Minh Lan Nhược - FULL

Nàng nhận thấy đám Cấm Quân kia khí thế hùng hổ, nhất là vị Phó Thống Lĩnh có bộ dạng hung thần ác sát, đã nhạy bén nhận ra có gì đó bất thường, vội bảo Chu Như Cố đi tìm Mộ Thanh Thư.
Mộ Thanh Thư là Thống Lĩnh Cấm Quân, cho dù nghỉ ngơi cũng sẽ luôn theo dõi tình hình trong cung, nàng cần thông qua hắn ta để hiểu rõ thế cục, nắm bắt được tiên cơ.
Mộ Thanh Thư trầm giọng nói: “Sáng nay cô tổ mẫu đã xảy ra chuyện!”
Minh Lan Nhược kinh ngạc: “Thái hậu đã xảy ra chuyện gì?”
Mộ Thanh Thư thần sắc nặng nề: “Sáng nay cô tổ mẫu đột nhiên trở bệnh nặng, thổ huyết hôn mê, các thái y trong cung hội chẩn, loại trừ khả năng trúng độc, cuối cùng các thái y nghi ngờ hay nói thẳng ra là… nhận định thuốc mà ngươi kê đơn có vấn đề.”
Minh Lan Nhược sững sờ, vô thức nói: “Không thể nào!”
Rõ ràng những ngày gần đây nhờ có nàng điều trị, Thái Hậu nương nương đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều!
Mộ Thanh Thư nhíu mày: “Cho nên chuyện này vô cùng kỳ lạ, khi Thái Hậu nương nương thổ huyết đã ém nhẹm chuyện này không vội báo cho Bệ Hạ biết, yêu cầu điều tra kỹ lưỡng xem có người nào hạ độc trong đồ ăn y phục hay không nhưng điều tra đến khi bà ấy hôn mê cũng vẫn không điều tra ra được điều gì bất thường, việc này mới không thể giấu được nữa.”
Minh Lan Nhược khẽ siết chặt khăn tay, tâm trạng phức tạp lại cảm động, Thái Hậu nương nương đến tận lúc sinh mạng nguy kịch vẫn còn nghĩ đến nàng.
Mộ Thanh Thư nói: “Đơn thuốc mà ngươi kê… các thái y trong thái y viện không hiểu nổi, chỉ nói quá kỳ quặc, cho nên…”
“Bởi vì bọn họ không hiểu được, không điều tra ra được vấn đề gì khác, cho nên dứt khoát nói là do thuốc có vấn để.” Minh Lan Nhược vội tiếp lời.
Mộ Thanh Thư thở dài: “Bệ Hạ hiếu thuận với mẫu thân, cho nên sau khi biết được việc này thì vội nổi giận, hạ lệnh áp giải ngươi vào cung, bên phía Cấm Quân có lẽ đã có người âm thầm đưa bạc sai bảo, ta sẽ điều tra chuyện này.”
Minh Lan Nhược suy nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng mỉm cười: “À, thật là thú vị.”
Trong đơn thuốc mà nàng kê có không ít loại độc dược như Ban Miêu, Ngũ Bộ Xà, các thái y trong thái y viện sợ không thể chữa khỏi cho Thái hậu, cho nên đương nhiên đổ hết tội lỗi lên đầu nàng là tốt nhất.
Trong cung Thái Hậu nương nương vừa xảy ra chuyện, đã có người vội nhân cơ hội muốn sỉ nhục nàng – Phó Thống Lĩnh Cấm Quân trực tiếp kéo xe chở tù đến bắt nàng.
Đây là nhận định Thái Hậu nương nương chắc chắn sẽ chết, hay là nhận định nàng chắc chắn khó thoát khỏi cái chết?
Minh Lan Nhược suy nghĩ một lúc, thấp giọng dặn dò Cảnh Minh mấy câu.
Cảnh Minh nghe xong thì sững sờ: “Nhưng mà tiểu thư một mình tiến cung, ta không yên tâm.”
Minh Lan Nhược nói khẽ: “Ngươi ở bên ngoài có thể làm được nhiều việc hơn ta.”
Cảnh Minh đành phải gật đầu.
Sau khi tiến cung, Minh Lan Nhược được Mộ Thanh Thư đưa tới Từ An cung, có Mộ Thanh Thư dẫn đường, không người nào dám làm khó nàng.
Nàng đi vào nội điện, đã nhìn thấy Minh Đế đang lo lắng đi tới đi lui, vừa thấy nàng tiến vào, đã vội vung tay ném chén trà về phía nàng.
Minh Lan Nhược vội nhanh nhẹn lách người, né tránh được chén trà đập tới.
“Choang!” một tiếng, chén trà vỡ tan sau lưng nàng.
Minh Đế tức giận mặt mày tái xanh: “Ngươi còn dám né tránh!”
Minh Lan Nhược không kiêu ngạo không tự ti hành lễ: “Bệ Hạ, nếu như thần nữ bị đập trúng bị thương, sẽ không thể nào chữa trị cho Thái hậu nương nương được!”
“Còn chữa trị, chính những loại thuốc mạnh mà ngươi kê đơn mới khiến cho Thái Hậu thành ra như vậy, trẫm thấy ngươi chán sống rồi!” Minh Đế mặt mày âm trầm, hận không thể vội gọi người chém đầu nàng.
Một giọng nói già nua vang lên: “Thái hậu thương yêu ngươi như vậy, ngươi lại làm hại bà ấy, ngươi đúng là ác độc!”
Lúc này Minh Lan Nhược mới chú ý đến bên cạnh Minh Đế có một bóng người dáng vẻ hơi còng, mặc dù dù mặc y phục hoa lệ nhưng cũng không thể che giấu được khuôn mặt tiều tụy già nua của bà ta.
Không phải là Đại trưởng công chúa Nguyên Gia thì còn ai nữa?
Minh Lan Nhược nheo đôi mắt to, vị này xuất hiện ở đây là trùng hợp sao?
Trên đời này sợ là không có nhiều sự trùng hợp như vậy.
“Sức khoẻ của Thái Hậu nương nương đã tốt lên rất nhiều, nếu như đơn thuốc của thần nữ có vấn đề, tại sao đến bây giờ mới phát tác?” Minh Lan Nhược thản nhiên nói.
Minh Đế ngẩn người, mấy ngày gần đây đúng là sức khỏe của Thái Hậu đã tốt hơn nhiều, kể từ khi Minh Lan Nhược bắt đầu chữa trị cho Thái Hậu, Thái Hậu đã không còn tái phát bệnh nữa.
“Hoàng thượng, bản cung thấy nàng ta là vì muốn mở rộng chuyện làm ăn của Bách Thảo Đường, cho nên mới mạo hiểm dùng thuốc mạnh cho Thái Hậu, ức chế bệnh tình của Thái hậu nhưng lại rút ngắn tuổi thọ của Thái hậu!”
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia cười lạnh một tiếng, nhìn về phía mấy thái y: “Không tin, cứ hỏi thử các vị ở đây có từng xem bệnh cho Thái Hậu không?”
Một đám thái y đồng loạt lắc đầu, từ khi Minh Vương Phi chữa trị cho Thái Hậu, bọn họ không còn xem bệnh cho Thái Hậu nữa.
“Minh Vương Phi, đơn thuốc kia của ngài thật sự quá kỳ dị, dùng rất nhiều loại thuốc mạnh, chúng ta thật sự lo lắng cho ngài.” Vị thái y đứng đầu không nhịn được mà nói ra điều bọn họ đã muốn nói từ lâu.
Minh Đế tức giận nói: “Minh Lan Nhược, ngươi còn gì để nói không?”
Một thái y thì có thể là bị mua chuộc nhưng toàn bộ thái y viện đều nói như vậy, chứng minh đơn thuốc của Minh Lan Nhược chắc chắn có vấn đề!
Minh Lan Nhược không kiêu ngạo không tự ti nói: “Bệ Hạ, cho dù ngài nhận định đơn thuốc của thần nữ có vấn đề, cũng nên để cho thần nữ xem bệnh tình của Thái Hậu, bây giờ dấy binh hỏi tội có phải đã quá sớm rồi không?”
“Ngươi!” Minh Đế bị chặn lại, tức giận đến nghẹn họng.
Đại trưởng công chúa Nguyên Gia vội nói: “Bệ Hạ, nữ nhân này lòng dạ độc ác, mua danh cầu lợi! Còn để cho nàng ta xem bệnh cho Thái Hậu, nói không chừng Thái Hậu nương nương sẽ bị nàng ta hại chết!”
“Nếu Đại trưởng công chúa đã nhận định Thái Hậu nương nương sẽ chết, thần nữ xem bệnh nói không chừng sẽ vì cái mạng nhỏ của mình mà cố gắng cứu vãn, nếu không xem, chẳng phải Thái Hậu càng không thể chữa trị sao?” Minh Lan Nhược nhíu mày.

Ads
';
Advertisement