Kế hoạch của Triệu Dương Quang rất đơn giản. Nếu như Triệu Dương Minh ngoan cố cứng đầu không chịu chuyển trường thì cậu sẽ tìm cách để bố mẹ nghĩ rằng anh trai đang có người yêu ở trường học này. Bố mẹ của Triệu Dương Quang và Triệu Dương Minh đặc biệt có ác cảm với việc yêu sớm, nhất là khi việc yêu sớm đó lại có ảnh hưởng đến kết quả học tập và sự phát triển bình thường của thiếu niên.
Với tư cách là một đứa em trai đã từng không ít lần giúp bao che cho anh trai thoát khỏi hậu quả của những trò quậy phá thời niên thiếu, Triệu Dương Quang có thể chắc chắn rằng, Triệu Dương Minh không chỉ có một cô gái trong cuộc đời đi học của anh.
Còn vì tại sao Triệu Dương Quang không sợ rằng Triệu Dương Minh sẽ cắn ngược lại cậu, “tố cáo” rằng cậu cũng yêu sớm đấy à?
Bởi vì cơ bản Triệu Dương Quang chưa từng yêu sớm. Hơn nữa, từ trước đến nay, trong gia đình, tiếng nói của Triệu Dương Quang thường nhận được sự tin tưởng của bố mẹ nhiều hơn. Cho dù Triệu Dương Quang có thật sự yêu sớm thì cậu cũng hoàn toàn có thể thuyết phục được bố mẹ rằng việc tình cảm không hề ảnh hưởng xấu đến tính cách, việc học và tương lai của cậu. Dù sao thì tuổi dậy thì của Triệu Dương Quang không hề gắn với hai chữ “nổi loạn” như anh trai nhà mình. Thế nên, một khi Triệu Dương Quang đã mở miệng khẳng định rằng Triệu Dương Minh đang yêu sớm và có nguy cơ ảnh hưởng đến tương lai thì chắc chắn bố mẹ của cậu sẽ tin ngay và buộc Triệu Dương Minh phải chuyển trường hoặc đi du học.
Kế hoạch vốn là hoàn hảo như thế. Triệu Dương Quang không thể chần chừ thêm nữa, dù trời đã về chiều, cậu vẫn nôn nóng muốn đến trường của Triệu Dương Minh ngay lập tức. Nhưng Triệu Dương Quang dù đã sống lại ở kiếp thứ ba vẫn không thể nào ngờ được trong cuộc đời của cậu lại gắn liền với câu “Người tính không bằng trời tính”.
Khi Triệu Dương Quang còn chưa kịp đến được cổng trường nơi Triệu Dương Minh đang học thì đã gặp sự cố. Sự cố đó mang tên: “Bạn học cũ”.
Trên đường đi, Triệu Dương Quang bất ngờ bị một nhóm người chặn lại. Ban đầu Triệu Dương Quang còn giật mình tưởng là mình bị kẻ thù chặn đánh. Nhưng cậu sực nhớ ra, lúc này cậu vốn chưa từng có kẻ thù. Hơn nữa, nhìn những thiếu nữ mặt mũi non choẹt lại còn đang mặc đồng phục học sinh đang bao vây quanh mình, Triệu Dương Quang có muốn liên tưởng đến “kẻ thù” cũng rất khó. Không chỉ vậy, ngươi “cầm đầu” của nhóm nữ sinh kia, lại mang một gương mặt khá quen thuộc với Triệu Dương Quang mà trong nhất thời cậu không nhớ ra được là ai. Cô gái kia là một nữ sinh cao ráo trên tay cầm một bó hồng nhung đỏ thắm. Cô ta trông thấy Triệu Dương Quang đứng ngẩn ra thì tỏ vẻ ngạc nhiên kêu lên:
- Dương Quang? Sao thế? Đừng nói mới không gặp có vài ngày mà cậu đã không nhận ra tớ nữa rồi nhé?
Triệu Dương Quang mím môi im lặng. Cậu thật sự không nhớ ra cô gái này là ai.
- Thôi đi, Thu Hương, cậu đừng ngớ ngẩn như thế. Cho dù Dương Quang có quên hết tất cả bọn mình ở đây thì cậu ấy cũng sẽ không quên được cậu đâu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất