Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 3131 Phá vây
Hai người liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, cho dù một người có dịch dung như thế nào, thì ánh mắt cũng rất khó gạt người, đặc biệt là người quen thuộc, cho nên hai người liền dễ dàng phán đoán ra là Lục Ly. Lục Ly cũng có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng, nhìn bộ dạng giống khất cái của hai người, trên người toàn là thương thế, rất nhiều chỗ không có một khối thịt hoàn hảo, hắn liền có chút cảm giác chua xót không hiểu. Hắn không chần chờ nữa, thân thể lao đi như cuồng long, nháy mắt đã đến phía trước Tần Chiến và Cam Lâm, truyền âm của hắn vang lên ở trong đầu hai người: - Đừng kháng cự, ta mang các ngươi đi! Đột nhiên giờ phút này Tần Chiến tỉnh ngộ lại, truyền âm nói: - Lục Ly, đừng làm xằng làm bậy, nơi này có rất nhiều cường giả, ngươi sẽ chết! - Vù vù vù! Gần như cùng lúc, vô số quân sĩ bên trong sơn cốc cũng chạy lại đây, hơn nữa còn có mấy tên thống lĩnh và một cường giả Tứ Kiếp tọa trấn, tất cả mọi người đều bay về phía Lục Ly. Vị võ giả Tứ Kiếp kia khoá chặt Lục Ly, tức giận quát: - Dám gây chuyện ở Lôi Ngục Sơn? Tự tìm đường chết! - Phanh! Một viên đạn tín hiệu bay lên không, nổ tung trên trời cao, quả nhiên Lôi Ngục Sơn canh phòng nghiêm ngặt, tốc độ phản ứng thật nhanh. Nếu là người bình thường muốn gây sự ở đây, thật đúng là tự tìm chết. - Ong! Vào giờ phút này Lục Ly cũng không do dự nữa, Thiên Ly Châu chợt lóe sáng, U Linh Vương xuất hiện, nhắm thẳng về phía vị trưởng lão kia bay đi, mặt khác Lục Ly cũng thả ra mười mấy con Phong Ma Thú, đánh về phía quân sĩ ở bốn phía. - Hả… Tần Chiến đang chuẩn bị đang nói cái gì, cảm ứng được hơi thở của U Linh Vương, hắn lập tức bị dọa sợ. Cam Lâm cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ, hơi thở của U Linh Vương và Phong Ma Thú đều rất khủng bố, vậy mà lại do Lục Ly thả ra sao? - Phanh phanh phanh! Bên người Tần Chiến và Cam Lâm có mấy tên quân sĩ, thân thể Lục Ly chợt lóe lên, đánh ra mấy quyền, hất bay một số người, trong đó có hai người trực tiếp chết đi. Thiên Ly Châu lóng lánh quang mang, một cỗ hấp lực cường đại bao phủ Tần Chiến và Cam Lâm. Hai người không kháng cự, thoáng cái bị Lục Ly hút vào, nội tâm Lục Ly trở nên yên tâm, ánh mắt hắn nhìn về phía đám quân sĩ và vị trưởng lão kia. - Ngao! U Linh Vương gào rống lên, móng vuốt sắc bén chộp tới trưởng lão, trong tay vị trưởng lão kia xuất hiện một sợi xích sắt, quất về phía đầu U Linh Vương. - Phanh! Đầu U Linh Vương vang lên một đạo thanh âm nặng nề, mấy cái vảy bóc ra, không biết U Linh Vương bị thương nặng hay không. Với cả chút thương thế này đối với U Linh Vương cũng không tính cái gì, nhưng vị trưởng lão kia lại thảm, móng vuốt U Linh Vương hung hăng chộp tới, chiến giáp trước ngực vị trưởng lão lập tức bị xé rách, móng vuốt U Linh Vương tiến quân thần tốc, thoáng cái xé rách bụng trưởng lão. - A! Vị trưởng lão kia phát ra một tiếng hét thảm, U Linh Vương dùng sức xé một cái, trưởng lão trực tiếp bị xé thành hai mảnh. Ở một bên khác, Phong Ma Thú vọt đi, nhưng không có phóng thích cột sáng, mà chỉ dùng thần thông phong hệ, cuồng phong thổi quét lên, cuốn bay từng đội quân sĩ và vô số nô lệ lên giữa không trung. - Chuyện này... Năm tên quân sĩ mang Lục Ly tiến vào trợn tròn mắt, mấy người thu được của Lục Ly một chút thần thạch, ban đầu còn cao hứng phấn chấn, nhưng hiện tại lại có loại xúc động muốn chết. Bọn họ mang theo Lục Ly tiến vào, rất nhiều người đều nhìn thấy. Hiện tại Lục Ly không chỉ cướp hai người, mà càng nghiêm trọng hơn là giết một vị trưởng lão, đây chính là tội lớn ngập trời, bọn họ đưa Lục Ly tiến vào, khẳng định sẽ bị cấp trên truy cứu, lần này bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ. - Vù vù! Vô số quân sĩ bị thổi bay, bốn phương tám hướng xung quanh đều là tiếng xé gió, không biết có bao nhiêu quân sĩ tới, Lục Ly cảm ứng được mười mấy đạo hơi thở cường đại đang nhanh chóng bay về phía bên này, rõ ràng là trưởng lão trong Lôi Ngục Sơn đều bị kinh động. - Ong ong ong! Từng con Phong Ma Thú trong Thiên Ly Châu xuất hiện, hắn ước chừng thả ra khoảng năm mươi con. Sau đó thu U Linh Vương, tự mình bay lên trên lưng một con Phong Ma Thú, tiếp theo vung tay lên, tất cả Phong Ma Thú đều bay lên không, phóng về phía tây bắc. Phía tây bắc có một đội quân sĩ vọt tới, ước chừng khoảng hai ba ngàn người, đằng trước còn có một vị trưởng lão dẫn đội, tất cả mọi người đều đằng đằng sát khí, thoạt nhìn rất là dọa người. - Ha ha! Lục Ly cười nhạt, hạ lệnh công kích cho Phong Ma Thú, độc giác trên đầu hơn năm mươi con Phong Ma Thú sáng lên, một cỗ hơi thở khủng bố tràn ngập mà ra, tiếp theo hơn năm mươi đạo quang trụ loé lên, bắn thẳng mà đi. - Rút lui! Hai mắt vị trưởng lão đi ở phía trước co rụt lại gào rống lên, chính hắn cũng nhanh chóng di động sang bên cạnh, nhưng phản ứng của hắn vẫn chậm, bị một cột sáng đánh trúng. Nếu chỉ bị một cột sáng đánh trúng, thì cũng không sao cả, sẽ không bị chết đi. Vấn đề là sau khi hắn bị đánh trúng, liền không có biện pháp khống chế thân thể của mình, mà hắn lại ở phía trước nhất. - Phanh phanh phanh! Cho nên vị trưởng lão này rất bi thảm, liên tục bị bốn đạo cột sáng đánh trúng, thân thể bị bắn ra bốn cái huyết động, trưởng lão này trực tiếp đi đời nhà ma. Số quân sĩ còn lại càng thảm hại hơn, phàm là người bị cột sáng đánh trúng sẽ trực tiếp chết đi, rất nhiều cột sáng không chỉ xuyên thủng một người, mà còn liên tục xuyên thủng ba bốn người. Hơn năm mươi đạo quang trụ bắn ra, thoáng cái đã đánh chết và làm bị thương sáu bảy trăm người, vốn dĩ có vô số võ giả, nhưng hiện tại đã bị quét ra một cái lỗ hổng ở giữa. - Ong! Đám quân sĩ vẫn không kịp phản ứng lại, sừng của Phong Ma Thú đã sáng lên lần nữa. Lần này quân sĩ bị dọa cho choáng váng, dồn dập tản ra bốn phía, hoảng sợ chạy trốn. Đáng tiếc tốc độ các quân sĩ quá chậm, vẫn có mấy trăm quân sĩ bị đánh chết. - Đi! Lục Ly vung tay lên, mang theo mấy chục đầu Phong Ma Thú cuồn cuộn bay về phía trước, tốc độ Phong Ma Thú rất nhanh, thoáng cái xuyên qua giữa đại quân, quân sĩ ở bốn phía vọt tới không kịp vây kín.
Chương 3132 Chặn lại
- Đuổi, đuổi, đuổi! Mấy vị trưởng lão còn lại gào thét, đuổi theo từ các phương hướng, không ngờ lại có người dám kiêu ngạo, đại khai sát giới ở Lôi Ngục Sơn như thế? Không đánh chết Lục Ly, về sau làm sao Thác Bạt gia còn lăn lộn ở Lãnh Tuyền Lĩnh được? Tốc độ Phong Ma Thú rất nhanh, thoáng cái đã chạy ra khỏi Lôi Ngục Sơn, mười mấy vị trưởng lão kia đều là trưởng lão bình thường, so ra tốc độ đều kém Phong Ma Thú. Cho nên Lục Ly lao ra khỏi Lôi Ngục Sơn rất thuận lợi, hắn không bay thẳng đến Võ Nguyên Lĩnh, nếu đã bại lộ trước thời gian mà hắn còn đi về phía trước, khẳng định phía trước sẽ xuất hiện truy binh cường đại chặn đường. Hắn chạy trốn về phía bắc, xem ra mục tiêu hiện tại giống như là mặt phía bắc Thiên Thái Lĩnh, hắn đã sớm chuẩn bị tốt đường chạy trốn, mỗi một bước đều trải qua tính toán tỉ mỉ, nhiều lần cân nhắc. Bên này chết nhiều người như vậy, tốc độ Lục Ly lại rất nhânh, quân sĩ bình thường căn bản không đuổi kịp, cho nên mười mấy trưởng lão để lại một người đi Thần Tuyền Thành, số còn lại một đường đuổi theo. Vị trưởng lão kia dựa vào tốc độ nhanh chóng bay vào trong Lôi Thành, đến Lôi Thành hắn lập tức nói mấy câu với trưởng lão trấn thủ bên này, rồi nhanh chóng truyền tống đi Thần Tuyền Thành. Lôi Thành lập tức rối loạn, vô số chiến thuyền bay lên không, đuổi theo về mặt phía bắc, mấy vị trưởng lão trấn thủ bên này đều xuất động. Có người đi Lôi Ngục Sơn cướp hai người, còn giết hơn một ngàn quân sĩ, quan trọng nhất là giết hai vị trưởng lão, việc này quá lớn, rất lâu rồi Thác Bạt gia không xảy ra chuyện như vậy. Mặt khác còn có một chuyện, hôm nay là ngày đại hôn của Thác Bạt Ưng, trong Thần Tuyền Thành có rất nhiều khách khứa, xảy ra chuyện như vậy tương đương với hung hăng tát lên mặt Thác Bạt gia một cái. Chuyện lớn như vậy cũng không có khả năng giấu được, giờ phút này Lục Ly mang theo mấy chục đầu Phong Ma Thú cuồn cuộn bay về phía bắc kia kìa, loại chuyện này có thể giấu giếm được sa? Một khi để Lục Ly chạy trốn, việc này sẽ càng lớn hơn nữa. Vị trưởng lão kia truyền tống đến Thần Tuyền Thành, quả nhiên khách khứa đã tụ tập ở Vân Long Sơn, hỉ khí dương dương, tân nương tử đã được đưa tới, nghi thức vừa mới hoàn thành xong, đang tổ chức tiệc rượu. Toàn bộ Vân Long Sơn đều rất náo nhiệt, vị trưởng lão này không công bố sự tình với mọi người, chỉ âm thầm báo cho tộc trưởng. Tộc trưởng Thác Bạt gia giận tím mặt, lập tức hạ lệnh cho mười mấy trưởng lão mạnh nhất gia tộc xuất động, chia làm hai đường, một bộ phận truyền tống đuổi theo, một bộ phận mở ra vực môn lên phía trước chặn đường, dù thế nào cũng phải lưu Lục Ly lại Lãnh Tuyền Lĩnh . Tuy rằng tin tức không có truyền ra, nhưng đột nhiên mười mấy trưởng lão Thác Bạt gia biến mất, vẫn khiến các tân khách lập tức phát hiện ra chuyện không đúng rồi. Nếu không phải đã xảy ra chuyện lớn, sao mười mấy vị trưởng lão cường đại của Thác Bạt gia có thể rời đi? Rất nhanh, vực môn Vân Long Sơn đã mở ra, vực môn mở ra sẽ có dao động, rất nhiều khách khứa tới hôm nay đều là cường giả, tự nhiên có thể cảm ứng được. Tuy rằng tộc trưởng Thác Bạt gia không có công bố, nhưng người các gia tộc cũng bắt đầu đưa tin, điều động người của bọn họ điều tra xem đã xảy ra chuyện gì. Một canh giờ sau, tin tức truyền đến. Có một tên Thiên Thần Nhị Kiếp cướp người, giết hai vị trưởng lão Thác Bạt gia ở Lôi Ngục Sơn, hiện tại đang một đường bỏ chạy về phía bắc. Trên đường Thác Bạt gia phái ra mấy đợt truy binh, nhưng đều bị người này đánh tan, hiện tại Thác Bạt gia đã chết bốn năm ngàn người. Tộc trưởng Thác Bạt gia phải hạ mặt, tìm tộc trưởng một cái đại gia tộc khác, bởi vì giờ phút này Lục Ly đã sắp chạy ra khỏi địa bàn Thác Bạt gia, cần một cái gia tộc khác phái ra cường giả chặn ở phía trước. Hắn không ném được mặt mũi trở về xin Lưu gia xuất động, trừ phi Lục Ly trốn ra khỏi Lãnh Tuyền Lĩnh . - Báo… Một canh giờ sau, có tin tức truyền đến, làm toàn bộ người Thác Bạt gia đen mặt lại. Đột nhiên Lục Ly thay đổi phương hướng, bay về hướng tây bắc, hơn nữa hắn có được một loại bảo vật phi hành rất nhanh, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng được, các trưởng lão phía sau một đường truyền tống vậy mà cũng đuổi không kịp hắn. - Truyền tống cũng không đuổi kịp? Các tân khách đều ngơ ngác, còn có bảo vật phi hành gì, có thể so sánh với tốc độ truyền tống chứ? - Thần Hành Chu! Một vị khách kinh hô lên, hắn suy nghĩ một chút nói: - Hình như lúc trước có nghe nói qua bên La Sát Hải có một người như vậy, còn bị hai đại thế lực ở La Sát Hải đuổi giết thì phải. Hắn cũng là một võ giả Nhị Kiếp, lại có được chiến thú có thể so với Tứ Kiếp, có lẽ là hắn rồi. - Không đúng, hắn bỏ chạy về phía tây bắc! Một vị khách khác kinh hô lên nói: - Hắn muốn đi vào Võ Nguyên Lĩnh, trước đó hắn lừa các ngươi, cho cường giả của các ngươi mở ra vực môn đi phía bắc, mục đích thật sự của hắn là bỏ chạy về Võ Nguyên Lĩnh. - Võ Nguyên Lĩnh! Tâm thần người Thác Bạt gia trầm xuống, Võ Nguyên Lĩnh và bọn họ là kẻ địch, một khi Lục Ly trốn vào Võ Nguyên Lĩnh mà nói, vậy sẽ không có biện pháp truy kích, người Thác Bạt gia cũng chết vô ích. - Lưu tam ca! Tộc trưởng Thác Bạt gia cười khổ, chắp tay nói: - Chỉ có thể mời Lưu tam ca giúp đỡ, nếu không cái mặt già này của ta sẽ không còn chỗ đặt xuống nữa. - Ta sẽ lập tức trở về! Một vị trưởng lão Lưu gia gật đầu, Lục Ly gây chuyện ở Lãnh Tuyền Lĩnh, cũng tương đương với đánh mặt Lưu gia hắn. Hiện tại Lưu gia và Thác Bạt gia là thông gia, bọn họ không thể mặc kệ việc này được. Trưởng lão Lưu gia dẫn người truyền tống trở về, một canh giờ sau từng đạo mệnh lệnh được truyền ra, toàn bộ Lãnh Tuyền Lĩnh đều động lên. Đặc biệt là các thành trì ở phía tây bắc, vô số chiến thuyền bay lên không, hình thành từng đạo phòng ngự, chuẩn bị chặn Lục Ly lại. Nhiệm vụ của nhóm người này không phải là chặn giết Lục Ly, bọn họ cũng không có năng lực này, phía trên ra lệnh chặn Lục Ly lại, làm chậm tốc độ tiến về phía trước của Lục Ly. Chờ các trưởng lão cường đại khác đi qua, sẽ có thể dễ dàng đùa chết hắn.
Chương 3133 Vận mệnh chú định
Lần này triệu tập ít nhất mười mấy vạn quân sĩ, Lưu gia không tin, mười mấy vạn quân sĩ không ngăn được một người? Lục Ly dám gây sự ở nơi này, Lưu gia liền chuẩn bị để hán lưu lại đây. - Ầm ầm ầm! Thiên Phong Thành, tây bắc Lãnh Tuyền Lĩnh. Một chiếc thuyền nhỏ màu đen phá không bay đến, phía trước thành trì ngàn dặm có hơn trăm chiếc chiến thuyền dàn trận địa sẵn sàng đón địch, phía trên không có quá nhiều cường giả, chỉ có hai vị trưởng lão, còn lại là vô số quân sĩ, ước chừng bảy tám ngàn người. - Chú ý, tới rồi! Một vị trưởng lão trầm quát lên, vô số quân sĩ bay lên khỏi chiến thuyền, lấy binh khí ra, chờ Thần Hành Chu từ nơi xa tới gần. - Công kích! Trưởng lão quát lên, lập tức có lưu quang đầy trời bắn ra. Chỉ có điều giờ phút này Thần Hành Chu xoay tròn một vòng, hơi di động sang bên cạnh, nhẹ nhàng né tránh công kích của một đám người. - Ong! Một người trong Thần Hành Chu bay ra, tiếp theo một quả hạt châu trong tay hắn sáng lên, mấy chục đầu Phong Ma Thú xuất hiện, mấy chục đạo cột sáng loé lên, vạch phá trường không bắn vào đám quân sĩ rậm rạp bên kia. - Tản ra! Trưởng lão bên kia kinh hô lên, nhưng vấn đề là nhiều quân sĩ như vậy sao có thể tản ra chứ? Mấy chục đạo cột sáng vọt tới, lập tức có vô số người biến thành huyết vụ. Bởi vì võ giả quá dày đặc, nên một lần công kích này, có ít nhất hơn một ngàn người chết đi, huyết vụ bay tứ tung đầy trời, vô số tay đứt chân cụt bay khắp nơi, tiếng kêu thảm thiết vang lên hết đợt này đến đợt khác. - Hô hô hô! Bên này trở nên hoảng loạn, đòn công kích thứ hai của Lục Ly lại tới, lại là một vòng huyết vụ bay tứ tung, võ giả quá dày đặc, liền trở thành bia sống cho hắn ngắm, đảo qua là một tảng lớn… - Muốn chết! Hai vị trưởng lão tức giận gào thét vọt tới, Lục Ly lại cười nhạt. Thiên Ly Châu chợt lóe quang mang, lại là hơn ba mươi con Phong Ma Thú xuất hiện, lần này là khoá chặt hai vị trưởng lão. Cùng lúc đó những con Phong Ma Thú này còn phóng thích áo nghĩa phong hệ, cuốn lấy hai người kia, hai người chỉ có thể trơ mắt nhìn hơn ba mươi đạo quang trụ đánh trúng mình. - Oanh! Hai vị trưởng lão bị bắn thành huyết vụ, Lục Ly thu Phong Ma Thú lại, cưỡi Thần Hành Chu phá không bay đi. Bên kia vẫn còn mấy ngàn quân sĩ, nhưng không có một người nào dám chặn lại, tất cả đều trơ mắt nhìn Thần Hành Chu rời đi… Chặn lại không được! Mấy trăm cái thành trì, ngay từ đầu đã điều động mười mấy vạn quân sĩ, về sau lại triệu tập hai mươi mấy vạn. Mấy chục vạn quân đội, cộng thêm hơn trăm vị võ giả Tứ Kiếp, hợp thành mấy chục lớp phòng thủ. Kết quả một đám tin tức truyền về, nhưng không có cái nào nói chặn được Lục Ly lại, cho dù là kéo dài một ít thời gian cũng rất khó. Phong Ma Thú của Lục Ly quá mạnh, quan trọng nhất là số lượng nhiều, cộng thêm Lục Ly còn có Quỷ Ảnh và U Linh Vương, trưởng lão Tứ Kiếp và quân sĩ bình thường căn bản không ngăn được. Lục Ly chạy trốn hơn một ngày thời gian, cộng với lúc trước hắn đánh chết hai võ giả Tứ Kiếp ở Lôi Ngục Sơn, hiện tại võ giả Tứ Kiếp bị Lục Ly đánh chết đã lên đến Thập Bát người. Trong đó còn có ba vị Tứ Kiếp trung kỳ, tất cả đều bị Phong Ma Thú bắn giết trong nháy mắt. Nếu chỉ là mấy chục đầu Phong Ma Thú còn có thể nói, Lục Ly lại có hơn một trăm con, hơn một trăm đạo quang trụ bắn ra, võ giả Tứ Kiếp có thể ngăn cản được ba bốn đạo, nhưng có thể ngăn trở được mấy chục đạo sao? Dưới tính huống bị oanh kích liên tục, cho dù là võ giả Tứ Kiếp cũng phải chết. Thực ra không chặn lại được cũng không phải là chuyện lớn gì, quan trọng nhất chính là Lục Ly lại thay đổi phương hướng lần nữa, lần này hắn bay về phía tây nam. Rất nhiều trưởng lão mở ra vực môn lên trước chặn đường và những người đi về phía bắc chặn đường lúc trước, ở trong các đại gia tộc phía bắc mở ra vực môn đi về phía tây bắc chặn đường. Lục Ly lại thay đổi phương hướng một lần nữa, khiến đám người có một loại cảm giác từng quyền đánh vào trong nước. Bọn họ bố trí rất nhiều lớp phòng tuyến ở phía tây bắc, bảo đảm bất kể Lục Ly từ hướng nào tiến vào Võ Nguyên Lĩnh, đều sẽ bị một đến hai siêu cấp cường giả chặn giết. Một đám người giăng lưới, chờ Lục Ly đi vào bẫy, kết quả Lục Ly lại chạy trước, chuyện này làm cho một đám cường giả buồn bực đến hộc máu, rất nhiều lão giả từng trải sau khi nhận được tin tức đều chửi ầm lên. Tốc độ Thần Hành Chu quá nhanh, di chuyển hoàn toàn không có quy luật, đám người truyền tống đi theo sau rất khó đuổi theo. Ban đầu thấy Lục Ly đi cái thành trì này, mọi người lập tức truyền tống qua. Nhưng chờ bọn họ truyền tống đến, mới biết được Lục Ly đã thay đổi phương hướng. Chờ bọn họ truyền tống đuổi theo lần nữa, Lục Ly lại thay đổi phương hướng rồi. Vốn dĩ tốc độ Thần Hành Chu chậm hơn so với truyền tống một chút, nhưng đường đi của nó mơ hồ như thế, muốn dùng truyền tống trận đuổi theo quá khó khăn. Hơn nữa địa vực Tam Trọng Thiên quá rộng lớn, khoảng cách giữa cái thành trì này và một cái thành trì khác lên đến mấy trăm vạn dặm, Lục Ly đi qua giữa, cho dù bọn họ ở gần thành trì thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. Trong tay Lục Ly có bản đồ tỉ mỉ, nên hắn biết rất rõ con đường mình đang đi về phía trước. Lúc đầu hắn muốn đi Võ Nguyên Lĩnh, nhưng phát hiện có quá nhiều người chặn lại, hắn biết đã xảy ra vấn đề, khẳng định phía trước sẽ có rất nhiều cường giả mai phục, cho nên hắn quyết đoán thay đổi phương hướng, đi về phía biên giới tây nam. Biên giới tây nam có một cái lĩnh, quan hệ giữa vị lĩnh chủ kia và Lưu Hùng không tồi, nhưng Lục Ly lại không phải nhất định chạy tới cái lĩnh kia, hiện tại hắn chỉ cần nơi nào an toàn, liền đi nơi đó. Hắn có thể từ sự ngăn chặn của quân đội ở gần nhìn ra trọng điểm phòng ngự, quân sĩ không cách nào chặn hắn lại, mục đích chỉ là cuốn lấy hắn, để trưởng lão cường đại có cơ hội lại đây. Lúc trước Lục Ly đã suy tính rất kỹ, nghĩ ra rất nhiều giả thiết trên đường chạy trốn, các thành trì trong Lãnh Tuyền Lĩnh đều rõ như lòng bàn tay, cái thành trì nào là đại thành, có siêu cấp cường giả tọa trấn hắn đều rất rõ ràng.
Chương 3134 Vận mệnh chú định
Một đường đi qua, Lục Ly vừa điều tra tình huống bốn phía, vừa dùng thần niệm dò xét bên trong Thiên Ly Châu, sau khi hắn truyền âm cho hai người, liền bảo U Linh Vương đi cắt đứt xích sắt trói buộc bọn họ. Lợi trảo của U Linh Vương rất sắc bén, tuy xích sắt này vô cùng kiên cố, nhưng ở dưới U lợi trảo của Linh Vương, vẫn nhẹ nhàng bị cắt đứt. Lục Ly tự mình tiến vào Thiên Ly Châu, cho hai người một ít đan dược, đồng thời quán chú một ít năng lượng, trợ giúp hai người phá giải phong ấn. Có một chút năng lượng của Lục Ly, hai người hóa giải cũng nhẹ nhàng hơn một ít, Lục Ly yêu cầu hai người hóa giải phong ấn, hơn nữa luyện hóa ấn ký đặc thù trong cơ thể. Nếu không Thác Bạt gia có thể đuổi theo, bọn họ chạy trốn sẽ rất vất vả. Sau khi xác định hai người có thể hóa giải phong ấn, Lục Ly liền mặc kệ hai người, giờ phút này cũng không có thời gian ôn chuyện, trốn không thoát thì không cần phải nói nữa, ba người đều phải chết, đến lúc đó trên đường đi hoàng tuyền ba người lại hảo hảo ôn chuyện… Sau khi tiếp tục phi hành, giờ phút này Lục Ly đã đến phía tây Lãnh Tuyền Lĩnh, đoán chừng lại phi hành về phía trước gần nửa ngày thời gian, là có thể đến Côn Luân Lĩnh ở phía tây. Lục Ly không chuẩn bị tiến vào Côn Luân Lĩnh, hắn biết rõ cho dù tiến vào Côn Luân Lĩnh thì khả năng chờ đợi hắn cũng chính là cường giả Côn Luân Lĩnh đuổi giết. Lưu Hùng và lĩnh chủ Côn Luân Lĩnh là huynh đệ kết bái, trong khoảng thời gian này Lục Ly giết nhiều người như vậy, đoán chừng phần lớn người là người Lưu gia. Hiện tại Lục Ly đã không chỉ kết thù với Thác Bạt gia, mà còn kết thù cùng Lưu gia, toàn bộ cường giả Lãnh Tuyền Lĩnh đều sẽ đuổi giết hắn, phàm là lĩnh vực có quan hệ tốt với Lưu Hùng thì đều không cần đi. - Ân… đi đến chỗ giao nhau giữa Lãnh Tuyền Lĩnh và Côn Luân Lĩnh, một đường chạy về phía bắc, hay là tiến vào Võ Nguyên Lĩnh! Lục Ly cẩn thận quan sát địa đồ, xác định lộ tuyến cuối cùng. Hắn dùng thần niệm dò xét phạm vị lớn, một khi phát hiện gần đó có người ngăn chặn, hắn sẽ lập tức chuyển hướng. Hiện tại hắn không muốn kéo dài bất cứ chút thời gian nào, có đôi khi một nén nhang thời gian cũng có khả năng là trí mạng. - Có người chặn lại! Thần niệm của Lục Ly dò xét thấy tình huống phía trước không đúng, không gian phía trước có dao động, hơn nữa dao động rất mạnh, hẳn là lượng lớn chiến thuyền đang tới gần. Lục Ly lập tức bảo Huyết Linh Nhi khống chế chiến thuyền bay về bên trái, tốc độ chiến thuyền quá nhanh, thoáng cái đã bay qua mấy vạn dặm, thế nhưng rất nhanh Lục Ly lại bảo Huyết Linh Nhi khống chế ngừng lại. Bởi vì phía trước xuất hiện rất nhiều chiến thuyền, ít nhất có mấy chục con, trong nháy mắt chiến thuyền Lục Ly dừng lại, trong chiến thuyền phía trước có không biết bao nhiêu võ giả bay ra, binh khí trong tay đều sáng lên, bắt đầu công kích. Thần Hành Chu vốn đã có một chút hư hại, Lục Ly không muốn tiếp tục bị công kích, cho nên hắn thu hồi Thần Hành Chu xuất hiện ở bên ngoài. Thiên Ly Châu chợt lóe sáng, U Linh Vương xuất hiện ở bên ngoài, hắn bay lên đầu U Linh Vương. U Linh Vương chớp động, nhanh chóng bay đi, tránh né lưu quang đầy trời. Những lưu quang này không chỉ do quân sĩ bình thường bắ ra, mà còn có công kích của ba vị võ giả Tứ Kiếp. - Hả… Lục Ly nhìn một chút, ba vị võ giả Tứ Kiếp này đều không quá mạnh, nội tâm hơi hơi an lòng một ít, tuy quân sĩ bên này hơi nhiều, nhưng chỉ cần không có siêu cấp cường giả ở đây, hắn liền không sợ gì cả. - Ầm ầm ầm! U Linh Vương bị mấy chục đạo lưu quang đánh trúng, một số chỗ trên người đã bị thương, nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với chiến lực của U Linh Vương. Lục Ly không sợ U Linh Vương bị thương, bởi vì hắn có u tuyền, lúc nào cũng có thể chữa trị thương thế cho U Linh Vương, chỉ cần không chết những thứ khác đều không phải vấn đề. - Ong ong ong! Lục Ly liên tục thả Phong Ma Thú ra, sau khi từng con Phong Ma Thú đi ra, lập tức phóng thích thần thông phong hệ. Đối với quân sĩ bình thường thần thông phong hệ của Phong Ma Thú đặc biệt hữu dụng. - Hô hô! Gió bão thổi đầy trời, những quân sĩ đó đều bị cuốn lên cao, mấy ngàn quân sĩ bên kia bay tới bị cũng bị thần thông phong hệ mà Phong Ma Thú phóng thích thổi bay toàn bộ lên trời cao, chỉ có ba vị võ giả Tứ Kiếp là có thể miễn cưỡng ổn định thân hình. Vấn đề là, ổn định thân hình thì cũng không có tác dụng gì, mười mấy đầu Phong Ma Thú bên này bắt đầu phóng thích thần thông trói buộc. Mặt khác độc giác trên đầu hơn ba mươi con Phong Ma Thú cũng sáng lên, thực ra vận mệnh ba tên võ giả Tứ Kiếp này đã được chú định. Phong Ma Thú là một loại chiến thú rất cường đại, nếu chỉ là một hai con thì không có nhiều ý nghĩa lắm, một khi số lượng nhiều lên uy lực sẽ lớn. Quan trọng nhất chính là Phong Ma Thú có thể phóng thích thần thông phong hệ cuốn lấy địch nhân, tuy không thể hoàn toàn trói buộc địch nhân, nhưng chỉ cần có thể giảm bớt tốc độ địch nhân, chuyện còn lại liền dễ làm. Độc giác trên đầu Phong Ma Thú bắn ra cột sáng, mang theo thuộc tính hủy diệt, có lẽ một lần không cách nào đánh chết địch, nhưng nếu liên tục bị đánh trúng mà nói, lực sát thương vẫn rất khủng bố. Trừ phi có được cường giả siêu cấp phòng ngự, nếu không bị đánh bị thương, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Ba vị cường giả Tứ Kiếp này đều không phải người đặc biệt mạnh, cho nên rất tự nhiên bị Phong Ma Thú xuyên thủng đánh chết. Sau khi ba người này bị đánh chết, những người còn lại vẫn bị thổi bay ở giữa không trung. Lục Ly không có thời gian đi quản những người đó, hắn lấy ra Thần Hành Chu phá không bay đi. Người giết không hết, đối với hắn giết những người đó cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Xung quanh đều là người, nếu hắn còn không đi, khẳng định sẽ bị cuốn lấy, đến lúc đó chờ chí cường giả Lãnh Tuyền Lĩnh lại đây, hắn sẽ không chạy được. Xung quanh có nhiều người tới như vậy, khẳng định là quân sĩ Lưu gia triệu tập, dùng cách thức trải thảm chặn lại. Khẳng định cũng có cường giả mở ra vực môn lại đây, cho nên Lục Ly không thể trì hoãn một khắc nào.
Chương 3135 Đi đâu kêu oan
Hắn cưỡi Thần Hành Chu tiếp tục phi hành, nhưng chỉ phi hành một nén nhang thời gian, phía trước lại xuất hiện quân sĩ ngăn chặn, thế nhưng lần này không có võ giả Tứ Kiếp. Lục Ly thả ra một ít Phong Ma Thú, cuốn nhóm người này lên trời cao, sau đó tiếp tục cưỡi Thần Hành Chu bay đi. Hiện tại hắn không muốn giết người, chỉ muốn chạy trốn, giết nhiều người hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì, võ giả một lĩnh nhiều như lông trâu, mấy đại gia tộc có thể tùy tiện triệu tập mấy trăm đến hơn một ngàn vạn quân sĩ. Lục Ly vừa phi hành, vừa xem bản đồ, tìm kiếm lộ tuyến chuẩn xác nhất. Hắn liếc mắt nhìn một cái, bất đắc dĩ phát hiện, dường như hắn chỉ có thể tiến vào Côn Luân Lĩnh trước. Hắn cảm giác nếu hiện tại hắn đi lên phía bắc mà nói sẽ rất phiền toái, khẳng định địch nhân sẽ đề phòng hắn đi Võ Nguyên Lĩnh. Lục Ly trầm ngâm nửa nén hương thời gian, hắn dứt khoát bay về phía đông nam. Côn Luân Lĩnh ở phía tây, Võ Nguyên Lĩnh ở phía tây bắc, hắn lại bay về phía đông nam, chuyện này ngang với bay về phía Lãnh Tuyền Lĩnh. Không phải Lục Ly muốn tìm cái chết, mà là muốn vòng một vòng tròn, tiến vào Côn Luân Lĩnh, như vậy sẽ càng an toàn hơn một ít. Sau khi Lục Ly chạy trốn gần nửa canh giờ, liền có mười mấy cường giả bay vụt tới chiến trường, hơi thở của tất cả những người này đều rất cường đại, rất nhiều võ giả đều là Tứ Kiếp hậu kỳ. - Lại không chặn lại được sao? Trưởng lão chiến đường Lưu gia nhìn ba trưởng lão Tứ Kiếp chết đi, sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm. Lục Ly như là một thanh lợi kiếm đâm chém lung tung ở trong Lãnh Tuyền Lĩnh, hiện tại bọn họ đã triệu tập gần trăm vạn người chặn lại, nhưng đều bất lực trở về. Trăm vạn quân đội, cộng thêm hơn một trăm trưởng lão! Đây là một cỗ lực lượng cường đại cỡ nào? Cho dù đi tấn công Võ Nguyên Lĩnh cũng có thể dễ dàng công phá mấy chục thành, vậy mà không nghĩ rằng không giết nổi một tiểu võ giả. - Hiện tại hắn đi đâu? Trưởng lão chiến đường nhìn về phía một vị trưởng lão khác, người nọ vẫy vẫy tay, nơi xa có một người bay lại đây, trả lời: - Căn cứ tin tức mới hồi báo, giờ phút này hắn đang bay về phía Hồ Lô Nhai! - Hồ Lô Nhai? Mười mấy trưởng lão cường đại liếc nhau, toàn bộ đều mơ hồ, bay về phía Hồ Lô Nhai sao? Đó là phía đông nam mà, chẳng lẽ hắn đi Lãnh Tuyền Lĩnh. Bọn họ đều bố trí trọng binh ở phía tây bắc và phía tây, còn có rất nhiều trưởng lão cường đại tọa trấn, hiện tại Lục Ly lại chạy về phía đông nam? Chuyện này căn bản không theo lẽ thường, thật vất vả mới bố trí xong, dệt thành một chiếc lưới, xem ra hiện tại lại vô dụng. Mười mấy vị trưởng lão có chút đau đầu, tốc độ Thần Hành Chu quá nhanh, bọn họ vẫn luôn đuổi theo, vẫn luôn bố trí, nhưng không có bất cứ hiệu quả gì. Bọn họ cảm giác cho dù Lục Ly có di chuyển ở Lãnh Tuyền Lĩnh mấy năm, trừ phi vận khí đặc biệt tốt, nếu không bọn họ cũng rất khó đuổi theo… - Tiếp tục đuổi! Vị trưởng lão chiến đường kia vẫy vẫy tay nói: - Truyền lệnh cho tất cả các trưởng lão trấn thủ, tạo thành dạng lưới truyền tống về phí đông nam, liên tục truyền tin báo lại, không đánh chết tiểu tử này, chúng ta thề không bỏ qua. Lần này đã chết quá nhiều người, không nói quân sĩ bình thường, ngay cả võ giả Tứ Kiếp cũng đã chết một số lượng lớn. Nếu lần này để Lục Ly chạy thoát, sẽ có tổn thất rất lớn đối với danh dự của toàn bộ Lãnh Tuyền Lĩnh, Lưu gia Thác Bạt gia cũng sẽ trở thành trò cười cho mấy chục cái lĩnh gần đó. ... Lục Ly bay về phía biên giới đông nam, bên này đặc biệt thuận lợi, căn bản không có người chặn lại. Bởi vì địch nhân đều không nghĩ tới hắn lại bay về phía Lãnh Tuyền Lĩnh. Phi hành một canh giờ, Lục Ly thay đổi phương hướng bay về phía nam, lần này cũng rất thuận lợi, tuy phía nam có chút võ giả chặn lại, nhưng không kéo dài được thời gian của hắn. Bay về phía nam một canh giờ, Lục Ly lại thay đổi phương hướng, lần này là phía tây, hắn muốn đi vào Côn Luân Lĩnh. Phía sau hắn toàn là truy binh, vô số cường giả cưỡi truyền tống trận đuổi theo, đều bị hắn ném ở sau lưng. Tới giờ phút này, tất cả mọi người đều biết ý đồ của Lục Ly, Lục Ly làm như này là muốn đi vào Côn Luân Lĩnh. Vấn đề là khi bọn họ biết thì đã có chút muộn, Côn Luân Lĩnh và Lãnh Tuyền Lĩnh tiếp giáp nhau quá dài, hiện tại muốn bố trí cũng muộn rồi. Rất nhiều cường giả chỉ có thể điên cuồng phóng tới chỗ tiếp giáp của hai cái lĩnh, hy vọng mèo mù vớ phải chuột chết, có thể bắt được Lục Ly. Đương nhiên, cái hy vọng này quá xa vời, chủ yếu là cương vực bao la như vậy, Lục Ly cũng không có khả năng cứ đi thẳng, từ tình huống trước mặt đến xem, Lục Ly trơn trượt giống như cá chạch, căn bản không cho bọn hắn cơ hội. Một bên khác, trưởng lão chiến đường Lưu gia đưa tin về, bảo Lưu gia bên này đưa tin cho người Côn Luân Lĩnh, xin bọn họ hỗ trợ cùng nhau phối hợp chặn Lục Ly lại. Hơn nữa Lưu gia bên này cũng sẽ phái người tiếp tục đuổi theo, nhiều cường giả như vậy tiến vào Côn Luân Lĩnh, cũng phải chào hỏi với bọn họ, nếu không bên kia sẽ hiểu lầm họ xâm lấn. Đúng là Lục Ly không cho đám trưởng lão bất cứ cơ hội truy kích gì, hắn vẫn luôn thay đổi lộ tuyến, hơn nữa gần như không tới gần thành trì, mà đi xuyên qua giữa hai tòa thành trì. Cho dù gần thành trì đó có trưởng lão, nhận được tin tức chạy tới nơi, thì cũng không nhìn thấy cọng lông gì. Ba canh giờ sau, Lục Ly thành công tiến vào Côn Luân Lĩnh, sau khi hắn phát hiện một tòa núi non kỳ lạ, xác định mình đã tiến vào Côn Luân Lĩnh, hắn lập tức như trút được gánh nặng. Tuy Côn Luân Lĩnh bên này có quan hệ rất tốt với Lưu gia, nhưng dù sao cũng không phải chuyện nhà mình, khẳng định sẽ không nhiệt tình như vậy? Chờ bọn họ phản ứng lại đây, thì mình cũng đã sắp rời khỏi Côn Luân Lĩnh tiến vào Võ Nguyên Lĩnh. Cường giả Lãnh Tuyền Lĩnh đuổi theo phía sau, nhiều người truyền tống lại đây như vậy, khẳng định Côn Luân Lĩnh sẽ không yên tâm, đến lúc đó đoán chừng sẽ cãi cọ, cuối cùng chờ giải thích xong, gái trinh đã thành đàn bà rồi.

Ads
';
Advertisement