Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2686 Bí thuật vô thượng
Quỳnh tiểu thư nheo mắt nhìn về phương xa: - Ta đây không khao khát theo đuổi một điều gì, trước nay vẫn luôn đi theo bản tâm của mình, ta không thích nhân nhượng, cũng không thích miễn cưỡng, tất cả đều phó thác duyên phận. Nếu trời cao chủ định nam tử mà ta thích không xuất hiện, ta tình nguyện đơn độc cả đời. Nữ nhân sao phải nhất nhất nhờ dựa vào nam tử? Tự mình cũng có thể sống vô cùng tươi đẹp. “Quỳnh tiểu thư này quả thật rất có cá tính.” Lục Ly khẽ vuốt cằm, xem ra trong buổi đấu giá lúc trước Quỳnh tiểu thư không phải giả vờ rụt rè, chỉ là do bản tính gây ra mà thôi. Mộc tiểu thư và Quỳnh tiểu thư bên này không nói tiếp, ánh mắt nhìn xuống khói đen bên dưới, cùng chờ đợi Tần công tử đi ra hoặc là vĩnh viễn ở lại dưới đó. Rầm rầm rầm! Sau một nén nhang, trong khói đen bên dưới vọng lên một tiếng nổ mạnh khiến mọi người căng thẳng trong lòng, có điều tiếng nổ không kéo dài, chỉ một lát đã im lặng trở lại. Cả đám chớp mắt nhìn nhau vài lần, rất nhiều người khẽ bàn tán, lẽ nào ở bên dưới Tần công tử gặp phải hung thú mạnh mẽ? Hoặc là phá tan thần văn cường đại? Hoặc cũng có thể gặp phải nguy cơ trí mạng? Mọi người không dám đi xuống, chỉ đành chờ đợi tiếp, phía dưới vẫn vô cùng yên tĩnh. Một tràng cười khoái chí vang lên khiến mọi người vô cùng chấn động. - Ha ha ha! Tiếng cười kia vang lên từ trên đỉnh núi, mọi người đều nhìn lên, khi thấy có một người đang đứng trên đó tất cả đều mừng rỡ, bởi vì tiếng cười kia là của Tần công tử. - Thành công, sinh lộ quả nhiên ở bên dưới! - Tần công tử thật lợi hại, có thể tìm ra sinh lộ, chúng ta có thể ra ngoài! - Con cháu ưu tú nhất hào môn ẩn thế là Tần gia quả nhiên bất phàm, nếu ta được gả cho Tần công tử thì tốt quá! Xung quanh rất sôi nổi, khi bóng người trên đỉnh núi vọt xuống dưới như một cơn gió, bên dưới lại càng thêm ồn ào. Tần công tử vọt xuống từ trên đỉnh núi, tốc độ cực kỳ nhanh, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Đám người lập tức vây quanh, ai nấy đều hỏi thăm và tán thưởng. Tần công tử liếc nhìn Quỳnh tiểu thư, lúc này mới giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, hắn nói: - Chư vị, bên dưới có một lối đi, bước vào thông đạo có thể đi thẳng lên đỉnh núi. - Hay! Mọi người phấn chấn tinh thần, đám người Phó công tử âm thầm tiếc nuối, sớm biết vậy bọn hắn đã đi thử một phen rồi. Nhìn vẻ mặt hăng hái đầy vinh quang của Tần công tử, có lẽ đã lấy được thứ tốt trên đỉnh núi. - Chư vị, ta mang theo các ngươi lên núi. Có điều mỗi chuyến chỉ dẫn được khoảng chừng mười người! Tần công tử vẫy tay với Quỳnh tiểu thư ở bên này, hắn nói: - Ngọc Quỳnh, các nàng có thể lợi dụng bí bảo để giữ vững khói đen, đi theo ta là được. - Được! Đám Quỳnh tiểu thư khẽ sờ cằm, Tần công tử đã thăm dò xong, vậy chắc chắn không có chuyện gì. Cả đám bắt đầu hành động, lấy ra bí bảo, mỗi người dẫn theo mười người phóng xuống dưới. Sau nửa canh giờ một nhóm người đã xuất hiện trên đỉnh núi. “Nửa canh giờ?” Lục Ly khẽ mím miệng, lần đầu Tần công tử đi mất một canh giờ, phỏng chừng trên đỉnh núi có không ít thứ tốt. Hắn đương nhiên không đố kỵ, Tần công tử đặt mình vào nguy hiểm thì tất nhiên xứng đáng. Đám Tần công tử mỗi lần dẫn theo hơn trăm người, bọn hắn vọt xuống sau đó vòng vèo đi lên núi. Sau vài canh giờ tất cả đều được dẫn lên, duy chỉ có mình Lục Ly bị bỏ lại. Không ai muốn dẫn Lục Ly lên. Quỳnh tiểu thư vốn có lòng báo ân, có điều nàng là một nữ tử đương nhiên không tiện. Hơn nữa nếu dẫn Lục Ly lên núi thì sẽ chọc giận đám Phó công tử, cho nên nàng chỉ nhìn Lục Ly vài lần, thấy Lục Ly vẫn ngồi khoanh chân nàng không tiện lên tiếng. Sau khi mọi người lên đến nơi hết, một mình Tần công tử lại vọt xuống, còn cách Lục Ly mấy trăm trượng, hắn mở miệng nói: - Này vị bằng hữu, có cần ta mang ngươi lên? Lục Ly mở mắt khẽ mỉm cười đáp: - Cảm ơn, không cần. Mình ta cũng có thể lên. Hắn có chín kỳ sơn, chờ đến khi luyện hóa tiểu ấn mới lên cũng được. Dù sao vẫn chưa thân quen với Tần công tử, hắn sẽ không mạo hiểm, ngộ nhỡ bị Tần công tử tập kích thì sao? - Vậy cũng được! Tần công tử ném đến một tờ bản đồ, rõ ràng là bản đồ hắn vừa vẽ, hắn nói: - Bên dưới có vài nơi tồn tại thần văn, đây là tuyến đường ta đi, người tìm đến cửa thông đạo kia là đi được. - Đa tạ! Lục Ly cất đi, Tần công tử tần ngần một lát mới nói: - Mặt khác ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi. Ta muốn đổi một tờ cổ kinh lấy một cây thiên địa thần dược của ngươi. Cổ kinh này được ta lấy trên đỉnh núi, là một... bí thuật vô thượng dùng để luyện thể. Tần công tử nói rất thẳng thắn, hắn từ đỉnh núi xuống đất không chỉ muốn mang Lục Ly lên mà còn muốn trao đổi với Lục Ly một loại thần dược. Chỉ có một tờ cổ kinh luyện thể, rõ ràng không trọn vẹn, hắn lại không luyện thể nên lấy cũng không có tác dụng. Hắn coi trọng một loại thần dược, có khả năng bên trong thần dược đó chứa mảnh vỡ thiên địa pháp tắc, hắn sẽ có cơ hội tham ngộ một loại chân ý mạnh mẽ. Con ngươi Lục Ly sáng ngời, còn có bí thuật luyện thể? Hơn nữa còn lấy được từ trong Tiên Cung, nếu là thật thì chắc chắn rất có ích cho hắn. Hắn không do dự quá lâu, dò hỏi: - Ngươi cần thần dược gì, loại thần dược này có thuộc tính gì? Mặt khác phải nói rõ cho ta tất cả điều liên quan đến loại bí thuật này, ta hi vọng Tần công tử không lừa gạt ta. - Lừa ngươi không có ý nghĩa gì! Tần công tử cười nói: - Ta hi vọng có thể làm bạn với ngươi chứ không phải kẻ địch, ta có cảm giác sau này ngươi sẽ trở thành một Thần Thể đại thành. Ta không ngu xuẩn đến mức làm kẻ địch với một Thần Thể đại thành. Thần dược mà ta muốn là Bạch Vũ Diệp, có khả năng bên trong loại thần dược này ẩn chứa pháp tắc quang minh. Nếu may mắn, luyện hóa xong có hi vọng cảm ngộ một loại chân ý quang minh. Hơn nữa loại thần dược này có tác dụng rất lớn với võ giả tu luyện pháp tắc quang minh, còn về giá trị…
Chương 2687 Một tờ cổ kinh
- Không thể nào đo đếm, bởi vì thứ này chắc chắn không được lấy ra đấu giá, nhưng nếu có người thực sự muốn bán, ít nhất phải mười ức Thần Nguyên Kim trở lên. - Còn tờ cổ kinh này ta vẫn chưa quan sát cụ thể, chỉ nhìn lướt qua phát hiện là luyện thể nên không có hứng thú. Ta không đi theo con đường Thần Thể, bởi lẽ con đường này quá khó khăn, ta trời sinh đã là Quang Minh Thể, tu luyện chân pháp tắc mới càng phù hợp với ta. Này vị bằng hữu, nếu ta có nói dối nửa câu thì trong vòng nửa năm sẽ bị trời phạt, chết không chỗ chôn. Tần công tử nói rất chân thành, kỳ thực lúc trước hắn đã muốn đổi Bạch Vũ Diệp với Lục Ly, có điều Quỳnh tiểu thư cần Xích Dương Thảo, hắn không tiện nói nhiều. Lục Ly im lặng một lúc, đưa ra yêu cầu: - Có thể cho ta nhìn trước cổ kinh một lát không? Yêu cầu này kỳ thực rất vô lễ, bởi vì Lục Ly có thể sẽ cướp mất cổ kinh, lợi dụng Phong Thần Đạo Tràng trấn áp Tần công tử. Tần công tử không có cách khống chế Lục Ly, có thể nói đây là yêu cầu hết sức vô lý. - Được! Tần công tử do dự một lát mới đồng ý, bên trong giới chỉ của hắn lóe sáng, một phiến lá cây vàng sậm bay ra, hắn phóng tờ giấy về phía Lục Ly. Lục Ly đưa tay bắt lấy tờ giấy, vừa cầm được hắn đã xác định cổ kinh này là đồ thật. Bởi vì cổ kinh có chất liệu rất trân quý, bề mặt có hoa văn kỳ dị, hơi thở cổ lão, mơ hồ còn có một loại ý vị không tên tỏa ra từ mặt giấy vàng sậm. Phía trên viết hơn ba trăm chữ dày đặc, Lục Ly nhìn lướt qua hơi nhướng mày, văn tự này rất cổ lão, hắn chỉ nhìn ra ý nghĩa đại khái, không thể hiểu hết toàn bộ. Vụt! Tần công tử phía này lại ném tới một quyển sách, hắn giải thích: - Này vị bằng hữu, chữ trên trang giấy là thần văn thượng cổ, nếu người xem không hiểu thì có thể lấy sách này ra đối chiếu. - Ừm! Lục Ly nhận lấy tịch thư, không đối chiếu ngay mà tỉ mỉ xem, hắn có thể hiểu hơn nửa số chữ, đương nhiên có thể nhìn ra vài điều bên trong. Sau thời gian hai nén nhang, Lục Ly ngẩng đầu lên, quả quyết: - Được, ta đổi với ngươi! Lục Ly có thể khẳng định chắc chắn đây là một loại cổ kinh vô thượng, nếu không phải bị khiếm khuyết thì cổ kinh này vô giá, dù là đại tộc hào môn đỉnh cấp ở Tam Trọng Thiên cũng sẽ động lòng. Đáng tiếc chỉ có một tờ, Lục Ly cũng hiểu đại khái trong đó, trong này giảng giải về bí pháp luyện cốt. Xương là bộ phận chống đỡ cơ thể, nếu xương mạnh mẽ thì cơ thể Lục Ly cũng trở nên mạnh mẽ, cổ kinh không trọn vẹn này vô cùng quan trọng với Lục Ly. Cạch! Lục Ly lấy một hộp ngọc ra, mở nắp xem xét một lát mới ném tới, nói: - Đây là thần dược mà ngươi muốn. Tần công tử nhận lấy, mở ra xem lập tức mừng rỡ, chắp tay nói: - Đa tạ huynh đài, thần dược này vô cùng quan trọng với ta, quý danh huynh đài? Tần mỗ ta xin được kết bằng hữu. - Hợp tác cùng có lợi mà thôi. Lục Ly lạnh nhạt gật đầu, ngừng một lát mới nói: - Ta họ Lục, tên là Sát Thần. Không theo môn phái, chỉ là tán tu mà thôi. - Lục Sát Thần! Tên hay! Tần công tử không nhịn được khen một câu, sau đó như nhớ ra chuyện gì, nói: - Ta phỏng đoán lên đến đỉnh núi chỉ còn nhiều nhất một cửa ải sẽ truyền tống ra ngoài. Sau khi rời khỏi đây Lục huynh phải nên cẩn thận, ta đoán rằng cường giả Hắc Viêm Điện sắp tới rồi, đám Phó công tử cũng sẽ không chịu để yên, có lẽ sẽ dùng bí pháp mời cường giả trong gia tộc đến đây. - Không sao! Lục Ly khoát tay nói: - Ta tự có cách ứng phó, đa tạ Tần công tử nhắc nhở. - Thần Thể vô thượng! Tần công tử cuối cùng cảm khái: - Một khi đại thành Thần Thể là đã ung dung ngang dọc Nhị Trọng Thiên, có thể đi Tam Trọng Thiên tranh hùng. Có điều muốn đại thành Thần Thể lại quá khó khăn, cần lượng lớn thần dược để chống đỡ. Lục huynh là tán tu, đã khó lại càng thêm khó, hi vọng Lục huynh vạn sự thuận lợi, ta chờ mong sự xuất hiện của Thần Thể vô thượng đại thành. Nói xong Tần công tử vọt xuống bên dưới, lấy tòa tháp lớn ra bảo vệ toàn thân, sau đó nhanh chóng biến mất trong đám khói đen. Lục Ly không hành động mà chỉ im lặng chờ đợi, trên đỉnh núi có rất nhiều người đang đứng, Lục Ly ở dưới có thể nhìn thấy những chấm nhỏ. Qua nửa canh giờ, đám người kia đều biến mất, chắc hẳn đã bước vào cửa ải tiếp theo. Lục Ly vẫn chưa hành động liều lĩnh, ngộ nhỡ hắn lên đến đỉnh núi, có nhóm người phục kích hắn ở phía trên thì sao? Hắn lấy tờ cổ kinh ra bắt đầu quan sát, đồng thời đối chiếu với quyển sách kia, mỗi một chữ trên cổ kinh đều tra dò một lượt. Giống như Tần công tử đã nói, có khả năng người của Hắc Viêm Điện sẽ đuổi đến đây, thậm chí đã sử dụng bí thuật mở ra cửa vực để đến được đây. Cho nên Lục Ly không muốn ra ngoài ngay, hắn định sẽ ở đây một khoảng thời gian. Một là phá giải tiểu ấn kia, hai là luyện hóa giọt máu tiên thú. Hắn rất chờ mong sau khi luyện hóa máu tiên thú bản thân sẽ xuất hiện loại thần kỹ huyết mạch như thế nào? Hai ngày, năm ngày! Hao tốn năm ngày thời gian, rốt cuộc Lục Ly dã phiên dịch hết thảy lời trên cổ kinh, hắn cũng đã biết ý nghĩa của các mặt chữ. Đây đúng là một loại cổ kinh vô cùng mạnh mẽ, là thuật luyện cốt, từ đó hắn biết được còn có ba loại bí thuật khác, một loại là luyện bì, một loại là luyện huyết và một loại luyện thần. Đáng tiếc cổ kinh này chỉ có một tờ, ba loại còn lại không có kinh văn nên hắn không thể nào tu luyện. Luyện cốt chia làm ba tầng, luyện thành mỗi tầng thì cơ thể sẽ mạnh hơn mấy lần. Tầng thứ nhất là xương từ màu trắng sẽ chuyển sang màu vàng, tầng thứ hai màu vàng sẽ chuyển sang đen, tầng thứ ba màu đen sẽ biến thành màu vàng kim. Căn cứ vào những gì trên cổ kinh, chỉ cần luyện thành thần cốt màu vàng kim thì mỗi chiếc xương sẽ như một thần binh, ẩn chứa sức mạnh to lớn, khi chết đi xương cốt vẫn vạn năm bất hủ, còn có thể tế luyện thành thần binh vô thượng, ẩn chứa uy năng quỷ dị khó lường. “Tham ngộ!”
Chương 2688 Trần Vương Ấn
Lục Ly nhìn lên đỉnh núi, tuy rằng năm ngày qua phía trên không nhìn thấy ai nhưng Lục Ly vẫn không yên lòng, hắn chuẩn bị ở đây tu luyện mấy tháng trước, chắc hẳn mấy người phía trên không thể nhẫn nại ẩn nấp được mấy tháng nhỉ? Lục Ly tiến vào bên trong cảnh giới mộng ảo, toàn tâm toàn lực tham ngộ thuật luyện cốt, đây không phải chân ý hay sát chiêu, cho nên dễ dàng tham ngộ hơn rất nhiều. Chỉ trong nửa tháng Lục Ly đã tham ngộ xong thuật luyện cốt, có điều ánh mắt hắn không hề mừng rỡ, trái lại cực kỳ nghiêm túc. “Thuật luyện cốt này cần rất nhiều thần lực…” Hắn chán nản thở dài: “Nếu tu luyện dựa theo những gì trong kinh văn nói, muốn nâng cao nhanh chóng thì chỉ trong mấy ngày thần lực trong cơ thể ta đã bị tiêu hao hết. Dựa vào tu luyện chắc chắn không được, phải cần lượng lớn đan dược để tư bổ. Nếu vậy lúc tu luyện chẳng khác nào đang đốt Thần Nguyên Kim. Chẳng trách Tần công tử nói khó thành Thần Thể, chỉ sợ rằng một đại gia tộc bình thường cũng không gánh được tiêu hao kinh khủng như thế?” Lục Ly tu luyện thần lực đã nhiều năm, thần lực cuồn cuộn bên trong thần đan, hơn nữa trải qua vài lần biến chất, thần lực hiện giờ đã chuyển thành màu vàng nhạt. Nếu chỉ là tiêu hao thông thường, tỷ như phóng thần lực ra công kích thì dù công kích liên tục mười mấy năm đều không hao hết. Hiện giờ học thuật luyện cốt, chỉ trong mấy ngày đã tiêu hao hết? Có thể tưởng tượng được mức độ biến thái của thần thuật này. Nguyên lý của thuật luyện cốt này hắn đã hiểu, chính là sử dụng thần lực để nung xương khiến toàn bộ cặn bã bên trong xương cốt cũng bị nung mất, khi ấy mật độ xương nhỏ lại, trở nên kiên cố hơn. Đồng thời thần lực là do linh khí thiên địa chuyển đổi mà thành, xương cốt được linh khí thiên địa tư bổ nên sẽ biến chất, trở nên cực kỳ kiên cố, vững chắc, ẩn chứa đầy sức mạnh to lớn. “Thử xem.” Chung quy vẫn không sao, trên người Lục Ly có rất nhiều đan dược, dan dược thần lực đỉnh cấp hắn chưa từng bán đi, đủ để hắn dùng trên vài tháng. Hắn triệu tập thần lực để vận chuyển thuật thần cốt, bắt đầu tu luyện xương. Sau khi vận chuyển thuật thần cốt, xương cốt toàn thân hắn đều tỏa ánh sáng nhàn nhạt. Tiếp theo tựa hồ trong xương xuất hiện từng cái giác mút, thần lực mà Lục Ly triệu tập đều tuôn vào trong xương cuồn cuộn như nước sông. Xì xì! Lục Ly triệu tập rất nhiều thần lực, nhưng chỉ trong vài hơi thở thần lực đã bị hấp thụ hết, Lục Ly chỉ đành tiếp tục triệu tập thần lực cuồn cuộn không ngừng. Xương cốt khắp người như một vòng xoáy dưới đáy biển, thần lực triệu tập đến bao nhiêu đều bị hút hết bấy nhiêu. Vụt! Lục Ly lấy một thần đan từ trong giới chỉ ra, nuốt một lần hết năm viên, những thần đan này đều dùng để bổ trợ tu luyện thần lực. Thần đan vừa vào trong cơ thể, từng luồng dược lực mạnh mẽ đã khuếch tán ra, Lục Ly vận chuyển công pháp một hồi, linh lực thiên địa từ bốn phương tám hướng tràn vào trong cơ thể như thủy triều, kinh mạch toàn thân đều là thần lực đã được chuyển hóa. Có điều sau khi Lục Ly sử dụng thuật luyện cốt, những thần lực này đều bị xương cốt hấp thụ rất nhanh. Xương cốt trong người như động không đáy, dù rằng Lục Ly tu luyện hay điều động bao nhiêu thần lực đến đều bị nuốt chửng trong nháy mắt. “Tiếp tục!” Lục Ly triệu tập lượng lớn thần lực ở bên trong thần đan, dù sao chỉ giữ lại một phần thần lực là được, những thần lực khác đều sắp bị Lục Ly tiêu tốn hết, cùng lắm sau này dành nhiều thời gian tu luyện thêm. Thần lực bên trong thần đan trào ra cuồn cuộn, sau đó bị xương cốt hấp thụ nhanh chóng. Sau ba ngày tu luyện, Lục Ly cảm giác rõ ràng xương cốt đã thay đổi, xương trở nên kiên cố hơn, toàn bộ lấp lánh ánh sáng như những món bảo khí. Lục Ly nhớ đến cách hai cửa ải trước, công tử đó nhặt được xương tay của cường giả. Tuy rằng cường giả kia khắc thần văn lên xương tay nhưng có lẽ cũng tuyệt diệu như thuật luyện cốt của hắn. Đốt xương cốt cũng lấp lánh ánh sáng, bề mặt tỏa ra thần quang rực rỡ giống như một món bí bảo. “Tiếp tục!” Thuật luyện cốt đã có hiệu quả bước đầu, Lục Ly vô cùng phấn chấn. Khi đám Tần công tử rời đi được mười ba ngày Lục Ly mới ngừng lại, thần lực bên trong thần đan đã bị hắn tiêu hao quá nửa, non nửa dư lại hắn để dành. Qua mười mấy ngày trên đỉnh núi không có bất kỳ động tĩnh, hắn thỉnh thoảng sẽ sử dụng Đại Đạo Chi Ngân để cảm ứng, phát hiện trên đỉnh núi không có kẻ nào ẩn nấp. Hắn vẫn chưa hành động, chờ đến khi Huyết Linh Nhi luyện hóa xong tiểu ấn kia rồi nói tiếp. Huyết Linh Nhi nói tiểu ấn này cần thời gian là một tháng, giờ đã qua hơn mười ngày, phỏng chừng đã sắp xong rồi. Vụt! Lục Ly lấy ra một bình thần đan, bắt đầu tu luyện thần lực. Hắn có tất cả hơn nghìn viên thần đan do những năm gần đây giết người đoạt được, toàn bộ đều là thần đan cao cấp ở Nhị Trọng Thiên. Dùng thần đan tu luyện thần lực, sau đó vận chuyện bí thuật thượng cổ luyện cốt, cứ lặp đi lặp lại. Mỗi lần Lục Ly đều dùng ba viên thần đan, chờ dược lực tiêu tan hết mới tiếp tục dùng thần đan. Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã trôi qua một tháng, Lục Ly dùng hết sáu trăm viên thần đan, hắn không biết đã tu luyện hết bao nhiêu thần lực, bởi lẽ toàn bộ đều bị xương cốt hấp thụ. Xương cốt hắn đã hơi có chuyển hóa, ánh sáng trên bề mặt le lói tia sáng màu vàng, bắt đầu bước đến giai đoạn tiến hóa thứ hai. Có điều hấp thụ nhiều thần lực như vậy, dùng nhiều thần đan như vậy mới chỉ tiến bộ được ngần ấy, Lục Ly không tránh khỏi thấy hơi chán nản, với tình hình này nếu muốn tiến hóa hoàn toàn sang giai đoạn thứ hai thì phải cần ít nhất mấy vạn bình thần đan. Đây là giai đoạn thứ hai, vậy giai đoạn thứ ba cần bao nhiêu, còn giai đoạn thứ tứ biến thành xương cốt vàng kim lại cần bao nhiêu thần đan? Lục Ly không dám tưởng tượng, có lẽ… Tu luyện đến cuối cùng thì sử dụng thần lực phổ thông không còn có ý nghĩa mà cần phải có thiên địa thần dược. Rắc rắc! Lục Ly ngừng tu luyện, hoạt động gân cốt một lát, hắn chỉ hơi cử động xương cốt toàn thân đã kêu răng rắc.
Chương 2689 Long Dực
Vùng vẫy tay một hồi, cảm giác trong tay tràn đầy sức mạnh vô hạn, tựa hồ chỉ cần dùng một quyền đã có thể giết chết một con tam tinh độn thú. Vụt! Hắn bay lên cao, lượn vòng xung quanh núi đá, hắn cảm giác rõ ràng lần bay lượn này không giống lúc trước, xương cốt trong người tràn ngập sức mạnh to lớn, tốc độ hắn đã tăng lên hai phần. Hắn phỏng chừng lúc này vận chuyển Tiêu Dao Bộ thì tốc độ của hắn không kém gì Tam Kiếp đỉnh phong. “Không tệ!” Bay lượn vài vòng Lục Ly rất thỏa mãn, tuy rằng tiêu hao phần lớn thần lực trong cơ thể, hơn nữa còn tiêu hao nhiều thần đan như vậy nhưng cơ thể nâng cao hai phần, chuyện này khiến hắn vô cùng mừng rỡ. Bỏ ra cũng đáng giá, bí thuật thượng cổ này cực kỳ mạnh mẽ, có tác dụng rất lớn với luyện thể. Chỉ đáng tiếc bí thuật không trọn vẹn, thiếu mất bí thuật luyện bì, luyện huyết và luyện thần. Bằng không hắn tu luyện toàn bộ, có lẽ muốn trở thành Thần Thể vô thượng cũng dễ hơn rất nhiều. “Thử xông lên xem sao!” Lục Ly xoay người phóng lên phía trên, lần này xông đến năm trăm trượng rất dễ, hắn tiếp tục đi lên, đến tám trăm trượng thì không thể nhích lên. Hắn đứng ở đó, thôi động đại đại chi ngấn cảm ứng tình hình phía trên nhưng không cảm ứng được bất kỳ hơi thở sinh mệnh, có lẽ người ở đó đã truyền tống đi rồi. Vèo! Hắn vọt xuống, tiếp tục khoanh chân luyện hóa thần đan, chờ đợi Huyết Linh Nhi luyện hóa xong tiểu ấn kia. Sáu ngày trôi qua, Huyết Linh Nhi truyền âm đến: - Chủ nhân, thần văn của Trần Vương Ấn đã bị phá giải, ta truyền lại cho ngươi cách khống chế thần văn là ngươi có thể khống chế Trần Vương Ấn. - Sao gọi là Trần Vương Ấn? Lục Ly hơi kinh ngạc, Huyết Linh Nhi giải thích. - Đây là thông tin lưu lại trong tiểu ấn. Tiểu ấn này được một người tên là Trần Vương luyện chế, đây là một món bảo khí thần văn thượng phẩm. - À à! Lục Ly hài lòng, xúc tua của Huyết Linh Nhi dò ra bên ngoài, cắm sâu vào trong linh hồn Lục Ly truyền thông tin đến. Lục Ly tiêu hóa một phen, lấy ra thần lực mà Trần Vương Ấn rót vào. Thần lực này lại vận chuyển vào theo quỹ tích đặc biệt, hắn dựa vào thông tin của Huyết Linh Nhi để kích phát một vài thần văn, tiện đà kích phát toàn bộ Trần Vương Ấn, cuối cùng khống chế thần ấn này. Vù! Chỉ trong chốc lát Trần Vương Ấn sáng lên, tỏa ra từng luồng ánh sáng, thần văn trên tiểu ấn lấp lánh, ký tự thần bí hiển hiện, Lục Ly dần có một tia liên hệ tinh thần với Trần Vương Ấn. - Đi! Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn bay lên, từng luồng hơi thở cổ lão, cường đại mênh mông dọa người tỏa ra từ trong Trần Vương Ấn. Tiểu ấn bay qua lại giữa không trung như cánh tay được điều động, phi hành trong chốc lát Lục Ly hài lòng chộp lấy Trần Vương Ấn vào trong tay. Hắn nhìn xuống khói đen cuồn cuộn bên dưới, tiểu ấn đã luyện hóa xong, đến thời điểm lên núi rồi. Tu luyện tu luyện được nửa ngày, Lục Ly bắt đầu hành động, hắn lấy bản đồ Tần công tử đưa ra quan sát, sau đó đi đến nơi Tần công tử đã đi qua. Hắn ung dung lấy Trần Vương Ấn ra để rẽ khói đen, cơ thể hắn cũng được ánh sáng của Trần Vương Ấn bao phủ, Lục Ly không dám đi với tốc độ quá nhanh, chỉ bước về xuống dưới từng bước một. Lục Ly nhắm hai mắt, cảm ứng thông qua Đại Đạo Chi Ngân, nơi này không dùng được thần niệm, nếu xem xét bằng mắt thường thì không bằng cảm ứng bằng Đại Đạo Chi Ngân. Bước từng bước về phía trước, thoáng chốc Lục Ly đã bị khói đen nuốt chửng, hắn đi thẳng xuống dưới núi đá vẫn chưa nhận thấy bất kỳ nguy hiểm. Sau khi đi được thời gian mấy nén nhang, Lục Ly vẫn đi theo con đường Tần công tử đưa cho, hắn phát hiện xung quanh có một vài thần văn, còn có thần văn đã bị nổ tung, xem ra là do Tần công tử xuống lần đầu phá vỡ. “Thông đạo!” Bản đồ mà Tần công tử đưa hắn là thật, Lục Ly men theo đường trên bản đồ dễ dàng tìm được một thông đạo, đó là một địa động, mặt trên có thần văn mờ nhạt đang di chuyển, đây hẳn là thần văn truyền tống lên đỉnh núi. Đương nhiên Lục Ly không vội vàng bước vào ngay mà để Huyết Linh Nhi thăm dò. Huyết Linh Nhi cắm vào trong thần văn ở cửa động kiểm tra một lát rồi truyền âm: - Chủ nhân, rất an toàn. Đây cũng là thần văn truyền tống! Lục Ly không do dự đẩy Trần Vương Ấn đi vào, vừa bước vào hắn cảm thấy trước mắt lóe lên một tia sáng trắng, hắn đã xuất hiện trên đỉnh núi. Đỉnh núi trống trải, trên đó không có lấy một bóng người, chỉ có một tế đàn truyền tống. Quả nhiên đám Phó công tử đã rời đi hết, cửa ải này không còn ai. Lục Ly triệt để yên tâm, hắn đi khắp đỉnh núi, nhưng không quyết định rời đi ngay mà chuẩn bị sử dụng giọt máu tiên thú kia. Lúc trước ở dưới chân núi hắn lo sợ phía trên có người mai phục nên không dám luyện hóa máu tiên thú, hiện giờ đã an toàn hắn đương nhiên có thể luyện hóa. Đám Phó công tử sẽ không truyền tống trở lại nhỉ? Tiên Cung này chỉ có thể đi tới, hắn chưa thấy có đường trở lại. Vụt! Lục Ly lấy ít đá xếp trận bố trí một khốn trận đơn giản trên đỉnh núi, hắn sợ bản thân quá đau đớn sẽ lăn lộn trên đỉnh núi, một khi lăn xuống đám khói đen thì xong đời. Trận pháp này bố trí rất dễ, sau gần nửa canh giờ một đại trận màu đen xuất hiện, bao phủ Lục Ly ở bên trong. Nếu không phải công kích mạnh mẽ thì Lục Ly sẽ không bị bay ra khỏi trận. Hắn nghỉ ngơi trong chốc lát, lấy hộp ngọc ra. Sau khi hộp ngọc xuất hiện, huyết dịch trong người hắn bắt đầu sôi trào, máu tràn ngập trong mắt. Trong đầu hắn toàn là khát vọng phải luyện hóa được giọt máu này. Lục Ly hít một hơi thật sâu. Khi hắn mở hộp ngọc, một giọt máu ở bên trong nảy lên hòng bay ra ngoài. “Giọt máu này có thể sánh ngang với thiên địa thần dược, lại có linh tính. Rốt cuộc đây là máu của tiên thú mạnh mẽ nào?” Lục Ly ngạc nhiên, bàn tay nắm chặt lấy giọt máu nhanh như chớp, hắn lập tức thả thần lực bao bọc lấy giọt máu, nếu không giọt máu rất dễ bị tản ra trời đất. Hắn phóng thích thần lực bắt đầu chậm rãi luyện hóa, huyết dịch mạnh mẽ như vậy, hắn không dám nuốt hết một lần. Tuy rằng cơ thể hắn mạnh mẽ, nhưng ngộ nhỡ không chịu đựng nổi?
Chương 2690 Long Dực
Xì xì! Từng tia máu chui vào trong tay hắn, cả tay hắn bắt đầu cảm thấy nóng rừng rực, suýt nữa định ném bỏ giọt máu. Hắn cố nén cảm giác nóng rực tiếp tục luyện hóa, thoáng chốc cảm giác nóng rực khuếch tán khắp người, cơ thể hắn như rơi vào trong lò lửa, huyết dịch toàn thân chảy cuồn cuộn. Tiếp tục luyện hóa, giọt máu trong tay hắn dần nhỏ lại, cơ thể hắn càng lúc càng nóng, nóng đến mức hắn gần như nghẹt thở. Hắn cắn răng kiên trì, những năm gần đâu đau đớn mà hắn chịu đựng còn nghiêm trọng hơn như vậy mấy lần, chút dày vò này chưa thể làm hắn ngất đi. “Sắp được rồi!” Lục Ly cảm ứng một phen, quả quyết nuốt hết chỗ máu còn dư lại vào trong miệng, cảm giác lần này không giống lúc trước, giống như hắn đang nuốt phải một đám lửa. Huyết dịch lập tức khuếch tán ra khắp người, cả người hắn bắt đầu cháy hừng hực. Mỗi tấc da thịt, xương cốt, huyết dịch đều như thiếu đốt, lần này hắn không chịu được, ngã lăn xuống đất lăn lộn. May mà hắn đã bố trí trận pháp, bằng không chắc chắn sẽ lăn xuống chân núi. Hắn lăn lộn điên cuồng dưới đất, khắp người tràn ngập hơi thở dã thú, trong miệng phát ra những tiếng gầm gừ như một con cự thú bị thương đang hấp hối. Hắn lăn lộn hơn một canh giờ mới ngừng lại, hơn nữa cuối cùng đã hôn mê. Máu tiên thú này thật bá đạo, tuy cơ thể hắn rất mạnh nhưng vẫn không chịu được. Lần này Lục Ly hôn mê một ngày một đêm. Hắn mơ một giấc mơ rất dài, mơ thấy bản thân bị truy sát, sau lưng bị người khác đâm liên tục tạo thành hai lỗ máu. Hắn còn mơ thấy lỗ máu sau lưng bị rót độc dược, lưng hắn mọc ra một thứ gì đó, hắn biến thành một quái vật... Sau một ngày một đêm hắn mệt mỏi tỉnh dậy, cảm giác đầu tiên đó là vô cùng khát, miệng khô lưỡi đắng giống như lượng nước toàn thân đều bốc hơi hết. Hắn bò lên định lấy nước uống, nhưng khi cơ thể hơi cử động hắn đã cảm thấy không đúng. Hắn phát hiện sau lưng có điều bất thường, sau lưng hắn thật sự... mọc ra thứ gì! - Cánh! Lục Ly sợ hãi nghiêng đầu nhìn sau lưng, ánh mắt kinh hoàng. Sau lưng hắn xuất hiện hai cánh chim màu bạc, hai cánh chim này đều dài hơn một mét, bề mặt cánh chim rực rỡ như được rót thủy ngân, tràn đầy cảm giác của kim loại. Cánh chim này không phải đặt sau lưng hắn mà hoàn toàn nối liền với lưng hắn, cảnh tượng trong mơ không phải ảo giác mà là hắn thực sự đã mọc ra hai cánh chim. Cảm giác đầu tiên của Lục Ly không phải mừng rỡ mà là sợ hãi. Mọc cánh chim có nghĩa hắn đã biến thành quái vật, không phải nhân loại bình thường mà là một người chim? Dáng vẻ này sẽ bị người khác cho rằng là quái vật, là dị tộc. Sau này trở lại Thần Giới thì người thân nhân tộc sẽ nhìn hắn như thế nào? Hắn tỉnh táo lại rất nhanh bởi vì phát hiện trong đầu hiện lên một vài thông tin, hắn mơ hồ hơi hiểu ra. Đây cũng là một loại thần kỹ huyết mạch hoàn toàn mới. Hắn lập tức tiêu hóa những thông tin xuất hiện trong đầu, tham ngộ một lát hắn như trút được gánh nặng. Hắn không bị biến dị mà xuất hiện một loại thần kỹ huyết mạch mới, Long Dực! Nếu là thần kỹ huyết mạch thì đương nhiên có thể phóng thích, có thể thu hồi. Hắn cẩn thận tham ngộ hoàn toàn các thông tin trong đầu, vừa động ý nghĩ, hét lớn: - Long Dực, thu! Cánh chim lấp lánh ánh bạc sau lưng hắn trở thành hư vô, biến mất sau lưng hắn. Da thịt sau lưng bóng loáng bằng phẳng, không có thứ gì nhô lên, hắn đã trở thành nhân loại bình thường. - Long Dực, hiện! Hắn lại thét lên một tiếng, sau lưng lấp lánh ánh sáng, hai cánh chim xuất hiện, hắn vỗ cánh chim, cơ thể bay vọt đi nhanh như chớp, đập thẳng vào khốn trận mà hắn bố trí. “Tốc độ thật nhanh!” Lục Ly mừng rỡ, lúc Long Dực này vỗ lên hắn cảm nhận được không gian bị bóp méo, tốc độ di chuyển chắc chắn tăng lên rất nhiều. Đáng tiếc đỉnh núi quá nhỏ, hắn không dám bay bừa, chỉ đành thu hồi Long Dực lại, chờ có cơ hội sẽ thử nghiệm lại. “Khí huyết mạnh mẽ, cơ thể có cảm giác được tăng cường rất nhiều, máu tiên thú này thật mạnh. Không đúng... Huyết dịch của ta giống như bị đổi màu?” Lục Ly đột nhiên kinh ngạc, hắn phát hiện máu biến thành màu đỏ sậm mang theo chút vàng vàng nhìn trông quỷ dị đến khác thường. Hắn cau chân mày, sao huyết dịch lại đổi màu? Chẳng lẽ luyện hóa máu tiên thú đã xảy ra dị biến? Hắn đăm chiêu trong chốc lát, vận chuyển thần lực. Khi thần lực vận chuyển hắn phát hiện trong huyết mạch đột nhiên vang lên từng âm thanh kỳ quái như tiếng sóng lớn đập đến, gào rít ầm ầm. Hắn thăm dò thần niệm, phát hiện tốc độ lưu chuyển rất nhanh, từng luồng khí huyết từ trong cơ thể truyền ra khiến hắn cảm thấy tràn đầy sức mạnh. “Máu tiên thú quả nhiên bất phàm.” Lục Ly lại vui vẻ, luyện hóa máu tiên thú không chỉ khiến hắn có được một thần kỹ huyết mạch, hơn nữa tựa hồ còn có sự lột xác khác? Hắn cẩn thận kiểm tra nửa canh giờ thấy trừ huyết dịch hơi thay đổi, cơ thể tăng cường thì những cái khác đều không có gì thay đổi. “Đủ rồi, giờ nên ra ngoài.” Lại qua nửa canh giờ, Lục Ly quả quyết bước đến tế đàn truyền tống, đi vào cửa ải tiếp theo. Lục Ly xuất hiện trên một mảnh đồng hoang vu, hắn vừa đi ra đã quét nhìn bốn phía âm thầm đề phòng. Khi nhận thấy xung quanh không có ai mới hắn mới yên tâm. Mảnh đại địa này có cảm giác rất cổ xưa, khắp nơi đều nhuộm đầy hơi thở tang thương, cả vùng đất không có thực vật, không có sinh cơ giống như một mảnh đất chết. Lục Ly đứng dậy đi một vòng xung quanh, đi tròn ba canh giờ vẫn không nhìn thấy ai. - Long Dực, hiện! Nơi này rất trống trải, Lục Ly quyết định thử hiệu quả của Long Dực, thử xem tốc độ của hắn có tăng lên đáng kể hay chăng. Sau lưng hắn ánh lên ánh sáng bàng bạc, tiếp đó hai cánh chim màu bạc xuất hiện, hơi vỗ một phát không gian sau lưng dậy sóng, cả người hắn vọt đi như một lưỡi kiếm sắc. - A! Trong nháy mắt Lục Ly phát hiện bản thân ở bên ngoài nghìn dặm, ánh mắt hắn kinh ngạc, vừa rồi hắn không hề vận dụng Tiêu Dao Bộ, cánh chim sau lưng cũng chỉ vỗ nhẹ một phát đã đi được quãng đường nghìn dặm. Vụt! Hắn xoay người, lần này cánh chim sau lưng vỗ một phát mạnh, không gian phía sau chấn động, cơ thể hắn hoá thành một luồng sáng phóng đi hai nghìn dặm.

Ads
';
Advertisement