp. Đoạn thời gian trước còn đỡ, Lục An một mực rất hiểu chuyện nghe lời, nhưng sau khi đến Thiên Loạn Tinh Vực, tính cách lại dần trở nên có chút nóng nảy. Thân là con trai nuôi Lục Ly, địa vị hắn phi rất cao, đám Thánh Hoàng phái hệ Lục Ly không tiện đi vỗ mông ngựa Lục Ly, thế là đi đường vòng, quay sang giao hảo Lục An. Nguyên một đám công tử ca nhà các trưởng lão dồn dập chạy đến kết thân, mới đầu mấy người Khương Khinh Linh cho rằng nhiều bằng hữu cũng là chuyện tốt, Lục An cũng cần có mối quan hệ xã giao của riêng mình, cần nhận thức một ít công tử Tử Thần, thế nên liền bỏ mặc không quản.
Chương 4834 Chết cũng không gả
Nhưng mấy chục năm gần đây, Lục An dần trở nên khó mà chấp nhận. Thường xuyên làm loạn với đám công tử ca kia. Cũng may chưa phạm phải lầm lớn, bởi thế cao tầng Tử Thần về cơ bản đều mở một con mắt nhắm một con mắt, Lỗ trưởng lão Hình Phạt Đường chính là người phái hệ Lục Ly, thử hỏi làm sao lại đi quản con trai Lục Ly cho được? Lục An học xấu! Chuyện này Khương Khinh Linh không dám báo lại cho Lục Ly, bản thân Lục vốn không có nhiều thời gian ở chung với Lục An, tình cảm không phải đặc biệt sâu. Mấy người Khương Khinh Linh không nhắc tới, hắn tự nhiên cũng sẽ không cố ý đi nghe ngóng. Lần này trở về cũng chỉ thuận miệng hỏi dò, Khương Khinh Linh nói Lục An ra ngoài rèn luyện, Lục Ly liền không hỏi gì thêm. Lục An ở bên ngoài ngày ngày ăn chơi đàng điếm, câu dẫn tiểu thư tiểu gia tộc, nghe nói đoạn thời gian trước lại phạm tội? Khương Khinh Linh sợ xảy ra chuyện, bởi thế đang tính thu xếp một mối hôn sự cho Lục An, cưới về một danh môn khuê tú nào đó, để Lục An kiềm chế chút. Vốn lúc ở Tam trọng thiên Khương Khinh Linh đã chuẩn bị lo liệu, chỉ là khi ấy Lục Ly xảy ra chuyện, không tâm tư làm mấy cái này, thế là một mực để đấy. Ở Trung Vương Giới, Lục An từng yêu thích một vị tiểu thư, cũng tìm hiểu một đoạn thời gian. Nhưng đến sau Lục Ly đi Ma Uyên, vô số gia tộc tránh xa Lục gia như tránh rắn rết, bởi thế hôn sự không thành, tiểu thư kia bị cường hành gả đi. Trường hợp An Lộ Nhi thì lại tương đối khó, An Lộ Nhi mắt cao hơn đỉnh, không vừa mắt với đám công tử trong Tử Thần. Thế là mấy người Khương Khinh Linh đành chỉ có thể đi lo liệu thay cho Lục An, đoạn thời gian này cũng tìm kiếm mấy nhà tiểu thư, tỉ như Vũ gia có một tiểu thư trực hệ rất không tệ, ngoài ra mấy gia tộc cự đầu khác cũng có tiểu thư trực hệ thích hợp. Mấy người Khương Khinh Linh nói qua chuyện này với Lục Ly, Lục Ly thế nào cũng được, để mặc cho các nàng đi lo liệu, tính là cho các nàng chút chuyện để làm. Hiện tại Lục gia đã ổn định, Lục An cưới vợ cũng là điều bình thường, mấy năm trước bởi vì hắn mà Lục gia không cách nào yên ổn, trong lòng hắn cũng có chút áy náy, hắn dặn dò Khương Khinh Linh quay đầu phải xử lý rình rang chút, tính là bù đắp cho Lục An. Mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương Trì Hi Nhi bắt đầu lần lượt điều tra về mấy tiểu thư kia, so sánh đối chiếu hồi lâu, cuối cùng xác định tiểu thư nhà Vũ Hoàng. Lục Ly và Vũ Hoàng có quan hệ tương đối tốt, lại là huynh đệ với Vũ Dương, hai bên thông gia, quan hệ sẽ càng tiến một bước. Vũ Hoàng nhục thân bị hủy, phải lần nữa ngưng tố, đối với tu luyện sau này sẽ có chút ảnh hưởng. Nhưng khả năng chín đại cự đầu bao gồm Lục Ly có tiến bộ là rất thấp, muốn đột phá đại viên mãn gần như là điều không thể. Ngược lại Vũ Hoàng bởi vì Tử Thần mà chiến, nhục thân bị hủy, vậy nên địa vị trong nội bộ Tử Thần vô cùng cao. Đây chính là công thần vì Tử Thần mà chảy máu, thiếu chút mất đi tính mạng, ai dám có nửa điểm bất kính với hắn? Hơn nữa Vũ Hoàng cũng chủ động vứt bỏ tu luyện, chuyển sang tập trung quản lý sự vụ, trước mắt ở trong nội bộ Tử Thần, hắn là tồn tại gần thứ với Lục Ly và Lê Hoàng. Lục Ly và Vũ Hoàng liên hợp, đối với phát triển sau này của Lục Minh sẽ có trợ giúp rất lớn. Sau khi xác định xong nhân tuyển, Khương Khinh Linh dẫn theo mấy người Bạch Thu Tuyết đích thân tới Vũ gia xin gả, Lục Nhân Hoàng và Lục Linh đều đi cùng, tính là rất nể mặt Vũ gia. Vũ Hoàng tự thân đi ra đón tiếp, nếu chỉ là Khương Khinh Linh thì hắn không cần hiện diện. Nhưng Lục Nhân Hoàng chính là cha ruột Lục Ly, giờ Vũ gia còn phải dựa vào Lục gia, tự nhiên cần được coi trọng. Việc này Vũ Hoàng còn không rõ ràng, khi biết Khương Khinh Linh muốn thay mặt con nuôi Lục Ly cầu thân, Vũ Hoàng tự nhiên đáp ứng. Đối tượng cầu thân chỉ là cháu gái hắn, hắn lại có tận mười mấy cháu gái, ngược lại bên kia Lục Ly chỉ có một đứa con nuôi, nói thế nào cũng là tiểu thư Vũ gia trèo cao. Các trưởng lão khác của Vũ gia tự nhiên hớn hở không thôi, hiện tại Lục An gần như là thái tử gia, hiện tại tiểu thư Vũ gia có thể trở thành thái tử phi, điều này đối với Vũ gia mà nói chính là chuyện tốt cầu còn không được. Mặc dù bọn hắn cũng nghe ngóng được một ít đồn thổi không hay về Lục An, nhưng con cháu trong nhà chín đại cự đầu có mấy ai không phải là thiếu gia hoàn khố? Chỉ cần hắn là con trai Lục Ly, vậy liền được rồi. Đừng nói cảnh giới chỉ đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, dù có là phế nhân không thể tập võ, vậy cũng không sao. - Ta không đồng ý! Ngay lúc Vũ gia tổ chức yến hội, một tiếng nói rụt rè lại kiên quyết dị thường vang lên, vị tiểu thư “thái tử phi” tương lai được Vũ gia gọi tới mắt đỏ hồng, hai hàm răng ngà cắn chặt nói: - Ta không gả, chết cũng không gả. Những người khác đều không sao, nhưng riêng Lục An này... ta tuyệt đối không gả! Yến hội vốn đang vô cùng náo nhiệt chợt bỗng lặng ngắt như tờ. Bầu không khí tại trường bỗng chốc lúng túng dị thường. Nhất là đám trưởng lão Vũ gia, thậm chí sắc mặt Vũ Hoàng đều chuyển lạnh, khí thế tựa như Thái Sơn áp đỉnh tán phát ra, khiến trọn cả đại điện như chợt đóng băng. Mấy người Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh cũng rất lúng túng, Bạch Hạ Sương nghe ra được chút ý tứ trong đó, tính cách lại tương đối gấp, thế là trực tiếp phát vấn: - Vũ Linh tiểu thư, Lục An nhà ta đến cùng làm ra chuyện trời giận người oán nào mà ngươi nói những người khác đều có thể gả, chỉ riêng không gả cho Lục An nhà ta? Vị tiểu thư này bị khí thế trên thân đám người Vũ Hoàng dọa sợ, nét mặt trắng bệch, nhưng nàng vẫn cắn răng, bướng bỉnh cương quyết nói: - Hồi bẩm Hạ Sương a di, ba tháng trước Linh nhi tớ Thiên Vương Giới rèn luyện, tận mắt thấy chút chuyện vô cùng... buồn nôn, cụ thể thế nào ngài có thể đi hỏi Lục An. Tóm lại, ta sẽ không gả cho Lục An, hắn quá xấu, xấu đến tận cốt tủy, ta có chết cũng không gả cho hắn! - Hỗn trướng!
Chương 4835 Dễ gạt gẫm
Vũ Hoàng giận tím mặt, khiển trách quát: - Đây là chỗ nào? Ở đây đến lượt ngươi nói chuyện không? Chuyện hôn thú, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, ai cho ngươi có quyền phản đối? Gia quy Vũ gia ở đâu? Người tới... dẫn hỗn trướng này đi xuống, cứ theo tộc quy mà xử trí! … Xoát xoát xoát! Vũ Hoàng vừa phát nộ, Vũ Linh lập tức bị dọa cho mặt không còn nửa điểm huyết sắc, ở Vũ gia, Vũ Hoàng chính là thiên chính là địa, tộc quy Vũ gia cũng vô cùng nghiêm ngặt. Nếu thật xử lý theo tộc quy, đời này chắc nàng sẽ phải sống nốt trong lao tù. Từ một tiểu thư đại gia tộc lá ngọc cành vòng, đến làm bạn với thanh đăng mộc ngư, thế chẳng phải sống không bằng chết. - Vũ Hoàng đừng tức giận! Mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết đều có chút không biết làm sao, Lục Linh lại là người gặp qua đủ loại trường diện, trong rất nhiều trường hợp, bản thân nàng có thể ra mặt quyết định thay cho Lục Ly, vậy nên nàng đứng dậy chắp tay nói: - Vũ Linh tiểu thư tuổi tác còn nhỏ, đừng dọa sợ nàng. Chuyện cưới gả vốn là ngươi tình ta nguyện, nếu Vũ Linh tiểu thư không thích Lục An, vậy cường hành tác hợp cũng không phải chuyện tốt. Vũ Hoàng vẫn thịnh nộ khó tiêu, liếc mắt nhìn sang đám con trai, cả giận nói: - Vũ Hà, nhìn ngươi quản giáo con cái đi? Một đám hỗn trướng! Mắng xong, lúc này Vũ Hoàng mới có chút áy náy quay sang Lục Nhân Hoàng Lục Linh Khương Khinh Linh nói: - Xin lỗi, gia giáo không nghiêm, khiến chư vị chê cười. Việc này các ngươi không cần lo lắng, ta có thể toàn quyền định đoạt, một khi đã quyết định rồi, tuyệt đối không có chuyện đổi ý. - Không vội! Lục Linh như có thâm ý nhìn mấy người Khương Khinh Linh Bạch Hạ Sương một cái, sau đó nói: - Chuyện Lục An, những năm này có thể là chúng ta bỏ bê quản giáo, tình hình cụ thể thế nào chúng ta còn chưa quá rõ ràng. Bởi thế chuyện hôn sự theo ta thấy trước cứ tạm thời hoãn lại, đợi chúng ta điều tra rõ, nếu thật như lời Vũ Linh tiểu thư nói, chúng ta tuyệt đối không nuông chiều, cũng không thể hại Vũ Linh tiểu thư. Việc này là chúng ta quá mức vội vã, có điều lỗ mãng, còn mong Vũ Hoàng và chư vị đại nhân thứ tội. - Đâu có đâu có! Vũ Hoàng vội vàng khoát tay nói: - Con trai Lục Ly thì có thể xấu được đến đâu? Chắc là tiểu nha đầu này nghe được đồn thổi lung tung thôi. Kể ra cũng hổ thẹn, là Vũ mỗ quản giáo vô phương. Một khi hôn sự đã định, tuyệt đối không có chuyện đổi ý! Vũ Hoàng vô cùng kiên quyết, với hắn mà nói, một đứa cháu gái mà thôi, hắn có nhiều cháu gái như vậy, tuỳ ý gả một người lại đã có sao? Dù con trai Lục Ly có là thiếu gia hoàn khố, vậy lại thế nào? Trọng điểm ở chỗ Lục An là con trai Lục Ly, chỉ cần không phải biến thái vạn ác bất xá, còn thì không sao cả. Lục Linh lại kiên quyết muốn tạm hoãn chuyện hôn sự, hơn nữa còn dặn Vũ Hoàng giữ bí mật, đợi các nàng điều tra rõ ràng rồi tính. Vũ Hoàng thấy Lục Linh thái độ kiên quyết liền cũng không nói gì thêm, Lục Linh dẫn theo chúng nhân cáo từ rời đi, đợi mấy người Lục Linh đi rồi, Vũ Hoàng mới phẫn nộ vỗ bàn, nhìn chằm chằm đám con trai nói: - Chuyện nhà các ngươi, chính các ngươi đi xử lý, xử lý không tốt, các ngươi cũng đừng ngây ngốc trong Vũ gia này nữa! Vũ Hoàng có tổng cộng mười đứa con trai, Vũ Dương là nhỏ nhất, Vũ Hoàng bạo nộ, đừng nói Vũ Linh, ngay cả cha Vũ Linh đều bị dọa sợ, vội vàng xin lỗi, mang Vũ Linh đi về quản giáo một phen. Đầu bên kia, mấy người Lục Linh về lại Lục phủ, vừa tiến vào phủ, Lục Linh lập tức truyền lời để Lục Ly đến phòng nghị sự, mấy người Khương Khinh Linh cũng đi cùng. Sắc mặt mấy người Khương Khinh Linh đều rất khó coi, trong lòng lo lắng bất an, mặc dù kể ra Lục Linh không tính người Lục gia, nhưng quan hệ với Lục Ly còn thân hơn cả chị em ruột thịt. Hơn nữa con người Lục Linh xử lý sự tình trước nay luôn lãnh khốc vô tình, các nàng đều có chút sợ hãi khi phải đối diện Lục Linh. - Sao thế, đây là...? Lục Ly khoan thai tiến vào phòng nghị sự, thấy nét mặt Lục Linh rét lạnh, thần sắc mấy người Khương Khinh Linh Bạch Hạ Sương cũng rất khó coi, không khỏi kinh ngạc nói: - Chẳng phải các ngươi tới Vũ gia cầu thân ư? Sao mặt nhăn mày nhó thế? Làm sao, Vũ gia cự tuyệt? Lục Linh khẽ thở dài nói: - Không phải Vũ gia, là Lục An có vấn đề, Lục Ly, xem ra ngươi phải quản giáo hắn một phen mới được. Lục Linh kể qua một lượt chuyện ở Vũ gia, nghe xong, sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, Khương Khinh Linh thấy tình hình không đúng, vội vàng nói: - Phu quân, Lục An rốt cuộc tuổi không lớn lắm, hơi không hiểu chuyện, cũng có thể là bị đám công tử hoàn khố Thiên Việt Thành dạy hư, chỉ cần quản giáo cho tốt là được. Bạch Hạ Sương cũng mở miệng nói: - Đúng vậy, phu quân, Lục An là chúng ta nhìn vào lớn lên, có thể hư được đến đâu? Chắc chắn là nha đầu Vũ gia gia nghe được đồn đại vu hãm Lục An nào đó. Lục Nhân Hoàng cũng khẽ thở dài nói: - Lục Ly, con nít mà, quản giáo cho tốt là được. - Được rồi, các ngươi đừng nói nữa! Lục Ly khoát tay ngăn lại, quát khẽ nói: - Đi mời Vu trưởng lão tới đây! Lục Ly trầm mặc không lên tiếng, trọn cả tòa đại điện bỗng chốc trở nên đè nén dị thường. Mấy người Khương Khinh Linh liếc nhau, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, các nàng đều rất rõ ràng tính cách Lục Ly, nếu Lục An thật làm ra chuyện ác nào đó, lần này sợ rằng khó mà khinh tha. Vu trưởng lão phụ trách mảnh tình báo của Tử Thần, không phải đối ngoại, mà là đối nội. Trưởng lão này không thuộc phái hệ Lục Ly, nhưng Lục Ly thân là cự đầu, tự nhiên có tư cách điều động. Một tên chấp sự Lục phủ khoái tốc đi mời, chỉ sau một nén hương, một lão giả tóc trắng liền bay tới. Hắn tiến vào phòng nghị sự, khuỵu gối quỳ xuống trước mặt Lục Ly, nói: - Gặp qua Lục Hoàng, gặp qua chư vị! - Vu trưởng lão đứng lên đi!

Ads
';
Advertisement