Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Quảng trường lớn trên đỉnh một tòa sơn phong nguy nga, lúc này đang phát tán ra giao động xung kích mãnh liệt, trận chiến kinh thiên động địa nhất từ đầu thịnh hội tới giờ đang diễn ra, khiến ai nấy dán mắt chăm chú quan sát.

Mức độ ác liệt này cao hơn nhiều so với mấy trận đấu trước, cả hai kẻ trên võ đài đều xuất ra thực lực thật sự của mình, thần thông phô thiên cái địa gầm thét va chạm, kết giới đau đớn khó chống đỡ nổi trước những trận dư uy này.

Những nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh ngày hôm nay như được mở mang tầm mắt, đấu pháp giữa hai tồn tại cao thủ trong hàng ngũ Bỉ Ngạn cảnh, khiến đám tiểu gia hỏa ấy ngộ ra nhiều điều. Các trưởng lão đang quan chiến cũng chấn động không kém, so với hai kẻ đang giao thủ tại võ đài thì bọn họ vẫn còn thua xa, chỉ có A Diệt là không có ý nghĩ đó.

 

 

Qua thời gian nửa bữa cơm thì trận chiến đã có kết quả, không ngoài dự đoán lão già Mạnh Chiến giành thắng lợi, lấy được lệnh bài từ thế lực Ngạ Quỷ Môn, giúp Hoàng Hạc Hồ có đủ ba tấm lệnh bài. Hai người rất nhanh đã trở lại ghế ngồi, họ Mạnh lão già chỉ bị mất sức chứ chẳng hề mang thương thế, thanh niên họ Ánh thương thế không nhỏ nhưng rất nhanh sẽ lành lại.

Quan sát trận chiến vừa rồi, A Diệt đã nhìn ra thực lực chân chính của hai gã Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn này. Ánh Ẩn Long tu vi ở mức tầm trung trong đại viên mãn, nhưng hắn là quỷ tu nên lực công kích rất đáng gờm, đồng giai tầm thường khó đối địch nổi với hắn.

Còn lão già Mạnh Chiến thì thực sự rất mạnh, ban nãy chiến đấu vẫn chưa thi triển ra hết thần thông, theo A Diệt thấy lão ta có lẽ còn nhỉnh hơn vài phần so với gã Lang Thập Nhất hắn từng gϊếŧ.

 

 

eyJpdiI6InFPanJCcUhnQ3FaYXVlVGpkQWRobkE9PSIsInZhbHVlIjoiemNMQVh0OStyT0VnVmdmTEdFUWlFNFN3UUZaZ0orZU5wVXNWOVljTTVKT3A0bkc2XC9SYzQ0d3FtRTU0OGdFYnMyMDhnWlEyS2x4djEzaVY0VjRYWnZcL0RqNll5aURpUExwOW0rTTZlNktKZUlnVjdnMENubjdcL0w4ZGplTWk0bDJKSkQyOEY0QXNcL0VsODh3NHkrdzJ2M0l4K0pFTVhidVdHTHVKS0NLYzJYb1Q0aTVDcDIxM0lmMTlKR1oyZVErQ2ZLR3RlbEtiVUNHajVKb0JTTzMwSVZxMEIyS01hY0paS0pNWjd3TDQ4QVVHZktNdkxLNXdLM1JocVJ3YWZ3T3h3RWRtQWZyeVpLQWJYNXZLQ3BQTnRLa2hxRFRsaVI5cHV0d0QxbnVmM29VM0d3XC9xRitVaFJcL2NmdFRtaTVoRnRHT3RkRHlabHZINElHVFdFYjNNQ1JvUGpRSzhkanZXdkVBQ2VqcjdCZFlWc3BRYXF1c3NyOWFSdCtDN1BsWUp2N3A1alNnQXFMK1FhQzBFbTV1OGx2dDZSNURhUW92XC9FNmxrRGtOclZzc1NFc0pxWFFWVlladW9ZK2ZKdUEyRUdGMXZIXC9TQ1R3MzBaR3pMb1NDVVVKZXJlRDh5em1ubGErblZhYllGemV6YzA5Mk1xWHdablFtbEN5OVNycW8rNGhRK2I0NFBLZXNTMFRKUmRZMjl2WVlSOEFOOEZ4c3VaNkE0ajV6S1RmbDdXRnZrS3VpbHpCMGNtcDA3YUNoWmlcL1FvclErK1pIMitqd2ZldmZnVVNOTUdIc1h0dGtwVWROZ1wvSVhvaFlnNTVvYWhCSXlJckh1OUVrVjZieUxWcTB1UStZTjlOSjJrXC83SWlYc3d3NDBRSkZ0SkVmRXErOGdyMzllcW9WR3pPSzdSNnlZREs5M3pIS3JPa1BQMU5LYWFmbFAwMjl4eXg1a0hLTXU1ZmJTZGFyQ3ZaRENnbzRsTFdONWU4cWFzNmt3OWVOSGxibUo1RWczckRjUFdlb3VpSzh5WlNpanB2VVwvWFM5XC9PbmVVaTlGK2w1em1LdDVlcWlLcXloYTJoYTdSNnlpZ0FabzZpb1gzQWNoVDVKYU1LRzFSWG8yaVlOenJCbGpYb20rTmJnMnB5Wmd3VkVGZEZTMnl1aG9rMFwvOFl2Qm5CbGlTeVhSSCs0Y29tVkUxQXR2bW5zNmxncG04WlJQTkdOQ3VUWGRqWXVPeWRrNnl3OW56U25CaURUYVV3a29WY3JvSWVEcytxWllsWXJhb2dIQkJCWUJXRWZnVjNpaHJESjRHM2tra2NueGtEaXZXMnlYUU9kM1VPZytIb1hXWG02ZGZJVkpPOVwvcnJHWmZIOGV0M3VoenM3NVlkWCtoRmV6aFwvYnJsSXM4MzdaNlZNbEFVdzg1K3RocVlxdk5sVStpTVZoNnpaSjNYcmFHZmN1RzVZMXhtZlNMc0ZIQXlObHNOYVF1UmJQYlhMRlwvRytLR0hUWmRtektKRXRpdlhJMTQ2K2xBT3Q1bU15eWp5ZllrcjYxNWZ5cDBPVmpnMTVIZHlWZGlpMm9GQUl6MVdBOFUwSkcrK0Q5cytHN1N6elphMHVcL3NiekY3NUpYYVBwdkwwQUpKRExlSWt6OTZ2NFVYWnp6WHVWRDRiSDl3RWlKRml3dWxKUmU2ekNOWUVzXC9OZ1VOdVlrYVZGTUErazhcL3ZhYWxwaHpqSld6NGJzSUppcGpOSEprVnp3RnhEditvVnhpeWEra0dEeFk0WTJOMHdkR2dEQ0sxend0TDkzRGtIdGFNV0JkdHJwQmx4eUt4bWJMQ2ZJZW84Q05RVmxjbWNGMFgwa2tNU2o2UFppQjdBaFJNT0RQaWVPbys1TjROUEZMVzFQYVgrUjR5TStaR1drRzAxZkV2SHkzNnY5M2ZxMlZSdDNzU1pIc3JqVURwbjI0MkpFMFpGSlFCakdoVE9pbjVlellmNUVFK201Tk8yQlwvMUhkOGF1ZGhDRHIyZU5wXC9XbmQzXC9Udm1saVZaVEh5RVg4djhpdzhqbnFCbklCcVpBSGk2NDBYVDRmWGFjbkN6NnJGNndXWFZqMExjdU5aZTFyRGdZVFh2XC81ZWs0cUc1VmRWTDFtK1E1WjcweVRpYjIrQitmTUNqRGd0TnN5SEV1ekVsNzh2WDJ4S3Q3b09NVUZaXC9waWlCZ29tWFViMDJxakNIZUhhQWFkUk9MQ041N2FFcGRvQWpnUnZFOGZTMnhpNXNmbmFpblVHbkdSTDNYWGl4c2s4bUNTQkJFelJoM0VKUDRaanJVZGpSbmtSbEZHZ0wrdzF6VWtcL3E0aHBrXC96VjE1Y3FrN2ZZbGJKNHlBMm5RYXFKZ3E0UVIwNWdxV0NZMkFZM2FpNGRFVlR5QUZHcjlVYzd6aG5LQXNrWFNKd2lyVk41RzR1MllRQmkwbGx3ZHROV09vNTliUEorRUtEdDQ2WnJTSmxkOSttQVBEalE0cktPcjZkNjhnVGFmcmpxNmxObDVkS3EwbTNZMkxqWmwyeUdTOWdhaURRRFwvVVFNTVpSK3pVSFRzUW1FOElVdEc2Z0FCZ29wbnBmZm5yQzBcL3hHRHFUc283UUtFZ01JckFjU1Y4MDJka1J0Q0kwOElJKzdyRmdBaDhcLzM0TjlcL0RhaDlud1R2Z1Z3aEZhU1k1XC9YbU1WU25FUUx2MGk5bjd0eFwvWTZHWHBnZUYzcTJlRHdleHpvU1pzbWxcL3RROWRrd1JcL3hIWVEwbUdQZVZ6N3NWMmRoXC8zblwvdlFtb05YeGZFWGMrKzUzRVM3RitYSTZEUmhcL0JwYkRFZU0zc1lDM1pPcWpGVFdHWjZzOWNCdXVFYXlBXC9TWUwzUGNxamljK1pGSmVTbzVoVzNcL1BlbVBSNVVQMzFRSjZmYXFTNmRpUUVQbENjRkxSZmR6RnJLN3RqcU9PWVJiZTNcL0FvczNjcGNKeVR1b2FLNVpcL1JOeHFVaE4xRDZsNmJnOGoiLCJtYWMiOiIwNTFhMjAzNTIzNjJjYTU4Y2I1MGRlMjYyYjNhYzhkZGFlODVkMGYxZmE5YjI3OGI0NDczNTZhNzI1MmNhZjUzIn0=
eyJpdiI6IkFsQXZER0ZkakpyTUErUFB4eFwveXV3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdtbXZSYW1WRGk4XC9UM2IyNlRyVkphaWwwZUt0ejh2OUdVNUVMNzQrODBFWnJ4N3ppZTBaTm1Ldjg0VTBwZDZBaDBoakU5TnlWK2ZWZ1g1bnJzUE55c1dFbTJzSkk4VXlrR0s3MGU1cUdmTT0iLCJtYWMiOiIyZjEyNWJmNTk1NWUxZjAxY2U3MGNhODNlNDU2NGVjYTFiZDIxNjViOWVhNDBjZWIxNDNiNWQ5ZjVjNzJmYzMyIn0=
Theo lời khiêu chiến từ nữ trưởng lão Ngạ Quỷ Môn phát ra, gã nam tử thuộc Vũ Hải Phường bất đắc dĩ phải đồng ý lên sân. Hiện giờ người mạnh nhất trong thế lực ấy là Hồng Nhi vẫn chưa lành hết thương thế, thực lực bày ra còn kém hơn cả gã nam tử này, vậy nên gã phải dốc sức giữ tấm lệnh bài cuối cùng.

Trận chiến kết thúc không tính là chóng vánh nhưng cũng rất nhanh, nữ trưởng lão thuộc Ngạ Quỷ Môn đương nhiên giành thắng lợi, gã nam trưởng lão Vũ Hải Phường thương nặng trở về chỗ ngồi. Trong lòng ba trưởng lão thế lực Vũ Hải Phường không cam lòng nhưng không thể làm được gì cả, thực lực họ không bằng mấy trưởng lão mạnh nhất ở thế lực khác, nên không dám khiêu chiến.

Nữ tử Cơ Trang đắc ý vạn phần, hả hê dùng ánh mắt trêu tức hướng tới phía mỹ phụ Hồng Nhi cách đó không xa, đầu thịnh hội nàng phải chịu uất ức bao nhiêu, thì lúc này vui vẻ bấy nhiêu.

Quá trình phân chia Mộc lệnh bài cấp 2 đã kết thúc, mười tấm lệnh bài đều đã được phân định rõ chủ nhân, chỉ có duy nhất thế lực Vũ Hải Phường vạn phần không cam lòng.

Sau những trận luận bàn phân chia lệnh bài giữa các thế lực, thì Hoàng Hạc Hồ, Ngạ Quỷ Môn và Thanh Khư Cung, đã thành công thu thập được đủ ba tấm lệnh bài, Thư Trang Viện giữ được một tấm, duy nhất Vũ Hải Phường trắng tay ra về.

Trong khi trưởng lão của các thế lực đang khách khí lẫn nhau, chuẩn bị ngỏ ý ra về, thì đột nhiên lão già Mạnh Chiến lên tiếng nói với A Diệt, khiến tất cả mọi người tại đây không khỏi bất ngờ.

“Nhân dịp này, lão phu muốn luận bàn với Dược nguyên hữu một trận được chứ? Lão phu rất muốn xem thử chiến lực của các hạ mạnh tới mức nào, mong các hạ thành toàn.”

Sắc mặt A Diệt trở nên âm trầm, hai nữ tử đứng kế bên cũng trầm mặc không nói gì, họ không rõ lão già này rốt cuộc có ý gì, chẳng lẽ chỉ đơn thuần là muốn chiến đấu, hay còn ẩn tình gì khác.

Thanh niên Dược Hảo Nhân chắp tay tỏ vẻ áy náy đáp: “Thực lực của Mạnh huynh cao cường, tại hạ tự nhận không bằng, hai ta không cần đấu làm gì cả, tại vùng trung du nam bộ này đâu có vị nguyên hữu Bỉ Ngạn cảnh nào là đối thủ của Mạnh huynh chứ.”

Lão già họ Mạnh nghe vậy cũng không có vẻ gì là bất ngờ, lão khẽ cười nhạt, sóng giao động truyền âm phát tán: “Nếu các hạ đồng ý dốc toàn lực luận bàn với lão phu một phen, thì cho dù thắng hay thua lão phu cũng sẽ đưa cho các hạ một viên Chí Tiến Đan, các hạ đồng ý chứ?”

A Diệt nghe lời truyền âm này không khỏi bất ngờ, Chí Tiến đan giá trị rất cao, số lượng thưa thớt, đấu giá hội cao cấp cũng khó có một viên bán ra, vậy mà lão già này nguyên ý tặng hắn. Tác dụng của loại đan dược đó chính là giúp gia tăng cảm ngộ áo nghĩa, để thêm phần thành công khi tấn cấp Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn.

“Chí Tiến đan đối với lão ta đã không có tác dụng, nhưng để cho đồng môn chẳng phải tốt hơn sao? Chẳng lẽ do đan dược này mỗi người chỉ dùng được duy nhất một viên, mà lão ta sở hữu số lượng không ít, nên mới không tiếc bỏ ra một viên cho ta.” Trong đầu A Diệt suy nghĩ không ngừng, đan dược kia đích xác khiến hắn động tâm.

“Được, tại hạ đồng ý trận luận bàn này, mong Mạnh huynh lát nữa đừng quá mạnh tay.” A Diệt liền ôm quyền nói, khiến không ít kẻ xung quanh bất ngờ. Một vài người phát hiện ra ngay vừa rồi họ Mạnh truyền âm cho A Diệt, nhưng không ai dám hỏi gì cả, họ nghĩ lão ta đã hứa cho thanh niên này thứ gì đó mới có thể đả động hắn đồng ý luận bàn.

Trước những ánh mắt hứng thú quan sát của các trưởng lão, cùng vô số ánh mắt bất ngờ của đám đệ tử, lão già Mạnh Chiến và thanh niên Dược Hảo Nhân nhảy xuống võ đài, ra lệnh cho trọng tài tiếp tục làm việc của mình.

Đứng đối diện lão già đang dần nổi lên khí thế bức nhân, A Diệt tính phải xuất ra ít nhất tám thành thực lực của bản thân, tất nhiên là thực lực bên nguyên tu. Bảo cụ Tứ Cửu Ngũ Tam sẽ phải vận dụng, hắn nghĩ thứ này tuy Huyền Ma Quật có cách luyện chế, nhưng trước giờ chưa từng có một món thành phẩm, nên giờ đây hắn sử dụng sẽ không ai nhận ra huyền cơ đâu.

Chưa kể phạm vi thế lực Huyền Ma Quật cách đây phi thường xa xôi, đám nguyên sĩ tại đây không thể dựa vào uy năng từ bảo cụ của hắn, mà đoán ra 49-53 chính là một món bảo cụ chưa thành hình của Huyền Ma Quật. Còn Tụ Lôi Tháp thì chắc chắn hắn sẽ không dùng tới, thứ đó ai nhìn vào cũng biết là vật phẩm của Phong Lôi Sơn, lấy ra chẳng khác gì tìm chết.

Hai thân ảnh đứng trên võ đài đã bộc phát nguyên lực hùng hậu, kim sắc cùng lục sắc quang mang đối chọi sóng khí gay gắt, ánh mắt giữa hai người đã trở nên sắc bén hơn. Toàn trường nín thở chờ đợi khoảnh khắc hai bên động thủ, nhìn vào cái khí thế này ai cũng biết A Diệt không phải đại thành tầm thường, đủ sức đánh một trận với lão già Mạnh Chiến.

Giao tranh nổ ra, hai động thiên thình lình xuất hiện, từ trong đó phóng ra hai thanh cự phủ cổ xưa, phá không bay tới công kích A Diệt. Thân ảnh hắn chợt động, tránh khỏi một cú nện búa rung chấn không gian, theo cái phất tay lập tức có ba đạo tinh điểm tử sắc hiện thân, chống đỡ thanh cự phủ thứ hai đập tới.

Lão già họ Mạnh xuất hiện giữa không trung, theo hai trảo của lão vung xuống, không khí bị nén chặt lại, hai hư ảnh cự trảo hung hăng chộp xuống gã thanh niên. Tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên, chín luồng sáng màu tím đánh tan công kích của lão già, gào thét phóng lên phía lão.

“Sao cách thức công kích của hắn ta khác hoàn toàn hai trận trước như thế chứ?” Họ Mạnh nghi hoặc trong lòng, trận chiến này A Diệt không hề dùng tới vũ khí bản mệnh hay cách thức công kích như trước, khiến lão có chút không kịp trở tay.

Thân thể lão ta co cụm lại thành thế phòng thủ, quanh thân xuất hiện hư ảnh trái trứng vàng, cứng rắn chống đỡ trước thế công điên cuồng của chín thanh phi châm tử sắc. Hai cự phủ nhanh chóng bay trở về tay lão, ngay khi cầm được vũ khí, lão liền xoay nhanh thân thể tạo ra một cơn lốc kinh hoàng, như muốn cuốn bay tất cả mọi thứ.

“Song Phủ Cực Lốc!” Theo thanh âm quát lớn vang lên, cơn cuồng phong ánh vàng ngày càng mở rộng, cả võ đài rộng trăm trượng ngập tràn gió bão, khiến mười hai phi châm phải cấp tốc bay trở về dung nhập vào thân thể họ Diệt.

A Diệt thần sắc vẫn như thường, trong tay đã xuất hiện chiến đao, thân ảnh lóe lên tử quang ngay lập tức biến mất, bao quanh rìa võ đài lập tức hiện ra mười hai gã thanh niên tuấn mỹ khiến người xem bất ngờ. Cả 12 tên đồng loạt bạo phát sức mạnh, hung hăng vung đao đồng loạt tung ra đòn công kích cường đại.

“Ảnh Đao Thập Nhị Trảm!”

Mười hai luồng đao quang từ bốn phương tám hướng, gào thét oanh kích tới cơn cuồng phong giữa võ đài, giao động va chạm sức mạnh phát tán khϊếp người, dư uy khiến kết giới cho dù đã được gia cố cũng phải rung lay.

Lão già nhận thấy thần thông của bản thân bị đối thủ hóa giải, sắc mặt trở nên trịnh trọng, lão biết tên thanh niên đối diện không hề đơn giản. Toàn thân lão ta gồng lên, kim sắc nguyên lực quanh thân ngưng tụ lại, tạo thành hư ảnh một đầu thiên hạc hoàng tuyền nguy nga, giang cánh che phủ cả võ đài, ngẩng cao đầu hót lên chói tai.

Đối diện đầu thiên hạc như muốn che cả bầu trời, A Diệt liền giơ lên đơn thủ, triệu hoán ác thú thần thông từ công pháp của bản thân. Rậm rạp kim trúc phá đất trồi lên, ngay lập tức dung nhập lại hóa thành một đầu trúc long to lớn, uốn lượn bay quanh hắn, hướng tới đầu thiên hạc mà ngâm dài một tiếng khıêυ khí©h.

Ánh mắt Mạnh Chiến cùng Dược Hảo Nhân va chạm lẫn nhau, khóe miệng cả hai bất giác cong lên cười, ngay lập tức phát động công kích, hai đầu cự thú gào thét phóng thẳng tới đối phương.

Ads
';
Advertisement