Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2606 Lệnh triệu tập của Đại Ma Vương
- Năm trăm năm! Mặt Vu Phi Tường đen thui, hiện tại hắn chưa tới trăm tuổi, đang tuổi xuân rực rỡ, lòng bồng bột muốn gây náo động, sao có thể tĩnh tâm bế quan năm trăm năm? Vu Quỳnh Hoa có quyền uy tuyệt đối trong Thiên Lượng Sơn, không ai dám cãi lại mệnh lệnh của hắn. Đừng nhìn Vu Phi Tường là tôn tử của Vu Quỳnh Hoa, nhưng hắn có hàng trăm tôn tử, Vu Phi Tường không phải tôn tử được yêu thích nhất, Vu Phi Tường nào dám lắm miệng một câu? Vu Phi Tường vô cùng hối hận, ngày xưa tại sao đi trêu chọc Lục Ly? Cho dù chọc vào, tại sao sau đó còn muốn đi Yêu Ma Sơn truy sát? Vu Phi Tường chửi thầm Lục Ly và Ngốc Đầu Hồ mấy trăm lần. Bị cấm túc năm trăm năm rất khốn khổ, quan trọng hơn là, năm trăm năm sau, phỏng chừng nhiều người trong gia tộc đã quên Vu Phi Tường, vô số người trên Thiên Ma Đảo quên Thiên Lượng Sơn còn có một công tử tên Vu Phi Tường. Ngoài ra, địa vị của hắn ở trong gia tộc sẽ rớt xuống đáy, trừ phi hắn có thể không ngừng đột phá lớn, nếu không thì về sau đừng mơ nhận tài nguyên hàng đầu của Vu gia. Vu Quỳnh Hoa lập tức ra mấy mệnh lệnh, khiến người Thiên Ma Đảo chú ý việc này rất giật mình. Không ngờ Vu Quỳnh Hoa phái người đi Yêu Ma Sơn tìm tòi hành tung của Lục Ly, thậm chí phái ra trưởng lão đi Yêu Ma Cung tra xét. Bọn họ không tìm trưởng lão Lão Sơn Thúc của mình mà đi tìm Lục Ly? Việc này chứng minh cái gì? Chứng minh Vu Quỳnh Hoa sợ hãi Thiên Vân Tiên Tử, sợ Thiên Vân Tiên Tử tiếp tục gây sự với hắn? Cho nên chủ động muốn đi tìm Lục Ly, cứu Lục Ly ra? Qua đó dịu lại quan hệ với Thiên Vân Tiên Tử? Thiên Vân Tiên Tử lại một lần nữa thành đối tượng bị các thế lực chú ý. Vu Quỳnh Hoa là một trong Thập Đại Sát Tướng dưới tay Đại Ma Vương, có sức chiến đấu rất mạnh, xếp vào tốp năm trong Thiên Ma Đảo. Nhân vật như vậy mà sợ hãi Thiên Vân Tiên Tử? Thiên Vân Tiên Tử trước kia ít khi gây chú ý, chưa từng bày ra sức chiến đấu ở trước mặt người ngoài, vài lần ít ỏi ra tay đều trong Thiên Vân Sơn, và chỉ với cường giả bình thường. Bây giờ mọi người mới hiểu tại sao Đại Ma Vương cưng chiều Thiên Vân Tiên Tử như vậy, muốn ban Thiên Vân Sơn cho nàng. Không chỉ bởi vì tộc muội của nàng, còn vì nàng có được sức chiến đấu cực kỳ cường đại. Có thể khiến Vu Quỳnh Hoa kiêng kỵ như vậy, rất nhiều người đã xếp sức chiến đấu của Thiên Vân Tiên Tử vào tốp ba Thiên Ma Đảo, thậm chí dưới Đại Ma Vương. Đáng tiếc... Thiên Lượng Sơn cử ra mấy trăm thám báo nhưng không tìm được bất cứ hành tung nào của đám người Lục Ly, một Tam Kiếp Thiên Thần đi Yêu Ma Cung đại chiến với Yêu Ma Vương. Một thám báo khác thừa dịp ẩn núp vào, tìm kiếm mấy nơi trong Yêu Ma Cung nhưng không có bất cứ phát hiện. Yêu Ma Cung là năm xưa Lão Yêu Ma Vương xây dựng, thần văn trong đó là khủng bố nhất, tuy Thiên Lượng Sơn phái một thám báo hàng đầu nhất đi vào, nhưng có nhiều nơi không thể bước vào, cũng không dám đi vào, cho nên lần này tra xét không có ý nghĩa gì. Vu Quỳnh Hoa cũng không có biện pháp, cho dù hắn tự mình đi đều vô dụng, có một số thần văn đừng nói là hắn, dù là Đại Ma Vương đều rất khó phá vỡ. Lão Sơn Thúc không chết, Lục Ly cũng có thể vẫn còn sống, đành chờ bọn họ chủ động đi ra. Tìm tòi qua lại nửa năm không thu hoạch được gì, rất nhiều người đều suy đoán nhóm Lục Ly có lẽ bị thần văn cường đại phong ấn, cả đời đều không ra được. Thời gian tiếp tục trôi qua, lại ba tháng sau, một tin tức kinh thiên truyền khắp Thiên Ma Đảo, Đại Ma Vương phát ra lệnh triệu tập, Nhị Kiếp đỉnh phong của tất cả thế lực trên đảo đi thành Ma Vương tập hợp, chuẩn bị xuất chinh! Trong khoảng thời gian này, ngoài đảo không phát sinh bất cứ chuyện gì, không có người tấn công Thiên Ma Đảo, ba mươi sáu thế lực lớn cũng không có khiêu khích Thiên Ma Đảo, tại sao Đại Ma Vương đột nhiên muốn xuất chinh? Nhưng vô số thế lực lập tức hưởng ứng, bởi vì trong lịch sử, Đại Ma Vương đã mang theo bọn họ xuất chinh mấy lần, mỗi lần đều có thể thắng lợi trở về. Mỗi lần xuất chinh đều là trăm trận trăm thắng, người trên đảo tự nhiên tích cực. Có tin đồn lặng lẽ lưu truyền trong cao tầng, nghe nói bốn trong ba mươi sáu thế lực liên hợp đánh bất ngờ Hồng Mông bí cảnh trên Vô Nhai Đảo, muốn chiếm lấy bí cảnh này, tiếp đó lợi dụng phương pháp nghịch thiên phong ấn bí cảnh này, mở lối vào khác, cuối cùng chiếm trọn Hồng Mông bí cảnh. Bí cảnh này là Vô Nhai Đảo, Thiên Ma Đảo và một thế lực lớn khác Tinh Mộng Đảo liên hợp có được, nếu có người muốn nhổ răng cọp, Đại Ma Vương tự nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức triệu tập cường giả xuất chinh, liên hợp Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo cùng tấn công bốn thế lực lớn. Không biết tình huống cụ thể thật sự ra sao, nhưng Đại Ma Vương có quyền uy tuyệt đối trên Thiên Ma Đảo, vô số cường giả tụ tập về thành Ma Vương, một tháng sau, thành Ma Vương hội tụ mấy nghìn cường giả, toàn là Nhị Kiếp đỉnh phong. Đại Ma Vương xuất hiện, mặc chiến giáp toàn màu đen, đeo mặt nạ Ma Vương, toàn thân đều là sát khí, cảm giác giống như một sát thần, khiến người trong thành Ma Vương không dám thở mạnh. - Xuất kích, toàn bộ ra đảo, mục tiêu là Bán Thương Đảo phía tây bắc. Mục tiêu lần này: Tiêu diệt Lỗ gia trên Bán Thương Đảo, giết hết võ giả Lỗ gia! Đại Ma Vương trầm giọng quát lên, toàn thân đều bộc phát hơi thở túc sát, khiến mấy nghìn cường giả giật thót tim, mọi người rất nhanh nhiệt huyết sôi trào. Mỗi lần Đại Ma Vương xuất hiện đều sẽ làm mọi người hừng hực chiến ý, cảm giác đi theo nàng chiến đấu có thể đánh đâu thắng đó, trăm trận trăm thắng. Nữ nhân này quá mạnh, từ khi nàng thành danh thì chưa thua lần nào, được tiếng là nữ nhân mạnh nhất Nhị Trọng Thiên. - Xuất phát! Mấy nghìn người lao nhanh mà đi, hóa thành nước lũ biến mất ở phương xa, đám người đều sát khí đằng đằng, giống như một thanh bảo kiếm sắc bén không gì phá nổi bay hướng tây bắc. Thiên Ma Đảo xuất chinh, dẫn tới bốn phương chấn động, bởi vì trong lịch sử Đại Ma Vương xuất chinh ba lần, mỗi lần đều là đại thắng, trực tiếp hủy diệt ba thế lực lớn.
Chương 2607 Sinh Chi Môn
Cơ hồ cùng lúc, Vô Nhai Đảo và Tinh Mộng Đảo đều xuất chinh, nhưng bọn họ không tự tin nhiều như thế, hai đại quân hợp thành một công kích một thế lực lớn. Hồng Mông bí cảnh là kho báu lớn nhất của ba đảo, hiện tại bốn thế lực lớn tập kích, suýt chút bị bọn họ thành công cướp đoạt. Nếu Hồng Mông bí cảnh bị phong ấn, mở ra một vực môn, bí cảnh này sẽ thuộc về bốn thế lực lớn. Võ giả Nhị Trọng Thiên bình thường cơ hồ không biết về Hồng Mông bí cảnh, nhưng trong cao tầng thế lực lớn thì không phải bí mật. Phía trước cũng có rất nhiều thế lực muốn bí cảnh này, lần trước chiến tranh thật ra cũng là vì tranh đoạt Hồng Mông bí cảnh. Lần trước Đại Ma Vương nổi giận ra tay, diệt một thế lực lớn, khiến ba mươi sáu thế lực lớn biến thành ba mươi lăm thế lực lớn. Về sau có một thế lực lớn nổi lên, thay vào vị trí của thế lực lớn bị diệt kia. Hiện tại lịch sử tái diễn, lại có thế lực lớn ham Hồng Mông bí cảnh, dẫn tới Đại Ma Vương giận dữ, lần này cuối cùng tình hình cuộc chiến sẽ ra sao? Các thế lực lớn của Nhị Trọng Thiên đều hồi hộp. Bốn thế lực lớn rất nhanh phát ra thông báo, sẽ hợp sức ứng đối sự xâm nhập của Thiên Ma Đảo, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo. Không sai, bọn họ tuyên bố thông báo là xâm nhập, bởi vì bình thường rất nhiều thế lực nhỏ không biết nguyên do cụ thể. Ba mươi sáu thế lực lớn sẽ không công bố Hồng Mông bí cảnh cho mọi người biết, Thiên Ma Đảo, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo càng sẽ không báo cho người đời, chỉ chuốc thêm rất nhiều phiền phức. Sau khi thông cáo phát ra, Đại Ma Vương không có bất cứ đáp lại. Đứng ở điểm cao đạo đức không có ý nghĩa, mấu chốt còn cần xem thực lực, Đại Ma Vương cho tới nay đều không xem trọng người đời đánh giá mình thế nào. Thiên Ma Đảo thu nhận vô số người, bên trong rất nhiều đều là ác nhân ma đầu tội ác chồng chất, thí dụ như Ngốc Đầu Hồ, ở trong mắt nhiều người Nhị Trọng Thiên thì Thiên Ma Đảo là vùng đất của tội ác. Ở trong mắt nhiều người, Đại Ma Vương là tuyệt thế đại ma đầu, nàng chưa bao giờ phản bác, không đáp lại, cũng không chủ động xuất kích. Nhưng nếu có người chọc giận nàng sẽ phải hứng chịu công kích vô tình của nàng, không chết không thôi. Bán Thương Đảo cách Thiên Ma Đảo có một khoảng cách, mấy nghìn người bay qua cần nửa tháng trời. Hai đội đại quân Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo cũng mới vừa liên hợp, muốn tiến công một thế lực lớn cần một tháng. Vô số thế lực Nhị Trọng Thiên đều hành động, phái ra rất nhiều thám báo lại đây tra xét tin tức, đặc biệt là thế lực ở lân cận càng là rục rịch. Bởi vì một khi một ít thế lực lớn bị diệt, sẽ bỏ trống các tòa thiên đảo, bọn họ có cơ hội lao lên. Không khí phía nam Nhị Trọng Thiên trở nên đặc biệt nặng nề, mấy hòn đảo lớn như Bán Thương Đảo tích cực chuẩn bị chiến tranh, âm thầm chuẩn bị, chờ đợi đại quân của Đại Ma Vương, Vô Nhai Đảo, Tinh Mộng Đảo đến tấn công. Bốn thế lực chia cặp liên hợp, một thế lực lớn khác triệu tập đại quân đi Bán Thương Đảo. Hai thế lực lớn tập kết mấy vạn người cùng tất cả cường giả chờ đợi đại quân Thiên Ma Đảo kéo đến sẽ cho Đại Ma Vương một kích trí mạng. ... Bên này đại chiến có thể bùng nổ, trong địa lao Yêu Ma Cung cũng trở nên không bình tĩnh! Một cây cột sắt trong lao tù đột nhiên ánh sáng lấp lánh, sáng lên chói mắt, chiếu sáng toàn bộ địa lao, kinh động tất cả mọi người ở bên trong. - A? Nhóm Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ nhìn qua, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, theo sau một đám người đều ngạc nhiên không thôi, bởi vì phát sáng lồng giam nhốt Lục Ly. Từng cây cột sắt lồng giam nhốt Lục Ly đều rực sáng, thần văn ở bên trên dao động, có thần văn chạy dọc, từng luồng hơi thở kỳ diệu phát ra từ thần văn. Lục Ly không có mở mắt ra, bởi vì hắn đi vào trạng thái cảnh giới Mộng Huyễn, còn đóng kín giác quan thứ sáu, trừ phi Huyết Linh Nhi truyền âm cho hắn, nếu không thì hắn sẽ không tỉnh lại. Giờ là phút then chốt nhất của Lục Ly, chân ý Sát Đế và băng sương kiếm ý sắp dung hợp, hắn chủ động đóng kín giác quan thứ sáu là không muốn bị bất cứ chuyện gì quấy rầy. Bên ngoài thần văn ánh sáng lấp lánh không làm kinh động Lục Ly, hắn như một tòa cổ chung ngồi xếp bằng, giếng cổ không dao động. nhóm người Lão Sơn Thúc nhìn kỹ cây cột sắt, biểu cảm nghiêm túc. Lục Ly không có bất cứ hành động, tại sao cây cột sắt chỗ hắn ánh sáng lấp lánh? Chẳng lẽ là Yêu Ma khống chế? Muốn mang Lục Ly đi? Hay là Lục Ly âm thầm phá giải thần văn? Nhìn dấu hiệu dường như có xu thế phá giải thành công. Mặc kệ là loại tình huống nào đều không là hiện tượng tốt, nếu như là Yêu Ma khống chế, mọi người có lẽ đều sẽ bị làm chết. Nếu như là Lục Ly chạy đi, đám người nỗi lòng phức tạp. - A? Ngốc Đầu Hồ đảo tròng mắt, bỗng nhìn hướng góc, giật mình kêu lên: - Bên kia có người, còn có... hơi thở sinh mệnh! Lúc nãy Ly Hỏa Đạo Nhân thả ra ngọn lửa chiếu sáng địa lao, nhưng bóng tối ở đây có thể nuốt mất nguồn sáng, vì vậy trong địa lao không quá sáng, cộng thêm thần niệm của mọi người bị áp chế, không thấy rõ trong địa lao. Giờ phút này thần văn phát sáng, thấy rõ ràng nguyên địa lao. Mọi người nhìn theo hướng ánh mắt của Ngốc Đầu Hồ, trông thấy trong góc có một người ngồi xếp bằng. Đó là một người già đến sắp chết, hơi thở sinh mệnh cực kỳ yếu ớt, dường như bị nhốt tại đây vô số năm. Mọi người nhìn quét, còn phát hiện trong nhiều lao tù có hài cốt, đều là người bị nhốt đến chết tại đây. Trong hai lồng giam có xác chết Yêu Ma, cũng biến thành hài cốt. Người ngồi xếp bằng trong góc không có bất cứ động tĩnh, hơi thở sinh mệnh xuống thấp đến tột độ, bị mọi người nhìn chằm chằm nhưng vị này không nhúc nhích, ngồi khoanh chân trong góc hệt như bộ hài cốt. Đám người mặc kệ người hấp hối kia, một lần nữa chuyển sang Lục Ly, bởi vì thần văn càng lúc càng sáng, hơn nữa vô số thần văn chạy dọc. Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên: - Nguy rồi, có lẽ Lục Ly thật sự sắp thoát khốn mà ra!
Chương 2608 Tu La Lão Nhân
Không chỉ mình Ngốc Đầu Hồ, những người khác cũng có loại cảm giác này. Bọn họ đều cảm giác thần văn chỗ Lục Ly đều sống lại, giống như là ban đầu bên này bị khóa chết, bây giờ khóa mở, cửa lớn sắp mở ra. - Lục Ly phá vỡ bằng cách nào? Hiện tại hắn không có bất cứ hành động, làm sao có thể? Ly Hỏa Đạo Nhân rất là nghi hoặc, muốn phá giải thần văn ít nhất phải rót vào Thần Lực đúng không? Nhưng bọn họ cũng không có phát hiện Lục Ly rót Thần Lực xuống lòng đất, ngược lại Lục Ly giờ phút này hơi thở rất bình ổn, thoạt trông giống như đang tu luyện. Mọi người vừa kinh vừa nghi, nhưng bọn họ cái gì đều làm không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, chờ đợi kết cục cuối cùng. Thời gian dần trôi qua, thần văn tỏa sáng ba ngày, Lục Ly vẫn luôn không có bất cứ hành động, hắn còn chưa xuất quan. Đến ngày thứ bốn, tất cả thần văn chỗ Lục Ly điên cuồng chạy dọc, tỏa sáng đến tột độ, đám người lòng chùng xuống, bởi vì bọn họ đều cảm giác được một chút sinh cơ đang lưu chuyển. Giống như là cửa tử chỗ Lục Ly bị mở, lộ ra một khẽ hở, mở ra một con đường sống. Két! Hai cây cột sắt di chuyển, vặn vẹo sang một bên, khiến lao tù chỗ Lục Ly mở ra lỗ hổng hình thoi, lỗ hổng hình thoi không có bất cứ thần văn dao động, rất rõ ràng... đây là mở ra cánh cửa có thể ra ngoài! Oong! Cơ hồ cùng lúc, người nửa sống nửa chết ngồi xếp bằng trong góc khoảnh khắc này như sống lại, đôi mắt trên khuôn mặt già nua hé mở bắn ra tia sáng lạnh như lưỡi dao. - A... Khi người nửa sống nửa chết mở mắt ra, luồng khí lạnh đột nhiên tràn ngập toàn bộ lao tù lòng đất, đám người đều rùng mình một cái, ánh mắt không tự chủ được nhìn hướng người nửa sống nửa chết. - Rất mạnh! Lão Sơn Thúc không kiềm được kinh thán. Tuy lão nhân này không ra tay, trên người cũng không phát ra hơi thở quá mạnh, nhưng Lão Sơn Thúc cảm ứng một chút, cảm giác giống như năm đó đối diện Đại Ma Vương. - Ảo giác! Lão Sơn Thúc rất nhanh khẽ lắc đầu, nếu người này có sức chiến đấu của Đại Ma Vương thì sao có thể bị nhốt ở đây? Dễ dàng có thể phá vỡ thần văn trốn ra ngoài. Thần văn rất cường đại, nhưng nếu sức chiến đấu đạt đến một điểm giới hạn thì dễ dàng có thể phá vỡ, trực tiếp phá hủy thần văn. Không chỉ mình Lão Sơn Thúc, những người khác đều có cảm giác như thế. Lão nhân này rất khủng bố, khủng bố đến đáng sợ. Nếu đụng độ ngay mặt lão nhân này, dễ dàng một chiêu liền có thể giây giết cả đảm. Lục Ly không có cảm giác như thế! Tuy sinh môn mở ra, nhưng Lục Ly không hay biết, bởi vì giờ phút này hắn còn đang bế quan, còn là trong phút then chốt nhất. Cửa lớn tự nhiên là Huyết Linh Nhi mở ra, nhưng Huyết Linh Nhi cùng Lục Ly có liên kết tinh thần, biết hắn giờ phút này đang xông quan, cho nên không có truyền âm đi quấy rầy hắn. Thần văn trên lao tù tối dần, cuối cùng trở về bình tĩnh, bốn phía tối đen. Trừ chỗ Lục Ly có thêm cửa nhỏ ra không có bất cứ thay đổi. Ly Hỏa Đạo Nhân lập tức thả ra ngọn lửa để xem tình huống trong địa lao. Tình huống trong địa lao rất kỳ dị, không ai dám nói chuyện. Chỗ Lục Ly xuất hiện biến cố, nhưng hắn vẫn luôn không có bất cứ hành động, cho tới giờ khắc này đều không có động tĩnh, dường như luôn bế quan. Vậy thì ai mở ra cánh cửa đó? Nếu như là Yêu Ma mở ra, tại sao không có Yêu Ma ra mặt? Và còn người nửa sống nửa chết trong góc tại sao có hơi thở cường đại như vậy? Nếu có sức chiến đấu mạnh đến mức đó thì tại sao không phá vỡ địa lao? Nhiều điều kỳ dị khiến đám người không dám lên tiếng, chỉ có thể tiếp tục yên lặng quan sát. Không có bất kỳ tình huống gì phát sinh! Lục Ly không có động tĩnh, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện, bởi vì ngọn lửa không quá sáng, người nửa sống nửa chết trong góc không thấy rõ ràng, cũng không có bất cứ hành động. - Lục Ly đang làm gì? Mở ra sinh môn mà không trốn? Lại qua một canh giờ, Ly Hỏa Đạo Nhân không kiềm được nói thầm. Hắn không dám nói quá lớn tiếng, những người khác luôn nhìn đăm đăm bên này, chờ đợi Lục Ly hành động. Hai canh giờ, một ngày, hai ngày, năm ngày! Mọi người nhìn muốn mỏi mắt nhưng Lục Ly vẫn không có bất cứ hành động, một đám người đều chớp chớp mắt, cho rằng phía trước nhìn thấy là ảo giác, thật ra chỗ của Lục Ly không có dị biến? Nhưng mọi người cách bên này rất gần, giờ phút này đều có thể nương lửa của Ly Hỏa Đạo Nhân trông thấy cửa hình thoi, cửa thật sự tồn tại. Thời gian lại lần nữa qua hai ngày, Lục Ly mở mắt ra. Khoảnh khắc Lục Ly mở mắt, Huyết Linh Nhi truyền âm đến: “Chủ nhân, ta đã phá giải thần văn, mở ra một sinh môn!” “Làm giỏi lắm!” Lục Ly trông thấy cửa lớn hình thoi, trên mặt hắn lộ ra nụ cười, mới vừa xuất quan liền nhận được một tin tức tốt, có thể nói là song hỷ lâm môn. Không sai! Còn một hỷ khác, Lục Ly đã dung hợp băng sương kiếm ý vào trong Sát Đế Quỷ Trảm, dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, tuy không tiện thí nghiệm trong chỗ này, nhưng Lục Ly cảm giác uy lực tăng lên ít nhất mấy lần. Ở đây không tiện thí nghiệm, chỉ có thể ra ngoài thử sau vậy. Lục Ly nhìn người xung quanh nhếch môi cười nói: - Chư vị đều nhìn ta làm gì? Muốn cùng ta đi ra sao? Đám người ánh mắt như tóe lửa, bọn họ đều là lão quái vật sống nhiều năm, coi như nghiên cứu thần văn sâu sắc, nhưng bọn họ lại không có bất cứ biện pháp. Lục Ly mang hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi, đến Nhị Trọng Thiên mới bao nhiêu năm? Trước đó chắc chắn hắn không nghiên cứu gì về thần văn, hiện tại lại dễ dàng phá thần văn, khiến bọn họ tức tối muốn hộc máu. Vèo! Lục Ly lắc người đứng trước lối ra hình thoi, đám người đều ngừng thở, mắt to trừng Lục Ly, muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có thể ra ngoài được không? Lục Ly vươn ra một bàn tay, chậm rãi vươn hướng lối ra, khi bàn tay của hắn dễ dàng vươn ra ngoài lao tù thì đám người trong mắt vụt tắt tia sáng. Giữa các cây cột sắt có lực tràng thần văn, tay của họ không vươn ra ngoài được, Lục Ly có thể thò tay ra biểu minh hắn thật sự có thể chạy đi.
Chương 2609 Tiêu Dao Bộ
Lục Ly không có chần chừ, thân thể chui vào lỗ hổng hình thoi, lắc người đứng trong hầm ngoài nhà tù, trên mặt hắn lộ ra nụ cười hân hoan, Huyết Linh Nhi không có khiến hắn thất vọng, hắn thành công trốn đi ra. - Tiểu hữu! Lúc này, trong góc đột nhiên vang lên âm thanh già nua khiến Lục Ly giật thót tim: - Tiểu hữu, có thể giúp lão hủ một phen không? Nếu có thể giúp lão hủ thoát khốn, lão hủ sẽ báo đáp hậu hĩnh! Lúc trước Lục Ly bế quan nên không biết sự tồn tại của người nửa sống nửa chết, nghe thấy âm thanh, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn hướng góc, nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ. Hắn bị giật nảy mình, không ngờ rằng trong địa lao còn có người, người này bị nhốt từ lúc nào? Lục Ly ngẫm nghĩ, không lập tức rời đi, mà là trầm giọng hỏi: - Ngươi là ai? - Tên của lão hủ thì bản thân cũng quên rồi... Giọng của người nửa sống nửa chết rất yếu ớt, giống như một lão nhân bệnh nặng trên giường, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Lão hủ nhớ là nhiều năm trước, dường như người ta đều gọi lão hủ là Tu La Lão Nhân? - Tu La Lão Nhân! Lão Sơn Thúc đột nhiên đứng lên, Ngốc Đầu Hồ cùng Ly Hỏa Đạo Nhân giật bắn, con ngươi co rút, thân thể run lên, cũng đứng dậy. Ly Hỏa Lão Đạo giật mình kêu lên: - Là Tu La Lão Nhân sáu mươi vạn năm trước danh chấn Nhị Trọng Thiên? - Sáu mươi vạn năm trước? Người nửa sống nửa chết lặng im một lúc, nói: - Lão hủ cũng không biết, bất quá lão hủ nhốt ở đây quả thực rất nhiều năm, có ít nhất mấy chục vạn năm, cụ thể là bao nhiêu năm thì lão hủ không rõ. - Không thể nào! Lão Sơn Thúc có chút không dám tin tưởng nói: - Tu La Lão Nhân năm xưa là cường giả danh chấn Nhị Trọng Thiên, sức chiến đấu chắc chắn đã đạt đến Tam Kiếp đỉnh phong, thần văn ở đây làm sao có thể nhốt được Tu La Lão Nhân? Những người khác cũng biểu thị hoài nghi, cường giả Tam Kiếp đỉnh phong làm sao có thể bị thần văn ở đây vây khốn? Đại Ma Vương năm đó dễ dàng giết chết Lão Yêu Ma, thần văn ở đây không làm gì được nàng. Người nửa chết nửa sống không phản bác, im lặng một lúc rồi nói tiếp: - Chuyện năm đó... không nói cũng thế, tiểu hữu, ta xem ngươi là Thần Thể tiểu thành rồi không? Lão hủ biết một chỗ có được Thần Tủy, chỉ cần ngươi giúp lão phu thoát khốn, lão hủ sẽ đưa bản đồ chỗ đó cho ngươi. Lão phu còn có thể giúp ngươi làm một việc, đương nhiên nhất định phải là trong Nhị Trọng Thiên. Lão hủ... không thể đi Tam Trọng Thiên! - Thần Tủy! Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên, đám người Ly Hỏa Lão Nhân mắt sáng rực, hít thở dồn dập. Lục Ly tuy rằng không biết Thần Tủy là cái gì, nhưng xem nét mặt của mọi người thì biết nhất định là báu vật, còn là báu vật giúp ích rất lớn cho Vô Thượng Thần Thể. Hắn không kiềm được trong lòng tò mò, hỏi thăm: - Thần Tủy là cái gì? Đám người Ngốc Đầu Hồ trợn trắng mắt, Lục Ly ngốc thật, hắn chưa từng nghe tên báu vật như vậy? Người nửa sống nửa chết mở miệng giải thích rằng: - Trong tất cả báu vật tốt nhất tăng cường thân thể mà cả thế giới đã biết thì Thần Tủy xếp vào tốp mười, nếu ngươi được đến Thần Tủy, thân thể ít nhất có thể tăng lên gấp mười lần, đứng yên cho Tam Kiếp Thiên Thần giết thì bọn họ cũng không giết ngươi được! Lục Ly động lòng! Thân thể của hắn hiện tại hấp thu lôi điện tăng tiến đã quá chậm, đúng là cần thiên tài địa bảo. Lục Ly vốn định đi Hồng Mông bí cảnh một lần, nhìn xem có thể lại hấp thu Hồng Mông Chi Khí. Nếu có loại báu vật này thì thân thể của hắn liền có thể cấp tốc tăng lên, thoát thai hoán cốt, chân chính có được sức chiến đấu đối kháng Tam Kiếp Thiên Thần. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Vị tiền bối này, ta mang ngươi rời đi cũng được, nhưng ta hy vọng ngươi có thể giúp ta giành được Thần Tủy, hơn nữa giúp ta giết một người. - Giết người không thành vấn đề! Người nửa sống nửa chết sảng khoái trả lời: - Chỉ cần là võ giả trong Nhị Trọng Thiên thì bất cứ người nào lão phu đều có thể giúp ngươi ra tay đánh chết. Nhưng việc lấy Thần Tủy thì lão phu không giúp được ngươi, bởi vì chỗ đó có Đại Đạo Chi Ngân, hạn chế võ giả lớn tuổi đi vào, lão hủ vào không được. Lão hủ tối đa chỉ có thể mang ngươi đi lối vào, có thể được đến Thần Tủy hay không phải xem vận may của ngươi. - Bất kỳ võ giả Nhị Trọng Thiên? Lão Sơn Thúc cười khẩy phản bác nói: - Ngươi có thể đánh chết cường giả xếp hạng đệ nhất Thiên Thần bảng Nhị Trọng Thiên sao? - Thiên Thần bảng tính cái gì? Người nửa sống nửa chết cười lạnh nói: - Cường giả thật sự không lên Thiên Thần bảng, trước khi lão phu bị nhốt ở đây vốn không lên Thiên Thần bảng, nhưng lão phu có thể dễ dàng đối kháng đệ nhất nhân Thiên Thần bảng Kỳ Cương. Ví dụ như ngươi, nếu ngươi đứng ở trước mặt lão phu, một ngón tay liền có thể bóp chết ngươi! - Kỳ Cương? Lão Sơn Thúc thay đổi sắc mặt, vì hắn từng nghe tên tuổi của người này, tuy đã chết hơn ba mươi vạn năm, nhưng năm xưa quả thực là cường giả xếp hạng đệ nhất Thiên Thần bảng. Lão Sơn Thúc không dám lắm miệng một câu, đám người Ngốc Đầu Hồ tái mặt, đều là người già, tự nhiên nghe về uy danh của Kỳ Cương. Chẳng lẽ nào người này quả thực là Tu La Lão Nhân? Bởi vì nguyên nhân đặc biệt nào đó nên bị nhốt ở đây? Nếu đúng là người này, e rằng sau khi ra ngoài toàn bộ Nhị Trọng Thiên đều sẽ lật trời. Sáu mươi vạn năm trước đã danh chấn Nhị Trọng Thiên, bị nhốt trong này sáu mươi vạn năm, sức chiến đấu sẽ đạt đến loại tình trạng nào? Không có người biết! Nhưng mà... Nếu Tu La Lão Nhân có sức chiến đấu mạnh như vậy thì tại sao không chính mình phá vỡ thần văn ra ngoài? Nếu có sức chiến đấu cường đại có thể thoải mái phá vỡ thần chứ? Lục Ly bước nhanh đến, đứng trước lao tù của người nửa sống nửa chết, ra lệnh cho Huyết Linh Nhi: “Huyết Linh Nhi, mở ra thần văn giúp lão.” Huyết Linh Nhi từ trong thân thể Lục Ly xuyên qua lòng đất, bắt đầu phá giải thần văn. Lục Ly mỉm cười nhìn lão nhân ở bên trong gầy gò da bọc xương, nói: - Tiền bối chờ chút, phá giải cần thời gian, cho ta ba ngày. - Tốt!
Chương 2610 Tiêu Dao Bộ
Người nửa sống nửa chết nhắm mắt lại, hơi thở trên người biến mất, hơi thở sinh mệnh cũng trở nên cực kỳ mỏng manh. Lục Ly ngồi xếp bằng, chờ đợi Huyết Linh Nhi phá vỡ thần văn. Hắn cũng không sợ lão nhân này thất hứa, cũng không sợ lão nhân này đi ra rồi giết hắn. Một cường giả sống nhiều năm như vậy, dù cùng hung cực ác đến đâu cũng không đến mức mất tính người đúng không? Nếu hắn muốn lấy oán trả ơn thì Lục Ly đành chịu. Càng là cường giả càng chú trọng mặt mũi. Ví dụ như bản thân Lục Ly, hắn bị nhốt ở Phàm Nhân Giới, nếu có một phàm nhân cứu hắn, hắn sẽ lấy oán trả ơn sao? Hắn đồng ý cho phàm nhân kia một ít chỗ tốt rồi quỵt nợ sao? Lục Ly an tâm tu luyện, băng sương kiếm ý mới dung hợp vào Sát Đế Quỷ Trảm, hắn muốn ổn cố một chút. Vừa qua nửa ngày, thần văn đã sáng lên, vô số thần văn bắt đầu chạy dọc. Bên kia, đám người Lão Sơn Thúc thèm thuồng, sau đó lo lắng. Thèm thuồng là bọn họ cũng muốn đi ra ngoài, nhưng với năng lực của bọn họ, e rằng thời gian ngắn ra không được, thậm chí cả đời có lẽ bị nhốt chết tại đây. Lo lắng là... bọn họ sợ chút nữa Lục Ly sẽ giúp bọn họ phá vỡ thần văn, tiếp đó người nửa sống nửa chết ra tay đánh chết cả đám. Ba ngày sau, thần văn tỏa sáng đến tột độ, sau đó cây cột sắt di động, xuất hiện cửa hình thoi. Lão nhân kia cơ hồ cùng lúc mở mắt ra, bên trong bắn ra mũi nhọn vô cùng sắc bén, giống như một thanh chiến đao tuyệt thế ra khỏi vỏ. Khoảnh khắc này, Lục Ly cũng mở mắt ra, Huyết Linh Nhi thu trở về, Lục Ly chắp tay nói: - Tiền bối, thần văn đã phá mở rồi, người có thể đi ra. - Ta không ra được! Lão giả cười cay đắng, nói: - Thần Lực của lão hủ cạn kiệt, thân thể cực kỳ suy yếu, tiểu hữu có thể cho ta mượn mấy viên đan dược không? - Ồ. Một đám người sực tỉnh ngộ, xem ra mấy chục vạn năm khiến người nửa sống nửa chết dùng hết thiên tài địa bảo mang trên người. Có lẽ người nửa sống nửa chết bị thương rất nặng, hoặc trúng kịch độc này nọ, trong thân thể của hắn không có một chút Thần Lực, cho nên mới không cách nào phá vỡ thần văn. - Không có vấn đề! Lục Ly rất hào sảng lấy ra một không gian giới chỉ, theo sau cất vào vài loại đan dược, còn có đan dược bổ dưỡng linh hồn. Lục Ly ném cái chai qua, lão nhân khó khăn giơ tay bắt lấy. - Tiểu hữu chờ ta mấy ngày! Lão giả ăn hơn mười viên đan dược, nói một câu rồi bế quan, Lục Ly an tâm ngồi xếp bằng tu luyện. Nhóm người Lão Sơn Thúc mắt lấp lóe, trong lòng thấp thỏm. - Lục Ly! Ngốc Đầu Hồ đột nhiên mở miệng: - Ta cũng biết một nơi có trọng bảo, ở Tam Trọng Thiên, nơi đó là mộ của một vị Thánh Hoàng thượng cổ. Chỉ cần ngươi thả ta ra ngoài, ta sẽ tặng bản đồ cho ngươi. Ân oán giữa chúng ta cũng xóa bỏ, ta có thể phát Chủ Thần Huyết Thệ, cả đời gặp ngươi liền đi đường vòng. - Xéo! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Y tiểu thư đã nói Ngốc Đầu Hồ chưa từng đi Tam Trọng Thiên, rõ ràng là khoác lác. Hơn nữa, dù thả Ngốc Đầu Hồ ra thì Lục Ly cũng sẽ trực tiếp đánh chết hắn. Ma đầu như vậy ba phen bốn lượt mưu hại hắn, hắn làm sao có thể thả cọp về núi? Hắn nạt một tiếng rồi lờ đi Ngốc Đầu Hồ. Sắc mặt Ngốc Đầu Hồ lạnh lùng, trong lòng bất đắc dĩ thở dài. Xem ra đắc tội Lục Ly quá sâu, không thể ra ngoài rồi, chỉ có thể dựa vào chính mình. Những người khác có tự mình hiểu lấy, không dám mở miệng. Lúc trước Lão Sơn Thúc suýt giết Lục Ly, tự nhiên sẽ không tự rước lấy nhục. Ly Hỏa Đạo Nhân tự biết, cho dù Lục Ly thả hắn ra cũng sẽ giết hắn. Ly Hỏa Đạo Nhân dập tắt lửa, địa lao trở về yên tĩnh. Mấy ngày sau, Tu La Lão Nhân mở mắt ra, khoảnh khắc mở mắt, cảm giác toàn bộ địa lao đều sáng lên. Tiếp đó một luồng hơi thở khủng bố theo trong thân thể của hắn dâng trào mà ra, như những ngọn núi lớn đè xuống. - Ui... Vào thời khắc này, không có bất cứ một người hoài nghi thân phận của Tu La Lão Nhân nữa. Đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ căng thẳng thần kinh. Không biết Tu La Lão Nhân khôi phục mấy phần sức chiến đấu rồi, nếu hoàn toàn khôi phục, e rằng một chưởng có thể đánh vỡ thần văn, sau đó đập chết bọn họ. Vèo! Tu La Lão Nhân lắc người đi ra, đứng bên cạnh Lục Ly, không gian giới chỉ của hắn lóe sáng, lấy ra một tấm bản đồ đưa cho Lục Ly: - Đây là chỗ có Thần Tủy, lão hủ trên người có thương, hơn nữa thọ nguyên không nhiều, còn có vài việc chưa làm xong, cho nên xin lỗi, không thể mang ngươi đi. Lục Ly nhận lấy bản đồ, Tu La Lão Nhân suy nghĩ một hồi lại lấy một cuốn sách cổ ra khỏi chiếc nhẫn: - Đây là lão phu năm đó tự sáng tạo ra Tiêu Dao Bộ, về sau ở trong lao tù càng hoàn thiện rất nhiều, chỉ cần ngươi tu luyện thành công, gặp Tam Kiếp đỉnh phong tốc độ không quá mau thì sẽ không đuổi kịp ngươi. Đến lúc đó toàn bộ Nhị Trọng Thiên mặc ngươi tiêu dao. Ngốc Đầu Hồ giật mình kêu lên: - Tiêu Dao Bộ! Lão Sơn Thúc không kiềm được ngạc nhiên nghi ngờ hỏi: - Tiêu Dao Bộ là ngươi sáng tạo? Đó chẳng phải là tuyệt chiêu thành danh của cung chủ Chúng Sinh Cung, một trong ba mươi sáu thế lực lớn của Nhị Trọng Thiên, Lý Tiêu Dao sao? - Lý Tiêu Dao? Họ Lý? Tu La Lão Nhân ngẩn ra, theo sau ánh mắt nhìn qua Lão Sơn Thúc, hơi thở khủng bố che trời lấp đất ập đến, khiến Lão Sơn Thúc liên tục lùi lại. Tu La Lão Nhân trầm giọng hỏi: - Lý gia có những ai? Có phải là có một người tên Lý Thiên Cương? - Lý Thiên Cương... có! Lão Sơn Thúc suy nghĩ một hồi, lập tức nói: - Cung chủ đời thứ nhất của Chúng Sinh Cung tên Lý Thiên Cương, nhưng mấy chục vạn năm trước đã chết rồi. - Con ta chết rồi? Người Tu La Lão Nhân run lên, bộc phát ra sát khí vô tận, nghiến răng nghiến lợi hỏi: - Hắn bị ai giết chết? - Cái đó... không biết! Lão Sơn Thúc lắp bắp đáp, trong lòng nhấc lên sóng thần. Cung chủ đời thứ nhất của Chúng Sinh Cung, một trong ba mươi sáu thế lực lớn là nhi tử của Tu La Lão Nhân? Hèn gì cung chủ hiện tại của Chúng Sinh Cung, Lý Tiêu Dao biết Tiêu Dao Bộ. Không ngờ Lý Tiêu Dao là hậu nhân của Tu La Lão Nhân.

Ads
';
Advertisement