Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Một chiếc phi chu mang biểu tượng Ngũ Đại Minh xé gió phi hành với tốc độ cao, từ trên phi chu có ba cỗ khí tức mạnh mẽ tản mát, khiến yêu thú tại những nơi mà phi chu bay qua không dám lao lên tấn công.

Trong khoang lớn, đang diễn ra một bữa ăn xa hoa, thức ăn bày biện trên bàn đều là những sơn hào hải vị trong giới tu hành giả, bốc lên hương thơm nức mũi. Dùng bữa tại đây có ba người, ai nấy đều mang khí độ bất phàm, họ đều là những tồn tại đã trải qua bao nhiêu sóng gió.

Một lão già có bộ dáng khô gầy, gương mặt nham hiểm, tay ôm một mỹ nữ trong lòng, đang được nàng ta gắp thức ăn bón vào miệng, tay kia hung hăng càn quấy bên trong lớp thanh y của thị nữ này.

Không xa là một nữ tử trông bề ngoài không tới ba mươi, dung mạo xinh đẹp, cũng coi là quốc sắc thiên hương, khí chất hấp dẫn, ôn tồn dùng bữa, mắt không nhìn tới phía lão già dê xồm kia một cái, nàng thường hướng ánh mắt tới người còn lại bên bàn ăn.

 

 

Người kia là một tên thanh niên tuổi chừng đôi mươi, dung mạo tuấn mỹ, nước da trắng trẻo, ngọc thụ lâm phong, nếu nhìn không kĩ có lẽ nhiều người sẽ lầm tưởng hắn là nữ nhân. Hắn thi thoảng gắp chút thức ăn đưa vào bát, rồi thuận miệng trò chuyện với hai tồn tại đồng cấp khác, chứ chẳng hề chủ động nói chuyện.

Thấy nữ tử hấp dẫn trước mặt cứ chăm chú nghị luận cùng tên thanh niên kia, chẳng thèm ngó ngàng tới phía mình, lão già khô gầy khóe mắt khẽ giật, sau đó nhìn về hướng tên thanh niên mà tươi cười nói: “Dược nguyên hữu chỉ ngồi không như vậy có lẽ khá khô khan nhỉ? Lão phu đem theo không ít thị nữ, ai nấy đều có dung mạo xinh đẹp, để lão phu gọi ra cho các hạ chọn lấy vài người nhé.”

Thanh niên Dược Hảo Nhân nghe vậy liền khẽ lắc đầu đáp: “Đa tạ sự chu đáo của Ôn huynh, nhưng tại hạ trước giờ tu hành không vướng vào nữ sắc, nên đành phải chối từ rồi.”

 

 

eyJpdiI6IlwvRG95RDVRMUZMXC9zZG1yTUw0SGNBZz09IiwidmFsdWUiOiJDOXZ1aG1pQVhIbTY1Q1BaUzVjdXFzMW8raGQ2QzY0bmNQblF6MGlkY2RvRVdRaE9Gd1FvOEVrQzMwdDZxd0QyRWF6TjJQZGErbkNCV0JpMCtKcGs1UXFOXC8wVkhlaFVMSFJ1R1RvR1BvOEJmdzltcUVZcGdmVkwwYlplUzE0UzZPK0txK1FSVVNjUk9NSG8rWloyRUkySUtHQ1Q1VnhLQ081YVE3V1FyMHpyNFpWSFdjRmZ5VmJQYml3NzZLNER5dkdqOGZsbGNIXC8zcmhqM2RwVnBFRDNLdFVES2dTUnUxejhleVpsR1JSU09SY2k4TXZITCtYbXZsaThYVnJLWGFyRWNySDNqVngzRnU0NDh6R0d5ZmtvR0FUeE9uWVI4aE1rU0RsTzlNV0ZrV2pOTjltKzdmdjdjd2V6b0ZHa203b3JSbmkzR1BpcTA0RzBRWU96bW1sQW1UTjhRTGZNR2tEaHU3OGhPb1VBNHYzMGRkeGt4WlZlVXNodkdjZHNUMGNYbjZTMXdLU2lQSTllUkttTXhHXC94aTV5WEQzaUFOSVBsVTU4dExOektJMDVSdGpmNE4xREthcnlwYURlSVVycUJ4cmRnZ1JrMmJUbGlwK3ZUTjdQaGhtQlZFTG5cL2srUHBIdXRIVjBjZkFKUFwvZkVqOHNMUjcwaVR0YkhCN1Vhd0M4ZVBVSWlWXC95QTBIWURtQkFRNnZmVGJ3RWRldWdQc3lLWHBCeFpaVENKbWNxTVFScXNIMER0RUE2ZGdMOUxudW5mRG1nTnNEM1RtXC91VEcwWGluM0hFQmJtNmozUGxYeVpFMjQwQ0xBUkc0c3dGeHo1U3NsNHhjVHpsQmFNMzQzXC9EMFpIeUR3UXp2ZDJUTlRBdFZsaVJHbkxkVjNvTkJXWGlxWlk0SmFIMFY0NjU5VW5yb3ptNTdoVEdiRW83aSswWkV0VEdyanFSSFJwZHhxS2VxS0tZWjVlWWRkYU55Y3NcL2FLc2ozWjVldnB4T2JUdkdkQm53Rk1qcm1Hb1poYmNvYzRDSFJyZFR2M25vbXF4SWhLMmlGOExIZzJwVnNWT01FU2o0dk1Ga1ZjSDEwNE9hMTFxSzhvdks0eFJIWXlwYjhvSFJ5XC9idUVMZEhzK2FXa3BaVzJjUWpNXC9EQ2xwdTZGRHdha2xwUkZ5VlBmTWZRcU5nZnBpWENYMlA2bjY5SzhmTG5KTm5LMWw3M1NpWExGZGFycU5CeHVQSmc1QTZWdGozenJNNEtPTktMcGRsdjlyc3VvZThpekhYdzdORENSbVwvczJZK2xJUUhwbVZQUzFGWFVvcnBtVVc5Y3JjVjhtTDNKb1JocGxKdTNVVWNkMG9BSTFrcjFMQ1R3XC93ZG5ycE9sNzhHMjBlZXZwQWVJSUNVbzJHcytxcHNYWUFra1c0cWRGSms5WmZhbEdCdzAycUJTQXhMVERpeWk2UStFODBaNHpYdmREdDlIaktjV0JaeStOS1d4RlhUZk9PVkp5TTY0YkxuYmNkeHViQTVMV3grUm5vQVBBM2hhWGQ2cmp3cUVxaFZHZWNVbXMzWEsxTjh6OGlhOENNdXE2WXlqcE1JOWxIYVRYamptRlI3QWN5VmtrOWNDemN2SCtGUWllNXpJVk9CNTBKTzJYamZVTFh3YkNpV3ByN1ZKSEpFb2U5U2dZc2pvOVhkVldtM2ZzZFJIYkxERmpaZzRPVUswSUV2aVRWMnlKK0wrMUtqbXhRallrOGorXC9UTVIwUTd0NStrSFVJT1VreG5zMXRrSDZ5NHNvYjRwQytCcExtR3RHamNOSFwvXC9ZT1RFOFV3anZ1Yk5Dcjd3dGNZYXBtVnMrZE5nZTRNY3k3VGo0aW5IMTc5SENvZ3loZGc5eXA2cU55NVwvRnpYaWpxTnIyV1Q3N2VuNlVOMzFrU3IzOVBobGZLcEd1a0JOcjZJbStMU0pOM1JYUDBnejVndWRvMkxzOHdxRlBWZ1NrQkgyQUtvQlNQdW03bjMzaWhFSThCckpyeUVlUUVlVEYyQ0xvU2NuZ2ZRWEhvTnVYRjNEcWR3SURaUGxKYUZrMHNpTW90YTFjbmMzejhmMXZpbTFKa1Q3a0RTbjYrV3hLeEdZNGZrT1ZIZFRLcG5yd2FGNExzUDlnWDNlM3lcL1c1STU4ZGNrbHB5YmVJQzI2alpySWhHMUx5N1dGOElCOGY0cFRBelwvaFJ1ZDNpVlVreUc2MHUxZnE1SjVrXC9wMklsNjdsZjE0VzRQT0Zrb3JtcEd0RjUycXB5XC94WGNzdmRvRjhTQWNkTHI4YkM3ZFVLQTYyVXp6cTRiYXM1UUtVb3lQREJHQlRVYVRRZlczWlpucmhqbllWbGt2VGhrUnFRTWNwdXhjS25WaHdaVXVwWnFHTzd1dG5VZldHRmJMZVRXN1BMSk5OalZCbWFldnA1WlwvcGVrOGY3MjJlWFVPRzFjbkRPdEtEUjgzSFNxUlBGWmFMUUpMWjYxNTN6VXVuejU2eUw5QzBcL1QrZ3g3SWdsSUhkcmVsUlJLTUhHNE1aR2NEb3JhczNoXC9lNmFGRExWNkJwSURZXC9DNXhxKzluME8xRXA0QkRrZDBpTENOMUtJRlROXC9Obnl2NFRlZlNmNzFKbURNTklNNzFLSkdtUCtzVXgrV3FKdnhhd0xucHdIYnF4WG9qckg0eGZuUlpcLzQ1MEx3aE9XcXpjWHVHVWxvN0RFMFg4TzlVSzVPQVh0eGwxK2xKMWpla0RzaDN0ZTNJTXN2Z3lWZytVOGRUYTJjdWZscWQ5VHphYVdKTCtIbU90V3hkZWxrekZ1RjBuMGxweUVBenJpVklHK1wvaU90QkVmdFdPVThLb1hPY3E5QmRZanJtUlBjZkYrMHZGRjZLUzJHNkY0dUlDTlB4U3cxSnZYUUNLNGlmKzR6dHpScnNvNkI5TEowd1NKSzMwNTNGMzBnZTIwcXI5d0dTdlNrV0E0QWdBK1FMc3ZkXC96NjF6VWpYbktwWnhIM2M3eVVsRGFUWnR4SytcL2dTcFNPWmcxQndSUndVT1Y2bSt5TzFBWloxakNhTU84OHhCaCt1b1BYWllyYkUzQmZ6MlZVQ2M4SWp4M0pKTzdneHAxTHlHUzV5ZjNDbUVycVdXYmRUTWlhM3lQaXRSNTBpZ1ZibGZraVRVbEJzIiwibWFjIjoiZmUzZDIwN2Y4YWY5NTM2NGViOTE4OTkzMTM2ODc0NTYyNWE3MzU0ZTJlNjkyZmRkNDZmNWI5MTA1OGY5YWNjMyJ9
eyJpdiI6IlErVENnYlRDMUJzaFh0bXF0dXZPXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6InJXQjFiZlo3aUpkaGxlMTJodXNVK09YRW1DT1dFTk1qMWk3NncweDhDOXlaS2RJa2plcEZVMmZVK1BKTmkrSWg3VUhFbWxnYW5uU09BbVwvemJIb0dvS1dncStwYjVYYTFCbCtTelpxczA1ND0iLCJtYWMiOiIwMTRhODIzNjA3ZDA4NjA2YzRjNmQxMjE3NzljZjhlY2MxMTcwM2UwYTE2Y2IzNGQ3ZDMzZjI1ZDQwMGM4YWUzIn0=
“Nãy giờ ta nhịn ngươi hơi lâu rồi đấy lão khốn nạn này!” Linh Huyễn quay phắt đầu lại nghiến răng quát, từ trên thân bạo phát một cỗ khí tức mạnh mẽ, ập thẳng tới phía lão già khô gầy. Lão ta hừ lạnh một tiếng, khí tức không hề kém cạnh bạo phát, hung hăng giằng co với đối phương, khiến cả phi chu lung lay dữ dội.

Thanh niên họ Dược liền lên tiếng khuyên giải: “Hai vị bình tĩnh lại, chúng ta được phân cùng một đội nên cần hợp tác với nhau, thiếu hòa thuận như vậy sẽ rất ảnh hưởng tới chính sự đó, dĩ hòa vi quý. Nếu có mâu thuẫn gì, thì đợi cho chiến dịch này qua đi, hai vị giải quyết cũng chưa muộn.”

Hai cỗ uy áp dần thu liễm lại, hai người cũng không muốn làm căng lên, nữ tử họ Linh vì không kiềm chế được bực tức trong lòng nên mới phát tiết ra mà thôi, lúc này đã bình tĩnh trở lại. Nàng đứng dậy đi về gian phòng của mình, chỉ để lại một câu cảnh cáo: “Quản mắt chó của ngươi cho tốt lão già khốn, xong vụ này ta sẽ tìm lão tính sổ.”

Lão già cười khẩy chẳng để những lời nói ấy lọt tai, mắt vẫn dán chặt lên bộ đồn kiều khiêu gợi của Linh Huyễn, cho tới tận khi nàng ta đi khuất tầm mắt. Trông thấy cảnh này, thanh niên họ Dược tên thật là Diệt Chúng Sinh không biết nói sao cho phải, hắn cười khổ gắp lấy chút thức ăn về nhâm nhi.

Nếu không phải lần này thiếu nhân sự trầm trọng, thì tầng phân chia nhân sự trong liên minh cũng không xuẩn tới nỗi để hai người này đi cùng một nhóm, vì họ đã nổi danh không ưa nhau từ xưa rồi.

Nữ tử Linh Huyễn kia rất bài xích nam nhân ham mê nữ sắc, nghe nói nàng ta đã gϊếŧ chết không ít nam nguyên sĩ đồng giai rồi, thủ hạ dưới chướng cũng toàn là nữ nhân. Còn lão già họ Ôn đang ngồi trước mặt này, nổi danh tà tu ham nữ sắc, mỗi đêm cơ hồ không có gái thì không ngủ được, cho dù bị vắt tới bộ dáng khô kiệt như ngày nay vẫn không bỏ được sắc dục.

Cả hai đều có tu vi Bỉ Ngạn cảnh đại thành, hơn nữa thực lực cao hơn đám đồng giai nhiều, trong thế lực của bản thân họ cũng là một phương cự đầu, nay vì lệnh của thủ lĩnh hội nên bất đắc dĩ phải đi theo nhau trong nhiệm vụ lần này.

Đích đến của chiếc phi chu này là nơi có khe hở không gian cỡ lớn, hiện tại nơi đó thiếu hụt nhân thủ, hơn nữa thiếu những kẻ mạnh, nên mỗi một phân bộ đều điều tới đó vài gã Bỉ Ngạn cảnh mạnh mẽ.

Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành tầm thường sẽ không được điều tới đó, vì khu vực kia rất nguy hiểm, chí ít cũng phải có thực lực gϊếŧ chết nhiều quái giới bát giai, mới có đủ năng lực chinh chiến ở đích đến kia. Hai người đi cùng A Diệt thì khỏi phải bàn, còn bản thân hắn cũng không phải tiểu thành tầm thường, chiến tích của hắn tại những lần chinh chiến đã nói lên tất cả.

Cho dù mỗi khi chiến đấu tại nơi đông người, A Diệt nhiều nhất chỉ để lộ ra bảy thành thực lực, vẫn khiến không ít kẻ kinh ngạc, đánh giá hắn có khả năng chiến vượt cấp rất cao, coi hắn ngang hàng với những gã Bỉ Ngạn cảnh đại thành khác.

“Để Dược nguyên hữu chê cười rồi, cứ kệ ả đàn bà đó, hai ta tiếp tục dùng bữa đi.” Lão già họ Ôn mỉm cười nói, tay vỗ về nữ tử trong lòng, vừa rồi uy áp của hai tồn tại đáng sợ khiến nàng ta sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy. A Diệt khách khí ngồi tại chỗ nghị luận cùng lão già này, cho tới nửa nén nhang sau mới cáo từ rồi đi về phòng.

Ngồi xếp bằng trong phòng, A Diệt lấy ra tấm bản đồ rồi xem kĩ lại một lượt, điểm đến của phi chu là nơi cực kỳ nguy hiểm, hắn phải chuẩn bị thật kĩ càng.

Thời gian gần đây quái giới thượng vị xuất hiện tại những khe hở cực lớn ngày càng nhiều, khiến toàn bộ thành viên trong thủ lĩnh hội bị chôn chân tại một địa điểm, không được rảnh tay để đi tới những nơi khác, cơ hồ toàn bộ đều phải bận chiến đấu.

Vì điều này mà hai khe hở không gian lớn không có cường giả Hư Linh cảnh tọa chấn, khiến liên minh phải điều động lượng lớn Bỉ Ngạn cảnh tới bù đắp. Đến giờ hai nơi này chưa hề có tồn tại phía trên hạ vị xuất hiện, nhưng quái giới cửu giai đỉnh phong đã từng xuất hiện vài đầu, nên độ nguy hiểm tất nhiên tăng cao, đích đến của A Diệt chính là một trong hai nơi đó.

Quá trình phi hành rất lâu, lão già họ Ôn lại không phải loại người có thể ở im một chỗ, cứ vài ngày lão lại mở một trận tiệc rượu, cho người đến trước cửa phòng hai gã Bỉ Ngạn cảnh khác mời họ. Kết quả cả hai đều từ chối khiến lão thầm bực tức trong lòng, nữ tử Linh Huyễn vốn không ưa gì lão nên tất nhiên từ chối, còn A Diệt thì nói đang tế luyện một vài vật phẩm chuẩn bị cho trận chiến.

Cho tới tận tháng sau thì phi chu mới cập bến một thành trì nguy nga, tọa lạc trên một mảnh đất cằn cỗi, cách khe hở không gian cỡ lớn không quá xa. Trong thành có vô số khí tức mạnh mẽ, A Diệt thoáng cảm ứng cũng phải đếm được trăm đẳng cấp Bỉ Ngạn.

Còn một điều bất ngờ nữa, tại một hướng khác cũng cách khe hở này không xa, có một tòa thành to lớn tương tự nơi này, nghe nói nơi đó chính là địa điểm đóng quân của hàng trăm yêu soái.

Ngũ Đại Minh không phải chỉ riêng nhân loại, mà tất nhiên còn có cả yêu thú, chỉ là hai tộc quần trước nay vốn không hòa thuận gì, nên cho dù liên minh lại thì phân bộ của hai bên vẫn tách biệt mà thôi, nhân loại và yêu thú vẫn rất ít khi chạm mặt nhau.

Nhưng lần này uy hϊếp của khe hở không gian cỡ lớn là không thể xem thường, nhân thủ của một phương hoàn toàn không đủ, thế nên nơi đây mới có hai thành trì chấn thủ, một bên nhân loại, một bên yêu thú.

Vào trong thành, ba người nhóm A Diệt được an bài tại ba trang viện gần nhau, bọn họ có thể ở tại trang viện của mình, hoặc ra khỏi thành trì đi đến những dãy sơn phong gần đó, tự kiến tạo động phủ.

A Diệt vốn tính ở trong trang viện được an bài, nhưng sau khi nhận thấy một vài người quen trong thành, liền nhanh chóng ra ngoài tìm nơi yên tĩnh kiến tạo động phủ. Hắn thầm than oan gia ngõ hẹp, trong thành không những có người của Thanh Khư Cung, mà còn có một vài tên thuộc Phong Lôi Sơn, thậm chí Sơn chủ Lôi Động Võ cũng ở đó, hắn đâu dám ở lại trong thành chứ.

Nữ tử Linh Huyễn bay theo hắn một đoạn đường dài mới tách ra, nàng ta cũng chọn cách tự mình kiến tạo động phủ, vì lí do không muốn ở gần lão già khốn nạn họ Ôn. A Diệt không hiểu tại sao nữ tử này lại khá thân cận với mình, phải biết nàng ta nổi danh không ưa nam nhân, nhưng hắn vẫn bình thản đối xử như bao người khác, không thân cũng chẳng quá xa lánh.

Canh giờ sau hắn đã tĩnh tọa trong một sơn động bí ẩn, tế luyện nốt một vài tấm phù mua được cách đây không lâu, đợi ngày quái giới ở bên kia khe hở không gian tràn qua. Bấy giờ hắn đã có 70 điểm diệt quái, nhưng Tinh Tiến Hoàn trong kho của liên minh đã hết, hắn cũng đã có sáu viên, nên giờ đây mục tiêu hắn muốn đổi thưởng là những vật phẩm chân quý khác.

Ads
';
Advertisement