“Nếu không phải vì Xích Huyết và Tiêu gia cổ hủ ngu xuẩn thì sao những cốt nhục chí thân của chúng ta lại chết chứ, phụ thân Tuyên Bình Hầu của ngươi mật báo cho Tiêu gia mới khiến cả phủ Tuyên Bình Hầu bị hoàng đế chó má ghi hận, gài bẫy tội danh, tịch thu tài sản, giết kẻ phạm tội, lưu đày.”
“Mẹ nó ngươi bị điên rồi à…”
“Người bị điên chính là các ngươi, các ngươi từ lâu đã không xứng là người rồi.” Nguyệt phu nhân lạnh lùng nói, dứt khoát ngắt lời ông ta.
“Hai mươi năm trước, ngươi đồng ý sẽ báo thù cho Xích Huyết và Tiêu gia nên ta mới nhẫn nại, nếu không thì ngươi đã sớm chết dưới kiếm của ta vào hai mươi năm trước rồi.”
Đường tri phủ đã không động đậy được nữa nhưng cũng không kìm được mà cười ầm lên: “Ha ha ha ha… A… Ta đã nói mà, sao Nguyệt Nương có thể giết ta vì ngươi được?”
“Ngươi nhìn xem, Cố Tri Ý… Ngươi thật là ngu xuẩn… Chỉ có ta biết trước giờ người trong lòng nàng không hề có ngươi!”
Năm đó, nếu như không phải họ Cố cưỡng ép cướp đoạt Nguyệt Nương, lại vừa dỗ vừa lừa thì sao Nguyệt Nương có thể theo ông ta chứ!
Sắc mặt Cố đại đương gia tái xanh, nhìn Nguyệt phu nhân vừa tức giận vừa khổ sở: “Tiện nhân vô sỉ nhà ngươi… Đến giờ vẫn chưa quên được Tiêu Quan Vân…”
“Im ngay! Ngươi không xứng nhắc đến tên của y.” Nguyệt Nương lạnh lùng giơ tay, dùng kiếm đập vào lư hương trên bàn khắc hoa!
Cố đại đương gia tránh đi theo bản năng, lại lảo đảo đụng vào xe lăn của Cố Nhị.
Cố Nhị bị ông ta va vào lập tức ngã xuống đất, kêu thảm thiết: “A!”
“Văn Uyên!” Cố đại đương gia muốn đưa tay kéo hắn ta, Cố Nhị chợt nhìn thấy chất lỏng trong suốt dính trên tay ông ta, khủng hoảng hét to:
“Phụ thân! Trên mặt đất, trên đất có dầu hỏa nhẹ, nương muốn phóng hỏa đốt chết chúng ta sao?”
Sắc mặt Cố đại đương gia thay đổi, lúc này ông ta mới phát hiện chất lỏng trong suốt chảy xuôi khắp phòng đúng là dầu hỏa nhẹ dễ cháy!
Bao gồm cả những mùi gay mũi kia cũng bắt nguồn từ dầu hỏa nhẹ.
“Xích Huyết quân ngoại trừ châm ngôn bảo vệ, còn thờ phụng: Nguyên tắc ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu, hôm nay, ta sẽ đích thân đưa các ngươi đi gặp Tiêu Soái.”
Nguyệt phu nhân cầm kiếm thanh đồng, bà ta đứng lên, thản nhiên nói.
Cố đại đương gia lung lay đứng dậy, cưỡng chế thúc đẩy nội lực, đột nhiên vung trường đao trong tay lên một chút.
Cưỡng ép thúc đẩy nội lực dẫn đến thổ huyết, đồng thời, trường đao trong tay ông ta cũng mạnh mẽ chém về phía eo của Nguyệt phu nhân.
Nguyệt phu nhân nghiêng người đi, khẽ lật dao găm trong tay “Keng!” một tiếng chém bay đao của ông ta.
Mặc dù đao khí cũng làm trầy da ở eo bà ta nhưng mà cũng không gây ra tổn thương trí mạng cho bà ta.
Cố đại đương gia nhân lúc Nguyệt phu nhân không để ý tới mình, cắn răng muốn xông ra ngoài.
Nguyệt phu nhân cũng không ngăn cản, lạnh lùng nhìn ông ta vọt lên mấy bước, đột nhiên ông ta lảo đảo ngã xuống đất, lại phun ra một ngụm máu!
Nguyệt phu nhân lạnh nhạt lấy ống mồi lửa từ trong tay áo mình ra: “Ta là một trong những thích khách giỏi nhất trong Xích Huyết, dù không thể dùng một kiếm chém đứt tâm mạch của ngươi nhưng sao có thể để ngươi chạy thoát được?”
Cố đại đương gia chật vật che vị trí không ngừng chảy máu trước ngực, ông ta tức giận cắn răng: “Hổ dữ cũng không ăn thịt con, ngươi muốn giết ta nhưng mà Văn Uyên và Bích Quân đều là con ruột của ngươi, sao ngươi có thể ra tay được!”
Tiện nhân này, lúc đó nhi tử muốn rời đi, bà ta lại ngăn cản, bà ta định không buông tha cho cả cốt nhục của bọn họ sao?
Khó trách khi đó Bích Quân tạm thời không đến được, lời bà ta nói lại kỳ quái như thế: Cái gì mà để lại một mình Bích Quân trên đời này, thì ra là có chủ ý ác độc này!
Cố Nhị cũng hốt hoảng hét lên: “Nương… Nương… Sao nương lại muốn làm tổn thương phụ thân, còn cả con nữa, chẳng lẽ con không phải do nương sinh ra sao, có phải nương bị điên thật rồi không?”
Nữ nhân trước mặt này thật sự là nương của hắn ta sao?
Vì sao trước giờ hắn ta giống như chưa từng biết người nương này?
Hắn ta không biết mẫu thân có xuất thân cao quý của mình lại có thân thủ lợi hại như vậy!
Biểu cảm lạnh lùng của Nguyệt phu nhân cuối cùng cũng xuất hiện một chút cảm xúc khác.
Bà ta cầm ống mồi lửa, đi tới ngồi xổm xuống trước mặt Cố Nhị, dịu dàng vuốt tóc mai hắn ta giống như đang vuốt ve một đứa bé.
“Đứa nhỏ ngốc, mặc dù phụ thân của con không bằng heo chó nhưng con và Bích Quân đương nhiên là con ruột do nương sinh ra.”
Cố Văn Uyên lập tức túm lấy cánh tay của bà ta, cầu xin: “Nương, vậy thì nương nhất định sẽ không hại con đúng không, nương cũng tha thứ cho phụ thân có được không, chúng ta là người một nhà mà!”
Nguyệt phu nhân khẽ thở dài một tiếng: “Nương đương nhiên sẽ không hại con, các con đều bị phụ thân các con dạy hư mất rồi, con làm gì còn có chút dáng vẻ con người nào? Đi cùng mẫu thân đi, để con còn sống mới là hại con.”
Cố Văn Uyên nhìn ánh mắt của mẫu thân, dịu dàng như vậy, vừa kiên định vừa lạnh lẽo, hắn ta cũng là người thông minh, bỗng nhiên hiểu ra…
Vừa rồi khi dùng bữa, vì sao khi mẫu thân nghe thấy hắn ta nói mấy lời sẽ hưu thê tử sảy thai sắp chết và nữ tử vô dụng lại có biểu cảm kỳ quái và đáng sợ như thế.
Đại khái chính là khi đó, mẫu thân đã quyết định muốn giết hắn ta!
Cố Nhị và Cố đại đương gia trao đổi ánh mắt, Cố Nhị lập tức tỏ vẻ cầu xin, giữ chặt ống tay áo của bà ta giống như khi còn nhỏ.
“Con biết mẫu thân thất vọng với con, sau này con sẽ nghe lời, con thay đổi, từ giờ trở đi con sẽ làm người tốt! Mẫu thân nói cái gì con sẽ nghe cái đó, nương… Nương còn chưa ôm cháu mà!”
Nguyệt phu nhân bình tĩnh nhìn hắn ta, biểu cảm vừa bất đắc dĩ vừa tiếc nuối: “Văn Uyên, con lại bắt đầu nói dối rồi, khi còn bé, lúc con nói dối, ánh mắt luôn lơ lửng không cố định.”
Chỉ cần bà ta có thể nhìn thấy một chút nhân tính trên người hắn ta thì cũng sẽ không đưa ra lựa chọn như vậy.
Nói xong, bà ta đột nhiên nhẹ nhàng hất ống mồi lửa trên tay lên.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Vút”, ống mồi lửa bốc cháy, giống như con bướm lửa rơi vào góc tường, dầu hỏa lập tức bốc cháy.
Cả căn phòng lập tức rơi vào biển lửa.
Minh Lan Nhược ẩn nấp trong mật đạo thấy thế thì không kiềm chế được mà muốn lao ra nhưng lại bị Kiều Viêm ôm vào trong ngực, không thể động đậy.
“Làm gì đấy, thả ta ra, Nguyệt phu nhân là người tốt!” Nàng cố gắng giãy dụa, tức giận nhỏ giọng nói.
Nàng không thể nhìn Nguyệt phu nhân chết như vậy được!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất