Chương 3006 Thử thời vận
Long thống lĩnh bay ra ngoài như phá bao tải, trên vai Lục Ly tuôn ra máu tươi, Long thống lĩnh cũng điên cuồng phun ra máu tươi. Thoạt nhìn như lưỡng bại câu thương? Quân sĩ nơi này đều là trận sư bách chiến, ánh mắt ngoan độc! Bọn họ liếc mắt đã nhìn thấu, Lục Ly chịu chỉ là thương tích ngoài da, cơ thể bị thương thôi, xương cốt cũng không hề gãy. Trái lại, thương thế của Long thống lĩnh nặng hơn nhiều. Trước ngục lủng lỗ, xương cốt gãy rất nhiều, trước ngực lộn xộn, máu tươi trong miệng tuôn ra như suối. Thân thể hắn không ngừng rung động, hiển nhiên đang bị thương rất nặng. Một phương không có chiến giáp hay binh khí gì, dùng bàn tay trần, một phương mặc chiến giáp, cầm thần binh, kết cục hai phương đấu nhau hoàn toàn bất đồng, thậm chí có thể nói là kém biệt giữa thiên địa. Vù! Không đợi mọi người phản ứng lại, Lục Ly như cuồng phong bay qua, Long thống lĩnh bên kia phản ứng lại, vung kiếm chém mạnh xuống Lục Ly. Ầm! Lục Ly chống lại một kiếm, một quyền đấm mạnh lên lỗ máu trên ngực Long thống lĩnh, chấn vỡ hoàn toàn nội tạng của Long thống lĩnh. Nội tạng của một người là phi thường quan trọng. Nếu phàm là người, nội tạng xảy ra vấn đề, người này là thần tiên cũng không cứu nổi. Thương thế lần này của Long thống lĩnh quá nặng, rất khó đứng vững. Hắn nhìn thấy Lục Ly cuồng bạo vọt đến, khóe miệng lộ ra ý cười lạnh, nói: - Đại thống lĩnh, ngươi muốn cầm tù ta? - Làm sao vậy? Lục Ly cười lạnh, nói: - Ngươi muốn tự sát sao? Ngươi hiện tại có thể tự bạo, ta không ngăn cản ngươi. Long thống lĩnh vốn muốn tự sát, chết cũng không muốn bị Lục Ly tù binh, hiện tại Lục Ly nói vậy, hắn hơi chần chờ, Lục Ly càng muốn cái gì, hắn lại càng không để Lục Ly đạt được. Lục Ly hiện tại muốn hắn tự sát, hắn cũng không muốn tự sát. Vù! Lục Ly vọt nhanh ra, một quyền oanh kích lên thần đan của Long thống lĩnh, sau đó truyền năng lượng vào trong huyệt đạo, phong ấn kinh mạch và linh hồn của Long thống lĩnh. Vù! Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Long thống lĩnh vào, để hắn và Mạnh Li làm bạn. Toàn bộ quân sĩ gần đó nhìn nhau, bọn họ rất nhiều người đều hoài nghi Long thống lĩnh không phải đối thủ của Lục Ly, lại không nghĩ rằng Lục Ly mạnh như vậy, chỉ ba chiêu đã bắt Long thống lĩnh, không chỉ bị thương nặng, còn phế bỏ thần đan, trực tiếp bắt làm tù binh. Long thống lĩnh bị bắt, Lục Ly nhìn đám quân sĩ mà hơi đau đầu, nếu nói đám quân sĩ này trực tiếp chống lại hắn, vậy hắn sẽ không do dự, hoặc đánh chết hoặc bắt đi. Hiện tại hắn đã chút không nỡ xuống tay, bởi vì rất nhiều người sùng bái hắn, ánh mắt cuồng nhiệt kia giống như một tín đồ tận tụy, hắn làm sao có thể nhẫn tâm xuống tay? - Toàn bộ tu chỉnh tại chỗ, Hầu Tam, ngươi lại đây! Lục Ly nghĩ nghĩ, xua tay nói, Long thống lĩnh bị bắt giữ, quân đội này vô chủ, tất cả mọi người chỉ có thể nghe theo Lục Ly. Một đám quân sĩ hơi bất an bay xuống, Lục Ly mang theo Hầu Tam bay sang một bên. - Đại nhân, ngươi đã giết Tào thống lĩnh và Mạnh Li sao? Hầu Tam hơi khẩn trương, hoặc là nói hơi sợ hãi. Tuy hắn và Lục Ly vinh nhục cùng nhau, nhưng Lục Ly phạm phải đại sự như thế, hắn vẫn cảm giác kinh hãi theo bản năng. - Đúng vậy! Lục Ly gật đầu, mặt không thay đổi nói: - Tào thống lĩnh bị ta đánh chết, Mạnh Li bị ta bắt, Long thống lĩnh cũng bị bắt, còn có một ám vệ chạy thoát, giờ đây lối ra đã bị phong ấn. - Ám vệ? Hầu Tam hơi ngạc nghiên, không nghĩ tới còn có một ám vệ, còn đào tẩu rồi? Lối ra còn bị phong ấn, cục diện đã ác liệt như thế? - Lão Đại, con đường về sau phải đi thế nào? Ngươi nói đi, dù sao ta một lòng đi theo ngươi, mệnh này không tiếc hy sinh! Hầu Tam nói một hơi, hắn cũng không còn đường để đi, hắn đã được nhận định là người của Lục Ly, Lục Ly xảy ra chuyện, hắn cũng không có món ăn ngon, hắn muốn phủi sạch quan hệ là không thể nào. - Không! Lục Ly lắc đầu nói: - Lần này quá mức hung hiểm, trễ chút ngươi mang đội đi đến lối ra, trên đường, ngươi cần phải dõng dạc lên án ta, nói hoài nghi ta là phản đồ, giết đám người Tào thống lĩnh. Đi ra lối ra, một khi gặp phải những truong lão, ngươi lập tức báo cáo, như vậy tạm thời có thể bảo vệ được mạng ngươi. Sau này, ngươi nghĩ biện pháp rời khỏi U Hồn Cốc và Địa Ngục Phủ, nơi này không thích hợp ngươi ở lại nữa, hơn nữa, lần này là ta liên lụy ngươi. - Lão Đại, chuyện này… Vẻ mặt Hầu Tam chua sót, Lục Ly muốn bảo vệ hắn, nói rõ cục diện lần này đã ác liệt đến mức Lục Ly cũng không chắc chắn có thể bảo hộ bản thân hay không. Bất quá ngẫm lại, U Hồn Cốc đã bị phong ấn, rất nhanh trưởng lão sẽ đi ra, cường giả của Mạnh gia cũng sẽ tiến vào, dưới đất không cửa, trên trời không đường, khả năng Lục Ly chạy thoát phi thường thấp. - Đi thôi, nếu lần này chúng ta có thể đào tẩu, về sau ta có thể hùng bá một phương, ngươi tìm đến ta, ta ban cho ngươi vinh hoa phú quý cả đời. Lục Ly phất tay áo, Hầu Tam cắn răng rời khỏi. Lục Ly không hề chần chờ, chạy vội ra xa. Đám quân sĩ này kỳ thật không có ý nghĩa quá lớn, các đại nhân vật sẽ không để ý đến sống chết của đám quân sĩ, có hay không có cũng không khác gì nhau. - Hiện tại ta đi đâu? Lục Ly chạy vội trên hoang dã, hơi mờ mịt. U Hồn Giới rất lớn, nhưng không có chỗ cho hắn ẩn thân. Hắn giống con chim bị nhốt trong lồng sắt, muốn bay cũng không được. Trong mơ màng, Lục Ly bất tri bất giác đã bay hai ba canh giờ. Hắn vẫn tự hỏi đang đi nơi nào, đã quên mất phương hướng phi hành rồi. Giờ đây, hắn thấy được một tòa núi thật lớn, rốt cục tỉnh ngộ, hắn lại đến U Ma Sơn rồi. - Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất? Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, U Linh Vương trong U Ma Sơn đã bị phát hiện, lúc trước bọn họ đều từng ở đây chiến đấu, có lẽ cường giả tiến vào lùng bắt sẽ không nghĩ rằng hắn ẩn núp ở U Ma Sơn? Hoặc là… trong U Ma Sơn không chỉ có một U Linh Vương vị thành niên? Còn có U Linh Vương trưởng thành? Hắn có thể mượn lực lượng của U Linh Vương này, ngăn trở địch nhân, hấp dẫn lực chú ý của địch nhân?
Chương 3007 Thêm một tù binh
- Đi thử thời vận thôi! Dù sao đi đâu cũng không an toàn, Lục Ly nghĩ nghĩ, bay thẳng vào chỗ sâu trong U Ma Sơn. U Ma Sơn có rất nhiều tà ma quái vật, tuy phía trước bị quân đội tiêu diệt một ít, còn bị Phùng Bưu dẫn đi một ít, nhưng vẫn còn rất nhiều. Lục Ly tiến vào, tận lực khai chiến với quái vật, bởi vì sẽ lưu lại dấu vết. Tốc độ hắn rất nhanh, quái vật bình thường không đuổi kịp, nếu U Hồn Quái xuất hiện, hắn sẽ để quỷ ảnh xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt, như vậy sẽ không lưu lại dấu vết. Đến gần ngọn núi cao nhất, Lục Ly không dám tiếp tục đi tiếp. Mặc dù con U Linh Vương vị thành niên kia có nắm chắc đánh chết, nhưng hắn tạm thời không muốn trêu chọc. Lỡ như trong đó còn có con U Linh Vương trưởng thành thì sao? Hắn bay một vòng xung quanh, tìm được một sơn động, phóng xuống nền đất. Hắn chuẩn bị để Huyết Linh Nhi bố trí một đạo trường thần văn, che dấu hơi thở, tựa như lần ở đảo nhỏ toàn người chết lúc trước Hắn cũng không nắm chắc lợi dụng đạo trường thần văn này thoát khỏi điều tra của võ giả Tứ Kiếp, nhưng có ít còn hơn không. Nếu có thể tránh khỏi điều tra thì không phải tốt hơn sao? Sơn động này rất sâu, Lục Ly càng di xuống phía dưới, phát hiện phía dưới càng rộng lớn. Giống như có một nền đất dưới thế giới bình thường. Trong hầm ngầm phía dưới là hơi thở âm lãnh tà ác, khiến Lục Ly rất không thoải mái. - Chẳng lẽ khí tức của U Hồn Giới này đều toát ra từ dưới nền đất? Trong đầu Lục Ly hiện lên một nghi hoặc, hắn vốn định tùy tiện tìm một hầm ngầm bố trí thần văn, lại không ngờ dưới nền đất này càng chạy càng sâu, cảm giác không thể đi đến đáy. - Tiếp tục đi! Nếu nền đất này sâu như vậy, có lẽ là một nơi ẩn thân không tồi. Hắn có thể ẩn núp một thời gian, chờ người Địa Ngục Phủ tìm mấy tháng không tìm thấy, có lẽ đến lúc đó hắn sẽ càng dễ dàng đào tẩu? Hiện tại, hắn chỉ có đi một bước thì xem xét một bước, đi thẳng theo sơn động, sau khi đi mấy vạn lý, hắn phát hiện bên dưới thật sự có thế giới ngầm. Bên trong rộng lớn khôn cùng, trong thế giới dưới nền đất đều là sương mù đen. Từng hơi thở tà ác lạnh như băng truyền đến từ dưới nền đất. Hửm? Nội tâm Lục Ly vang lên tiếng báo động, một luồng hơi thở quen thuộc bao phủ hắn, sắc mặt hắn khẽ biến, là khí tức của U Linh Vương, hẳn là U Linh Vương vị thành niên. Vù! Trong sương mù đen, một tia chớp đen vọt tới, tốc độ nhanh chóng, nháy mắt đến bên người Lục Ly. Lục Ly nhìn lướt qua, đích thật là con U Linh Vương vị thành niên kia. Thật rõ ràng, con U Linh Vương này đang tu luyện ở đây, Lục Ly ở trong sơn động vốn định tìm chỗ ẩn thân, lại không nghĩ rằng tìm được sào huyệt của U Linh Vương. - Tốt rồi, chỉ có con U Linh Vương vị thành niên này! Đây là chỗ duy nhất Lục Ly đáng ăn mừng, trong tay hắn xuất hiện quỷ châu, sau khi hào quang chợt lóe, quỷ ảnh xuất hiện, gào thét về phía U Linh Vương. Cùng lúc đó, Hư Không Trùng bay múa ra, trong tay Lục Ly xuất hiện thần thiết. Đối chiến với U Linh Vương, cũng không phải nói giỡn, không cẩn thận sẽ bị U Linh Vương cào chết tươi. Lúc trước, chiến đấu giữa U Linh Vương và Phùng Bưu hắn đã nhìn thấy. Hình thức chiến đấu của U Linh Vương rất đơn giản, dựa vào móng vuốt sắc bén. Móng vuốt của bọn chúng quá lợi hại, bí bảo chiến giáp của Lục Ly có thể thoải mái xé rách. Thân thể Lục Ly rất mạnh, nhưng vẫn không thể cuồng đến mức so sánh với lực phòng ngự chiến giáp của Mạnh Li. Hắn biết cơ hội của mình cũng không nhiều lắm, hắn cũng không chuẩn bị khổ chiến với U Linh Vương, mà chuẩn bị đả thương nặng nó lập tức, hoặc đánh chết nó. Vù! Quỷ ảnh vọt vào trong cơ thể U Linh Vương, bắt đầu công kích linh hồn nó. Hư Không Trùng chen chúc vào, cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong thân thể U Linh Vương. Hư Không Trùng có quá nhiều, mặc dù tốc độ U Linh Vương rất nhanh, nhưng không cách nào tránh khỏi Hư Không Trùng. Có lẽ, đối với U Linh Vương kiêu ngạo, những sinh vật nhỏ bé này, căn bản không thể tạo thành thương tổn gì với hắn, giống như một con mãnh hổ khinh thường đám ong mật. Vù! Lục Ly nhìn thấy U Linh Vương vọt đến, hắn thúc giục thần thiết, một luồng thần uy biến thái tràn ngập, khí tức khủng bố khiến không gian khắp nơi đông cứng lại. U Linh Vương phi hành cấp tốc, đứng giữa không trung, ánh mắt màu đỏ kia là vẻ kinh hãi. U Linh Vương có linh trí rất cao, không kém gì nhân loạn, thần uy của thần thiết rất khủng bố. Tuy nó chỉ là vị thành niên, nhưng có bản năng cảm ứng với nguy hiểm. Vù! U Linh Vương bất động, Lục Ly đã sớm hành động. Hắn chân đạp tiêu dao, phóng đi như tia chớp. Đồng thời hắn cũng hạ lệnh Hư Không Trùng, để Huyết Linh Nhi hạ lệnh cho quỷ ảnh công kích linh hồn U Linh Vương. Hắn không biết linh hồn của U Linh Vương mạnh hay không, nhưng con U Linh Vương này chưa trưởng thành, có lẽ công kích của quỷ ảnh hữu hiệu với nó? Ngao! Ánh mắt đỏ như máu của U Linh Vương hiện lên chút thống khổ, thật rõ ràng, công kích của quỷ ảnh hiệu quả. Trên mặt Lục Ly lộ thần sắc vui mừng, thân mình phóng đi như tia chớp, nâng thần thiết ném lên đầu U Linh Vương. - Không đúng… Lục Ly đột nhiên bừng tỉnh, quỷ ảnh ở trong linh hồn của U Linh Vương, nếu đập một chuy này xuống, sợ là U Linh Vương và quỷ ảnh đều sẽ xong đời. U Linh Vương có chết hay không hắn cũng mặc kệ, quỷ ảnh là trợ giúp cường đại, không thể dễ dàng chết đi. Nếu không thể công kích đầu, vậy công kích chỗ nào? Đôi mắt Lục Ly vừa chuyển, rất nhanh tập trung vào hai tay U Linh Vương. Lực công kích của U Linh Vương tập trung hết trên tay, nếu có thể hủy diệt hai tay nó, vậy U Linh Vương chẳng khác nào là lão hổ không còn răng nanh, muốn vuốt ve thế nào cũng được. Gừ gừ! Nhìn thấy Lục Ly bước đến, U Linh Vương quơ móng vuốt, hung hăng vọt đến chỗ Lục Ly theo bản năng. Cho dù Lục Ly muốn đánh chết nó, nó cũng phải lôi kéo Lục Ly chết cùng. Bịch! Thần thiết hung hăng nện lên cánh tay U Linh Vương, hai cánh tay nhất thời máu thịt bay tứ tung, bị chém nát, hai móng vuốt bắn tung tóe giữa không trung, U Linh Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Chương 3008 Một vạn năm
Xẹt xẹt! Lục Ly hít hai ngụm khí lạnh, bởi vì móng vuốt kia xẹt qua ngực hắn, để lại một vết thương thật sâu trên ngực hắn, xương cốt cũng bị cào vỡ một thanh. Móng vuốt của U Linh Vương này rất sắc bén. Gừ! U Linh Vương rống lớn, vươn cánh muốn đào tẩu. Lục Ly sao có thể để nó dễ dàng đào tẩu, hắn lại thúc giục thần thiết, thần lực trong cơ thể toàn bộ bị dùng hết, thân mình hắn chớp động, đập sau lưng U Linh Vương. Một kích này không bằng một kích vừa rồi, bởi vì thần lực của Lục Ly không đủ, không thể để thần thiết phóng ra uy lực mạnh nhất. Nhưng đập nát cánh chim của U Linh Vương, nó không thể tiếp tục đào tẩu. Hừ! Lục Ly thu lại thần thiết, thân mình lóe lên, một tay bóp cổ U Linh Vương, nâng tay còn lại, liên tục đấm lên đầu U Linh Vương. Bang bang bang bang! Từng thanh âm nặng nề vang vọng, đầu của U Linh Vương bị thiết quyền của Lục Ly công kích liên tục, bị đập thành đầu heo. Không thể không nói, lực phòng ngự của U Linh Vương cũng thật biến thái. Lục Ly liên tục đập mấy chục quyền, đầu của U Linh Vương cũng không vỡ nát, chỉ có chút vết rách, trên mặt có huyết nhục mơ hồ. Hửm… Lục Ly vốn định đập chết tươi U Linh Vương, chợt nội tâm hắn khẽ động, không biết móng vuốt của U Linh Vương có thể mọc ra hay không, nếu có thể mọc ra, có lẽ… có thể thử thu phục nó? Chiến lực của U Linh Vương trưởng thành dị thường khủng bố, nghe nói trưởng lão bình thường gặp phải cũng đều phải chết. Chiến lực kia ít nhất có thể sánh bằng Tứ Kiếp hậu kỳ. Nếu có thể thu phục con U Linh Vương này, chờ sau khi nó trưởng thành, đó là trợ giúp phi thường cường đại. Vù! Lục Ly lấy ra Thần Sơn, kéo mạnh U Linh Vương vào trong đại điện của Thần Sơn. Trong đại điện chỉ có hai người, Mạnh Li và Long thống lĩnh, Huyết Linh Nhi khống chế thần thi theo dõi hai người. Vù! Trong đại điện nổi dậy sóng gió khủng bố. Lục Ly bắt U Linh Vương vọt vào. Mạnh Li và Long thống lĩnh nhìn lướt qua, hai người đều sợ run, sau đó thần tình khiếp sợ. Lục Ly bắt bọn họ làm tù binh thì thôi đi, vậy mà còn bắt U Linh Vương làm tù binh? U Linh Vương này, Mạnh Li nhớ rất kỹ, bởi vì hắn thiếu chút nữa bị một chiêu của U Linh Vương này cào chết. Nếu lúc ấy không phải nhờ Phùng Bưu cứu viện, cộng thêm mình phản ứng mau, giờ đây hắn đã là một khối thi thể rồi. Tuy con U Linh Vương này chỉ là một vị thành niên, nhưng chiến lực vẫn phi thường bưu hãn, Mạnh Li tin rằng cho dù là Tứ Kiếp Thiên Thần bình thường đều rất khó đánh chết, càng đừng nói bắt làm tù binh. Hiện tại U Linh Vương bị Lục Ly xách như xách chó chết đi vào, Mạnh Li và Long thống lĩnh làm sao không khiếp sợ? Hai người khiếp sợ rất nhiều, hoàn toàn không tưởng tượng nổi chiến lực của Lục Ly. Khi Lục Ly bắt Mạnh Li, cũng không vận dụng quá nhiều sát chiêu, chỉ vận dụng Hư Không Trùng cộng thêm Sát Đế Quỷ Trảm, khiến hắn bị thượng nặng. Long thống lĩnh cũng như thế, Lục Ly chỉ bằng thân thể chống lại công kích của hắn, lấy mạng đổi mạng. Những thủ đoạn này đều là thủ đoạn thật phổ biến. Nếu chỉ bằng thủ đoạn này, hai người tin tưởng Lục Ly tuyệt đối không đả thương được U Linh Vương, càng đừng nói là bắt làm tù binh. Nói đến đây, Lục Ly khẳng định đang giấu thực lực? Hoặc là nói… Lục Ly căn bản không có xem bọn họ là đối thủ chân chính, đối chiến hai người không cần sát chiêu. Đương nhiên, cũng có thể là Lục Ly có chí bảo, khai chiến với hai người không lấy ra nữa. - Đúng rồi! Mạnh Li liếc mắt nhìn thần thi, hơi vuốt cằm, tuy khối thần thi này hắn không liên hệ được với thi thể của Tử Đế, nhưng có thể dễ dàng nhìn ra bất phàm. Cộng thêm Thần Sơn cũng là dị bảo, Mạnh Li không nhận ra là Cửu Kì Sơn, nhưng một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ lại có nhiều bảo vật như vậy, nói rõ bất phàm của Lục Ly. Lục Ly không để ý đến hai người Mạnh Li, ánh mắt nhìn chằm chằm U Linh Vương. Nghĩ làm sao phục tùng con quái thú cường đại này. Nếu là người khác, khẳng định có bản lĩnh này, bởi vì không thể câu thông với U Linh Vương. Hắn có Huyết Linh Nhi! Huyết Linh Nhi có thể câu thông với quái thú, Huyết Linh Nhi năm đó từng phục tùng hai độn thú. Đương nhiên, đó chỉ là hợp tác đơn thuần, lần này Lục Ly chuẩn bị để U Linh Vương định ra khế ước với mình, nắm trong tay sinh tử của đối phương. Con U Linh Vương này là vị thành niên, là thời cơ phục tùng tốt nhất. Nếu chờ nó trưởng thành, muốn phục tùng càng thêm khó khăn. Quái thú cường đại đều có tôn nghiêm, không dễ dàng bị thần phục. Đôi mắt Lục Ly khẽ chuyển, nhìn thấy U Linh Vương buồn rầu chán nản, hắn nghĩ nghĩ, thân mình lóe lên, tiến vào trong Thiên Điện. Vứt U Linh Vương trên mặt đất, sau đó để Hư Không Trùng hành động, gặm cắn thân thể của U Linh Vương. Hắn khiến U Linh Vương thống khổ khó nhịn, tinh thần sụp đổ. Ầm! Lục Ly để Huyết Linh Nhi chui lại, bố trí thần văn trong thiên điện, tránh để U Linh Vương phá hư nơi này. Tuy móng vuốt của U Linh Vương bị phá hủy, nhưng thân thể của nó phi thường cường đại. Sau mấy nén hương, Huyết Linh Nhi bố trí mấy thần văn, Lục Ly để Hư Không Trùng động thủ gặm cắn, đồng thời để quỷ ảnh tra tấn linh hồn của nó. Hắn đang tra tấn thân thể và linh hồn của U Linh Vương. Khiến nó nhìn mình như nhìn thấy ma quỷ, như vậy, U Linh Vương mới có thể thần phục. Loại quái thú cường đại này đều sẽ có kiêu ngạo và tôn nghiêm của mình. Trong mắt bọn họ, nhân loại chỉ là sinh vật nhỏ bé, như là giòi bọ. Để một nhân loại thần phục giòi bọ, ngươi cảm thấy có thể sao? Chỉ hoàn toàn đánh vỡ tự tin của chúng nó, đánh vỡ kiêu ngạo của chúng nó, như vậy mới có thể khiến cho nó hoàn toàn thần phục. Bịch! Lục Ly vung bàn tay to lên, U Linh Vương bị vứt ra ngoài, U Linh Vương rít gào. Giờ đây, Hư Không Trùng và quỷ ảnh đồng thời phát tác, U Linh Vương thống khổ không chịu nổi, nó rít gào, phát hiện Hư Không Trùng và quỷ ảnh đều đang ở trong cơ thể mình, nó bó tay không biện pháp, chỉ có thể rít gào vọt đến chỗ Lục Ly. Ầm!
Chương 3009 Một vạn năm
U Linh Vương không còn lợi trảo, không khác gì con hổ không còn răng nanh. Cộng thêm U Linh Vương bị thương nặng, thực lực mọi mặt đều giảm xuống lợi hại. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, thoải mái hiểu thấu động tác của U Linh Vương. Thân mình hắn lóe lên, một quyền đấm lên người U Linh Vương, đấm bay nó thật xa. Gừ! Bịch! Gừ! Bang bang bang! U Linh Vương lần lượt vọt lên, lại lần lượt bị Lục Ly đấm bay, Lục Ly đấm lên từng tấc thịt, không có bảo lưu lại gì, đấm đến cả người U Linh Vương đầy thương tích. U Linh Vương nổi giận đến cực hạn, lần lượt đi lên, lần lượt rít gào vọt đến. Tuy nó không còn lợi trảo, nó vẫn còn răng nanh, nó muốn dùng răng nanh cắn chết Lục Ly. Vấn đề là cánh chim của nó bị đập nát, Hư Không Trùng và quỷ ảnh trong cơ thể nó vẫn liên tục công kích. Mỗi giây phút nó đều phải chịu đựng thống khổ, cả người bị thương nặng, làm sao có thể thương tổn đến Lục Ly? Lục Ly đứng lên, lạnh lùng như băng, lần nào cũng có thể đánh bay U Linh Vương thật dễ dàng. Thân mình nho nhỏ lại có lực lượng cường đại. Hình thể giữa hắn và U Linh Vương có đối lập rõ ràng, giống như một tráng hán và một con thỏ nhỏ. Nhưng con thỏ nhỏ này vừa động thủ, thì có thể thoải mái đánh bay tráng hán. Không thể không nói U Linh Vương này thật cường hãn, cho dù cả người bị thương nặng, còn không ngừng bị Hư Không Trùng gặm cắn, bị quỷ ảnh công kích, nó vẫn liên tục đứng lên, ước chừng chịu đựng hơn một giờ. Sau một giờ, U Linh Vương không động đậy nổi, cả người đều là thương tích, trong đại điện, nơi nơi đều là máu huyết. Nó quỳ rạp trên mặt đất, thở phì phò như quả tử cầu. Nhưng đôi mắt đỏ như máu kia vẫn nhìn chằm chằm Lục Ly, bên trong đều là thù hận và tức giận. Vù! Lục Ly lấy ra thần thiết, cũng không thúc giục, hắn cũng không còn thần lực thúc giục. Hắn chỉ cầm thần thiết, đi đến chỗ U Linh Vương. Gừ gừ! U Linh Vương rít gào, nhưng thân mình nó đang run rẩy, trong mắt đều là vẻ kinh hãi. Nó có linh trí rất cao, tự nhiên biết bảo vật này rất cường đại. Cánh tay và đôi cánh của nó đều bị thần thiết đập nát. Lục Ly lấy ra thần thiết, đây là muốn chặn sát nó sao? Nó sắp chết rồi sao? U Linh Vương giãy dụa đứng dậy, chậm rãi lui về sau, trong mắt đều là vẻ kinh hãi. Nó rõ ràng đang sợ, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng mang theo chút e ngại. Có lẽ… trong mắt nó, Lục Ly đã không phải nhân loại nhỏ bé mà là ma quỷ khủng bố. Lục Ly tiến lên từng bước, U Linh Vương lại lui lại từng bước. Sau một lát, U Lnh Vương thối lui đến góc tường, nó không còn đường thối lui. Nếu dựa theo tình huống bình thường, nếu không còn đường thối lui, con U Linh Vương hẳn là xông lên, đồng quy vô tận với Lục Ly? Nhưng U Linh giờ đây vẫn không động, mà ngồi ở góc tường, lạnh run. Nó sợ rồi! - Tốt lắm… Lục Ly thấy tình huống này, thở dài, chỉ cần đánh sợ U Linh Vương, chuyện còn lại đều xong rồi. Hắn truyền âm, Huyết Linh Nhi chui ra từ trong vách tường, hóa thành hồng quang, phóng vào cơ thể U Linh Vương, bắt đầu câu thông với nó. Lục Ly vẫn không nhúc nhích, đứng trước U Linh Vương, mặt không chút thay đổi, trong tay giơ lên thần thiết, bày ra bộ dáng tùy thời có thể cướp lấy mạng U Linh Vương. Thời gian dần trôi qua, hào quang trong mắt U Linh Vương không ngừng sáng lên, có nổi giận, có khinh thường, không cam tâm, có giãy dụa… - Được rồi! Sau nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm cho Lục Ly: - U Linh Vương đồng ý thần phục ngươi, nhưng nó muốn ước định với ngươi, một vạn năm sau phải thả nó rời đi! - Một vạn năm? Ha ha ha! Lục Ly cười ha hả, một vạn năm là đủ rồi. Đến lúc đó, chiến lực của hắn có lẽ mạnh hơn cả U Linh Vương, cũng không cần U Linh Vương làm gì. U Linh Vương có linh trí rất cao, tự nhiên hiểu được làm sao ký kết khế ước với võ giả, trở thành linh thú. Trên thực tế, trong lịch sử cũng có vài U Linh Vương bị bắt giữ, chỉ là U Linh Vương về sau đều học thông minh, đánh không lại thì lập tức trốn vào biển sâu. Thời gian trước, cường giả Địa Ngục Phủ diệt trừ U Linh Vương, con U Linh Vương này mới sinh ra không bao lâu, mẫu thân nó còn chưa kịp mang nó vào biển sâu, nó chỉ có thể tiếp tục ngây ngốc dưới nền đất. Ký kết khế ước rất đơn giản, kỳ thật chỉ lấy ra một bộ phận căn nguyên linh hồn đưa cho Lục Ly. Lục Ly nắm giữ căn nguyên linh hồn này, có thể liên hệ tinh thần với U Linh Vương, cũng có thể nắm giữ sống chết của nó. Sau khi luyện hóa căn nguyên linh hồn của U Linh Vương, trên mặt Lục Ly lộ ra tươi cười, có thể có một chiến tướng cường đại như vậy, có thể thăng cấp thực lực của hắn về sau. - Huyết Linh Nhi, hỏi thử nó cánh tay có thể mọc ra không? Ta có thần dược! Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, nếu cánh tay U Linh Vương không thể mọc ra, vậy hắn cần U Linh Vương có lợi ích gì, nuôi dưỡng một phế vật sao? Huyết Linh Nhi trao đổi một phen, rất nhanh truyền âm nói: - Có thể, nó nói cho dù không cần linh dược, nó cũng có thể mọc ra. Năng lực khôi phục của thân thể nó rất cường đại. - Tốt lắm! Lục Ly vừa lòng gật đầu, lấy ra một ít thần dược khôi phục đưa cho U Linh Vương. U Linh Vương há mồm nuốt vào, sau đó quỳ rạp trên mặt đất, bắt đầu chữa thương. Lục Ly thu hồi Hư Không Trùng và quỷ ảnh, sau đó thân mình chợt lóe, đi đến chỗ Mạnh Li. Mạnh Li và Long thống lĩnh cả kinh, ánh mắt nhìn Lục Ly đều mang theo vẻ kính sợ. Có thể cầm tù một con U Linh Vương, chiến lực của Lục Ly đã nhận được khẳng định của bọn họ. - Ngươi, ngươi muốn làm gì? Nhìn thấy Lục Ly đi tới, Mạnh Li tỏ ra sợ hãi nhìn hắn. Thương thế của hắn đã khôi phục một ít, nhưng thần đan đã bị phế bỏ, linh hồn còn bị phong ấn. Cho dù thương thế thân thể đã khỗi phục, tạm thời cũng là một phế nhân. - Ta muốn hỏi thăm chút tin tức, nếu ngươi phối hợp, có lẽ không cần chịu nỗi khổ thể xác! Lục Ly cười tủm tỉm, sau đó vung tay lên, Hư Không Trùng bay ra đầy trời. Mạnh Li và Long thống lĩnh nhất thời biến sắc.
Chương 3010 Một thông đạo khác
Bị những con trùng này gặm là mất mạng, loại thống khổ này cả đời bọn họ cũng không muốn chịu lần hai. Mạnh Li khuất nhục nói: - Ngươi nói đi, ta có thể nói cho ngươi! - Phùng Bưu đã đào tẩu rồi! Lục Ly nói thẳng: - Hiện tại lối ra đã bị phong ấn, ta dự đoán rất nhanh trưởng lão U Hồn Cốc và cường giả của Mạnh gia sẽ tiến vào. Hai người các ngươi suy ngẫm giúp ta, làm sao để chúng ta chạy thoát? Ta chỉ cần chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo, chỉ cần ta rời khỏi, các ngươi liền an toàn. Điểm này ta có thể lập huyết thệ. - Phùng Bưu đào tẩu rồi? Mạnh Li và Long thống lĩnh liếc nhau. Đôi mắt hai người đều sáng ngời, trưởng lão U Hồn Cốc ắt hẳn đã đi vào được? Cường giả Mạnh gia hẳn cũng rất nhanh. Chỉ cần cường giả này đến, Lục Ly còn có thể đi đằng trời? - Ha hả! Mạnh Li cười ảm đạm, noi: - Lục Tứ, ngươi đừng không chấp nhận sự thật, ngươi không trốn thoát được. Hiện tại, hoặc ngươi giết chúng ta. Nếu không chờ đợi ngươi chỉ là tử vong. Khi ở trước mặt cường giả chân chính, ngươi chỉ giống như con dã thú, bọn họ muốn giết ngươi không khác gì bóp nát một con kiến! - Vù! Hư Không Trùng bay qua, Lục Ly cũng lười vô nghĩa nữa, Mạnh Li đến giờ còn dám kiêu ngạo, vậy để hắn thích ứng chút đi. Hư Không Trùng bay đi, tiến vào trong cơ thể của Mạnh Li và Long thống lĩnh, bắt đầu gặm cắn thân thể của họ. A! Hai người kêu lên thảm thiết, mặt đất quay cuồng, trong mắt đều là hận ý khắc cốt ghi tâm. Lục Ly bất động thanh sắc, lạnh lùng đứng ở một bên. Hắn đối đãi với địch nhân luôn lãnh huyết vô tình, Mạnh Li và Long thống lĩnh muốn giết hắn, tra tấn bọn họ thế nào cũng không quá đáng. - Ngừng, ngừng! Chỉ một lát Mạnh Li đã không chịu nổi, toàn thân như có con trùng gặm cắn, loại cảm giác tra tấn người này, hắn sắp điên rồi, linh hồn sắp sụp đổ. Long thống lĩnh còn đang kiên trì, cắn răng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Cả người run rẩy, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Lục Ly. Lục Ly không để Hư Không Trùng dừng lại, không để Mạnh Li chịu chút đau khổ, đợi lát nữa sẽ không ngoan ngoãn phối hợp. Rất nhanh Mạnh Li không chịu nổi, không ngừng rống lên, cầu xin Lục Ly. Long thống lĩnh cũng không chịu nổi, cũng bắt đầu cầu xin Lục Ly. Lại trôi qua hai nén hương, Lục Ly để Hư Không Trùng dừng lại. Hắn chậm rãi đi đến trước người Mạnh Li, ngồi xổm xuống, nhìn Mạnh Li như nhìn giòi bọ, nói: - Hiện tại có thể nói rồi chứ? Nếu ngươi không muốn nói, chúng ta có thể tiếp tục. Ta có thể cam đoan, chỉ cần ta không chết, ngày như vậy sẽ còn rất dài! Vù vù! Mạnh Li oán hận nhìn Lục Ly vài lần, hắn cắn răng nói: - Cho ta nghỉ ngơi một lát, ta suy ngẫm lại! Lục Ly hơi gật đầu, cũng không đứng lên, tiếp tục ngồi xuống, lạnh lùng nhìn Mạnh Li. Mạnh Li nhắm mắt trầm tư, ước chừng qua một nén nhang, mới mở miệng nói: - Lục Tứ, ngươi muốn bắt ta làm con tin để rời khỏi Địa Ngục Phủ, con đường này là đúng. Nhưng phải xem người Mạnh gia chúng ta tới là ai. Nếu là Nhị gia ta, ngươi còn có cơ hội. Nếu là Tam gia ta tới, hắn sẽ không cho ngươi cơ hội gì, hắn chính là sát ma lãnh huyết có tiếng ở Địa Ngục Phủ. - Nhị gia gia, Tam gia gia? Lục Ly nhướng mày, hỏi: - Gia gia ngươi đâu, phụ thân ngươi đâu? Bọn họ sẽ không đến? - Gia gia ta chết trận rồi! Mạnh Li chua sót cười nói: - Chiến lực cha ta không cao, địa vị không cao, lần này khẳng định sẽ không để hắn đến. Nhị gia gia đối với ta tốt lắm, hắn đến đây, ngươi có hi vọng rời đi. Nếu Tam gia gia ta đến đây, hắn sẽ trực tiếp đấm chết ngươi, thuận tiện đập chết ta. Hắn sẽ không cho phép có người phá vỡ tôn nghiêm của Mạnh gia. - Về phần trưởng lão của U Hồn Cốc… Mạnh Li tiếp tục nói: - Ngươi có thể không cần để ý bọn họ. Bọn họ cho dù là ai cũng không dám xằng bậy. Nếu ta chết, bọn họ đều gặp liên lụy, cho nên ngươi bắt ta, trưởng lão U Hồn Cốc căn bản không dám động thủ với ngươi. - Nhị gia gia, Tam gia gia ngươi có thể đánh chết ta trong nháy mắt? Lục Ly hỏi vấn đề mấu chốt, hắn không thể không cẩn thận. Hắn chưa từng giao thủ với cường giả tuyệt đỉnh, cho nên phải hỏi rõ ràng. - Có thể! Mạnh Li thật khẳng định nói: - Nếu ngươi không phải võ giả Tứ Kiếp, Nhị gia gia và Tam gia gia ta, bất kì ai ra tay, ngươi đều không có cơ hội phản kích, nhất là Tam gia gia ta. Hắn hiểu biết bí thuật linh hồn, muốn giết ngươi rất đơn giản. - Được rồi! Ta hiểu rồi! Lục Ly hơi gật đầu, ánh mắt nhìn Long thống lĩnh, nói: - Long thống lĩnh, đến phiên ngươi, ngươi có cái gì… muốn nói với ta không? Chúng ta hiện tại vinh nhục cùng hưởng, ta có thể đào tẩu, đại biểu các ngươi có thể sống. Ta chết, các ngươi cũng phải chết. - Ta nghe nói… Long thống lĩnh nghĩ nghĩ rồi nói: - Nghe nói U Hồn Giới còn có một thông đạo, nối liền với tòa núi lớn ngoài U Hồn Cốc. Nhưng thông đạo này phi thường nguy hiểm, không phải cấp bậc trưởng lão đi vào, hẳn phải chết. Đương nhiên… ta chỉ nghe nói như vậy, là thật là giả cũng không thể xác định. Hả? Lục Ly vui vẻ, không ngờ tới còn có một thông đạo? Nếu có thể tìm ra thông đạo kia nhanh chóng, có lẽ hắn còn cơ hội chạy thoát. Vù! Trong hoang dã, tám cường giả rất nhanh phi hành, cầm đầu là trưởng lão mạnh nhất của U Hồn Cốc, Hoắc lão, tên đầy đủ là Hoắc Nguyên Phong. Không chỉ có tám đại trưởng lão, lần này gần như nửa quân đội đều đi vào, tìm kiếm Lục Ly khắp thế giới. Hoắc trưởng lão gặp quân đội Hầu Tam dẫn đầu, đối với lên án của Hầu Tam, hắn cũng không nói gì, hắn cũng không muốn quản quan hệ giữa Hầu Tam và Lục Ly. Hắn chỉ hỏi rõ ràng tình huống, sau đó lập tức mang theo bảy trưởng lão bay về phía U Ma Sơn. Bởi vì lần cuối Lục Ly gặp đám người Hầu Tam là bay về phía U Ma Sơn. Với tốc độ của mấy trưởng lão, chỉ cần một ngày, bọn họ đã đến U Ma Sơn. Đám người Hoắc lão bắt đầu tìm kiếm khắp núi, mỗi một nơi đều không buông tha, dấu vết gì cũng tìm hiểu rõ ràng. Ngoài Hoắc lão và Vân lão không sợ đại nhân vật của Mạnh gia, các trưởng lão còn lại đều phi thường sợ hãi. Cho nên, làm việc thật nghiêm túc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất