Chương 2821 Sâu xa
Hắn nhìn thân hình như nhược đứng thẳng trên quảng trường, nhìn bóng lưng thẳng tắp như kiếm, nhìn ánh mắt kiên nghị quật cường kia, Tần Chiến khẽ thở dài, trong mắt chớp qua một tia thống khổ và đau lòng. Hắn và Lục Ly là bằng hữu, lúc này lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ly tự cắt thịt róc xương chính mình, bản thân lại chẳng làm được gì, cũng không dám làm gì. - Thế là đủ rồi, Vân điện chủ, dù sao cũng là người trẻ tuổi, cần gì phải tàn nhẫn như vậy, cho hắn được chết thống khoái đi. Chân trái Lục Ly gần như đã không còn miếng thịt nào, thậm chí có thể nhìn thấy xương trắng, một tên trưởng lão Hỗn Độn Đảo rốt cuộc nhịn hết nổi, mở miệng nói. Dù hắn kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy bất nhẫn, dù sao Lục Ly chỉ là một tên thanh niên, cả đám lão giả như thế đi bắt nạt một đứa thanh niên thì có gì vẻ vang? - Vân Phụ, đi xuống tiếp tục xử lý hắn! Vân Xuy Tuyết lại không cho Lục Ly được chết thống khoái, mà phất phất tay, một tên trưởng lão Thánh Nguyên Điện vụt ra, người này là cường giả Tam Kiếp đỉnh phong. Hưu! Trong mắt lão giả kia chất đầy vẻ âm lãnh, thân hình chợt lóe lao đến bên người Lục Ly, duỗi ra cánh tay khô gầy chộp tới cổ Lục Ly, chuẩn bị nâng dậy Lục Ly. Lục Ly thần đan vỡ nát, một tay không còn, lúc này một bên chân cũng chỉ còn lại xương cốt, ở trong mắt Vân Phụ đã là một tên phế nhân, bởi thế hắn không quá để ý, cứ vậy tùy tiện chộp tới Lục Ly. Trong mắt Lục Ly lại hiện lên ý cười tàn nhẫn, nhếch miệng lộ ra hàm răng bị máu tươi nhuộm đỏ, rét lạnh nói: - Vân Xuy Tuyết, cám ơn ngươi đưa một người đến bồi táng với ta! Chết đi! Sau khi tỉnh lại Lục Ly lập tức thăm dò tình hình, vừa thăm dò liền biết với tình thế hiện nay hắn chắc chắn phải chết. Hắn không biết vì đâu Vân Xuy Tuyết mà lớn gan đến vậy, cũng không hiểu vì sao ba mươi sáu vị trưởng lão Hỗn Độn Đảo đều không ra mặt ngăn cản, hắn chỉ biết hôm nay hắn sống không được. Hắn không hối hận vì đã giết Vân Khai Nguyệt, cũng không nghĩ gì nhiều, càng sẽ không oán trời trách đất. Hắn chỉ muốn không liên luỵ đến mấy người Phủ Ma, sau đó thuận tay giết thêm một hai tên bồi táng với mình. Bởi thế hắn không chút do dự chấn nát thần đan, đối với hắn mà nói, lúc này có muốn dùng sát chiêu cũng không cần thần lực để thúc giục, huống hồ trong thần đan đã chẳng còn chút thần lực nào, lần trước đã bị Thần Thiết hút sạch hết rồi. Sau khi được đến lời đáp khẳng định từ Vân Xuy Tuyết, Lục Ly triệt để yên tâm. Nhân vật lớn như thế, lại chính miệng thừa nhận trước mặt bao người, đương nhiên sẽ không tiếp tục tìm đám người Phủ Ma Cam Lâm gây sự. Vậy hắn liền không cố kỵ, Vân Xuy Tuyết lại phái Vân Phụ xuống bắt hắn, thế khác gì buồn ngủ có người đưa gối đầu. - Ách? Vân Phụ vừa mới bắt lấy cổ Lục Ly, đột nhiên phát hiện không đúng, Lục Ly vứt dao găm trong tay sang một bên, tay kia nhẹ nhàng đánh tới ngực hắn, trong bàn tay bắn ra từng đạo khí lưu màu trắng, như một con Bạch Long bỗng chốc tràn vào trong thân thể. - Đây là Hỗn Độn chi khí?! Mới đầu Vân Phụ không biết khí lưu màu trắng kia là thứ gì, đợi khi hắn phát hiện sinh mệnh bản nguyên trong thân thể khoái tốc bị ăn mòn mới bất chợt hồi thần. Trong mắt hắn chớp qua một tia sợ hãi, nếu chỉ là một chút ít Hỗn Độn chi khí, hắn còn có thể trụ vững, nhưng nhiều Hỗn Độn chi khí thế này, hắn vạn vạn không trụ được, đoán chừng rất nhanh sinh mệnh bản nguyên sẽ bị ăn mòn sạch. - Chết đi! Chỉ sát na hắn liền kịp có phản ứng, hắn không cách nào trấn áp Hỗn Độn chi khí, hẳn là tất chết không nghi ngờ, trước khi chết hắn cũng muốn chém Lục Ly thành muôn mảnh. Hắn phẫn nộ định phóng thích công kích, nhưng Lục Ly nhanh hơn hắn một nhịp, sau khi thả ra Hỗn Độn chi khí, năng lượng trong huyệt đạo trên người Lục Ly cũng động, ùn ùn tuôn tới cánh tay duy nhất còn lại. Oanh! Lục Ly vung quyền nện lên thân Vân Phụ, lực lượng cường đại truyền đến, cả người Vân Phụ bay lên, bị đánh văng ra xa mấy trăm trượng. Năng lực phòng ngự của Vân Phụ rất cường đại, công kích vật lý từ Lục Ly không đủ sức thương tổn được hắn. Nhưng hắn bị đánh bay liền không có thời gian đánh giết Lục Ly, cùng lúc, sinh mệnh bản nguyên trong cơ thể khoái tốc tan biến, hắn dần trở nên già nua, sinh mệnh chính đang từ từ trôi đi. Oanh! Hắn nện ầm ầm lên thành bảo, khiến thành bảo nứt ra một lỗ thủng to tướng, cuối cùng rơi trên lên bãi đất trống phía sau. Trên mặt hắn đầy vẻ phẫn nộ và không cam tâm, tròng mắt trợn trừng, tắt thở. - Ách? Thần niệm chúng nhân tại trường đều khóa chặt Lục Ly, Vân Phụ muốn bắt Lục Ly, lại bị Lục Ly đánh ra một chưởng, sau đó cả người Vân Phụ bị nện bay, cuối cùng chết bất đắc kỳ tử. Toàn trường choáng váng, chuyện hôm nay quá tà môn, vừa rồi Vân Xuy Tuyết một chiêu trọng thương Phủ Ma đã khiến rất nhiều người cảm thấy ngạc nhiên. Giờ đây Lục Ly lại một quyền đánh giết Vân Phụ, càng khiến vô số người không dám tin vào mắt mình, tưởng là xuất hiện ảo giác. Rất nhiều người đều từng gặp qua Hỗn Độn chi khí, nhưng đó là ở độ kiếp, hơn nữa Hỗn Độn chi khí khi độ kiếp thường rất ít, là nương theo lôi điện đánh xuống. Ai mà ngờ được khí lưu Lục Ly đánh ra lại là Hỗn Độn chi khí? - Một chiêu đánh chết Tam Kiếp đỉnh phong? Chẳng lẽ Địa Ngục Sát Thần cũng là cường giả Tứ Kiếp? Có người kinh nghi thì thào, cảm giác thần kinh thác loạn. Nếu không phải thi thể Vân Phụ chình ình ở đó, sợ rằng không ai dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy. - Làm sao có thể? Tần Chiến và đám người Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư cũng không khỏi ngạc nhiên, chiến lực Lục Ly thế nào bọn hắn rất rõ ràng, tuy mạnh, lại không mạnh tới mức không hợp thói thường như thế. - Cái này? Giữa không trung, trong mắt đám cường giả Thánh Nguyên Điện Đường gia Long tộc đều hiện đầy vẻ nghi hoặc, một tên thanh niên làm sao có thể có được chiến lực khủng bố đến vậy? Nếu Lục Ly cũng có cảnh giới Tứ Kiếp, vậy há lại bị Vân Khai Nguyệt đánh thương thành thế nào? Há lại sẽ tự róc thịt chính mình? Còn tự phá thần đan nữa!
Chương 2822 Sâu xa
Thần đan Lục Ly bị chấn nát, điểm này tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy. Thần đan đều nát, không có thần lực, dù là võ giả Tứ Kiếp cũng thành phế nhân, làm sao có thể một chiêu diệt Tam Kiếp đỉnh phong? Rất nhiều người nghĩ không thông, Vân Xuy Tuyết và thiểu số người lại xem hiểu, sắc mặt Vân Xuy Tuyết chợt trở nên vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nói: - Quả nhiên là một tên thiên tài nghịch thiên, không ngờ có thể điều khiển cả Hỗn Độn chi khí? Con ta cũng là bị Hỗn Độn chi khí đánh chết? - Hỗn Độn chi khí? Toàn trường xôn xao, rất nhiều người lập tức hiểu ra, vừa rồi Lục Ly thả ra nhiều khí lưu màu trắng như vậy, nếu tất cả đều là Hỗn Độn chi khí, vậy thì dù là cường giả Tam Kiếp nào cũng sẽ chết đi trong nháy mắt. Hỗn Độn chi khí chuyên dùng để phá hủy sinh mệnh bản nguyên, một người dù mạnh đến mấy, một khi sinh mệnh bản nguyên bị phá hủy, vậy chỉ còn nước chết. - Tại sao hắn có thể khống chế Hỗn Độn chi khí? Ý niệm này phù hiện trong đầu vô số người, Hỗn Độn chi khí... đó chính là một trong những loại năng lượng bá đạo nhất giữa thiên địa, ai nấy đều tránh xa như tránh rắn rết, bất kỳ ai đều không dám lây dính. Không ngờ trong thân Lục Ly lại có Hỗn Độn chi khí? Còn có thể khống chế Hỗn Độn chi khí giết địch? Hỗn Độn chi khí ở trong thân thể hắn, tại sao sinh mệnh hắn lại không bị phá hủy? - Oanh giết hắn! Vân Xuy Tuyết vung tay lên, phía Thánh Nguyên Điện bay ra mười tên võ giả Tam Kiếp, lập tức từ bốn phương tám hướng tiến hành oanh kích Lục Ly. Từng đạo thần lực đánh xuống, Lục Ly vốn đã bị trọng thương, trạng thái đang rất hư nhược, trong người không có nửa điểm thần lực, dù phóng thích Long Dực cũng trốn không thoát, bởi thế hắn cũng lười chạy trốn, đứng nguyên tại chỗ mặc cho mấy người kia tấn công. Oanh! Mười đạo lưu quang đánh xuống, cả người Lục Ly bị nổ bay, lần này toàn thân không còn khối thịt nào nguyên vẹn, chẳng qua công kích từ mười người này vẫn chưa khiến Lục Ly lập tức chết đi, nhục thân Lục Ly quá mạnh, võ giả Tam Kiếp bình thường muốn nhẹ nhàng oanh giết hắn là điều không thể. Rầm rầm rầm! Mười người không ngừng tấn công, Lục Ly liên tục bị đánh bay, thương thế trên thân càng lúc càng nặng, song hắn vẫn không thốt nửa lời, ánh mắt lạnh lùng như băng, tựa hồ đang bình thản chờ đợi tử vong. - Ai... Thần niệm mấy người Tần Chiến Quỳnh tiểu thư thỉnh thoảng lại quét tới, trên mặt toàn là vẻ bi thống, mắt thấy Lục Ly vẫn lạc, mắt thấy một đời tuyệt thế thiên tài sắp kết thúc, cảnh đó khiến trong lòng các nàng không khỏi cảm thấy thê lương. Thần sắc vô số cường giả và đám công tử tiểu thư tại trường cũng trở nên rất phức tạp, nhất là thấy Lục Ly không ngừng bị đánh bay, lại vẫn không thốt nửa lời, không kêu thảm lấy một tiếng. Nhìn ánh mắt bình tĩnh kia, ai nấy đều lộ vẻ bất nhẫn. Một yêu nghiệt sắp chết yểu, một anh hùng sắp đi vào mạt lộ, một khúc bi ca sắp được cất lên, rất nhiều người đều hiện vẻ trang nghiêm, chuẩn bị tiễn đưa Lục Ly. - Đủ rồi! Đúng lúc này, một tiếng nói thanh lãnh vang lên, là giọng nữ, còn là giọng vô cùng trẻ tuổi. Chúng nhân dồn dập nhìn sang, phát hiện một nữ tử tuyệt mỹ che mặt bay lên từ trong một biệt viện. Doãn Thanh Ti! Đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti lộ diện, nàng dẫn theo một vị lão giả bay lên không, ngước nhìn Vân Xuy Tuyết nói: - Vân điện chủ, Địa Ngục Sát Thần bị các ngươi giày vò vậy là đủ rồi. Có thể nể mặt ta, kết thúc việc này ở đây được không? Dù sao giữa ta và hắn cũng có chút sâu xa, ta muốn bảo vệ hắn lần này! Có người muốn bảo vệ Lục Ly, còn là một người rất nổi danh, đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti! Trong thành lập tức náo nhiệt, nếu là kẻ khác muốn bảo vệ Lục Ly, rất nhiều người e là sẽ chế nhạo, cho rằng hắn điên rồi, nhưng Doãn Thanh Ti thì khác. Bởi vì lai lịch người này thần bí, rất có thể có bối cảnh không cạn, quan trọng nhất chính là người này đi qua tầng thứ năm Thánh Nguyên Tháp. Không phải ai cũng có thể đi vào Thánh Nguyên Điện, điều này chứng tỏ Doãn Thanh Ti có quan hệ nhất định với Thánh Nguyên Điện. Hoặc nói cách khác, Thánh Nguyên Điện nhất định phải nể mặt Doãn Thanh Ti, bằng không nếu là người khác, tỉ như Đường Ninh muốn vào Thánh Nguyên Tháp, Thánh Nguyên Điện chưa hẳn đã nể tình. Nét mặt Vân Xuy Tuyết chuyển lạnh, mắt nhìn chằm chằm Doãn Thanh Ti, tròng mắt thoáng lấp lánh, lại không trả lời ngay. Thái độ trầm mặc của Vân Xuy Tuyết khiến chúng nhân càng thêm xác định điểm này, Doãn Thanh Ti quả thực có lai lịch, còn là lai lịch rất lớn, khiến Vân Xuy Tuyết phải có điều cố kỵ. - Xin lỗi! Mãi nửa nén hương sau, Vân Xuy Tuyết mới cắn răng mở miệng nói: - Doãn tiểu thư, nếu là chuyện khác, ta có thể nể mặt ngươi, nhưng chuyện này không được. Con ta chết rồi, tên Địa Ngục Sát Thần này cũng phải chết theo! Doãn Thanh Ti che mặt, nhìn không ra hỉ nộ, nàng thoáng ngừng một lúc rồi nói: - Thế này đi, Vân điện chủ, ngươi cứ đưa điều kiện, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ tận lực! Hoa! Trong thành bỗng chợt huyên náo, một nữ tử vì một nam tử mà nói ra lời như thế, chẳng lẽ Doãn Thanh Ti yêu Lục Ly? Nếu không vô duyên vô cớ sao lại nguyện ý trả ra bất cứ giá nào? Chẳng lẽ Vân Xuy Tuyết muốn Thánh Binh, Doãn tiểu thư cũng có thể đáp ứng? - Không điều kiện gì cả! Lần này Vân Xuy Tuyết vô cùng cố chấp, gần như không chút cân nhắc, lạnh lùng đáp: - Ta nói rồi, chuyện khác ta có thể nể mặt ngươi, nhưng chuyện này không được. Ta chỉ có một đứa con trai, hắn đại biểu cho tôn nghiêm và hi vọng của Thánh Nguyên Điện chúng ta, thậm chí vừa rồi Địa Ngục Sát Thần còn giết Chiến Thiên lão tổ! - Ai! Doãn Thanh Ti u ám thở dài, tựa hồ không biết phải làm thế nào. Từ đầu đến cuối, lão giả bên người chưa hề nói qua nửa lời. - Doãn tiểu thư! Một tiếng nói hư nhược vang lên, lúc này Lục Ly đã trọng thương ngã quỵ, lại vẫn dùng một tay gắng sức chống đỡ thân thể bò dậy, nhếch môi lộ ra hàm răng nhuộm đỏ máu, nói: - Đừng cầu hắn, chết sống có số, giàu có nhờ trời, Lục Ly ta từ nhân gian phi thăng lên đây, có thể đi đến bước này đã rất mãn ý. Đa tạ Doãn tiểu thư, phiền giúp ta lưu lại chút tôn nghiêm sau cùng!
Chương 2823 Doãn Nhược Lan
- Ai... Cách qua tấm lụa mỏng, Doãn Thanh Ti nhìn gương mặt đầy máu của Lục Ly, nhìn ánh mắt kiên nghị kia, nhìn thân hình mặc dù đang run rẩy, lại vẫn thẳng tắp như kiếm, nàng dùng thanh âm chỉ chính mình mới có thể nghe được thì thào nói: - Quả nhiên không hổ là nam tử mà nàng coi trọng, quả thực khác với người bình thường. Lúc này Doãn Thanh Ti như thể đột nhiên làm ra quyết định nào đó, khí tức trên người cũng chuyển lạnh, trong tay xuất hiện một thanh kiếm màu đỏ, chỉ vào Vân Xuy Tuyết nói: - Vân điện chủ, Thanh Ti bất tài, muốn lĩnh giáo với điện chủ một phen. Nếu điện chủ có thể đánh bại ta, ta lập tức rời đi, tuyệt không xen vào việc này nữa. Hoa! Thành nội chấn động, chẳng lẽ Doãn Thanh Ti điên rồi? Nàng thật tưởng rằng đệ nhất Thiên Tài Bảng cũng là đệ nhất thiên hạ? Nàng có chiến lực Tam Kiếp đỉnh phong ư? Nàng có thể chiến lực ngang với Phủ Ma ư? Lui một vạn bước mà nói, dù chiến lực nàng tương đương Phủ Ma thì đã sao? Liệu có thể đỡ nổi một chiêu của Vân Xuy Tuyết? Trên mặt Vân Xuy Tuyết chớp qua một tia đắng chát, hắn u ám thở dài nói: - Doãn tiểu thư, cần gì phải thế? Ngươi làm vậy, quay đầu ta biết ăn nói thế nào với người nhà ngươi? - Ta là ta, bọn hắn là bọn hắn! Doãn Thanh Ti rất kiên quyết nói: - Chỉ cần ngươi thắng ta, việc này ta liền không quản. - Được rồi! Vân Xuy Tuyết bất đắc dĩ gật đầu nói: - Vậy xin đắc tội, đợi xong việc này, ta sẽ đích thân tới Doãn gia thỉnh tội. - Doãn gia?! Vô số người nhớ kỹ hai tiếng này, rất nhiều người ngấm ngầm kinh nghi, không nghe nói Nhị trọng thiên có đại thế lực nào họ Doãn cả. Nơi này lại tới nhiều thủ lĩnh và trưởng lão đại thế lực như vậy, Nhị trọng thiên có thế lực nào là Doãn gia, bọn hắn há lại không biết? - Chẳng lẽ là Tam trọng thiên? Ánh mắt đám người Đường Đao thoáng lấp lánh, trong lòng có chút hồ nghi, chẳng qua bọn hắn không quá quen thuộc Tam trọng thiên, bởi thế cũng không biết tình huống cụ thể. Hưu! Vân Xuy Tuyết và Doãn Thanh Ti tung mình bay lên không, người trong thành đều rất tò mò, muốn nhìn xem đệ nhất Thiên Tài Bảng này rốt cục có năng lực thế nào mà lại dám khiêu chiến với Vân Xuy Tuyết? Chẳng qua, khiến vô số người thất vọng chính là, Vân Xuy Tuyết đột nhiên phóng thích quang tráo, bao phủ mấy ngàn dặm không trung. Tình hình bên trong chợt trở nên mơ hồ, ngay cả thần niệm Đường Đao đều không xuyên vào được để thăm dò tình hình. Rầm rầm rầm! Trên không truyền đến từng hồi tiếng nổ vang, sóng xung kích khủng bố không ngừng khuếch tán xuống, từng luồng chấn động khiến người hít thở không thông tràn ra, có thể tưởng tượng chiến đấu bên trong kịch liệt đến cỡ nào. - Không ngờ lại đấu lâu đến vậy? Đợi chừng nửa nén hương, chiến đấu trên không vẫn chưa kết thúc, vô số người bên dưới không khỏi tròn mắt. Vân Xuy Tuyết chỉ bằng một chiêu liền đã đánh trọng thương Phủ Ma, dù không phải Thiên Thần Tứ Kiếp thì chiến lực hẳn cũng đủ sánh ngang Thiên Thần Tứ Kiếp. Thế mà Doãn Thanh Ti vẫn đấu được với hắn lâu đến vậy? Chẳng lẽ Doãn Thanh Ti cũng là Thiên Thần Tứ Kiếp? Ba ba ba! Vô số người cảm thấy như bị đánh mặt, đệ nhất Thiên Tài Bảng, chiến lực lại mạnh hơn cả đám lão gia hỏa bọn hắn. Không ai trong bọn hắn có đủ tự tin, rằng có thể chiến đấu lâu như vậy với Vân Xuy Tuyết. Oanh! Lại qua nửa nén hương, nương theo một tiếng nổ vang trầm muộn, quang tráo màu xanh lam nứt vỡ, tiếp đó Doãn Thanh Ti bay xuống, trên khăn trắng che mặt lấm tấm vết máu. - Tiểu thư! Cường giả đi theo Doãn Thanh Ti thoáng biến sắc, vội bay vụt lên, Doãn Thanh Ti lại khoát tay nói: - Tài nghệ không bằng người, không nói cũng được. Cường giả kia hung hăng trừng Vân Xuy Tuyết một cái, lại không nói gì thêm, Vân Xuy Tuyết chắp tay nói: - Doãn tiểu thư, mạo phạm! - Lục Ly! Doãn Thanh Ti đảo mắt nhìn xuống bên dưới, trực tiếp kêu tên Lục Ly, nàng nói: - Ta đã tận lực, xin lỗi! - Đa tạ Doãn tiểu thư! Lục Ly hé môi cười một tiếng, sau đó nghĩ nghĩ lại hỏi: - Ta muốn hỏi một vấn đề, không biết Doãn tiểu thư có thể bù đắp tiếc nuối này trước khi ta chết được không? - Ngươi nói! Doãn Thanh Ti khẽ gật đầu. Lục Ly lại không cất tiếng mà truyền âm hỏi: - Ta từng quen một nữ tử, nàng cũng tên Doãn Thanh Ti, còn là một nữ tử mù bẩm sinh, gia gia nàng tên Thiên Tàn lão nhân, không biết ngươi có từng nghe qua? Doãn Thanh Ti giúp hắn như thế, cảnh này khiến Lục Ly không khỏi hồ nghi, giờ hắn đã sắp chết rồi, cũng không cố được quá nhiều, bèn trực tiếp truyền âm hỏi thẳng. Doãn Thanh Ti trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn truyền âm đáp: - Thực ra tên ta không phải Doãn Thanh Ti, ta tên Doãn Nhược Lan, Doãn Thanh Ti là đường tỷ của ta, nàng chính là nữ tử mù bẩm sinh mà ngươi quen. Chỉ là lúc này nàng đang ở Tam trọng thiên, chính đang xung kích sinh tử quan, lần này ta hạ giới là muốn làm quen ngươi, người mà nàng thường xuyên nhắc tới. - Thì ra là thế! Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, rất nhiều nghi hoặc trong lòng cũng được giải đáp, khó trách “Doãn Thanh Ti” này lại chiếu cố hắn như thế, đến giờ vẫn tận lực hỗ trợ, hóa ra nàng là đường muội của Doãn Thanh Ti. - Lục Ly, xin lỗi, Vân Xuy Tuyết cũng có bối cảnh rất mạnh ở Tam trọng thiên, việc này... ta cũng bó tay. Doãn Thanh Ti khẽ thở dài, sau đó vung tay lên, dẫn theo cường giả bên người bay về nơi xa, rất nhanh đã tan biến ở phương xa. Doãn Thanh Ti đi, đi rất quả quyết, nói không quản liền không quản. Đương nhiên, lấy chiến lực của nàng muốn quản cũng không quản được, có thể chiến đấu lâu như vậy với Vân Xuy Tuyết đã khiến chúng nhân kinh hãi rớt tròng mắt rồi. - Tiếp tục đánh! Đợi Doãn Thanh Ti đi rồi, Vân Xuy Tuyết bá đạo vung tay lên, hắn không tự mình động thủ diệt sát Lục Ly, mà muốn tra tấn Lục Ly từng chút từng chút, từ từ dày vò đến chết ngay trước mặt mấy vạn người. Một số người tại trường cũng hiểu, hành động lần này của Vân Xuy Tuyết không chỉ là phát tiết lửa giận trong lòng, mà còn có ý chấn nhiếp quần hùng. Có lẽ hắn muốn thay đổi cách cục Nhị trọng thiên, mục đích trận chiến hôm nay chính là để giương oai
Chương 2824 Tiểu hữu, đã lâu không gặp
Mười tên võ giả Tam Kiếp kia lần nữa động thủ, không ngừng oanh kích Lục Ly. Vừa rồi nhục thân Lục Ly đã khôi phục được một ít, nhưng giờ lại tiếp tục trọng thương, nhục thể hắn quá mạnh, muốn một lần oanh sát là điều tương đối khó, chính bởi thế mới càng thêm chịu khổ. Lục Ly vốn có thể tự sát, nhưng hắn không làm vậy, không phải là hắn không cam tâm chết đi. Mà hắn muốn tìm cơ hội, muốn kéo theo một hai người làm đệm lưng. Đáng tiếc người Thánh Nguyên Điện rất thông minh, mười võ giả kia không hề áp sát, cứ vậy oanh kích từ xa xa, có người còn dùng độc chỉ phong, bắn ra trăm ngàn lỗ thủng trên người Lục Ly. - Ai... Tần Chiến thu lại thần niệm, vốn tưởng rằng Doãn Thanh Ti ra mặt, có thể cứu được Lục Ly. Giờ xem ra chỉ là người si nói mộng, Lục Ly vẫn khó thoát khỏi cái chết. Ông! Đúng lúc này, không gian đột nhiên cuộn lên ba động, khiến ánh mắt bọn Tần Chiến Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư chợt sáng rực lên, đợi khi các nàng nhìn thấy giữa không trung xuất hiện một Vực môn liền không khỏi càng thêm hưng phấn lên, chẳng lẽ là Đại Ma Vương tới? - Vực môn? Vô số người tại trường như lâm đại địch, nhất là người Thánh Nguyên Điện. Đám trưởng lão Thánh Nguyên Điện đều rõ ràng, Vân Xuy Tuyết một mực không tự tay diệt sát Lục Ly, thật ra là muốn đợi xem Đại Ma Vương có đích thân tới hay không? Giờ Vực môn xuất hiện, người Thánh Nguyên Điện tự nhiên kinh hãi, người tới đúng thời khắc then chốt thế này, nhiều khả năng là địch chứ không phải bạn. Vù vù! Bên trong Vực môn, từng tên võ giả lao vút ra, tất cả đều là Thiên Thần Tam Kiếp, rất nhanh trong thành rộ lên tiếng xôn xao. Bởi vì đa phần bọn họ đều nhận ra thân phận người tới, là người Chúng Sinh Cung, một trong ba mươi sáu đại thế lực. - Người Chúng Sinh Cung tới làm gì? Bọn Vân Xuy Tuyết Đường Đao Long Diệu Dương khẽ nhíu mày, lần này Chúng Sinh Cung đâu có phái đệ tử tới luận võ? Người tới cũng được, nhưng sao lại tới nhiều cường giả như vậy? - Lý Tiêu Dao cũng đến! Đợi khi một trung niên áo hoa đi ra từ trong Vực môn, rất nhiều người càng thêm kinh nghi, Lý Tiêu Dao là danh nhân ở Nhị trọng thiên. Chiến lực hắn không tính tuyệt đỉnh, nhưng bộ pháp hắn tuyệt đối là số một Nhị trọng thiên, không Thiên Thần Tam Kiếp nào đuổi kịp tốc độ của hắn. - Ồ... Khiến chúng nhân chấn kinh hơn chính là, sau khi Lý Tiêu Dao đi ra, Vực môn vẫn chưa đóng lại, hơn nữa Lý Tiêu Dao còn cung kính đứng ở một bên, tựa hồ đang chờ đợi nhân vật quan trọng nào đó. Hưu! Cuối cùng, một đạo bóng người bay ra, là một lão giả nhỏ gầy mặc áo đen, người này mái tóc trắng xoá, tinh thần lại rất quắc thước, trong mắt rực rỡ tinh mang, vừa nhìn liền biết là cường giả. - Ồ... Mười người ở giữa trời đã ngừng công kích, Lục Ly có thời gian để thở dốc, thần niệm hắn quét qua, trong lòng kịch chấn. Bởi vì hắn nhận ra người sau cùng đi ra từ trong Vực môn, chính là Tu La lão nhân mà hắn đã phóng thích trong địa lao Yêu Ma Cung. Vừa đi ra, Tu La lão nhân không nhìn chúng nhân tại trường, mà trực tiếp xuyên qua hư không, hạ xuống trong thành, đứng ngay bên cạnh Lục Ly, trên mặt lộ ra ý cười nói: - Tiểu hữu, đã lâu không gặp. Lục Ly lần nữa giãy dụa đứng lên, trong lòng bùng lên hi vọng, ai cũng không muốn chết, nếu có thể bắt được một tia hi vọng sống sót, hà cớ gì lại không tranh thủ? Hắn nhếch môi, lộ răng nhuộm đỏ máu, cười khổ đáp: - Chào tiền bối, vãn bối có thương tích trong người, thứ cho không thể hành lễ. - Ha ha ha! Tu La lão nhân bật cười ha hả, khoát tay nói: - Là lão phu đến chậm, để tiểu hữu chịu khổ. Hai người đối đáp hai câu, trong thành lần nữa sôi trào, một tên Địa Ngục Sát Thần cỏn con, không ngờ lại liên tục có cường giả đứng ra bảo vệ. Đầu tiên là Phủ Ma không để ý sinh tử, sau đó là Doãn tiểu thư lai lịch thần bí, giờ lại tới thêm một cường giả bí ẩn, một người mà ngay cả cung chủ Chúng Sinh Cung đều phải cung kính hầu ở cạnh bên. Vân Xuy Tuyết híp mắt lại, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, mắt nhìn về phía Lý Tiêu Dao hỏi: - Lý cung chủ, vị này là? Lý Tiêu Dao không chắp tay hành lễ mà lạnh lùng đáp nói: - Vị này là lão tổ nhà ta, ngoại hiệu Tu La lão nhân! - Tu La lão nhân... Tu La lão nhân! Ánh mắt vô số người lộ rõ sự ngơ ngác, mãi một lúc sau mới khẽ rung lên, thần sắc chất đầy vẻ không dám tin tưởng. Trong tộc bọn hắn đều có ghi chép về Tu La lão nhân, đây chính là nhân vật phong vân từ sáu mươi vạn năm trước, đã từng một mình đồ sát mười đại thế lực. Không ngờ lão bất tử này vẫn còn sống... Mặc dù Thiên Thần Tam Kiếp sống mấy chục năm không tính là chuyện ghê gớm gì, nhưng tùy theo thời gian đẩy dời, đa phần cường giả đều bị chém giết tiêu diệt. Một số thì bởi vì một mực không đột phá, sẽ đi xông pha một ít tuyệt địa, hoặc là tới Tam trọng thiên, kết cục sau cùng đều là tử vong. Ngoài ra còn có một ít lão bất tử, biết sống quá lâu cũng chẳng nghĩa lý gì, dần dần trở nên điên dại, chủ động làm ra chuyện tìm chết. Bởi thế lão bất tử sống hai ba mươi vạn năm là điều rất hiếm gặp, loại sống trên sáu mươi vạn năm như Tu La lão nhân về cơ bản đã tuyệt tích. Lão bất tử từng xung hùng xưng bá ở Nhị trọng thiên sáu mươi vạn năm trước, thực lực bây giờ đã đạt tới trình độ nào? Chẳng lẽ đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp? Ngoài ra, hắn gọi Lục Ly là tiểu hữu? Còn nói đến chậm...? Đây rõ ràng là đến để bảo vệ Lục Ly. Một lão bất tử sống mấy chục vạn năm, một tên thanh niên mới không đến trăm tuổi, hai người làm sao có thể quen biết? Hơn nữa thoạt nhìn quan hệ giữa Tu La lão nhân và Lục Ly còn không tệ? Sắc mặt bọn Vân Xuy Tuyết Long Diệu Dương Đường Đao đều không giấu được vẻ khó coi, đợi một lúc Vân Xuy Tuyết mới chắp tay nói: - Thì ra là Tu La tiền bối, không biết tiền bối giá lâm có chuyện gì? Tu La lão nhân chắp hai tay sau lưng, như cười mà không phải cười nhìn sang Vân Xuy Tuyết nói: - Lão phu từng thiếu nợ Lục tiểu hữu một nhân tình, hôm nay tới là để trả món nhân tình này. Vân điện chủ có thể nể mặt lão phu được không? Nếu không nể mặt, lão phu đành phải cường hành bắt ngươi nể mặt!
Chương 2825 Ngươi không tiếp nổi
Xoạt xoạt xoạt! Tất cả người Thánh Nguyên Điện Long tộc Đường gia Trùng Dương Điện Phó gia Hắc Viêm Điện đều biến sắc, Tu La lão nhân vô cùng cường thế, nói rõ muốn bảo vệ Lục Ly, nếu không nể mặt hắn, hắn không ngại đại khai sát giới một phen. Trong tàng thư các thế lực đều có ghi chép rõ ràng, năm đó trong cơn thịnh nộ, Tu La lão nhân một hơi diệt đi mười đại thế lực, hơn trăm vạn cường giả, bởi thế mới có xưng hiệu Tu La lão nhân. Nếu thật khai chiến, đồng thời hắn lại có thể lực áp Vân Xuy Tuyết, e rằng hôm nay người sáu đại thế lực đều chết sách, phải biết vị này chính là sát tinh. - Ha ha ha! Vân Xuy Tuyết giận quá hóa cười, bá khí tràn ra, trên người toàn là sát khí nồng đậm, quát lạnh nói: - Tu La lão nhân, ta kính ngươi là tiền bối, bởi thế mới khách khí với ngươi. Đừng tưởng rằng ngươi sống mấy chục vạn năm liền có thể cậy già lên mặt, ngươi phải nghĩ cho con cháu Chúng Sinh Cung, nếu hôm nay ngươi bại, chẳng lẽ không sợ người Chúng Sinh Cung chết sạch? Vân Xuy Tuyết triệt để nổi giận, ngữ khí trở nên lãnh khốc dị thường, thậm chí lấy tính mạng người Chúng Sinh Cung ra uy hiếp. Đương nhiên, điều hắn nói cũng là tình hình thực tế, nếu Tu La lão nhân bại, e là cường giả Chúng Sinh Cung đừng hòng trốn được một ai. - Nghĩ qua! Nét mặt Tu La lão nhân lại không có bất kỳ biến hóa nào, nhàn nhạt nói: - Chỉ là, bằng ngươi còn chưa đủ! … Nếu là người khác nói như vậy, có lẽ chúng nhân sẽ cảm thấy cuồng vọng, nhưng uy danh và khí độ của Tu La lão nhân khiến tất cả mọi người hiểu được, hắn có lực lượng như thế, thậm chí cảm thấy có lẽ hắn thật sự đủ sức đè áp Vân Xuy Tuyết. Một bên là lão quái vật đã sống mấy chục năm, một bên là điện chủ đại thế lực số hai Nhị trọng thiên, vừa nãy còn một chiêu trọng thương Phủ Ma, chiến tướng số một dưới tay Đại Ma Vương. Quyết đấu giữa hai người khiến đám đông nhiệt huyết sôi trào, ai nấy đều vô cùng chờ mong, hi vọng có thể tận mắt nhìn thấy một trận chiến kinh thế. - Được lắm! Vân Xuy Tuyết quát khẽ, khoát tay nói: - Nếu Tu La lão nhân đã muốn chơi đùa một phen, vậy Vân mỗ bồi ngươi, ta cũng muốn lãnh giáo chí cường giả danh chấn Nhị trọng thiên mấy chục vạn năm trước rốt cục cường đại đến cỡ nào. - Tới trên biển đi! Tu La lão nhân hờ hững nói: - Đánh ở đây, e là thành trì này phải hủy mất, không cẩn thận còn đánh sập cả Hỗn Độn bí cảnh, như vậy ta ngươi đều là tội nhân. Hưu! Dứt lời, Tu La lão nhân phóng vút lên không, ở giữa trời, hắn đảo mắt nhìn sang Lý Tiêu Dao nói: - Tiêu Dao, trước lúc ta trở về, nếu ai dám động đến một cọng tóc của Lục tiểu hữu, giết không cần luận! - Vâng! Lý Tiêu Dao và đám cường giả đi theo đồng thanh lĩnh mệnh, Vân Xuy Tuyết không cam yếu thế bay vụt lên, cùng theo Tu La lão nhân bay ra ngoài đảo, hắn cũng dặn dò nói: - Diệu Dương, Đường huynh, Diêm huynh, các ngươi trông chừng ở đây, nếu Địa Ngục Sát Thần bất động thì thôi, nhưng nếu hắn muốn trốn, trực tiếp giết chết! - Hắc hắc! Long Diệu Dương cười hắc hắc, âm trầm nói: - Vân huynh yên tâm, nơi đây có chúng ta coi chừng, tiểu tử này không chạy được! Mặc dù Lý Tiêu Dao dẫn theo rất nhiều cường giả Chúng Sinh Cung, nhưng nơi đây có tận mấy đại gia tộc đại thế lực, bằng vào Lý Tiêu Dao mà muốn mang đi Lục Ly là điều gần như không thể. Chẳng qua câu nói kia của Tu La lão nhân cũng khiến các đại thế lực không dám làm loạn, bằng không nếu Vân Xuy Tuyết bại, Lục Ly lại bị giết, đoán chừng Tu La lão nhân sẽ đồ sát sạch sẽ sáu đại thế lực để báo thù thay cho Lục Ly. - Tiền bối cẩn thận! Lục Ly nhìn Tu La lão nhân, hé môi nhẹ giọng nói. Trong lòng hắn cũng rất hớn hở, trồng xuống nhân thiện, cuối cùng thu được quả phúc. Năm đó hắn cứu ra Tu La lão nhân từ trong địa lao Yêu Ma Sơn, hôm nay Tu La lão nhân lại vì hắn mà không tiếc đối chiến sáu đại thế lực, đây chính là nhân quả. Hưu hưu hưu! Vô số người trong thành bay lên, cùng bay theo tới mặt biển, bọn họ muốn tận mắt chứng kiến trận chiến kinh thế sắp diễn ra. Người sáu đại thế lực đều đi, bọn Lý Tiêu Dao tuy cũng rất nóng ruột. Nhưng bọn hắn phải trông chừng Lục Ly, bởi thế không ai tiện rời đi cả. Trong lòng Lục Ly cũng rất căng thẳng, hắn nuốt mấy viên đan dược trị thương, bắt đầu trị liệu thương thế trên người, trước đó hắn tưởng rằng tất phải chết không nghi ngờ, bởi thế mới không thèm để ý. Giờ có được một tia hi vọng sống, tự nhiên phải cố tranh thủ. Hắn đã từng thấy qua Tu La lão nhân ra tay, chỉ với vẻn vẹn ba thành chiến lực đã đè ép được tân Yêu Ma Vương. Hiện tại chiến lực chắc đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, có thể mạnh đến cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng... Rầm rầm rầm! Bầu trời phía mặt bắc đột nhiên vang lên từng tiếng nổ vang trầm muộn, như là từng đạo kinh lôi từ đằng xa truyền lại, chúng nhân dồn dập ghé mắt, chỉ thấy cảnh tượng quá đỗi kinh người. Mặt bắc sáng lên từng đạo lưu quang kinh thiên, nương theo lưu quang gào thét, cả vòm trời phá thành mảnh nhỏ, từng đạo hào quang hiển hiện, cùng với đó là một cỗ khí tức ngột ngạt truyền đến. Mười vạn dặm! Nơi này cách bờ biển chí ít phải mười vạn dặm, hai người giao chiến trên biển, bên này lại vẫn ẩn ẩn thấy được chiến cuộc, có thể cảm nhận rõ uy áp, đủ thấy chiến đấu kịch liệt và khủng bố đến cỡ nào. - Lúc Vân Xuy Tuyết và Phủ Ma khai chiến, hắn căn bản không dùng bao nhiêu lực lượng. Lúc chiến đấu với Doãn Thanh Ti hắn cũng lưu thủ, Vân Xuy Tuyết tuyệt đối đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp! Một tên trưởng lão đại thế lực kinh hô, rất nhiều người đều khẽ gật đầu tán đồng. Chiến huống khủng khiếp như thế, đây mới là chiến lực chân thực của Vân Xuy Tuyết, không cần hoài nghi, Tu La lão nhân khẳng định cũng đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp. Lý Tiêu Dao và người Chúng Sinh Cung bất giác càng thêm căng thẳng, không ngờ Vân Xuy Tuyết lại mạnh đến thế? Tu La lão nhân tuyệt đối đừng xảy ra chuyện, vị lão tổ này chính là đại thụ che trời của Chúng Sinh Cung.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất