Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Sáng sớm tại cổng lớn một thành trì, có không ít luồng lưu quang xuất thành, bay tản ra khắp mọi nơi, hướng tới những vùng man hoang ít ai đặt chân tới. Một đạo lục quang phi hành riêng lẻ, bay thẳng một mạch rời xa tòa thành, không hề hay biết có ánh mắt từ trong thành đang dõi theo bản thân mình.

Lục quang đang phi hành chính là A Diệt, hắn cùng với đa phần tu hành giả nhàn tản trong phân bộ, mới nhận được một nhiệm vụ khá là thú vị, hiện tại đang trên đường thi hành. Hắn vừa bay vừa nói: “Kẻ nghĩ ra cách làm giàu này thông minh đấy chứ, tiếc là độc tâm như vậy thường không sống lâu, giờ đã bị nhiều người truy tìm rồi.”

Tối qua có một tin tức khá thú vị truyền tới phân bộ hắn đang ở, đó là tại vùng man hoang lân cận thành trì này, có một kẻ không rõ là nhân loại hay yêu thú, hành nghề gϊếŧ nhân đoạt bảo. Cái đáng chú ý là hắn bắt một bầy quái giới về nuôi nhốt như gia xúc, sau đó thả một vài đầu ra ngoại giới, dẫn dụ tu hành giả tới tiêu diệt kiếm điểm, rồi đặt bẫy sát hại những người đó.

 

 

Hiện nay phần lớn tu hành giả là tán tu đều nhàn tản, nên được điều đi tìm kiếm kẻ lợi dụng quái giới đó, nếu bắt được hắn hoặc tiêu diệt sẽ được 10 điểm diệt quái, hơn nữa bầy quái giới tên đó nuôi sẽ là kho điểm lớn. Rất nhiều tên cảm thấy hứng thú, từ sáng sớm đã rời thành, bắt đầu truy tìm tên thảo khấu nghĩ ra được cái trò thú vị kia.

Họ Diệt phi hành hơn một canh giờ mới hạ xuống nghỉ ngơi, hắn không nghĩ bản thân mình sẽ tìm ra tung tích của kẻ đang bị truy nã, hắn chỉ thuận tiện nhiệm vụ lần này mà xuất ngoại thôi. Hắn tính tìm kiếm vài đầu ma thú cường đại, hoặc vài tên yêu soái bất hảo, để thử nghiệm uy năng của bảo cụ mới, chứ tự diễn luyện tại động phủ cũng có chút chán.

Tên thanh niên cứ thế dần rời xa khu vực phân bộ, đối với hắn hiện tại trên toàn châu này chẳng có thứ gì đủ sức uy hϊếp đến mình, nên ngày càng đi tới những vùng hoang vu, hiểm địa, tìm kiếm những đầu ma thú xấu số.

 

 

eyJpdiI6IlJzVGlzXC9GbDVHZ3NsWldLMkN5ZnFnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkR3aVZyVnVoY2ZPSjdINnhkK0RDMTE4bmszQUdxT3pXWFN3UnhUUXFDVXRrdkFJWFczdTlVRTZnVUV1bGlXMnVBRnVSNXpOcXREVXU1cE5oY2lkWHVEU1VxTHBkYUFcLzBRUTNydjlucGxtVGtLdllQcE1FSW40VUxYQ0g5WktKdlZtOU9JNmQxeWYyZWU0Rnp4dG9uSFE0TFhBRlFxZDJzZlp2SFwvcGJJUGZRM2huNmhIRk5qT0pYTnJvb212SCtwaXNjOE56QmV6OG1ua0VxM0l6VzJpWlhDbHplMmxVRTFBSmNZZVlQVkVnS3VEOUxOdUtIMURXaFUySzc5a0d4NEZhZXE3OG9WRWtzV09reEpQQVlkMThlanU0dzNqeTk3WlJ4ZXE0aVk0UTd6d1wvMk84ZGE5UmRrN0pnRWpMVXVRM1BnTjZENWh5ZlVqVVlOZEYraHhyeFRkYzAzNG5XSnRudzJLV1hzU2l4V2p6SkZOZXlKc0x0dWFyNFBNc3BXaWxiNktackZjNm1FSUNMY0VqUjVQYlwvVzNzeFNZMWg0QXc4dzh6NjFwcDJDbGhrVHBTemlpTjNGRFFyT3FaKzUxWGdRTExZMGNOSFp3YVdBaVRtcW4wV3d1a3RlZFRZNk5HSzBUXC81RG9jT0toWFNPeFwvaE1haStGb3dIaGxHa0JFRUtPWnpFRzdmVUc3clNIVjI4dCtvRE5VUjQrMFpBMXpieUVDZDRIREhVc0hvd0VNWUVnZFwvK1d0TUUzQkFNSXp2bFFYOXVPQ1dFQXhva2YyNXFLTGRaSFBGRXFZVnpRRHBNenBTZHdTRVcyTGVVeDFtY1V2SGFLQnNpWXo1YVhDSGhvM1ZNZTMyamloMnpyMWpYellaSTE3WlJoXC9VTmRmcVlNc0lyZ2VMNGRlcG1sK29UM2xST3ZwREhqd3RQaGdPSVMwMHdqVmQrbjZSYTltcFNOc0ZGdlowTVZZVVdxM0IxeVlEdEpVbWI5OVwvMWpWaWNHaXhVNkp2T1FIYmFEY3hTY1poUjVwYXRjUUFGOWtVNzY1ZzZEZ1VGMmlHc3JIdkl4eWp0eTduTTlSbnFJdTdwQzAwUUpJclg2RXVrTWhodWI0SUFnT2duVUgxc0hCcHhEaGlvNTQwNWJodjBrWGlYMU9hbE1JcThwdjFTTW1yTUhOcjAybk4rSFVna3dnVUVJRUpGMTI3YlcxTzMwYm9MckhiUGRaZVlVUFJQRE5sWjRFckl6UGpRdzNBY2ZRQTZlclpsNExwTzN3Nzd2ZUhUbkJhdVRiT1BWakdsZ3ZOVUtlSkt3bG5PS0Vsd1FwSnY4MkkrUjJyXC9lSFwvZDMwWDNmMEJBbHpoTzNkVG1oc3BhQWxjTHdJYmxldWxMUXhcL3BFOUR0WlZZcXVFbHN2bHJJRUpOM2xTUXF1UlNFYWhhYmQ2QXFERXdsNTc0eW5vc052Z0xUSzNPZGNHSnNkN01BdEV0ckd5ME1IeUsrbkJsSTJxejNvS1p0WExoV1JseDBMNEFGbjlLQnhVVEV5ZFwveGZXZWZhVlBcL3RwQmdhSU5rZHo5RitINTI1eUZubFpaM0FlUHVKRUgwWXZJNjg2S0VZMFZJNHlJTnQyM3UxRXJaV3g5UWRSQ2JPZktBVXFwbTZkdW1tVlBiTW5MbFIzbkZ3VGNxTFFJbUZ5Y1NaUzFqTmlINVBDdDNFeE5MOG9OVXBVanFSVk1VM3RYazRVdFprNEF6STdTWVlSOGxPeWVxMitramdyaGxLNkhkOTdvMmFUckE5MmNNXC9xcjJxUlwvVWpnUjRyNlNRN1VISFZ3QVpMcE9MZ3F4UFYrUm8zZlhNZjY3aDFkMFFINlowK3ZDSWt1SHpmUUE4MVNMNDd1VUFwZkVcL2t6NCtheUVLVmdtOElUc0ViOTNZSm1SRGNoQkJub29PXC9jejQzMkt3NktEOEVjZlZBS3JwdkxaTWlzTHZtWnZ2cVVhOTFEWFM5ME9GYklOcXpJczVXTkNoRzRRQkp0Y3JhM0VlcGxPVWlBNFFudGEyME5oK29TSU0wTXVVWVpGUTl1RlNXeERZb2pGVkxVNVFzb3V0bVhtUitWd240SEFkek1idTdwWjVsMkhNdjFLaHZ6eGYrbDlNd1wvUmlyZWxCQ1Nsa1wvVXByeW1SXC9abFpRT0ViNFVNdFdZOW9FRzhQYkg2N1VUY1wvd2lWS2JqYkpJZXN6MWxxeW9JZ3FUaW1LRXFYWkU2Q1MwM2JCVGkrTUNHSTJ5V2NualVPcVF1YmY1c0MxVlRSa1ptUk1ZTHRGVUtKM0NOWlJpeVg2M3BYbGRVU2JhTEVlNmVCclRjRTVJaUhKVHlZOVA4NGZ6d3piUkRVSTVzSmZsbW1FXC9GZDV0MExuYUxCeDNidXhEOStkVG8zYUd1YWF1WTVHUHR2U2MybkNvcEZVK0hRSzFhXC9zWDltdEJBV1FcL09sVHIxMkloUzNxT293UXVhZ2g5dU5ZMENWYVlTRXM4UEVRNVNaMktrbnRWZWc0bTdCN2NQRU9ieDNZcnUyVWtPYmZOTzFcLzhCR3J4VXdcLzRzWTZGcXpxbzRsZ2xQRkFIXC9KWGNUcXhrcU82N2xzTHNYR0VTSmpvYWtPUGNzQm9ORnR6YkhrR3lNd1FPRzJmZEZVTktWdVQ0NWRmUXYwQUpuWitsMHVPbzVwRktiSU9BcUVmRkpzSGFCdStIODlQbEJySjY5TVNjc2NSZ2lTazFnZExuV21UdHkwTHFLWTFyRjRJZEpFUFpFSUdDZ1BmT2Jia3JjY01hVFY3eHg0R3Vncng3WlNqRlhsTFF4Um1jYXIxS2ZEQVMybjFTMVFsRzI3bmRzSlJ1RHVxQ3d2dXFxUzdiVHRGTFB0NGxjM1lTbHlHUW5TVGVENEJKWjhMdHl2QjlkYTlNVHZlRHR2NWhkeEpMeG1MQ3VBeUlJbVVrWU1JSVFpb1R4azVkNzFBRURrR3h2aXd5WWk2dlB2VG4wUzYyTnZqS2xWd1JVRnc3TjQ5RStIbE9qM09qUUhnbnBlaTlnMHJqZ1wvYnFobGE0bnN2U0MwWUdzOVwvNVU2ZmRSTTZHRkdRcGJuXC9Pb2doMmROYW5MdklLNUg0bm5ZaUs2Q25vb1VTYnZGWGV4VitHVkJyb3NcL3ZRKzA4TzNRc04rdmtyc3RLRjZUSGxlZEdvWEd6Qmh0Vk9nT1M4dW9NSHJsZlRXOFdUWmRGd1VzNU1cLzFoNVJlMWJxbXZaRjBGM2o1c2xVYmtkRlZ5MlpOOHFWUkZLU09lOE1TUmE2N2U3YlpQaHAxMEM3UjZ4bUswYmtwYVN2Um40S3o0TllvTUtCbnUzcUdcL24wZU8wQjJqRWhNQzAxM0Nkck9xSTUwZ01KYmpEcXcyaUhNUkNBXC9hQ0FTckJYZDA1VGgyNGpcLys2XC8xIiwibWFjIjoiZmYyOTI4ZDQxOWQyMzVhMThmMDk5ODFkMjcxNDVhYTM1NWQ4NTNhYWQ2ODA4MTQyZGIyYjI3OTA2MGNjOWVjYyJ9
eyJpdiI6IjhxMGJUeXgrYXdsU0JUREVpY05ocEE9PSIsInZhbHVlIjoiZ01LS2dRTDRVRElOSGF6ZDhOWmlTeWhmUUVpR09zYUZmOUI1YmpaRnEwS1AzNVcrU0xpM1M3M0FYbHpFaFd3bTVxWVkxUVNCWXM2U0NMa1FISVNXZU15VWlaYTNqeUUxNklZOTAwNmV5VEU9IiwibWFjIjoiYTU5OTQyMjRlMmU1MTQwZDQ4MWVkNGY5NTRhYTc4MmY3MTE0ZTU0YmVmMTQ2YmYzMzJjYWVhZTY2MDYxMDliMiJ9
“Hắc hắc, ngươi đây rồi!” Tên nam tử thanh niên với gương mặt rỗ bỗng nhiên cười lớn, quay phắt người về hướng họ Diệt, vung lên thủ chưởng một trảo cách không đánh tới phía hắn. A Diệt không tiếp tục ẩn thân nữa, thân ảnh thanh niên tuấn mỹ hiện hình, giơ lên đơn thủ rồi hung hăng nắm chặt một cái, lập tức bóp nát trảo phong vừa đánh tới.

Gã thanh niên mặt rỗ bất ngờ cau mày, vì không nghĩ kẻ đối diện có thể đánh tan công kích của mình dễ tới vậy, trông chẳng thấy mất sức một chút nào. Đúng lúc này có tiếng cười lớn vang lên, hai thân ảnh đột ngột từ dưới lòng đất chui lên, đứng hai bên A Diệt cách không quá xa, cùng gã thanh niên mặt rỗ tạo thành thế chân vạc.

Mày liễu A Diệt khẽ nhíu, hắn nhận ra hai kẻ vừa xuất hiện là hai tên yêu soái hắn từng trông thấy tại phân bộ, chứng tỏ chuyện ở đây có điều mờ ám. Bất quá bề ngoài hắn vẫn tỏ vẻ bình thản, khí chất yên tĩnh lãnh đạm, không tỏ ra chút ý loạn, bởi vì thực lực hắn vượt xa ba kẻ này.

Gã thanh niên mặt rỗ cười lớn rồi lên tiếng: “Thì ra đây chính là kẻ Man Lạp Hùm yêu hữu muốn ta hỗ trợ diệt sát sao? Là một tên trắng trẻo thịt mềm đấy, bữa trưa nay được nếm món ngon rồi, hắc hắc.”

Trung niên vạn vỡ gật gật đầu với gã thanh niên, rồi hướng ánh mắt tới A Diệt đắc ý nói: “Thổ Khiếu Hổ tộc ta có thù tất báo, tên tiểu tử ngươi khi xưa dám cả gan gϊếŧ hại Man Tả Hùng đệ đệ, nay ngươi phải dùng chính tính mạng của mình để đền, ta sẽ khiến ngươi trả giá gấp trăm lần!”

Nghe vậy A Diệt như hiểu ra, hắn cũng nhớ yêu soái đầu tiên mình gϊếŧ là một kẻ thuộc tộc Thổ Khiếu Hổ. Vừa rồi hắn bị địa hình nơi đây phát hiện, cũng là một loại thiên phú thần thông của tộc thú này, không liên quan gì đến thần thức, nên hắn mới không thể khắc chế.

Hắn cười khẩy lên tiếng: “Vậy hóa ra tên thảo khấu dùng quái giới để dụ dỗ tu hành giả sa vào bẫy, là tin giả các ngươi tung ra, để dẫn những người khác và ta ra khỏi thành truy tìm, tạo cơ hội cho các ngươi ra tay phải không?”

Sự thật đúng như A Diệt vừa nói, gã thanh niên mặt rỗ tên Tư Đồ, gần đây bắt một vài đầu quái giới để thử nghiệm gì đó, chứ không hề nghĩ ra cái trò dùng quái giới dụ giỗ tu hành giả tới rồi giăng bẫy gϊếŧ hại họ. Hai tên yêu soái thuộc Thổ Khiếu Hổ tộc đã dựa vào những đầu quái giới này mà tự bịa chuyện, sau đó trình báo lên chấp pháp hội tại phân bộ, mới có nhiệm vụ ban bố ra.

Tên thanh niên thân hình còm nhom cười đáp: “Ngươi thông minh đấy, đoán đúng phóc rồi, giờ thì ngươi có chết cũng không sợ trở thành con ma hồ đồ nữa nhé, haha.”

Tiếng cười của gầy gò thanh niên còn chưa dứt, thì thân ảnh A Diệt đã chợt động, khiến hai kẻ khác tức thì bộc phát sức mạnh. Tên gầy cảm thấy một luồng nguy cơ mãnh liệt dâng trào, vội vã toàn lực thúc giục năng lực hộ thân, quanh cơ thể được bọc kín bởi một lớp đá cứng cáp, đứng vững trãi tại chỗ như tảng cự thạch.

“Soạt!” Máu tươi phun ra, trước con mắt kinh hãi của ba tên yêu soái, lưỡi thanh chiến đao trong tay A Diệt đã đâm thủng bụng gã thanh niên gầy, lớp thiết thạch hộ thể quanh thân gã ta như một tờ giấy dễ dàng bị xuyên qua.

“Bỉ Ngạn cảnh đại thành! Không thể nào? Sao hắn tấn cấp nhanh như thế được?” Gã trung niên vạn vỡ căng mắt khó tin, bản thân vẫn đang trên đường lao tới phía kẻ địch.

Tên yêu soái Tư Đồ cũng tại bên khác lao tới, ánh mắt lộ rõ sự bất ngờ, lên tiếng: “Cho dù tu vi hắn ta hơn Man Đà Lạp một tiểu cấp, cũng không thể một kích đâm thủng hộ thể thiên phú của Thổ Khiếu Hổ tộc dễ dàng như vậy được!”

“Một đầu súc sinh thất giai yếu kém mà dám đứng trước mặt ta hô to gọi nhỏ, ngươi chết đi được rồi.” A Diệt hờ hững thanh âm, như thể gϊếŧ một con sâu cái kiến. Thanh đao trong tay lật lại một cái, lập tức chấn nát yêu đan trong thân thể tên gầy Man Đà Lạp, đoạt lấy tính mạng hắn.

Đúng lúc này hai luồng kình phong đã gào thét xông tới, mỗi tên tung ra một đòn cường đại, muốn báo thù cho kẻ vừa mất mạng. Một đầu trúc long phá thổ phi thiên, kéo theo A Diệt tránh khỏi công kích của kẻ địch, từ trên cao phóng xuống rậm rạp phi kiếm, khiến hai tên yêu soái bát giai phải mạnh mẽ chống đỡ.

A Diệt có thể nhận ra thực lực của gã trung niên vạn vỡ chỉ ở mức bát giai thông thường, còn thanh niên mặt rỗ là bát giai mạnh mẽ, có lẽ chẳng kém hơn là bao so với tên Ngưu Thập Nhị năm xưa. Hắn tế ra Tụ Lôi Tháp, chỉ huy nó phóng thích vô vàn thiên lôi oanh kích đại địa, khiến hai kẻ kia càng thêm khó khăn.

Đột nhiên chục khối cự thạch phá không bắn về phía hắn, ngay lập tức bị trúc long khiêu vũ cái đuôi đánh tan toàn bộ, phía dưới đầu cự hổ gầm rống, khiến cả một khu vực có lực hút kinh hoàng. Họ Diệt cũng không tránh khỏi mà bị hút xuống mặt đất, trong lúc đang rơi xuống chợt có một luồng ngân quang lóe qua, chính là một đòn tất sát của thanh niên mặt rỗ.

Thân thể thanh niên tuấn mỹ phát ra thanh quang, như thể nhục thân được đúc từ thiết kim, hoàn toàn không hề hấn gì sau nhát chém tuyệt kỹ từ Tư Đồ. A Diệt đáp mạnh xuống đại địa tạo ra một vết nứt lớn hình mạng nhện, sau đó phóng vọt tới phía đầu cự hổ to lớn, vung chiến đao trong tay. “Ta sẽ đưa ngươi đi gặp đệ đệ mình!”

Thổ Khiếu Hổ phẫn nộ gầm lên, trảo thủ táp tới thân ảnh nhỏ nhắn đang lao về phía mình, ầm một cái tức thì bị ghim chặt tứ chi trên mặt đất, mỗi nơi có một thanh cự kiếm kim trúc cắm sâu. Một đao tung ra, trước con mắt kinh hãi của gã mặt rỗ Tư Đồ vừa lao tới phụ cận, cự hổ đã bị chém bay đầu, khí tức dần tiêu tan.

“Hai tên xuẩn hổ này kiếm đâu ra địch nhân mạnh như thế chứ?” Gã thanh niên Tư Đồ e ngại nghĩ thầm, nhưng lúc này buộc phải tiếp chiến, vì tên nhân loại sau khi đồ hổ đã lao thẳng tới phía hắn.

Giao thủ qua vài chiêu mặt rỗ nam tử đã hạ phong thấy rõ, hắn biết bản thân hoàn toàn không phải đối thủ của nhân loại trước mặt, lúc này trúng phải một cước liền phun máu bay ngược ra sau. A Diệt thuận thế bay theo, lưỡi thanh chiến đao khát huyết đã nổi lên khí tức sát phạt, hung hăng bổ xuống một luồng huyết mang cường đại.

“Lang huynh cứu ta!” Gã thanh niên mặt rỗ bất ngờ gào lớn, đúng lúc này đạo đao quang huyết sắc đã trảm xuống ngay trước mặt, chỉ còn cách hắn ta một thước.

“Ầm!” Luồng huyết đao phát bạo, A Diệt cau mày lại, vì ngay vừa rồi đã có một đạo hào quang bay tới va chạm với công kích của hắn, cứu mạng tên mặt rỗ phía dưới. Hắn liền quay đầu nhìn thẳng về một hướng, nơi đó có một sơn động nhỏ ở lưng chừng núi, tại trước cửa hang có một thân ảnh uy nghiêm.

“Cuối cùng ngươi cũng chịu lộ diện, ta còn tưởng ngươi sẽ bỏ mặc tính mạng của kẻ này chứ.” A Diệt tựa tiếu lên tiếng, ánh mắt vẫn nhìn thẳng tới gã nam tử đeo chiếc mặt nạ sói được đánh số 11 tại mi tâm, Lang Thập Nhất.

Ads
';
Advertisement