Chương 3151 Chém giết
Lục Ly nói với Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, có thể bố trí một cái thần văn, để ta dụ toàn bộ mọi người ra, sau đó ngươi lợi dụng thần văn vây khốn bọn họ một lát hay không? - Có thể! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Thế nhưng cái thần văn đạo tràng này không thể bố trí quá lớn, hơn nữa người thực lực cường đại vẫn có thể phá vỡ. - Vậy thì… Nếu phạm vi bao phủ quá nhỏ mà nói, chính hắn cũng không an toàn, mặt khác chiến lực của Lão Vu Bà rất mạnh, nói không chừng bên này bận rộn nửa ngày, bị các nàng dùng một chiêu phá thì sao? Lục Ly suy nghĩ một chút truyền âm nói: - Đợi lát nữa vừa xảy ra chiến đấu, ngươi lập tức lẻn vào trong thành, nghĩ cách khống chế thần văn bên trong. Sau khi khống chế thần văn chuyện thứ nhất làm chính là phong bế thành trì, đừng cho bất cứ kẻ nào tiến vào trong thành. Nếu không khống chế được, vậy phá hư thần văn bên trong, phá hết tất cả thần văn. Tình huống không đúng mà nói, ngươi bỏ chạy đến xung quanh ẩn núp trước, trở về ta sẽ tìm ngươi. - Được! Huyết Linh Nhi luôn luôn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, nàng lập tức chui xuống nền đất. Giờ phút này Lục Ly cũng bay lên trời, hơi thở trên người hắn tràn ngập mà ra, rống to lên: - Lão Vu Bà lăn ra đây, ta muốn chém rớt đầu ngươi, thay trời hành đạo! - Vù vù! Lời nói này của Lục Ly giống như chọc tổ ong vò vẽ, có vô số võ giả từ hai cái cửa lớn trong thành phá không bay ra. Rất nhiều luồng thần niệm cường đại lập tức khoá chặt Lục Ly, vào giờ phút này không gian bốn phía giống như đọng lại. ... Hắc Nguyệt Cung là bá chủ ở gần đây, bởi vì cung chủ có quan hệ với Nguyệt gia, cho nên các thế lực lớn ở xung quanh cũng không dám trêu chọc, người Hắc Nguyệt Cung đều rất kiêu ngạo. Bình thường chỉ có bọn họ bắt nạt người khác, nào có chuyện người khác bắt nạt bọn họ? Vậy mà hôm nay lại có người tìm tới cửa, còn trực tiếp xuất khẩu cuồng ngôn, nhục mạ cung chủ bọn họ là Lão Vu Bà? Chuyện này làm cho người Hắc Nguyệt Cung vô cùng tức giận và sợ hãi, sợ cung chủ dưới cơn tức giận, khiến bọn họ chịu tội theo. Cho nên lời nói của Lục Ly, dẫn ra ít nhất ba nghìn người và bốn tên võ giả Tứ Kiếp. Ngoài ra các võ giả Tứ Kiếp còn lại cũng dùng thần niệm dò xét ra. Thời điểm mọi người tra xét đến, thấy người tiến đến khiêu khích là một tên võ giả Nhị Kiếp thì mọi người có chút ngơ ngác, khẳng định đầu óc người này có bệnh? Hoặc là chán sống. - Vù vù! Lục Ly không để ý tới bọn họ, Thiên Ly Châu của hắn không ngừng loé sáng, hắn thả tất cả Hư Không Trùng ra, ròng rã mấy trăm tỷ, những Hư Không Trùng đó che trời gào thét bay đi, bắt đầu công kích. - Hả? Tốc độ Hư Không Trùng rất nhanh, chuyện này cũng đủ khiến cho mọi người coi trọng. Vô số người lấy ra binh khí bắt đầu công kích, chuẩn bị tiêu diệt đám sâu cấp thấp đó, sau đó lại giết chết Lục Ly . - Đám sâu này là hư thể! Vô số đòn công kích bay đi, nhưng lại xuyên qua Hư Không Trùng, không mang đến thương tổn thực chất cho Hư Không Trùng. Chờ bọn họ phản ứng lại, rất nhiều sâu đã tiến vào trong cơ thể bọn họ. Đương nhiên, cũng có người có thần thông đặc thù, trực tiếp chấn động không gian, đánh bay Hư Không Trùng ra ngoài. Cũng có người có thể chấn sát Hư Không Trùng, đáng tiếc số lượng Hư Không Trùng quá nhiều, đông đúc như là ong mật, chỗ nào cũng có. - A! Rất nhanh đã có người kêu lên thảm thiết, phần lớn mọi người đều có thể miễn cưỡng trấn áp Hư Không Trùng, chỉ là sẽ bị Hư Không Trùng bám lấy, căn bản không có cơ hội đi quản Lục Ly bên kia. - Vù! Thân hình Lục Ly nhanh chóng bay về nơi xa, ánh mắt bốn tên võ giả Tứ Kiếp bên kia trở nên lạnh lùng, tất cả bay vụt đến. Tốc độ võ giả Tứ Kiếp quá nhanh, Hư Không Trùng căn bản không đuổi kịp, tự nhiên vô pháp thương tổn bọn họ. Trong bốn người có ba người là Tứ Kiếp sơ kỳ, một Tứ Kiếp trung kỳ, vị Tứ Kiếp trung kỳ kia còn là một nữ tử, tuy rằng tuổi tác rất lớn, nhưng bộ dạng vẫn còn rất thướt tha. Nàng nhìn chằm chằm Lục Ly, trong mắt toàn là vẻ hưng phấn, thè lưỡi, nở nụ cười: - Tiểu đệ đệ đừng chạy, để tỷ tỷ hảo hảo thương ngươi. Nhìn thấy trong mắt nử tử trung niên kia lấp lánh quang mang, Lục Ly có loại cảm giác buồn nôn. Hắn bay ra ngàn dặm, bởi vì cố ý thả chậm tốc độ, nên rất nhanh đã bị đuổi theo. Thân hình nữ tử trung niên như quỷ mị, đạp bộ pháp kỳ dị nhanh chóng đuổi theo, nàng vươn một cánh tay ngọc ra, nhẹ nhàng chộp về phía Lục Ly. Đây chính là Tứ Kiếp trung kỳ, Lục Ly không dám khinh thường, Thiên Ly Châu lấp lánh quang mang, đầu tiên là một thanh binh khí xuất hiện, tiếp theo Thiên Ly Châu tiếp tục loé sáng, U Linh Vương và Quỷ Ảnh đồng thời xuất hiện. Lục Ly lấy ra một thanh binh khí, nữ tử trung niên không có nửa điểm để ý, cho nên khi Thiên Ly Châu lại loé sáng lần nữa cũng không có quá chú ý, thẳng đến khi U Linh Vương và Quỷ Ảnh xuất hiện mới khiến nàng hoảng sợ. - Ngao! U Linh Vương ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, hơi thở hung lệ lập tức truyền ra khắp nơi, khiến những võ giả Tam Kiếp ở nơi xa đều rùng mình. Nữ tử trung niên cũng bị doạ sợ tới mức thân thể mềm nhũn lại, hơi thở của U Linh Vương quá cuồng bạo. - Vù! Quỷ Ảnh vừa ra đã hóa thành một trận âm phong thổi đi, nháy mắt tiến vào trong cơ thể nữ tử trung niên, tiếp theo U Linh Vương chớp động, lợi trảo hung hăng chộp tới nữ tử trung niên. - Phanh! Yêu hồn trong linh hồn nữ tử trung niên không quá mạnh, bị Quỷ Ảnh và U Linh Vương liên thủ, trong nháy mắt bị hạ gục, thi thể bị xé rách thành hai nửa, không gian giới tự động rơi ra. - Lui! Ba tên Tứ Kiếp sơ kỳ bị dọa rồi, rất rõ ràng chiến lực của nữ tử trung niên hơn bọn họ, nàng đều bị đánh chết trong nháy mắt, vậy thì sao ba người bọn họ có thể là đối thủ chứ? - Ô ô! Quỷ Ảnh và U Linh Vương từ trong thi thể bay ra, phân biệt phóng về phía một người, tuy rằng tốc độ ba người bọn họ nhanh, nhưng còn so ra kém U Linh Vương và Quỷ Ảnh, thoáng cái hai người bị đuổi theo, đã định trước kết cục.
Chương 3152 Chém giết
- Hưu hưu hưu! Thời điểm nữ tử trung niên bị giết, trong thành lại có mấy trăm người và năm vị võ giả Tứ Kiếp bay ra, Lục Ly dùng thần niệm quét tới, nội tâm đại định, Lão Vu Bà đã đi ra. Lục Ly cần chính là Lão Vu Bà đi ra đuổi giết hắn, sau đó hắn nghĩ cách đánh chết Lão Vu Bà, chỉ cần giết chết Lão Vu Bà, những người còn lại không phải việc khó. - Phanh! U Linh Vương xé rách một tên võ giả Tứ Kiếp, rất nhanh Quỷ Ảnh bên kia cũng có kết quả, linh hồn một vị võ giả Tứ Kiếp đã hỏng, thi thể vô lực rơi xuống. - Trở về! Lục Ly khống chế U Linh Vương và Quỷ Ảnh trở về, bên kia Lão Vu Bà mang theo các võ giả Tứ Kiếp còn lại bay tới. Tuy rằng ngoại hiệu người này gọi là Lão Vu Bà, nhưng bề ngoài lại không xấu, ngược lại như là một phu nhân xinh đẹp. Nàng nhìn chằm chằm vào Lục Ly, trong con ngươi toàn là vẻ lạnh lẽo và kinh nghi, nàng đến phía trước Lục Ly mấy trăm dặm thì dừng lại, mở miệng nói: - Các hạ là ai? Vì sao phải nhằm vào bổn cung? Địch nhân không động thủ, Lục Ly cũng không chủ động, Lão Vu Bà rất bình tĩnh không có vội vàng động thủ, Lục Ly sợ hiện tại động thủ, sẽ khiến Lão Vu Bà kinh sợ thối lui chạy trốn. - Ta là ai ngươi còn không có tư cách biết! Lục Ly cố ý chọc giận Lão Vu Bà nói: - Lão Vu Bà ngươi làm nhiều việc ác, táng tận thiên lương, bổn tọa đi ngang qua nơi đây, nghe nói sự tích của ngươi, cho nên quyết định ra tay diệt ngươi. Ngươi tự mình kết liễu, hay là để ta tới động thủ? Nếu ta động thủ mà nói, sợ là ngươi không lưu được toàn thây . - Khẩu khí thật lớn! Trên mặt Lão Vu Bà lộ ra vẻ tức giận, nhưng nàng vẫn cố nén xuống , lạnh giọng nói: - Ta là người Nguyệt gia, ngươi dám giết ta, không sợ Nguyệt gia giận dữ sao? - Ha ha! Lục Ly trào phúng cười nói: - Ta rất tôn kính Nguyệt gia, nhưng loại người ác độc tà ác như ngươi, chắc chắn Nguyệt gia cũng không nhận đi? Nếu không ngươi cũng sẽ không tới đây sáng lập Hắc Nguyệt Cung. Nếu Nguyệt gia bởi vì ngươi mà đuổi giết bổn tọa, vậy quá làm bổn tọa thất vọng rồi, cũng sẽ làm cho người cả Tây Bộ cười nhạo. - Đừng nói nhảm nữa! Lục Ly giương trường đao trong tay lên nói: - Lão Vu Bà, cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi nghển cổ tự sát, ta để cho ngươi toàn thây. Nếu bổn tọa động thủ mà nói, chắc chắn biến ngươi thành thịt nát. - Tự tìm chết! Lão Vu Bà hoàn toàn tức giận rồi, nàng phẫn nộ quát: - Toàn bộ động thủ, xé xác tên này ra! Trong tay Lão Vu Bà xuất hiện một cái bếp lò đen tuyền, bỗng nhiên nàng giơ lên trời cao, cái bếp lò kia biến lớn, tiếp theo nắp lò mở ra, bột phấn màu đỏ sậm xuất hiện đầy trời, thổi về phía Lục Ly. - Khói độc! Lục Ly biến sắc, hắn còn có thể nhìn thấy bên trong khói độc kia có rất nhiều độc trùng cổ trùng kỳ dị, hắn cũng không dám đụng chạm tới loại đồ vật này. Hắn thu hồi U Linh Vương Quỷ Ảnh vào lấy Thần Hành Chu ra, thân mình chợt lóe lên đi vào, bay về nơi xa. - Còn muốn chạy trốn? Đuổi! Lão Vu Bà giận dữ, mang theo mấy võ giả Tứ Kiếp đuổi theo không bỏ, Lục Ly không điều khiển Thần Hành Chu đạt tới tốc độ cực hạn, nếu không nhóm người này tuyệt đối đuổi không kịp. Hắn khống chế tốc độ Thần Hành Chu gần bằng tốc độ Lão Vu Bà, nhưng so với những người còn lại đều nhanh hơn vài phần, hắn làm như này là cố ý dẫn dắt Lão Vu Bà và đám người rời đi, không để bọn họ tiến vào thành trì. Hắn khống chế tốc độ, là muốn Lão Vu Bà đi lẻ, chờ khi hắn chặn đánh giết Lão Vu Bà, người còn lại không giúp được. Chỉ cần đánh chết Lão Vu Bà, Lục Ly căn bản không sợ nhưng người còn lại, muốn tiêu diệt quá nhẹ nhàng. Thiên Vận Thành, tuy rằng đã là nửa đêm, nhưng một số nơi vẫn có rất nhiều người, đặc biệt là quán rượu và rạp hát là nhiều người nhất. - Vù! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, kinh động vô số người bên trong thành. Rất nhiều thần niệm quét tới, bên trong thành lập tức náo nhiệt lên. Bọn họ tra xét thấy bóng hình một người rất quen thuộc, Lão Vu Bà! Thiên Vận Thành ở gần Hắc Nguyệt Cung, có đôi khi Lão Vu Bà sẽ đi ngang qua đây, cũng sẽ bị rất nhiều người tra xét đến, còn có một lần Lão Vu Bà vào trong thành, giết người ở trước mặt mọi người trong thành, tự nhiên mọi người khắc sâu ký ức đối với nàng. - Lão Vu Bà! - Hư, ngươi muốn chết, dám hô to gọi nhỏ như thế? - Đúng vậy, ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy đến chúng ta, gọi cung chủ Hắc Nguyệt Cung! - Không ngờ cung chủ Hắc Nguyệt Cung tự mình xuất động? Nàng đang đuổi giết người nào? - Cái tiểu chiến thuyền kia là bảo vật gì? Không ngờ có tốc độ nhanh như vậy, đi, đi xem, đây chính là tin tức lớn. - Người đâu, đi tra xét một chút… Thiên Vận Thành lập tức trở nên náo nhiệt, vô số thám báo dồn dập xuất động, Lão Vu Bà Hắc Nguyệt Cung là mục tiêu của vô số người, mọi người trong thành cũng bắt đầu sôi nổi đưa tin, mang tình huống nơi này truyền cho các đại gia tộc ở gần. Lục Ly cố ý làm như này, hắn cố ý bay qua từ Thiên Vận Thành, làm như vậy là có mấy cái mục đích: Thứ nhất là lôi kéo một ít thám báo đi ra và một số cường giả dụng tâm kín đáo. Như vậy có thể có một chút trợ giúp đối với chiến đấu của hắn sau này, khiến Lão Vu Bà phân tâm. Thứ hai là hắn phải cho người Hắc Ám Chi Thủ nhìn thấy, hắn đang hành động. Còn có một chuyện quan trọng nhất là hắn muốn mượn mồm miệng người khác, đi lấp miệng người Nguyệt gia, như vậy hắn giết chết Lão Vu Bà, khả năng Nguyệt gia cũng không dám đuổi giết hắn. Có đôi khi dư luận rất là quan trọng, Nguyệt gia là một cái siêu cấp gia tộc, khẳng định rất chú trọng thể diện. Thời điểm đi ngang qua Thiên Vận Thành, Lục Ly bắt đầu hét lên, vận dụng Long Ngâm Thần Kỹ, như vậy toàn bộ Thiên Vận Thành đều nghe được: - Lão Vu Bà, ngươi xuất thân danh môn Nguyệt gia, lại làm nhiều việc ác táng tận thiên lương, không ngừng bắt cóc nam tử anh tuấn trẻ tuổi, làm việc dơ bẩn hạ lưu. Ngươi có từng nghĩ tới ngươi sẽ làm Nguyệt gia hổ thẹn không? Nguyệt gia chính là danh môn Tây Bộ, uy danh hiển hách, ngươi làm như này chính là hủy hết uy danh mấy vạn năm của Nguyệt gia trong một sớm...
Chương 3153 Chiến Lão Vu Bà
- Lão Vu Bà, ngươi có biết xung quanh có bao nhiêu người hận ngươi đến tận xương tuỷ, có bao nhiêu người muốn mang ngươi ra thiên đao vạn quả không, ngươi có biết ngươi làm những chuyện ác đó sẽ sớm bị trời phạt... - Lão Vu Bà... Hôm nay ta muốn thay trời hành đạo, giết chết ngươi, thay những nam tử trẻ tuổi vô tội chết đó báo thù rửa hận. Cho dù sau này Nguyệt gia đuổi giết ta, mang ta thiên đao vạn quả, ta cũng không thẹn với lòng... Lục Ly hét to hết lần này đến lần khác, thanh âm rung trời cao, vang vọng phạm vi mấy trăm dặm, trong thành lập tức sôi trào. Vô số người đang ngủ, tu luyện bị kinh động, bay hết lên không trung. Đúng là tiếng xấu của Lão Vu Bà rất rõ ràng, vô số người hận đến tận xương tuỷ, nhưng những việc này chỉ có thể ngầm nói ra, ai dám nói rõ? Hiện tại Lục Ly lại công bố những chuyện ác của Lão Vu Bà với công chúng, hơn nữa ở trước mặt người toàn thành mắng nàng, làm sao không khiến người bên trong thành oanh động chứ? Lão Vu Bà tức giận đến thiếu chút nữa điên lên, tốc độ lập tức bạo tăng, nhanh chóng đuổi theo Thần Hành Chu. Lục Ly khống chế tốc độ Thần Hành Chu nhanh hơn một chút, rất nhanh một người một thuyền vạch phá trường không bay về phương xa. - Chắc cũng đủ rồi! Rời khỏi Thiên Vận Thành mấy chục vạn dặm, Lục Ly cảm thấy đã đủ, tiếp tục bay về phía trước là không thể nào, chủ yếu là sợ Lão Vu Bà từ trong tức giận tỉnh táo lại. Thời điểm một người mất đi lý trí, mới là thời khắc đánh giết tốt nhất. Các võ giả Tứ Kiếp còn lại của Hắc Nguyệt Cung bị ném ở phía sau, đoán chừng chờ các nàng lại đây ít nhất cũng cần nửa nén hương thời gian, cường giả giao chiến, một giây là có thể định sinh tử. Nếu nửa nén hương thời gian Lục Ly vẫn không thể đánh chết Lão Vu Bà, vậy hắn không thể giết chết người này, hắn có bao xa thì nên trốn bấy xa. Đột nhiên Lục Ly khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, không chỉ có dừng lại, còn bắt đầu bay ngược. Lão Vu Bà đuổi theo ở phía sau, ánh mắt lập tức lộ ra sát ý dày đặc, nàng giơ tay lên, cái bếp lò kia lại bay lên lần nữa. Cùng lúc đó nàng còn lấy ra một cái tiểu ấn, nhanh chóng đánh tới Thần Hành Chu. Dụng ý của Lão Vu Bà rất rõ ràng, nàng muốn dùng tiểu ấn đập vỡ Thần Hành Chu, sau đó để khói độc màu hồng phấn bao phủ Lục Ly. Nàng tin tưởng chỉ cần Lục Ly bị khói độc màu hồng phấn bao phủ, sinh tử của Lục Ly chắc chắn bị nàng khống chế. Nhưng nàng suy nghĩ nhiều rồi… Lục Ly đã sớm thay đổi bộ phận chuyển hướng của Thần Hành Chu, lúc trước là Huyết Linh Nhi khống chế Thần Hành Chu, về sau Huyết Linh Nhi nói cho Lục Ly biết nếu khống chế thần văn bên trong, hiện tại Lục Ly có thể sử dụng Thần Hành Chu giống như cánh tay. Thần Hành Chu vẽ ra một đường cong, tốc độ cũng đột nhiên tăng mạnh, thoáng cái lướt qua bên trái Lão Vu Bà, khi đi ngang qua Lão Vu Bà, Lục Ly thả Quỷ Ảnh ra. - Vù! Quỷ Ảnh như một trận u phong, thổi tới chỗ Lão Vu Bà, nháy mắt tiến vào trong thân thể của nàng. Nhưng Lão Vu Bà giống như không sợ, sắc mặt không có bất cứ thay đổi gì. - Vù vù vù! Sau khi Lục Ly bay qua, từng con Phong Ma Thú xuất hiện, bốn phía lập tức có cuồng phong gào thét. Lục Ly khống chế Thần Hành Chu bay vòng vòng quanh Lão Vu Bà, từng con Phong Ma Thú được thả ra, toàn bộ phóng thích thần thông phong hệ. Phong chi lực ở bốn phương tám hướng bị điều động lại đây, toàn bộ cuốn về phía Lão Vu Bà mà đi, khiến tốc độ Lão Vu Bà giảm đi. Lần đầu tiên sắc mặt nàng trở nên ngưng trọng, bởi vì nàng biết Phong Ma Thú. - Công kích! Lục Ly hạ lệnh, một bộ phận Phong Ma Thú bắt đầu bắn ra cột sáng, Lục Ly biết dựa vào U Linh Vương khẳng định rất khó đánh chết Lão Vu Bà, chỉ có thể dựa vào lượng lớn Phong Ma Thú công kích. Chỉ cần Lão Vu Bà bị thương, như vậy đánh chết Lão Vu Bà không phải việc khó. - Vù! Giới chỉ trong tay Lão Vu Bà loé sáng, lấy ra một viên cầu màu đen, tiếp theo thân mình chớp động, nhảy vào trong viên cầu. Mấy chục cột sáng đánh trúng viên cầu, nhưng viên cầu kia lại kiên cố đến mức đáng sợ, vậy mà không bị xuyên thủng. - Lão Vu Bà này thật nhiều bảo vật! Lục Ly có chút đau đầu, nếu mấy chục cột sáng cũng không thể đánh bại viên cầu này, vậy thì công kích nhiều lần cũng vô dụng. Lão Vu Bà này lấy đâu ra nhiều bảo vật như vậy? Chẳng lẽ là Nguyệt gia cho? - Chỉ có thể bí quá hoá liều! Lục Ly cắn chặt răng, rất nhanh viện quân phía sau sẽ đuổi tới, hắn cần nhanh chóng đánh chết Lão Vu Bà, nếu không nhiệm vụ lần này liền thất bại. - Vù! Hắn khiến Phong Ma Thú ngừng công kích, khống chế Thần Hành Chu bay qua, sau khi đến gần viên cầu, hắn thả U Linh Vương ra. - Ngao ngao! U Linh Vương gào rống một tiếng, lợi trảo hung hăng chộp tới viên cầu, chỉ có điều viên cầu loé lên quang mang vạn trượng, lực lượng của U Linh Vương khủng bố như thế vậy mà cũng không cách nào xé rách. - Vù! Lục Ly bất chấp tất cả, thân mình chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài, trong tay xuất hiện một khối thiết phiến màu đen, hắn điên cuồng quán chú thần lực vào, hung hăng nện Thần Thiết lên viên cầu. - Oanh! Lần này viên cầu không chống đỡ được, chia năm xẻ bảy, Lão Vu Bà bên trong thoáng hiện. Trong mắt nàng toàn là vẻ kinh hãi, nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Mảnh vỡ Thánh Binh, vậy mà ngươi lại có mảnh vỡ Thánh Binh! - Ngao ngao! U Linh Vương vọt đến công kích Lão Vu Bà. Lão Vu Bà chính là Tứ Kiếp trung kỳ, còn là cường giả thành danh đã lâu, tự nhiên tốc độ phản ứng rất nhanh. Nàng hoàn toàn không để ý đến U Linh Vương, trong tay xuất hiện một mũi tên màu lam, mang theo tiếng rít bén nhọn, hung hăng đâm tới đầu Lục Ly. - Mảnh vỡ Đế Binh … Lục Ly cảm ứng hơi thở một chút, nội tâm âm thầm kêu khổ, Lão Vu Bà này quá nhiều bảo vật, mảnh vỡ Đế Binh cũng có. Hắn phản ứng rất nhanh, phi kiếm bay ra, đâm tới Lão Vu Bà, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một cái đại thuẫn, đó là do Thiên Biến Đỉnh biến thành. - Phanh!
Chương 3154 Hoàng Thiên Bá
Thiên Biến Đỉnh biến thành đại thuẫn lập tức bị đánh nát, chia năm xẻ bảy, đây là bảo vật đã đi theo Lục Ly rất nhiều năm, rốt cuộc giờ phút này vẫn biến thành sắt vụn. Móng vuốt của U Linh Vương hung hăng chộp vào phía trên vai trái Lão Vu Bà, cào nát vai trái Lão Vu Bà, phi kiếm cũng đâm xuyên ngực Lão Vu Bà ra sau lưng. - Chết đi! Lão Vu Bà hoàn toàn không để ý, cầm mũi tên tiếp tục đâm tới Lục Ly, đồng thời trên người nàng còn xuất hiện vô số tà khí, hóa thành khói đen bao phủ Lục Ly đi vào. Lão Vu Bà cũng không phải là phế vật nằm dưới sự bảo vệ của gia tộc, một mình nàng sáng lập Hắc Nguyệt Cung, làm ác nhiều năm, vẫn có thể sống sót. Không chỉ dựa vào Nguyệt gia, mà năng lực của chính nàng cũng không thể khinh thường. Nàng biết rõ, nàng có thể đánh chết U Linh Vương, nhưng phải trả giá rất lớn, xung quanh toàn là Phong Ma Thú, cuối cùng nàng cũng sẽ chết. Cho nên nàng lựa chọn bắt giặc bắt vua trước, Lục Ly vừa chết những chiến thú đó đều biến thành vật vô chủ, không nhất định toàn bộ sẽ chết, nhưng ít nhất sẽ không công kích nàng. - Chết thì chết, xem ai chết trước! Lục Ly cũng nảy sinh ý nghĩ ác độc, tốc độ của hắn không sánh bằng Lão Vu Bà, hắn trốn không thoát, chỉ có nảy sinh ác độc lấy mạng đổi mạng. Lão Vu Bà có mảnh vỡ Đế Binh, hắn lại có mảnh vỡ Thánh Binh. Tuy rằng cảnh giới Lão Vu Bà cao, khả năng hắn không cách nào phát huy toàn bộ uy lực mảnh vỡ Thánh Binh, nhưng giờ phút này đã không có thời gian nghĩ nhiều, hoặc là hắn chết, hoặc là Lão Vu Bà chết. - Quỷ Ảnh, công kích toàn lực! Lục Ly gào lên một tiếng ở trong linh hồn, khống chế Quỷ Ảnh công kích toàn lực. Hiện tại Quỷ Châu cũng do Lục Ly khống chế, khống chế Quỷ Châu rất đơn giản, khống chế Quỷ Châu là có thể khống chế Quỷ Ảnh, Huyết Linh Nhi đã nói bí quyết cho hắn. - Hả… Mấy tên võ giả Tứ Kiếp của Hắc Nguyệt Cung ở nơi xa và thám báo các thế lực lớn đều đuổi theo lại đây, từ xa bọn họ đã cảm nhận được thần uy của mảnh vỡ Thánh Binh và mảnh vỡ Đế Binh bên này, bọn họ có thể cảm ứng được không gian bên kia đang dao động kịch liệt. Mặt khác còn có thú uy của Phong Ma Thú và U Linh Vương, Phong Ma Thú nhiều như vậy, thú uy vô cùng khủng bố. - Oanh! Một đạo dao động kinh thiên từ nơi xa truyền đến, không gian bên kia không ngừng dao động, sóng xung kích khủng bố thổi quét lại đây, khiến bên này cảm giác hít thở không thông. - Không tốt! Một trong các cường giả Tứ Kiếp bên này kinh sợ kêu to lên: - Cung chủ bị giết! Mọi người đã cách rất gần, thần niệm có thể miễn cưỡng tra xét tới, các nàng mơ hồ tra xét thấy hình ảnh Lục Ly va chạm với cung chủ các nàng, hai thanh thần binh cường đại va chạm vào nhau, sau đó quang mang trong tay cung chủ các nàng mai một, Lục Ly khống chế một đạo quang mang vỗ thật mạnh lên trên đầu cung chủ các nàng. - Oanh! Mảnh vỡ Thánh Binh và mảnh vỡ Đế Binh chạm vào nhau, mảnh vỡ Thánh Binh hoàn toàn thắng lợi, mũi tên của Lão Vu Bà bị đập nát, đầu cũng bị nện vỡ. Nhưng Lục Ly cũng không chịu nổi, trước ngực là một mảnh máu tươi đầm đìa, bị thần uy khủng bố xoắn nát một mảng lớn cơ bắp, xương cốt đứt gãy, nội tạng bị chấn nát. Thân hình hắn bị bắn ngược đi, máu tươi trong miệng cuồng phun ra, thế nhưng hắn nhìn thấy thi thể Lão Vu Bà, trên mặt lại lộ ra ý cười. Đáng tiếc giờ phút này mặt hắn toàn là máu, nên nụ cười này nhìn thế nào cũng rất dữ tợn. - Hắn đã bị thương, giết hắn! Trong mắt mấy vị cường giả Tứ Kiếp bên kia toàn là sát ý, không những không chạy trốn, mà còn nhanh chóng bay về phía Lục Ly. Không phải bọn họ tiếc thương Lão Vu Bà, mà là không giết chết Lục Ly, khẳng định trở về Nguyệt gia sẽ chặn giết bọn họ. - Hắc hắc! Thân thể Lục Ly bay qua, thu hồi không gian giới của Lão Vu Bà, đáng tiếc kiện mảnh vỡ Đế Binh kia đã bị hắn nện hỏng rồi, không còn quá nhiều tác dụng, cho dù bán đi cũng không bán được bao nhiêu thần thạch. - Lão Vu Bà đã chết? Toàn bộ thám báo ở xung quanh thấy một màn này đều bị dọa cho choáng váng, tiếp theo lại vui mừng không thôi. Dù sao Lão Vu Bà chết không có quan hệ với bọn họ, đây chính là sự tình khắp chốn mừng vui. - Đi, truyền tin tức về! Vô số thám báo dồn dập trở về thành, truyền tin tức kinh thiên này ra, đoán chừng không đến một ngày, tất cả thế lực xung quanh đều sẽ nhận được tin tức này, đây chính là tin tức tốt phấn chấn nhân tâm. - Vù! Năm vị võ giả Tứ Kiếp điên cuồng vọt tới, Lục Ly nhìn thấy bọn họ không trốn, không chỉ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn vui mừng. Nhiệm vụ có phân chia cấp độ hoàn thành, nếu không thể đánh chết toàn bộ, hắn sẽ không lấy được toàn bộ tiền thưởng. - Tự chui đầu vô lưới! Nếu nhóm người này chạy trốn, Lục Ly muốn đuổi giết sẽ rất khó khăn, chủ động vọt tới không khác gì đi chịu chết. Lục Ly không có vội vàng động thủ, mà hơi di động thân thể một chút, bay xuống dưới lấy ra đan dược chữa thương, thoạt nhìn bộ dạng giống như sắp chết. Rất nhanh năm người bên kia vọt tới, Lục Ly chờ các nàng tới gần lập tức lấy ra Thần Hành Chu, hóa thành một đạo bạch quang bay đi. Vô số Phong Ma Thú bắt đầu hành động, cuồng phong đầy trời thổi qua, giảm bớt tốc độ tiến về phía trước của mọi người, tiếp theo vô số lưu quang loé lên. - Hiu hiu hiu! - Ầm ầm ầm! Năm người bắt đầu liều mạng công kích, thế nhưng làm sao các nàng có thể là đối thủ của hơn một trăm đầu Phong Ma Thú được? Rất nhanh đã có hai vị Tứ Kiếp sơ kỳ bị giết chết, hóa thành thịt nát và chân tay cụt bay đầy trời. - Trốn! Rốt cuộc những người còn lại cũng biết sợ, tuy rằng bị Nguyệt gia đuổi giết khả năng sẽ chết, nhưng nếu hiện tại không đi mà nói sẽ chết rất nhanh. Tuy thoạt nhìn Lục Ly bị thương nặng, nhưng tốc độ chiếc thuyền nhỏ kia của hắn quá nhanh, mọi người không có khả năng đuổi được. - Muốn chạy trốn? Đã muộn! Lục Ly khống chế Thần Hành Chu quay lại, thờ ơ lạnh nhạt ở bên cạnh, thật ra mấy người còn dư lại rất ngoan cường, chiến lực cũng khá mạnh, một người đánh chết hai đầu Phong Ma Thú, vậy mà thật sự trốn ra khỏi vòng vây.
Chương 3155 Hắc Nguyệt Thành
- Vù! Lục Ly khống chế Thần Hành Chu nhanh chóng bay đi, chặn ở phía trước người nọ, hắn thả Quỷ Ảnh và U Linh Vương ra. Tốc độ người này chậm hơn so với U Linh Vương một chút, cộng thêm Quỷ Ảnh phối hợp, tự nhiên không phải đối thủ. - Oanh! Bên kia có người cầm một cây trường thương màu vàng, lực công kích vô cùng sắc bén, vậy mà liên tục giết chết ba con Phong Ma Thú, đáng tiếc thân thể đã bị thương nặng, rất nhanh liền bị Phong Ma Thú bắn thành thịt nát. - Hít! Có thám báo ở gần đó nhận ra Phong Ma Thú nói ra, tất cả thám báo và võ giả theo tới đều hít mấy ngụm khí lạnh. Bọn họ chỉ nghe nói có một vị lĩnh chủ bắt rất nhiều Phong Ma Thú dùng để kéo xe, vô cùng oai phong. Bọn họ lại không nghĩ rằng hơn một trăm đầu Phong Ma Thú ở cạnh nhau, lại có chiến lực khủng bố như thế. Sau khi mười mấy tức thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều bị xé nát. Thân thể Lục Ly loé lên xuất hiện ở bên ngoài, thu hồi một đám không gian giới, hẳn là trên người các cường giả Hắc Nguyệt Cung có rất nhiều thần thạch và bảo vật, có lẽ cầm đi bán sẽ thu được mấy trăm triệu thần thạch. Lục Ly thu hồi Phong Ma Thú, dùng thần niệm khoá chặt đám thám báo và võ giả gần đó, những người này lập tức sợ tới mức chạy trốn khắp nơi, có người còn quỳ xuống trước Lục Ly. - Không cần sợ! Lục Ly hét lớn lên: - Kẻ hèn chỉ giết ác nhân, không giết người vô tội. Lão Vu Bà làm nhiều việc ác, hôm nay bổn tọa thay trời hành đạo. Bổn tọa đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Thiên Hổ Lĩnh Hoàng gia Hoàng Thiên Bá, nếu Nguyệt gia muốn báo thù cho ác đồ bực này mà nói, Hoàng gia chúng ta sẵn sàng. Sau khi Lục Ly nói xong, liền khống chế Thần Hành Chu bay về phía Hắc Nguyệt Cung, những thám báo và võ giả đó lập tức tản đi, mang tin tức kinh thiên bực này truyền ra. - Không ngờ Hoàng gia xuất hiện một nhân vật như thế? - Đúng vậy, thật trẻ tuổi, hơn nữa còn là võ giả Nhị Kiếp? Chẳng lẽ là một yêu nghiệt nào đó của Hoàng gia? - Sợ là chỉ mấy ngày việc này sẽ truyền khắp toàn bộ Tây Bộ, cũng không biết Nguyệt gia có ra tay hay không? Hoàng gia cũng coi như là đại gia tộc ở Tây Bộ, nếu khai chiến với Nguyệt gia, vậy thì thật náo nhiệt… - Đừng nghị luận những việc này, mau trở về thành đi! - Cám ơn trời đất, rốt cuộc Lão Vu Bà này cũng đã chết, Hoàng gia uy vũ, Hoàng Thiên Bá uy vũ! “…” Lục Ly đi rồi, bên này lại vô cùng náo nhiệt, những thám báo và võ giả đó vừa nhanh chóng chạy vào trong thành, vừa vui vẻ bàn luận không thôi. Tự nhiên Lục Ly dùng tên giả, thế nhưng hắn biết Hoàng gia, lúc trước đi ngang qua bên kia, còn nghỉ ngơi ở địa bàn Hoàng gia hai ngày. Giả mạo người Hoàng gia, nếu Hoàng gia biết khẳng định sẽ giận dữ, nhưng khi đó Lục Ly đã sớm ở Thần Âm Hải, hắn còn sợ cái gì? Lục Ly về tới Hắc Nguyệt Cung, Huyết Linh Nhi vẫn đang âm thầm khống chế thành trì bên này. Hư Không Trùng cũng đang tàn sát bừa bãi, rất nhiều người đã chết đi, người còn dư lại đều trốn vào bên trong thành, một số người đang cực lực áp chế Hư Không Trùng trong cơ thể. - Chủ nhân cái thành này là một kiện siêu cấp bảo bối! Huyết Linh Nhi truyền âm làm tinh thần Lục Ly đại chấn, hắn dò hỏi: - Quý báu ở chỗ nào? - Tài liệu và thần văn! Huyết Linh Nhi giải thích nói: - Tài liệu của cái thành này rất đặc biệt, ta cảm giác có chút cùng loại với khối Thần Thiết kia của ngươi, ngươi không tin, có thể công kích thử xem! - Vù! Lục Ly lập tức lấy phi kiếm ra, đâm vào toà thành, giờ phút này thành trì không có mở ra thần văn, nhưng khi phi kiếm đâm lên phía trên, vậy mà phát sinh ra tiếng động leng keng, loé lên vô số tia lửa. - Quả nhiên là bảo bối! Lục Ly vui mừng, thế nhưng bởi vì đột nhiên công kích, nên trong thành có rất nhiều quân sĩ bay ra, bọn họ nhìn thấy Lục Ly đi còn quay lại thì trên mặt toàn vẻ kinh ngạc. - Trốn! Những quân sĩ này đều không ngốc, một số lập tức bỏ chạy về bốn phương tám hướng, một số khác bỏ chạy vào trong thành. - Ngao ngao! Lục Ly thả U Linh Vương, Quỷ Ảnh và một ít Phong Ma Thú ra đuổi giết, lấy tốc độ của Phong Ma Thú U Linh Vương Quỷ Ảnh, những người này trốn không thoát. - Phanh phanh phanh! Quả nhiên, rất nhanh từng khối thi thể rơi xuống, hơn trăm quân sĩ chạy trốn chưa chạy ra được mấy ngàn dặm, tất cả đã bị đánh chết. - Huyết Linh Nhi, ngươi khống chế được thần văn nơi này sao? Lục Ly không để ý đến những quân sĩ trong thành, chỉ cần khống chế được thần văn, đám quân sĩ kia đều là dã thú trong lồng sắt, muốn giết như thế nào thì giết như thế. - Lúc trước không khống chế được! Huyết Linh Nhi giải thích: - Nhưng đột nhiên vừa rồi lại nhẹ nhàng khống chế được, trung tâm thần văn là một kiện bảo bối. Đột nhiên vừa rồi kiện bảo bối kia biến thành vật vô chủ, chủ nhân, chủ nhân toà thành này đã bị ngươi đánh chết đúng không? - Đúng vậy! Lục Ly hơi gật đầu, Huyết Linh Nhi bừng tỉnh đại ngộ nói: - Vậy thì không có việc gì, toàn bộ toà thành này đã bị ta khống chế, thần văn nơi này quá cường đại, lại còn có mấy chục loại thần văn khác nhau. Có lẽ cái thành này đã đổi mấy chục đời chủ nhân, các đời chủ nhân luân phiên tế luyện toà thành này, bố trí một tầng lại một tầng thần văn, hiện tại lực phòng ngự của toà thành này vô cùng chắc chắn, đoán chừng Tứ Kiếp hậu kỳ cũng rất khó công phá! - Cái gì? Lục Ly chấn kinh, một toà tiểu thành nho nhỏ mà thôi, vậy mà Tứ Kiếp hậu kỳ cũng khó công phá được? Chắc chắn Huyết Linh Nhi không nói giỡn. - Chủ nhân, ta không có nói giỡn! Huyết Linh Nhi nghiêm túc nói: - Không tin ta mở một chút thần văn ra, ngươi bảo Phong Ma Thú và U Linh Vương công kích thử xem? - Được! Lục Ly có chút kích động, lập tức triệu hồi Phong Ma Thú và U Linh Vương ra, cả tòa thành lấp lánh quang mang, từng đạo hoa văn màu xanh lá lưu chuyển ở trên mặt. Cảm giác như cả tòa thành đang sống lại vậy, bên trong có từng đầu tiểu Thanh Long uốn lượn. - Phanh phanh phanh! - Hiu hiu hiu!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất