Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2416 Cửu Tinh Bàn
Đám người Tả Khâu Lộ ngơ ngác chớp chớp mắt, ai nấy đều không khỏi mơ hồ. Bọn hắn không hiểu nhiều về Lôi Bạo chân ý, nhưng hiển nhiên cũng biết đây là chân ý rất cường đại, nói chân ý này không giết chết Lục Ly, bọn hắn còn có thể hiểu được, nhưng vô hiệu với Lục Ly là có ý gì? - Chẳng lẽ là Linh Thể thuộc tính lôi trời sinh? Hay là hắn cảm ngộ được lôi điện chân ý đẳng cấp cực cao? Ánh mắt Lê thúc thoáng lấp lánh, trừ hai khả năng này ra, hắn không nghĩ ra lý do nào khác. Thế là bèn quay mắt nhìn sang Tả Khâu Lộ nói: - Tên Lục Ly này có thành tựu rất cao ở phương diện lôi điện chân ý? - Không nghe nói qua. Tả Khâu Lộ lắc đầu đáp: - Lục Ly có hai loại sát chiêu mạnh nhất, một là Sát Đế chân ý, hai là Quỷ Vương Trảm. Chiêu thức lợi hại nhất của hắn chính là Quỷ Vương Trảm, cũng chính là sát chiêu đao mang lộn vòng ba lần giữa không trung vừa rồi. - Vậy thì là Linh Thể thuộc tính lôi? Lê thúc khẽ gật đầu, sau đó khoát tay nói: - Mặc kệ hắn là Linh Thể gì, lần này bản tọa đích thân xử lý hắn! Tả Khâu Lộ hơi có chút gấp gáp nói: - Lục Ly đã trốn, nhất định là đã dùng Phi Độ Hư Không thoát đi, muốn đuổi kịp hắn e rằng rất khó. - Ta nói rồi, đừng có cầm Thần Giới... Lê thúc còn chưa nói hết câu đã chợt đột nhiên ngắt lời, trước đó hắn đã hai lần nói vậy, giờ Diêm Chân vừa mới bị đánh mặt, lại nói chính là tự rước lấy nhục. Vậy là bèn khua tay ra lệnh: - Diêm Chân, dùng Cửu Tinh Bàn truy tung Lục Ly! - Vâng! Diêm công tử ứng tiếng, giới chỉ sáng lên quang mang, lấy ra một bảo vật la bàn màu vàng. Bảo vật kia toàn thân ám vàng, mặt trên điêu khắc rất nhiều hoa văn phức tạp, ngoài ra còn có thứ gì đó như là chiếc thìa đặt ở chính giữa. Diêm công tử nhắm mắt lại, thần lực trong tay quán chú vào, la bàn sáng lên, chiếc thìa quay vòng, sau khi chuyển động chín vòng liền ngừng lại, một đầu chỉ hướng tây bắc, một đầu chỉ hướng đông nam. - Phía đông nam, đuổi... Lê thúc quét mắt nhìn qua, trên thân cuộn trào sát khí, lao vút mà đi. Diêm công tử cũng cấp tốc đuổi kịp. Đám người Tả Khâu Lộ liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh liền cũng đi theo. Hai người Lê thúc rõ ràng chiếu cố chúng nhân, cố ý áp chế tốc độ, bằng không đám người Tả Khâu Lộ khẳng định không cách nào đuổi kịp. Sau khi chúng nhân đuổi tới, Tả Khâu Lộ nhịn không được hiếu kì trong lòng, vội dò hỏi: - Hai vị thượng thần, đây là bảo vật gì? Sao có thể khóa chặt hành tung Lục Ly? - Đây là Cửu Tinh Bàn! Lê thúc dừng một lát, sau đó giải thích nói: - Chỉ cần khóa chặt khí tức sinh mệnh Lục Ly liền có thể một mực truy tung theo. Vừa rồi Diêm Chân đã khóa chặt khí tức sinh mệnh Lục Ly, dù hắn có chạy tới chân trời góc bể, chúng ta đều có thể nhẹ nhàng tìm ra được. - Tốt quá! Nhất thời, đám người Tả Khâu Lộ đại hỉ, điều bọn hắn lo lắng nhất chính là Thần Giới quá lớn, hiện tại bọn hắn đã không có quá nhiều trinh sát, không cách nào truy tung Lục Ly. Bây giờ Lê thúc nắm chắc như thế, vậy Lục Ly nhất định trốn không thoát, một khi tìm tới, hai vị thượng thần cùng lúc động thủ, Lục Ly chết chỉ là chuyện sớm hay muộn. - Nhị trọng thiên quả nhiên có nhiều bảo vật, Cửu Tinh Bàn này thật lợi hại! Trong lòng đám người Tả Khâu Lộ không khỏi lần nữa sinh ra tâm lý kiêng sợ đối với Nhị trọng thiên, tuỳ tiện cầm ra một bảo vật đều có năng lực nghịch thiên như thế, ai biết trên thân hai người còn có bảo vật kỳ dị nào nữa? ... Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không năm lần, sau đó ngừng lại, đứng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ, nét mặt đầy vẻ ngưng trọng. Hắn phát hiện mình phạm phải một sai lầm chí mạng, hắn đã đánh giá quá cao thực lực bản thân, cũng đánh giá quá thấp chiến lực thần thông của cường giả Nhị trọng thiên. Hắn độc thân dự hội, còn cuồng vọng muốn đàm phán với cường giả Nhị trọng thiên. Trước đó hắn còn không cảm thấy gì, lúc này mới phát hiện bản thân quá mức ngây thơ, cũng quá mức cuồng vọng. Nhớ đến vừa nãy bị gió trói buộc khiến cả người hoàn toàn không thể cử động, lúc này sống lưng hắn vẫn còn cảm thấy lạnh toát. Nếu công kích của Diêm công tử không phải Lôi Bạo chân ý, mà là chân ý nào khác, không cần một chiêu liền có thể nhẹ nhàng diệt sát hắn, chỉ cần phá vỡ phòng ngự, vừa rồi hắn đã chết tươi. Diêm công tử có thể không ngừng dùng gió trói buộc hắn, từng chút từng chút hủy đi nhục thân hắn, thẳng đến khi thịt nát xương tan. - Dù sao Nhị trọng thiên cũng là giới diện cao hơn Thần Giới một bậc, hệt như chênh lệch giữa Thần Giới với nhân gian. Cường giả cấp Thần của phàm giới dù cường đại đến mấy cũng sao so được Thần Giới? Ta thực sự quá bất cẩn, quá khinh địch. Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hai hàng lông mày nhíu lại càng lúc càng chặt. Trên người Diêm công tử có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, hắn căn bản không phá nổi, như vậy hắn gần như không có hi vọng chiến thắng. Hiện tại chỗ dựa duy nhất của hắn chính là Phi Độ Hư Không, có thể khiến cho đám người Diêm công tử không tài nào đuổi được. Vấn đề là... Nếu đám người Tả Khâu Lộ đi U Yến chi địa, dù bọn Bàn Vũ Thấm Lăng Thanh Diễn đã dời đi, nhưng chỉ cần Tả Khâu Lộ tùy tiện đồ sát trong U Yến chi địa, bức hắn phải đi U Yến chi địa, đến lúc đó hắn biết làm thế nào... Lui một vạn bước mà nói! Dù hắn mặc kệ con dân U Yến chi địa chết sống, nếu bọn Tả Khâu Lộ hạ giới, muốn diệt đi Đấu Thiên Giới, hắn quản hay là không quản? Lục Ly cảm thấy chuyện lần này rất vướng tay, cường giả Hắc Viêm Điện như là một đạo lạch trời chắn ngang trước mặt hắn. Mặc dù tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nan đề tựa hồ vẫn chưa thể giải, lấy năng lực hiện tại của hắn thì không cách nào vượt qua được đạo lạch trời này. Đối diện với lực lượng tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào đều vô dụng! Điểm cơ bản nhất chính là, Diêm công tử mặc vào chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, khiến đối phương dù có đứng đấy cho hắn bổ đều bổ không chết. Không giết được Diêm công tử, bằng với hắn có dùng mưu kế nào cũng đều vô dụng. Bởi vì hắn không cách nào tạo được uy hiếp đối với người Hắc Viêm Điện, trong khi người Hắc Viêm Điện lại có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Chương 2417 Ta tất phải giết
Năng lực phòng ngự của Hồng Linh Thiên Bảo quá khủng bố, trừ phi hắn có thể lần nữa được đến một viên thần đan, khiến cho chiến lực bản thân đề thăng vô số lần. Nhưng loại thần đan này chỉ đại thế lực Nhị trọng thiên mới có, hơn nữa dù cho hắn thần đan, một khi nuốt vào, hắn tuyệt đối cũng sẽ bị phản phệ mà chết. - Chẳng lẽ thật phải đi nương nhờ Thượng Thanh Cung? Trong đầu Lục Ly chớp qua ý niệm này, nếu tìm đến nương nhờ Thượng Thanh Cung, vấn đề liền có thể được giải quyết. Thượng Thanh Cung lên tiếng, người Hắc Viêm Điện thối lui, chuyện lần này xem như bỏ qua. Chỉ là kiêu ngạo trong lòng Lục Ly không cho phép hắn làm vậy, nếu hắn cúi đầu, vậy hắn còn là hắn nữa ư? Đoạn đường kiên trì bao lâu nay còn ý nghĩa gì nữa? Nương nhờ Thượng Thanh Cung, bằng với biến thành con chó được người khác nuôi, dù sau này nhất thống Thần Giới thì cũng chỉ là khôi lỗi trong tay người ta. Sinh tử và tôn nghiêm, cái nào quan trọng hơn? Đối với Lục Ly mà nói, khẳng định là cái sau. Nếu không có ngạo cốt, không có đấu chí bất khuất, hắn đã không đi được đến hôm nay. Gặp chút suy sụp liền khom lưng, liền cúi đầu, liền phải thần phục, đấy không phải con người Lục Ly hắn. - Hồng Linh Thiên Bảo? Phải làm sao mới có thể phá được Hồng Linh Thiên Bảo? Lục Ly sa vào trầm tư, rất nhanh trong lòng hắn khẽ động, tựa hồ hắn cũng có một kiện bán Hồng Linh Thiên Bảo? Hắn đã nắm trong tay ba tòa Thần Sơn, nếu có thể tìm tới hai tòa Thần Sơn còn lại, liền sẽ có thể dung hợp thành một kiện Hồng Linh Thiên Bảo. Cùng là Hồng Linh Thiên Bảo, dù chưa hẳn đã có thể phá đi chiến giáp trên người Diêm công tử, nhưng chắc chí ít cũng có thể tạo thành chút thương tổn với hắn... - Đi, về lại U Yến chi địa, tiến vào Cổ Ma tử địa! Lục Ly quyết định chủ ý, lập tức không quản gì nữa cả, vội cấp tốc Phi Độ Hư Không tiến thẳng về hướng bắc. Hiện tại linh hồn hắn đã rất cường đại, liên tục Phi Độ Hư Không trăm lần đều không cảm thấy linh hồn suy nhược. - Hả? Đầu bên kia, bọn Lê thúc và Diêm Chân đột nhiên ngừng lại, bởi vì Cửu Tinh Bàn trong tay Diêm Chân khẽ chuyển động, chiếc thìa đảo chiều chỉ về hướng bắc. - Hắn trốn về hướng bắc! Diêm Chân rất khẳng định nói, Cửu Tinh Bàn này tuyệt đối không sai được. Một khi khóa chặt Lục Ly, trừ phi Lục Ly rời khỏi Thần giới, bằng không hoàn toàn có thể nhe nhàng truy tung theo. - Đi, truyền tống về hướng bắc! Lê Thúc quả quyết hạ lệnh, đồng thời dặn dò nói: - Trên đường đi chúng ta đê điệu chút, đừng để Lục Ly phát hiện chúng ta đang truy tung hắn. Chỉ cần đuổi kịp, bản tọa sẽ đích thân ra tay, một chiêu liền diệt sát hắn. - Đê điệu chút? Bọn Tả Khâu Lộ lúng túng nhìn nhau, nhiều Thần Giới Chí Tôn như vậy làm sao có thể đê điệu được? Dù thu liễm thế nào, khí tức cũng vẫn rất kinh người. Trên đường đi không ngừng truyền tống, U Yến chi địa khẳng định có mai phục trinh sát ở các đại thành trì, sợ rằng bọn hắn không cách nào che giấu hành tung được. Sau khi nghe Tả Khâu Lộ nói ra lo lắng trong lòng, giới chỉ trên tay Lê thúc lên, lấy ra một ít đan dược phân phát cho chúng nhân: - Một viên đan dược có thể dùng trong một tháng, sau khi dùng, có thể tùy ý điều tiết khống chế khí tức. Chúng ta ngụy trang thành võ giả bình thường, như vậy sẽ không dễ dàng bị phát hiện ra nữa. - Không vấn đề! Tả Khâu Lộ đại hỉ nói: - Đoạn thời gian này, rất nhiều người truyền tống qua lại giữa các thành trì, chúng ta chỉ có mười hai người, một khi áp chế khí tức, ngụy trang cẩn thận một phen, trinh sát bình thường căn bản không phát hiện ra được. Chúng nhân vội vàng nuốt xuống đan dược, cải trang giả dạng, có người dùng mặt nạ kỳ dị, có người dùng dịch dung đan... vân vân. Rất nhanh cả đám đều đã biến thành võ giả bình thường, nhìn từ bên ngoài không thấy có chỗ nào dị dạng cả. Chúng nhân lần nữa khoái tốc truyền tống mà đi, chẳng qua so với tốc độ truyền tống của Lục Ly thì vẫn quá chậm. Một lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly có thể xoải ngang qua hơn một phủ vực, một lần Phi Độ Hư Không mất vẻn vẹn nửa canh giờ, bọn Tả Khâu Lộ muốn xoải qua một phủ vực cần truyền tống mấy lần, thời gian tiêu tốn chí ít cũng phải ba bốn canh giờ. Trên đường Lục Ly gần như không dừng lại, hắn tính một hơi Phi Độ Hư Không đến thẳng U Yến chi địa rồi mới nghỉ ngơi. Sự cường đại của Diêm công tử khiến trong lòng hắn sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn cần phải nhanh chóng lấy cho bằng được hai tòa Thần Sơn còn lại. ... - Mất dấu? Ba ngày sau, ở trong một tòa thành bảo, Tây Lai được đến báo cáo từ thủ hạ, sắc mặt bỗng chốc trở nên cực kỳ khó coi. Không phải là Lục Ly mất dấu, Lục Ly đang Phi Độ Hư Không về hướng bắc, điều này hắn sớm đã nghe nói. Đối tượng mất dấu là hai vị thượng thần Hắc Viêm Điện và bọn Tả Khâu Lộ, mười hai người này sau khi rời khỏi Hắc Phong Sơn lại bất ngờ thoát ly tầm nhìn của trinh sát do hắn bố trí sẵn, đã bay ngày qua không còn phát hiện hành tung đám người này. Trận chiến ở Hắc Phong Sơn, tình hình chiến đấu cụ thể thế nào, Tây Lai không biết. Lục Ly dù không chết, nhưng thế cục khẳng định không lạc quan. Bằng không hắn đã không lập tức bay đến U Yến chi địa, cũng không lưu lại bất cứ mệnh lệnh hay tin tức gì cho mình. Mười hai người bọn Tả Khâu Lộ khẳng định còn chưa chết, bằng không Lục Ly cần gì phải vội vàng chạy về U Yến chi địa? Hắn phái người tới phụ cận Hắc Phong Sơn thăm dò một phen, cũng không phát hiện bất kỳ thi thể nào. Lục Ly đào tẩu về hướng bắc, bọn Tả Khâu Lộ lại mất dấu bí ẩn, điều này khiến Tây Lai cảm giác được áp lực cực lớn. Nếu không thể dò la ra được hành tung mười hai người này, vạn nhất Lục Ly bị phục kích, hắn sẽ là tội nhân thiên cổ. - Đúng rồi, mười hai người! Tây Lai đột nhiên hồi thần, vội vàng truyền tin đi xuống, để tất cả trinh sát tập trung chú ý, xem liệu có thấy đội ngũ mười hai người nào đó đang liên tục không ngừng truyền tống, hoặc là phi hành. Một ngày sau, có ba đạo tin tức truyền về.
Chương 2418 Lại vào Cổ Ma tử địa
Hiện có ba nhóm đội ngũ trên dưới mười hai người đang truyền tống, một nhóm truyền tống về hướng U Yến chi địa, một nhóm thì từ U Yến chi địa truyền tống xuôi về nam, còn một nhóm khác thì đang truyền tống từ tây sang đông. Tây Lai tử tế phân tích tình báo một phen, bàn tay vỗ lên địa đồ, quát lạnh nói: - Nhóm mười hai người này chính là bọn Tả Khâu Lộ, bọn hắn cải trang giả dạng, thu liễm khí tức. Truyền lệnh xuống cho ta, coi chừng bọn hắn, tuyệt đối không thể để bọn hắn thoát ly theo dõi! Đồng thời Tây Lai còn sai người đưa tin, đi trước chặn đường Lục Ly, báo chuyện bọn Tả Khâu Lộ đang truy tung ở đằng sau cho Lục Ly. Để Lục Ly kịp thời có chuẩn bị, tiện cho mưu đồ chuyện sau này. Ngoài ra, Tây Lai tức tốc truyền tin cho Bàn Vũ Thấm, thông báo bọn Tả Khâu Lộ chính đang bắc thượng. Mặc kệ bọn Tả Khâu Lộ đang truy tung Lục Ly hay là tới vì Lăng Thanh Diễn Bàn Vũ Thấm. Chỉ cần bọn hắn bước vào U Yến chi địa, vậy chính là mười hai thanh đao nhọn, rất dễ đâm cho U Yến chi địa máu thịt be bét. - Người Hắc Viêm Điện và bọn Tả Khâu Lộ đang đuổi theo? Một ngày sau, Lục Ly vừa mới đi ra sau lần Phi Độ Hư Không thì bị một tên trinh sát tìm thấy, nhờ đó mà biết được tin. Hắn nhíu mày, trên thân cuộn trào sát khí, nói: - Hai tên Hắc Viêm Điện ta không giết được, nhưng bọn Tả Khâu Lộ mà cũng dám đuổi theo? Không quản có thể lấy được hai tòa Thần Sơn còn lại, trấn áp người Hắc Viêm Điện hay không? Mười tên Thần giới Chí Tôn các ngươi, ta tất phải giết. Tốc độ Lục Ly nhanh hơn bọn Diêm công tử nhiều, bởi thế lúc hắn đến U Yến chi địa, bọn Diêm công tử chỉ mới tới được bắc bộ Thần Giới, dự tính còn phải truyền tống thêm ba bốn ngày. Nói cách khác, Lục Ly có thời gian ba bốn ngày để chuẩn bị! Trong ba bốn ngày này, hắn nhất định phải được đến hai tòa Thần Sơn còn lại, đồng thời dung hợp năm tòa Thần Sơn lại với nhau. Ngoài ra hắn còn phải nghĩ cách đối phó đám người Tả Khâu Lộ, ai biết sau khi dung hợp, năm tòa Thần Sơn sẽ biến thành thế nào? Có được năng lực ra sao? Nếu Hồng Linh Thiên Bảo này vẫn không quá hữu dụng, không thể trấn áp nổi bọn Diêm Chân thì sao? Hơn nữa lúc này không biết hai tòa Thần Sơn kia đang ở đâu, Lục Ly không nắm chắc tìm ra được chúng trong vòng ba bốn ngày. Bởi thế hắn nhất định phải nghĩ ra sách lược vẹn toàn, tính kỹ đường lui. Hưu! Hắn vừa đến U Yến chi địa, nơi xa chợt có một đạo bóng người bay vụt đến, thần niệm Lục Ly quét qua, lập tức đại hỉ. Không ngờ Diệp Khai lại ở đây, chắc là Bàn Vũ Thấm đã sớm biết được hành tung hắn từ chỗ Tây Lai nên mới trước một bước bố trí Diệp Khai chờ ở nơi này. - Tham kiến đại nhân! Diệp Khai cung kính hành lễ, Lục Ly khoát tay dò hỏi: - Tiểu thư nhà ngươi và Yến Vương đâu? - Các nàng đang trong một động quật phía trước mặt, cách nơi đây chừng mấy chục vạn dặm! Diệp Khai chắp tay nói: - Các nàng một mực chờ đợi ngươi! - Không phải ta đã dặn các nàng triệt thoái rồi ư? Lục Ly nhướng mày, bọn Tả Khâu Lộ giết tới, khiến hắn lo lắng nhất chính là Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm cùng với gia tộc Cửu Đại Thần Vương. Còn về con dân U Yến chi địa, hắn không quản nổi, bởi vì hắn không phải chủ nhân U Yến chi địa, cũng không có cảm tình quá sâu đối với U Yến chi địa. Ngoài ra, bọn Tả Khâu Lộ hẳn cũng không phát rồ đến mức đồ sát cả con dân bình thường. Rốt cuộc hắn còn chưa chết, đến lúc đó chọc giận hắn ăn miếng trả miếng, tổn hại chính là căn cơ của toàn bộ Thần Giới. - Đi! Hắn không có thời gian hỏi nhiều, lập tức dẫn theo Diệp Khai bay đi, tốc độ đạt tới cực hạn, tiêu tốn chừng mấy nén hương, đi tới trong một tòa sơn mạch cực lớn. - Chính là bên kia! Diệp Khai chỉ vào một ngọn núi nói: - Dưới chân núi có huyễn cảnh, tiến vào trong huyễn cảnh sẽ có một sơn động. Lục Ly dẫn theo hắn bay đi, lúc đến huyễn cảnh, cấm chế bên kia đột nhiên ba động. Tiếp đó huyễn trận biến mất, Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm đứng ở lối vào sơn, vừa nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt hai người đều chợt sáng lên. - Tiến vào rồi nói! Lục Ly lười nhác nói nhảm, dẫn đầu tiến vào trong sơn động, Bàn Vũ Thấm và Lăng Thanh Diễn vội vàng đuổi theo. Trong sơn động được bố trí một tòa thành bảo nhìn rất xinh xắn, Lục Ly ngồi lên chủ vị, dò hỏi nói: - Sao các ngươi còn chưa triệt thoái? - Đã an bài triệt thoái rồi! Lăng Thanh Diễn giải thích nói: - Toàn bộ đệ tử trực hệ gia tộc Cửu Đại Thần Vương đều đã chuyển dời vào bí cảnh, con em chi thứ cũng được chuyển đi, hai người chúng ta có thể tiến vào bí cảnh bất cứ lúc nào, ở chỗ này có sẵn một truyền tống trận. - Các ngươi đi thôi! Lục Ly khoát tay nói: - Ta không truyền tin thì các ngươi đừng đi ra. Chỉ cần các ngươi không ra, bọn Tả Khâu Lộ liền không cách nào áp chế ta, ta giao chiến sẽ nhẹ nhàng đi nhiều. - Chuyện lần này phiền toái lắm ư? Bàn Vũ Thấm nhíu mày hỏi, Lục Ly nhìn có vẻ đã hoàn toàn khôi phục chiến lực, đi một chuyến Thần Giới lại lập tức trở về, xem ra gặp phải phiền phức không nhỏ. - Ừm! Lục Ly cũng không giấu diếm, trực tiếp nói: - Ta giao thủ với một tên cường giả Hắc Viêm Điện, trên người hắn có chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, bằng vào chiến lực hiện tại của ta thì không giết được hắn! - Chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo? Bàn Vũ Thấm và Lăng Thanh Diễn nhìn nhau, sắc mặt cả hai đều rất khó coi. U Yến chi địa và Thần giới cũng có mấy kiện Hồng Linh Thiên Bảo, nhưng trước nay chưa từng xuất hiện qua chiến giáp phòng ngự, binh khí cũng chỉ có hai kiện, đại đa số đều là bảo vật phụ trợ. Thần Tượng Thành chính là một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, năm đó Vưu Tinh Đại Đế mang theo Ác Ma tấn công hồi lâu đều không phá mở được. Đến sau Lục Ly cũng bó tay hết cách, cuối cùng phải nuốt một viên thần đan do đại thế lực Nhị trọng thiên ban cho mới phá nổi. Giờ người Hắc Viêm Điện có thần khí phòng ngự Hồng Linh Thiên Bảo, bằng với gần như đứng ở thế bất bại. Khó trách Lục Ly bảo các nàng triệt thoái, bởi vì bọn Tả Khâu Lộ có thể tùy thời bắt các nàng làm con tin, bức bách Lục Ly đi ra chịu chết.
Chương 2419 Lại vào Cổ Ma tử địa
- Được rồi, chúng ta đi! Lăng Thanh Diễn khẽ gật đầu, nói: - Con em chi thứ Cửu Đại Thần Vương đã triệt thoái theo như kế hoạch định sẵn. Lục Ly ngươi không cần phải quản bọn họ. Dù Tả Khâu Lộ có đồ sát U Yến chi địa ngươi cũng đừng manh động, nghĩ cách bảo tồn chính mình, như thế mới có cơ hội thắng được trận chiến này. - Chẳng qua! Lăng Thanh Diễn nghĩ nghĩ, lại nhịn không được khuyên nhủ nói: - Nếu ngươi có thể gia nhập Thượng Thanh Cung, như vậy... - Việc này không cần nói nhiều nữa! Lục Ly bá đạo khua tay nói: - Bảo ta gia nhập Thượng Thanh Cung, không bằng giết ta đi còn hơn. Các ngươi yên tâm, lần này ta đi Cổ Ma tử địa, tìm cách được đến hai tòa Thần Sơn còn lại, như thế liền sẽ có cơ hội dung hợp thành một kiện Hồng Linh Thiên Bảo. - Cổ Ma tử địa? Tròng mắt Lăng Thanh Diễn chợt lóe lên quang mang, mở miệng nói: - Lục Ly, để ta đi cùng ngươi. Ta từng tiến vào Cổ Ma tử địa rất nhiều lần, khá quen thuộc hoàn cảnh trong đó, có thể giúp ngươi tránh đi rất nhiều phiền phức. - Cũng được ... Lục Ly đứng lên nói: - Cứ vậy đi, Vũ Thấm, giao Hi Nhi cho ngươi, giúp ta chiếu cố nàng. - Ngươi cứ yên tâm! Bàn Vũ Thấm thâm tình nhìn Lục Ly một cái, nói: - Lục Ly, tuyệt đối đừng làm bừa, an toàn của ngươi lớn hơn hết thảy. Nếu ngươi chết, tất cả mọi người ở U Yến chi địa đều sẽ chết, bởi thế ngươi nhất định phải bảo trọng chính mình! - Yên tâm! Lục Ly phất phất tay, thu Lăng Thanh Diễn vào trong Thiên Tà Châu, sau đó trực tiếp xé rách hư không rời đi. Bên này còn cách Cổ Ma tử địa một đoạn cự ly, Lục Ly tự nhiên không khả năng bay thẳng qua đó, làm vậy sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian. Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không hơn mười lần, rốt cục tới được phụ cận Cổ Ma tử địa. Không gian bên này cực không ổn định, hắn không dám tiếp tục Phi Độ Hư Không, bèn thả Lăng Thanh Diễn ra. Thần niệm đảo quanh bốn phía, phát hiện mấy tên võ giả liền mang theo Lăng Thanh Diễn bay tới. Mấy tên võ giả này chính đang hành tẩu ngay phụ cận Cổ Ma tử địa, bọn hắn thấy trên trời có hai người bay tới, tròng mắt lập tức trợn tròn. Dung nhan Lăng Thanh Diễn quá tuyệt mỹ, vóc dáng uyển chuyển khiến bọn hắn như muốn phát cuồng. - Hừ! Lăng Thanh Diễn trùng trùng hừ lạnh một cái, tiếng vang như sấm nổ vọng vào trong đầu đám người kia, cả đám lập tức tỉnh thần, tròng mắt một người trong đó đột nhiên co rụt lại, bịch một tiếng, vội quỳ xuống hành lễ nói: - Tham kiến Lục đại nhân và Yến Vương điện hạ! - Lục đại nhân? Yến Vương? Mấy người còn lại cũng run lên, vội vàng quỳ xuống nằm rạp dưới đất, không dám thở mạnh. Vừa rồi bọn hắn không ngờ lại dám khinh nhờn Yến Vương, đúng là chán sống. - Đứng lên! Lục Ly lạnh lùng nói: - Giúp ta truyền lời đi ra, để trọn cả U Yến chi địa đều biết ta và Yến Vương đang ở trong Cổ Ma tử địa, nếu Tả Khâu Lộ muốn tìm chúng ta, bảo hắn cứ đến Cổ Ma tử địa! - Tuân mệnh! Đối với bọn hắn mà nói, mệnh lệnh của Lục Ly chính là thánh chỉ, bọn hắn không chỉ sẽ không làm trái, ngược lại còn nghĩ cách thi hành hoàn mỹ nhất. Chắc hẳn tin tức này vừa ra, tất cả người U Yến chi địa đều sẽ hỗ trợ truyền bá, chẳng mấy chốc liền truyền khắp U Yến chi địa. - Đi! Lục Ly mang theo Lăng Thanh Diễn bay vào trong Cổ Ma tử địa, hắn tin tưởng sau khi truyền lời, bọn Diêm Chân Tả Khâu Lộ tới U Yến chi địa sẽ không làm loạn, mà chạy thẳng đến Cổ Ma tử địa tìm hắn. - Cấm chế nơi này nhiều quá! Trong lòng Lục Ly đột nhiên toát ra một ý tưởng lớn mật, khắp nơi trong Cổ Ma tử địa toàn là cấm chế, liệu có thể nhân đây nghĩ cách giải quyết đám người Tả Khâu Lộ luôn không? Chỉ cần xử lý được đám người Tả Khâu Lộ, chí ít không cần lo lắng bọn Diêm Chân giết người lung tung ở U Yến chi địa hoặc Đấu Thiên Giới, hắn liền sẽ có đầy đủ thời gian nghĩ cách đối phó với Diêm Chân và Lê thúc. Lần trước Lục Ly từng tới qua Cổ Ma tử địa một lần, đến sau còn bị Ngọc Kình Thiên phục kích, thiếu chút chết ở trong đó. Chẳng qua may nhờ cơ duyên xảo hợp được đến ba tòa Thần Sơn, đồng thời nhờ vậy quen biết Lăng Thanh Diễn. Ngọc Kình Thiên chết rồi, không phải chết ở trên tay Lục Ly, mà là bị Ác Ma đánh chết. Lục Ly cũng không muốn đi đối phó Bá Vương Phủ, đừng nói hiện tại hắn còn vướng một đống chuyện, dù không gặp rắc rối hắn cũng sẽ không chủ động ra tay. Đối với hắn mà nói, Bá Vương Phủ chỉ là thế lực cấp thấp, nếu Ngọc Kình Thiên không chết hắn còn có thể tới trấn áp một phen, nhưng giờ mà đi đối phó, khác gì là người lớn bắt nạt trẻ con, mất hết thân phận. Hắn và Lăng Thanh Diễn tiến vào Cổ Ma tử địa, vừa tiến đến, nơi hiện ra trước mặt vẫn là sa mạc khi trước, sa mạc này là một huyễn cảnh cực cao minh, năm đó từng bị Lục Ly phá tan. Lần này không cần Lục Ly đi phá, Lăng Thanh Diễn mang theo Lục Ly lượn quanh vài vòng liền nhẹ nhàng đi ra. Lăng Thanh Diễn tới qua nơi này rất nhiều lần, đối với nàng mà nói, ngoại vi Cổ Ma tử địa không khác gì vườn nhà mình. Sau đó là tới Lưu Sa Hà, dưới đáy Lưu Sa Hà này có rất nhiều khôi lỗi, còn có hài cốt cự nhân rất cường đại. Chẳng qua đối với Lăng Thanh Diễn thì vẫn không chút áp lực, không biết nàng phóng thích ra thần thông gì mà khiến Lưu Sa bỗng chợt ngừng lại, sau đó cứ thế dẫn Lục Ly nghênh ngang đi qua. - Lợi hại! Lục Ly nhịn không được tán thán, vừa rồi hắn còn định động thủ, đánh lui hài cốt cự nhân, lại không ngờ có thể nhẹ nhàng đi qua như vậy. - Ha ha, thế đã là gì? Lăng Thanh Diễn khẽ cười nói: - Chỉ cần nắm giữ khiếu môn, Lưu Sa Hà này không khác gì sông bình thường, chẳng có chút nguy hiểm nào cả. Chẳng qua ở ngoại vi ta còn có thể nhẹ nhàng phá giải, nhưng sâu bên trong thì lại không hiểu nhiều, bởi vì cấm chế bên trong rất huyền diệu và khủng bố, rất nhiều nơi ta đều không dám mạo hiểm xâm nhập. - Ừm! Năm đó Lục Ly từng tiến vào Hồn Vụ Sơn, biết được sự khủng bố ở trong đó, Hồn Vụ Sơn còn chưa tính là khu vực hạch tâm.
Chương 2420 Ám Hắc sâm lâm
Mấy toà thần miếu mới là khu vực quan trọng nhất, chỉ là căn bản chưa từng có ai đến được bên kia. - Thanh Diễn, ngươi biết hai tòa Thần Sơn kia ở đâu không? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi dò hỏi, rốt cuộc Lăng Thanh Diễn cũng quen thuộc tình huống bên này hơn hắn. - Theo như ta tính toán! Lăng Thanh Diễn hẳn cũng đã sớm nghĩ tới vấn đề này, lập tức đáp nói: - Hai tòa Thần Sơn kia chắc là ở khu vực hạch tâm, đây cũng là nơi Đại Đế Yêu Tộc bố trí sẵn, hắn sẽ không để người dễ dàng được đến cả năm tòa Thần Sơn. Muốn có được Hồng Linh Thiên Bảo này, nhất định phải xông vào khu vực trọng yếu nhất. Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng cũng tán đồng. Nếu Đại Đế Yêu Tộc đã bố trí nhiều cấm chế, lưu lại nhiều trọng bảo như vậy, khẳng định sẽ không để người dễ dàng được đến bảo vật mạnh nhất của mình. Không xông vào khu vực hạch tâm, không mạo hiểm thì sao giành được thu hoạch lớn nhất, thế là bèn tiếp tục dò hỏi: - Ngươi biết khu vực hạch tâm ở đâu không? - Biết, ngươi đi theo ta! Lăng Thanh Diễn thoáng tăng tốc, đi trước dẫn đường, thân hình nàng phiêu dật như gió, vóc dáng yểu điệu tôn lên đường cong vô cùng hoàn mỹ, từ đằng sau có thể thấy được bờ mông nở nang của nàng, nhìn vô cùng động người. Lục Ly và Lăng Thanh Diễn từng hoan hảo qua, chỉ là đến sau vướng bận nhiều chuyện, mãi không có cơ hội thân mật thêm lần nữa. Lúc này hai người đơn độc ở chung, hắn lại đi theo phía sau nàng, nhìn vóc dáng hoàn mỹ kia, Lục Ly không khỏi có chút nóng lên. - Hì hì! Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Lục Ly, Lăng Thanh Diễn quay đầu khẽ cười nói: - Đại nhân của ta, giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung. Nơi này vô cùng nguy hiểm, đợi vượt qua nguy cơ rồi, ngươi muốn thế nào, nô gia đều thỏa mãn ngươi. - Khụ khụ! Lục Ly lúng túng ho khan, trừng Lăng Thanh Diễn một cái nói: - Còn không phải con * ngươi quá mê người. - Ngươi đây là đang khen ta hay đang mắng ta? Lăng Thanh Diễn lần nữa cười nhẹ một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, khiến Lục Ly nhìn mà trong lòng không khỏi lần nữa rung động. Ở Thần Giới, Lục Ly gặp qua vô số mỹ nữ, nhưng ở phương diện dụ hoặc nam nhân, Lăng Thanh Diễn là lợi hại nhất. Nàng không vận dụng mị thuật, hay là cố ý câu dẫn, hoàn toàn là dựa vào khí chất phát ra từ cốt tủy. - Đi thôi! Lục Ly ổn định lại tâm thần, hắn rất rõ ràng giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung, mặc dù hắn chiến lực cường đại, nhục thân cường hoành, nhưng cấm chế nơi này rất khủng bố, nhất thời không cẩn thận có thể bị nhốt lại hoặc chết đi bất cứ lúc nào. Lăng Thanh Diễn không trêu chọc Lục Ly nữa mà chuyên tâm đi đường, trong tay nàng hiện ra một tấm địa đồ, cứ thế dẫn theo Lục Ly không ngừng vòng quanh. Lục Ly hoàn toàn tin tưởng Lăng Thanh Diễn, cái gì cũng không quản, một mực theo nàng tiến tới. Vòng quanh chừng ngày rưỡi, Lục Ly không biết lúc này mình đang ở thậm, thậm chí không biết phương hướng thế nào. Lăng Thanh Diễn rốt cục cũng ngừng lại, chỉ về phía trước nói: - Nhìn thấy phiến rừng rậm nơi xa kia không? Nơi đó chúng ta gọi là Ám Hắc sâm lâm, theo như ghi chép của gia tộc chúng ta, chỉ cần đi qua phiến rừng rậm này liền tính là tiến vào khu vực hạch tâm Cổ Ma tử địa. Mắt Lục Ly thoáng híp lại, nhìn phiến rừng rậm nơi xa, hắn không cảm nhận được bất kỳ khí tức sinh mệnh cường đại nào trong khu rừng. Chẳng qua hắn vẫn không dám có chút nào khinh thường, bởi vì Lăng Thanh Diễn ngừng lại trước sâm lâm, chứng tỏ khu rừng này hẳn phải cực kỳ nguy hiểm. Hắn vội dò hỏi: - Nói qua về phiến rừng rậm này xem, cụ thể thì có nguy hiểm gì? - Cây và rắn! Trên mặt Lăng Thanh Diễn hiện rõ vẻ kiêng sợ, nói: - Cây ở đây có thể nhốt người, hẳn là đều được gia trì cấm chế, rất khó để hủy đi. Một khi bị cây vây nhốt, ta đều không trốn ra được. Chẳng qua cây chỉ có thể nhốt người thôi, thứ thực sự nguy hiểm là rắn ở trong đó. - Rắn? Lục Ly không khỏi có chút hiếu kỳ, nhướng mày hỏi: - Bên trong có rắn cấp bậc Hoang thú Vương phẩm? - Không phải Vương phẩm, nhưng còn khủng bố hơn cả Vương phẩm! Lăng Thanh Diễn giải thích nói: - Rắn nơi này không lớn, loại nhỏ thậm chí chỉ bằng chừng ngón tay, nhưng tốc độ lại cực nhanh, hơn nữa còn rất giỏi ngụy trang. Nếu bọn chúng bất động, ngay cả thần niệm như chúng ta đều không thể phát giác ở được. Nơi này có hai loại rắn, một loại tấn công nhục thể, có kịch độc, răng đặc biệt sắc bén, một khi bị cắn, kịch độc sẽ cấp tốc thẩm thấu vào trong thần lực, khiến thần lực ngươi hỗn loạn, còn có thể ăn mòn huyết nhục. Một loại rắn khác thì có thể trực tiếp hóa thành hư ảnh, gặm nhấm linh hồn ngươi... - Chậc chậc! Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, nghe vậy, dù là hắn đều cảm thấy không rét mà run. Cây có thể nhốt người, rắn có thể ngụy trang, còn chia làm hai loại, một loại tấn công nhục thân, một loại tấn công linh hồn, đúng là khiến người khó mà phòng bị. Trong đầu Lục Ly tưởng tượng ra cảnh, một người xông đi vào, đám cây to kia lập tức tấn công. Khi vừa giãy thoát khỏi đại thụ, rắn giấu ở trên cây liền từ bốn phương tám hướng bắn đến, một bộ phận trong đó còn vọt thẳng vào trong linh hồn... - Lục Ly, ta từng tới qua nơi này ba lần, nhưng mỗi lần đều phải lập tức lui ra! Lăng Thanh Diễn cười khổ nói: - Bằng vào năng lực của ta, căn bản không vào được chỗ này, ngươi có nắm chắc không? Nếu không nắm chắc, vậy thì đừng mạo hiểm! - Có nắm bắt phần nào! Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói: - Rắn kia hẳn không phá nổi phòng ngự của ta, còn về công kích linh hồn thì càng không cần lo lắng. Bởi thế ta chỉ cần nghĩ cách thoát khỏi đại thụ liền có thể đi qua phiến rừng rậm này. Hiện tại nhục thân Lục Ly mạnh đến cỡ nào, chính bản thân hắn đều không biết, rắn nơi này tuy khủng bố, nhưng không khả năng còn sắc bén hơn cả răng Tiểu Bạch được. - Ngươi vào trong Thiên Tà Châu đi! Lục Ly nghĩ nghĩ rồi khua tay nói: - Ta xông vào Ám Hắc sâm lâm này thử xem! Ám Hắc sâm lâm rất lớn, diện tích hẳn phải tới mấy vạn dặm.

Ads
';
Advertisement