Chương 2591 Tam Kiếp Thiên Thần
Lục Ly thông qua Hư Không Trùng, cảm ứng chiến đấu bên trong, giờ đây, Hư Không Trùng có thể thoải mái cắn nuốt yêu ma. Yêu ma không ngừng bắn ra hắc quang, nhưng không có hiệu quả gì với Hư Không Trùng. - Xuất động! Lục Ly thả ra đại bộ phận Hư Không Trùng, chỉ để lại một con Hư Không ám kim. Những yêu ma này hắn phát hiện tốc độ Hư Không Trùng gặm cắn chậm hơn yêu ma vượn khỉ, nói rõ những yêu ma này khẳng định rất mạnh, rất có cơ hội làm Hư Không Trùng tiến hóa. - Được! Sau nửa canh giờ, con Hư Không Trùng đầu tiên cắn nuốt ba mươi con yêu ma mới bắt đều tiến hóa. Ưng Chủy Sơn lớn như vậy, khẳng định có mấy vạn yêu ma gặm cắn. Chờ mấy vạn con yêu ma cắn nuốt xong, hư không ám kim ít nhất có thể phân chia thành vạn con. Lục Ly không lên núi, dù sao Hư Không Trùng ám kim cắn nuốt không cần hắn hỗ trợ, hắn an tĩnh chờ đợi là tốt rồi. Hư Không Trùng ám kim khi phân chia cũng biến thành hư ảnh, những yêu ma này không thể thương tổn nó. Sau nửa ngày, Hư Không Trùng phân chia, mấy chục con Hư Không Trùng gèo thét, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt. Mấy con đã phân chia cắn nuốt mấy chục con yêu ma, sau đó bắt đầu phân chia nữa. Vòng đi vòng lại! Sau năm ngày, Hư Không Trùng đạt đến mấy trăm con, tốc độ phân chia càng lúc càng nhanh, chờ lần này cắn nuốt hết yêu ma, nhiệm vụ hắn đã hoàn thành không kém lắm. Có được vạn Hư Không Trùng ám kim, đó là một loại chiến lực rất manh. Yêu ma dưới Ưng Chủy Sơn đều bị gặm cắn, Hư Không Trùng tiến vào trong Ưng Chủy Sơn, Lục Ly cũng đi theo tiến vào. Hư Không Trùng đều là bảo bối của hắn, hắn cũng không an tâm, phải theo dõi một đường. Hửm? Lại qua ba ngày, Hư Không Trùng ám kim đã có hơn ngàn con, Lục Ly đang ngồi xếp bằng bên gốc đại thụ, đột nhiên mở mắt. Hắn nhạy cảm cảm thấy có gì không đúng, hắn cảm giác có nguy cơ đang không ngừng tới gần. Hắn không dùng thần niệm tìm hiểu, mà thông qua cảm ứng Đại Đạo Chi Ngân, sau một lát, trong mắt hắn lộ ra ý lạnh. Dưới chân núi xuất hiện một đám người, ước chừng gần một trăm. Trong nhóm người có người hắn nhận thúc, hơn nữa hai người còn từng chiến đấu. Hồ trọc đầu, Li Hỏa đại nhân! Hồ trọc đầu xuất hiện, mang theo một đám giúp đỡ, trong đám người có công tử tuổi trẻ anh tuấn, rõ ràng là công tử Vu Phi Tường của Thiên Lượng Sơn. - Hồ trọc đầu mời Vu Phi Tường trợ trận, bị Li Hỏa lão quỷ khẳng định bố trí ám thủ, cho nên thoải mái trung tuy đến rồi! Lục Ly tùy tiện nghĩ, hắn cảm giác khí tức một đám người phía dưới, khóe miệng lộ ra lãnh ý. Mặc dù đến đây hơn trăm người, nhưng không có Tam Kiếp Thiên Thần, hắn không phải không chể thắng trận! Lục Ly biết chắc chắn Ngốc Đầu Hồ sẽ không chịu để yên, lại không ngờ rằng Ly Hỏa Đạo Nhân cũng xen vào. Lục Ly đã đánh giá quá thấp lòng trả thù của đám lão quái vật này, nếu hắn có được sức chiến đấu tuyệt đối, thí dụ như là Tam Kiếp Thiên Thần, vậy cho Ly Hỏa Đạo Nhân một trăm lá gan cũng không dám trả thù. Ngốc Đầu Hồ cũng vậy, hắn là ma đầu uy danh lừng lẫy nhưng liên tục sẫy chân hai lần trên tay Lục Ly, điều này khiến trong lòng hắn bừng bừng lửa giận. Nhưng hắn không phải ngớ ngẩn, sẽ không tiếp tục đơn độc một mình tìm Lục Ly phiền phức, ăn hành. Đặc biệt là Hư Không Trùng màu vàng sậm của Lục Ly quá khủng bố, hắn hao phí một loại thần dịch cực kỳ quý giá mới luyện hóa xong ba con Hư Không Trùng. Cho nên, sau khi Ngốc Đầu Hồ xuất quan lập tức đi tìm Vu Phi Tường. Lần trước Vu Phi Tường bị Lục Ly đánh xuống Tích Lôi Sơn gây ồn ào rất lớn, bởi vì là công tử của thế lực lớn, cho nên rất nhiều người vui vẻ truyền bá, Ngốc Đầu Hồ cũng có nghe thấy. Ngốc Đầu Hồ nhờ người tìm được Vu Phi Tường, sau khi Vu Phi Tường nghe xong Lục Ly ở Yêu Ma Sơn thì nổi giận. Lục Ly trốn tránh trong Tích Lôi Sơn, Thiên Vân Sơn nên hắn không làm gì được. Chạy đến Yêu Ma Sơn? Đó là địa bàn của nhà hắn, sao Vu Phi Tường có thể buông bỏ như cơ hội này? Vu Phi Tường mang theo gần trăm người đi tới Yêu Ma Sơn, Ngốc Đầu Hồ tìm được Ly Hỏa Đạo Nhân, nghe nói Vu Phi Tường mang theo nhiều người như vậy, Ly Hỏa Đạo Nhân dứt khoát đi cùng, hơn nữa dựa theo liên kết tinh thần của hắn với một báu vật, dễ dàng tìm được Lục Ly. Nhiều báu vật như vậy, đó là cất chứa cả đời của hắn, Lục Ly không biết giá trị của một ít báu vật khiến hắn đau lòng mấy ngày. Hắn sống nhiều năm như vậy, là quỷ già thành tinh, sao có thể không lén động tay chân? - Vây lên! Thần niệm của Vu Phi Tường khóa chặt Lục Ly, trong mắt bắn ra tia sáng khát máu, hắn vung tay lên, mười mấy người tách ra, đi phương hướng khác Ưng Chủy Sơn, tránh cho Lục Ly chạy trốn. - He he! Ngốc Đầu Hồ lên tiếng: - Lục Ly, Vu công tử nghe ngươi ở đây rèn luyện liền mang người lại đây cùng ngươi gặp nhau, có phải ngươi cảm thấy kích động lắm không? - Ha ha ha! Vu Phi Tường cười phá lên, mắt bắn ra tia sáng đỏ, giống như một con dã thú, hắn hét to: - Lục Ly, ta nói rồi, sẽ khiến ngươi hối hận. Ngươi không trốn trong cung điện của Thiên Vân Tiên Tử, dám một người chạy ra? Lần này không cho ngươi chết ở Yêu Ma Sơn thì Vu Phi Tường này thề không làm người! - Vậy sao? Lục Ly nở nụ cười lạnh lẽo, âm thanh bay xuống: - Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì? Ta ở trên núi chờ các ngươi, các ngươi lên đây đi. - Ra tay! Vu Phi Tường cũng lười nói nhảm, vung tay lên, mấy chục người ùa lên núi. Vu Phi Tường, Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Đạo Nhân theo sát sau đó, toàn bộ lên núi. Bọn họ đều rõ ràng trong núi có Yêu Ma, nhưng những Yêu Ma này không mang đến uy hiếp quá lớn cho bọn họ. - Hư Không Trùng, xuống đất đi! Lục Ly liên tục không ngừng thả ra Hư Không Trùng, đều là Hư Không Trùng màu hoàng kim, hắn nhanh chóng thu về một số Hư Không Trùng màu vàng sậm, còn lại đều chui vào lòng đất. Lục Ly tay cầm ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử, Yêu Ma ở bốn phía đều bị Hư Không Trùng gặm cắn, cho nên phía trước hắn ở trên cây rất thoải mái, không bị Yêu Ma tấn công.
Chương 2592 Tam Kiếp Thiên Thần
Nhưng bây giờ thì khác! Nhiều người như vậy lên núi, kinh động vô số Yêu Ma, rất nhiều Yêu Ma khóa chặt Lục Ly. Lục Ly không sợ chút nào, vừa rồi có Yêu Ma tấn công hắn, trong mắt những Yêu Ma Thụ này bắn ra ánh sáng đen, nhưng thân thể của hắn phòng ngự cường đại, không gây ra tổn thương quá lớn. Nhưng Lục Ly ở giữa sườn núi, Yêu Ma từ bên trên lao xuống đều sẽ tập trung vào hắn trước. Vì vậy, Lục Ly lắc người, từ giữa sườn núi bắt đầu co giò chạy, mấy chục người dưới núi lập tức hùng hổ đuổi theo, nhiều cường giả như vậy, khí huyết kinh người, thoáng chốc hấp dẫn vô số Yêu Ma chú ý. - Công kích! Chờ nhóm người đến gần chỗ Hư Không Trùng màu hoàng kim mai phục, Lục Ly lập tức khống chế tất cả Hư Không Trùng xông lên. Thật ra bọn họ biết đàn sâu mai phục trong lòng đất. Chỉ có Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Nhân lặng lẽ né qua, những người khác đều bị Hư Không Trùng màu hoàng kim bao phủ. - Trò vặt cũng dám dùng? Đám người Vu Phi Tường hừ lạnh một tiếng, vận dụng thủ đoạn của mình áp chế Hư Không Trùng, uy lực của Hư Không Trùng màu hoàng kim không lớn, rất nhiều người đều dễ dàng trấn áp. Nhưng cũng có một số người không cách nào trấn áp, bị Hư Không Trùng gặm đầy đất lăn lộn, la hét thảm thiết. Vù vù vù! Trên núi bắn loạn xạ ánh sáng đen, Yêu Ma lao xuống dưới công kích, cộng thêm Hư Không Trùng tấn công, trong phút chốc khiến đám người Thiên Lượng Sơn luống cuống tay chân. Nhưng sức chiến đấu của nhóm người này không kém, đa số là Nhị Kiếp hậu kỳ, chỉ có vài võ giả đi vào Nhị Kiếp không lâu thì hoặc là bị Hư Không Trùng gặm cắn, hoặc là bị Yêu Ma bắn chết. - Vu Trường Hà, ngươi mang một đám người đi chặn Yêu Ma, những người khác truy sát Lục Ly! Vu Phi Tường hạ lệnh, một lão nhân lập tức mang theo mười mấy người xông lên. Đối với bọn họ thì Yêu Ma ở đây không quá mạnh, có thể thoải mái áp chế. - Hư Không Trùng màu vàng sậm, xuất động! Lục Ly xem nơi này loạn lên, lập tức khống chế Hư Không Trùng màu vàng sậm bay ra, hắn mai phục có hơn nghìn con Hư Không Trùng màu vàng sậm, hắn tin tưởng đám võ giả này chắc chắn không ngăn được, giết bọn họ rất dễ dàng. Vèo vèo vèo! Hư Không Trùng màu vàng sậm dưới lòng đất rít gào lao ra, bên này vốn có Hư Không Trùng màu hoàng kim đầy trời, cho nên đám người Vu Phi Tường không chú ý nhiều. Khi bị từng con Hư Không Trùng màu vàng sậm chui vào người, cả đám hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Oong! Trong tay Vu Phi Tường xuất hiện một tòa bảo tháp, bảo tháp sáng lấp lánh, từng luồng năng lượng kỳ dị tuôn vào trong thân thể của hắn, giúp hắn trấn áp Hư Không Trùng màu vàng sậm. Những người khác thì thảm, rất nhiều người ôm thân thể lăn lộn dưới đất, những con sâu này gặm cắn tốc độ quá nhanh, bọn họ cho dù có thủ đoạn trấn áp đều ngăn không kịp, rất nhiều người nửa phần thân dưới bị cắn sạch. Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo rất thông minh, lập tức lui về phía sau, cũng không có bị Hư Không Trùng màu vàng sậm bao phủ. Trong tay Ngốc Đầu Hồ xuất hiện một hạt châu có thần văn, ngưng hiện một vòng bảo hộ bao trùm chính mình và Ly Hỏa Lão Đạo. Oong! Trong phút chốc đã có ba mươi mấy người ngã xuống, một võ giả Nhị Kiếp đỉnh phong đã mất nửa người. Vu Phi Tường thấy tình huống này thì vội vàng lớn tiếng hét to: - Lão Sơn Thúc, nếu người còn không ra tay thì bọn họ đều phải chết hết! Oong! Hư Không Trùng đột nhiên chấn động, một bóng đen trực tiếp theo giữa hư không lao ra, người kia da bọc xương, cảm giác nửa người tràn ngập tử khí, xem ra thọ nguyên sắp hao hết, đã hấp hối. Oong! Lão giả trong tay xuất hiện một ngân đỉnh, ngân đỉnh cổ xưa hùng hậu, mặt trên khắc thần văn. Ngân đỉnh lóe tia sáng bạc rắc bốn phía, giống như ánh trăng chiếu xuống mặt đất, lực tràng kỳ dị xuất hiện, bao phủ tất cả người Vu gia, Hư Không Trùng trong cơ thể khoảnh khắc đều không nhúc nhích. “Báu vật này...” Lục Ly âm thầm hoảng sợ, nhìn lão nhân khô gầy kia cho hắn cảm giác nguy cơ trí mạng, lão già này tuyệt đối là Tam Kiếp Thiên Thần, hơi thở quá khủng bố, căn bản không thể địch lại. “Thiên Lượng Sơn thật ác độc, lại phái ra Tam Kiếp Thiên Thần, bọn họ không sợ cơn giận của Thiên Vân Tiên Tử sao?” Lục Ly đảo tròng mắt, lão già này nếu ra tay thì chắc chắn không dễ bỏ qua, hôm nay sơ sẩy một cái thì e rằng hắn sẽ bỏ mạng ở Ưng Chủy Sơn. Trong tích tắc, trong đầu Lục Ly vụt qua vô số ý niệm. Hắn tạm thời không thể chống lại Tam Kiếp Thiên Thần này, nếu hắn ở chỗ Viên Hầu Yêu Ma thì còn dễ tính, có Thần Văn Đạo Tràng có Thần Lực có thể áp chế mọi người, hắn còn có tin tưởng đánh với Tam Kiếp Thiên Thần. Nếu không thể chiến thì chỉ có thể trốn! Chỉ có hai cách trốn, một là phi độ hư không, bây giờ lão nhân kia đang trấn áp Hư Không Trùng, hắn có đầy đủ thời gian phi độ hư không chạy trốn. Nhưng phi độ hư không rất dễ dàng xảy ra chuyện, Lê Thúc nói nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì đừng mạo hiểm. Cách thứ hai là bay đi trốn, trốn xuống núi thì chết chắc, tốc độ của Tam Kiếp Thiên Thần nhanh hơn Lục Ly. Phải trốn lên núi, nhờ cậy Yêu Ma chế tạo hỗn loạn, có lẽ còn có một đường sinh cơ. Cuối cùng Lục Ly lựa chọn trốn lên núi, một là vì phi độ hư không quá nguy hiểm, thứ hai là hắn không tin Tam Kiếp Thiên Thần có thể giây giết hắn. Khó khăn lắm mới đi tới Yêu Ma Sơn, hắn không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ, muốn nhìn xem có thể chạy trốn được không. Thân thể của hắn như mũi tên nhọn bay vọt lên núi, trong tay cầm ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử, hắn rót vào Thần Lực vào, ngọc phù sáng lấp lánh, từng luồng hơi thở huyền diệu từ bên trong khuếch tán ra ngoài. Yêu Ma ở phương xa vốn lao về phía Lục Ly lập tức kinh khủng lui về phía sau. - A? Lục Ly bất ngờ nhìn ngọc phù, dường như sau khi rót Thần Lực vào ngọc phù này thì hơi thở cường đại rất nhiều? Yêu Ma rõ ràng càng thêm e sợ. Vèo! Yêu Ma ở xa hơn không cảm thụ được hơi thở của ngọc phù, từ xa mở Thụ Nhãn bắn ra một luồng sáng đen. Lục Ly vội vàng vận chuyển lực lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo tràn ngập khắp người.
Chương 2593 Biến thành tro bụi
Ầm ầm ầm! Từng luồng sáng đen bắn vào người Lục Ly, hắn cảm giác có từng đợt sức mạnh cường đại, tốc độ giảm đi. Lục Ly đảo tròng mắt, lao xuống đất, Yêu Ma ở bên dưới lập tức tản ra. Vu Phi Tường rống to: - Lão Sơn Thúc, giết hắn! Nhiều võ giả khác cũng rống theo: - Sơn trưởng lão, mau giết tiểu tử này, chúng ta đã chết rất nhiều người! - Lão Sơn Thúc, ngươi phải báo thù giúp đường ca của ta! Mau giết tiểu tử này, không thể cho hắn trốn! Hắn trốn không được, đỉnh núi có thần văn khủng bố, tiểu tử này dám đi lên thì cũng chết thôi! - ... Vô số người rống to, lão nhân đen gầy do dự. Lục Ly dù gì là người được Thiên Vân Tiên Tử xem trọng, nghe đồn là Diện Thủ của Thiên Vân Tiên Tử. Nếu là thế hệ trẻ giết Lục Ly thì còn dễ nói chuyện, dù sao thế hệ trẻ tranh phong, chết hay bị thương cũng không có gì. Lão là người thế hệ trước, thành danh đã lâu, sống mười mấy vạn năm mà đi khi dễ một người trẻ tuổi chưa đầy trăm tuổi, khó tránh bị người lên án. Đến lúc đó sự tình truyền ra, Thiên Vân Tiên Tử tức giận đi tố cáo với Đại Ma Vương, e rằng Thiên Lượng Sơn phải cho lời giải thích. - Ừm! Lão Sơn Thúc liếc hướng Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo, trong lòng hắn đột nhiên làm ra quyết định, ở đây chỉ có hai người ngoài, chút nữa tìm cơ hội xử lý hai người lạ thì việc này thần không biết quỷ không hay. Không có chứng cứ, Thiên Vân Tiên Tử có thể nói cái gì? Vèo! Lão Sơn Thúc như một con diều hâu bay vút đi, tốc độ của hắn quá nhanh, tựa như làn gió, chớp mắt lao lên giữa sườn núi. Vô số Yêu Ma đuổi theo Lão Sơn Thúc, nhưng hắn phất ống tay áo một cái, đám Yêu Ma toàn bộ bay ngược ra, rất nhiều Yêu Ma trong miệng còn phun ra máu màu đen sậm. “Con chim già này tốc độ nhanh quá!” Lục Ly nghe thấy tiếng gió ở phía sau thì đột nhiên quay đầu, nhìn thấy một bóng đen cấp tốc tới gần, hắn không chút suy nghĩ lấy ra chiến đao Hàn Phong chém ngược ra sau. Một ánh đao kinh thiên sáng lên, xoay hai vòng giữa không trung rồi... chém hụt! Đúng vậy, chém hụt! Lão Sơn Thúc lướt ngang sang bên cạnh vài trăm thước, dễ dàng tránh đi Sát Đế Quỷ Trảm. Sát Đế Quỷ Trảm mang theo uy áp của thiên địa nhưng chỉ khiến Lão Sơn Thúc bị chậm lại đôi chút, không thể trấn áp quá nhiều. Ầm ầm ầm! Sát Đế Quỷ Trảm phá không chém xuống, nhiều Yêu Ma ở phía dưới bị đánh bay, vô số cây to bị đánh xơ xác, khói bụi cuồn cuộn, đá núi bắn tung tóe, thanh thế rất to lớn. Nhưng đến chỗ Vu Phi Tường thì không còn nhiều năng lượng, không thể bị thương một người nào. - Hư Không Trùng trở về! Lục Ly khống chế Hư Không Trùng màu vàng sậm từ phía dưới bay lên, nhanh chóng đuổi theo hắn. Tốc độ của Hư Không Trùng màu vàng sậm nhanh hơn Hư Không Trùng màu hoàng kim gấp mười lần, bằng với Lão Sơn Thúc, nhưng còn cách một khoảng, muốn bay trở về cần thời gian. Lão Sơn Thúc đã đuổi theo, hắn vươn ra một bàn tay khô gầy nhẹ nhàng vỗ về phía Lục Ly. Bàn tay kia thoạt trông giống như phủi bụi dính trên bàn, lại mang theo vô tận uy áp cùng hơi thở khủng bố. - A!!! Lục Ly đứng thẳng, hai chân gấp khúc, năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo dâng lên. Hắn xoay người đánh về phía bàn tay kia, cú đấm của hắn có uy lực quá lớn, bên trên lấp lánh ánh sáng vàng, cũng mang theo hơi thở mênh mông vô biên. Bùm! Không gian chỗ hai người va chạm rung lên, sau đó Lục Ly bay ngược lên trên, Lão Sơn Thúc lui về phía sau vài trăm thước. Trong mắt Lão Sơn Thúc lộ tia kinh ngạc, khen ngợi: - Cơ thể rất mạnh, Vô Thượng Thần Thể đã tiểu thành. Tiểu tử, chỉ cần ngươi gia nhập Vu gia chúng ta thì ta có thể tha cho ngươi một mạng. - Ha ha ha! Lục Ly phì cười, tức giận quát: - Vu gia các ngươi là cái thá gì? Muốn ta gia nhập các ngươi? Cho ta thời gian mười năm, ta sẽ san bằng Vu gia các ngươi! - Cuồng vọng! Trên mặt Lão Sơn Thúc không vui không buồn, nhưng lời nói chất chứa cơn tức: - Chỉ là Thần Thể tiểu thành đã cho rằng vô địch thiên hạ? Thế giới bao la, Thần Thể tiểu thành có vô số, người chân chính có thể Thần Thể đại thành từ xưa đến nay mười ngón tay đếm hết. Nếu ngươi muốn chết thì lão phu chiều ý ngươi. Lão Sơn Thúc như một con thương ưng lao nhanh đến, Lục Ly lại lật tay chém ra Sát Đế Quỷ Trảm, Hư Không Trùng từ phía sau cũng bay đến, có bảy, tám trăm con. Lục Ly ra lệnh cho Hư Không Trùng: - Công kích con chim già này! Trong Thần Sơn bay ra vô số Hư Không Trùng màu hoàng kim, Lục Ly định dùng Hư Không Trùng màu hoàng kim quấy nhiễu khả năng phán đoán của Lão Sơn Thúc. - Ủa? Mắt Lão Sơn Thúc lóe tia sáng, ngạc nhiên nghi ngờ thì thào: - Thần Sơn này không lẽ là... Câu tiếp theo bỏ ngõ, nhưng Lục Ly thầm giật nảy mình. Lão Sơn Thúc nhận ra Cửu Kỳ Sơn, sát khí trong lòng Lục Ly càng tăng lên mấy phần, nếu có cơ hội thì tuyệt đối không thể tha cho người này, nếu không thì sẽ mang đến tai họa ngầm vô cùng tận cho hắn. Lão Sơn Thúc do dự một khoảnh khắc, Hư Không Trùng đã bay tới, tất cả chui vào trong cơ thể của hắn, Lục Ly thầm mừng. Nhưng Lục Ly chưa kịp lộ nét mặt mừng thì Lão Sơn Thúc lấy ra ngân đỉnh, trên đỉnh bắn ra ánh sáng rực rỡ, Lục Ly phát hiện tất cả Hư Không Trùng màu vàng sậm không thể nhúc nhích. “Xem ra ta vẫn còn đánh giá thấp sự cường đại của Tam Kiếp Thiên Thần.” Lục Ly cảm khái một tiếng, hắn vốn cho rằng có được mấy ức Hư Không Trùng, cho dù là Tam Kiếp Thiên Thần bình thường cũng sẽ bị cắn chết dễ như chơi, nay xem ra Tam Kiếp Thiên Thần mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều. “Trốn!” Lục Ly không dám suy nghĩ lung tung nữa, điên cuồng lao lên đỉnh núi. Mới rồi hắn loáng thoáng nghe đám người Vu Phi Tường hét lớn, dường như đỉnh núi có Thần Văn Đạo Tràng cường đại? Lục Ly tự tin phòng ngự của mình mạnh mẽ, vào trong Thần Văn Đạo Tràng thì cơ hội sống sót của hắn sẽ càng lớn. - Tiểu tử, đừng chạy! Sau khi trấn áp Hư Không Trùng, Lão Sơn Thúc nhanh chóng đuổi theo, liếc nhìn đỉnh núi rồi nói: - Thần Văn Đạo Tràng trên đỉnh núi do đại đệ tử của Lão Yêu Ma luyện chế, ngươi dám đi lên thì nháy mắt sẽ biến thành tro bụi.
Chương 2594 Núi đao mãnh hổ
Nhiều người cũ tu luyện ở Yêu Ma Sơn đều biết Ưng Chủy Sơn có Thần Văn Đạo Tràng cường đại, nhưng Ly Hỏa Lão Đạo không đánh dấu chỗ này. Hắn nghe Lục Ly muốn tìm Yêu Ma, bên này có nhiều Yêu Ma nhất là Ưng Chủy Sơn, hắn đoán Lục Ly sẽ đến đây, cho nên cố ý không đánh dấu trên bản đồ, là muốn khiến Lục Ly té hố. Lục Ly còn chưa đến đỉnh núi liền cảm thụ được sự tồn tại của Thần Văn Đạo Tràng. Đỉnh núi bằng phẳng, mặt trên có khoảnh đất trống lớn, có một góc nhô ra giống như miệng ưng. Đỉnh núi còn có một ngôi miếu cổ, thoạt trông giống như mào con diều hâu. Gần miếu cổ có vô số tảng đá kỳ dị, những tảng đá được đặt ở vị trí rất kỳ lạ, thoạt trông bên này một cục, bên kia một cục, rải rác. Nhưng trên tất cả tảng đá đều có thần văn, hơn nữa là phi thường dày đặc. Còn chưa đến đỉnh núi, Lục Ly đã cảm thụ được vô tận sát ý, trong những tảng đá này tràn ngập sát khí, cảm giác bên trong Thần Văn Đạo Tràng ẩn nấp nhiều con rắn độc, từng con cự thú, ai dám bước vào bên trong sẽ bị xé xác. Đằng trước là núi đao, bên dưới là mãnh hổ! Lục Ly cảm giác không có đường để đi. Lão Sơn Thúc từ phía sau rượt tới nơi, không vội vàng ra tay, ngược lại cười khẩy nói: - Đi đi, sao ngươi không đi? Ngươi có thể đi vào trong Thần Văn Đạo Tràng. Chỉ cần đi vào, ta chắc chắn không dám truy sát lung tung, ta không dám xông vào Thần Văn Đạo Tràng. - Ha ha ha ha ha ha! Đám người Vu Phi Tường ở bên dưới đuổi theo lên, một đám Nhị Kiếp đỉnh phong mở đường, dễ dàng đánh lui đông đúc Yêu Ma, bọn họ bị Lục Ly giết nhiều người như vậy, trong lòng đều tràn ngập hận ý, muốn thấy tận mắt Lục Ly chết như thế nào. Bọn họ cũng lo lắng Lục Ly trốn chạy, cho nên xông lên vây giết. Trong mắt Vu Phi Tường tràn ngập bỡn cợt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Lục Ly, đi lên đi, đi vào Thần Văn Đạo Tràng không chừng ngươi còn có đường sống thì sao? - Ha ha, Thần Văn Đạo Tràng này là nơi khủng bố xếp sau Lão Yêu Sơn, Lục Ly, ngươi dám đi vào thì tuyệt đối không còn mẩu xương! - Lên đi chứ, ngươi ghê gớm lắm mà? Sao không lên? Đi đi! Một đám người kêu la, Lục Ly thay đổi sắc mặt, cắn răng lao lên đỉnh núi. Giờ phút này hắn không có cả cơ hội phi độ hư không, chỉ có thể xông tới tìm một đường sinh cơ. - Ha ha! Lão Sơn Thúc không có công kích, trơ mắt nhìn Lục Ly xông lên đỉnh núi. Thiên Lượng Sơn ở gần Yêu Ma Sơn, bọn họ đến đây vô số lần, Thần Văn Đạo Tràng ở đây cực kỳ khủng bố, bản thân Lão Sơn Thúc còn không thể đến gần ngôi thạch miếu kia, thậm chí gia chủ của Vu gia bọn họ đều không cách nào đi vào thạch miếu, đủ thấy Thần Văn Đạo Tràng ở đây khủng bố cỡ nào. Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp Thiên Thần, tuy rằng thân thể có chút cường đại, nhưng nếu dám đi vào Thần Văn Đạo Tràng này, Lão Sơn Thúc tin tưởng không bao lâu sau Lục Ly sẽ bị nghiền nát, hắn đỡ phải ra tay. Oong! Khoảnh khắc đặt chân lên đỉnh núi, Lục Ly cảm giác thần văn ở bốn phía như sống lại, thần văn phát sáng nhưng không quá rực rỡ, tựa như những con cự long bò trong núi đá. Thần văn chuyển động, đầy trời sát khí ập vào mặt, cảm giác đó giống như là Lục Ly xông vào một kiếm trận, nếu hắn dám di động nửa bước, muôn vàn kiếm to sẽ bắn tới đâm hắn thủng như tổ ong. Cơ thể Lục Ly căng thẳng, thần niệm xem xét bốn phía, hắn muốn tìm một con đường sống. Nhưng Lục Ly quét bốn phía, phát hiện khắp nơi đều là sát khí, căn bản không có đường sống nào. Lục Ly cảm giác chọn đại phương hướng nào lao ra thì cuối cùng đều sẽ bị nghiền thành bột mịn. “Làm sao đây?” Đi tới thì chết, lui về phía sau cũng là chết, trực giác với nguy cơ của Lục Ly chưa từng sai lầm, hắn tin tưởng thần văn chỗ này ẩn chứa lực lượng khủng bố, nếu đi nhầm một bước, cho dù thân thể của hắn cường đại cũng sẽ bị xoắn nát. Lùi về liều mạng một phen? Lão Sơn Thúc sức chiến đấu dũng mãnh, Lục Ly chắc chắn không đánh lại, càng miễn bàn đám cường giả Ngốc Đầu Hồ ở một bên như hổ rình mồi. Bóp nát ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử? Thiên Vân Tiên Tử ở Thiên Vân Sơn xa xôi, dù nàng là Tam Kiếp đỉnh phong cũng không thể chạy đến ngay. “Huyết Linh Nhi!” Lục Ly cuối cùng nghĩ đến một biện pháp, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi: “Ta đến một chỗ cực kỳ khủng bố, nơi này khắp nơi đều là thần văn, ngươi nhanh giúp ta tra xét đi bên nào càng an toàn?” Huyết Tiên Đằng chui ra từ Thiên Tà Châu, đâm vào trong cơ thể Lục Ly, rồi vươn ra từ dưới chân hắn, tra xét thần văn xung quanh. Lục Ly đứng không nhúc nhích, yên lặng chờ đợi. - Đi đi, sao ngươi không đi? Ha ha ha! - Phế vật, vừa rồi còn cuồng lắm mà? Bây giờ xông lên đỉnh núi rồi không dám nhúc nhích một bước? - Thằng nhãi tạp chủng, muốn ta đưa ngươi vào không? - Lão Sơn Thúc, nếu hắn không muốn đi vào đến thế thì hãy đưa hắn vào đi? Không chừng hắn sẽ lấy được kho báu trong miếu cổ thì sao? Ha ha ha ha ha ha! Bên dưới vọng lên những tiếng bỡn cợt, Lục Ly làm ngơ như không nghe thấy, thần niệm khóa chặt người phía sau, sợ bọn họ công kích, một chưởng đánh hắn vào Thần Văn Đạo Tràng. Lão Sơn Thúc lạnh giọng mở miệng: - Tiểu tử, ngươi chủ động đi vào hay muốn chúng ta đưa vào? Có thể không tự tay giết chết Lục Ly, Lão Sơn Thúc cảm thấy tốt nhất đừng làm, xong việc bị Thiên Vân Tiên Tử truy cứu trách nhiệm thì có thể phủi sạch, bản thân Lục Ly đi vào Thần Văn Đạo Tràng bị giết chết, liên quan gì tới họ? Lục Ly quyết định kéo dài thời gian, hắn quay đầu nhìn Lão Sơn Thúc nói: - Ngươi cũng là một tiền bối tu luyện nhiều năm, ra tay đối phó một hậu bối, ngươi không thấy ngượng ngùng? Chuyện của thế hệ trẻ hãy để người trẻ tuổi chúng ta giải quyết được không? - Được chứ! Lão Sơn Thúc nhún vai nói: - Phi Tường, các ngươi giải quyết đi! Đám người Vu Phi Tường lộ biểu cảm độc ác, hai người lao nhanh lên định tấn công Lục Ly, đánh hắn vào Thần Văn Đạo Tràng.
Chương 2595 Nghiền xương thành tro
Lục Ly vội vàng quát lớn: - Đợi đã, vừa rồi ta đã bóp nát ngọc phù thông báo cho Thiên Vân Tiên Tử, hơn nữa sử dụng báu vật đặc biệt ghi lại cảnh tượng hiện tại truyền cho Tiên Tử rồi, các ngươi dám giết ta, Tiên Tử tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Hai Nhị Kiếp đỉnh phong lao nhanh đến bỗng khựng lại, quay đầu nhìn Lão Sơn Thúc. Lão Sơn Thúc cười khẩy nói: - Ngươi xem chúng ta là con nít ba tuổi sao? Thiên Vân Sơn cách nơi này xa như vậy, dù Thiên Vân Tiên Tử muốn cứng rắn buông xuống phân thần đều không làm được. Truyền về cảnh tượng ở đây? Lão phu chưa từng nghe báu vật như vậy. Vu Phi Tường rống to: - Giết! Hai võ giả lao nhanh đến, nâng tay thả ra hai đại thủ ấn, định đánh bay Lục Ly. Khoảnh khắc này Huyết Linh Nhi truyền âm đến, khiến Lục Ly như rơi xuống vực sâu: “Chủ nhân, ta tham ngộ thần văn thời gian ngắn ngủi, thần văn ở đây quá huyền diệu, ta căn bản xem không hiểu, xin lỗi...” Xoẹt xoẹt! Một luồng sáng đen và một đại thủ ấn lần lượt bay tới, ánh sáng đen thoáng chốc đánh trúng Lục Ly. Lục Ly cảm giác bị sức lực mạnh mẽ đánh trúng, thân thể không chịu đựng nổi. Khi đại thủ ấn cũng đánh tới thì thân thể của hắn hoàn toàn không cách nào đứng vững, thoáng chốc bay vào trong. Oong! Thần văn ở bên trong tỏa sáng chói lòa, giống như là vô tận kiếm trận bị kích phát, muôn vàn sát khí khóa chặt Lục Ly, Lục Ly cảm giác không chỗ tránh né, bất cứ phương hướng nào đều là tuyệt địa. “Phải rồi!” Nguy cơ sống chết trước mặt, tiềm năng của Lục Ly bị kích phát, trong nháy mắt này đầu óc của hắn chuyển động nhanh hơn bình thường gấp trăm lần. Lục Ly chợt nhớ một điều, trong thân thể của hắn có Đại Đạo Chi Ngân, Đại Đạo Chi Ngân có thể khiến cảm giác lực của hắn nhạy bén gấp mấy chục lần. Hắn cắn răng khép mắt lại, không xem cảnh sắc chung quanh, tâm niệm chìm vào trong Đại Đạo Chi Ngân. Lục Ly điên cuồng vận chuyển Đại Đạo Chi Ngân, đi trong Đại Đạo Chi Ngân, nương nhờ vào nó cảm ứng vô tận sát khí ở bốn phía . Thần Lực thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân rực sáng lấp lánh, trong khoảnh khắc, cảm giác lực của Lục Ly nhạy bén gấp mấy chục lần, hắn tìm sinh cơ trong vô tận sát khí ở bốn phía. Hắn tin tưởng bất cứ thần văn nào đều sẽ không phong kín tất cả góc độ, sẽ để lại một cơ may sống sót. Đây không phải là hắn tùy ý suy đoán, mà là trước kia Lục Ly cảm ngộ nhiều pháp trận cấm chế cho ra kết luận. Thiên địa có âm dương, có sinh tử, đều sẽ chú trọng cân bằng. Pháp trận cấm chế cũng là như vậy, nếu toàn là tử cấm, vậy cấm chế này ngược lại dễ dàng sụp đổ, sẽ không khủng bố như vậy. Người bày trận thường sẽ để lại một cơ hội sống, khiến đại trận này không đến mức tự mình đóng kín, dễ lưu trữ lâu dài. “Bên dưới!” Lòng Lục Ly máy động, hắn cảm giác một cơ hội sống ở lòng đất. Lục Ly mặc kệ cảm giác này là đúng hay sai, thân thể như mũi tên nhọn lao xuống dưới. Nói thì chậm, khi đó thì nhanh! Từ lúc Lục Ly bị đánh bay đi đến lao xuống dưới chỉ trong tích tắc, hắn rơi chúi xuống như chó cạp đất, bởi vì sức lực còn chưa tiết ra, cho nên mặt hắn dán sát đất trượt đi. Oong oong! Tảng đá bốn phía sáng lên, không bắn ra tia sáng, chỉ có từng đợt dao động không gian khuếch tán. Dao động đó như vằn nước, thoạt trông không quá khủng bố. Nhưng Lục Ly bay sát mặt đất cảm thụ rõ rệt nhất sát khí trong đó. Bùm bùm bùm! Lục Ly cảm giác như có con dao cạo lưng mình, lưng áo bị xoắn nát, da dẻ cơ bắp cũng tróc một lớp, lưng túa máu ra, đau đớn làm người hắn co giật. “Không thể nhúc nhích lung tung!” Lục Ly cắn răng, không dám khiến thân thể động đậy chút nào, tiếp tục trượt tới trước. Bên trên có dao động không gian khủng bố như vậy, nếu hắn nhúc nhích lung tung, e rằng thân thể sẽ bị nghiền thành bột mịn. “Thần Văn Đạo Tràng này thật là khủng khiếp!” Lục Ly âm thầm cảm khái, thân thể của hắn mạnh như vậy mà vẫn bị cạo tróc một lớp, nếu vừa rồi hắn bị đánh rớt vào thì phỏng chừng không chết cũng sẽ tổn hại nặng. - A... Nhóm người Lão Sơn Thúc, Vu Phi Tường bị bất ngờ, Lục Ly né qua đợt công sát thứ nhất của Thần Văn Đạo Tràng trong đường tơ kẽ tóc? Là hắn hên hay vì nghiên cứu sâu về thần văn? - Hẳn là gặp vận may từ trên trời rơi xuống! Vu Phi Tường thì thào, hơi thở sinh mệnh của Lục Ly trẻ tuổi như vậy, đi vào Thiên Ma Đảo không bao lâu, làm sao có thể có cơ hội nghiên cứu thần văn? Cho dù nghiên cứu mấy năm nhưng sao có thể nhìn thấu Thần Văn Đạo Tràng? Lục Ly trượt vào hơn hai mươi thước, đám người Lão Sơn Thúc lần lượt lên đỉnh núi nhưng không đi vào. Mọi người nhìn thấy Lục Ly luống cuống tay chân bò dậy, ngồi dựa vào một tảng đá, lưng ướt đẫm máu, đang ăn dược chữa thương để trị thương. - Lão Sơn Thúc, giết hắn! Vu Phi Tường rống to lên, Lão Sơn Thúc con ngươi lấp lóe, nâng tay lên phất mạnh ống tay áo, một chưởng ấn vô hình phá không mà đi. Chưởng ấn mới vừa bay ra, tảng đá bốn phía lấp lánh thần văn, từng đợt dao động không gian khuếch tán ra, đánh nát chưởng ấn kia. Lục Ly chữa thương quan sát đến cảnh này, lập tức đùa cợt hét to: - Tất cả vào đây nào, vào được liền có thể giết chết ta. Vu Phi Tường, các ngươi dám tiến vào không? Tiểu gia giờ phút này bị tổn hại nặng, chỉ cần các ngươi tiến vào liền có thể dễ dàng đập chết ta, một đám hèn, nhát gan! - Tìm cái chết! Vu Phi Tường giận dữ, lấy ra một cây trường thương đột nhiên đâm tới, một bóng thương xé gió lao đi, nhưng vẫn bị dao động không gian trong Thần Văn Đạo Tràng xoắn nát. - A! - Hây! Những người khác thi nhau tấn công, thả ra đủ loại công kích, đáng tiếc vừa đi vào Thần Văn Đạo Tràng liền tan biến. Thần Văn Đạo Tràng có được sức mạnh to lớn vô thượng, có thể tiêu trừ công kích của mọi người. Hai bên cách nhau chỉ hơn hai mươi thước, nếu là lúc bình thường thì đánh đại cũng chớp mắt bắn tới nơi, nhưng giờ phút này trơ mắt nhìn Lục Ly ở trước mắt không cách nào công kích. - Hừ! Một con cháu của Vu gia không phục, bay lên, bắt chước Lục Ly trượt dài trên mặt đất, hắn nhìn thấy Lục Ly bị tổn hại nặng, muốn bắt chước xông vào đánh chết hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất