Đây cũng là lý do vì sao sau này chợ đen bị hủy, Minh đế tức đến độ suýt nữa thì thổ huyết, đánh Thái tử gần chết, đến mức suýt chút nữa muốn phế hắn ta.
Chỉ có điều đời trước, Thái tử đề phòng tên gián điệp hai mặt là nàng đây, vì vậy khi nàng mơ hồ nghe qua một tai chợ đen gì đó, cũng chỉ cho rằng là giao dịch trong dân gian.
Ai có thể ngờ được lại có liên quan đến Thái tử và hoàng gia.
Vì vậy, đến khi chết, nàng cũng không biết tác dụng của cái chợ đen này lại lớn đến mức như vậy.
“Nhưng chỉ mỗi chợ đen thì làm sao đủ được? Mỗi năm bệ hạ còn phải lo lót cho những phiên vương và tông thân hoàng thất ủng hộ ông ta cung biến năm đó, những thứ này không thể lấy từ quốc khố, vì vậy ông ta cần nhiều tiền hơn.”
Minh Lan Nhược khinh miệt mà nghiền ngẫm nói: “Còn có gì kiếm tiền nhanh hơn buôn bán ở biên giới chứ? Bệ hạ của chúng ta là một nhân vật vô cùng lợi hại đấy.”
Không lợi hại, không thủ đoạn độc ác, cũng không có cách nào trong vòng ba ngày ngắn ngủi, diệt được cả nhà tiên đế mà gần như không gây nên sóng to gió lớn gì trong triều đình.
Thượng Quan Hoành Nghiệp nhìn Minh Lan Nhược, cắn răng lạnh lùng nói: “Không thể nào, Phụ hoàng kiêng kỵ Xích Huyết quân và Tiêu gia như vậy, nếu như ông ấy biết những người này là người của Xích Huyết quân thì đã diệt bọn họ từ lâu rồi!”
Minh Lan Nhược mỉm cười: “Vị bệ hạ này của chúng ta có lẽ đã biết, cũng có lẽ không biết…”
Nàng dừng lại một chút, thản nhiên nói: “Cứ coi như ông ấy không biết đi.”
Dù gì cũng không ảnh hưởng đến việc Minh đế dựa vào chợ trao đổi kiếm được số ngân lượng lớn bỏ vào kho riêng.
“Vì vậy, điện hạ, bây giờ đã hiểu chưa?” Minh Lan Nhược bất ngờ rót một chén trà cho hắn ta.
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh lùng nhìn nàng: “Hiểu điều gì?”
Hắn ta ghét nhất uống trà của nàng, mỗi lần nàng rót trà cho hắn ta, toàn là đang bức bách hắn ta làm chuyện gì đó, sẽ khiến tâm trạng của hắn ta vô cùng xấu.
Minh Lan Nhược cười: “Thứ nhất, hiểu được phụ thân ta xảy ra chuyện, là kết quả của việc Thái tử, Đường tri phủ, Cố gia trại cấu kết, hơn nữa còn có thể có khả năng là bệ hạ ở đằng sau dung túng cho chuyện này.”
Nhìn sắc mặt Thượng Quan Hoành Nghiệp không tốt, nàng tràn đầy ác ý nhét trà vào trong tay hắn ta: “Thứ hai, ngài càng nên hiểu cho dù ngài viết tấu chương vạch tội Thái tử cấu kết với dư nghiệt Xích Huyết, cũng không có cách nào kéo Thái tử xuống khỏi ngôi vị Thái tử đâu, đừng nằm mơ nữa!”
Nhiều nhất cũng chỉ khiến Minh đế lại đánh Thái tử một trận, tạm thời cấm túc.
Ai bảo đôi phụ tử Minh đế và Thái tử này đang cùng nhau vét tiền ở Đông Bắc Cương chứ?
Nếu đã cấu kết làm chuyện xấu thì làm sao có thể thật sự ra tay tàn độc với người kia được chứ?
Minh đế tán thưởng bản lĩnh vơ vét không chính đáng của Thái tử lắm đây!
“Hơn nữa Thái tử điện hạ, hắn ta hoàn toàn có thể chối rằng hắn ta không biết Cố gia trại có liên quan đến Tiêu gia và Xích Huyết quân, người không biết không có tội.”
Minh Lan Nhược tươi cười xán lạn đến mức khiến cho Thượng Quan Hoành Nghiệp cảm thấy vô cùng chói mắt.
Hắn ta xụ mặt xuống, nhìn nàng một lúc lâu: “Nàng thích nhìn thấy ta gặp khó khăn trên tay Thái tử như vậy sao? Thái tử bước lên hoàng vị, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng và cả nhà nàng.”
Cuối cùng vì sao mà Minh Lan Nhược lại phân tích tất cả cục diện triều đình vào sâu đến tận xương tủy, đến mức có thể nhìn thấy một vài điểm mù mà hắn ta cũng không thể nhìn thấy ngay tức khắc được.
Nàng lão luyện giống như mưu sĩ nhúng chàm lộn quyền nhiều năm, đây là điều mà hắn ta vẫn luôn không làm rõ được.
Là Thương Kiều chỉ dạy cho nàng sao?
Nụ cười của Minh Lan Nhược hơi dịu dàng lại: “Chỉ vì ta rất ghét người khác uy hiếp ta mà thôi, đặc biệt là ngài.”
Sinh hài tử với hắn ta?
Sinh con quỷ đầu to với hắn ta thì đúng hơn!
Sau chuyện ở thiên lao lúc trước kia, ngay cả Thương Kiều dùng trăm thứ thủ đoạn ép nàng cam tâm tình nguyện ở bên cạnh hắn, nàng cũng chưa từng khuất phục.
Thì làm sao có thể khuất phục trước chút thủ đoạn này của Thượng Quan Hoành Nghiệp!
…
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh lùng nhìn nàng, không biết vì sao, câu nói đặc biệt là ngài kia, khiến cho hắn ta bỗng nhiên sinh ra một loại đau đớn ngột ngạt.
Hô hấp cũng không còn thông thuận nữa.
Hắn ta bất ngờ nắm chặt lấy cổ tay đang bưng trà của nàng, trong đôi mắt phượng tràn đầy ý lạnh: “Vậy ai uy hiếp nàng thì nàng không ghét? Thương Kiều?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp không hiểu vì sao mình lại hỏi như vậy nhưng hắn ta không thể nhịn được.
Trong lòng Minh Lan Nhược, Thương Kiều có phải là người đặc biệt không?
Từ khi nàng không còn để ý đến hắn ta nữa, dường như ánh mắt và sự dịu dàng của nàng đã dành cho tên hoạn quan đó.
Tại sao chứ?
Chỉ vì tên hoạn quan đó là cữu cữu của nàng ư? Nhưng rõ ràng trước đây nàng rất ghét Thương Kiều mà!
Minh Lan Nhược lạnh lùng nhìn hắn ta, rút tay mình ra: “Ai đe dọa ta, động tay động chân với ta, ta cũng ghét hết.”
Những nam nhân có quyền lực này ai cũng có một thói quen xấu, đó là luôn tự tiện chạm vào người khác!
Thượng Quan Hoành Nghiệp hít sâu một hơi, siết chặt nắm đấm: “Ta không muốn cãi nhau với nàng, nói chuyện chính đi, nàng không muốn biết tại sao Quốc Công gia lại trúng độc à?”
Minh Lan Nhược cười khẩy, giọng đầy châm chọc: “Chẳng phải đã nói đó là thánh chỉ tôn quý của bệ hạ sao?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp nghẹn lời, thật ra từ khi nhận được lệnh của phụ hoàng, trong lòng hắn ta đã luôn rất dằn vặt.
“Ta biết phụ hoàng đã làm sai với Quốc Công gia, cũng sai với nàng nhưng phụ hoàng là thiên tử, quân muốn thần chết, thần không thể không chết, nàng không thể dùng giọng điệu này nói về phụ hoàng, nếu để người khác nghe thấy, nàng cũng không sống được đâu.”
Hắn ta thở dài một hơi.
Minh Lan Nhược mân mê tách trà trong tay, giọng càng trở nên chế giễu hơn: “Người ngoài ở đây chẳng phải chỉ có Tần Vương điện hạ thôi sao?”
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết, hừ…
Thật đáng ghê tởm!
Người thân của nàng tại sao lại phải hy sinh cho một vị quân vương tàn bạo, vô đức và đa nghi như vậy!
Thượng Quan Hoành Nghiệp cau mày: “Ta đâu phải là người ngoài của nàng, nàng là thê tử danh chính ngôn thuận của ta! Thánh chỉ của phụ hoàng đang trên đường tới rồi, chỉ có một trong hai người nàng và Quốc Công gia được sống, nàng nghĩ ta không muốn bảo vệ cả Quốc Công gia và nàng sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất