Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2451 Diêm Hồng
Lê Thúc mang theo Diêm Chân bay lên trời, bên kia, Lục Ly lại tiếp tục công kích, Lê thúc phẫn nộ không thôi, trong mắt hắn lóe lên bốn đạo thần quang, phóng thích công kích linh hồn. Công kích linh hồn của hắn không tính quá mạnh, nhưng nếu có thể quấy nhiễu Lục Ly một lúc, không chừng sẽ có cơ hội đánh giết Lục Ly. Chẳng qua rất nhanh hắn liền thất vọng, bởi vì Lục Ly chẳng hề bị ảnh hưởng. Bốn đạo thần quang kia bắn vào trong người Lục Ly, lại như giọt nước chìm vào trong biển, không dẫn lên một chút gợn sóng nào. Lục Ly lại công kích thêm hai lần nữa, đợi Lê thúc áp sát, thân hình lập tức tiến vào trong Thần Sơn, sau đó cấp tốc thối lui. Lát sau, lôi điện tiếp tục đánh xuống, Lục Ly lần nữa vọt ra, lại phóng thích Sát Đế quỷ trảm. Lôi điện và công kích từ Lục Ly khiến tốc độ Lê thúc giảm mạnh, mắt thấy thời gian dần trôi, dược lực trong thân thể dần tiêu tán, Lê thúc tuyệt vọng… Còn về Diêm Chân ở bên cạnh, lúc này hắn đã nửa chết nửa sống. Kỳ thật Lê thúc có thể thu hắn vào trong không gian giới chỉ, như thế hắn sẽ rảnh tay đối phó, nhưng Lê Thúc không làm vậy, bởi vì Diêm Chân là một lá bài tẩy. Lúc này, hắn biết nếu còn không dùng bài tẩy trong tay, hắn và Diêm Chân đều sẽ chết. Hắn cắn răng nói với Diêm Chân: - Bóp nát thiên mệnh phù, thông tri phụ thân ngươi. - Được! Diêm Chân đành chịu thở dài, thực ra hắn đã sớm muốn bóp nát ngọc phù, chỉ là thứ này không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn động tới. Bởi vì một khi dùng rồi, phân lượng hắn trong lòng phụ thân sẽ giảm mạnh, phải biết, hắn có tận mười người huynh đệ, sau chuyện lần này e là địa vị trong gia tộc sẽ xuống thấp, các loại tài nguyên cũng sẽ giảm đi nhiều. Tài nguyên giảm bớt, địa vị xuống thấp ... Thế cũng đỡ hơn là chết. Diêm Chân lấy ra một tấm ngọc phù màu đen, trùng trùng bóp nát, thần sắc đắng chát lẳng lặng chờ đợi. Phụ thân hắn chính là trưởng lão Hắc Viêm Điện, chiến lực nằm trong top mười Hắc Viêm Điện, có được thần thông vô cùng cường đại, có thể căn cứ vị trí thiên mệnh phù nhẹ nhàng hàng xuống phân thần. Hàng xuống phân thần không phải thần thông gì đó quá cao siêu, rất nhiều người Thần Giới cũng hiểu. Tỉ như Nhan Thiên Cương năm đó cũng từng hàng phân thần xuống hạ giới, chỉ là chiến lực không mạnh lắm mà thôi. Diêm Hồng thì khác! Diêm Chân tin tưởng, chỉ cần phụ thân hắn hàng xuống phân thần, Lục Ly tất chết, đến lúc đó hết thảy nan đề đều được giải quyết nhẹ nhàng. Đương nhiên, tiền đề là lúc này Diêm Hồng không bận chuyện gì, không tiến vào trong bí cảnh nào đó. Xuy xuy! Vận khí Diêm Chân không sai, chỉ sau nửa nén hương, thiên địa linh khí quanh bốn phía điên cuồng vọt tới bên này. Không gian tầng tầng chấn động, thiên địa phát sinh dị tượng, vô số tường vân hội tụ, thanh thế nhìn có vẻ rất khủng khiếp. - Cường giả hàng xuống phân thần? Lục Ly đi ra từ trong Thần Sơn, ngước mắt nhìn lên, khóe miệng thoáng hiện ý cười châm chọc, thân hình chợt lóe, về lại trong Thần Sơn. Hắn cũng muốn xem xem cường giả Nhị trọng thiên rốt cục mạnh tới đâu? Liệu có thể bóp chết hắn chỉ bằng một phân thần hàng xuống? Xuy xuy! Rất nhanh, thiên địa linh khí ngưng tụ ra hư ảnh, đó là một nam tử cao lớn khôi ngô, thân thể khoác áo giáp màu vàng, sau lưng đeo một thanh đại kiếm cũng màu vàng. Chỉ là hư ảnh, lại khiến Lục Ly cảm thấy vô cùng đè nén, hệt như khi xưa lúc hắn còn là phàm nhân lại gặp phải một vị Chân Thần. Hư ảnh nam tử cao lớn đeo kiếm cao lớn vừa được ngưng tụ ra, đồng thời với đó, một cỗ thần niệm như khí lưu mênh mông khuếch tán khắp phương viên vạn dặm. Lục Ly ở trong Thần Sơn, song vẫn cảm thấy bị thần niệm cường đại kia quét qua. Thần niệm đảo quanh một lượt, ánh mắt nam tử đeo kiếm nhìn về phía Lê thúc và Diêm Chân, cất tiếng nói uy nghi quát: - Phế vật! Nét mặt Lê thúc hiện đầy vẻ xấu hổ, khom lưng nói: - Tham kiến Hồng đại nhân, là ta vô dụng, liên lụy Diêm công tử! Cơ thịt trên mặt Diêm Chân cháy sém hết cả, nhìn thấy phụ thân, hắn lập tức ủy khuất mấp máy môi nói: - Phụ thân, hài nhi vô năng. Hư ảnh Diêm Hồng lần nữa liếc nhìn Lê thúc và Diêm Chân, lúc này trên trời vừa khéo có hai đạo lôi điện đánh xuống, nện bay hai người, toàn thân Diêm Chân rung lên, trên mặt hiện đầy vẻ thống khổ. Diêm Hồng lại không ra tay, cũng không để ý hai người mà ngước mắt nhìn về phía Thần Sơn, sau đó lộ ra một tia kinh ngạc nói: - Cửu Kỳ Sơn? Con đánh không lại liền kêu cha, cháu chắt đánh không lại liền gọi tổ tông, người dưới đánh không lại liền gọi cường giả mặt trên! Loại chuyện này Lục Ly gặp nhiều, ngưng tụ phân thần Lục Ly cũng gặp qua không ít lần, đây là hành vi khiến hắn chán ghét nhất. Có lẽ là bởi hắn không có chỗ dựa, không có bối cảnh, không có người để gọi. Hắn cũng đặc biệt chán ghét loại cường giả thế này, ngưng tụ phân thần đi ra trang bức, nếu bản thân tới, vậy thì không nói làm gì. Chỉ hàng lâm phân thần, lại không mang theo lực lượng quá mạnh, nhưng bởi vì thân phận thực lực địa vị quá cao, thế nên lời nói cử chỉ tràn đầy bức cách, như thể chỉ bằng một câu liền bắt người khác phải quỳ xuống dập đầu, bái lạy. - Diêm Hồng đại nhân! Lê thúc cất tiếng khiến Lục Ly hồi thần lại, hắn nói: - Thần Sơn này có chút tương tự Cửu Kỳ Sơn, có thể phun ra hỏa vũ và mưa kiếm, rất có thể là... không hoàn chỉnh, vậy nên so với Cửu Kỳ Sơn thì uy lực vẫn có chút sai lệch! - Đúng đúng! Diêm Chân gật đầu nói: - Phụ thân, đây rất có thể là Cửu Kỳ Sơn, lực phòng ngự rất mạnh, Lê thúc đều không thể phá được! - Hả? Mắt Diêm Hồng khẽ sáng lên, thần niệm khóa chặt Lục Ly nói: - Giao ra Cửu Kỳ Sơn, thần phục Hắc Viêm Điện, bản trưởng lão tha mạng cho ngươi! - Lại thế nữa rồi... Lục Ly phiền chán không thôi, tên Diêm Hồng này quá tự cho là đúng, chỉ là phân thần thôi mà cũng tinh tướng, hắn tưởng hắn là trưởng lão Hắc Viêm Điện, người người nhìn thấy đều phải cúng bái chắc? Lục Ly không nói nhảm thêm nửa câu, trong lòng âm thầm truyền âm cho Tiểu Lục: - Tiểu Lục, ngươi có thể khống chế pháp trận tôi điện từ xa, dùng lôi điện đánh nát phân thần kia không?!
Chương 2452 Không có gì để nói
Khí Linh Thần Sơn là người thủ mộ Cổ Ma tử địa, tự nhiên có thể khống chế pháp trận cấm chế trong này, nó truyền âm đáp: - Chủ nhân, không vấn đề! Thần Sơn sáng lên từng đạo hắc quang, một đạo hắc quang trong đó phóng vút tận trời, lôi điện vốn đang tụ tập giữa không trung lập tức không chia thành hai con mà hóa thành một con Lôi Long khổng lồ, khóa chặt hư ảnh Diêm Hồng gào thét bay xuống. - Thật to gan! Trong mắt Diêm Hồng chớp qua một tia phẫn nộ, lúc lôi điện đánh xuống, hư ảnh đột ngột tiêu tán giữa không trung, lôi điện gào thét trút tới, cuối cùng đánh về phía Lê thúc. Dược lực trong người Lê thúc sắp tiêu tán hết, bị lôi điện cường đại như thế oanh trúng, cả người lập tức run lên, phun ra một búng máu đen, Diêm Chân ở bên cạnh cũng dính họa, phát ra một tiếng kêu thảm thiết. - Ngươi muốn chết? Phân thần Diêm Hồng lần nữa ngưng tụ, trong mắt chớp hiện hai đạo kim quang, như hai tia chớp bắn ra, thoáng chốc liền tiến vào bên trong Thần Sơn, trực tiếp kích trúng Lục Ly. - Hả? Lục Ly không ngờ phân thần lại có được công kích cường đại như vậy, hơn nữa còn có thể trực tiếp đâm xuyên Thần Sơn, năng lượng màu vàng óng kia vừa tiến vào trong cơ thể, Lục Ly liền biết, đây là công kích linh hồn. Trong lòng hắn không khỏi có chút căng thẳng, dù sao đây cũng là đại lão Nhị trọng thiên, rất có thể còn là Thiên Thần tam kiếp, công kích linh hồn hẳn phải vô cùng cường đại, Long hồn liệu có gánh được không? Hai đạo năng lượng màu vàng như hai mũi tên sắc nhọn không gì không phá, nháy mắt xông vào trong linh hồn Lục Ly. Long hồn lập tức sáng lên quang mang vạn trượng, ngăn cản hai đạo năng lượng vừa xâm nhập. - Tốt! Lục Ly phát hiện hai đạo năng lượng kia bị Long hồn cường hành thôn phệ, lập tức tinh thần đại chấn, Long hồn này quá mạnh, công kích linh hồn của cường giả Nhị trọng thiên đều không làm gì được. Chẳng qua hư ảnh Diêm Hồng dù sao cũng chỉ là phân thần hạ giới, công kích linh hồn chắc đã yếu đi không ít. - Hả? Bên kia mắt Diêm Hồng hiện đầy vẻ kinh ngạc, hắn rất tự tin đối với công kích linh hồn của mình, bởi vì đây là thủ đoạn hắn thuần thục nhất, khiến rất nhiều người ở Nhị trọng thiên nghe danh mà kinh hồn táng đảm. Mặc dù chỉ là phân thần hạ giới, uy lực công kích linh hồn còn lại không đến bốn thành, nhưng cũng không phải tiểu nhân vật Thần Giới có thể ngăn cản. - Yêu Hồn? Yêu Hồn thất phẩm trở lên? Rất nhanh Diêm Hồng liền hồi thần lại, hắn có thể cảm ứng được sự tồn tại của Long Hồn, lập tức kinh nghi hỏi: - Ngươi đến cùng là người phương nào? Tại sao lại có Yêu Hồn thủ hộ cường đại như thế? - Yêu Hồn thất phẩm trở lên? Nghe vậy, Lê thúc và Diêm Chân cũng không khỏi kinh ngạc, trước kia Lê thúc từng dùng công kích linh hồn, đáng tiếc Lục Ly chẳng hề hấn gì. Hắn vốn tưởng Lục Ly có được bảo vật phòng ngự linh hồn, lại không ngờ là Yêu Hồn thất phẩm trở lên thủ hộ. Lục Ly có lẽ không biết, nhưng Lê thúc và Diêm Chân lại vô cùng rõ ràng, Yêu Hồn cao cấp gần như chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, mỗi lần xuất hiện đều sẽ dẫn lên các đại thế lực tranh đoạt. Hơn nữa nơi Yêu Hồn cao cấp sinh ra, thường thường đều là giới diện cao cấp, hoặc là những chỗ kỳ dị như Hỗn Độn bí cảnh Nguyên Thủy bí tịch... Giới diện cấp thấp như Thần Giới căn bản không khả năng đản sinh ra được. Bởi vì Yêu Hồn sinh ra cần có năng lượng vô cùng cường đại, với tình trạng thiên địa linh khí ở Thần Giới thì hoàn toàn không đủ . Như vậy chỉ có hai khả năng giải thích được thông, hoặc là Lục Ly từng đi qua vị diện cao cấp, cơ duyên xảo hợp được đến Long hồn. Hoặc là Long hồn này là do cường giả vị diện cao hơn tặng cho Lục Ly. Diêm Hồng Lê thúc Diêm Chân càng khuynh hướng khả năng thứ hai, rốt cuộc thực lực Lục Ly quá yếu, tuổi tác quá nhỏ, hẳn là không cơ hội đi qua vị diện cao cấp. Khả năng Nhị trọng thiên sinh ra Yêu Hồn cao cấp như vậy đều rất nhỏ, thử hỏi lấy chiến lực Lục Ly, làm sao có thể từng đi qua tam trọng thiên hay Hỗn Độn bí cảnh, Nguyên Thủy Bí Cảnh được ... Cường giả tặng cho? Diêm Hồng nhíu mày, nếu sau lưng Lục Ly có một cường giả vị diện cao cấp, như vậy hắn nhất định phải đối đãi thận trọng. Hắn trầm ngâm một lát rồi dò hỏi: - Tiểu tử, ngươi được đến Yên Hồn kia từ đâu? Yêu Hồn là của gia tộc Lục Linh, Lục Ly đương nhiên sẽ không nói cho Diêm Hồng, hắn thuận miệng bậy bạ: - Được đến trong một bí cảnh, có vấn đề gì không? - Bí cảnh? Diêm Hồng nhướng mày, tuy là hư ảnh song vẫn sống động như thật, hắn vội hỏi tiếp: - Ngươi đi qua Tam trọng thiên? Diêm Hồng luôn miệng dò hỏi khiến Lục Ly rất mệt, hắn lạnh lùng đáp: - Ngươi quản nhiều thế làm gì? Ngươi là trưởng lão Hắc Viêm Điện? Vậy có phải chúng ta có thể ngồi lại đàm phán rồi không? Ngươi có muốn giữ mạng con ngươi không? Diêm Chân trầm tư bất định, hắn biết rõ tính cách cha mình, lạnh lùng vô tình, nếu chọc giận hắn, hắn có thể lục thân không nhận, thân nhân cũng sẽ phạt nặng. Lê thúc cũng không khỏi lo lắng, ai đều không muốn chết, hắn chỉ sợ điều kiện Lục Ly đưa ra Diêm Hồng không thể nào chấp nhận. Diêm Hồng trầm ngâm một lát rồi lạnh lùng nói: - Mạng hai người bọn hắn ta tự nhiên phải giữ, hơn nữa Cửu Kỳ Sơn và Yên Hồn trong linh hồn ngươi bản tọa cũng muốn. Chỉ cần ngươi giao ra hai món đồ này, Hắc Viêm Điện chúng ta có thể không quản chuyện Thần Giới. - Hỏng rồi... Nội tâm Lê thúc và Diêm Chân thoáng trầm xuống, khẩu vị Diêm Hồng quá lớn, tuy tiếp xúc chưa nhiều với Lục Ly, nhưng hai người dám khẳng định, Lục Ly chắc chắn sẽ cự tuyệt. - Ngủ đi mà mơ! Không ngoài ý liệu, Lục Ly quả quyết cự tuyệt nói: - Điều kiện của ta là ta tha mạng hai người này, ngươi lập Chủ Thần huyết thệ ngay trước mặt con dân U Yến chi địa, tuyên bốn người Hắc Viêm Điện vĩnh viễn không bước chân vào Thần Giới! - Ngươi nghĩ nhiều... Diêm Hồng giễu cợt nói: - Ta không khả năng lập Chủ Thần huyết thệ, càng đừng nói là ngay trước mặt con dân U Yến chi địa. Bản tọa kim khẩu ngọc ngôn, chỉ cần ngươi giao ra Cửu Kỳ Sơn và Yêu Hồn, thả hai người này, bản tọa sẽ tận lực nói tốt cho ngươi trước mặt điện chủ.
Chương 2453 Diêm Chân, chết!
Không còn gì để nói! Lục Ly cũng không muốn nói gì thêm nữa, Diêm Hồng quá tự cho là đúng, đàm phán với loại người này chỉ lãng phí thời gian. Lục Ly không còn chút nào do dự, đã không đàm phán được, vậy trước giết Lê thúc và Diêm Chân, chọc phá trời rồi lại tính. Hắn lập tức hạ lệnh cho Tiểu Lục: - Khống chế pháp trận lôi điện, oanh sát Diêm Chân và Lê thúc cho ta! Lôi Long vờn quanh lao xuống, đánh lên thân Lê thúc và Diêm Chân. Lê thúc đỡ hơn chút, riêng Diêm Chân lại thảm, vốn đã trọng thương, giờ thương thế lại càng thêm nghiêm trọng. Lục Ly không nói gì thêm, Diêm Hồng chờ giây lát thấy Lục Ly không đáp lời, không khỏi phẫn nộ, mở miệng quát: - Tiểu tử, rốt cục ngươi muốn thế nào? Hành sự không nghĩ tới hậu quả? Giết hai người bọn hắn thì được ích gì? Ngươi không nghĩ cho người nhà tộc nhân? Nếu Hắc Viêm Điện chúng ta hàng lâm lượng lớn cường giả tới đây, tất cả những người có quan hệ với ngươi trong Thần Giới đều phải chết, toàn tộc ngươi đều phải chết, ngươi không nghĩ cho bọn họ? Hành động lỗ mãng của ngươi hôm nay có thể sẽ mang đến vô tận thống khổ cho gia tộc thân nhân ngươi! Diêm Hồng tự nhận là ngữ khí đã rất ôn tồn, đổi lại là hắn trước kia, làm sao có thể từ tốn nói nhảm với loại tiểu nhân vật như Lục Ly? Lục Ly không có bất kỳ đáp lại nào, hắn lười nhác tiếp tục nói nhảm với Diêm Hồng. Nghĩ cho người nhà tộc nhân? Thả Diêm Chân và Lê thúc liền có thể thực sự an toàn? E là hai người vừa đi về, cường giả Hắc Viêm Điện lập tức sẽ hạ giới luôn. Đã vậy, sao hắn không giết luôn hai người, để Diêm Hồng đau lòng một phen. Bởi thế Lục Ly không đáp lời Diêm Hồng, lôi điện trên trời không ngừng đánh xuống. Tùy theo thời gian đẩy dời, dược lực trong người Lê thúc càng lúc càng vơi cạn, hắn đã cảm giác được sự mệt mỏi truyền đến từ sâu trong linh hồn, hắn biết lấy năng lực hắn bây giờ đã không cách chạy ra Cổ Ma tử địa. Hiện tại hi vọng duy nhất còn sót lại chính là Diêm Hồng! Lê thúc chắp tay nói: - Hồng đại nhân, đừng nhiều lời làm gì, nghĩ cách giết hắn đi! - Được rồi! Diêm Hồng xuất thủ, cánh tay khoái tốc vung vẩy, thiên địa linh khí tụ tập nơi tay hắn, hình thành nên một quả cầu năng lượng. Quả cầu năng lượng không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, khí tức truyền ra từ bên trong càng lúc càng khủng bố, Diêm Hồng lạnh giọng quát nói: - Lục Ly, ta cho ngươi cơ hội sau cùng, lập tức dừng lôi điện oanh kích, nếu không tự gánh lấy hậu quả! - Ngớ ngẩn! Đáp lại Diêm Hồng là hai tiếng giản đơn thẳng thắn, sau đó Thần Sơn hóa thành một đạo lưu quang bay lên, một bên phi hành một bên cấp tốc rụt nhỏ. - Ách! Diêm Hồng biến sắc, Lê thúc và Diêm Chân thì tức điên. Lục Ly điều khiển Thần Sơn bay đến sát bên hai người, bởi vì Thần Sơn biến nhỏ cỡ ngón tay, dễ dàng chui vào trong thân bọn họ. Nếu Diêm Hồng muốn công kích, vậy sẽ oanh giết luôn cả Diêm Chân và Lê thúc. Diêm Hồng là phân thần, lực công kích hẳn không quá khủng bố, chưa chắc có thể phá tan phòng ngự của Thần Sơn. Nhưng Lục Ly vẫn rất cẩn thận, để Thần Sơn dán sát lên người Diêm Chân, làm vậy Diêm Hồng sẽ có điều cố kỵ, chỉ cần Diêm Hồng không công kích, chẳng mấy chốc lôi điện sẽ đánh chết Diêm Chân và Lê thúc. - Lục Ly, ngươi hèn hạ vô sỉ! Diêm Chân phẫn nộ rống to, lúc này hắn đang trọng thương, không thể tấn công, lại nói công kích của hắn cũng không cách nào phá nổi Thần Sơn. Hắn chỉ còn biết chật vật di động thân thể, muốn tách ra khỏi Thần Sơn. Lục Ly làm sao có thể để Diêm Chân như nguyện? Thần Sơn một mực gắt gao dán chặt lên người Diêm Chân. Lê thúc định công kích, nhưng Thần Sơn biến nhỏ bằng ngón tay, dán sát lên thân Diêm Chân thì công kích kiểu gì? Diêm Hồng cũng phẫn nộ không thôi, nhưng hắn chỉ là phân thần, không cách nào di động hư ảnh, chỉ biết trơ mắt nhìn xem. Năng lượng tích súc trong tay đã rất lớn, lại mãi chưa thấy phóng thích ra. Rầm rầm rầm! Lôi điện lần nữa đánh xuống, Diêm Chân phát ra tiếng kêu thảm thiết, hắn cảm giác được sinh mệnh nguyên khí đang không ngừng bị hủy diệt. Hắn không cách nào giãy thoát khỏi Thần Sơn, lấy trạng thái hắn bây giờ căn bản không vung ra được, hắn chỉ biết khóc lóc nhìn Diêm Hồng nói: - Phụ thân, mau cứu ta, ngài còn không ra tay, hài nhi liền phải chết! Một câu “Hài nhi liền phải chết” khiến trong lòng Diêm Hồng khẽ run lên, có phụ thân nào mà không để ý con mình? Đây chính là cắt một miếng thịt từ trên người hắn a. Diêm Hồng cố nén lửa giận trong lòng, lần nữa quát nói: - Lục Ly, dừng tay, ta có thể không cần Cửu Kỳ Sơn và Yêu Hồn, chỉ cần ngươi thả bọn hắn, ta cam đoan tận lực xoay vần, để Hắc Viêm Điện vứt bỏ Thần Giới! - Tận lực? Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nhưng nói thêm nửa lời. Diêm Hồng chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy cứ để Diêm Chân giãy chết rồi nói sau. Hắn trầm mặc không đáp, Diêm Hồng ngại ở mặt mũi nên cũng không tiện cúi đầu đi cầu Lục Ly, trường diện lại giằng co. Lôi điện không ngừng, tiếp tục đánh xuống, thương thế Diêm Chân càng thêm nghiêm trọng, đã không thể di động được nữa, cứ thế nằm trên mặt đất không ngừng kêu rên. Hắn cũng tính là có cốt khí, bị thương nặng vậy rồi mà vẫn không kêu thảm. Bên kia tình hình của Lê thúc cũng không tốt lắm, dược lực hoàn toàn tiêu tán, bắt đầu phải chịu phản phệ, năng lực phòng ngự giảm mạnh. Bởi thế hiện tại lôi điện công kích khiến thương thế hắn bỗng chốc trở nên nghiêm trọng dị thường, cả người nằm sấp trên đất, không ngừng co giật run rẩy, nhìn rất thê thảm. - Dừng lại! Diêm Hồng không đứng yên được nữa, thần niệm thăm dò tình hình Diêm Chân và Lê thúc, theo như hắn suy đoán, Diêm Chân cùng lắm chỉ gánh được thêm năm lần lôi điện oanh kích, Lê thúc đỡ đi một chút nhưng cũng chỉ gánh được cỡ vài chục lần lôi điện công kích. Ngữ khí hắn ngữ khí mềm xuống, tận lực ra vẻ ôn hòa, nói: - Tiểu tử, ngươi có điều kiện gì, chúng ta có thể bàn lại, trước ngừng lôi điện oanh kích cái đã. Một khi hai người bọn hắn chết rồi, chuyện này liền không cách nào vãn hồi, đây cũng không phải là điều ngươi muốn nhìn thấy, đúng không? - Ngươi cũng biết con ngươi sắp chết?!
Chương 2454 Đi Tam trọng thiên
Lục Ly lạnh lùng đáp: - Điều kiện của ta vẫn như trước, ngươi đáp ứng, con ngươi không phải chết. Nếu ngươi không đáp ứng, vậy thì đừng nhiều lời nữa, cứ việc mang theo cường giả Hắc Viêm Điện tới đây mà hủy diệt Thần Giới. - Không được! Diêm Hồng nói thẳng: - Ta không đại biểu được Hắc Viêm Điện, hơn nữa chắc ngươi cũng biết đại thế lực để ý nhất là tôn nghiêm và thể diện. Nếu ta dám lập thệ ngay trước mặt con dân U Yến chi địa, Hắc Viêm Điện chúng ta làm sao còn có thể ngẩng đầu ở Nhị trọng thiên? Đến lúc đó không chỉ là hai người bọn hắn phải chết, vị trí trưởng lão của ta cũng không giữ được, Hắc Viêm Điện vẫn sẽ phái người hạ giới, thế nên điều kiện này của ngươi căn bản không thể đáp ứng. - Muốn thể diện? Lục Ly khẽ cười giễu cợt, đáp nói: - Vậy được, ta cho ngươi một phương án chiết trung, để điện chủ các ngươi phân thần xuống hạ giới, chính miệng nói với ta, sau này sẽ không còn phái người đến Thần Giới nữa. Như thế người ngoài liền không biết, Hắc Viêm Điện các ngươi cũng giữ được thể diện. - Ngươi nghĩ nhiều... Ngữ khí Diêm Hồng bỗng trở nên nghiêm lệ, trực tiếp cự tuyệt nói: - Đối với điện chủ mà nói, tôn nghiêm còn quan trọng hơn cả mạng sống, càng đừng nói tới hai người Diêm Chân. Lục Ly, nếu ngươi đã ngoan cố, vậy ngươi cứ giết bọn hắn đi, Diêm Hồng ta tất giết sạch cả tộc ngươi, ngươi bảo toàn tộc rửa cổ chờ chết đi! Diêm Hồng phát hiện đàm phán giữa hắn và Lục Ly căn bản không khả năng thành công, yêu cầu Lục Ly đưa ra, bọn hắn không thể làm được. Nếu làm theo yêu cầu Lục Ly, sợ là ghế trưởng lão của hắn cũng không giữ được. Không phải chỉ là một đứa con trai thôi ư? Hắn có tận mười đứa, chết một đứa có tính là gì! Nhưng nếu không còn vị trí trưởng lão Hắc Viêm Điện, đấy sẽ là tai họa ngập đầu đối với toàn bộ Diêm gia, phải biết bao năm qua hắn đã đắc tội không ít người. Ông! Dứt lời, phân thần Diêm Hồng trực tiếp tiêu tán giữa không trung, hắn hành sự vô cùng quả quyết, trực tiếp vứt bỏ Diêm Chân và Lê thúc. - Phụ thân... Diêm Chân tuyệt vọng gào lên, trong mắt Lê thúc cũng hiện đầy bi thương, cảm giác mình như thành con tốt thí. - Chết đi! Lục Ly mắt lộ hung quang, hệt như sói hoang bị ép vào tuyệt cảnh. Nếu đã đâm phá trời, đương nhiên hắn sẽ không trong nhân từ nương tay, trước xử lý Diêm Chân và Lê thúc rồi tính. Rầm rầm rầm! Ba đạo lôi điện đánh xuống, Diêm Chân triệt để gánh không được, sinh mệnh khí tức bị diệt tuyệt, Hồng Linh Thiên Bảo và không gian giới chỉ tự động thoát ly. Diêm Chân, chết! Diêm Chân chết rồi, biến thành một đám thịt cháy khét, Lê thúc không khỏi có cảm giác thỏ tử hồ bi. Chủ yếu là bị Diêm Hồng vứt bỏ khiến trong lòng hắn ngũ vị tạp trần. Hắn gia nhập Hắc Viêm Điện rất nhiều năm, trước nay luôn là chiến tướng đắc lực dưới tay Diêm Hồng, vì Diêm Hồng vì Hắc Viêm Điện lập bao chiến công hiển hách. Lại không ngờ Diêm Hồng vô tình như thế, không nghĩ cho mình dù chỉ một chút, thậm chí con hắn đều trực tiếp vứt bỏ. Lôi điện tiếp tục đánh xuống, trong người hắn truyền đến mùi thịt khét gắt mũi. Hắn nhìn thoáng qua Diêm Chân ở bên cạnh, trong lòng càng thêm chua xót. Nghĩ đến mình cũng sắp biến thành một đống thịt nướng, chết rồi còn không thể xuống mồ, trong lòng càng thêm bi ai. - Ta mà chết, Tiểu Nhụy của ta sẽ thế nào? Trong đầu Lê thúc hiện ra hình ảnh một tiểu nha đầu xinh xắn, đây là con gái ngoài giá thú của hắn, trước đó không lâu đi qua một thành nhỏ lưu lại nghiệt duyên, sinh hạ đứa bé này. Lê thúc không háo sắc, lần kia là tình cờ phóng túng, còn là thị nữ phủ thành chủ, lại không ngờ sinh ra một đứa con gái. Việc này hắn không công khai với bên ngoài, bởi vì hắn là thống lĩnh Chiến Đường Hắc Viêm Điện, tùy thời phải xuất chiến, lúc nào cũng có thể chết đi. Bởi thế hắn không mạo muội tiếp thị nữ kia và con gái hắn về Hắc Viêm Điện. Vốn Lê thúc không quá để ý đến đứa con ngoài giá thú này, nhưng người sắp chết trong lòng luôn sẽ đa sầu đa cảm. Hắn nghĩ nếu hắn chết, cô nhi quả mẫu nhất định sẽ bị người bắt nạt. Bên ngoài còn không biết bé gái kia là con hắn, đến lúc đó sợ là con hắn sẽ rất thảm, thậm chí bị công tử đại gia tộc chà đạp Nghĩ tới đây, trong lòng hắn lập tức bùng lên lửa giận, kiên trì trong tâm cũng từ từ buông lỏng. Chủ yếu là bởi Diêm Hồng vứt bỏ, khiến hắn có cảm giác bị phản bối. Nếu Hắc Viêm Điện đã phản bội hắn, tại sao hắn không thể bội phản Hắc Viêm Điện? Ý nghĩ này như đốm lửa giữa đồng cỏ khô, một khi bùng lên liền không thể ngăn lại. Lát sau, hắn cắn răng trầm rống: - Lục Ly, đừng đánh nữa, ta đầu hàng, ta nguyện ý làm nô lệ cho ngươi, giúp ngươi nghĩ cách đối phó Hắc Viêm Điện! - Ách! Lục Ly hơi ngớ, nét mặt tràn đầy kinh ngạc. Lê thúc thoạt nhìn là người rất có ngạo cốt, cường giả như thế không ngờ lại cam nguyện làm Hồn Nô cho hắn, thực sự không dám tưởng tượng. Lê thúc chính là cường giả đại thế lực Nhị trọng thiên, đổi là Lục Ly, nếu phải thần phục một võ giả phàm nhân giới, hắn tình nguyện chết chứ tuyệt không nguyện thành nô lệ cho người khác. Nhưng Lê thúc lại cam nguyện thần phục, điều này khiến Lục Ly hớn hở như điên. Song hắn vẫn không mất đi tỉnh táo, vạn nhất Lê thúc trá hàng thì sao? Vạn nhất giở quẻ muốn giết mình thì sao? Hắn hít hai hơi thật sâu, sau đó mới nói: - Ngươi không gạt ta? - Lừa ngươi thì được gì? Giờ ta đang trọng thương, căn bản không tạo được uy hiếp gì với ngươi. Lê thúc nghiến răng nghiến lợi nói: - Hắc Viêm Điện vứt bỏ ta, vậy thì đừng trách ta phản bội Hắc Viêm Điện. Chẳng qua thành là hồn nô của ngươi cũng được, nhưng ta có điều kiện. Một là ngươi không thể làm ra chuyện vũ nhục ta, hai là ngàn năm sau nếu ta còn có thể sống sót, ngươi nhất định phải trả lại tự do cho ta. Thứ ba, quay đầu ta muốn đi Nhị trọng thiên một chuyến, đón con gái về đây! - Con gái?! Lục Ly chợt hiểu, xem ra Lê thúc muốn quy hàng là vì con gái, ngoài ra cũng là bởi Diêm Hồng vứt bỏ. Lục Ly yên tâm.
Chương 2455 Đi Tam trọng thiên
Thần niệm của Lục Ly đảo qua trên thân Lê thúc, xác định hắn quả thực thương nặng, chiến lực giảm mạnh, bèn gật đầu nói: - Dâng ra hồn ấn, ngươi đừng giở trò, nếu không ta tuyệt sẽ không cho ngươi thêm cơ hội, ba điều kiện kia ta đều có thể thỏa mãn! Chiến lực Lê thúc rất mạnh, khả năng tấn công, phòng ngự hay tốc độ đều vượt trội Lục Ly, có được thủ hạ như thế ai mà không muốn? Ngoài ra Lê thúc còn hiểu rất rõ tình hình Nhị trọng thiên và Hắc Viêm Điện, đoán chừng Diêm Hồng sẽ lập tức triệu tập cường giả hạ giới, có thể hiểu rõ thêm càng nhiều, hi vọng sống sót của Lục Ly lại càng lớn. Lê thúc không giở trò, thành thật ngưng tụ hồn ấn, Hồn Nô ở Thần Giới và Nhị trọng thiên cũng không khác nhân gian là mấy. Hồn ấn là hạch tâm linh hồn, hồn ấn bị khống chế, chủ nhân có thể giết chết Hồn Nô bất cứ lúc nào. Trừ phi hồn ấn vô cùng cường đại, có thể khống chế ngược lại linh hồn chủ nhân. Lục Ly lại không bận tâm tới mối nguy này, bởi vì Long hồn quá cường đại, công kích linh hồn của Diêm Hồng đều có thể chống được, dù Lê thúc có động tay động chân trong hồn ấn, Lục Ly cũng không sợ. Hồn ấn thoát ra khỏi người Lê thúc, chậm rãi bay tới chỗ Thần Sơn. Lục Ly khống chế Thần Sơn bay đi, cách Lê thúc chừng trăm dặm mới dừng lại. Hắn không thể không cẩn thận, phải biết Lê thúc hoàn toàn có đủ năng lực miểu sát hắn. Bay ra trăm dặm, thần niệm một mực quan sát Lê Thúc, thấy hắn không có bất kỳ dị dạng nào, lúc này thân hình Lục Ly mới lóe lên bay ra, thu hồn ấn vào trong linh hồn, sau đó lập tức về lại trong Thần Sơn. Từ đầu đến cuối Lê thúc đều không có bất kỳ tiểu động tác nào. Lục Ly để Tiểu Lục ngừng lại pháp trận lôi điện rồi mới đi luyện hóa hồn ấn, quá trình luyện hóa rất đơn giản, trong hồn ấn không thấy giấu giếm sát cơ. Sau khi Lục Ly và Lê thúc có liên hệ tinh thần, Lục Ly triệt để yên tâm. Lê thúc thành là Hồn Nô của hắn, tự nhiên sẽ có cảm giác sợ sệt, tuyệt đối không dám nảy sinh tâm lý phản loạn, càng đừng nói chủ động công kích hắn. Hưu! Hắn khống chế Thần Sơn bay qua, thân hình chợt lóe hiện ra bên ngoài, Lê Thúc giãy giụa đứng dậy, định quỳ xuống hành lễ với Lục Ly. Lục Ly khoát tay nói: - Được rồi, ngươi đã thành Hồn Nô của ta, không cần phải đa lễ, trước khôi phục thương thế đi đã! - Đa tạ chủ nhân! Lê Thúc ngồi xếp bằng, nuốt vào mấy viên đan dược chữa thương rồi bắt đầu tiến hành trị liệu. Lục Ly thở ra một hơi dài, cửa này xem như đã qua, chỉ là cục diện tiếp sau sẽ càng nguy hiểm gấp mấy trăm mấy ngàn lần, nhất thời hắn cũng không biết nên ứng đối thế nào. Đan dược chữa thương của Lê thúc rất cao cấp, nhục thân hắn vốn cũng rất cường đại, vẻn vẹn một ngày, thương thế đã khôi phục bảy tám phần. Hắn mở mắt ra, câu nói đầu tiên liền là: - Chủ nhân, ngươi mau trốn đi, giờ trốn còn kịp, nếu không ai cũng không cứu được chúng ta. - Trốn? Có thể trốn đi đâu? Lục Ly biết ý Lê thúc, cười đắng chát nói: - Ngươi tưởng trốn vào bí cảnh trong tiểu thế giới, hoặc là tiềm phục nhân gian, bọn hắn liền không tìm được ta? Ngươi là người Hắc Viêm Điện, trước đó các ngươi chẳng phải cũng có Thần khí truy tung ta đấy thôi? - Trốn đến những nơi thế kia chắc chắn không thoát được, ẩn núp ở Thần Giới hay nhân gian đều vô dụng. Lê Thúc giải thích nói: - Vừa nãy ta đã nghĩ kỹ rồi, giờ ngươi chỉ có hai con đường để đi, một là tới Ác Ma Giới, sau đó lại từ Ác Ma Giới trốn đến giới diện khác, không ngừng chuyển dời, cuối cùng tìm một Hỗn Độn bí cảnh, hoặc là Nguyên Thủy Bí Cảnh ẩn mình đi. Như thế, dù là điện chủ Hắc Viêm Điện cũng đừng hòng tìm ra. Hai là lập tức đi Nhị trọng thiên, sau đó nghĩ cách tới Tam trọng thiên, Tam trọng thiên quá lớn, hơn nữa ở đó cường giả như mây, dù là điện chủ Hắc Viêm Điện cũng không dám tùy tiện đuổi giết. - Ách! Nét mặt Lục Ly đầy vẻ kinh hãi, hai con đường mà Lê thúc kể ra, Lục Ly đều không dám tưởng tượng. Đi Tam trọng thiên? Lấy thực lực của hắn, ở Nhị trọng thiên sợ là đều tấc bước khó đi? Giờ lại đi Tam trọng thiên, thế chẳng phải sẽ bị giết trong nháy mắt? Lục Ly ngập ngừng, Lê Thúc thấy Lục Ly do dự, bèn lần nữa khuyên nhủ: - Chủ nhân, ngươi đừng nghĩ nhiều, bọn hắn rất nhanh sẽ hạ giới, triệu tập nhân thủ sau đó hạ giới cùng lắm chỉ mất thời gian nửa tháng. Lần này ngươi giết Diêm Chân, còn đánh mặt Diêm Hồng, hắn tuyệt đối không bỏ qua, mà sẽ lập tức thỉnh thị điện chủ Hắc Viêm Điện, sau đó triệu tập cường giả hạ giới. Ta đoán sẽ có mười đến hai mươi tên võ giả hạ giới, thấp nhất cũng là Thiên Thần nhị kiếp. Trong khi đó Diêm Hồng đã là Thiên Thần tam kiếp, chủ nhân, chúng ta tuyệt đối không chống được! - Mười đến hai mươi tên Thiên Thần nhị kiếp? Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, nếu thật có nhiều cường giả như vậy hạ giới, kết cục hắn sẽ thế nào? Xem ra Thần Giới đã không thể ở lâu. Vấn đề là! Hắn vừa đi, người nhà tộc nhân hắn phải làm sao? Diêm Hồng không tìm được hắn, nhất định sẽ tìm những người kia để trút giận. Mặc dù lúc này người Lục gia đều ẩn nấp hết rồi, nhưng đối với bọn Diêm Hồng mà nói, muốn tìm ra là điều quá sức dễ dàng. Bọn hắn có thể triệu tập mấy chục vạn Thần Linh hạ giới tìm kiếm, vô luận giấu ở đâu đều chỉ có nước chết! - Không thể đi! Lục Ly lắc đầu nói: - Ta không thể đi, ta mà đi, người nhà tộc nhân của ta đều sẽ chết, ta tuyệt đối không thể đi một mình! - Ngươi không đi, bọn họ cũng sẽ chết! Lê Thúc gấp, hắn thần phục Lục Ly là vì mạng sống, nếu Lục Ly không đi, vậy hắn cũng phải chết theo. Hắn thần phục còn nghĩa lý gì đâu? Hắn nôn nóng nhìn Lục Ly nói: - Chủ nhân, ngươi có thể trốn đi trước, lưu lại núi xanh không sợ không có củi đốt. Dù tộc nhân ngươi bị giết, ngươi cũng có cơ hội báo thù. Ngươi không đi, tất cả đều phải chết, ở lại cũng chẳng được gì! - Ta không đi! Lục Ly cố chấp nói, nếu hắn bị giết, bọn Diêm Hồng ngại ở thân phận hẳn không đến nỗi sẽ đi làm phiền tộc nhân hắn.

Ads
';
Advertisement