Minh Lan Nhược nhướn mày: “Nếu nói về cấp bậc và phẩm chất, ta là Vương Phi nhất phẩm, Đức Huệ Huyện chúa là nhị phẩm, người bắt ta phải quỳ xuống trước mặt bà ta? Dựa vào đâu, chỉ vì bà ta bị chính con chó của mình nuôi cắn mà cấp bậc và phẩm chất đã tăng lên sao?”
Vừa nói xong những lời này, những tiểu thư nhỏ tuổi có mặt trong đại điện đã không kiềm chế được mà bật cười, Mạc Phi Yến lại càng cười to hơn.
Đại trưởng công chúa Nguyên gia không hiểu tại sao Minh Lan Nhược lại dám phản kháng, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, tức giận quát lớn: “Ngươi dám chống đối bản cung…”
“Có gì mà ta không dám, người dám nói xằng nói bậy, chỉ vì muốn cướp Bách Thảo Đường từ tay ta mà đã để cho con chó dữ của Đức Huệ Huyện chúa gây thương tích cho người khác, không những không thành công mà còn bị chính con chó của bà ta cắn đến biến dạng, giờ lại vu oan trên đầu ta, phải không?”
Minh Lan Nhược không khiêm tốn cũng không nhượng bộ mà mỉm cười.
Đại trưởng công chúa: “Ngươi…”
Minh Lan Nhược không để bà ta nói tiếp, mỉm cười chế nhạo: “Nếu ta muốn câu dẫn Từ Bá gia, tại sao phải để chó cắn ông ta thành thái giám?”
Lời vừa nói ra đã khiến cho mọi người trong đại điện trở nên xôn xao.
Bọn họ chỉ nghe nói Đức Huệ Huyện chúa và Từ Bá gia gặp chuyện ở Bách Thảo Đường rồi bị chó cắn, chứ không ai biết tình hình cụ thể, khi nhìn thấy Đức Huệ Huyện chúa bị băng bó khắp người thì ai cũng nghĩ bà ta là người bị thương nặng nhất.
Kết quả, giờ đây tất cả mọi người đã biết Từ Bá gia đã bị chó, thiến.
Ôi chao, vậy có phải Đức Huệ Huyện chúa sẽ sống nửa đời còn lại với một thái giám không?
Sắc mặt Đức Huệ Huyện chúa tái mét, chỉ tay vào Minh Lan Nhược, tức giận hét lên: “Là ngươi, chính ngươi câu dẫn ông ta không thành, nên đã cho con chó uống thuốc để con chó cắn hai ta!”
Bà ta đã suy nghĩ rất lâu, ngay trước lúc con chó vồ lấy Minh Lan Nhược, đột nhiên nó đã khựng lại rồi quay đầu cắn người khác, chắc chắn là do người biết thuốc như Minh Lan Nhược đã làm trò gì đó với nó!
Minh Lan Nhược nhướn mày, nữ nhân này cũng không ngốc mấy.
Đúng là nàng đã dùng chó để thiến Từ Bá gia, vậy thì sao?
Nàng thản nhiên hỏi: “Ngài cảm thấy Tần Vương điện hạ có dung mạo dáng người như thế nào?”
Câu hỏi bất thình lình làm cho Đức Huệ huyện chúa không hiểu vì sao, bà ta cảm giác được trong lời nói của Lan Nhược có cạm bẫy.
Chu Trường Nhạc cũng khinh thường mà tiếp lời: “Tần vương điện hạ đương nhiên phong thần tuấn lãng, tuấn mỹ phi phàm, không phải là người mà loại nữ nhân dơ bẩn như ngươi có thể chạm vào.”
Đức Huệ huyện chúa cũng không nhịn được hừ lạnh: “Không sai! Nếu không quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ngươi cũng đừng nghĩ làm Tần Vương Trắc phi gì đó nữa!”
Chu Trường Nhạc cứng đờ, căm tức nắm khăn tay, đám Đức Huệ huyện chúa chỉ muốn bức Minh Lan Nhược nhận sai cầu xin tha thứ, chứ không phải thật sự không cho Minh Lan Nhược làm Trắc phi!
“Đôi mắt Minh Lan Nhược sáng cong như trăng: “”Đúng vậy, Tần vương phong thần tuấn lãng, là nam nhi đệ nhất tuấn lãng ở kinh thành, ta lại mắt mù, coi trọng Từ Bá gia mập mạp lại phóng đãng, còn quyến rũ ông ta trước mặt mọi người? Huyện chúa thích nuôi chó dữ nhưng không phải ai cũng thích phân chó!””
“
Một câu hai nghĩa mắng Đức Huệ thích phân chó, Thái hậu coi như trầm ổn cũng không nén nổi nụ cười.
Một đám cô nương trẻ tuổi thấp giọng bàn tán:
“Ai chưa từng thấy Tần vương đắc thắng trở về, lúc dẫn quân vào thành cả thành khuê tú cùng ra chào đón?”
“Đúng vậy, nếu ta có thể gả cho Tần vương, làm sao có thể để ý loại người như Từ Bá gia!”
Mạc Phi Yến không khách sáo, hừ lạnh: “Ta xem, chính là Đức Huệ huyện chúa muốn đoạt Bách Thảo Đường, ai không biết Đức Huệ huyện chúa ba ngày hai bữa chạy tới Bách Thảo Đường giả làm nữ chủ nhân.”
Đức Huệ huyện chúa cứng đờ, vừa thẹn vừa giận, tức đến lắp bắp: “Ngươi ngươi các ngươi…”
Đại trưởng công chúa thấy danh tiếng không đúng, mạnh mẽ cầm gậy đầu rồng nện xuống mặt đất một cái, nổi trận lôi đình: “Câm miệng! Trước mặt bổn cung, sao có thể để cho tiểu tiện nhân như Minh Lan Nhược ngươi giảo biện!”
Chu Trường Nhạc đảo tròng mắt, vô cùng đau lòng nói:
“Minh Lan Nhược, ngươi cũng không cần giảo biện, Từ Bá gia cùng ngươi phát sinh loại gièm pha khó nghe này, nhất định là ngươi có lỗi trước, hành tung phóng đãng, nếu không sao ông ta lại không đi quấy rối nữ tử khác?”
Nàng ta tuyệt đối không thể để cho đại trưởng công chúa cầm Bách Thảo Đường buông tha Minh Lan Nhược, phải chứng thực tội danh của tiện nhân phóng đãng vô sỉ kia, làm cho nàng không gả được cho Tần Vương!
Chu Trường Nhạc nói, dẫn tới một đám phu nhân bảo thủ liên tục gật đầu.
Nữ giới, nữ huấn nói rất rõ ràng, nam tử luôn không sai, có sai tất là nữ tử có vấn đề!
“Huống chi năm đó ngươi chưa kết hôn đã có thai, ngay cả đứa nhỏ trong bụng cũng không biết là của ai, làm việc không tốt, bệ hạ nể tình Quốc công gia mới ban ngươi gả cho Tần vương làm Trắc phi!”
“Nhưng ngươi không biết hối cải, dám dụ dỗ Từ Bá gia, còn làm bị thương Đức Huệ huyện chúa, người như ngươi, quyết không thể gả cho Tần vương, bôi nhọ hoàng gia, chẳng lẽ các vị phu nhân muốn nhìn thấy con dâu tương lai của mình cũng có người như vậy sao?”
Nàng ta liên tục cổ động, cố ý dụ dỗ, một đám quý phu nhân đã bị thuyết phục, Minh Lan Nhược quả thật làm cho các nàng ta kiêng kị không thôi, thấp giọng tức giận bàn tán:
“Đúng vậy, loại nữ nhân này, nếu như là con dâu của ta, e là ta không sống nổi!”
“Nữ nhân tang hành bại đức, không nhúng lồng heo đã là không tệ rồi… Nên liên danh dâng thư thái hậu, tuyệt đối không thể để loại người này gả cho Tần vương!”
Chu Trường Nhạc hớn hở, đắc ý lại ác nghiệt nhìn về phía Minh Lan Nhược.
Giờ phút này đại trưởng công chúa cũng nghe ra điều không đúng, đại tiểu thư Chu gia là muốn bức Minh Lan Nhược không thể gả nhưng Minh Lan Nhược không gả cho Tần vương, làm sao các nàng ta khống chế được nàng?
Đại trưởng công chúa kéo dài mặt: “Khụ khụ, việc này cũng không thể nói như vậy…”
Chu Trường Nhạc lập tức lên tiếng cắt đứt: “Đại trưởng công chúa, ngài cũng không cần nhân từ nương tay, nàng ta đắm mình trong trụy lạc, trời sinh vô sỉ, một bàn tay vỗ không vang…”
“Bốp! Bốp!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất