Chương 2391 Từ trên trời giáng xuống
Đại chiến bạo phát, số lượng quân sĩ song phương thật cách xa, một bên chỉ có hơn vạn người, bên khác có ba mươi vạn đại quân. Nhưng nơi U Yến chỉ có một vạn người, thấp nhất là đại năng Thần Giới, trái lại, phía Nhân giới võ giả cấp bậc Phủ Quân có rất nhiều, cấp bậc đại năng Thần Giới không có quá hai ba ngàn người. Võ giả một bên được tăng cường chiến lực, chỉ nói về chiến lực của quân sĩ bình thường, phía nơi U Yến kỳ thật mạnh hơn phía Thần Giới. Chỉ là… Bên Thần Giới có mười hai Chí Tôn Thần Giới, chênh lệnh cảnh giới như cách biệt thiên địa. Nếu đám người Yến Vương không ở đây, bên này chỉ cần xuất động một Chí Tôn Thần Giới đã có thể diệt hơn vạn người. Cho nên, chiến cuộc thật thảm thiết, Yến Vương và Tả Khâu Lộ đối đầu, hai người miễn cưỡng đánh ngang nhau. Chiến lực Yến Vương tăng lên, Tả Khâu Lộ hoặc có chút bảo lưu. Đây là phong cách hành sự của Tả Khâu Lộ, làm việc đều thích giấu diếm, lỡ như xảy ra tình huống ngoài ý muốn cũng có thể lập tức đào tẩu. Hai Chí Tôn Thần Giới nơi U Yến mỗi người chống lại hai Chí Tôn Thần Giới, rõ ràng bị yếu thế hơn. Bàn Vũ Thấm và mấy chục đại năng siêu cấp sau khi tăng cường chiến lực, miễn cưỡng có thể chống lại Chí Tôn Thần Giới. Cách xa về cảnh giới, khiến các nàng cũng bị yếu thế, căn bản không có bao nhiêu lực phản kích. Chiến đấu giằng co hai nén hương, gần như đã phán xử cao thấp. Bên Thần Giới hoàn thắng, nếu không phải Chí Tôn Thần Giới phía Thần Giới không lập tức hạ tử thủ, đám người Bàn Vũ Thấm sợ là thoải mái bị giết chết. Kinh nghiệm thực chiến của Bàn Vũ Thấm không đủ, cộng thêm khi đối chiến Ác Ma, Bàn Vũ Thấm thống lĩnh thám báo lập hạ công lớn. Hơn nữa nàng và Lục Ly hình như có chút mờ ám? Có lẽ là nữ nhân của Lục Ly cũng nói không chừng. Cường giả phía Thần Giới tự nhiên sẽ kiêng kị. Nếu về sau Lục Ly đi ra ngoài, ai giết chết Bàn Vũ Thấm, sợ là toàn tộc đều sẽ bị giết. Nhưng chiến đấu liên tục, không ngừng có người chết, phỏng chừng không lâu lắm nữa, hơn vạn người này đều sẽ chết ở Dao Vương Thành. Phía Thần Giới cũng có người chết, đối với Tả Khâu Lộ, ba mươi vạn quân đội đều chết ở đây, hắn cũng sẽ không chút để ý. Bịch! Tả Khâu Lộ nâng chiến kích, thoải mái đánh bay Lăng Thanh Diễn đang vọt tới, sau đó chiến kích vung về phía dưới, gần trăm quân sĩ nơi U Yến lập tức bị giết. - Trá! Lăng Thanh Diễn nổi giận quơ trường kiếm màu đỏ trong tay, phong bạo đầy trời cuồn cuộn, hóa thành một lưỡi đao sắc bén đánh đến Tả Khâu Lộ. Uy lực công kích của nàng tăng lên nhưng pháp tắc chân ý cũng không tăng lên. Chân ý pháp trận cấp bậc thế này đối với Tả Khâu Lộ hoàn toàn không có uy hiếp. Thân mình hắn huyễn hóa ra vài tàn ảnh, thoải mái tránh khỏi công kích của Lăng Thanh Diễn. Thần niệm Tả Khâu Lộ lần nữa đảo qua trong thành, xác định thật không có khí tức của Lục Ly. Nội tâm hắn trầm tĩnh lại. Chỉ cần bắt Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm, dùng hơn mười triệu con dân nơi U Yến áp chế, hai người sẽ không chống chịu nổi, bại lộ hành tung của Lục Ly. Nếu không được… lột sạch quần áo hai người này, treo trên tường thành hoặc tìm một vạn người thay phiên hiếp hai người, sợ là bất kỳ nữ tử nào cũng sẽ sụp đổ? - Tiến lên! Quyết định chủ ý, Tả Khâu Lộ nhìn thân hình uyển chuyển của Lăng Thanh Diễn, ánh mắt trở nên nóng rực hơn vài phần, nữ tử này không hỗ là vưu vật nhân gian, phía Thần Giới rất ít có cực phẩm như vậy. Bàn Vũ Thấm cũng không tệ, tuy không phải liếc mắt một cái đã nhìn ra nữ tử này thật kinh diễm, nhưng càng nhìn càng có hứng thú. Giống như một đóa hoa bách hợp, không thơm nồng như hoa hồng, nhưng càng ngửi càng khiến người ta say mê. - Nữ nhân của Lục Ly? Chơi đùa khẳng định thật thích! Tả Khâu Lộ càng hưng phấn hơn, thân mình hắn lóe giữa không trung, thoải mái tránh thoát mấy công kích của Lăng Thanh Diễn. Hắn tìm được cơ hội huy động chiến kích, đâm về phía trước một kích. Một kích này không phóng xuất ra hoa lửa, ngược lại phá vỡ hư không, đánh lên ngực Lăng Thanh Diễn. Lăng Thanh Diễn mặc chiến giáp siêu phẩm nhưng không ngăn nổi một kích này. Từng tầng chiến giáp trước ngực bạo liệt, thân thể mềm mại của nàng bị đập mạnh xuống, từng tòa thành bị sụp đổ. Vù! Không quá bao lâu, Lăng Thanh Diễn lại bay lên, chiến giáp trên người thay thành kiện khác. Thân là Yến Vương, thần khí siêu phẩm vẫn có không ít, nhưng thật rõ ràng, nàng đã bị thương, khóe miệng tụ huyết nhàn nhạt, sắc mặt hơi tái nhợt. Giết! Lăng Thanh Diễn phun ra búng máu, lại vọt lên, nàng phi thường muốn đến gần Tả Khâu Lộ, bởi vì sát chiêu lợi hại nhất của nàng là độc, cần phải đến gần đối thủ. Đáng tiếc, Tả Khâu Lộ quá cẩn thận, căn bản không cho nàng cơ hội đến gần. Bịch! Sau một nén nhang, Lăng Thanh Diễn lại bị đập bay, lần này chiến giáp không vỡ, nhưng bị một lực lượng cường đại đánh nát lục phủ ngũ tạng của nàng, nàng lần nữa bị thương. Nàng vọt ra từ trong phế tích, nhìn thấy khắp thành đều là thi thể. Đại năng Thần Giới siêu cấp mỗi người đều bị thương, có mười mấy người đã bị giết chết. Quân sĩ phía dưới cũng bị chém giết hai ba nghìn người, phía Thần Giới bị giết chết càng nhiều, ước chừng chết mấy vạn người. Nhưng chết đều chỉ là võ giả cấp thấp, cường giả Thần Giới không ai chết, chỉ có một Chí Tôn Thần Giới bị thương. Dao Vương Thành xinh đẹp trở thành phế tích, máu tươi nhiễm đỏ cả tòa thành trì, tàn phế, cụt tay chân, thi thể đầy đất, cộng thêm rất nhiều người bị chặt đứt tay chân, thống khổ khóc rống, trở thành một cảnh tượng thật thê lương… - Lục Ly, chàng ở đâu? Nếu chàng còn không đến, chúng ta sẽ chết hết! Lăng Thanh Diễn nhìn thấy Bàn Vũ Thấm cũng trọng thương, đầu tóc, mặt mũi đầy máu tươi, đôi mắt nàng trở nên ảm đạm. Số lượng cường giả của các nàng cũng quá ít ỏi, cho dù đều có quyết tâm liều chết, cũng không có sức mạnh xoay chuyển trời đất. Bịch! Sau nửa canh giờ, chiến giáp của Lăng Thanh Diễn bị đánh nát, Tả Khâu Lộ không hỗ là cường giả mười hạng đầu trên Thần Bảng, lực công kích phi thường khủng bố, chiến giáp thần khí siêu phẩm cũng không ngăn được. Đây phỏng chừng còn là Tả Khâu Lộ vẫn đang bảo lưu, nếu không Lăng Thanh Diễn đã sớm bị giết.
Chương 2392 Các ngươi báo đáp ta như vậy
Một vạn quân sĩ nơi U Yến chỉ còn lại không đến hai ba nghìn người, mấy chục đại năng Thần Giới chỉ còn lại Bàn Vũ Thấm và sáu người. Hai Chí Tôn Thần Giới khác, một người bị giết, một người bị thương nặng. Phía Thần Giới đã chết hơn mười vạn quân sĩ, Chí Tôn Thần Giới không chết ai, chỉ có ba người bị thương. Cục diện này đã không cần nhiều lời. Nếu không phải muốn tận lực bắt sống, sợ là Lăng Thanh diễn và Bàn Vũ Thấm cùng một Chí Tôn Thần Giới còn lại đều bỏ mình. - Lục Ly, chàng ở đâu? Bàn Vũ Thấm bị chặt đứt một chân, nàng đi ra từ trong một tòa phế tích, không còn sức lực bay lên. Ánh mắt nàng nhìn sang hướng tây, khát vọng bóng hình quen thuộc kia giáng xuống từ trên trời. - Hả? Đôi mắt nàng hơi co rụt lại, tưởng máu trong mắt khiến tầm mắt nàng xảy ra vấn đề, nàng vươn tay xoa mắt, lại nhìn về phía tây. Rất nhanh, trên mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, kinh hô: - Thanh Diễn tỷ tỷ! Lăng Thanh Diễn đang miễn cưỡng chống lại công kích của Tả Khâu Lộ, nghe thấy tiếng nói kinh hỉ của Bàn Vũ Thấm, nàng đột nhiên quay đầu, trong mắt chợt lóe sáng. Hửm? Tả Khâu Lộ và Chí Tôn Thần Giới còn lại đều ngẩn ra, toàn bộ mọi người ngừng công kích, bọn họ không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía tây, đều biến sắc. Phương tây bay đến một ngọn núi, ngọn núi kia cũng không lớn, tốc độ lại rất nhanh, trên núi có một người ngồi xếp bằng. Người nọ hình như rất lạnh, toàn thân bao phủ áo bông thật dày, môi và sắc mặt đều tái nhợt không chút huyết sắc. Hắn nhắm mắt, thân mình vẫn đang lạnh run. Bên người hắn có một con tiểu thú màu trắng, ngồi xếp bằng dưới chân hắn, ánh mắt nửa khép nửa mở, giống như đang ngủ. Một người một thú, hơi thở đều rất yếu, thoạt nhìn nhân súc vô hại. Nhất là người, thoạt nhìn giống như đang bệnh nguy kịch, tùy thời đều có thể đi đời nhà ma… Nhưng! Khi người này xuất hiện, toàn trường không ai dám động, hơn nữa sâu trong linh hồn mọi người truyền đến hơi lạnh rợn cả người, lúc này, không ai hoài nghi người này là ngụy trang. Màu tóc trắng, hơi thở quen thuộc, Thần Sơn, Tiểu Bạch… Lục Ly, rốt cuộc ra ngoài rồi. Thần Sơn tiếp tục bay tới, toàn trường lại lặng ngắt như tờ, việc Lục Ly đến kinh sợ mọi người, đồng thời, bộ dáng của Lục Ly cũng khiến mọi người ngây ngẩn. Trong lòng mọi người, Lục Ly là tồn tại vô địch, hoàn toàn bất đồng với bộ dáng của hắn lúc này. Lục Ly hiện giờ thật ốm yếu, bộ dáng tùy thời đều có thể chết đi, rất nhiều người còn đang hoài nghi đây rốt cuộc có phải Lục Ly hay không? Vù! Tả Khâu Lộ là người hành động đầu tiên, hắn lấy ra thiết quyền màu đen, thân mình lóe lên. Nhưng hắn cũng không đào tẩu, bởi vì… bộ dáng này của Lục Ly khiến hắn có hơi hoài nghi, Lục Ly còn có thể giết chết người được không? Nếu Lục Ly không có chiến lực thời kỳ đỉnh phong, vậy đây là cơ hội trời ban, vừa lúc có thể nhân cơ hội giết chết hắn. Giành lấy uy danh của Lục Ly, thiên tính hắn cẩn thận, cho nên tiến vào trong thần khí không gian. Thần khí này là thần khí siêu phẩm, lực phòng ngự rất mạnh, có thể cứu hắn một mạng. Những người còn lại đều ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết làm sao, nhưng Tả Khâu Lộ không trốn, bọn họ liền có gan ở lại. Thần Sơn rất nhanh bay đến, cách mọi người mười dặm thì ngừng lại. Thân mình Lục Ly còn đang run rẩy, hắn nhắm mắt lại, trên gương mặt tái nhợt như tuyết không có chút biểu tình. Bàn Vũ Thấm giãy giụa đứng lên, nhưng không nói chuyện, chỉ khẩn trương nhìn Lục Ly. Nàng cũng không xác định Lục Ly suy yếu như thế có thể gỡ bỏ tử cục hôm nay không. Hay là chôn sống cùng với các nàng? Lăng Thanh Diễn rất muốn lui đến bên người Lục Ly, nhưng hiện giờ, nàng lựa chọn không nhúc nhích, nàng lựa chọn tin tưởng Lục Ly. Nếu Lục Ly đến đây, vậy hắn khẳng định có nắm chắc nhất định. Ước chừng qua năm hơi thở, Lục Ly mới mở mắt. Thân mình hắn mặc dù đang run rẩy, ánh mắt lại thật bình tĩnh. Giống như một con dã thú lạnh như băng, không có chút tình cảm nhân loại. Hắn híp nửa mắt, nhìn toàn trường, đảo qua mặt đám người, môi hắn hơi động, phát ra thanh âm không chút hơi thở nào: - Ta dẹp yên Ác Ma, cứu vớt Thần Giới, các ngươi báo đáp ta như vậy sao? Thanh âm thật mỏng manh, nhưng bởi vì toàn trường rất im lặng, vẫn truyền vào tai tất cả mọi người. Vừa nói xong, rất nhiều người lập tức cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt kia của Lục Ly. Ngay cả sắc mặt mấy Chí Tôn Thần Giới cũng trở nên khó coi, càng không ai dám nói tiếp. Ước chừng qua mười hơi thở, Tả Khâu Long cắn răng nói: - Lục đại nhân, chúng ta… là nghe nói đám người Yến Vương bắt giữ người nên đặc biệt nghĩ cách cứu viện. Vù! Vù! Cái nhẫn trong tay Lục Ly chợt sáng lên, chiến đao Hàn Phong xuất hiện, hắn nhẹ nhàng chém ra một đao, chân trời sáng lên một luồng đao mang kinh thiên. Đao mang kia tựa như lôi điện bổ vào bóng đêm, khiến nội tâm mọi người run rẩy. Đao mang quay ba vòng giữa không trung, uy lực trấn áp khủng bố chèn ép toàn trường, khiến tất cả mọi người ngừng thở, quên ứng phó, chỉ có thể trơ mắt nhìn đao mang gào thét xuống. A! Tả Khâu Long cảm thụ sâu nhất, trong mắt hắn đều là vẻ kinh hãi, bởi vì đao mang đang tập trung vào hắn. Nhưng hắn căn bản không thể di động, chỉ có thể trơ mắt nhìn đao mang đánh xuống. Bịch! Đao mang bổ mạnh lên người Tả Khâu Long, chém đôi thân mình hắn thành hai cánh hoa, đao mang thuận thế đi tiếp, chém nát mấy chục quân sĩ Thần Giới. Ưm ưm! Vô số thanh âm hút khí lạnh vang lên, có mấy Chí Tôn Thần Giới bừng tỉnh lại, sắc mặt hoảng sợ bạo lui. - Tiểu Bạch! Lục Ly nhẹ nhàng nói một câu, Tiểu Bạch như mũi tên bay ra khỏi ngọn núi, tốc độ nhanh như hồng quang, đến gần đám Chí Tôn Thần Giới còn đang ngẩn ngơ. Hửm? Đám Chí Tôn Thần Giới cũng không phải phế vật, thấy Tiểu Bạch đi đến, vội vàng quơ trường kiếm trong tay lên, đâm đến Tiểu Bạch. Nhưng lúc này, Lục Ly chợt giơ thanh đao trong tay lên, ánh mắt nhìn lại. Ách? Bị Lục Ly nhìn thoáng qua, Chí Tôn Thần Giới sợ tới mức nội tâm lạnh lẽo như muốn vỡ tan, bản năng công kích trở nên chậm chạp. Thân mình Tiểu Bạch phóng ra một vòng cung, thoải mái dán lên cổ người này, sau đó, cái miệng nhỏ nhắn gặm cắn.
Chương 2393 Thượng Thanh Cung
A? Chí Tôn Thần Giới kêu thảm thiết trong nháy mắt, cái cổ của đại năng Thần Giới vốn cứng rắn đến mức không chém đứt được lại bị Tiểu Bạch gặm cắn đứt toàn bộ trong nháy mắt. Răng nanh Tiểu Bạch sắc bén đến cực điểm, hơn nữa tốc độ gặm cắn quá nhanh. Vù! Cùng lúc đó, Thiên Tà Châu của Lục Ly không ngừng lóng lánh, vô số Hư Không Trùng tiến ra ngoài, vờn quanh bay múa bên người hắn, ánh mắt hắn nhìn thiết cầu phía Tả Khâu Lộ, lạnh giọng nói: - Phủ chủ Tả Khâu Phủ, ta biết ngươi muốn giết ta, đến đi… ra ngoài chơi một trận, ta hiện tại cực kỳ suy yếu, một chiêu của ngươi có thể chém giết ta. Vù! Sau khi nói xong, Lục Ly khống chế Thần Sơn, như tia chớp bay đến thiết cầu của Tả Khâu Lộ. Đôi mắt Tả Khâu Lộ trong thiết cầu không ngừng lóe sáng. Trực giác nói cho hắn… Lục Ly hiện giờ thật suy yếu, hắn hẳn là nhiều nhất chỉ có thể phóng thích thêm hai lần công kích. Nhưng! Công kích của Lục Ly bá đạo như vậy, con tiểu thú kia cũng khủng bố như thế, Lục Ly còn có Hư Không Trùng, hắn có thể thắng sao? Nếu thua, hắn sẽ thất bại thảm hại, cộng thêm Tả Khâu Long bị giết, Tả Khâu Gia phỏng chừng rất nhanh chỉ còn lại trong lịch sử. - Lui! Tả Khâu Lộ hô to, khống chế thiết cầu hóa thành lưu quang bay về phía nam. Chí Tôn Thần Giới còn lại đều bị dọa mất mật, không chút do dự, đều bay đi trốn. - Trốn đi, mau chạy đi! - Lục đại nhân, đừng giết chúng ta, chúng ta là bị bức ép! - Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng, Lục đại nhân đừng giết chúng ta! Đám cường giả Tả Khâu Lộ đều chạy thoát, đám quân sĩ còn lại đều không còn chút chiến ý, rất nhiều người bỏ chạy bốn phương tám hướng, còn có bộ phận người quỳ trên đất đầu hàng… Lục Ly liếc mắt nhìn Lăng Thanh Diễn, Lăng Thanh Diễn lập tức hiểu, đằng đằng sát khí phẫn nộ quát: - Toàn bộ giết chết! Lăng Thanh Diễn tự mình động thủ, còn có một Chí Tôn Thần Giới bị thương điên cuồng giết chóc, ngay cả Bàn Vũ Thấm cũng ra tay, Tiểu Bạch cũng tham gia giết hại. Toàn bộ quân sĩ nơi U Yến khí thế như hồng, cuồng bạo bắt đầu phản công. Một hai ngàn quân sĩ muốn đầu hàng kia đều bị giết hại sạch sẽ. Lăng Thanh Diễn dẫn đội bắt đầu đuổi giết, trút hết tức giận và áp lực trong nội tâm. Lục Ly còn không động thủ, thậm chí Hư Không Trùng cũng không dùng con nào, chỉ có Tiểu Bạch hành động. Đương nhiên Hư Không Trùng không thể phân rõ ràng quân đội Thần Giới hay là nơi U Yến, Lục Ly không thể dùng lung tung. Lục Ly như lão tăng ngồi nhập định trên Thần Sơn, hắn thu Hư Không Trùng vào, ánh mắt nhắm lại, thân thể run run. Thoạt nhìn ốm yếu, tùy thời có thể đi đời nhà ma. Nhưng không ai dám coi khinh hắn, vừa rồi Lục Ly là bộ dáng như thế, lại thoải mái chém giết hai Chí Tôn Thần Giới, kinh sợ thối lui đám người Tả Khâu Lộ. Vù! Bàn Vũ Thấm không đuổi giết, sau khi nàng nuốt xuống hai viên dược chữa thương, thân mình bay vụt đi, ngồi chồm hỗm bên người Lục Ly. Nàng lau máu tươi trên mặt, tận lực khiến bản thân trông không quá chật vật, hé môi, nhẹ giọng hỏi: - Lục Ly, chàng thế nào rồi? Lục Ly không nói gì, chỉ hơi phất tay áo, ước chừng qua mười hơi thở mới phát ra giọng nói chỉ Bàn Vũ Thấm mới có thể nghe thấy: - Ta sắp hôn mê rồi, đừng động ta, để ta ngồi xếp bằng ở đây. Nếu không bị người khác nhìn ra manh mối, đám người Tả Khâu Lộ sẽ trở lại chém giết, nàng hãy an bài tốt chuyện về sau đi… Đám người Tả Khâu Lộ không đánh hồi mã thương, lần này Tả Khâu Lộ và chín tên Thần Giới Chí Tôn còn lại không ngừng bay thẳng về hướng nam. Hiện tại trong lòng bọn họ không có một tia ngập ngừng, chỉ muốn trước bay về Thần Giới rồi tính. Cái chết của hai tên Thần Giới Chí Tôn nói cho bọn họ biết, lần này Lục Ly thật sẽ giết người, một đao một mạng. Tiểu thú kia thoạt nhìn không có bất kỳ khí tức nào, lại có thể nhẹ nhàng một hơi diệt sát một tên Thần Giới Chí Tôn, cảnh đó khiến bọn hắn kinh hồn táng đảm. Hai quân khai chiến, sĩ khí quan trọng nhất, một khi sĩ khí tuột đi, làm gì còn lá gan quay đầu. Bao gồm cả Tả Khâu Lộ cũng là như thế, mặc dù trong lòng hắn có chút hối hận, vừa rồi hẳn nên đánh cược một phen, tất cả mọi người ùa lên chưa hẳn không thể đánh giết Lục Ly. Chỉ là hiện tại chúng nhân tách ra chạy trốn, một mình hắn sao dám đi về? Lại nói, vạn nhất Lục Ly còn có thể phóng thích mấy lần công kích thì sao? Vạn nhất Lục Ly liều mạng chém giết tất cả mọi người thì sao? Ai cũng không dám cược, hơn nữa sự hung tàn của Lục Ly cũng dọa sợ chúng nhân. Hiện tại trong đầu Tả Khâu Lộ rất loạn, không biết phải làm sao mới tốt, đành phải trước về lại Thần Giới rồi từ từ tính sau. Trước đó tất cả mọi người đều cho là, dù Lục Ly đi ra thì đã có sao? Hắn nuốt thần đan, dược lực sẽ cắn trả cực mạnh, chiến lực nhất định giảm nhiều, chúng nhân có thể nhẹ nhàng giết chết hắn. Nhưng đến khi Lục Ly thực sự đi ra, tất cả mọi người mới phát hiện Lục Ly hệt như một tòa ngọn núi cao không cách nào vượt qua, khiến bọn hắn chỉ biết ngước mắt lên nhìn. Khoảnh khắc Lục Ly động thủ, sâu trong linh hồn chúng nhân đều truyền đến ý vị sợ hãi, cảm giác Lục Ly còn đáng sợ hơn Cơ đại nhân năm đó, thậm chí là đáng sợ hơn cả Vưu Tinh Đại Đế. Chứng kiến năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong thân thể nhìn có vẻ ốm yếu không ngừng run rẩy kia, ai nấy đều kinh hãi. - Đi về? Đi về? Trên đường, trong đầu Tả Khâu Lộ không ngừng lẩm nhẩm hai câu này, hắn mấy lần ngừng lại, nhưng rốt cục vẫn không lấy lại được dũng khí. Một người chỉ đến lúc cùng đồ mạt lộ mới có thể tử chiến đến cùng. Tả Khâu Lộ còn chưa đến mức sơn cùng thủy tận, hắn còn bài tẩy, cộng thêm tính cách trước giờ luôn sợ chết, tất cả khiến hắn không có dũng khí quay đầu. - Chỉ có thể sử dụng bài tẩy, Nhân tộc tộc Ác Ma tộc tranh đấu, mặt trên không tiện can dự. Lục Ly là Nhân tộc, chỉ cần mặt trên cố kỵ lợi ích Thần Giới, bọn hắn nhất định sẽ ra mặt. Tả Khâu Lộ thì thào, tròng mắt sáng rực. Lục Ly không phải người U Yến chi địa, nói cách khác Lục Ly chưa nương nhờ thế lực nào đó ở U Yến chi địa, bởi thế hắn và Sát Đế năm đó không có khác biệt có lớn.
Chương 2394 Thượng Thanh Cung
Năm đó Sát Đế gây hại đến sự tồn vong của Thời Không Phủ, cuối cùng bị thế lực mặt trên Thời Không Phủ phái người đi xuống hạ giới chém giết. Lần này hắn cũng có thể đi mời mặt trên, đối với đại thế lực mặt trên mà nói, chỉ cần không phá hoại quy tắc, bóp chết Lục Ly không khác gì bóp chết một con kiến hôi. - Đúng, đúng! Tả Khâu Lộ càng nghĩ càng hưng phấn, lấy tính cách Lục Ly, hẳn sẽ không chủ động đi nương nhờ thế lực U Yến chi địa, đã vậy liền sẽ không vi phạm quy tắc, mặt trên cũng không có gì phải kiêng kị cả. Trên thực tế, sau lưng U Yến chi địa cũng có đại thế lực chống đỡ. Nếu không chỉ bằng thiên địa thần trận thì làm sao có thể ngăn trở tứ đại thế lực siêu thần? Thậm chí... bọn hắn một mực hoài nghi, thiên địa thần trận này thực ra là do mặt trên bố trí, nếu không một thần trận làm sao có thể bao phủ phạm vi lớn vậy được? Năm đó Lục Ly không gia nhập Thần Tượng Tông, thậm chí không tiếc trở mặt thành thù với Thần Tượng Tông, từ điểm này liền có thể thấy Lục Ly không nguyện gia nhập bất kỳ thế lực nào. Chỉ cần không gia nhập đại thế lực ở U Yến chi địa, như vậy thế lực sau lưng Thời Không Phủ có thể tùy tiện triệu tập cường giả hạ giới tru sát Lục Ly. - Nhất định phải nhanh! Tả Khâu Lộ trùng trùng gật đầu, nhất định phải đi thông báo cho thế lực sau lưng bọn hắn trước khi thế lực sau lưng U Yến chi địa kịp có phản ứng, chỉ cần cường giả thượng giới đi xuống, giết chết Lục Ly chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Hưu! Tả Khâu Lộ không chút ngập ngừng, lấy tốc độ nhanh nhất bay về Thần Giới, rất nhanh liền hóa thành một đạo lưu quang tan biến ở phía cuối chân trời. Tả Khâu Lộ không dừng lại, những cường giả còn lại cũng không dám quay đầu, cả đám cắm cúi tháo chạy về Thần Giới. Quân đội còn sót lại cũng tương tự, phải biết ở phía sau Lăng Thanh Diễn vẫn đang dẫn theo cường giả một đường truy sát. ... Đại quân Thần Giới tan tác, phía Dao Vương Thành triệt để ổn định lại. Lục Ly ngồi xếp bằng không nhúc nhích trên Thần Sơn, không nói nửa lời, cũng không có bất kỳ cử động nàoo. Nhưng hắn ngồi ở đó lại tựa như một ngọn núi cao, chống đỡ thiên địa cho chúng nhân, khiến trong lòng ai nấy đều yên tâm dị thường. Bàn Vũ Thấm ngồi xếp bằng ở bên, để Diệp Khai bố trí người chăm sóc kẻ bị thương, nàng một bên trị lên một bên chờ đợi tin tức. Tùy theo thời gian chuyển dời, không ngừng có trinh sát báo tin về. Đám người Tả Khâu Lộ đã trốn, song Bàn Vũ Thấm vẫn không dám có chút nào lơ là, tiếp tục an tĩnh ngồi xếp bằng bên người Lục Ly. Thẳng đến trinh sát mặt nam U Yến chi địa báo tin về, nói đám người Tả Khâu Lộ đã trốn về Thần Giới, lúc này Bàn Vũ Thấm mới triệt để yên tâm. Nàng hạ một đạo mệnh lệnh khác thường, để tất cả người mặt dưới rút về một ngọn núi lớn cách đó ngàn dặm. Hiện tại rất nhiều đang bị thương nặng, cộng thêm đại quân Thần Giới đã tan tác, còn muốn bắt mọi người triệt thoái làm gì? Rất nhiều người nghĩ không thông, song không ai thắc mắc, Diệp Khai lập tức tổ chức người rút lui. Bận rộn một canh giờ, sau khi xác định xung quanh không còn ai, lúc này Bàn Vũ Thấm mới ôm lấy Lục Ly, cấp tốc bay xuống, đi tới một huyệt động gần đó vốn được Diệp Khai bố trí sẵn. Lục Ly sớm đã ngất đi, chuyện hắn ngất đi không thể tiết lộ ra, bởi thế mới phải hạ lệnh cho thủ hạ rút lui. Bàn Vũ Thấm sợ có nội gián, tiết lộ tình báo bên này cho đám người Tả Khâu Lộ. Lục Ly đang rất suy nhược, chỉ có thể phóng thích một chiêu, một khi tin tức này truyền ra, hậu quả không thể tưởng tượng. Thế nên Bàn Vũ Thấm mới hành sự cẩn thận như vậy, an trí Lục Ly xong, chính bản thân nàng cũng trầm trầm ngủ say. Thương thế nàng rất nặng, nếu không phải đang trong tình huống nguy cấp, nàng chắc cũng đã sớm ngất đi. Lăng Thanh Diễn dẫn người truy sát mấy ngày, đợi các lộ quân đội Thần Giới còn sót lại trốn hết ra khỏi U Yến chi địa, nàng mới dẫn người đi về. Bên phía U Yến chi địa, tin tức sớm đã truyền ra, Lục Ly đại hiển thần uy chém giết người Thần Giới xâm phạm, tất cả con dân U Yến chi địa đều không khỏi yên tâm. Có Lục Ly ở đây, bọn hắn còn sợ cái gì? Lăng Thanh Diễn cũng bị trọng thương, chẳng qua vẫn có thể miễn cưỡng gắng gượng, dù sao cũng là Thần Giới Chí Tôn. Nàng đi theo Diệp Khai tiến vào sơn động, nhìn thấy Lục Ly co quắp trong đó, mặc dù đang ngất đi, lại vẫn lạnh đến run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt. - Ai... Nàng u ám thở dài, xem ra di chứng thần đan này rất nghiêm trọng, Lục Ly có thể giúp U Yến chi địa vượt qua nguy cơ lần này, nhưng liệu còn có thể tiếp tục chống được lần sau không? Vạn nhất Tả Khâu Lộ dùng tới bài tẩy, bằng vào trạng thái lúc này của Lục Ly, e là sẽ bị nhẹ nhàng chém giết. - Không được! Lăng Thanh Diễn trầm tư một lát, ánh mắt chớp qua một tia kiên định, thì thào nói: - Nhất định phải lập tức thông báo tình hình nơi này cho Thượng Thanh Cung, chỉ cần Lục Ly gia nhập Thượng Thanh cung, Võ giả nhị trọng thiên liền không thể giết Lục Ly, nếu không vậy liền vi phạm quy tắc. Người nhị trọng thiên không động, bằng vào bọn Tả Khâu Lộ, Lục Ly khôi phục chút chiến lực liền có thể nhẹ nhàng vượt qua nguy cơ, thậm chí khả năng nhất thống Thần Giới! Rất nhanh, tin tức đám người Tả Khâu Lộ đại bại mà về đã truyền ra khắp Thần Giới, chuyện lớn như vậy muốn giấu diếm cũng không giấm diếm được, trinh sát U Yến chi địa đã ngay lập tức tán phát tin tức ra ngoài. Chuyện Lục Ly xuất hiện, đồng thời chém giết hai tên Thần Giới Chí Tôn khiến rất nhiều đại thế lực Thần Giới kinh hãi. Phải biết diệt sát tám Đại Thần Vương U Yến chi địa là chuyện mà tất cả Thần Giới Chí Tôn đều nhúng tay vào, nếu Lục Ly muốn thanh toán, tất cả cường giả đều phải chết. Đối với việc này dân chúng lại đồng thanh kêu hay, đối với những Thần Linh bình thường và tiểu gia tộc mà nói, ai thống trị Thần Giới đều như nhau, bọn hắn không có vướng mắc lợi ích nào cả. Bọn hắn chỉ biết Lục Ly đánh lui Ác ma, là Lục Ly bảo vệ Thần Giới, là Lục Ly cứu sống bọn hắn.
Chương 2395 Thượng thần
Tứ đại thế lực siêu thần muốn giết ân nhân cứu mạng của bọn hắn, lại bị Lục Ly nhẹ nhàng đánh lui, còn chém giết hai tên Thần Giới Chí Tôn, cộng thêm mấy chục vạn quân đội. Địa vị Lục Ly trong lòng bọn hắn càng thêm kiên định, bọn hắn còn hận không được để Lục Ly giết trở về Thần Giới, hủy diệt luôn tứ đại thế lực siêu thần và những đại thế lực kia. Đương nhiên, cũng có người ưu tâm không thôi. Lần này Thần Giới nguyên khí đại thương, người đã chết quá nhiều, không phải là lúc tiếp tục loạn chiến, mà nên nghỉ ngơi lấy sức, khôi phục nguyên khí. Nếu Lục Ly tiếp tục khai chiến cùng tứ đại thế lực siêu thần, vậy sẽ còn dẫn đến bao nhiêu người chết nữa? Lần này chẳng phải đã chết mấy chục vạn quân đội rồi ư? Bên này, sĩ khí U Yến chi địa như hồng, chỉ hận Lục Ly không thể lập tức dẫn theo bọn hắn giết vào Thần Giới, dẫn theo bọn hắn công thành chiếm đất, hủy diệt tứ đại thế lực siêu thần, trở thành chúa tể Thần Giới. Cư trú ở U Yến chi địa đa phần đều là người không lăn lộn được ở Thần Giới nữa, hoặc là tổ tiên đã từng không sống được ở Thần Giới nữa mới đến U Yến chi địa định cư. Bọn hắn rất cừu thị Thần Giới, rất nhiều người chỉ hận không thể giết về lại Thần Giới. Lần trước Ác Ma xâm nhập, hai bên đồng sức đồng lòng, mâu thuẫn chưa hề bạo phát đi ra. Hiện tại Ác Ma vừa mới đánh tan, Tả Khâu Lộ liền mang binh đến giết Lục Ly, hành động này lập tức dẫn phát lửa giận trong lòng chúng nhân. Lục Ly không mang được mọi người đi Thần Giới, hắn một mực hôn mê, đã ngất đi suốt tận mười ngày mà vẫn chưa tỉnh lại. Bàn Vũ Thấm sớm đã tỉnh lại, bí mật cùng Lăng Thanh Diễn chuyển dời Lục Ly đến trong Yến Vương Thành. Lục Ly khôi phục trong bí cảnh kia lâu vậy rồi, lại chỉ có thể phóng thích một chiêu. Sau khi phóng thích một chiêu kia, thân thể nguyên khí hắn lại bị trọng thương, có thể tưởng tượng thần đan phản phệ sâu đến mức nào, cũng có thể tưởng tượng thân thể hắn đang suy nhược tới đâu. Một người nhục thân cường đại đến độ có thể sánh ngang Hoang thú Vương phẩm, bây giờ lại lạnh đến mức đang cuộn mình thành một đoàn, không ngừng run rẩy, từ điểm này cũng có thể thấy được thân thể Lục Ly đang suy nhược đến cực điểm. Bàn Vũ Thấm và Lăng Thanh Diễn cho Lục Ly thôn phục rất nhiều linh đan thần dược, chỉ tiếc năng lực hấp thu đan dược của thân thể Lục Ly giảm mạnh. Dù đan dược tốt đến mấy mà thân thể hắn không hấp thu thì cũng là lãng phí vô ích. - Sao vẫn còn bất tỉnh? Lại qua mười ngày thượng thần Thượng Thanh Cung hẳn sẽ hạ giới, sao Lục Ly vẫn chưa tỉnh thế này? Bàn Vũ Thấm không khỏi có chút lo lắng, Lăng Thanh Diễn vừa về đến liền thông qua thủ đoạn đặc thù liên hệ Thượng Thanh Cung. Mặt trên đáp lại nói sắp tới sẽ phái người hạ giới, nhưng giờ Lục Ly vẫn hôn mê bất tỉnh khiến Bàn Vũ Thấm lo lắng dị thường. Sau lưng U Yến chi địa có một đại thế lực ở Nhị trọng thiên, việc này Bàn Vũ Thấm đã biết từ lâu, nếu không phải có đại thế lực này chống lưng, U Yến chi địa đã sớm không còn tồn tại. Sau lưng tứ đại thế lực siêu thần cũng có một đại thế lực Nhị trọng thiên chống lưng, bằng không làm sao tứ đại thế lực siêu thần có thể tồn tại nhiều năm vậy được? Nói cách khác, hết thảy Thần giới đều được năm đại thế lực Nhị trọng thiên đứng sau chống lưng, nói thẳng hơn thì là ... Kỳ thực Thần Giới một mực bị năm đại thế lực Nhị trọng thiên âm thầm thống trị. Giữa các đại thế lực Nhị trọng thiên với nhau cũng đều có quy tắc riêng, bọn hắn sẽ không dễ dàng phá hoại quy tắc, chỉ cần Lục Ly gia nhập Thượng Thanh Cung, như vậy dù cường giả Nhị trọng thiên có hạ giới cũng sẽ không tấn công Lục Ly, nếu không liền xem như vi phạm quy tắc. Tương tự như Ác Ma, sau lưng Ác Ma cũng có một đại thế lực siêu cấp Nhị trọng thiên chống lưng. Ác Ma và Thần giới khai chiến, cường giả mặt trên sẽ không hạ giới, dù Ác Ma có tiêu diệt Nhân tộc Thần Giới, bọn hắn vẫn sẽ ngồi yên không quản. Đồng dạng, nếu cường giả Thần Giới phản công tiến vào Ác Ma Giới, thế lực sau lưng Ác Ma cũng sẽ không ra tay. Nếu sau lưng Lục Ly không có một thế lực cường đại nào đó chống lưng, cường giả Nhị trọng thiên liền không có bất kì cố kỵ nào cả, mà sẽ như Sát Đế năm đó, nhẹ nhàng bị bóp chết. Nếu ban đầu Lục Ly gia nhập thế lực U Yến chi địa, tỉ như gia nhập Bàn Vương Phủ, trên thân dán lên tiêu chí Bàn Vương Phủ, vậy liền không cần đợi sứ giả Thượng Thanh Cung hạ giới. Chẳng qua Lục Ly không thuộc về bất kỳ thế lực nào, đây là điều mà người người Thần Giới đều biết, Lăng Thanh Diễn bất đắc dĩ mới phải đi tìm sứ giả Thượng Thanh Cung, giờ sứ giả sắp tới, Lục Ly lại vẫn đang hôn mê ... Thời gian từng ngày trôi qua, Lục Ly không có dấu hiệu thức tỉnh, lúc này cả Lăng Thanh Diễn cũng ngồi không yên. Lục Ly không được đến Thượng Thanh Cung thừa nhận, Thượng Thanh Cung không giữ được Lục Ly, như vậy đợi khi khi phía Thời Không Phủ mời cường giả hạ giới, Lục Ly liền tất chết không nghi ngờ. Lục Ly chết đi, bằng với U Yến chi địa diệt vong, U Yến chi địa làm sao ngăn được Tả Khâu Lộ?! Ngày thứ mười là thời điểm ước định sứ giả Thượng Thanh Cung hạ giới, Lăng Thanh Diễn thăm dò thấy Lục Ly quả thực không cách nào tỉnh lại, nàng đành phải cắn răng nói với Bàn Vũ Thấm: - Giúp ta cởi quần áo Lục Ly? - Cởi quần áo? Bàn Vũ Thấm hơi ngớ, sắc mặt thoáng đỏ bừng, nàng ngượng ngùng nhìn sang Lăng Thanh Diễn hỏi: - Thanh Diễn tỷ tỷ, ngươi định làm gì? - Nghĩ linh tinh gì đấy? Thấm nha đầu, dù ngươi phát tình, giờ Lục Ly cũng chẳng làm được gì cả! Lăng Thanh Diễn trừng mắt nói: - Ta muốn dùng bí thuật kích thích thân thể hắn, để hắn kịp thời tỉnh lại, nhanh cởi áo quần ra, thượng thần sắp đến rồi. - À à! Bàn Vũ Thấm càng thêm phần thẹn ngượng, cúi đầu tay khẽ run run giúp Lục Ly cởi bỏ quần áo. Nhìn cơ bắp rắn chắc trên thân Lục Ly, mặt nàng hồng đến nhỏ máu, chỉ có thể quay đầu đi không dám nhìn nhiều. Hưu! Trong tay Lăng Thanh Diễn xuất hiện mấy chiếc châm dài màu bạc, nàng quát nhẹ: - Để hắn ngồi xếp bằng, khống chế đừng để hắn loạn động.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất