Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2781 Không Phải Cô Gái Mù
Tào tiểu thư bại, bại có chút không thể hiểu được, rất nhiều người đều không nhìn ra. Đầu tiên là xuất hiện tàn hồn một con hung thú, Lục Ly thì một mực chạy trốn, sau đó lại có một ít sâu bay ra, Tào tiểu thư nói chuyện với Lục Ly vài câu, liền nhận thua. Sau khi bị truyền tống ra, Tào tiểu thư tìm mười mấy cường giả trấn thủ nơi này, trực tiếp yêu cầu truyền tống ra tiểu thế giới, tương đương rời khỏi Thiên Tài Chiến. Bất kể như thế nào, Tào tiểu thư bại, Lục Ly thắng! Đây là sự thật không thể thay đổi, tuy rằng thắng có chút không hiểu được, đến bây giờ một vài võ giả cấp thấp vẫn không hiểu. Nhưng thắng chính là thắng, con cháu một đại tộc ẩn thế, cường giả Tam Kiếp bị Lục Ly đè ép. Rất nhiều người bắt đầu âm thầm đề phòng Lục Ly, cũng có người cầu nguyện đừng gặp phải Lục Ly, còn có rất nhiều tiểu thư cảm thấy chán gét hắn. Dù sao Tào tiểu thư cũng là phụ nữ, vậy mà phá hủy một ngọn núi của người ta, đứng ở góc độ phụ nữ tự nhiên các nàng thấy phản cảm. Sau khi Lục Ly nuốt đan dược chữa thương, độc tố trên người cũng chậm rãi rút đi, độc dược này có tác dụng ăn mòn thần lực. Lục Ly không vận chuyển thần lực, nên độc tố không có nhiều tác dụng lắm. - Phải cẩn thận với những gia tộc lánh đời đó một chút, mấy trăm năm mới phái ra một tên đệ tử, khẳng định không phái ra phế vật làm mất mặt. Lục Ly âm thầm cảnh báo chính mình, ánh mắt thì nhìn ra khắp nơi, phát hiện những người vừa rồi mình chú ý đều đang thắng liên tiếp, xem tình huống những người này đều có thể tiến vào tốp một trăm rất nhanh. - Hưu ! Rất nhanh một đối thủ mới lại tới, Lục Ly liếc mắt nhìn qua một cái hơi thở phào, võ giả Nhị Kiếp, áp lực của hắn không quá lớn. Hắn để Huyết Linh Nhi đóng Phong Thần Đạo Tràng lại, đối phó võ giả bình thường không cần Phong Thần Đạo Tràng, đây là tuyệt kỹ độc môn của hắn, hắn không muốn mọi người đều biết. Sắc mặt tên võ giả Nhị Kiếp kia trở nên khổ sở như cha chết, thế nhưng hắn không kinh sợ, không trực tiếp nhận thua, mà phóng thích ra vài đòn công kích sát chiêu, sau khi xác định không phá mở được phòng ngự của Lục Ly, hắn mới chắp tay nhận thua lui ra. - Tiếp tục! Thắng liên tiếp mới dễ kiếm điểm tích luỹ, hơn nữa không cần đối đầu với đám người Vân Khai Nguyệt Đường Ninh Mộng Vân và một số người trong tốp mười Thiên Tài Bảng đang ở trên lôi đài. Nếu hiện tại rời khỏi lôi đài, ngộ nhỡ đối đầu với bọn họ sẽ rất phiền toái, ảnh hưởng tốc độ thăng cấp. Một đám đối thủ bay vụt lên, bảy trận phía sau của Lục Ly đều rất thuận lợi, tất cả đều là võ giả Nhị Kiếp, trừ bỏ một tên Nhị Kiếp đỉnh phong có được một kiện bí bảo, tạo cho Lục Ly một chút phiền toái ra, những người còn lại đều bị hắn nhẹ nhàng đánh bại. Y tiểu thư, Cam Lâm vẫn thắng liên tiếp, làm Lục Ly kinh ngạc chính là Phùng Nhất Mã cũng thắng liên tiếp, đoán chừng đã thắng liên tiếp mười mấy trận, đúng là người Đại Ma Vương tự mình chỉ điểm vẫn có một ít nội tình, đoán chừng chiến lực ở Tam Kiếp trung kỳ gì đó. Tương tự, đám người Vân Khai Nguyệt Đường Ninh cũng không từ trên lôi đài xuống dưới, Lục Ly âm thầm quan sát Vân Khai Nguyệt, muốn nhìn sát chiêu đặc thù và chiến lực chân thật của hắn một chút. Đáng tiếc… Uy danh hắn quá lớn, khí tràng quá cường đại, rất nhiều người vừa đi lên thấy hắn, đã trực tiếp nhận thua. Đoán chừng giờ phút này hắn đã thắng liên tiếp hơn ba mươi trận, số lượng gấp đôi Lục Ly. Danh tiếng đệ nhị Thiên Tài Bảng, khí tràng vô song, hắn đứng ở nơi đó, giống như một con tuyệt thế hung thú, người bình thường đi lên đều kinh hồn bạt vía, nào còn tâm tư chiến đấu? Cho nên Lục Ly quan sát hắn rất nhiều lần, nhưng đều không nhìn thấy hắn phóng thích sát chiêu kỳ dị, hắn chỉ tùy ý lấy ra một cây trường thương đâm ra một thương, trên cơ bản đối thủ bị đâm trọng thương nhận thua. - Ồ? Lục Ly quan sát khắp nơi, đột nhiên nhìn thấy cô gái kia lên sân khấu. Chính là cô gái che mặt, không nhìn rõ dung nhan, lúc Thiên Tài Chiến sắp bắt đầu mới tiến vào, khiến Vân Khai Nguyệt cũng phải liếc mắt nhìn cô ấy. Lúc trước Lục Ly còn hoài nghi người này có thể là đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti, bởi vì Vân Khai Nguyệt không nhìn bất luận kẻ nào, lại cố tình liếc mắt nhìn người này một cái, cho nên Lục Ly rất chú ý nàng. Người này vừa lên sân khấu, đã khiêu chiến một tên Nhị Kiếp đỉnh phong, Lục Ly vừa mới kết thúc chiến đấu, ánh mắt liếc đi qua, muốn quan sát cách thức chiến đấu của người này, từ đó phán đoán ra một vài chuyện. - Oanh! Cô gái che mặt này vừa lên tràng, đã vẫy vẫy ống tay áo, một đạo thanh phong phất qua, không gian chấn động, vậy mà đối thủ trực tiếp bay ngược đi, nện lên phía trên vòng bảo hộ, trong miệng trào ra máu tươi. - Ta nhận thua! Tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia gần như không có do dự, trực tiếp nhận thua, cô gái này cho hắn cảm giác quá khủng bố, cảm giác giống như gặp phải trưởng lão trong gia tộc, không thể địch lại. - Xôn xao! Không ít người trên núi cao chú ý tới một màn này, khiến khắp nơi xôn xao, dù sao cô gái này cũng quá thần bí, không ai biết nàng, khí chất và dáng người đều không tồi, tự nhiên sẽ có vài công tử để ý. Lại không nghĩ rằng cô gái này mạnh như thế, vẫy tay một cái liền đánh bại Nhị Kiếp đỉnh phong? Rất nhiều người bắt đầu suy đoán thân phận của người này, có người nói là đệ tử ẩn giấu của ba mươi sáu thế lực lớn, có người nói là con cháu của đại tộc ẩn thế mới xuất thế. Cũng có người suy đoán người này chính là Doãn Thanh Ti xếp hạng đệ nhất Thiên Tài Bảng, bởi vì bọn họ nhìn thấy cảnh Vân Khai Nguyệt nhìn cô gái này. - Mau nhìn! Vân Khai Nguyệt đang quan sát cô gái kia! Có người kinh hô lên, vô số người liếc mắt, phát hiện đúng là Vân Khai Nguyệt nhìn cô gái che mặt kia, hơn nữa không phải âm thâm đánh giá, mà là chắp tay sau lưng đứng thẳng, mặt nhìn về phía cô gái che mặt, quang minh chính đại nhìn nàng khai chiến với đối thủ thứ hai. Đối thủ thứ hai của nàng vẫn là một tên Nhị Kiếp đỉnh phong, giống như lúc trước cô gái này chỉ vẫy ống tay áo, người nọ đã hộc máu bay ngược, thoáng cái bị thương, cảm giác căn bản không phải một cái cấp bậc.
Chương 2782 Thăng Cấp Bách cường
- Người này rất có khả năng chính là đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti! Một người lớn tiếng hô lên, Vân Khai Nguyệt mắt cao hơn đầu, hắn chưa từng để ý con cháu đại tộc ẩn thế một chút nào, nhưng lại chú ý cô gái này như thế, ngoài Doãn Thanh Ti xếp hạng ở phía trên hắn ra thì còn có thể là ai? - Nếu thật sự là Doãn Thanh Ti mà nói, vậy không phải cô gái mù rồi! Tuy rằng mặt cô gái này đều che lại, không thể nhìn thấy hai mắt, nhưng Lục Ly xác định người này không phải cô gái mù. Hắn và cô gái mù đã rất nhiều năm không gặp, thế nhưng hắn vẫn còn nhớ rõ khí chất cô gái mù, khí chất người này hoàn toàn khác cô gái mù. Thậm chí, hắn không cảm thụ được một tia khí tức quen thuộc nào ở trên người cô gái che mặt này. Cho dù một người cải trang giả dạng như thế nào, thói quen động tác vẫn không thể đổi, giữa bạn bè với nhau, trong lúc giơ tay nhấc chân ít nhất sẽ có một tia cảm giác quen thuộc. Lại một đối thủ nữa bay lên, Lục Ly không chú ý cô gái che mặt nữa, nghiêm túc luận võ. Lần này đi lên chính là một võ giả Tam Kiếp, thế nhưng chỉ là võ giả Tam Kiếp bình thường, Lục Ly không mở Phong Thần Đạo Tràng ra, mà dựa vào nhục thân chống đỡ. Chiến lực người này không tồi, có thể miễn cưỡng phá mở phòng ngự của hắn, khiến hắn chịu một vài vết thương nhỏ. Thực ra Lục Ly có thể nhẹ nhàng chiến thắng hắn, thế nhưng hắn lựa chọn kéo dài thời gian cùng người này một chút. Hắn làm như này là giấu dốt, không muốn quá nhiều người chú ý, không muốn bộc lộ phong mang, cho địch nhân một loại ảo giác, thật ra hắn cũng không quá đặc biệt cường đại. Trận chiến này kéo dài ước chừng ba nén hương thời gian mới kết thúc, Vân Khai Nguyệt bên kia đã thắng liên tiếp bốn mươi trận, sắp tích đủ một trăm điểm thăng cấp. - A ! Đúng vào lúc này, đột nhiên có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau khi Lục Ly nhìn qua, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên. Từ đầu đến giờ diễn ra rất nhiều trận chiến, trọng thương có, tàn phế có, nhưng không có xuất hiện tình huống chết người. Đây là lần thứ nhất xuất hiện tử vong, người bị giết còn là một vị võ giả Tam Kiếp, cả người đều bị bổ ra, chết không toàn thây. Thiên Tài Chiến bất luận sinh tử, nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói chỉ là luận võ, thiên tài các gia tộc tụ tập lại cùng nhau luận võ quyết đấu, tranh cường đấu thắng, mài giũa bản thân, đồng thời cũng vì tranh đoạt cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh. Cho nên đây không phải quyết đấu sinh tử chân chính, đa số mọi người không thù không oán, sẽ không thật sự hạ sát thủ. Trừ phi bị ép buộc vào tình huống không giết chết đối phương thì chính mình chết. Dùng phương thức luận võ tích điểm, chính là vì tránh xuất hiện quá nhiều tình huống tử vong. Nếu trận này thua, không đại biểu không cơ hội thăng cấp, về sau ngươi tiếp tục thắng, vẫn có cơ hội thăng cấp. Vô số ánh mắt nhìn về phía kẻ giết người, đó là một hắc y nhân trẻ tuổi, trên mặt không có bất luận cảm xúc gì, để bím tóc, trên lỗ tai còn mang theo hoa tai, toàn thân khiến người ta cảm giác rất tà dị. - Đây là ai? - Không biết, chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe nói qua về người này, lúc tiến vào cũng không chú ý qua. - Chẳng lẽ là đệ tử yêu nghiệt của đại tộc ẩn thế? - Chưa chắc, sao yêu nghiệt đại tộc ẩn thế có thể gây thù chuốc oán cho gia tộc mình, người bị đánh chết chính là thần tử Trùng Dương Điện, một trong ba mươi sáu thế lực lớn. Rất nhanh, phía trên núi cao bàn luận sôi nổi, chủ yếu là không ai biết thanh niên tà dị này, nếu là cường giả thành danh, vậy mọi người sẽ không kinh nghi như vậy. Hơn nữa người bị giết chết chính là thần tử một trong ba mươi sáu thế lực lớn, chuyện này càng làm cho mọi người nghi hoặc, Trùng Dương Điện chính là thế lực lớn lâu đời, không giống mấy cái thế lực lớn mới nổi mà Đại Ma Vương tiêu diệt, hiện tại những cái thiên đảo đó đều bị chiếm cứ, xây dựng lên thế lực lớn mới, bổ sung vào danh sách ba mươi sáu thế lực lớn. Khuôn mặt thanh niên tà dị kia lạnh như băng, đứng thẳng nơi đó, giống như vừa rồi đánh chết không phải thần tử Trùng Dương Điện, mà là một con tam tinh độn thú. Bên Lục Ly lại có người đi lên khiêu chiến, người tới là một tên Nhị Kiếp Thiên Thần, Lục Ly không có động thủ, ánh mắt vẫn liếc nhìn thanh niên mặc hắc y như cũ, hắn muốn nhìn một chút người khiêu chiến tiếp theo có bị giết hay không? Người khiêu chiến Lục Ly thấy hắn không nhúc nhích, thì cũng không nhúc nhích nhìn sang bên kia. Rất nhanh bên kia đã có một người mới tới khiêu chiến, vô số ánh mắt nhìn qua, người này là một tên Nhị Kiếp đỉnh phong. Tên Nhị Kiếp đỉnh phong này bị áp lực lớn, vô cùng khẩn trương, thế nhưng không có sợ hãi mà trực tiếp nhận thua. Hắn cắn chặt răng chuẩn bị chiến một hồi, tình huống không ổn sẽ nhận thua, hắn nhận thua thanh niên tà dị kia không có khả năng giết hắn? Vì như thế là vi phạm quy tắc. Dưới sự chú ý của toàn trường, thanh niên mặc hắc y cầm theo một thanh chiến kích nhưng không có bất luận hành động gì, chỉ lạnh nhạt nhìn tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia. Người này cắn răng vọt lên, phóng thích ra một cái chân ý không tệ, muốn ép lui thanh niên mặc hắc y. - Xuy xuy! Thanh niên mặc hắc y không nhúc nhích, vung chiến kích lên nện về phía trước. Một kích nay không có thanh thế quá lớn, nhưng sự tình khiến toàn trường khiếp sợ đã xảy ra. Một kích này nhẹ nhàng bổ lên đầu tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia, nhưng tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia lại không biết tránh né, ngây ngốc đứng ở giữa không trung, tiếp theo đầu tên Nhị Kiếp đỉnh phong vỡ vụn, lập tức tử vong. - Xôn xao ! Lại chết một người nữa, vẫn là một chiêu bị hạ gục, không có chiêu thức xinh đẹp, không có thanh thế quá lớn, nhẹ nhàng giống như một võ giả đánh chết một con gà con vịt. Quan trọng nhất chính là rõ ràng thanh niên mặc hắc y có thể khiến đối thủ bị thương nặng, nhưng hắn lại lựa chọn đánh chết, một kích đánh nát đầu đối thủ, không có một tia do dự, giết chóc quả quyết. Toàn trường bàn luận sôi nổi, rất nhiều trưởng lão của các thế lực đều nhíu mày, có người còn lộ ra sát ý.
Chương 2783 Thăng Cấp Bách cường
Các trưởng lão Trùng Dương Điện đã bắt đầu hỏi thăm thân phận của người này, mưu đồ bí mật trả thù. Hỗn Độn Đảo không thể động võ, nhưng đánh lôi đài xong vẫn phải trở về? Nếu ngồi truyền tống trận trở về, vậy bọn họ dám nửa đường chặn giết. Thần tử chính là điện chủ tương lai của bọn họ, tuy rằng giết thần tử bọn họ không sai quy tắc, nhưng đã đánh mặt Trùng Dương Điện, nếu bọn họ không làm cái gì, sẽ bị người trong thiên hạ cười nhạo. - Chiến lực người này rất mạnh! Hai mắt Lục Ly híp lại, hắn nhìn ra một ít vấn đề. Thoạt nhìn một kích này nhẹ nhàng, tốc độ rất chậm. Nhưng thật ra vô cùng nhanh, nếu không tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia không có khả năng ngay cả tránh né cũng không có, nháy mắt bị đánh chết. - Thời gian pháp tắc? Lục Ly trầm tư, hắn cũng tìm hiểu được một cái thời gian chân ý, thế nhưng không cách nào dùng để công kích. Đương nhiên, hắn không đối đầu với thanh niên mặc hắc y này, cho nên cũng không cách nào xác định rốt cuộc người này có dùng thời gian pháp tắc hay không. - Hưu! Lúc Lục Ly trầm tư, đột nhiên đối thủ đứng đối diện hắn động, vọt tới như một con u hồ, vậy mà muốn đánh lén hắn. Một tên võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, Lục Ly giả vờ không phát hiện, chờ hắn lại đây mới tùy ý đánh ra một cái tát, trực tiếp đánh bay người này. - Phanh! Lực lượng Lục Ly quá lớn, người này lập tức bị vỗ vào phía trên màn hào quang, còn quay cuồng trên mặt đất vài vòng. Hắn kinh sợ bò lên nhìn Lục Ly, lại phát hiện Lục Ly căn bản không có nhìn hắn, mà vẫn đang nhìn thanh niên mặc hắc y kia. - Ta nhận thua! Người này biết mình không phải một cấp bậc với Lục Ly, tiếp tục chiến đấu nữa cũng chỉ có tự rước lấy nhục, nên đành lớn tiếng hét lên. Thanh niên mặc hắc y lại nghênh đón một đối thủ mới, là một tên võ giả Nhị Kiếp, thế nhưng người vừa lên đã lập tức trầm quát: - Ta nhận thua, nhận thua! Đã liên tục chết hai người, người này không phải kẻ ngu, đối phương ngay cả thần tử Trùng Dương Điện cũng dám giết, giết hắn so với giết heo chó có gì khác nhau. - Ta nhận thua! - Nhận thua! Liên tục có mấy tên võ giả đi lên đều nhận thua. Bên Lục Ly cũng không khác biệt lắm, đám người Vân Khai Nguyệt Đường Ninh đều như vậy, qua nhiều trận chiến, thực lực mấy người này không cần phải nghi ngờ, khai chiến với bọn họ sẽ chỉ là tự rước lấy nhục. Cô gái nghi là đệ nhất Thiên Tài Bảng “Doãn Thanh Ti” cũng thắng liên tục, người đi lên hoặc là bị nàng nhẹ nhàng phẩy tay áo một cái chấn thương, hoặc là tự mình nhận thua. Chiến lực của nàng và thanh niên mặc hắc y giống nhau, sâu không lường được, Lục Ly nhận định nàng là cường giả cùng một cấp bậc với Vân Khai Nguyệt. Hai nén hương sau, Vân Khai Nguyệt là người đầu tiên thăng cấp bách cường. Hắn phi thân xuống, vững vàng đứng ở trên đỉnh núi, vô số người lập tức tới chúc mừng, hắn cũng chỉ hơi gật đầu, vinh nhục không kinh. Rất nhanh không ngừng có người thăng cấp, Mộng Vân Đường Ninh cùng với mười người tốp đầu Thiên Tài Bảng, đều một đường thắng liên tiếp, chưa từng thất bại một lần nào. Gần nửa canh giờ sau, Y tiểu thư Cam Lâm Lục Ly và cả Phùng Nhất Mã nữa đều thăng cấp bách cường. Tần Chiến, Quỳnh tiểu thư cũng lục tục thăng cấp, Mộc tiểu thư bị Lục Ly đánh bại một trận, giờ phút này mới chỉ tích được hơn sáu mươi điểm tích luỹ, không biết cuối cùng có hy vọng thăng cấp bách cường hay không. - Không tồi! Lúc Lục Ly bốn người phi thân xuống, Phủ Ma rất hài lòng gật đầu nói: - Không làm mất mặt Thiên Ma Đảo chúng ta, sau khi trở về ta sẽ báo công với Đại Ma Vương giúp các ngươi. Bốn người Lục Ly dồn dập cảm ơn, sắc mặt Phủ Ma hơi ngưng lại, thấp giọng dặn dò: - Tiến vào bách cường chỉ là mới bắt đầu, nói vậy các ngươi cũng thấy được lần Thiên Tài Chiến này có rất nhiều yêu nghiệt, các trận chiến sau này sẽ càng thêm vất vả. Hy vọng các ngươi giới kiêu giới táo, tất cả đều tiến vào ba mươi vị trí đầu, như vậy ta và Đại Ma Vương mới hãnh diện. - Ba mươi vị trí đầu? Hai mắt Lục Ly híp lại, hắn không quan tâm có thể tiến vào ba mươi vị trí đầu hay không, hắn chỉ cần đánh chết Vân Khai Nguyệt. Nếu vừa tiến vào vòng đấu bán kết đã gặp phải Vân Khai Nguyệt, sau khi giết hắn Lục Ly sẽ không để ý các trận luận võ phía sau. Hắn chỉ để ý có thể giết chết Vân Khai Nguyệt hay không, cùng với sau khi đánh chết Vân Khai Nguyệt làm sao an toàn trở lại Thiên Ma Đảo. ... Xếp hạng trên Thiên Tài Bảng vẫn rất chuẩn, ít nhất chiến lực ba mươi vị trí đầu đều không tồi, sau khi đám người Lục Ly thăng cấp, về sau có người lục tục thăng cấp, ba mươi người xếp hạng đầu Thiên Tài Bảng thăng cấp nhanh nhất. Thế nhưng, không có quá nhiều người chú ý những người đó, đại đa số ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người hai người. Một là thanh niên mặc hắc y giết chết hai người kia, người còn lại chính là cô gái nghi là đệ nhất Thiên Tài Bảng, Doãn Thanh Ti. Sau khi Vân Khai Nguyệt thăng cấp, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi cô gái che mặt kia, coi như bên cạnh có người nói chuyện với hắn, hắn cũng không dời ánh mắt đi. Có thể khiến Vân Khai Nguyệt coi trọng như thế, chỉ có hai cách giải thích, hoặc là Vân Khai Nguyệt thích cô gái này, hoặc là cô gái này chính là Doãn Thanh Ti xếp hạng trên hắn. Khả năng thích cô gái này không lớn, bởi vì Vân Khai Nguyệt chính là võ si có tiếng, mấy năm nay chưa từng nghe nói hắn có quan hệ yêu đương với vị tiểu thư nào. Bảy tám năm trước hắn đã vượt qua Đệ Tam Thiên Kiếp, nếu là công tử tiểu thư khác, sợ là đã sớm buông lỏng, cẩn thận hưởng thụ thanh xuân rồi, nhưng hắn vẫn ở trong Thánh Nguyên Tháp, chưa từng ra ngoài một bước. Có một tin tức ngầm, nói Vân Khai Nguyệt là do tiểu thiếp Vân Xuy Tuyết sinh ra, từ nhỏ không được yêu thích, mẫu thân cũng thường xuyên bị bắt nạt. Từ nhỏ Vân Khai Nguyệt đã thề, nhất định phải tu luyện đến mức mạnh hơn Vân Xuy Tuyết, sau đó hắn muốn Vân Xuy Tuyết quỳ gối trước mặt mẫu thân hắn nhận sai… Không biết tin tức này là thật hay giả, nhưng cái danh võ si của Vân Khai Nguyệt rất có khả năng là sự thật.
Chương 2784 Đông Ma Cung
Giống như lần này vậy, bất luận kẻ nào nói chuyện phiếm chào hỏi hắn, hắn đều rất ít đáp lại, coi như thần tử mười thế lực đứng đầu cũng thế. Nếu như người này không phải người không có mắt, cuồng vọng tự đại mà nói, vậy đó chính là không quen hoặc không thích giao tiếp. Cho nên rất nhiều người suy đoán, Vân Khai Nguyệt nhìn chằm chằm vào cô gái che mặt, là bởi vì cô gái che mặt này chính là Doãn Thanh Ti. Cũng có người đi tìm Vân Khai Nguyệt hỏi, nhưng Vân Khai Nguyệt lại không nói cái gì. - Coi như không phải đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti, thì chiến lực cũng vô cùng mạnh, tuyệt đối có thể so với tốp năm Thiên Tài Bảng. Sau khi nhìn cô gái che mặt chiến đấu vài lần, Lục Ly lẩm bẩm nói. Vừa rồi có một võ giả Tam Kiếp đi lên, lại bị cô gái che mặt phất tay áo chấn thương, bộ dạng tùy ý nhẹ nhàng kia, Lục Ly tự nhận không làm được. - Ta biết thanh niên mặc hắc y kia là ai! Cam Lâm nhỏ giọng nói thầm bên tai Lục Ly: - Hắn hẳn là truyền nhân một thế lực lớn bị hủy diệt vạn năm trước, Đông Ma Cung. Thương pháp của hắn không khác cung chủ Đông Ma Cung năm đó là mấy, đây là một loại sát chiêu rất mạnh. Phủ Ma nghe thấy Cam Lâm nói, nhìn lướt qua, không nói gì thêm, có lẽ đồng ý với lời Cam Lâm nói. Cam Lâm suy nghĩ một chút nói: - Lục Ly, nếu gặp phải người này ngươi nhất định phải cẩn thận, người Đông Ma Cung trời sinh thích giết chóc, năm đó bị hủy diệt cũng là vì sát nghiệt quá nặng, chọc giận nhiều người, bị rất nhiều thế lực lớn liên thủ công kích. Không nghĩ tới mấy vạn năm sau, truyền nhân bọn họ lại xuất thế. Người Đông Ma Cung đều là sát thủ trời sinh, chỉ cần bọn họ chiến đấu, đều sẽ nghĩ mọi cách chém giết địch nhân, không chết không ngừng.” Y tiểu thư hơi gật đầu, hiển nhiên cũng nhận ra thân phận của thanh niên mặc hắc y. Có lẽ Phùng Nhất Mã không biết, nên tò mò vểnh tai lắng nghe. Lục Ly thấy Cam Lâm hiểu biết tình huống như thế, ánh mắt nhìn về cô gái che mặt hỏi: - Các ngươi biết thân phận của người này không? Có phải nàng đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti? - Cái này không biết! Cam Lâm lắc đầu, Y tiểu thư cũng khẽ lắc đầu, Cam Lâm giải thích: - Chưa ai từng gặp qua Doãn Thanh Ti, người này lại che mặt, cho nên không cách nào xác định thân phận. - Cho dù không phải Doãn Thanh Ti, cũng là hậu bối yêu nghiệt của đại tộc ẩn thế! Phùng Nhất Mã chen vào nói: - Chiến lực người này rất mạnh, cho dù là ta cũng không nhất định có thể chiến thắng, các ngươi gặp hắn nhất định phải cẩn thận. “…” Đám người Lục Ly trợn mắt, tên Phùng Nhất Mã này không giả trâu một phút là không chịu được sao, tuy hắn cũng thăng cấp, nhưng không thấy hắn quá mạnh, nói như kiểu hắn mạnh hơn so với ba người một đoạn vậy. - Có lẽ chiến lực người này vượt qua Vân Khai Nguyệt! Đột nhiên Phủ Ma mở miệng, liếc mắt nhìn ba người một cái, nhẹ giọng nói: - Rất có khả năng nàng chính là đệ nhất Thiên Tài Bảng, Doãn Thanh Ti. - Hả? Giọng nói của Phủ Ma không lớn, nhưng có một vài người ở cách hắn không xa, thoáng cái truyền lời này ra ngoài, lời nói của Phủ Ma rất có trọng lượng. Tin tức lập tức truyền càng xa, rất nhanh khắp mọi nơi đều truyền, cô gái che mặt chính là Doãn Thanh Ti. Sau khi Lục Ly nghe Phủ Ma nói xong, ánh mắt liền nhìn về phía Vân Khai Nguyệt, khi người ở xung quanh đang bàn luận việc này, thì biểu tình của Vân Khai Nguyệt lại không có bất cứ thay đổi gì. - Xem ra thật sự là Doãn Thanh Ti, hơn nữa chỉ là trùng tên! Lục Ly xác định điểm này, nếu cô gái kia không phải là Doãn Thanh Ti, cho dù Vân Khai Nguyệt không phản bác lời nào, thì ít nhất biểu tình sẽ có biến hóa. Vân Khai Nguyệt không có bất cứ biểu tình gì, xem như đồng ý việc này. Nội tâm Lục Ly có chút thất vọng, ban đầu cho rằng có thể gặp được người quen, cô gái mù chính là bạn của hắn, hơn nữa còn là bạn ở Cửu Giới, hiện tại xem ra chỉ là trùng tên mà thôi. Thanh niên Đông Ma Cung thăng cấp rất nhanh, chỉ cần là đối thủ của hắn, sau khi đi lên sẽ lập tức nhận thua, chưa từng có chiến đấu qua. Cũng không có cường giả đối đầu với hắn, toàn là một ít võ giả Nhị Kiếp, hoặc là võ giả Tam Kiếp bình thường. Sau khi thanh niên Đông Ma Cung thăng cấp liền bay xuống dưới, người bên cạnh lập tức đứng lui sang hai bên, không ai dám tới gần hắn, người này không quan tâm ánh mắt mọi người, đi đến một góc ngồi xuống. Cô gái nghĩ là Doãn Thanh Ti cũng thăng cấp, nhẹ nhàng tiến vào bách cường, nàng và Vân Khai Nguyệt, thanh niên Đông Ma Cung giống nhau, đều không phóng thích sát chiêu quá mạnh, đối thủ yếu kém, không cách nào ép các nàng ra sát chiêu. Không ngừng có người thăng cấp, số lượng người thăng cấp đã đạt tới sáu bảy mươi người, đoán chừng nhiều nhất nửa canh giờ nữa, danh sách bách cường sẽ xuất hiện. Lục Ly không nói chuyện phiếm với ai, nhìn chằm chằm vào các lôi đài, quan sát mọi người phóng thích đủ loại thần thông sát chiêu khác nhau, mở mang kiến thức, cũng muốn nhờ cơ hội này tìm hiểu một vài thứ. Y tiểu thư, Cam Lâm cũng như thế, chỉ có Phùng Nhất Mã là sang một bên ngồi, tụ tập với các công tử tiểu thư. Nhìn gương mặt đỏ bừng, nước miếng văng khắp nơi của hắn, chắn chắn là đang thổi phồng. Sau nửa canh giờ, bách cường ra đời, ba mươi vị trí đầu Thiên Tài Bảng ngoại trừ một người bị giết ra, toàn bộ thăng cấp. Đệ tử mười mấy đại tộc ẩn thế cũng thăng cấp, bốn người Lục Ly thành công thăng cấp. Đương nhiên, lần này cũng giết ra mấy con hắc mã, khiến người chú ý nhất chính là đệ tử Đông Ma Cung, lần luận võ này có hai người chết, tất cả đều bị hắn chém giết, trong đó còn có thần tử Trùng Dương Điện. Thật ra kết quả này cũng không có quá nhiều bất ngờ, rất nhiều người tới tham chiến đã sớm có chuẩn bị tâm lý, càng nhiều con cháu tiểu gia tộc tới đây là vì mở mang kiến thức, kết giao nhân mạch. - Bách cường ra đời, luận võ kết thúc, toàn bộ người truyền tống về Hỗn Độn Thành! Một lão giả trầm quát: - Tuyển thủ nằm trong tốp một trăm chuẩn bị cho tốt, năm ngày sau bắt đầu đấu bán kết, ai tiến vào ba mươi vị trí đầu, sẽ có được cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh tu luyện một năm.
Chương 2785 Vân Khai Nguyệt Mời
Truyền tống trận mở ra, từng người truyền tống đi ra ngoài, Lục Ly lạnh nhạt liếc Vân Khai Nguyệt một cái, đi theo đám người Phủ Ma truyền tống ra ngoài. Sau khi đi ra, Phủ Ma để bốn người trở về trang viên chuẩn bị chiến đấu, hắn thì đi tham gia tiệc rượu. Thanh danh Phủ Ma quá nổi, rất nhiều người muốn mở tiệc chiêu đãi hắn, hắn còn từ trối vô số lời mời, nếu hắn đều đồng ý toàn bộ mà, đoán chừng phải ăn đến sang năm. Không ngừng có người đưa bái thiếp cho đám người Lục Ly, nhưng Lục Ly trực tiếp bế quan, không đi tham gia một cái yến hội nào. Y tiểu thư và Cam Lâm cũng vậy, Phùng Nhất Mã lại tiếp nhận rất nhiều lời mời, sau khi trở về gần như không ở trong trang viên một ngày nào, luôn ở bên ngoài. Bế quan đến ngày thứ ba, Lục Ly bị đánh thức, hắn mở cấm chế ra, bên ngoài là Y tiểu thư, trong tay nàng cầm một tấm thiệp mời nói: - Lục đại công tử, có người muốn mở tiệc chiêu đãi ngươi. Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Ngươi giúp ta từ trối không được sao? Ngươi biết ta không thích những chuyện đó mà. - Cái này thật sự không từ trối được! Y tiểu thư nhún vai nói: - Bởi vì lần này người mở tiệc chiêu đãi chính là mục tiêu của chúng ta, Vân Khai Nguyệt! - Hả? Lục Ly ngẩn ra, vì sao Vân Khai Nguyệt phải mở tiệc chiêu đãi hắn? Hắn cho rằng lầm, Y tiểu thư cười giải thích nói: - Ngươi đừng tự mình đa tình, hắn mở tiệc chiêu đãi không phải một mình ngươi, mà mời tất cả tuyển thủ trong tốp một trăm. Vân công tử của chúng ta thực khí phách, một lần mở tiệc chiêu đãi chín mươi chín người. - Thật vậy! Lục Ly nhíu mày, đi tham gia yến hội của Vân Khai Nguyệt có ý nghĩa gì? Cùng lắm là quen biết thêm một ít người mà thôi, không thể quan sát được sát chiêu của Vân Khai Nguyệt, không thể nghe ngóng tin tức hữu dụng. - Được rồi, không đi! Lục Ly lắc đầu nói: - Loại yến hội này rất nhàm chán, ta không thích giao tiếp, ngươi đi là được. - Ta không thèm đi loại yến hội nhàm chán như vậy. Y tiểu thư mỉm cười, vứt thiệp mời trên mặt đất, nàng vốn định xoay người rời đi, nhưng đến cửa lại nghĩ ra một chuyện nói: - Lần này Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư của ngươi đều sẽ đi qua, đúng rồi… Nghe nói Doãn Thanh Ti tiểu thư cũng sẽ tới, rất nhiều mỹ nhân, ngươi không động tâm sao? - Doãn Thanh Ti cũng tới? Chân mày Lục Ly cau lại, có lẽ Doãn Thanh Ti này không phải cô gái mù hắn quen, nhưng nghe Doãn Thanh Ti cũng tới, trong lòng hắn vẫn nổi lên một loại xúc động. Có lẽ Doãn Thanh Ti có dị bảo, hoàn toàn thay đổi dung mạo ngoại hình thì sao? Một người thay đổi ngoại hình như thế nào, thì ánh mắt cũng rất khó thay đổi, nếu Doãn Thanh Ti tới mà nói, hắn có thể nhìn thấy ánh mắt Doãn Thanh Ti, chắc chắn hắn sẽ xác định được Doãn Thanh Ti này có phải Doãn Thanh Ti kia hay không. - Được rồi, đi một chuyến! Lục Ly hạ quyết tâm, nếu Doãn Thanh Ti không đến, hắn tìm cớ rời đi là được, dù sao nhiều người như vậy, hắn rời đi cũng sẽ không có quan hệ gì. Ánh mắt Y tiểu thư lộ ra một tia u oán nói: - Quả nhiên ngươi thấy sắc quên bạn, có phải ngươi thích Quỳnh tiểu thư, Mộc tiểu thư hay là thích Doãn Thanh Ti hay không? Nghe nói các nàng đi, ngươi liền thay đổi chủ ý? - Đúng vậy! Lục Ly nhếch miệng cười nói: - Ta thích đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti, nữ tử cường đại như thế, nếu có thể cưới về nhà, về sau ai dám bắt nạt ta ta sẽ đóng cửa, thả vợ! (@...@) - Không tiền đồ ! Y tiểu thư chu mỏ nói: - Vậy ngươi đi cùng Cam Lâm đi, ta không đi, một đám ruồi bọ vây quanh, quá nhàm chán. - Mỹ nữ mới có ruồi bọ vây quanh, chuyện này chứng minh ngươi có mị lực. Lục Ly cười cầm thiệp mời lên, phía trên viết thời điểm lúc hoàng hôn, bây giờ thời gian còn sớm Lục Ly tiếp tục tu luyện. Đến lúc trời sắp tối, hắn mới tắm gội một phen rồi đi tìm Cam Lâm, Cam Lâm nhận được thiệp mời, hắn vốn có chút rối rắm, nhưng Lục Ly rủ hắn đi cùng, hắn liền đứng dậy. Địa điểm yến hội ở bên trong tửu lâu lớn nhất Hỗn Độn Thành, tửu lâu này có tổng cộng hơn trăm cái đại điện, hơn nữa còn là sản nghiệp Thánh Nguyên Điện. Hai người vừa ra cửa, hấp dẫn rất nhiều người chú ý, hơn vạn người chỉ có trăm người thăng cấp, muốn không hấp dẫn người chú ý cũng khó. Khoảng cách đến cái tửu lâu kia không quá xa, nên hai người không cưỡi chiến xa, cứ như vậy đi bộ mà đến. Ngoài tửu lâu có hộ vệ trấn giữ, hai người đi tới, một tên quản sự nhìn thấy thiệp mời trên tay Lục Ly và Cam Lâm, vội vàng tự mình dẫn hai người vào bên trong một cái cung điện thật lớn ở hậu viện. Cửa lâu đài có một lão giả mặc hoa bào đứng, hắn còn mang theo ba người, sau khi hoa bào lão giả nhìn thấy Lục Ly và Cam Lâm liền đi lên đón, chắp tay nói: - Tại hạ là Vân Tiềm trưởng lão Thánh Nguyên Điện, công tử chiêu đãi khách nhân ở bên trong, cho nên lão hủ ở đây nghênh đón chư vị, hai vị có thể giá lâm, thật sự là nhà tranh rực rỡ. Lục Ly lười nói loại lời khách sáo này, hắn không có trả lời, Cam Lâm chỉ có thể đi lên nói vài câu khách sáo, tiếp theo Vân Tiềm tự mình dẫn hai người đi vào. Bên trong cung điện kim bích huy hoàng, hai bên trang trí đầy ngọn nến, sáng sủa tựa như ban ngày. Đại điện vô cùng lớn, bày đầy bạch ngọc đài, vị trí chính giữa đặt mười cái bạch ngọc đài, hai bên trái phải xếp thành mấy hàng, mỗi bên bốn mươi năm cái. Bên trong phủ kín thảm đỏ, trên bạch ngọc đài bày đầy quỳnh tương linh quả, bên cạnh mỗi một cái bạch ngọc đài còn có một thị nữ hầu hạ, có thể nói là xa hoa đến cực điểm. - Xoát xoát xoát ! Sau khi Lục Ly và Cam Lâm tiến vào, liền hấp dẫn ánh mắt của vô số người, rất nhiều người nhìn thấy Lục Ly ánh mắt đều sáng lên, có người còn muốn đứng lên nghênh đón. Lục Ly ghét nhất loại nói chuyện khách sáo không hề có ý nghĩa này, nhìn cũng không nhìn mọi người một cái, liền đi về phía góc, tùy tiện tìm một cái bạch ngọc đài ngồi xuống. - Ha ha ha! Một tiếng cười sang sảng vang lên, không ngờ Vân Khai Nguyệt ngồi ở vị trí chính giữa lại tự mình đứng lên, nói: - Chư vị, nhìn xem ai tới này? Địa Ngục Sát Thần đại danh đỉnh đỉnh, còn có cháu trai ruột của Phủ Ma đại nhân, Cam Lâm công tử nữa!

Ads
';
Advertisement