Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2806 Diệt Long Thí Thiên
- Chậc chậc, lần này náo nhiệt rồi, Long gia đã ba trăm năm chưa có ai xuất thế, lần đầu tiên phái người ra, lại bị giết. Lá gan Địa Ngục Sát Thần quá lớn, Long gia chắc chắn sẽ phẫn nộ! Trên khán đài cũng có tiếng nghị luận, rất nhiều trưởng lão đại gia tộc sớm biết thân phận Long Thí Thiên, cũng biết bí mật của Long gia, lúc này ai nấy đều cảm khái không thôi. Kỳ thực đối với các đại thế lực, chuyện Long gia là Yêu tộc không tính bí mật, nhưng Long gia một mực tồn tại, các đại thế lực Nhân tộc không liên hợp hủy diệt bọn hắn, tự nhiên là bởi vì Long tộc cường đại. Đệ tử Long tộc xuất thế bị giết, việc này là đả kích cực lớn đối với uy nghi của Long gia, Long gia chắc chắn sẽ có hành động, bằng không sau này người người đều dám giết đệ tử Long gia. Đây không còn chỉ là chuyện một tên đệ tử bị giết, mà là tôn nguyên của Long gia bị xâm phạm, đạo lý trong đó cũng như chuyện Thần Tử Hắc Viêm Điện Phó gia bị giết. Còn một điểm nữa, chuyện Long gia là Yêu tộc, người bình thường còn không biết, nhưng sau chuyện hôm nay, việc này chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ Nhị trọng thiên. Ngày sau tình cảnh Long gia tất càng khó khăn, rốt cuộc Nhị trọng thiên là thiên hạ của Nhân tộc. Dưới tình hình ấy, Long gia tất phải làm điều gì đó để thể hiện lực lượng, chấn hiếp toàn bộ Nhị trọng thiên, như vậy những đại thế lực kia mới sẽ không đánh chủ ý lên đầu Long gia. - Tiểu tử này... Phủ Ma nhếch môi, miệng khẽ thì thào lẩm bẩm, trên mặt lại không có chút tình tự ba động nào, tựa hồ giết Long Thí Thiên không tính là đại sự gì. Ông! Một đạo bạch quang chớp hiện, Lục Ly được truyền tống đi ra, chỉ là lúc này bộ dạng Lục Ly rất thảm, da dẻ toàn thân cháy sém, mới đầu chúng nhân đều nhận không ra. Chẳng qua sau khi phát hiện khí tức người mới truyền tống đi ra chỉ là Thiên Thần Nhị Kiếp, thân phận lập tức được xác định, trong top ba mươi Thiên Thần Nhị Kiếp chỉ có một, chính là Lục Ly. - Địa Ngục Sát Thần, Hắc Long quả nhiên là Long Thí Thiên! - Long gia quả thực là Yêu tộc, không ngờ bọn hắn lại dấu diếm người trong thiên hạ mấy chục vạn năm qua. Việc này mà truyền ra e là trọn cả Nhị trọng thiên đều phải sôi trào. - Chậc chậc, Long gia ẩn tàng sâu thật. Yêu tộc mà, không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác. Cũng không biết những đại gia tộc kia nghĩ thế nào, tại sao lại không liên thủ tiêu diệt Long gia? - Ha ha, chờ việc này truyền ra liền náo nhiệt, nói không chừng rất nhiều thế lực sẽ liên thủ tấn công Long gia? Trọn cả Hỗn Độn Thành lập tức ồ lên, song không mấy người nghị luận Lục Ly, đối tượng mà đa phần chúng nhân nghị luận là Long gia. Rốt cuộc mặc dù ở Nhị trọng thiên cũng có Yêu tộc, nhưng đấy đều là một vài tiểu thế lực hoặc tán tu, chứ không hề hình thành quy mô. Trong khi trước nay Long gia luôn là một thế lực rất thế lực, mấy chục vạn năm trước còn xưng bá mảnh hải vực mặt bắc Nhị trọng thiên, đến sau mặc dù ẩn thế, nhưng để uẩn vẫn còn, thực lực tổng hợp hoàn toàn sánh ngang thế lực đỉnh cấp tại Nhị trọng thiên. Một thế lực cường đại như thế, lại là Yêu tộc, hơn nữa còn ẩn thế mấy vạn năm, ai biết thực lực bọn nó đã khôi phục đến mức nào? Nếu chúng ngóc đầu trở lại, đồng thời chỉnh hợp tất cả Yêu tộc tại Nhị trọng thiên, đến lúc đó sẽ là một trường ác mộng đối với toàn thể Nhân tộc. Lúc này đã không ai chú ý Lục Ly, ai nấy đều nghị luận chuyện Long tộc. Lục Ly truyền tống đi ra liền không quản gì cả, cứ thế ngồi xếp bằng ngay tại trường, tập trung tu luyện chữa thương. Ông! Trên quảng trường, một đạo bạch quang sáng lên, thanh niên Đông Ma Cung truyền tống đi ra, theo sau là một cỗ thi thể, khiến quảng trường dần bình tĩnh lại lần nữa sôi trào. Trường luận võ này chết tổng cộng năm người, Lục Ly giết một người, bốn người còn lại đều chết dưới tay thanh niên Đông Ma Cung, chiến đấu với người này, chỉ cần đối thủ không vừa đi lên liền nhận thua, kết cục sau cùng đều là chết! Lần này người bị thanh niên Đông Ma Cung giết là đệ tử một đại tộc ẩn thế, thậm chí còn là người có tên trong danh sách Tần Chiến đưa cho Lục Ly, nghi là đệ tử đại tộc ẩn thế bị thu mua muốn giết chết Lục Ly. Hiện tại thanh niên Đông Ma Cung đã đắc tội mấy đại thế lực, giờ lại nhiều thêm một đại tộc. Không chỉ vì chính mình, còn vì Đông Ma Cung tạo ra mấy đại địch siêu cấp. Người này còn ghê hơn Lục Ly nhiều lần, mặc dù sau lưng hắn có một đại thế lực, nhưng kéo thù hận như thế quả thực là chuyện trước nay chưa từng có. Rất nhiều người phỏng đoán, liệu có phải người này đã bị Đông Ma Cung trục xuất? Cố ý đắc tội nhiều thế lực như vậy là nhằm kích lên chúng nộ, để mấy đại thế lực bắt tay diệt đi Đông Ma Cung? Một nén hương sau, Vân Khai Nguyệt đi ra, nhẹ nhàng chiến thắng đối thủ, song không đánh chết. Hắn hờ hững đứng đó, thần thái vân đạm phong khinh, tựa hồ đối với hắn, chiến đấu vừa rồi chỉ là trò chơi trẻ nít. Lại qua nửa nén hương, Doãn Thanh Ti đi ra, cũng nhẹ nhàng giành được phần thằng, chiến lực top một và top hai Thiên Tài Bảng quả nhiên đều không cần hoài nghi, tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tại Nhị trọng thiên. - Hi vọng trận tiếp theo sẽ đối đầu Vân Khai Nguyệt! Lục Ly ngấm ngầm khấn nguyện, chiến đấu càng lâu, biến số liền sẽ càng nhiều, nếu phải đối đầu Doãn Thanh Ti, hắn không có nửa điểm lòng tin. Thậm chí bao gồm cả đối đầu thanh niên Đông Ma Cung, hắn cũng không mấy tự tin. - Cam Lâm đi ra, thắng rồi? Một đạo bạch quang chớp qua, một tiểu thư sắc mặt u ám truyền tống ra, tiếp sau là Cam Lâm, nàng nét mặt hưng phấn, rõ ràng là đã thắng trận chiến này. - Tốt, đã có danh sách top mười! Đợi gần nửa canh giờ, toàn bộ tranh tài kết thúc, mười lăm cái tên top đầu xuất hiện, Lục Ly và Cam Lâm tự nhiên đều tấn cấp thành công. Trưởng lão Hỗn Độn Đảo thấy có rất nhiều người bị thương, tuyên bố nghỉ ngơi ba ngày, ba ngày sau lại tiếp tục luận võ vòng tiếp. Người trong thành đều tính là cường giả, đối với bọn hắn mà nói, thời gian mấy tháng chỉ như một cái chớp mắt, bởi thế lôi đài thiên tài có kéo dài nửa năm cũng chẳng đáng là bao.
Chương 2807 Xứng với nàng
- Tốt! Lục Ly khẽ gật đầu, đi theo hai người về lại trang viên, hắn tiến vào phòng Cam Lâm. Kẻ sau cười khổ nói: - Lục Ly, ngươi không cần an ủi ta, trình độ chính ta thế nào ta biết, có thể đi đến hôm nay ta đã rất mãn ý. - Vậy là được! Lục Ly cười cười nói: - Đoán chừng ta rất nhanh cũng sẽ bị loại, ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi biết Doãn Thanh Ti ở chỗ nào không? - Ách? Cam Lâm hơi ngớ, trước kia chẳng phải Lục Ly không hề có ý gì với Doãn Thanh Ti ư? Doãn Thanh Ti vì hắn tới tham gia yến hội, hắn lại không chút nể mặt, trực tiếp rời đi, giờ lại hỏi Doãn Thanh Ti ở đâu? Hắn muốn làm gì? Cam Lâm không nghĩ nhiều, trực tiếp nói: - Thì ở tòa nhà thứ ba mặt đông, thành bảo màu trắng rất dễ thấy, chỉ là hình như nàng chưa từng gặp khách, ngươi đi không biết có gặp được không? - Ta đi thử xem! Lục Ly không hề nghĩ ngợi, trực tiếp quay đầu liền đi, hắn vừa đi ra lập tức biến thành tiêu điểm chúng nhân để ý. Trước đây Lục Ly rất ít ra ngoài, một mực ở trong phòng tu luyện, giờ mạo muội đi ra, không ít người hiếu kì không biết hắn muốn đi đâu? Đợi khi Lục Ly đi đến tòa nhà nơi Doãn Thanh Ti cư trú, đám đông thấy được cảnh này không khỏi ồ lên. Trước đây Lục Ly chẳng phải từng không nể mặt Doãn Thanh Ti ư? Sao giờ lại chủ động tới cửa bái phỏng? Ai nấy đều hiếu kì không thôi, Doãn Thanh Ti chưa từng tiếp kiến qua người ngoài, lần này liệu Lục Ly có cơ hội bước vào khuê các của nàng? Lục Ly thỉnh cầu bái kiến, thị nữ mặt ngoài tiến vào bẩm báo, Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, người vây xem xung quanh càng lúc càng nhiều, chỉ là không ai đồng tình Lục Ly, rốt cuộc ở yến hội Vân Khai Nguyệt tổ chức, Lục Ly rất không nể mặt Doãn Thanh Ti. - Vị công tử này, Thanh Ti tiểu thư cho mời! Lát sau, thị nữ đi ra, mời Lục Ly tiến vào, bên ngoài lập tức rộ lên một trận huyên náo. Ngay cả Vân Khai Nguyệt lên cửa bái kiến, Doãn Thanh Ti đều không gặp, thế mà Lục Ly lại được mời vào? Tin tức như hoa tuyết truyền ra, dẫn lên một trường phong bạo trong Hỗn Độn Thành, Vân Khai Nguyệt nghe được tin, đương trường bóp nát chén cầm trong tay. Rất nhiều công tử cũng mắt lộ sát cơ, Doãn Thanh Ti chính là nữ thần trong lòng bọn họ, lửa đố kỵ thiêu đốt thâm tâm, khiến bọn hắn khó chịu không thôi. Lục Ly không biết mình đã khiến rất nhiều người ghi hận, hắn tiến vào một thiền điện, Doãn Thanh Ti đứng chờ sẵn ở trong, bên cạnh còn ngồi một vị lão giả, lão giả kia rõ ràng là cường giả, khí tức hùng hậu như núi, sâu không lường được. - Bái kiến Doãn tiểu thư, bái kiến tiền bối! Lục Ly khách khí hành lễ, lão giả kia không thèm mở mắt, thái độ rất hờ hững, Doãn Thanh Ti gỡ xuống khăn che mặt, đáp lễ nói: - Sát Thần quang lâm, hàn xá sinh huy, mời ngồi! Lục Ly không khách khí, ngồi xuống, thị nữ dâng lên trà thơm, đợi thị nữ đi xuống, Doãn Thanh Ti bưng chén trà nhấp một ngụm, động tác nàng rất ưu nhã, khí chất bất phàm, vừa nhìn liền biết xuất thân danh môn, từ nhỏ đã được tiếp nhận giáo dục tốt đẹp. Doãn Thanh Ti rất xinh, đẹp đến nao lòng, thậm chí nhìn nàng uống trà cũng là một loại hưởng thụ. Nhấp xong ngụm trà, Doãn Thanh Ti ngẩng đầu nhìn Lục Ly hỏi: - Sát Thần chủ động tới cửa, không biết là có chuyện gì? - Đúng là có chút chuyện, mạo muội muốn hỏi dò, kính mong lượng thứ! Lục Ly có việc cầu người, thái độ rất cung kính, chắp tay nói: - Tại hạ muốn hỏi xem, Doãn tiểu thư có quen thuộc... Tam trọng thiên không? - Tam trọng thiên? Sóng mắt Doãn Thanh Ti khẽ chuyển, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, khiến nàng càng thêm mỹ lệ mấy phần, nàng ý vị sâu xa nhìn Lục Ly hỏi: - Không biết tại sao Sát Thần lại muốn hỏi về điều này? Lục Ly cũng không che giấu, đi thẳng vào vấn đề nói: - Ta có vị bằng hữu khả năng đang ở Tam trọng thiên, trước mắt ta không có thực lực lên đó, thế nên mới muốn nghe ngóng hành tung của nàng. - À? Trong mắt Doãn Thanh Ti chớp qua một tia hiếu kì, khẽ hé môi son hỏi: - Bằng hữu của ngươi tên gì? - Lục Linh! Lục Ly trực tiếp đáp: - Nàng là tộc nhân Nghịch Long Cốc, Doãn tiểu thư có biết không? - Lục Linh? Doãn Thanh Ti nhướng mày, mắt lộ ra vẻ thất vọng, chỉ là ẩn tàng rất kín, nàng rủ mày trầm ngâm, bưng chén trà lại không uống, mãi qua nửa nén hương mới nói: - Nghịch Long Cốc, ta biết! - Hả? Mắt Lục Ly lập tức sáng rực lên, trong lòng có chút kích động, ngồi thẳng người dậy nói: - Doãn tiểu thư có thể nói ta biết về Nghịch Long Cốc được không? - Không có gì để nói cả! Doãn Thanh Ti nhàn nhạt đáp: - Nghịch Long Cốc là một cái đại thế lực siêu cấp ở Tam trọng thiên, chỉ là cũng tương tự như đại tộc ẩn thế tại Nhị trọng thiên, gần như có rất ít đệ tử đi lại bên ngoài, cho nên đối với tình hình của bọn hắn người ngoài biết được không nhiều. Chẳng qua ta biết Nghịch Long Cốc ở mặt nam Tam trọng thiên, gần một tòa cấm địa vô cùng nổi danh, tên là Vạn Cổ cấm địa. - Hả? Lục Ly rõ ràng có chút thất vọng, hắn không từ bỏ mà hỏi tiếp: - Doãn tiểu thư không nghe nói qua về cái tên Lục Linh này ư? Đúng rồi, ta có chân dung nàng! Lục Ly lấy ra chân dung Lục Linh, nói: - Doãn tiểu thư liệu có từng gặp qua người này? - Chưa từng! Doãn Thanh Ti đáp chắc nịch: - Ta chưa từng thấy qua người này, có lẽ nàng chưa từng đi ra mà một mực ở trong Nghịch Long Cốc. - Vậy à! Lục Ly triệt để thất vọng, xem ra muốn tìm kiếm Lục Linh chỉ còn cách phải đích thân đi Nghịch Long Cốc một chuyến, hắn thì thầm nhắc lại bốn chữ Vạn Cổ cấm địa, sau đó chắp tay nói: - Đa tạ Doãn tiểu thư, tại hạ cảm kích khôn cùng. - Chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc tới! Doãn Thanh Ti khẽ cười, tùy ý hỏi một câu: - Không ngờ Sát Thần giao du rộng rãi, lại kết giao bằng hữu được với cả con em đại tộc ở Tam trọng thiên, không biết Sát Thần còn quen biết ai ở Tam trọng thiên nữa không? - Ai nữa? Lục Ly hơi ngớ, trong đầu trước là hiện lên Tử Đế, năm đó Tử Đế là một phương Đại Đế ở Tam trọng thiên, nhưng đương nhiên hắn không khả năng nói ra việc này.
Chương 2808 Mưa đúng lúc
Lục Ly không nghĩ nhiều nữa, một bên luyện hóa Thần Tủy, một bên lĩnh hội đại đạo chi ngấn, hắn muốn tận hết toàn lực trong khả năng có thể. Ba ngày thoắt cái đã qua, Lục Ly bị Cam Lâm đánh thức, trên mặt lộ ra một tia cười khổ, thời gian ba ngày trừ luyện hóa được một ít Thần Tủy, những cái khác lại chẳng thu hoạch được gì. Hắn đi ra ngoài, Cam Lâm Y tiểu thư và Phủ Ma đều đã sớm có mặt, Phủ Ma nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, có thể lấy được thứ hạng như hiện tại đã là tốt lắm rồi, nếu thấy tình hình không đúng thì cứ lập tức nhận thua, đừng liều mạng. - Ta biết, cảm ơn Phủ Ma đại nhân quan tâm! Lục Ly khẽ gật đầu, cả đám đi tới quảng trường, tám người lần này đều là cường giả, trừ Lục Ly thấp nhất cũng là Tam Kiếp trung kỳ. Có thể đi đến bước này, ai nấy đều có thực lực cường đại, không thể khinh thường. Vẫn là rút thăm, trong lòng Lục Ly không khỏi quấn quít, vừa muốn chạm mặt Vân Khai Nguyệt, lại vừa không muốn đụng phải đối phương. Hắn tùy ý bóp nát một chiếc bong bóng thần lực, bên trong hiện ra số bốn. - Bốn, Địa Ngục Sát Thần đối chiến Vân Khai Nguyệt công tử! Lục Ly còn chưa quan sát xung quanh, chợt một tiếng kinh hô vang lên, tiếp đó vô số tiếng người nghị luận rộ lên, không khí náo nhiệt vô cùng. Hiện tại thanh danh Lục Ly rất không tốt, không ít lời đồn thổi nói Vân Khai Nguyệt muốn giết Lục Ly, bây giờ rốt cục chạm mặt, rất nhiều công tử tự nhiên hưng phấn dị thường. - Gặp rồi! Lục Ly đảo mắt nhìn sang, liếc thấy bong bóng thần lực trong tay Vân Khai Nguyệt, phát hiện quả nhiên là số bốn, trong lòng bất giác trầm trọng không thôi. - Vân Khai Nguyệt quả nhiên động sát tâm với ta! Lục Ly và Vân Khai Nguyệt liếc nhau một cái, phát hiện ánh mắt đối phương ngầm giấu sát ý, trong lòng hắn ngược lại như được giải thoát. Vốn hắn có chút chống đối với ý định muốn giết Vân Khai Nguyệt, dù sao hai người cũng không có bất kỳ ân oán nào. Nhưng giờ trong lòng hắn đã ít đi rất nhiều cố kỵ, đương nhiên hắn vẫn chẳng có chút nắm chắc nào là mình có thể giết được Vân Khai Nguyệt cả! - Ngươi không phải đối thủ của hắn, tiến vào liền trực tiếp nhận thua! Phủ Ma truyền âm đến, Cam Lâm cũng lập tức truyền âm qua: - Lục Ly, tiến vào liền nhận thua. Lục Ly quay sang Phủ Ma nhìn một cái, khẽ gật đầu không nói gì thêm, lại liếc mắt nhìn Cam Lâm, cũng không nói gì. Hắn có chút hiếu kỳ lườm Y tiểu thư, không ngờ nàng lại chẳng truyền âm dặn hắn nhận thua? Lòng tin của nàng đối với hắn mạnh vậy ư? - Sát Thần! Doãn Thanh Ti cũng truyền âm qua: - Đừng cố vì thể diện, lấy chiến lực ngươi bây giờ thì còn chưa phải là đối thủ của Vân công tử, tiến vào liền nhận thua đi. - Đa tạ Doãn tiểu thư! Lục Ly mỉm cười, truyền âm trả lời nói: - Ta tự biết nặng nhẹ, nhận thua không phải tính cách của ta! - Ai... Doãn Thanh Ti khẽ thở dài, không tiếp tục khuyên nữa, cũng không truyền âm cho Vân Khai Nguyệt. Đối thủ của nàng là Thần Tử một đại thế lực, nằm trong top mười Thiên Tài Bảng, chẳng qua nàng không nhìn Thần Tử kia lấy một lần, hiển nhiên có lòng tin tuyệt đối thắng được trận chiến này. - Các tuyển thủ tự hành tiến vào chiến trường! Lão giả Hỗn Độn Đảo cất tiếng, Vân Khai Nguyệt vẫn đứng im không nhúc nhích, hiển nhiên là muốn chờ Lục Ly tiến vào chiến trường trước. Lục Ly cũng không lắm lời, tùy tiện chọn một chiến trường tiến vào, vừa vào trong lập tức hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Nhanh đi bố trí Phong Thần đạo trường! - Chủ nhân, Phong Thần đạo trường cũng không mấy hiệu quả! Đối với chiến đấu trước đó, Huyết Linh Nhi một mực để ý, nó truyền âm nói: - Chủ nhân, đoạn thời gian này ta nghiên cứu ra được một loại Thần Văn đạo trường khác, có lẽ sẽ có chút trợ giúp với ngươi. - Hả... Lục Ly khẽ chấn, lời này của Huyết Linh Nhi đúng thật là tặng than trong ngày tuyết rơi, mưa đúng lúc a. Mấy năm nay Huyết Linh Nhi đang một mực lĩnh hội Thần Văn, nàng là Linh Thể, trừ nghiên cứu Thần Văn ra thì không còn làm chuyện gì khác, bởi thế tốc độ nghiên cứu rất nhanh. Cộng thêm Lục Ly đưa cho nàng rất nhiều tư liệu liên quan tới phương diện Thần Văn, cùng với một ít bảo vật có được Thần Văn, ngoài ra Huyết Linh Nhi cũng từng đi qua mấy nơi như Yêu Ma Sơn và Âm Sát Thiên Khanh, kiến thức được rất nhiều Thần Văn huyền diệu phức tạp. Lúc này Huyết Linh Nhi nói nó nắm giữ một loạiThần Văn đạo trường khác, nghe thế mới đầu Lục Ly vừa mừng vừa sợ, đến sau vừa nghĩ liền cũng hiểu được. Ở phương diện này Huyết Linh Nhi ở có tạo nghệ và thiên phú rất mạnh, có thể nghiên cứu ra một loại Thần Văn đạo trường riêng là chuyện hết sức bình thường. - Là Thần Văn đạo trường thế nào? Lục Ly hiếu kì hỏi dò, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Tương tự huyễn cảnh, so với huyễn cảnh thì cao cấp hơn một chút! - Huyễn cảnh à... Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút thất vọng, huyễn cảnh chỉ có công năng mê hoặc tâm trí giác quan kẻ địch, không thể trực tiếp đả thương địch thủ. Huyễn cảnh lợi hại đến mấy cùng lắm cũng chỉ dùng để vây khốn địch nhân, Vân Khai Nguyệt khẳng định có chí bảo phương diện linh hồn, muốn trực tiếp tiêu diệt linh hồn hắn gần như là điều không thể. - Chủ nhân chớ xem thường Thần Văn đạo trường này. Thấy Lục Ly rõ ràng có vẻ khinh thị, Huyết Linh Nhi vội nói, chẳng qua nó không tiếp tục giải thích, mà truyền âm nói: - Chủ nhân, ngươi trước cứ nghĩ cách kéo dài thời gian, chừng ba nén hương, lát nữa đợi bố trí xong, ngươi liền biết uy lực. - Ba nén hương? Nét mặt Lục Ly không khỏi lộ vẻ đắng chát, lập tức truyền âm nói: - Ngươi nhanh đi bố trí, ta nghĩ cách câu giờ. Lúc truyền âm, Vân Khai Nguyệt đã tiến vào, vừa vào, trong tay hắn đã hiện ra một thanh trường thương màu đen, bên ngoài cơ thể cũng xuất hiện chiến giáp màu xanh da trời, trên binh khí và chiến giáp đều ẩn hiện Thần Văn, rõ ràng là chí bảo. - Chào Vân công tử! Cần câu giờ, thế nên Lục Ly không lập tức lấy ra binh khí, cũng không có bất kỳ cử động nào, mà điềm nhiên chắp tay hành lễ với Vân Khai Nguyệt.
Chương 2809 Hàn Băng Lĩnh Vực
Sắc mặt Vân Khai Nguyệt không chút biến hóa, trầm giọng nói: - Nghe qua uy danh Sát Thần đại náo Phong Bạo Hải Vực, hôm nay có thể đối chiến với Sát Thần, Khai Nguyệt rất lấy làm vinh hạnh, hi vọng Sát Thần đừng nhường, chúng ta cứ tận lực luận bàn một phen. - Luận bàn thì chắc rồi! Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Chẳng qua trước lúc luận bàn, ta muốn nghe ngóng từ Vân công tử một chút việc, hi vọng Vân công tử không tiếc cho biết. Thấy Lục Ly nghiêm túc như thế, Vân Khai Nguyệt không tiện đánh mắt phong độ, trong lòng lại ngấm ngầm giới bị, miệng nói: - Sát Thần, mời nói! - Ta muốn hỏi xem, có phải Doãn tiểu thư đến từ Tam trọng thiên? Lục Ly sớm đã nghĩ sẵn câu hỏi, hơn nữa còn là chủ đề mà Vân Khai Nguyệt quan tâm, như vậy mới càng dễ câu kéo thời gian. Quả nhiên hắn mới mở miệng, tròng mắt Vân Khai Nguyệt lập tức khẽ co rụt lại, chẳng qua hắn không mà trả lời thẳng mà nói: - Đây là điều Sát Thần nên đến hỏi Doãn tiểu thư mới đúng? Chuyện này là bí mật riêng của nàng, thứ ta không thể trả lời. - Vân công tử đừng hiểu lầm. Lục Ly khẽ cười nói: - Ta không có ý gì với Doãn tiểu thư, bằng không ngày đó trên yến hội ta đã không trực tiếp rời đi. Ta không phải tình địch của ngươi, điểm này ngươi cứ yên tâm. - Hả? Vân Khai Nguyệt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Ly, thấy ánh mắt hắn không có một tia ba động, thần sắc cũng rất tự nhiên, trong lòng bất giác có chút tin tưởng lời Lục Ly. Hắn nhíu mày một lúc rồi nói: - Chuyện về Doãn tiểu thư, tốt nhất ngươi vẫn nên đích thân đi hỏi nàng, ta không thể tiết lộ nửa điểm tư liệu về nàng. - Xem ra đúng là đến từ Tam trọng thiên! Lục Ly nhếch môi cười khẽ, lúc này hắn đã hiểu tại sao Vân Khai Nguyệt lại để ý Doãn Thanh Ti như thế, tiểu thư đến từ đại thế lực Tam trọng thiên, Vân Khai Nguyệt không động tâm mới được. Nếu có thể đuổi đến tay, không chỉ với hắn, mà đối với toàn bộ Thánh Nguyên Điện đều là chuyện tốt trên trời. Chuyện này cũng tương tự như một công tử gia tộc Thần Giới nào đó câu dẫn được Thần Nữ Nhị trọng thiên, như vậy gia tộc Thần Giới kia chẳng phải lập tức một bước lên trời? - Vân công tử không hiếu kỳ vì sao Doãn tiểu thư nhìn ta với ánh mắt khác ư? Lục Ly lại bắt đầu nói nhảm, dù sao cũng cần câu kéo thời gian, cứ tuỳ ý chém gió là được, chỉ cần Vân Khai Nguyệt không động thủ, hắn có thể chém về bất cứ chuyện gì mà Vân Khai Nguyệt quan tâm. Quả nhiên, trong mắt Vân Khai Nguyệt lóe lên dị sắc, trầm tư một lát rồi nói: - Quả thực có chút hiếu kỳ, Sát Thần có thể không tiếc cho biết? - Rất đơn giản! Lục Ly cười ra vẻ thần bí, nói: - Bởi vì ta có một trưởng bối ở Tam trọng thiên, nàng hẳn là được đến tin tức về ta từ vị trưởng bối kia, thế nên mới có chút hiếu kỳ. Chẳng qua nàng không trực tiếp nhắc đến việc này, bởi vậy ta suy đoán nàng và vị trưởng bối kia không phải quá quen. - Trưởng bối? Lục Ly hù dọa Vân Khai Nguyệt, Lục Ly có trưởng bối ở Tam trọng thiên? Còn là người có liên hệ với Doãn Thanh Ti? Chẳng lẽ Lục Ly cũng là người có lai lịch? - Ha ha! Rất nhanh Vân Khai Nguyệt liền hồi thần lại, khẽ cười một tiếng, Lục Ly rõ ràng đang khoác lác. Nếu hắn thực sự là người có bối cảnh, hà cớ gì lại để cho Hắc Viêm Điện và Phó gia truy sát? Vừa lộ ra thân phận, có cho Hắc Viêm điện Phó gia một trăm lá gan cũng không dám động đến hắn. Ngoài ra, nếu Lục Ly có đại bối cảnh, làm sao có thể vẫn là Thiên Thần Nhị Kiếp? Bên người cũng không có bất kỳ cường giả nào bảo hộ? Điều này căn bản không phù hợp lẽ thường. Lục Ly đang cố lộng huyền hư, muốn lợi dụng bối cảnh Tam trọng thiên để hù dọa hắn, khiến hắn có chỗ cố kỵ? Qua đó trong chiến đấu áp chế hắn? Hắn không muốn tiếp tục nhiều lời với Lục Ly thêm nữa, lập tức trầm giọng nói: - Sát Thần, tán nhảm thế đủ rồi, chúng ta chính thức bắt đầu đi. - Vân công tử gấp thế làm gì? Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, thời gian vẫn chưa đủ, Huyết Linh Nhi còn chưa bố trí xong, hắn nghĩ nghĩ sau đó hỏi tiếp: - Vân công tử biết Thiên Vân Tiên Tử không? - Thiên Vân Tiên Tử? Vân Khai Nguyệt nhướng mày, hỏi lại: - Không biết, làm sao? - Không biết? Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, sao hắn có thể không biết Thiên Vân Tiên Tử được? Không biết Thiên Vân Tiên Tử, tại sao Thiên Vân Tiên Tử lại muốn giết hắn? Thiên Vân Tiên Tử trước nay luôn là người rất ôn hòa, hà cớ gì lại vô duyên vô cớ muốn giết Vân Khai Nguyệt? Hắn nghĩ nghĩ rồi nói: - Vậy ngươi quen biết Đại Ma Vương chứ? - Cái này thì lại càng không! Vân Khai Nguyệt lắc đầu nói: - Đại Ma Vương độc lai độc vãng, chưa từng giao hảo với các đại thế lực Nhị trọng thiên, đừng nói ta dù là phụ thân ta cũng đều chưa từng gặp qua Đại Ma Vương. - Vậy à... Lục Ly nghĩ không thông, đang tính tiếp tục hỏi chuyện, Vân Khai Nguyệt lại chợt hồi thần, ánh mắt lộ ra sát ý nhàn nhạt, trầm giọng nói: - Sát Thần, ngươi đang cố ý kéo dài thời gian? Sát Thần chú ý cẩn thận, Khai Nguyệt động thủ đây! Hưu! Chân sau Vân Khai Nguyệt giậm mạnh, tung người hóa thành một tia sáng màu lam, khoái tốc vọt tới chỗ Lục Ly, hắn còn chưa ra tay mà mới chỉ dùng thần lực quán chú vào binh khí, một luồng khí lạnh từ trong trường thương khuếch tán ra, khiến nhiệt độ trong tiểu thế giới chợt giảm mạnh. Ông! Sau lưng Lục Ly hiện ra Long Dực, nhanh chóng giật lùi ra sau, hắn biết vô luận nói thêm điều gì, Vân Khai Nguyệt cũng sẽ không ngừng tấn công. Đến lúc này, hắn chỉ còn biết dựa vào tốc độ, tiếp tục câu kéo thời gian, chờ đợi Huyết Linh Nhi bố trí xong Thần Văn đạo trường. Tốc độ Lục Ly cực nhanh, thoáng chốc đã thối lui ra xa ngàn dặm, sau đó bắt đầu vòng quanh, không ngừng chớp động, khiến Vân Khai Nguyệt mãi vẫn không cách nào áp sát lại gần. - Tốc độ quả nhiên rất nhanh! Vân Khai Nguyệt khẽ gật đầu, tay múa trường thương, huyễn hóa ra từng đạo vết rách hư không, hình thành nên một lực trường kỳ dị. Không gian bốn phía khẽ ba động, một luồng khí trường vô danh khuếch tán ra từ trên người hắn, miệng quát lớn: - Hàn Băng Lĩnh Vực!
Chương 2810 Danh bất hư truyền
Từng đạo hàn khí tràn ra từ trên thân, nhanh chóng bao phủ khắp bốn phương tám hướng, thoáng chốc đã phủ kín toàn bộ tiểu thế giới. Lục Ly cảm nhận được từng đạo hàn lưu thổi tới, thân thể và thần lực, thậm chí cả linh hồn đều bị đông kết, tốc độ cũng đột nhiên giảm mạnh. - Đây là chân ý gì? Sao phạm vi bao trùm lớn thế? Lục Ly biến sắc, Vân Khai Nguyệt đúng là quá biến thái? Chỉ phóng thích ra một chân ý đã bao trùm toàn bộ tiểu thế giới, khiến tốc độ hắn giảm đi chí ít ba thành... Lục Ly từng kiến thức qua chân ý hệ Băng Tuyết, năm đó Lục Nhân Hoàng có tham ngộ một chân ý có thể đóng băng ba ngàn dặm, nhưng loại chân ý đó của Lục Nhân Hoàng so với Hàn Băng Lĩnh Vực của Vân Khai Nguyệt trước mắt thì quả thực chênh nhau như trời với đất. Lục Nhân Hoàng đóng băng thân thể người, Vân Khai Nguyệt lại vừa đóng băng thân thể vừa đóng băng cả thần lực lẫn linh hồn. Nhục thân Lục Ly cường đại cỡ nào? Thế mà giờ đây hắn lại cảm thấy tay chân tê dại đông cứng hết cả, sâu trong linh hồn cũng truyền đến cảm giác buồn ngủ, tốc độ thần lực vận chuyển giảm mạnh. Hưu! Bản thân Vân Khai Nguyệt lại không phải chịu bất kỳ hạn chế gì, hắn khoái tốc lướt đến chỗ Lục Ly, người còn chưa tới gần, trường thương đã rung rung, bất thần đâm ra ba nhát. Xoẹt! Ba tiếng gió rít vang lên, thương ảnh từ ba hướng tập kích đến, một trước một sau, một trên đỉnh đầu, nhìn có vẻ rất thần kỳ. Thậm chí ba đạo thương ảnh này không phải hư ảnh, thoạt nhìn giống hệt ba thanh trường thương chân thực đâm tới. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, năng lực cảm giác trở nên nhạy bén dị thường, hắn biết ba đạo thương ảnh đâm tới gần như cùng lúc, dùng tốc độ của hắn hiện tại hẳn là không cách nào tránh né hết được. Hây! Hắn chủ động xông lên, giơ nắm đấm nện lên thương ảnh, nắm đấm hắn va chạm cùng thương ảnh, hắn cảm thấy như bị một ngọn núi nhỏ đụng phải, nơi nắm tay tràn ra máu tươi, thương thế có vẻ không nhẹ. - Không đúng... Vốn hắn còn tưởng uy lực thương chỉ chừng đó mà thôi, đột nhiên bỗng chợt giật mình, phát hiện một đạo năng lượng bất ngờ men theo nắm tay tiềm nhập vào trong thân thể, khoái tốc phân tán đi khắp bốn phía trong người. - Năng lượng thuộc tính Hắc Ám, còn đang ăn mòn sinh mệnh bản nguyên của ta! Lục Ly cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi hoảng hốt. Khó trách Vân Khai Nguyệt có thể đánh trọng thương thanh niên Đông Ma Cung, tên thanh niên Đông Ma Cung kia vừa ra ngoài liền ngất đi, hóa ra nguyên nhân là vì cái này. Vân Khai Nguyệt có thể không ngừng phóng thích thương ảnh, mỗi lần lại có một tia năng lượng thuộc tính Hắc Ám xâm nhập vào trong thân thể. Mặc dù tốc độ ăn mòn sinh mệnh bản nguyên của những năng lượng này không tính quá nhanh, nhưng nếu liên tục tấn công mấy trăm mấy ngàn thương thì sao? Hàng trăm hàng ngàn đạo năng lượng thuộc tính Hắc Ám nhập thể, dù là cường giả mạnh đến mấy cũng phải tiêu đời. Sinh mệnh bản nguyên là thứ quan trọng nhất đối với mỗi sinh linh, một khi sinh mệnh bản nguyên tiêu hao quá nhiều, người sẽ trở nên hư nhược già yếu, chờ sinh mệnh bản nguyên hao hết, lập tức sẽ tử vong trong nháy mắt. Hưu hưu hưu! Mặc dù Lục Ly đang bay giữa trời, nhưng bởi vì Hàn Băng Lĩnh Vực, tốc độ của hắn giảm mạnh, bởi thế rất nhanh lại bị Vân Khai Nguyệt kéo gần cự ly. Xoẹt xoẹt! Vân Khai Nguyệt rất cẩn thận, không tiến một bước rút ngắn khoảnh cách, mà đứng xa xa cách chừng trăm dặm lại đâm ra mấy nhát trường thương, lần này hắn đâm ra tám đạo thương ảnh, phủ kín khắp bốn phương tám hướng, Lục Ly không thể tránh, chỉ còn nước ngạnh kháng hai đạo thương ảnh trong đó. Rầm rầm rầm! Thương ảnh nổ tung, nhưng hai đạo năng lượng thuộc tính Hắc Ám lại lần nữa tiến vào thân thể, bắt đầu phá hư sinh mệnh bản nguyên của hắn. Những năng lượng thuộc tính Hắc Ám này không tính mạnh, song lại cứ liên tục gặm nhấm sinh mệnh bản nguyên, khiến Lục Ly vô cùng đau đầu. - Huyết Linh Nhi, đã xong chưa? Đã sắp trụ hết nổi rồi! Lục Ly truyền âm đi qua, rất nhanh Huyết Linh Nhi liền đáp lời: - Đợi thêm chừng một nén hương, xong ngay đây. Lục Ly đành phải tiếp tục phi hành, tận lực tránh né không cho Vân Khai Nguyệt áp sát, đáng tiếc tốc độ hắn bị áp chế kịch liệt, không ngừng bị Vân Khai Nguyệt rút ngắn cự ly, không ngừng bị thương ảnh tập kích. Thời gian một nén nhang, Lục Ly đã bị mấy trăm đạo thương ảnh tập kích, hơn ba mươi đạo năng lượng màu đen nhập thể, tốc độ hắn lần nữa giảm mạnh, thân thể cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác suy nhược. Những năng lượng thuộc tính Hắc Ám này không ngừng ăn mòn bản nguyên sinh mệnh của hắn, hắn biết nếu bị tấn công thêm vài lần, trên trăm đạo năng lượng nhập thể, như vậy chiến đấu tiếp sau đều không cần đánh nữa, cứ trực tiếp nhận thua hoặc chờ chết là được. - Sát Thần! Tiếng quát băng lãnh của Vân Khai Nguyệt vang lên: - Ta khuyên ngươi tốt nhất nên nhận thua đi, bằng không nếu tiếp tục đấu tiếp, Khai Nguyệt không dám chắc ngươi còn có thể sống sót đi ra đâu. Vân Khai Nguyệt tựa hồ đã đổi ý, không còn muốn giết Lục Ly nữa, có lẽ là bởi Lục Ly khiến hắn có điều cố kỵ, vạn nhất Lục Ly thật có bối cảnh ở Tam trọng thiên thì sao? Như vậy giết chết Lục Ly sẽ mang đến hậu hoạn khôn cùng cho Thánh Nguyên Điện. Ở phương diện này, đệ tử đại gia tộc thường thường sẽ cân nhắc càng lâu dài, không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không loạn giết người. Lục Ly làm sao có thể nhận thua? Trừ phi đến thời khắc cuối cùng, không còn bất kỳ hi vọng nào nữa thì may ra hắn mới chịu từ bỏ. Hắn cắn răng tiếp tục phi hành, đồng thời nghĩ cách điều động thần lực và năng lượng kỳ dị trong huyệt đạo, thử xem có thể hóa giải năng lượng hệ Hắc Ám trong cơ thể không. Đáng tiếc những năng lượng này đã khuếch tán đi khắp toàn thân, tiềm phục trong thân thể máu thịt, muốn khu trừ trong thời gian ngắn là điều không thể. - Chủ nhân, được rồi, có cần bóc mở ngay không? Lát sau, giọng Huyết Linh Nhi vang lên, Lục Ly lập tức truyền âm nói: - Bóc mở, vây khốn Vân Khai Nguyệt cho ta! Ông! Mặt đất khẽ sáng lên, tiếp đó một làn sương trắng nhàn nhạt tràn ra, từ từ bao phủ khắp trọn cả tiểu thế giới.

Ads
';
Advertisement