Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2736 Mở Đường
Hàn khí kia bao phủ cả long giác sơn đi vào, Huyền Võ Thụ như ẩn như hiện trên đỉnh núi, cực kỳ quỷ dị. - Thần văn thật là khủng khiếp! Cường giả Mộc gia Mộc Duyên hít sâu một hơi, hắn đã nghiên cứu thần văn rất nhiều năm, nhưng thần văn lúc này là thứ khủng bố nhất hắn gặp qua, hơn nữa còn là thần văn hình thành tự nhiên. Hàn khí này làm hắn có loại cảm giác không rét mà run, nếu hắn mạo muội đi lên mà nói, sợ là sẽ bị đông lạnh thành băng, trong nháy mắt sinh mệnh bổn nguyên sẽ bị hủy diệt. Những người còn lại đều cảm nhận được nguy cơ, không dám tự ý chuyển động, Huyền Võ Quả chỉ cách bọn họ chín trăm trượng. Nếu như là bình thường mà nói, chớp mắt là có thể tiến lên bắt lấy toàn bộ trái cây, giờ phút này mọi người lại chỉ có thể ở xa nhìn nhau. - Hưu! Đột nhiên có một người bay lên giữa không trung, sau đó xông lên núi đỉnh, thò bàn tay ra muốn bắt lấy một quả Huyền Võ Quả. - Xuy lạp! Đột nhiên Huyền Võ Thụ trên đỉnh núi hơi run rẩy một cái, tiếp theo trong long giác sơn bắn ra một dòng khí màu trắng, nháy mắt bao phủ người nọ đi vào. - Hít! Trên mặt mười người phía dưới tràn đầy vẻ kinh hãi, hàn khí quất thẳng tới, bởi vì sau khi người nọ bị hàn khí bao phủ, đã lập tức chết đi, tiếp theo thân thể xuất hiện vô số vết nứt thật nhỏ, cuối cùng hóa thành bột mịn, xương cốt cũng không lưu lại. - Thật là khủng khiếp! Có người bắt đầu nảy sinh ý rút lui, thần văn khủng bố như thế, làm sao có thể ngắt lấy Huyền Võ Quả? Lấy được Huyền Võ Quả là công lớn, nhưng mệnh càng quan trọng hơn. - Ong! Mộc Duyên lấy ra một kiện pháp khí, đó là một cái gương đồng, hắn thúc giục gương đồng bắn ra từng đạo hoàng quang. Hoàng quang chiếu vào bên trong hàn khí, vậy mà có thể chậm rãi hoà tan hàn khí, tuy rằng tốc độ chậm như ốc sên, nhưng cũng có một ít tiến triển. Võ giả Chúc gia ở bên cạnh lấy ra một cây gỗ màu nâu, cây gỗ kia đâm vào bên trong hàn khí, vậy mà không có bị hàn khí hủy diệt, ngược lại bắt đầu chậm rãi hấp thu hàn khí. Những người còn lại cũng dồn dập lấy pháp bảo của từng người ra cùng phóng thích bản lĩnh, nghĩ cách phá giải thần văn. Bọn họ đều không có biện pháp, không thể nhanh chóng đoạt được Huyền Võ Quả, chỉ có thể phá giải từng chút một, hy vọng đám người Tần Chiến, Phó công tử ở bên ngoài có thể kéo dài đủ thời gian. - Tốc độ này quá chậm, đoán chừng không có hai ba ngày sẽ không thể đi lên? Mộc Duyên lẩm bẩm một tiếng, quay đầu lại nhìn phía sau một cái, nghe từng tiếng gầm rú, nội tâm hắn có chút không chắc chắn. Nếu như đám người dưới kia không chịu nổi rút lui, vậy mười người bọn họ đều phải chết, chạy cũng không chạy thoát. Những người còn lại cũng âm thầm kêu khổ, toàn bộ long giác sơn đều có thần văn, có thể không ngừng làm suy yếu thần lực võ giả ở bên trong, bên trong thần lực trôi đi càng nghiêm trọng. Liên tục chiến hai ba ngày, nếu đám người Tần Chiến có thể tiêu diệt mấy nghìn cường giả Yêu Tộc kia thì còn tốt, nếu không diệt được mà nói, muốn bọn họ chống đỡ hai ba ngày sợ là sẽ rất khó khăn. Chuyện tới bây giờ, không còn đường khác để đi! Đám người tiếp tục cắn răng phá giải thần văn, từng chút một đi lên núi cao. Lục Ly ngồi xếp bằng ở bên trong, hắn cũng phát hiện thần lực trôi đi rất lợi hại, thế nhưng hắn không quá lo lắng, bởi vì hắn có thần dịch, tùy tiện luyện hóa vài giọt là có thể bổ sung lại. Hắn lo lắng chính là thần văn, thần văn nơi này cường đại như vậy, Huyết Linh Nhi có thể phá vỡ một con đường sao? - Chủ nhân! Ước chừng qua ba nén hương thời gian, Huyết Linh Nhi mới truyền âm nói: - Không phá được, thần văn nơi này quá phức tạp, đều là do thiên nhiên hình thành. Uy năng thần văn quá cường đại, muốn phá giải rất khó. - Hả… Trên mặt Lục Ly lập tức lộ ra vẻ thất vọng, chí bảo ở ngay trước mắt, vậy mà lại cảm giác gần ngay trước mặt xa tận chân trời, ngửi được không sờ được, chuyện này khiến người ta quá đau khổ. - Chủ nhân đừng nóng vội! Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói: - Ta tra xét lại một phen, nhìn xem có tìm được biện pháp phá giải không. Lục Ly vừa chờ đợi vừa tính toán, nếu thật sự không được sẽ thúc giục Thần Thiết mạnh mẽ xông lên? Rất có khả năng Thần Thiết là mảnh vỡ của thánh hoàng thần binh, có được uy năng lớn lao, nói không chừng có thể chống đỡ thần văn. Vấn đề là, uy năng Thần Thiết quá mạnh, xung quanh đều là con cháu đại gia tộc, có lẽ có thể căn cứ uy năng phán đoán ra một ít đồ vật. Ngộ nhỡ bị người suy đoán ra hắn có thánh hoàng thánh binh mà nói, vậy toàn bộ Nhị Trọng Thiên sẽ không có chỗ cho hắn dung thân. Thật ra hắn cũng không quá hiểu biết giá trị của mảnh vỡ thánh hoàng thần binh, nhưng nghĩ đến Phó công tử cầm một mảnh vỡ ngụy thánh hoàng thần binh đã làm vô số người hâm mộ đến chảy nước miếng. Thì hắn đoán giá trị mảnh vỡ này còn trân quý hơn so với ngụy thánh binh đi? Dù sao trong này cũng có ấn ký của thánh binh, không cách nào đánh giá giá trị. - Không được, không đến thời khắc sinh tử tồn vong không thể vận dụng Thần Thiết! Rất nhanh Lục Ly đã hạ quyết tâm, không thể mạo hiểm. Nếu không phải cục diện hẳn phải chết tuyệt không thể vận dụng Thần Thiết, một khi bị ngoại giới biết được, hắn sẽ gặp phải sự đuổi giết của cường giả các thế lực lớn ở Nhị Trọng Thiên, thậm chí… Đại Ma Vương cũng có khả năng hành động đuổi giết hắn. Đến lúc đó không chỉ có hắn lên trời không cửa, mà ngay cả Thần Giới cũng sẽ bị liên lụy, vô số người sẽ đi Thần Giới bắt thân nhân hắn, ép hắn giao ra Thần Thiết. Không chiếm được Thần Tủy về sau có thể nghĩ biện pháp tiếp tục tìm kiếm, hoặc là chờ mấy năm sau trình độ trên phương diện thần văn của Huyết Linh Nhi tăng lên, lại cùng Tần công tử tiến vào. Bại lộ Thần Thiết, vậy sẽ là vạn kiếp bất phục. - Ồ? Đúng vào giờ phút này, đột nhiên Huyết Linh Nhi truyền âm tới, làm Lục Ly chuyển bi thành hỉ: - Chủ nhân, có người đang phá giải thần văn ở bên ngoài, uy năng thần văn không ngừng yếu bớt, có lẽ ta có biện pháp mở cho ngươi một con đường!
Chương 2737 Độc Chiếm
Bên ngoài có một đám người đang phá giải thần văn, không ngừng suy yếu uy năng thần văn, như vậy sẽ cho Huyết Linh Nhi cơ hội. Nếu là lúc trước mà nói, thần uy quá mạnh, Huyết Linh Nhi không có bất luận biện pháp gì. Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, nhưng chờ đợi nửa ngày mà Huyết Linh Nhi vẫn không truyền âm lại, không biết tình huống cụ thể như thế nào. - Được rồi! Ước chừng qua một ngày, giọng nói vui mừng của Huyết Linh Nhi truyền đến: - Chủ nhân, ta đã tìm được biện pháp, cho ta thời gian nửa ngày, ta có thể mở ra một đường, để ngươi đến gần Thần Tuỷ! - Được! Lục Ly vui mừng, có thể lấy được Huyền Võ Quả hay không không quan trọng, hắn chỉ cầu lấy được Thần Tuỷ, có lẽ bên ngoài có thể chống đỡ được nửa ngày thời gian? Chỉ cần người bên ngoài không chết, vậy hắn ở bên trong sẽ tuyệt đối an toàn. Huyết Linh Nhi nhanh chóng phá trận, theo thời gian trôi qua, mười người bên ngoài cũng phát hiện dị thường. Bởi vì bọn họ phát hiện tốc độ phá giải thần văn nhanh lên, giống như uy lực thần văn đang không ngừng yếu bớt. Huyết Linh Nhi ở bên trong phá giải thần văn, làm uy năng thần văn không ngừng yếu bớt, cho nên người bên ngoài phá giải thần văn sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bên ngoài phá giải càng nhanh, Huyết Linh Nhi ở bên trong cũng càng ngày càng nhẹ nhàng, không ngừng tuần hoàn. Nơi xa vẫn không ngừng có tiếng gào rống chém giết vang lên, đại chiến vô cùng kịch liệt. Đám người Tần công tử liều mạng công kích, vì người bên trong kéo dài thời gian, Huyền Võ Quả quá trân quý, cơ hội khó có được như thế, cần phải dùng hết toàn lực. Yêu Tộc đã bị chém giết hơn phân nửa, chỉ còn lại không đến hai trăm Yêu Tộc, thế nhưng hai trăm Yêu Tộc này đều là cường giả. Nhân tộc bên này cũng tử thương thảm trọng, bốn năm chục người bên ngoài đã chết hơn nửa, đại bộ phận người còn lại cũng mang thương tích, ngay cả khóe miệng Tần công tử cũng tràn ra máu tươi, rõ ràng đã bị nội thương. Thần lực của mọi người trôi đi rất nhiều, sau khi khổ chiến thật lâu chiến lực đều giảm xuống. Nếu không phải có dị bảo, sợ là đã sớm không trụ được rút lui. - Tại sao vẫn chưa lấy được? Chúc công tử không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, cứ tiếp tục nữa người bọn họ mang theo đều phải chết, cho dù bọn họ có dị bảo, nhưng ai có thể bảo đảm không chết? Thật ra có rất nhiều người sinh ra ý rút lui, Yêu Tộc chiếm cứ địa lợi, chiến càng lâu càng bất lợi đối với bọn họ. Bọn họ cố gắng cũng không chấn giết được mấy cường giả Yêu Tộc, những Yêu Tộc này rất thông minh, không tử chiến mà quấn lấy bọn họ, muốn dựa vào thần văn đại trận mài chết bọn họ. Nhưng đã đánh tới trình độ này, bọn họ có thể lui sao? Ngộ nhỡ bên trong sắp thành công thì sao? Bọn họ vừa lui không chỉ có kiếm củi ba năm thiêu một giờ, mà người bên trong đều phải chết. - Giết, liều chết chiến một trận! Tần công tử nổi giận gầm lên một tiếng, xung phong liều chết về phía một tên cường giả Yêu Tộc, tiếng hô này của hắn vô cùng lớn, hắn đang nhắc nhở người bên trong đẩy nhanh tốc độ hơn. Nếu lấy được Huyền Võ Quả thì mau lên chút, nếu không lấy được thì rời đi. Sau nửa ngày, mười người bên trong đã lên đến giữa sườn núi, khoảng cách đến Huyền Võ Quả chỉ còn ba trăm trượng, ánh mắt mười người đều đỏ ngầu, nhìn lên năm trái cây phía trên, sắc mặt toàn là vẻ kích động. Cùng lúc đó mười người cũng âm thầm đề phòng, chỉ có năm quả trái cây, bọn họ lại có mười người, khẳng định đến lúc đó sẽ tranh đoạt, bùng nổ đại chiến, làm không tốt một cái sẽ chết ở trên long giác sơn. - Chủ nhân sắp được rồi! Giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Người bên ngoài đang tăng tốc phá giải thần văn, áp lực của ta nhỏ đi rất nhiều, cho ta một canh giờ, nhất định có thể phá mở một con đường. - Tốt! Hô hấp của Lục Ly dồn dập lên vài phần, một canh giờ rất ngắn, nhưng hắn lại cảm giác như trôi qua một năm. Trong lòng hắn đang yên lặng tính thời gian, một canh giờ sau, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, phá mở rồi, đi cùng ta! - Tốt! Huyết Linh Nhi thò xúc tua lại đây, Lục Ly đi theo xúc tua chậm rãi di động lên phía trên. Gần như cùng một lúc, ánh mắt mười người bên ngoài đều sáng ngời, bởi vì bọn họ phát hiện đột nhiên giờ phút này hàn khí yếu đi mấy lần, tốc độ phá giải của bọn họ tăng lên gấp bội. - Mau, mau, mau! Mười người điên cuồng phá giải thần văn, khoảng cách tới đỉnh núi chỉ còn hơn một trăm trượng, dựa theo tiến độ hiện tại nhiều nhất một canh giờ là có thể đi lên. Mười người phá trận càng thêm đề phòng, sợ người bên cạnh ra tay đánh bọn họ xuống. - Thần Tủy! Lục Ly đi theo Huyết Linh Nhi xuyên qua lòng long giác sơn, hắn đào ra một cái thông đạo rất nhỏ, quanh co khúc khuỷu, sau khi hắn đào bới gần nửa canh giờ, rốt cuộc hắn cũng đến giữa long giác sơn. Đỉnh long giác sơn rỗng ruột, bên trong có một cái ao chất lỏng màu trắng vàng, lúc Lục Ly đào thông đường hầm, hắn ngửi thấy một mùi thơm thoải mái tới cực điểm, sau khi hít mấy hơi thở, hắn cảm giác toàn thân có sức mạnh dùng không hết. - Thứ tốt! Chỉ hấp thu một chút khí đã có công hiệu như vậy, nếu luyện hóa Thần Tuỷ mà nói, khẳng định nhục thân sẽ bay vọt lên về chất. - Ồ? Hắn quan sát vài lần, phát hiện trong Thần Tuỷ có rất nhiều rễ cây, rắc rối phức tạp, rậm rạp chằng chịt. Xem ra Tần Chiến nói không sai, Huyền Võ Thụ là do Thần Tuỷ đào tạo ra, nếu không có Thần Tuỷ mà nói, Huyền Võ Thụ không trưởng thành được, càng không thể kết Huyền Võ Quả. - Thu lại đã! Lục Ly không có khách khí, lấy Thần Sơn ra, muốn dùng Thần Sơn trực tiếp thu toàn bộ Thần Tuỷ vào. Nhưng Thần Sơn chỉ lấp lánh ánh sáng một chút, lại không cách nào thu vào. - Chủ nhân, thần văn nơi này ảnh hưởng không gian, không gian thần khí không động được. Huyết Linh Nhi truyền âm nói, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ lấy ra một đám bình ngọc, đổ đầy những bình ngọc này. Nơi này có rất nhiều Thần Tuỷ, ước chừng phải một ao, Lục Ly không ngừng lấy ra bình ngọc, đổ đầy một đám. Về sau Lục Ly phát hiện tốc độ quá chậm, liền lấy ra một ít bình lớn rót đầy.
Chương 2738 Động Sát Tâm
Tuy rằng như vậy linh khí Thần Tuỷ sẽ tiêu tán, nhưng hiệu suất cao hơn rất nhiều, sau khi rời khỏi đây lại để vào trong Thần Sơn, Thần Sơn có thần văn nên có thể giữ cho linh khí không tiết ra ngoài. Cho dù dùng toàn bộ bình lớn thu lại, đoán chừng cũng tốn nửa canh giờ. Thời điểm Lục Ly lấy Thần Tuỷ, bên ngoài lại sinh ra dị biến. Đột nhiên Huyền Võ Thụ vặn vẹo lên, giống như muốn thoát khỏi long giác sơn phi thiên mà đi. Huyền Võ Thụ là thiên địa thần dược, những thần dược này đều có linh tính. Lục Ly thu Thần Tuỷ, rễ Huyền Võ Thụ đều ở bên trong, tự nhiên có thể cảm giác được. Thần Tủy là chất dinh dưỡng của Huyền Võ Thụ, không có Thần Tuỷ Huyền Võ Thụ sẽ chết héo, cho nên Huyền Võ Thụ mới rung động lên. Mười người bên ngoài lại không biết đã xảy ra chuyện gì, cho rằng mọi người tới gần làm Huyền Võ Thụ cảm giác được nguy cơ, muốn phá không bay đi. - Uống! Mười người càng thêm liều mạng, thúc giục bí bảo và thần thông liều mạng phá giải thần văn, theo bọn họ phá giải, khoảng cách từ bọn họ đến Huyền Võ Thụ càng ngày càng gần, đã có thể ngửi được mùi hương trên Huyền Võ Quả. - Ừng ực ừng ực! Nhìn năm trái cây lấp lánh kim quang, có người nuốt xuống mấy ngụm nước miếng, còn có người xúc động muốn trực tiếp xông lên, bắt lấy Huyền Võ Quả. Một trăm trượng! Năm mươi trượng! Mười trượng! Mọi người chỉ còn cách Huyền Võ Thụ mười trượng, lúc nào cũng có thể vận dụng thần thông cướp đoạt Huyền Võ Quả, Huyền Võ Thụ rung động càng ngày càng lợi hại. Đúng vào giờ phút này, dị biến lại sinh ra lần nữa... Huyền Võ Thụ dao động kịch liệt, muốn phi không mà đi, nhưng Huyền Võ Thụ vừa mới bay ra được hai ba thước, lại bị rút xuống dưới nền đất từng chút một. Cái loại cảm giác này giống như dưới nền đất có người vươn một bàn tay mạnh mẽ ra, kéo tụt Huyền Võ Thụ từ đỉnh núi xuống dưới nền đất. Mọi người chớp chớp mắt, phát hiện đỉnh núi đã biến thành trụi lủi, cái gì cũng không có, đừng nói trái cây, ngay cả cây cũng đều không thấy… - Dưới nền đất? Cường giả Mộc gia ngẩn ra, tiếp theo không nhịn được tức giận hét: - Tần Long! Ngươi thật quá đáng, ngươi muốn độc chiếm năm quả Huyền Võ Quả sao? Cường giả Mộc gia cũng tức điên lên, lần trước ở Tiềm Long Cốc một mình Lục Ly đã đoạt nhiều thần dược như vậy, lần này càng muốn độc chiếm toàn bộ sao? Cho nên hắn cất tiếng hô lớn, vang vọng cả tòa long đầu sơn, khiến sắc mặt Yêu Tộc bên kia đại biến, cũng làm đám người Phó công tử Cát công tử Bộ công tử giận dữ. Người các gia tộc mang theo đều đã chết hơn phân nửa, liều chết chiến đấu lâu như vậy, bọn họ đều mang thương thế, lại không nghĩ rằng Huyền Võ Quả bị một mình Tần Long cướp được? Huyền Võ Thụ thật sự bị Lục Ly kéo xuống, hắn vừa mới thu lại toàn bộ Thần Tuỷ, thì thấy rễ Huyền Võ Thụ co rút lên phía trên, nên hắn quyết định bắt lấy rễ Huyền Võ Thụ, dùng sức kéo một chút, lại không nghĩ rằng kéo cả Huyền Võ Thụ xuống dưới… Huyền Võ Thụ bị kéo xuống dưới, vậy mà cành lá không bị hủy đi, năm trái cây màu vàng rực rỡ phía trên làm loá mắt Lục Ly. Cường giả Mộc gia ở bên ngoài hô vang, làm Lục Ly có chút câm nín. Hắn vốn không ôm hy vọng quá lớn đối với Huyền Võ Quả, lại không nghĩ rằng mình nhẹ nhàng lấy được Huyền Võ Quả? Nếu tới tay, hắn cũng không khách khí, lập tức ngắt năm trái cây xuống, thu vào trong không gian giới. Hắn đang chuẩn bị vứt bỏ Huyền Võ Thụ đi, chui xuống dưới nền đất thì hắn lại nghĩ, Huyền Võ Thụ này cũng là chí bảo. Có lẽ về sau có nhiều Thần Tuỷ, có thể đào tạo lại Huyền Võ Thụ, vậy sẽ không ngừng mọc ra Huyền Võ Quả. - Ong! Hắn mạnh mẽ thu Huyền Võ Thụ vào trong không gian giới, không thể vận dụng không gian thần khí, nhưng không gian giới lại không ảnh hưởng. Lục Ly chui xuống phía dưới, biến mất khỏi huyệt động trong long giác sơn. - Trở về! Mười người bên ngoài liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ còn có một ít thần văn chưa phá được, hiện tại lên núi vẫn cần thời gian. Bọn họ nghĩ cuối cùng người Tần gia cũng phải từ trong sơn động chui ra? Ra bên ngoài chặn đường sẽ tiện hơn. Nội tâm đám người đều rất bực tức, bọn họ sắp đi lên đến long giác sơn, vậy mà vịt nấu chín lại bay đi mất. Lục Ly còn một hơi lấy được năm quả trái cây, chuyện này thật sự quá quá đáng. Mười người lao xuống dưới núi, phóng về phía đám người Tần công tử. Yêu Tộc bên kia cũng nổi điên lên, Huyền Võ Thụ chính là thánh thụ của bọn họ, ngắt trái cây thì cũng thôi đi, ngay cả cây cũng không buông tha… - Lui! Quỳnh tiểu thư vung tay lên, ánh sáng hồ lô trong tay loé lên, đánh bay một tên cường giả Yêu Tộc, đám người Tần công tử cũng toàn lực thúc giục bí bảo đánh lui Yêu Tộc, đám người chạy như điên xuống dưới núi. Cường giả Yêu Tộc còn dư lại đuổi theo được một đoạn thì không dám đuổi tiếp nữa, không có thần văn trên long giác sơn hỗ trợ và áp chế, bọn họ không phải đối thủ của đám người Tần công tử, đuổi đi xuống toàn bộ sẽ bị giết. - Tần Long ở đâu? Phó công tử và võ giả nhà bọn họ hội họp cùng một chỗ, sau khi truyền âm vài câu, ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Chiến nói: - Tần huynh, lần này các đại gia tộc đều chết nhiều người như vậy, nhà các ngươi lại muốn độc chiếm Huyền Võ Quả, chuyện này quá không chấp nhận được? - Hưu! Đúng lúc này, một bóng người từ trong núi lớn bay vụt đến, chính là Lục Ly ngụy trang thành Tần Long. Hắn nghe thấy Phó công tử nói, sắc mặt khẽ biến, xem ra đám người Phó công tử muốn phân chia chiến lợi phẩm. - Xoạt xoạt! Đám người lập tức nhìn lại đây, khoá chặt Lục Ly, Lục Ly thấy không cách nào rút lui, chỉ có thể cắn răng vọt lại đây. Hắn đứng ở bên người Tần Chiến, chắp tay nói: - Công tử, thuộc hạ vô năng, thần dược từ dưới nền đất chạy mất rồi, thuộc hạ không đuổi theo được… - Hả? Tất cả mọi người kinh ngạc, tiếp theo trên mặt bọn họ lộ ra vẻ cười nhạo, đây là Lục Ly không đánh đã khai sao? Hắn tự chứng mình hắn ở dưới nền đất, vậy nói rõ Huyền Võ Thụ và hắn có quan hệ rồi.
Chương 2739 Động Sát Tâm
Tần Long liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, lập tức hiểu, hắn hơi gật đầu nói: - Thiên địa thần dược đều có linh tính, trên long giác sơn toàn là thần văn, thần dược chạy thoát cũng là chuyện không thể tránh khỏi, Tần Long không cần tự trách. - Ha ha ha! Cát công tử cười ha ha: - Hai người các ngươi diễn hay lắm, Cát gia chúng ta có ba người chết trận, những gia tộc khác cũng chết nhiều người như vậy, các ngươi muốn độc chiếm Huyền Võ Quả sao? Trước hỏi mọi người có đồng ý hay không? - Đúng vậy! Bộ công tử cũng gật đầu nói: - Tần huynh, chia trái cây ra, mọi người không cần tổn thương hòa khí! - Tần công tử, chia Huyền Võ Quả ra, nếu không… Hừ hừ! - Muốn độc chiếm sao? Không có cửa đâu, chẳng lẽ người của chúng ta đều chết uổng ư? Những người còn lại dồn dập phụ họa, tuy rằng mọi người không chia hết năm quả Huyền Võ Quả, nhưng ít nhất một quả Huyền Võ Quả trị giá vài tỷ Thần Nguyên Kim, bồi thường Thần Nguyên Kim cũng là giá trên trời. - Hừ! Tần công tử cười lạnh lẽo, cự tháp xuất hiện trong tay, tức giận nói: - Hòa khí? Các ngươi có nửa điểm ôn hòa sao? Các ngươi muốn chiến, vậy thì chiến, Tần Chiến ta đã từng sợ hãi qua bất luận kẻ nào chưa? - Muốn lấy nhiều bắt nạt ít sao? Hồ lô cũng xuất hiện trong tay Quỳnh tiểu thư, lạnh lùng nhìn đám người nói: - Không nói Tần Long lấy được Huyền Võ Quả hay không, cho dù lấy được, dựa theo quy củ của Nguyên Dã thế giới, ai đoạt được chính là của người đó. Các ngươi muốn phá hư quy củ? Muốn các đại gia tộc Phong Bạo Hải Vực đại chiến sao? - Hì hì! Mộc tiểu thư cười tủm tỉm đứng ở bên người Tần công tử, nhìn bên kia nói: - Ngày thường chư vị công tử ra vẻ đạo mạo, lại vì mấy quả Huyền Võ Quả lộ ra bộ mặt thật, thật sự làm tiểu muội thấy thất vọng. - Tính thêm ta một phần! Chúc công tử cắn chặt răng đứng ở bên cạnh Tần công tử, tứ đại gia tộc liên minh, hiện tại Tần Chiến gặp nạn tự nhiên hắn không thể ngồi yên không nhìn đến. Lại nói… Tần Chiến hào sảng như thế, nói không chừng sẽ phân một quả trái cây cho hắn thì sao? Bên Tần Chiến còn lại mười một người, chết trận chín người. Bên Phó công tử còn dư lại hai mươi mốt người, cũng chết trận gần một nửa. Thực lực hai bên cách nhau tương đối xa, dù sao cũng là một đội chống lại hai đội. Đám người Phó công tử chần chờ, Tần Chiến thể hiện rõ tư thái tử chiến, nếu như chiến nói không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn. Bất kể là bọn họ bị giết, hay là Tần Chiến bị giết, đều sẽ khiến Phong Bạo Hải Vực hỗn chiến. Nhưng mọi người đều rất tức giận, hai đội người bọn họ không có được một quả trái cây, bọn họ lại chết nhiều người như vậy, ngươi bảo bọn họ làm sao cam tâm? Ánh mắt Phó công tử hơi chuyển, nhìn Tần Long nói: - Nếu Tần Long nói không lấy được Huyền Võ Quả, vậy bảo hắn đưa không gian giới và không gian thần khí giao ra đây cho chúng ta lục soát. Nếu như không có, chúng ta sẽ nhận lỗi với Tần Long, nếu như có mọi người phân một phần được không? - Đúng, đúng! Những người còn lại dồn dập nói theo, có mấy người tận mắt nhìn thấy Huyền Võ Thụ bị kéo vào lòng đất, nhìn thế nào cũng không giống như là tự mình trốn xuống nền đất, chắc chắn Huyền Võ Quả bị Lục Ly đoạt được. Sắc mặt đám người Tần Long trầm xuống, Phó công tử nhắm thẳng vào điểm yếu, đứng ở trên đạo đức nói. Tần Chiến biết Lục Ly lấy được Huyền Võ Quả, nhưng làm sao thịt đến miệng lại cam tâm nhổ ra? Nếu Phó công tử lấy được khẳng định một cái cũng không chia. Nhưng không cho lục soát mà nói, sợ là đám người Phó công tử sẽ mượn cớ động thủ. Đám người Quỳnh tiểu thư cũng nhăn mày lại, loại cục diện này hoàn toàn không cách nào ứng đối. Một khi đám người Phó công tử động thủ, bọn họ có thể phái người cuốn lấy bốn người các nàng, tiếp theo phái người đi giết Lục Ly, cướp đoạt không gian giới chỉ. Chỉ cần không giết chết bốn người, sẽ không đến mức khiến cho Phong Bạo Hải Vực hỗn chiến. - Hắc hắc! Đột nhiên Lục Ly cười hai tiếng, ánh mắt nhìn Phó công tử nói: - Phó công tử, muốn soát người cũng được, ta cởi cho ngươi lục soát. Nơi này có các vị tiểu thư, không quá lịch sự, chúng ta qua bên kia được không? Thế nhưng chỉ cho phép một mình ngươi, nhiều người ta sợ các ngươi động thủ ám sát ta. - Hả… Ánh mắt Tần Chiến lộ ra vẻ kinh ngạc, động tác này của Lục Ly quá mạnh mẽ, hắn động sát tâm, rất có thể sẽ chém giết Phó công tử… Lục Ly động sát tâm là bình thường, lần trước hắn đã hối hận vì không xử lý Phó công tử. Hắn và Phó gia đã như nước với lửa, chỉ cần có cơ hội, Phó gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, một khi hắn bại lộ thân phận, nhất định Phó công tử sẽ nghĩ hết mọi biện pháp xử lý hắn. Giờ phút này Phó công tử hùng hổ doạ người, tự nhiên Lục Ly động sát khí, dù sao từ Nguyên Dã thế giới đi ra ngoài cũng là truyền tống ngẫu nhiên, hắn không sợ người Phó gia chặn đường hắn. Sau khi rời khỏi đây hắn sẽ một đường truyền tống về Thiên Ma Đảo, cho họ một trăm cái lá gan cũng không dám đi Thiên Ma Đảo tìm hắn. Ánh mắt Phó công tử híp lại, đột nhiên người này muốn hắn tự mình đi lục soát? Chuyện này không khỏi quá quỷ dị, khiến hắn không thể không đề phòng. Những người còn lại cũng kinh ngạc lên, chẳng lẽ Lục Ly thật sự không lấy được Huyền Võ Quả? Nếu không làm sao hắn dám để Phó công tử tra xét? - Lục huynh! Tần Chiến truyền âm lại: - Đừng làm lớn chuyện? Dù sao hắn cũng là thần tử Phó gia, như vậy sẽ gây ra đại sự. - Ha ha! Lục Ly cười truyền âm nói: - Không phải chúng ta muốn gây sự, mà là hắn muốn gây sự, không phải ta chưa từng giết qua thần tử. Yên tâm, Tần công tử, nếu ta thật sự động thủ, ta sẽ công bố thân phận của ta, chỉ cần Tần công tử báo lối ra cho ta, trở về ta sẽ để lại một ít Huyền Võ Quả cho Tần công tử. - Được…! Tần công tử bất đắc dĩ gật đầu, cho dù Lục Ly không động thủ, lấy dáng vẻ của đám người Phó công tử, sợ là sẽ không bỏ qua, đến lúc đó đại chiến lên, Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Huyền Võ Quả cũng sẽ bị cướp đi.
Chương 2740 Hùng Hổ Doạ Người
- Phía tây nam, có một tòa Viêm Hỏa Sơn! Tần Chiến truyền âm nói: - Chỉ cần ngươi tìm được Viêm Hỏa Sơn, đi đến đỉnh núi là có thể đi ra ngoài, ngươi trở về tùy tiện đến một cái phân bộ nào đó của Tần gia để lại hai quả Huyền Võ Quả là được, lần này Tần Chiến ta thiếu ngươi một cái đại nhân tình. Mặt khác... Nếu có thể không không chết người mà nói, vẫn nên thận trọng một ít. - Không thành vấn đề! Tần Chiến không đòi hỏi nhiều, cho dù muốn ba quả Huyền Võ Quả Lục Ly cũng sẽ không khó chịu, vì dù sao lần này hai người cũng có ước định, Lục Ly lấy được Thần Tuỷ đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Bên kia Phó công tử trầm ngâm một lát, ánh mắt quét qua trên người Lục Ly vài lần, hắn trầm giọng nói: - Được, ngươi và ta qua bên kia, ta lục soát một hồi, nếu không có Huyền Võ Quả mà nói, ta sẽ trịnh trọng nhận lỗi với Tần Long huynh. - Công tử, để ta đi cùng! Một tên Tam Kiếp Thiên Thần Phó gia có chút lo lắng nói, Phó công tử không nói gì, Lục Ly lại cười lạnh nói: - Như thế nào? Phó công tử còn sợ ta hại ngươi hay sao? - Ha ha ha! Phó công tử cười to nói: - Tần Long huynh nói giỡn, Tần gia và Phó gia giao hảo mấy thế hệ, sao có thể phát sinh loại sự tình này? Tần gia không làm xằng làm bậy, Phó gia chúng ta cũng sẽ không làm xằng làm bậy. Phó công tử đi về phía trước liếc mắt nhìn Tần Chiến một cái, ý tứ rất rõ ràng, nếu Tần Long làm xằng làm bậy mà nói, hắn cũng chỉ có thể hạ sát thủ. Hơn nữa nếu hắn xảy ra chuyện, Tần Chiến phải nghĩ đến lửa giận của Phó gia một chút. Tần Chiến không lộ biểu tình, nội tâm lại nặng nề thở ra một hơi. Phó công tử tự làm bậy, hắn cũng không có biện pháp ngăn cản, nếu Lục Ly chủ động bố trí, nói rõ hắn có tự tin tuyệt đối, nếu Lục Ly quyết tâm muốn giết người, lần này Phó công tử lành ít dữ nhiều. - Hả? Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư nhìn nhau vài lần, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, rõ ràng Tần Long lấy được Huyền Võ Quả, vì sao chủ động yêu cầu lục soát người? Chuyện này là sao? Chẳng lẽ Tần Long giấu Huyền Võ Quả đi rồi? Hay là Tần Chiến bảo Tần Long đi đàm phán với Phó công tử, cho Phó công tử một quả Huyền Võ Quả ? Không chỉ là Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư, mà đám người Cát công tử Bộ công tử cũng có lo lắng như vậy. Nếu Tần Long đại biểu Tần Chiến lén lút giao dịch với Phó công tử, vậy mọi người sẽ không chiếm được cái gì, chẳng lẽ mỗi người đều đi lục soát một lần? - Đi! Phó công tử đã chủ động đi trước, Lục Ly trầm mặc đuổi theo, hai người đi ra ngoài trăm dặm, Phó công tử đứng ở trên một tòa núi nhỏ nói: - Tần Long huynh ở đây đi, thần niệm không thể tra xét đến nơi này, người bên kia gần như không thấy rõ cảnh vật ở đây, ngươi cởi hết bọn họ cũng không nhìn tới. - Phó công tử, ngươi cần gì phải hùng hổ doạ người như thế? Lục Ly ngừng lại, cũng không có tiếp tục yêu cầu đi xa, hắn chắp tay nói: - Phó công tử, lần này không cần dây dưa nữa, coi như chúng ta thiếu ngươi một ân tình. - Ha ha! Phó công tử cười trào phúng: - Ta không cần nhân tình của ngươi, nếu ngươi cho ta ba quả Huyền Võ Quả mà nói, ta có thể giúp ngươi giấu việc này đi. Thật ra Phó công tử chủ động lại đây, cũng là vì đánh cái chú ý này, nếu có thể lén lút đạt thành hiệp nghị mà nói, sao hắn lại đi đắc tội Tần Chiến? - Ba quả? Khẩu vị ngươi quá lớn đi? Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia giận dữ, cắn răng nói: - Một quả, chỉ có một quả, còn lại chúng ta sẽ không bỏ ra! - Ha ha ha, quả nhiên ngươi đoạt được Huyền Võ Quả! Trên mặt Phó công tử lộ ra một tia dữ tợn, hắn đằng đằng sát khí nói: - Tần Long, ngươi phải biết rằng, nếu hai đội người chúng ta liên thủ công kích, chúng ta sẽ không giết Tần Chiến, nhưng nếu giết ngươi Tần gia sẽ tìm chúng ta gây phiền toái sao? Đến lúc đó người sở hữu Huyền Võ Quả đều là chúng ta. Ánh mắt Lục Ly lộ ra một chút kinh ngạc, hắn trầm ngâm một lát, cắn răng nói: - Hai quả, nhiều nhất cho ngươi hai quả, nếu thêm nữa, vậy thì liều chết chiến một trận. - Hai quả? Hai mắt Phó công tử sáng ngời, gia tộc bọn họ chỉ có một vị lão tổ tông gần hết thọ nguyên, nếu hắn có thể mang về hai quả vậy là đủ rồi, đây là một cái công lớn. Hắn giả vờ trầm ngâm một lát nói: - Được, ngươi cho ta, ta giúp ngươi che giấu việc này. - Ngươi cho ta là kẻ ngốc à? Lục Ly hừ lạnh nói: - Ta cho ngươi một quả trước, chờ chúng ta đi ra ngoài, lại cho ngươi một quả, Ngộ nhỡ ngươi đổi ý, về sau công bố với bọn họ, ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Sắc mặt Phó công tử trở nên lạnh lùng, thế nhưng nghĩ đến có thể lấy được một quả trước cũng không tồi, hắn gật đầu nói: - Được, trước cho ta một quả đi! - Ong! Giới chỉ của Lục Ly loé sáng, lấy ra một cái hộp ngọc, hắn lén lút ném từ dưới đất đi qua, đồng thời hạ giọng nói: - Quay lưng về phía bọn họ mở ra, nếu không khả năng sẽ nhìn thấy kim quang. Phó công tử đề phòng khom người cầm hộp lên, sau khi xác định Lục Ly không có làm xằng làm bậy, hắn lập tức vui mừng, quay lưng về phía đám người bên kia yên lặng mở hộp ngọc ra. Lúc hắn nhìn thấy bên trong có một quả trái cây màu vàng rực rỡ, mùi hương thơm nức bay ra, rốt cuộc không kiềm chế được vẻ tươi cười trên mặt. - Long dực, hiện! Lục Ly quát nhẹ một tiếng, quần áo sau lưng vỡ vụn, tiếp theo hắn đạp Tiêu Dao Bộ hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía Phó công tử. Phản ứng của Phó công tử rất nhanh, cảm giác thấy nguy cơ trí mạng, hắn trực tiếp thu hồi Huyền Võ Quả, trong tay xuất hiện một mảnh Từ Khí Toái Phiến, lập tức thúc giục bí bảo. - Chết.... Trên mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn, nhìn về phía Lục Ly, vậy mà một tên hậu bối nhỏ nhỏ của Tần gia lại dám đánh lén hắn? Đây là lão thọ tinh chán sống sao? - Hả? Hắn nhìn lướt qua, nội tâm đại chấn, bởi vì Lục Ly lấy mặt nạ ra đeo lên, cộng thêm sau lưng có long dực, cho nên bộ dáng rất rõ ràng.

Ads
';
Advertisement