Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2536 Nơi này không lưu giữ gia
Dần dần, nhân số trong đêm, mỗi lần là tăng thêm một hai ngàn người. Chờ hừng đông, người quỳ gối dưới chân núi Thiên Vân Sơn đã đạt đến sáu bảy ngàn người. Sáu bảy ngàn người đông nghìn nghịt quỳ đầy một vùng, không một ai nói chuyện, bọn họ cũng không nói yêu cầu, chỉ trầm mặc quỳ xuống. Kháng nghị không tiếng động! Mấy ngàn người này là dùng loại phương pháp không tiếng động này để kháng nghị, biểu đạt bất mãn trong lòng, biểu đạt uất ức và bất bình trong lòng. Mấy ngàn người quỳ xuống, động tĩnh lớn như thế khẳng định rơi vào tai Thiên Vân Tiên Tử trước. Với tài trí của Thiên Vân Tiên Tử, liếc mắt đã nhìn thấu mọi người muốn làm gì. Mọi người làm như vậy, có thể hoàn mỹ biểu đạt yêu cầu của nội tâm, lại không trực tiếp khiêu khích uy nghi của Thiên Vân Tiên Tử. Nếu Thiên Vân Tiên Tử không muốn sáu người này chết lạnh trong lòng, không muốn lòng người Thiên Vân Sơn cùng hướng, vậy chỉ có thể đuổi Lục Ly xuống Thiên Vân Phong, thậm chí đuổi ra khỏi Thiên Vân Sơn. Hoặc sẽ không còn quy củ gì nữa, hoặc tất cả mọi người đều tuân theo quy củ! Hoặc là... Thiên Vân Tiên Tử công bố cho công chúng lý do đối xử tốt với Lục Ly như thế. Cho dù Thiên Vân Tiên Tử nói thu Lục Ly làm nam sủng, nội tâm mọi người cũng sẽ cân bằng hơn nhiều. Trời đã sáng, Thiên Vân Tiên Tử vẫn không có hồi đáp. Mọi người tiếp tục quỳ, rất nhanh trời đã tối đen, sau đó trời lại sáng... Một ngày, hai ngày, ba ngày, năm ngày... Sáu bảy ngàn người đã quỳ năm ngày, Thiên Vân Phong vẫn an tĩnh như trước, Thiên Vân Tiên Tử không có gì đáp lại. Cũng không phải không có trưởng lão thống lĩnh báo cáo nàng, kỳ thật mấy ngày nay, đã có hai thống lĩnh, bốn trưởng lão cầu kiến Thiên Vân Tiên Tử. Nhưng không có tin tức đáp lại gì! Sáu bảy ngàn người này thật xấu hổ, quỳ nhiều ngày như vậy, bọn họ tiến không được, lùi cũng không xong. Dù thế nào cũng không thể cứ tiếp tục quỳ như vậy? Nhưng nếu Thiên Vân Tiên Tử vẫn không hồi đáp thì sao? Chẳng lẽ mọi người quỳ ở đây một tháng? Một năm? Hoặc mười năm? Nếu không quỳ, cứ như vậy ảo não trở về sao? Sáu ngày, tám ngày, mười ngày! Vẫn là không có đáp lại, trên mặt mấy ngàn người hoàn toàn không nhịn được. Làm ngơ của Thiên Vân Tiên Tử khiến trên mặt bọn họ đau rát, cảm giác rất khuất nhục, có người đã có ý định rời khỏi Thiên Vân Sơn. Nơi này không giữ gia, cũng có chỗ giữ gia! Nếu Thiên Vân Tiên Tử ngươi không coi trọng chúng ta, chúng ta sẽ tìm thế lực khác nương tựa. Chờ tất cả thủ hạ bạn bè đều rời khỏi, xem Thiên Vân Tiên Tử lúc đó sẽ hối hận thế nào? Ngày thứ mười một! Rốt cục có người không nhịn nổi, hắn đứng mạnh lên, thần tình bi phẫn, vung tay cao, nhẹ giọng hô to: - Các huynh đệ, đừng quỳ nữa, cho dù chúng ta quỳ chết ở đây, tiên tử cũng sẽ không liếc mắt nhìn chúng ta một cái. Nếu tiên tử căn bản không thèm để ý chúng ta, chúng ta cũng không cần ở lại đây nữa. Đám người chúng ta đều đi thôi, Thiên Vân Sơn này chúng ta lưu lại cũng thế... - Đúng, lưu lại cũng thế, đi, đi! - Nơi này không lưu gia lại... Rất nhiều người đứng dậy, cuối cùng sáu bảy người đều đứng lên, quần chúng phấn khích. Nhóm thống lĩnh dưới chân núi Thiên Vân Sơn đều luống cuống, có trưởng lão âm thầm ẩn núp cũng nóng nảy. - Đều câm miệng! Một giọng nói mờ mịt vang lên. Thiên Vân Tiên Tử rốt cục truyền lời, nhưng lại khiến người mọi thất vọng đao khổ: - Muốn đi thì đi, đứng kêu la ở chỗ này, ồn ào! Các ngươi đã lầm gì rồi phải không? Các ngươi nghĩ không có các ngươi, hôm nay ta sẽ xong đời? Cho dù các ngươi đi hết rồi, các ngươi xem thử ai dám công kích Thiên Vân Sơn? Lời nói bá đạo của Thiên Vân Tiên Tử khiến mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng một đám người hồi tưởng lại, phát hiện bọn họ quả thật sai lầm một chuyện. Thủ lĩnh thế lực khác có lẽ sợ thủ hạ thay tâm đổi dạ, sợ thủ hạ rời khỏi, nhưng Thiên Vân Tiên Tử hoàn toàn không có băn khoăn này. Địa vị thân phận của Thiên Vân Tiên Tử phi thường độc đáo, nàng là tộc muội Đại Ma Vương yêu thích nhất, ở Thiên Ma Đảo ai dám tiến công Thiên Vân Sơn? Nếu không ai dám xâm lấn Thiên Vân Sơn, ngọn núi này có cường giả hay quân đội gì đều giống nhau, thậm chí không có ai cả, chỉ có một mình Thiên Vân Tiên Tử, cũng nào có ai dám tấn công Thiên Vân Sơn chứ? Nói cách khác! Tồn tại võ giả Thiên Vân Sơn, không thể giúp gì Thiên Vân Tiên Tử, ngược lại nhận không ít ân huệ của Thiên Vân Tiên Tử. Thiên Vân Tiên Tử thu lưu bọn họ, đó là tấm lòng nhân hậu, tấm lòng thiện tâm. Nàng là tồn tại cao nhất, là người lập ra trò chơi, nàng muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy, mọi người còn dám hiếp bức nàng? Đây không phải tự tìm khổ sao? - Đi! Có mười mấy người tức giận bay ra ngoài núi, bọn họ vốn tưởng rằng, bọn họ vừa đi, toàn bộ mọi người sẽ đi theo. Nhưng sau khi bọn họ bay lên trời, phát hiện người đuổi theo chỉ có trăm người, đám người còn lại đều dừng bên dưới, sắc mặt xanh trắng, đôi mắt lóe ra, thân mình cũng không động. Gần trăm người này nhất thời xấu hổ, bọn họ lúc này cũng tỉnh táo lại. Thiên Vân Sơn là bảo địa như thế, bọn họ rời khỏi không nhất định có thể tìm được nơi cư trú tốt hơn thế, thậm chí có thể rất nhanh chết đi. Sau khi gần trăm người ngượng ngùng bay trăm dặm, toàn bộ đều dừng lại, bọn họ quay đầu liếc mắt nhìn, phát hiện không ai đuổi theo thì đều hối hận. Nghĩ đến tương lai sau khi rời khỏi nơi này, có thể đã đắc tội Thiên Vân Tiên Tử, đến lúc đó Thiên Vân Tiên Tử chỉ cần lên tiếng, sợ rằng không có thế lực nào thu lưu bọn họ. Bọn họ sẽ biến thành cô hồn dã quỷ, hoặc rời khỏi Thiên Ma Đảo, hoặc chỉ có thể bị giết bên ngoài. - Trở về thôi! Có mấy người nói thầm hai tiếng, bốn người cắn răng quay đầu trở về, người còn lại càng thêm xấu hổ. đều ngừng lại nhìn bốn người kia. Bốn người kia sau khi bay trở về, quỳ trên mặt đặt, trầm quát: - Tiên tử, là chúng ta ngu muội, mong tiên tử thứ tội! - Cút! Thiên Vân Tiên Tử phẫn nộ quát: - Nếu đã lựa chọn rời đi, vậy giống đàn ông chút đi, các ngươi náo loạn, mọi người đều nghe thấy rồi, trong nửa canh giờ rời khỏi Thiên Vân Sơn, nếu không giết sạch.
Chương 2537 Tích Lôi Sơn
Xoát xoát xoát. Sáu bảy ngàn người gây sự đều ngây ngốc, một đám người lập tức dập đầu xin tha thứ, thỉnh cầu Thiên Vân Tiên Tử tha thứ sai lầm của bọn họ. Nhưng Thiên Vân Tiên Tử không trả lời một câu. Trần trưởng lão từ đỉnh núi bay vụt xuống, mang theo mấy trưởng lão và một đám thống lĩnh. Trần trưởng lão quát lạnh nói: - Tiên tử có lệnh, trong nửa canh giờ phải rời đi, nếu không đừng trách chúng ta vô tình. Phù phù phù... Một đội quân sĩ chen chúc đến, vây quanh nhóm người này. Tất cả mọi người đều bị theo dõi, muốn trốn cũng không thể. Sáu bảy ngàn người này nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải làm gì. Cho tới nay, Thiên Vân Tiên Tử trong lòng mọi đều là nữ thần cao cao tại thượng, thái độ ôn hòa, chưa từng thấy nàng bá đạo và vô tình như thế. Hôm nay, phát uy, mọi người mới giật mình. Tuy tính tình tiên tử rất tốt, nhưng tốt xấu gì nàng cũng là bá chủ một phương, nàng không chỉ là tộc muội của Đại Ma Vương, còn có cường giả có chiến lực cao cường. Thân là cường giả, sao lại không có tính khí? Thời gian trôi qua từng chút một, mấy trăm người đều có gia quyến ở Thiên Vân Sơn, bọn họ rời khỏi, gia quyến không biết phải làm sao bây giờ, chỉ có thể dập đầu nhận sai, khẩn cầu Thiên Vân Tiên Tử tha thứ. Thiên Vân Tiên Tử cũng không truyền lời lại, dưới ánh mắt đằng đằng sát khí của đám người Trần trưởng lão, bảy sáu ngàn người này chỉ có thể khóc tang, ngửa mặt nhìn ra ngoài Thiên Vân Sơn. Mấy trăm người có gia quyến kia, có một nửa mang gia quyến rời khỏi, một nửa để gia quyến trước đợi ở Thiên Vân Sơn, chờ bọn họ dàn xếp xong, sẽ đến đón. Một vở kịch hài, được trấn áp bởi Thiên Vân Tiên Tử lãnh huyết. Sau đó, rốt cuộc không ai nói về chuyện của Lục Ly nữa, nhưng mà có rất nhiều người âm thầm ghi hận Lục Ly. Thiên Vân Tiên Tử, bọn họ không dám ghi hận, chỉ có thể giận chó đánh mèo lên người Lục Ly. Khi nhóm cường giả hội tụ, đều oán hận nói có cơ hội sẽ giải quyết Lục Ly, phát tiết tức giận của nội tâm. ... Phân tranh dưới Thiên Vân Phong, Lục Ly không chút cảm xúc, gần đây hắn vẫn luôn bế quan, suy nghĩ biện pháp luyện hóa Hồng Mông Khí. Bế quan nhiều ngày như vậy, hắn nghĩ đến một biện pháp. Nhưng biện pháp này cần lôi điện phụ trợ. Trong cơ thể hắn có một Tụ Lôi Pháp Trận, khi hắn oanh kích lôi điện, hắn có thể lợi dụng Tụ Lôi Pháp Trận hấp thu lôi điện. Hắn muốn khi lôi điện oanh kích, truyền lôi điện vào trong Hồng Mông Khí. Lôi điện có thuộc tính phân chia, đến lúc đó, phỏng chừng có thể dẫn đi một bộ phận Hồng Mông Khí, hắn có thể lợi dụng lôi điện truyền một bộ phận Hồng Mông Khí vào bảy trăm hai mươi huyệt đạo. Nguyên lý là không sai, trên thực tế cũng có thể được! Lục Ly thử phân ra lôi điện từ trong huyệt đạo, hắn dẫn lôi điện vào trong Hồng Mông Khí, thử nghiệm một phen. Hiệu quả quả thật tốt hơn nhiều, đáng tiếc bởi vì hắn phải phản đạo ra lôi điện, những lôi điện này đã chuyển hóa hai lần, không bá đạo như ban đầu, hiệu suất tự nhiên yếu đi nhiều. Hôm nay, hắn xuất quan, thỉnh cầu bái kiến Thiên Vân Tiên Tử. Sau khi Lưu thống lĩnh bẩm báo, Lục Ly đi vào trong Thiên Điện. Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, hỏi Thiên Vân Tiên Tử nơi nào có lôi điện? Càng bá đạo càng tốt, hắn cần nhờ lôi điện luyện hóa Hồng Mông Khí trong cơ thể. - Lôi điện? Thiên Vân Tiên Tử trầm ngâm, một lát sau, nàng nói: - Phụ cận có một nơi tên là Tích Lôi Sơn, hàng năm có lôi điện, còn phi thường bá đạo. Nhưng nơi đó không phải địa bàn của Thiên Vân Sơn, là địa bàn của Hắc Sơn Cung. Nếu ngươi muốn đi bên đó tu luyện, ta chỉ có thể để Trần trưởng lão đi thăm dò thử, nhưng... về tính an toàn, ta không thể cam đoan, ta không có khả năng phái cường giả bảo hộ ngươi tại chỗ. Ách? Lục Ly hơi nhíu mày, Thiên Vân Tiên Tử nói là tình hình thực tế, nơi đó không phải địa bàn của Thiên Vân Sơn. Thiên Vân Tiên Tử đã hạ mình nhờ vả các thế lực lớn để Lục Ly tu luyện. Nhưng không thể nào cứ để đám người Trấn trưởng lão bảo vệ hắn? Vạn nhất hắn phải luyện mấy chục mấy trăm năm thì sao. - Không cần lâu như vậy! Trong đầu Lục Ly xoay chuyển, nếu lôi điện cường đại, có lẽ hắn chỉ cần thời gian một năm có thể hoàn toàn luyện hóa Hồng Mông Khí. Hơn nữa hàng năm không ngừng hấp thu lôi điện, lực phòng ngự của hắn sẽ đạt đến mức biến thái. Hắn khom người nói: - Tiên tử, người để Trần trưởng lão trấn thủ một năm. Sau một năm, ta nắm chắc tăng lực phòng ngự lên gấp trăm lần, đến lúc đó, võ giả bình thường khẳng định không giết chết được! - Một năm? Thiên Vân Tiên Tử truyền lời nói: - Được rồi, để ta hạ lệnh Trần trưởng lão đi với ngươi một năm. Về sau, ta sẽ triệu tập mấy thám báo cho ngươi. Cho dù có cường giả tập kích ngươi, ngươi chỉ cần chống đỡ nửa ngày, ta có thể đuổi đến. - Được, đa tạ tiên tử! Lục Ly mừng rỡ, chỉ cần hắn luyện hóa hết Hồng Mông Khí, phỏng chừng Tam Kiếp Thiên Thần bình thường muốn giết hắn cũng khó. Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường đến mấy vạn người, hắn kiên trì nửa canh giờ cũng không có vấn đề gì. Vù! Một khối ngọc phù phá không bay ra, Lục Ly một tay chụp lấy, đây là một miếng ngọc phù trông khá bắt mắt, phía trên có hai chữ “Thiên Vân”. Thiên Vân Tiên Tử truyền lời: - Nếu chịu không nổi thì bóp nát ngọc phù, một canh giờ sẽ rất nhanh. Ừm... mang theo cả hồn nô kia của ngươi, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Chỉ cần ngươi giúp hắn chống chịu lôi điện, tu luyện ở đỉnh núi Tích Lôi Sơn cũng là lựa chọn không tồi. - Được! Lục Ly khom người bái tạ, bước ra ngoài, trên mặt đều là vẻ hưng phấn. Chỉ cần để hắn tu luyện vài năm ở Tích Lôi Sơn, chiến lực của hắn có lẽ sẽ không tăng vọt lên, nhưng lực phòng ngự lại có thể tăng lên trăm lần! Tích Lôi Sơn rất nổi danh ở phụ cận, mọi người chỉ cần đi ngang qua nơi này đều sẽ ghi nhớ khắc sâu nơi này. Nghe nói trong ngọn núi này có một tảng Hấp Lôi Thạch thật lớn, cho nên, nơi này quanh năm suốt tháng đều có lôi điện đánh xuống. Quan trọng nhất là lôi điện đánh xuống nơi này cũng không phải là lôi điện bình thường
Chương 2538 Cường đại của Hồng Mông Khí
Có cường giả thử nghiệm một phen, lôi điện nơi này và lôi đình của thiên kiếp lần hai có cường độ không khác biệt lắm. Cho nên, ở Thiên Ma Đảo có rất nhiều võ giả, trước khi chuẩn bị vượt qua thiên kiếp thứ hai, đều sẽ đến nơi này thử, nếu có thể vượt qua lôi điện nơi này là có thể vượt qua lôi đình kiếp của thiên kiếp thứ hai. Nếu ngay cả lôi điện nơi này cũng không ngăn cản được, vậy căn bản không tất yếu phải đi độ thiên kiếp. Mặt khác, còn có một vài cường giả muốn tăng cường thân thể, cũng tới nơi này tu luyện. Nhưng đến nơi này tu luyện cần đưa Thần Nguyên Kim. Nơi này là địa bàn của Hắc Sơn Cung, không cho Thần Nguyên Kim thì không được phép đi vào. Trần trưởng lão mang Lục Ly đi xuống Thiên Vân Phong, khiến rất nhiều người chú ý. Lục Ly hoàn toàn không biết hắn bị rất nhiều người ghi hận, đi theo Trần trưởng lão đến Lục Nguyệt Phong, tìm Lê thúc, sau đó trực tiếp đi ra khỏi Thiên Vân Sơn. Chuyện Lục Ly rời Thiên Vân Sơn rất nhanh oanh động, hiện tại rất nhiều người đều hận không thể giết chết Lục Ly. Ở thời điểm như thế, Lục Ly lại dám rời khỏi Thiên Vân Sơn? Sáu bảy ngàn người đều rời khỏi Thiên Vân Sơn, vừa vặn có người không biết đi đâu, tụ tập bên ngoài Thiên Vân Sơn. Tin tức rất nhanh truyền ra, lập tức khiến rất nhiều người chú ý. So với cường giả trong núi, bảy tám ngàn người bị bắt rời đi càng thêm thống hận Lục Ly. Hiện tại Lục Ly lại đi ra ngoài Thiên Vân Sơn? Cơ hội báo thù tốt như thế, bọn họ sao có thể bỏ qua? Đáng tiếc, Trần trưởng lão ở cùng với Lục Ly, chiến lực của Trần trưởng lão đích xác phi thường khủng bố, không ai dám xằng bậy. Một vài người chỉ có thể âm thầm theo dõi, nhìn xem Trần trưởng lão và Lục Ly rốt cuộc muốn đi đâu? Hành tung của Lục Ly rất nhanh bị xác định, Tích Lôi Sơn! Trần trưởng lão và Lục Ly, Lê thúc đi lên Tích Lôi Sơn, hơn nữa lên rồi thì không xuống nữa. Tuy Trần trưởng lão vẫn luôn đi theo Lục LY, nhưng việc này rất nhiều người vẫn ghi tạc trong lòng, thậm chí có người tính toán gia nhập Hắc Sơn Cung, tìm cơ hội diệt Lục Ly… ... Tích Lôi Sơn rất lớn, không phải một tòa sơn mạch, chỉ là một tòa thạch phong, phạm vi phỏng chừng hơn mười lý. Tích Lôi Sơn đều là một loại đá hồng nâu, trong cả tòa sơn không có thực vật hay động vật gì, trừ đá chỉ có đá. Dưới chân núi có quân sĩ đóng quân, người không nhiều lắm, chỉ có một trăm người, một người thống lĩnh dẫn đội. Nhưng chỉ cách đại bản doanh Hắc Sơn Cung vài trăm dặm, một khi nơi này có việc, cường giả Hắc Sơn Cung sẽ lập tức đến tiếp viện. Chủ yếu là trong Tích Lôi Sơn ngoài lôi điện, không có cái gì cả, nơi này không có linh thạch, linh dược, người bình thường cũng không phát rồ hủy diệt cả tòa núi. Hơn nữa… ngọn núi này hàng năm đều bị lôi điện oanh kích, trở nên vô cùng cứng rắn. Cho dù là người muốn dùng một chiêu hủy diệt cũng thật khó khăn. Nếu phá hủy không xong Tích Lôi Sơn, lại đắc tội cung chủ Hắc Sơn Cung, vậy mất nhiều hơn được. Rầm rầm rầm! Trên chín tầng trời, từng luồng lôi điện màu đen như cuồng long phóng xuống dưới, oanh kích lên Tích Lôi Sơn. Gần như mỗi một hơi thở, có mấy chục luồng lôi điện đánh xuống. Vừa mới tiến vào trong núi, có thể cảm nhận được trong lôi điện kia ẩn chứa khí tức hủy diệt. Lê thúc hơi rụt đầu, hắn thật không phải sợ lôi điện đánh chết hắn, chỉ là nếu không phải võ giả rèn luyện thân thể, ai lại khi không chịu sét đánh? Cảm giác bị sét đánh cũng không tốt, đó là chịu tội, là dày vò. Lục Ly cũng dị thường hưng phấn, giống như một người đói bụng mấy tháng nhìn thấy mỹ thực, trong mắt đều là ánh sao. Cường đại của lôi điện này vượt khỏi dự đoán của hắn, lôi điện này mạnh hơn lôi điện trong thiên kiếp Thần Giới rất nhiều. Trần trưởng lão và thống lĩnh kia đi can thiệp, thống lĩnh kia không thể làm chủ. Chỉ có thể rất nhanh đi đăng báo, Lục Ly và Lê thúc lẳng lặng chờ đợi. Chỉ là nửa canh giờ, một cường giả ở xa mang theo mấy người bay đến đây, vừa đến đây đã chủ động hành lễ với Trần trưởng lão, hơn nữa, cam đoan Lục Ly và Lê thúc có thể tu luyện hàng năm ở Tích Lôi Sơn, bọn họ cũng không thu phí dụng gì. Trần trưởng lão hàn huyên vài câu, mang theo Lục Ly lên núi. Lê thúc có hơi đau đầu ở phía sau. Tu luyện ở Lục Nguyệt Phong thật tốt, Lục Ly cố ý mang hắn đến Tích Lôi Sơn. Nghĩ đến mỗi ngày đều bị sét đánh, căn bản không thể tu luyện, Lê thúc liền nhức đầu. Vù! Đến đỉnh núi, vừa vặn có một luồng lôi điện đánh xuống, Lục Ly lập tức hưng phấn phóng lên cao, chủ động bay về phía lôi điện. Trần trưởng lão và Lê thúc lập tức lo lắng nhìn sang, Lục Ly đừng có bị đánh chết chứ? Ấm Lôi điện màu đen mạnh mẽ bổ lên người Lục Ly, nhưng không khiến hắn bị chút thương tổn nào. Lôi điện vừa tiến vào trong cơ thể Lục Ly, lập tức bị Tụ Lôi Đại Trận của hắn hấp thu, sau đó chuyển hóa thành năng lượng, tiến nhanh vào bảy trăm hai mươi huyệt vị. Ừm… Trần trưởng lão hơi gật đầu, Lục Ly có thể được Thiên Vân Tiên Tử nhìn trúng, quả nhiên có chút bản lĩnh. Lục Ly ở bên kia cảm ứng thử, đôi mắt càng phát sáng. Lôi điện nơi này quả nhiên bá đạo, một luồng lôi điện đã có thể sánh bằng mấy trăm luồng lôi điện trong thiên kiếp Thần Giới. - Trần trưởng lão, Lê thúc, các ngươi ở ranh giới đó đợi ta đi. Lục Ly nhìn quét qua, phát hiện lôi điện khu vực trung tâm đỉnh núi là nhiều nhất, bên này ngẫu nhiên mới có lôi điện đánh xuống. Hắn cũng không muốn Trần trưởng lão và Lê thúc chịu tội, cho nên dặn dò một câu. - Được! Trần trưởng lão gật đầu, Lê thúc cầu còn không được. hắn đi đến bên người Trần trưởng lão, có lôi điện, hy vọng Trần trưởng lão chống chịu, đừng khiến hắn chịu tội. Vù! Lục Ly cuồng bạo phóng lên trung tâm đỉnh núi, hấp dẫn năm luồng lôi điện. Dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần trưởng lão và Lê thúc, hắn không chỉ không có chuyện gì, ngược lại vọt đến khu vực trung tâm, thần tình đỏ bừng, hưng phấn giống như đứa nhỏ được món đồ chơi yêu thích. - Không tồi, không tồi, tuy lôi điện vẫn còn ít, nhưng cường độ cũng đủ
Chương 2539 Lão phu xem trọng ngươi
Ở khu vực trung tâm, gần như mỗi thời mỗi khắc đều có hơn mười đạo lôi điện bổ trúng hắn. Lục Ly cảm nhận được vô số năng lượng không ngừng cuồn cuộn tiến vào trong huyệt đạo của hắn, thân thể của hắn rất nhanh mạnh hơn, trên mặt lộ vẻ vui sướng. - Thử luyện hóa Hồng Mông Khí xem! Lục Ly ngồi xếp bằng tại chỗ, không quản lôi điện nữa, cũng không quản việc ngoại giới, dẫn đường lôi điện nhập thể đi vào trong Hồng Mông Khí. Sau khi tách ra một bộ phận Hồng Mông Khí, lại dẫn đạo Hồng Mông Khí vào trong huyệt đạo. - Không tệ! Sau một nén nhanh, nội tâm Lục Ly ổn định lại, thuộc tính của lôi điện này cực kỳ bá đạo, sau khi lôi điện tiến vào Hồng Mông Khí, có thể tách ra một ít Hồng Mông Khí, sau đó dẫn vào trong Tụ Lôi Đại Trận, cuối cùng truyền vào trong bảy trăm hai mươi huyệt vị. Gần như mỗi một hơi thở, Lục Ly có thể luyện hóa trăm cụm Hồng Mông Khí, tốc độ nhanh hơn trước kia gấp trăm lần. Nếu không ai có ai quấy rầy, nhiều nhất hai ba năm, tất cả Hồng Mông Khí đều có thể luyện hóa xong. - Thật mạnh, Hồng Mông Khí này... thật mạnh. Hồng Mông Khí tiến vào trong huyệt đạo từng chút một, Lục Ly rõ ràng có thể cảm nhận thân thể đang được tăng cường. Tốc độ tăng cường nhanh đến mức khiến hắn khiếp sợ. Cảm giác hắn là một phàm nhân, sau khi nuốt một viên thần đan, thân thể mạnh lên với tộc độ khủng bô. - Tu luyện tu luyện! Lục Ly cố gắng bình phục tâm tình kích động trong lòng, bay về trước. Chỉ cần lực phòng ngự tăng lên, hắn không nói có bản lĩnh đối phó Hắc Viêm Điện, ít nhất... gặp mặt Diêm Hồng, hắn hẳn không đến mức không có chút lực lượng nào bảo vể mình. Hắc Sơn Cung gần đây thật náo nhiệt, bởi vì gần đây không ngừng có người gia nhập Hắc Sơn Cung, còn không phải võ giả cấp thấp bình thường, ít nhất là Nhất Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Hắc Sơn chỗ Hắc Sơn Cung là một trong ngũ đại linh sơn, ban đầu gọi là Long Nhược Sơn, bị một cường giả chiếm lấy vào mười vạn năm trước, đổi tên thành Hắc Sơn. Thế lực chỗ Hắc Sơn cũng tên là Hắc Sơn Cung. Thực lực của cung chủ Hắc Sơn Cung rất mạnh, trong lòng rất nhiều võ giả, hắn là tồn tại năm hạng đầu của Thiên Ma Đảo. Nhưng tính tình của hắn thật thối tha, tính cách quái dị. Cho nên, người của Hắc Sơn Cung cũng không quá nhiều, một vài cường giả không chịu nổi tính tình quái dị của Hắc Sơn, không nguyện ý dốc lòng phục vụ dưới trướng hắn. Gần đây lại có người không ngừng gia nhập Hắc Sơn Cung, việc này khiến Hắc Sơn Cung xôn xao một trận. Ngay cả Hắc Sơn cũng bị kinh động. Sau đó mới biết đám người này là bị Thiên Vân Tiên Tử đuổi đi, một vài trưởng lão của Hắc Sơn Cung hơi rối rắm, sợ sau khi nhận nhóm người này sẽ đắc tội với Thiên Vân Tiên Tử. Sau đó Hắc Sơn truyền lời, tiếp nhận tất cả mọi người. Nếu Thiên Vân Tiên Tử đã không cần, nhóm người này tự nguyện nương tựa chỗ hắn thì còn có cố kỵ gì nữa? Hắn vẫn luôn xem thường Thiên Vân Tiên Tử, cho rằng nếu không nhờ Đại Ma Vương, làm sao nàng có thể chiếm lấy một tòa linh sơn lớn như vậy? Hơn năm nghìn người! Sáu bảy ngàn người bị Thiên Vân Sơn đuổi đi, có hơn năm nghìn người nương tựa chỗ Hắc Sơn Cung, sở dĩ nhanh như vậy đã quyết định nơi ở, kỳ thật nguyên nhân rất lớn là do… Lục Ly! Trong lòng nhóm người đều ghi hận, không có chỗ trút giận. Thiên Vân Tiên Tử bọn họ đắc tội không nổi, vậy chỉ có thể trút giận lên người Lục Ly. Lục Ly là người của Thiên Vân Tiên Tử, nếu bọn họ không có chỗ dựa cường đại, vững chắc, sợ giết Lục Ly sẽ bị Thiên Vân Tiên Tử đuổi giết, cho nên đều lựa chọn nương nhờ Hắc Sơn Cung. Tính tình Hắc Sơn vừa thối vừa cứng, ở Thiên Ma Đảo, ngoài Đại Ma Vương, hắn không nể mặt ai cả. Cho nên, bọn họ gia nhập Hắc Sơn Cung, hiện giờ Lục Ly lại ở Tích Lôi Sơn, vậy có cơ hội rất lớn giết chết hắn. Đương nhiên… Hắc Sơn Cung tương đối mà nói cũng là nơi ở rất tốt, tuy tình tính Hắc Sơn không tốt, nhưng ít ra linh khí ở Hắc Sơn thật nồng đậm, có cam đoan về an toàn. Mấy ngàn người đi vào, tự nhiên sẽ có người bắt đầu tìm kiếm quan hệ, giao hảo với người của Hắc Sơn Cung. Tình huống của Lục Ly ở Tích Lôi Sơn rất nhanh bị tìm hiểu rõ ràng, thậm chí có người đi đến Tích Lôi Sơn trộm quan sát Lục Ly. Nhưng, Trần trưởng lão vẫn tọa trấn ở đỉnh núi, ai cũng không dám xằng bậy. Thực lực của Trần trưởng lão, tất cả mọi người đều hiểu biết. Cho dù bọn họ xuất động ngàn người, sợ là cũng vô pháp vượt qua Trần trưởng lão, tập sát Lục Ly. Lỡ như giết không chết, lại bị Thiên Vân Tiên Tử truy cứu, vậy mất nhiều hơn được. Chỉ có thể chờ đợi! Trong mấy ngàn người có mấy người thực lực mạnh nhất ra quyết định. Trước tiên phải giao hảo ở Hắc Sơn Cung, tranh thủ được vị trí thống lĩnh. Sau đó giám thị tình huống của Tích Lôi Sơn, tìm cơ hội giết chết Lục Ly. Trong lòng rất nhiều người, Lục Ly chỉ là tên mặt trắng, là một Nhất Kiếp Thiên Thần, chỉ là một con kiến. Con kiến này lại khiến mọi người bất đắc dĩ rời khỏi Thiên Vân Sơn, chịu khuất phục, khẩu khí này sao có thể nhẫn nhịn? Đương nhiên, cũng có người sau khi gia nhập Hắc Sơn Cung, nghĩ muốn an nhàn sống qua ngày, lẳng lặng tu luyện, dần không tham gia chuyện tập sát Lục Ly. Dù sao nhiều người muốn giết Lục Ly như vậy, thêm bọn họ cũng không nhiều hơn bao nhiêu người. ... Lục Ly ở Tích Lôi Sơn quả thật quá an nhàn, thậm chí cũng có thể nói là thật thích ý. Lê thúc cũng như vậy, lúc đầu, hắn còn lo lắng mỗi ngày sẽ bị sét đánh, sống qua ngày sẽ thật khó khăn, hiện tại hắn không cho là như vậy. Linh khí đỉnh núi Tích Lôi Sơn thật nồng đậm, nồng đậm hơn Lục Nguyệt Phong. Hắn ngồi xếp bằng bên cạnh Trần trưởng lão, căn bản không cần lo lắng đến lôi điện. Mỗi lần có lôi điện bổ tới, Trần trưởng lão đều sẽ phất tay, cản lại lôi điện. Nửa tháng trước, hắn còn thường xuyên chú ý tình huống bên ngoài, một tháng sau, Lê thúc đã hoàn toàn không để ý đến. Dù sao Trần trưởng lão ở đây, không chỉ giúp hắn ngăn trở lôi điện, có ngọn cỏ nào lay động Trần trưởng lão đều sẽ biết, hắn căn bản không cần tra xét tình huống bốn phía.
Chương 2540 Lão phu xem trọng ngươi
Lục Ly luyện hóa Hồng Mông Khí phi thường thuận lợi, mỗi giây phút đều có lôi điện đánh xuống, mỗi giây phút đều đang luyện hóa Hồng Mông Khí. Thân thể hắn không ngừng tăng cường, lôi điện cũng không ngừng tăng cường thân thể. Được tăng cường hai tầng, sau ba tháng, hắn cảm giác thân thể đã cường đại hơn gấp mười lần, hắn cảm giác, thân thể hắn hiện tại gần như tiếp cận với cường độ chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo. Tiếp tục luyện hóa! Mấy tháng này, Lục Ly cũng không nhàn rỗi, không ngừng tìm hiểu chân ý “Băng Sương Kiếm Ý” kia. Ở Ma Vương Sơn chợt hiểu được chân ý này, hắn càng tìm hiểu càng cảm thấy trở nên mạnh hơn. Hắn ở trong trạng thái mộng ảo, tốc độ tìm hiểu cũng tăng cao. Nếu chỉ là chân ý bình thường, sợ là hiện tại đã sớm tìm hiểu xong. Nhưng chân ý Băng Sương Kiếm Ý hắn cảm giác mình vẫn chưa nhập môn bao lâu, chân ý này muốn tìm hiểu hoàn toàn, ít nhất phải mất một hai năm. Luyện hóa Hồng Mông Khí đã không cần hắn quan tâm nhiều, lôi điện nhập thể, tiến vào trong Hồng Mông Khí, sau đó tách Hồng Mông Khí, dẫn vào Tụ Lôi Pháp Trận, tự động phân hóa đi bảy trăm hai mươi huyệt vị. Trần trưởng lão tọa trấn ở đây một năm, Lục Ly không thèm quản cái gì, vẫn dốc lòng tu luyện. Sau đó hắn cũng không chú ý đến luyện hóa Hồng Mông Khí và biến hóa của thân thể, an tĩnh tìm hiểu chân ý “Băng Sương Kiếm Ý”. Thời gian trôi qua vội vàng, khi tu luyện thật dễ dàng quên mất thời gian, đối với võ giả cấp bậc như Lục Ly, thời gian một năm là quá ngắn. Hắn còn đang bế quan, cảm giác mới bế quan không bao lâu, Trần trưởng lão đã truyền âm lại: - Lục Ly, đã đến một năm, bổn trưởng lão phải trở về Thiên Vân Sơn! - Hả? Lục Ly đột nhiên mở mắt, hắn ngẩn người, thân thể đứng mạnh lên, hắn tùy ý vung tay, hoạt động thân thể đã chết lặng, ánh mắt sáng ngời nhìn Trần trưởng lão nói: - Làm phiền trưởng lão rồi, đa tạ. Trần trưởng lão không lập tức rời đi, con ngươi hơi vẩn đục của hắn nhìn Lục Ly vài lần rồi nói: - Ngươi đừng nhúc nhích, ta thử xem lực phòng ngự của ngươi? - Được! Lục Ly dùng sức vặn vẹo hai tay, cảm nhận năng lượng giống như nổ tung, ẩn chứa trong cơ thể hắn, mạnh mẽ đến đáng sợ, trong mắt hắn tràn ngập chờ mong, điều chỉnh xiêm ý, thay đổi tư thế nói: - Mời trưởng lão chỉ giáo! Lê thúc đã sớm bị kinh động, tuy hắn không biết Trần trưởng lão truyền âm nói gì, nhưng giờ đây nghe thấy lời Lục Ly nói, trong mắt cũng lập tức lộ ra vẻ chờ mong. Vù! Trần trưởng lão không hề dùng binh khí, thân mình biến ảo thành một bóng trắng nhẹ nhàng bay qua, một bàn tay khô gầy vỗ lên ngực Lục Ly. Bịch! Một tiếng nổ vang nặng nề vang lên, thanh âm này giống như tiếng chuông đồng, còn có tiếng vang văng vẳng. Y bào trước ngực Lục Ly rách nát từng tầng, nhưng thân mình vững vàng, chỉ lui về sau hai bước. Ô… Trong con ngươi vẩn đục của Trần trưởng lão lấp lánh ánh sao, trên gương mặt đầy nếp nhăn đều hiện vẻ kinh hãi, hơn nửa ngày mới rút tay về nói: - Tu luyện đàng hoàng đi, Lục Ly! Lão phu… xem trọng ngươi, ngươi có hy vọng ngưng tụ thần thể! Lục Ly bị vỗ một chưởng, cảm thấy ngực có hơi ngứa, bởi vì không cảm giác Trần trưởng lão vận dụng pháp tắc chân ý quá mạnh mẽ, cho nên không rõ cường độ lực công kích vừa rồi của hắn. Hắn nghĩ nghĩ rồi nói: - Trưởng lão, hiện tại, lực phòng ngự thân thể ta đã đạt đến tình trạng gì rồi? - Tình trạng gì? Trần trưởng lão nhíu mày, chỉ vào Lê thúc nói: - Cho dù hắn toàn lực công kích ngươi, ngươi cũng có thể… cam đoan không chết! - Cái gì? Vẻ mặt Lê thúc nghệch ra, hắn và Lục Ly đến Nhị Trọng Thiên mới bao lâu? Phải biết rằng, lúc trước hắn muốn bóp chết Lục Ly là không khác gì bóp chết một con kiến. hiện tại hắn toàn lực công kích cũng không thể giết chết Lục Ly? Lời nói của Trần trưởng lão cũng không gạt người, trên mặt Lục Ly lộ vẻ vui mừng. Hiện tại hắn mới luyện hóa xong ba thành Hồng Mông Khí, chờ sau khi hắn luyện hóa hết Hồng Mong Khí, lực phòng ngự của hắn ít nhất có thể sánh bằng Tam Kiếp Thiên Thần. - Được rồi, Lục Ly, ta đi đây! Trần trưởng lão hơi vuốt cằm, hắn nghĩ rồi truyền âm nói: - Gần đây có không ít người đến trộm tra xét ngươi, rất nhiều người đều là bị Thiên Vân Sơn đuổi ra ngoài, bọn họ có lẽ sẽ tìm đến ngươi gây phiền toái. Ngươi ở đây tu luyện cẩn thận chút, tình huống không đúng thì bỏ chạy, hoặc… mời tiên tử đến đây viện trợ. - Hả? Lục Ly âm thầm cảnh giác, hắn chắp tay bái tạ Trần trưởng lão, nhưng cũng không nói gì thêm. Hắn không thể nào cứ để Trần trưởng lão ở đây bảo hộ hắn chứ? Trần trưởng lão không có nghĩa vụ này, hắn cũng không có tư cách này. Trần trưởng lão xoay người xuống núi, chết sống của Lục Ly hắn cũng không thèm để ý. Nếu khong phải Thiên Vân Tiên Tử coi trọng Lục Ly, hắn cũng sẽ không lên tiếng nhắc nhở. Đối với việc Thiên Vân Tiên Tử để hắn bảo hộ Lục LY, nội tâm hắn cũng hơi không vừa lòng. Hắn cho rằng một người muốn trở thành cường giả, phải một mình đối mặt với mưa gió mà trưởng thành. Dựa vào phù hộ và bảo hộ của người mới có thể trưởng thành thành võ giả, cho dù cảnh giới tăng lên, cuối cùng chỉ là phế vật. Lê thúc còn đang cảm khái Lục Ly tiến bộ cực nhanh, sau khi Trần trưởng lão rời đi, hắn mới giật mình nhận ra. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, Trần trưởng lão đi rồi, vậy hắn phải độc lập chống lại lôi điện. - An toàn thứ nhất, xây dựng mấy Truyền Tống Trận một chiều đi! Lục Ly trầm ngâm một lát, quyết định vẫn nên cẩn thận. Đã có người chú ý mình, vậy thật dễ lật thuyền trong mương. Hắn chạy vội đến, ở khu vực bên cạnh bắt đầu bố trí Truyền Tống Trận một chiều. Nếu bố trí ở khu vực trung tâm, sợ rất nhanh sẽ bị lôi điện nổ nát. Truyền Tống Trận một chiều rất đơn giản, tốn một ngày đã bố trí được ba cái, hắn còn bố trí một vài ảo cảnh, như vậy sẽ không bị người ta dễ dàng tìm ra. Khoảng cách truyền tống của ba Truyền Tống Trận này cũng không xa, chỉ truyền tống đến gần đó mấy chục ngàn dặm. Khi gặp nguy hiểm cũng sẽ có tác dụng nhất định. Lê thúc chờ sau khi Lục Ly bố trí xong, lúc này mới dò hỏi: - Chủ nhân, ngươi hoài nghi có người xuống tay với ngươi sao?

Ads
';
Advertisement